Tối hôm đó...
. tại khách sạn.
.
.
.
CỌC CỌC CỌC.
.
.
.
- Ai đó
- Tui !
- Xin lỗi , tui không khoẻ.
.
. tui muốn nghĩ
- chỉ 5 phút thôi !
!
! cô mở cửa ra đi
KÉT.
.
.
.
- Ra ngoài nói chuyện đi !
- Tôi không muốn !
- Tôi không cần biết
Và như thế .
.
. Thái Phong kéo nó ra ngoài mặc cho nó kêu ca và chống trả
____________________
Trong màn đêm tối cùng tiếng sống vỗ rì rào.
.
. những cơn gió biển ùa vào .
.
. lạnh đến phát run.
.
.
. Thái Phong và nó .
.
.
dạo bước trên bãi cát.
.
.
- Cậu muốn nói gì mà lại đưa tui đến 1 nơi tối thui thế này .
.
.
Thái Phong móc trong túi quần mình ra 1 quyển sổ màu xanh dương , lật đến trang thứ.
.
.
. 18 và dừng lại , để trước mặt nó , mặt rất nghiêm chỉnh
- Gì đấy !
!
!
- Không thấy à ?.
.
. sổ tiết kiệm của tôi đấy
- Tối như thế cậu nói gì chả được
Như chuẩn bị sẵn.
.
. Thái Phong lại móc từ túi mình ra 1 chiếc đèn pin mini , chiếu rọi vào trang giấy ấy - Nhìn đi ! .
.
. là 5 TỶ ĐẤY !
Nó cũng hơi bất ngờ.
.
. nhưng vẫn kịp quay về trạng thái lạnh lùng
- Thì sao ?
- Còn nữa.
.
.
. đây là toàn bộ giấy tờ đất và thống kê tài sản hiện thời của tui.
.
. bao gồm cả tài sản ở bên nước ngoài nữa .
Nó nuốt nước bọt.
.
. rồi nhìn Thái Phong với đôi mắt dị nghị
- Cậu định KHOE CỦA đấy à ?
- Tui GIÀU lắm đấy !
- Liên quan gì tui
- Tui biết mình hơi đường đột nhưng tui thực sự muốn cô tin tưỡng tui
- Vì lí do gì ?
- Vì.
.
.
.
.
TÁCH .
.
.
. - Thái Phong búng tay
LẬP TỨC những ngọn đèn dọc 2 bên bờ biển họ đang đứng bật sáng.
.
.
TÁCH .
.
.
. – Thái Phong lại búng tay lần thứ 2 với nụ cười tươi tắn nở trên môi
Giờ thì ánh đèn chính thức ở cuối con đường được thắp sáng bằng những ngọn đèn vừa nãy .
.
.
. đã được Bật lên.
.
.
.
Và để lộ ra 1 không gian vô cùng lãng mạng .
.
. xung quanh được trang trí bởi những cành hoa hồng đỏ rực bao quanh chiếc bàn được đặc sẵn ở giữa .
.
.
.
.
Nó hoàng toàn không dám nghĩ.
.
. cả cuộc đời nó cũng sẽ có ngày như hôm nay.
.
. những gì bây giờ nó nhìn thấy.
.
.
. nó không dám tin đây là sự thật.
.
. những điều đó.
.
. quá sức tưỡng tượng của nó.
.
. thật sự rất là đẹp.
.
.
. cảm động lắm.
.
.
. người con gái nào thấy thế này mà không động lòng chứ ?
Ngay khi nước mắt nó chưa kịp rơi.
.
.
. Thái Phong nắm chặt lấy tay nó .
.
.
. dẫn nó đi trên con đường thắp sẵn những ngọn đèn sáng rực đấy.
.
.
. từng bước.
.
. từng bước.
.
. tiến đến chiến bàn .
.
.
.
đôi tay của tên đó không lúc nào không xiết chặt nó .
.
. vì sợ nó sẽ vụt mất.
.
.
. Thái Phong muốn nó biết rằng.
.
. cậu ta thật sự yêu quý nó .
Nó đang đứng cạnh chiếc bàn.
.
.
. Thái Phong dùng tay nhất bỏng nó lên và đặc nó như đặc 1 con búp bê ngồi lên bàn.
.
.
-Cậu.
.
.
. cậu làm gì vậy ?
Ngay sau đó , Thái Phong lục lọi trong túi quần mình.
.
.
. lấy toàn bộ những thứ vừa “ Khoe với nó “ ra.
.
.
. và
- Cô cầm lấy đi !
!
- Tui.
.
. .
.
.
Không cần nó đồng ý.
.
. dúi hết toàn bộ “ Tài sản “ của bản thân Thái Phong vào tay nó.
.
.
. Giờ thì nó thực sự là Richest woman ( NGƯỜI PHỤ NỮ GIÀU CÓ )
Thái Phong nhìn chầm chầm nó.
.
.
. với đôi mắt đầy sức “ quyến rũ “ mà từ trước đến giờ nó chưa bao giờ thấy Thái Phong nhìn mình như thế.
.
.
. Thật sự.
.
. có chút lung lay.
.
. tim cũng đập nhanh nữa.
.
.
.
- Chuyện.
.
. chuyện gì ?
- Này !
!
!
- Hả ?.
.
.
.
- Thực sự là tui rất DỄ NUÔI đấy
- Hả ?
- 1 ngày cho tui 3 bữa cơm là đủ rồi
- Hả?
- Tui cũng không phải loại người hà tiện và bần cùng
- Hả?
- Tất cả tiền và tài sản của tui sau này sẽ do cô quản lí hết
- Hả?
- Bất quá .
.
.
cô nói gì tui nghe đó
- Hả?
- Tui.
.
. TUI KHÔNG NHUNG NHỚ AI NGOÀI CÔ CẢ !
.
- Hả?
- Cô không để ý gì đến tui cũng không sao !
- Hả ?
- Thậm chí.
.
.
.
. cô không cho tui ngủ chung cũng được
- HẢ ?
- Sao cô cứ HẢ thế hả ?
- Cậu.
.
. đang .
.
đang làm cái gì đó
Thái Phong nổi quậu trước thái độ của nó .
.
.
.
- Hazzzzzzzzzzzzz !
!
!
.
.
. tui đang TỎ TÌNH ĐẤY cái cô này.
.
.
. thật là.
.
.
- HẢ ?
- ĐIÊN THIỆT MÀ !
! – hắn bậm môi tiến đến hôn cái CHỤT lên trán nó mà nó không kịp né tránh
Giờ thì nó chỉ ngồi đó.
.
. nói không được lời nào.
.
. bất động như đá
- Như vậy mới chịu im ! cô thật là.
.
.
.
Thái Phong nháy mắt và cười với nó.
.
.
. trong khi nó thì đang rơi vào tình trạng hoản loạn . Tên đó tiến về phía trước.
.
. nơi có treo 1 tấm rèm màu trắng ghi 2 chữ “ BÍ MẬT “ .
.
.
.
nó nhìn Thái Phong.
.
.
. đang hồi hộp không biết tên đó sẽ làm gì.
.
.
. thì.
.
.
.
- Tử Kỳ !
!
- Hả?
- Đừng có chớp mắt đấy
Sau lời nói đó.
.
. Thái Phong nắm chặt lấy tấm rèm và giật mạnh xuống phía dưới.
.
.
. Quả thật khi nhìn thấy thứ đằng sau tấm rèm ấy .
.
. nó muốn nhắm mắt cũng nhấm không nổi .
Miệng lấp bấp không nên lời trong sự sững sốt và sóck đến phát khóc.
.
.
.
.
- tui.
.
. tui.
.
.
- Tui gì mà tui.
.
.
. cô không có quyền từ chối !
- CÁI GÌ ?
- Tui tốn biết bao nhiêu công sức và tiền của để làm nên những thứ này .
.
. cô không thể về tay không được
- HẢ ?
Thái Phong bươc đến trước mặt nó
- Nhắm mắt lại !
- Không !
.
.
. tui đâu biết cậu sẽ làm gì tui sao tui nhắm mắt được
- Được.
.
. !
! thế thì cô gáng chịu đấy.
.
.
Vừa hù doạ xong , nó chưa kịp phản ứng gì thì hắn gõ vào đầu nó cái CÓC.
.
.
- Á !
!
!
.
.
.
Thái Phong xoè tay ra trước mặt nó.
.
.
.
.
[IMG]http://******.
com/pictures_fullsize/nas1226889814.
jpg[/IMG]
- Oi trời ơi !
!
! .
.
.
.
.
. 8 kara
- Cô có mắt đấy nhìn đấy !
!
- Nó.
.
.
. nó đắc lắm đấy
- Đã bảo tui giàu rồi mà hớ hớ
- Tui.
.
.
- Cô mà cưới tui thì cả 10 ngón tay của cô đều được “ cẩn “ đầy kim cương .
Tại sao lại có tên dùng tiền để cầu hôn người mình yêu chứ ?.
.
. chưa kể lời cầu hôn LẠ HOẮC.
.
. lại còn thô lỗ nữa !
!
Ai đời lại đặc người mình yêu lên BÀN rồi cầu hôn .
.
.
. giờ còn uy hiếp nó bằng hột soàn ( kim cương ).
.
.
. Ôi Thái Phong nhà ta.
.
.
. đúng là lạ đời
- Tui.
.
.
- Cô xè tay ra
[IMG]http://******.
com/ir/pictures_fullsize/0/bmFzMTIyNjg4OTgxNC5qcGc-/nhan-kim-cuong-21.
jpg[/IMG]
- Không.
.
.
. !
! tui không muốn
- Cô không có quyền đó
hÙ DOẠ nó 1 cách trắng trợn.
.
. giựt tay nó ra và đeo nhẫn “ hột soàn “ ấy vào .
- Á !
!
!
.
.
. – nó đau khi Thái Phong cố gắng đeo chiếc nhẫn cho nó
- Há há ! giờ cô là vị hôn thê của tui
- Cậu điện à.
.
.
. sao.
.
. á ! sao tháo không ra
- Tui cố tình mua chiếc nhỏ hơn tay cô đấy
- CÁI GÌ ?
- chứ mua vừa cô tháo ra được thì sao
- ôi trời ơi !
.
.
.
. CÓ THẬT LÀ CẬU ĐANG TỎ TÌNH TUI KHÔNG ĐẤY
nó quát tháo lên vì bực bội
- NHÌN THẾ MÀ KHÔNG BIẾT SAO ?
- TUI CHỈ THẤY CẬU ĐANG ÉP TUI THÔI
- CHỨ NẾU ĐỂ CÔ TỰ QUYẾT ĐỊNH THÌ ĐỜI NÀO TUI MỚI CƯỚI ĐƯỢC CÔ?
- CẬU !
!
!
.
.
. ĐIÊN RỒI ~~~~
- Tuỳ cô ! muốn mắng muốn chữi gì cũng vậy thôi .
.
.
. giờ thì cô không thay đổi được sự thật đâu. Có khi sau này cô còn phải cảm ơn tui nhiều đấy
- Đừng nói như kiểu cậu là ân nhân của tui!
- Không đúng sao ?.
.
. cô đang chần chừ , chưa thể đưa ra quyết định cụ thể.
.
. cũng như chưa chấm dứt được tình cảm với cậu ta.
.
.
.
- .
.
.
. .
.
.
.
. .
.
.
.
- Cô quá cố chấp rồi ! hãy buông tay đi.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Nó xoay mặt đi.
.
.
.
- Tui không muốn nghe nữa CẬU ĐI ĐI
- Cô tĩnh lại đi !
!
! .
.
.
. mọi chuyện đã chấm dứt rồi.
.
. cô buồn cô khóc thì có thay đổi được gì , .
.
.
.
chi bằng tự bản thân kết thúc tất cả thì hơn
- Tui làm gì sai chứ !
!
! YÊU 1 NGƯỜI THÌ CÓ TỘI SAO ???.
.
.
.
.
.
.
.
Nó bật khóc trong dòng cảm xúc dâng trào đến tột cùng của sự đau khổ
- cÔ không sai ! .
.
. cậu ta cũng không sai.
.
. điều duy nhất là cô đã đặc nhầm tình cảm vào 1 người không đáng để cô yêu
- Tui.
.
.
.
.
Nó hoàn toàn mất bình tĩnh.
.
. mất điểm tựa.
.
.
.
- Tử Kỳ !
!
.
.
. hãy 1 lần.
.
.
. nhìn tui đây !
!
.
.
.
-.
.
.
.
. .
.
.
.
.
- Người thật sự yêu cô là tui đây.
.
.
. Chung Thái Phong này đây.
.
. chứ không phải là Phạm Trung Hiền cô hiểu không ?
.
.
.
.
__________________________________________
Cuộc tỏ tình này được dàn dựng rất công phu với sự chuẩn bị của Thái Phong.
.
. và cả sự giúp đỡ của Thảo Yên
Vì thế cả quá trình .
.
. cầu hôn này.
.
.
. có mặt của cả Thảo Yên.
.
. và Trung Hiền
Điều mà không ngờ nhất.
.
.
. Thảo Yên hoàn toàn không biết.
.
.
. nó yêu Trung Hiền.
.
.
. hoàn toàn không biết.
.
.
. cho đến khi.
.
.
. Thái Phong nói lúc này.
.
.
. !
!
?
Chuyện gì sẽ xãy ra tiếp theo ?
Không khí trở nên nặng nề hơn.
.
. cả trong.
.
. và ngoài sân khấu .
.
.
- Tui biết là mình phải từ bỏ.
.
. nhưng.
.
. khó lắm.
.
. khó lắm.
.
. cậu biết không ?- nó nói trong tiếng sục sùi và nước mắt chảy ròng rã hai bên đôi má
Thái Phong đẩy nhẹ đầu nó gục vào lòng mình.
.
.
. nhẹ nhàng an ủi
- Cô còn có tui mà !
.
.
. hãy để tui là người bảo vệ cho cô !
.
.
.
. là người yêu thương và chăm sóc cho cô !
Nó rất đau lòng.
.
. nó biết ngày mai Trung Hiền sẽ đám cưới cùng Thảo Yên.
.
. nó không thể vì cái tình yêu ích kỉ của bản thân mà phá hoại hạnh phúc của người mình yêu.
Trong lòng nó rất mâu thuẫn .
.
. trước mặt nó là một người đàn ông rất tốt , rất tài năng.
.
.
. thậm chí nó không tìm ra được bất cứ nhược điễm nào trên con người này.
.
.
. nhưng.
.
.
Nó thật sự.
.
. không biết có thể đem tất cả tấm lòng yêu thương dành cậu ấy được không trong khi nó biết rằng tình cảm nó dành cho Trung hiền.
.
. mãi mãi.
.
. rất khó kết thúc
Nó im lặng 1 lúc rất lâu.
.
.
.
. rồi cũng ngước mắt lên nhìn thẳng tên đó.
.
.
gạt đi nước mắt và bắt đầu nói :
- Thái Phong !
- Hả ?
- Tui thật sự rất KHÓ NUÔI đấy
- Hả ?
- Mỗi ngày phải dẫn tui đi SHOPPING và hằng tháng phải đi du lịch nước ngoài
- Hả ?
- Tui là người rất nóng tính và dễ dàng ĐÁNH ĐẬP người
- Hả ?
- Tiền thì tui chẳng biết tiết kiệm !
- Hả ?
- Tui rất ghét ai trái ý mình !
!
- Hả ?
- Còn việc nhung nhớ.
.
. tui không bảo đảm là có mình cậu !
- Ha?
- Còn để ý đến cậu .
.
. thì quả thật tui không chắc !
- Hả?
- Nhung nhớ tui hay không là tuỳ cậu
- Hả ?
- Chuyện.
.
.
. cuối cùng cậu nói ( ngủ ).
.
.
. thì có chắc là làm được không đấy !
- HẢ ?
- Sao lại có thái độ đó !
- Cô.
.
.
cô đang làm cái gì vậy ?
Trừng mắt nhìn Thái Phong – TỪ HÔN ĐẤY !
!
!
!
- KHÔNG THỂ NÀO !
!
!
!
- Tui không đùa đâu !
!
- Vậy.
.
.
.
.
. là tui thất tình sao ? – Khuôn mặt đau khổ !
- Nhưng .
.
.
.
.
.
.
.
- Hả ?
- .
.
.
.
.
.
tui sẽ cố gắng thay đổi !
!
.
.
.
. vì cậu !
- Vậy là .
.
.
. ?
Nó mĩm cười và gật đầu - ừm.
.
.
Ôi thôi Thái Phong cứ như trúng tà vui mừng khôn xiết , bế bỏng nó lên và xoay vòng như đang chúc mừng , vừa xoay vừa hét
- TỬ KỲ À ! TUI YÊU CÔ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Nước mắt nó rơi.
.
.
. vì hạnh phúc .
.
. hay là vì nó từ bỏ mọi thứ về hắn.
.
.
.
.
Ai biết trong lòng nó đang nghĩ gì ?.
.
.
. tại sao lại chấp nhận Thái Phong ?.
.
.
. lẽ nào.
.
. tình cảm bao năm qua nó dành cho Trung Hiền.
.
. giờ đã buông xuôi !
!
.
.
.
.
. Có thật nó muốn bắt đầu lại với Thái Phong. ? Hay là vì nó nên làm vậy để hắn thật sự hạnh phúc ?
Có tiếng vỗ tay vang ra ở phía sau.
.
.
.
. Thái Phong và nó nhìn lại.
.
.
.
- Chúc mừng nhé !
!
! – Thảo Yên bước đến chỗ tụi nó
Trung Hiền.
.
.
. cũng chậm rãi bước tới.
.
.
.
Thái Phong thả nó xuống.
.
.
. Nó không biết là Trung Hiền đứng sau nó.
.
. nó không nghĩ là cả cuộc cầu hôn này.
.
.
. hắn đều nhìn nó.
.
. nó lại càng không nghĩ.
.
. hắn có thể bình tĩnh đến mức như thế !
!
.
.
.
.
.
. Đau lắm !
!
!
.
.
.
. dù nó đang trong hoàn cảnh đáng ra rất hạnh phúc.
.
. nhưng nước mắt nó rơi.
.
. thật sự là vì hắn.
.
. chứ hoàn toàn không phải vì Thái Phong.
- Trung Hiền à !
!
.
.
. anh .
.
.
cũng chúc mừng họ đi !
Đôi môi mấp máy.
.
. muốn nói.
.
. nhưng rất khó.
.
. chỉ là 2 từ .
.
. chúc mừng.
.
. tại sao.
.
. lại khó thế.
.
.
.
. Hắn bặm môi.
.
.
. ngước nhìn nó.
.
. 1 đôi mắt của sự thất vọng.
.
. nó hiểu chứ !
!
.
.
. nó đã sai khi nghĩ hắn hoàn toàn không có cảm giác.
.
.
. thực sự.
.
.
. với quyết định này.
.
. cả nó.
.
.
. cả hắn.
.
.
. cả Thảo Yên.
.
.
và giờ là cả Thái Phong.
.
.
. đều đang bị lừa dối .
.
.
.
Tiếng nói khàn khàn.
.
. và ngập ngừng của Trung Hiền cũng cất lên : -Chúc mừng
Cả không gian bây giờ.
.
. rất khó diễn tả !
Điều hắn sợ nhất !
.
.
. giờ đã xãy ra.
.
.
nó.
.
. đã là của người khác.
.
.
nó.
.
. đã bỏ rơi hắn.
.
.
và nó.
.
. đã chính tay.
.
. bóp nát trái tim hắn.
.
.
Hắn đâu biết.
.
. nó làm thế.
.
. là vì hắn.
.
.
. vì người nó yêu.
.
. vì Trung Hiền toàn diện trong mắt nó.
.
. vì tình cảm của nó.
.
.
. vì hạnh phúc của Trung Hiền.
.
.
. Nó đã chấp nhận.
.
. từ bỏ. Đã 7 năm.
.
. tình yêu nó dành cho hắn.
.
. đã 7 năm.
.
.
. Quá dài cho 1 cuộc tình đơn phương.
.
. tình cảm chưa được đền đáp.
.
. thì.
.
. đã phải dập tắt.
.
. Đó là cái kết cho nó phải không ?.
.
. bài học cho 1 con ngốc yêu 1 người đáng ra không nên yêu.
.
.
.
____________________________
Đã gần 11 giờ khuya.
.
. nhưng cả 3 căn phòng đều sáng đèn.
.
.
.
- Em sẽ không trách anh !
.
.
. nếu như anh nói cho em biết.
.
. Tử Kỳ chỉ yêu anh đơn phương.
.
. anh hoàn toàn không có cảm giác gì với cô ấy !
- Anh.
.
- Anh yêu Tử Kỳ ?ANH NÓI ĐI !
- .
.
.
. .
.
.
. .
.
.
. Chỉ là nhất thời .
.
. anh.
.
. anh quả thật có cảm giác với cô ấy.
.
.
. nhưng
- Trước ngày cưới.
.
. anh nói với em là anh yêu người con gái khác !
!
!
.
.
.
. ANH CÓ BIẾT MÌNH ĐANG NÓI GÌ KHÔNG HẢ ?????????????
- Mọi chuyện đã kết thúc rồi ! em nghĩ sớm đi.
.
.
.
Sự chần chừ và sự thay đổi sắc mặc của Trung Hiền.
.
. đã đủ để Thảo Yên hiểu.
.
.
. tình cảm nó dành cho Trung Hiền.
.
. giờ không còn là đơn phương nữa.
.
.
.
Thảo Yên cười lớn.
.
.
. cười trong vô thức.
.
. cười trong sự đau đớn của tâm hồn.
.
.
. cười vì sự thay đổi đến đáng sợ của vị hôn phu sắp của mình.
.
.
.
. Đáng thương lắm phải không !
!
.
.
.
. Thảo Yên như điên lên.
.
.
. loạn hết cả đầu.
.
.
.
. nhưng vì cô ấy yêu hắn nên.
.
.
- Coi như .
.
.
. em chưa hỏi anh gì hết !
!
.
.
. coi như cả tối hôm nay chưa xãy ra gì hết.
.
.
. tụi mình vẫn sẽ đám cưới.
.
. anh vẫn sẽ yêu em như trước.
.
. Và.
.
. chúng mình sẽ rất hạnh phúc. Nếu có thể.
.
. em muốn ra nước ngoài định cư.
.
. chúng ta sẽ có cuộc sống vui vẻ ở đấy.
.
. không quay về đây nữa được không anh.
- Em bình tĩnh lại đi – Trung Hiền giữ chặt tay nhỏ lại
- Anh à !
.
.
. có phải là em đã hiểu lầm anh không.
.
.
. Anh yêu mỗi mình em thôi mà.
.
. anh hứa là suốt đời này chỉ có mỗi mình em thôi.
.
. anh.
.
. không nói dối đấy chứ !
!
!
- Thảo Yên à !
.
.
. em nghe anh nói đây .
.
.
- Em.
.
. em không muốn nghe.
.
.
. EM KHÔNG MUỐN NGHE.
.
.
. mai chúng mình sẽ đám cưới.
.
.
. anh sẽ là chồng của em.
.
.
. không ai có thể cướp anh từ tay em được hết.
.
.
. mãi mãi không bao giờ có chuyện đó xãy ra.
.
.
. Trung Hiền à.
.
.
. đừng bao giờ xa em hết.
.
.
.
Trung Hiềm ôm chặt Thảo Yên vào người.
.
.
. 1 cái ôm.
.
.
. chắc chắn cho việc.
.
.
- Anh sẽ không bao giờ làm em khóc.
.
.
.
Mọi việc từ sớm đã nên chấm dứt.
.
. là vì quá mù quáng.
.
. vì quá cố chấp.
.
. biết sai nhưng cố lao vào.
.
.
. chấp nhận cuộc chơi đó.
.
.
. giờ thì.
.
. hắn đã làm tổn thương.
.
.
. cả 2 cô gái. Hắn không thể sai lại càng thêm sai nữa.
.
.
. phải tỉnh lại và làm những gì nên làm.
.
.
.
- “ Mình đã chọn Thảo Yên.
.
. kết hôn với cô ấy cũng là do mình quyết định.
.
.
. từ trước đến giờ.
.
.
. Từ Kỳ chỉ là bạn của mình.
.
.
. vì quá thân nên mình đã lầm tưỡng tình bạn là tình yêu.
.
.
. và mình nên kết thúc nó.
.
.
. tốt nhất là như thế “
Cái tên đại ngốc Trung Hiền đó thật là.
.
.
. có tình bạn nào mà khi người ta đi chung với người khác lại tức giận.
.
. tình bạn nào thấy người ta trong tay người khác lại đau.
.
.
. tình bạn nào khi buộc phải lựa chọn người yêu và người ta thì.
.
. lại phân vân nhiều đến thế.
.
. tình bạn nào mà khi tối ngày không nhớ người yêu mà toàn nhớ người ta ?.
.
.
.
.
_________________________________
Phòng của nó.
.
.
.
- Vốn dĩ .
.
. bản thân chỉ muốn 1 lần hắn quay lại nhìn mình.
.
.
. 1 lần rung động.
.
. 1 lần thật sự yêu mình.
.
.
. thì mình đã mãng nguyện lắm rồi. Sao mình lại có thể mơ tưởng rằng.
.
. cậu ấy mãi mãi thuộc về mình chứ !
!
!
.
.
.
.
. Mình đã sai khi quay lại tìm cậu ấy.
.
. đã sai khi yêu cậu ấy.
.
. đã sai ngay từ khi bắt đầu.
.
.
. mình thật sự là cái hố đen của vũ trụ.
.
.
. chính mình.
.
. đã phá huỷ hạnh phúc của Thảo Yên.
.
. chính mình đã làm hại Trung Hiền.
.
. và chính mình đã lừa dối Thái Phong.
.
.
. Mọi tội lỗi hoàn toàn là do sự cố chấp và ngu mụi của bản thân mình.
.
.
.
. và mình phải là người chấm dứt mọi chuyện này.
.
.
. quên cậu ta đi.
.
. và hãy thử 1 lần.
.
. nhìn Thái Phong.
.
. gióng như mình mong cậu ta quay lại nhìn mình.
.
.
. có lẽ.
.
. sẽ tốt hơn
______________________________________
Phòng Thái PHong.
.
.
.
- Ôi Tử Kỳ yêu quý !
!
.
.
.
. hớ hớ ! mình sợ mình ngủ không được mất.
.
.
. ôi mình sắp có bạn gái rồi.
.
.
à mà không là VỢ mới đúng.
.
. há há !
.
.
. ôi ! mình yêu cuộc đời này quá đi thôi.
.
.
. lalalal lá !
!
!
Cả 1 đêm như thế đó.
.
. lời thoại cứ lập đi lập lại.
.
. ngoại trừ động tác phụ hoạ cho lời thoại có chút thay đổi.
.
. hết nhãy trên giường lại lăn xuống đất.
.
.
xong thì vào tollét róng như bò hú.
.
.
. đúng là yêu thì làm người ta ĐIÊN mà.
.
.
.
Nó không biết.
.
. trong mắt Thái Phong.
.
. nó là cả 1 thế giới !
!
.
.
. là cả 1 hành tinh.
.
. là con tim đang đập loạn xạ trong tên đó.
________________________________
SÁng hôm sau ( ngày thứ 7 cuối cùng )
Thái Phong RẠNG RỠ đứng cạnh xe kêu gọi mọi người
- Mọi người chuẩn bị xong chưa !
?
Thảo Yên bước xuống cùng với Trung Hiền
- Trong cậu tươi tỉnh thật đấy.
.
.
.
- Hố hố !
.
.
. lộ cả ra mặt sao !
!
.
.
. thật ngại quá.
.
. mình vui quá ấy mà – Thái PHong cười hí như ngựa
- Về thôi !
! còn phải chuẩn bị nữa
Nó rồi Trung Hiền bước đến xe mình và đặc vali vào cóp xe
- CHƯA ! – Thái Phong gào lên
- Chuyện gì ?
- Tử Kỳ của tui chưa xuống ! Hai người đi trước đi
Không phải chỉ 1 người là Thái Phong quan tâm.
.
. và thực sự hắn cũng.
.
. muốn ở lại đợi.
.
. nhưng
- Cậu đợi đi ! Tôi đi trước !
Hắn mở cửa vào xe , Thảo Yên cũng nhanh chóng tạm biệt và bước vào
Xe hắn grườm máy.
.
. chuẩn bị xuất phát.
.
.
- Tử Kỳ !
!
!
! bên này bên này.
.
.
.
Thái Phong nhảy cẩn lên vì vui mừng hò reo khi nhìn thấy nó bước ra từ khách sạn .
.
.
Trung Hiền trong xe.
.
. cũng vô tình quay nhìn nó.
.
.
.
. Thảo Yên.
.
. tỏ thái độ không vui.
.
. hắn biết và điều hắn cần làm là.
.
.
. đạp ga và chạy đi
Nó nhìn theo chiếc xe của hắn.
.
.
. rồi xoay đi.
.
. cáu gắt với Thái Phong
- Cậu đâu cần la lớn thế ! cậu sợ tui không biết đường đi à ?
- .
.
.
.
. Ôi trời ! tui lo cho cô mà cô nói thế à !
!
- Mặc xác tui
Nó lôi xềnh xệch cái vali của mình đi, mặc kệ cái ánh mắt khó hĩu và bực bội của Thái Phong đang dáng dí vào nó
- Đứng đó làm gì ! lái xe đi chứ !
! – nó quay lại quát
- Được.
. được !
!
Thái Phong cười tươi đỡ vali cho nó và mời nó vào xe
__________________________________
Xe Trung Hiền.
.
.
.
- Mọi thứ đang được chuẩn bị.
.
.
. chiều này.
.
. lễ cưới sẽ bắt đầu !
- .
.
.
.
.
” Rốt cuộc mình nên làm gì đây ?”
- Em đã đặc 1 bộ lễ phục rất đẹp cho 2 đứa mình
- .
.
. .
” quá bất ngờ.
.
.
. quá đột ngột.
.
.
. mình đã hết sự lựa chọn .
.
.
.
””
- Em còn mời rất nhiều bạn bè và người thân ! chắc chắn sẽ náo nhiệt lắm
- .
.
.
. “ Tử Kỳ cô ấy.
.
.
. đang nghĩ gì lúc này.
.
.
.
- Anh !
.
.
.
. anh có nghe em nói không
Hắn giật mình .
.
.
. vì đầu hắn lúc này đang suy nghĩ điều khác
- Hả ?.
.
.
. anh.
.
. anh đang nghe
- Anh.
.
. không hài lòng sao?
- .
.
. sao em lại hỏi như vậy ?
- Không !
.
.
. không có gì
______________________________________
Xe Thái Phong.
.
.
.
- Này !
!
.
.
.
.
- “ Mình.
.
. mình sẽ làm gì đây.
.
.
. chỉ vài giờ nữa.
.
. đám cưới sẽ bắt đầu.
.
. “
- NÀY !
!
!
!
- “ Kết thúc.
.
.
. thật sự.
.
. là kết thúc ? “
- Way !
!
!
! .
.
.
.
- Thái Phong gõ đầu nó cái CỐP
- Á !
!
!
- Suy nghĩ gì thế ?
- Đau biết không !
!
!
- Xin lỗi !
! Tui gọi mà cô cứ im lặng
- Thì.
.
. từ từ - nó quạu
- EM YÊU !
- CÁI GÌ ?
- Thế đấy !
! gọi EM YÊU thì nghe gọi NÀY NÀY ! thì làm lơ.
.
.
. CÔ ĐÚNG LÀ – chọc nó
- Tui đánh người thật đấy.
.
- nó lườm Thái Phong
- Thôi thôi ! tui đang lái xe đấy .
.
.
. mưu sát chồng sắp cưới tội nặng lắm á !
- Azzz ! THẬT LÀ .
.
.
.
- Đừng suy nghĩ về cậu ta nữa.
.
. cô còn phải sống mà.
.
. vui vẻ mà dự đám cưới của họ đi
nắm lấy tay nó.
.
. - .
.
.
. .
.
. .
.
.
_____________________
Chiều hôm đó !
Tại địa điễm diễn ra lễ cưới.
.
.
.
Thảo Yên đang ngồi trong phòng trang điểm.
.
.
. Cách li hoàn toàn với Chú Rễ
Nó.
.
.
. đã không biết chuẫn bị tinh thần thế nào để đón nhận cái lễ kết hôn này.
.
.
.
. nó như rơi vào tình trạng khủng hoản trầm trọng.
.
.
. lễ cưới.
.
. chính là cây kéo cắt đứt mọi tình cả của nó dành cho hắn.
.
.
. là con dao đâm nát trái tim nó.
.
. là cơn bão cuốn hắn đi mãi mãi không thể nào trở về với nó.
.
.
. và là ngọn lửa .
.
.
đốt đi mọi cơ hội của nó.
.
.
.
Có phải .
.
. đó là tất cả ?.
.
. kết thúc cho chuyện tình của nó !
!
Chưa đâu.
.
. vì cái thực sự nó có được.
.
. còn quý hơn là việc nó có được hắn.
.
.
.
__________________________________
Nó chỉ muốn đến gặp Thảo Yên.
.
.
. để 1 lời giải thích tất cả.
.
. giúp cho hắn có thể vui vẻ mà đến với cô ấy.
.
.
.
. Thực sự nó hoàn toàn không muốn tham dự lễ cưới này.
.
. quá nặng nề.
.
. quá to tát.
.
.
.
CẠCH !
!
.
.
. cánh cữa từ từ hé ra.
.
.
. người trước mặt nó.
.
. không phải là Thảo Yên.
.
.
. mà là hắn
Hai đôi mắt nhìn nhau .
.
. như muốn nói rất nhiều điều.
.
. còn nhiều thứ muốn thổ lộ lắm.
.
. nhưng.
.
. nó biết nếu càng như thế.
.
. lại càng khó dứt bỏ.
.
. nó xoay đi và đóng cửa lại
Nhưng cánh cửa ấy.
.
. đã không thể khép lại.
.
. Hắn chạy đến.
.
. giữ lấy tay nó
- Nói chuyện đi !
________________________________
Phòng chờ của Chú rễ
Không gian không phải lớn .
.
. nhưng thực sự rất khó để biết rằng chuyện gì sẽ xãy ra
- Tử Kỳ !
!
- .
.
.
. .
. .
.
. Chúc mừng Hiền nha !
! hôm nay Hiền đám cưới mà
- Đó không phải là chuyện Hiền muốn nói
- Sau khi cưới thì nhớ sống cho tốt !
- Tử Kỳ
- Phải yêu thương Thảo Yên thật nhiều.
.
. cô ấy là 1 cô gái tốt !
- .
.
.
. Nghe Hiền nói !
!
- Không cần đâu !
!
.
.
. Kỳ .
.
. không sao hết !
.
.
. là Kỳ yêu đơn phương .
.
. hoàn toàn không liên quan gì Hiền cả.
.
.
. Hiền đừng cảm thấy có lỗi hay áy náy gì cả.
.
. cứ sống thật tốt là được rồi
Nó đang cố gắng nguỵ biện cho bản thân mình.
.
. lòng nó còn hơn bị dao cắt.
.
.
. đau lắm !
- Lúc trước là vậy.
.
.
. nhưng giờ thì không phải như thế !
Nó.
. nhìn hắn với đôi mắt ướt lệ .
.
.
. bàn hoàn trước câu nói của hắn
- .
.
. .
.
.
.
.
. .
.
.
.
- Kỳ.
.
.
. ở đây trong Hiền !
!
!
Hắn nắm lấy tay nó.
.
. đặc vào trong tim mình.
.
.
.
Phút giây đó.
.
. nó như muốn nghẹn thở.
.
. hạnh phúc đến muốn khóc.
.
. vui đến muốn hét lên thật to.
.
.
. Nhưng.
.
. còn có ích gì chứ !
!
Nó nhìn hắn.
.
.
. nhìn rất lâu.
.
. khoảnh khắc ấy.
.
. không gian như dừng hẵn lại.
.
. chỉ có nó.
.
. và hắn
LẦn đầu tiên.
.
.
. nó thấy hắn khóc.
.
.
. đôi mắt ấy.
.
. đang khóc vì nó.
.
. con người ấy.
.
. đang thật lòng yêu nó.
.
.
. Nó mĩm cười mãn nguyện
- Như thế là đủ rồi !
!
- .
.
. .
.
.
.
- Kỳ.
.
.
Hắn lau nước mắt trên mi nó.
.
.
.
- Trong lòng Hiền.
.
. có Kỳ.
.
.
. thế là quá đủ rồi.
.
.
. Kỳ không mong gì hơn nữa
- Kỳ ngốc quá !
- Sống thật tốt nhé Trung Hiền.
.
.
.
- .
.
.
. .
.
.
. .
.
.
- Tình yêu đó.
.
. Kỳ đã giữ được rồi.
.
. Mãi mãi.
.
. ở trong đây !
! – nó dùng tay đặc lên tim mình
Chính hắn cũng cảm nhận được sự chân thành và mãn nguyện của nó.
.
.
. đối với nó.
.
. hạnh phúc.
.
. là khi nhìn thấy người mình yêu mĩm cười vui vẻ.
.
.
. Và hãy hãy để tình cảm ấy chôn vùi nơi biển sâu.
.
. để mãi mãi chôn kín không bao giờ lật lại.
.
.
.
Nụ hôn.
.
.
.
. thật sự của nó đã chính thức được mở
Hắn hôn nó.
.
.
. nhẹ nhàng như cơn gió.
.
. chân thành và mọc mạc.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
. hạnh phúc thật sự.
.
.
. là chính lúc này đây.
.
.
.
.
.
.
. đây mới chính là cái kết nó thật sự cần.
.
.
.
. Hắn.
.
. đã mãi mãi.
.
. là của nó.
.
. Mãi mãi tình yêu ấy.
.
.
trái tim ấy.
.
.
. ít nhất 1 lần thuộc về nó.
.
. !
__________________________________
Tại lễ đường.
.
.
.
.
Không khí náo nhiệt hẵn lên.
.
.
. chỉ vài phút nữa thôi thì lễ cưới sẽ tiến hành.
.
.
TÈN.
.
.
TENG TA REN.
.
.
. TÈN TÉN TÀ REN.
.
.
. tiếng nhạc piano trong tiệc cưới vang lên.
.
. cô dâu khoác tay cha mình.
.
. từ từ bước trên thảm đỏ đến chỗ chú rễ.
.
.
. tiếng vỗ tay.
.
. tiếng hò reo.
. . tiếng chúc mừng.
.
. lần lượt vang lên.
.
.
. Trong sự vui mừng và hạnh phúc khôn xiết của Thảo Yên.
.
. nó và cả Thái Phong.
.
. giờ là Trung Hiền.
.
.
. đã tìm đến 1 cái kết.
.
.
.
. hoàn toàn xứng đáng.
Người hạnh phúc lúc này không phải Thảo Yên.
.
. mà là nó.
.
. người thực sự.
.
. có được tình cảm từ người con trai này.
.
.
. là nó.
.
. Lý Tử Kỳ
- Ta tuyên bố.
.
.
. 2 con là vợ chồng.
.
.
.
.
Bó hoa trên tay Thảo Yên được tung ra.
.
.
. và người may mắn chụp được .
.
. chính là nó.
.
.
!
!
Và.
.
. điều đó.
.
. có nghĩa.
.
. cô dâu tiếp theo sẽ là Lý Tử Kỳ .
.
.
.
Thì đương nhiên.
.
.
.
Trung Hiền đã cưới Thảo Yên.
.
.
.
1 tháng sau.
.
. nó và Thái Phong cũng bắt đầu kết hôn.
.
.
.
.
Dù chú rễ nó muốn không phải là tên đó.
.
.
. nhưng tình cảm nó có được .
.
. còn quý giá và xứng đáng hơn nhiều so với việc tranh giành và níu kéo tình cảm ấy.
.
.
.
Nó đã làm đúng.
.
. đã làm được.
.
. và.
.
.
. trong tim hắn.
.
.
. đã có chỗ dành cho nó !
Bạn có nghĩ là.
.
.
. cuộc sống hôn nhân sau này của hắn.
.
.
. và cuộc sống hôn nhân của nó.
.
.
. sẽ như những gì họ mong đợi.
.
.
. !
!
! Mọi chuyện đã thực sự kết thúc ?.
.
.
. hay lại càng càng có nhiều điều đáng phải bàn đến.
.
.
. sau đó !
?
Nếu các bạn vẫn còn thích câu chuyện này.
.
. thích Trung Hiền, Thích nó.
.
.
. thích Thái Phong.
.
.
. và thích Thảo Yên.
.
.
. thì.
.
.
.