Chương 1 - Mang Theo Không Gian Linh Tuyền Xuyên Việt (1)
Chương 2 - Mang Theo Không Gian Linh Tuyền Xuyên Việt (2)
Chương 3 - Từ Hiểu Lạc Trọng Sinh
Chương 4 - Tát Cô Ta Một Tai (1)
Chương 5 - Tát Cô Ta Một Tai (2)
Chương 6 - Tôi Sẽ Chịu Trách Nhiệm
Chương 7 - Xem Cha Trừng Trị Nó Như Thế Nào (1)
Chương 8 - Xem Cha Trừng Trị Nó Như Thế Nào (2)
Chương 9 - Chu Ngạn Văn (1)
Chương 10 - Chu Ngạn Văn (2)
Chương 11 - Rời Khỏi Từ Gia
Chương 12 - Về Nhà Nhận Thân (1)
Chương 13 - Về Nhà Nhận Thân (2)
Chương 14 - Linh Tuyền Chữa Bệnh (1)
Chương 15 - Linh Tuyền Chữa Bệnh (2)
Chương 16 - Con Gái Của Ông Trở Về Thật Rồi
Chương 17 - Thơm Nức Hấp Dẫn (1)
Chương 18 - Thơm Nức Hấp Dẫn (2)
Chương 19 - Chưa Bao Giờ Được Ăn Ngon Như Vậy (1)
Chương 20 - Chưa Bao Giờ Được Ăn Ngon Như Vậy (2)
Chương 21 - Hòa Nhập Vào Gia Đình (1)
Chương 22 - Hòa Nhập Vào Gia Đình (2)
Chương 23 - Bỏ Thuốc (1)
Chương 24 - Bỏ Thuốc (2)
Chương 25 - Bắt Gian Tại Giường
Chương 26 - Hỏi Cưới (1)
Chương 27 - Hỏi Cưới (2)
Chương 28 - Tra Nam Tiện Nữ Trời Sinh Một Đôi (1)
Chương 29 - Tra Nam Tiện Nữ Trời Sinh Một Đôi (2)
Chương 30 - Khoe Khoang (1)
Chương 31 - Khoe Khoang (2)
Chương 32 - Lễ Hỏi Của Ai Cao Hơn? (1)
Chương 33 - Lễ Hỏi Của Ai Cao Hơn? (2)
Chương 34 - Nói Rõ Ràng (1)
Chương 35 - Nói Rõ Ràng (2)
Chương 36 - Phụ Giúp Nấu Nướng
Chương 37 - Đồng Chí Có Thể Ăn Là Phúc Của Tôi
Chương 38 - Chưa Bao Giờ Được Ăn Ngon Như Thế (1)
Chương 39 - Chưa Bao Giờ Được Ăn Ngon Như Thế (2)
Chương 40 - Tới Cầu Hôn
Chương 41 - Chu Ngạn Văn Phá Đám
Chương 42 - Một Xe Sính Lễ (1)
Chương 43 - Một Xe Sính Lễ (2)
Chương 44 - Đăng Ký Kết Hôn (1)
Chương 45 - Đăng Ký Kết Hôn (2)
Chương 46 - Max Điểm Logic
Chương 47 - Chụp Ảnh Cưới
Chương 48 - Đại Thiện Nhân (1)
Chương 49 - Đại Thiện Nhân (2)
Chương 50 - Cứu Người (1)
Chương 293
Chương 1 - Mang Theo Không Gian Linh Tuyền Xuyên Việt (1)
Chương 2 - Mang Theo Không Gian Linh Tuyền Xuyên Việt (2)
Chương 3 - Từ Hiểu Lạc Trọng Sinh
Chương 4 - Tát Cô Ta Một Tai (1)
Chương 5 - Tát Cô Ta Một Tai (2)
Chương 6 - Tôi Sẽ Chịu Trách Nhiệm
Chương 7 - Xem Cha Trừng Trị Nó Như Thế Nào (1)
Chương 8 - Xem Cha Trừng Trị Nó Như Thế Nào (2)
Chương 9 - Chu Ngạn Văn (1)
Chương 10 - Chu Ngạn Văn (2)
Chương 11 - Rời Khỏi Từ Gia
Chương 12 - Về Nhà Nhận Thân (1)
Chương 13 - Về Nhà Nhận Thân (2)
Chương 14 - Linh Tuyền Chữa Bệnh (1)
Chương 15 - Linh Tuyền Chữa Bệnh (2)
Chương 16 - Con Gái Của Ông Trở Về Thật Rồi
Chương 17 - Thơm Nức Hấp Dẫn (1)
Chương 18 - Thơm Nức Hấp Dẫn (2)
Chương 19 - Chưa Bao Giờ Được Ăn Ngon Như Vậy (1)
Chương 20 - Chưa Bao Giờ Được Ăn Ngon Như Vậy (2)
Chương 21 - Hòa Nhập Vào Gia Đình (1)
Chương 22 - Hòa Nhập Vào Gia Đình (2)
Chương 23 - Bỏ Thuốc (1)
Chương 24 - Bỏ Thuốc (2)
Chương 25 - Bắt Gian Tại Giường
Chương 26 - Hỏi Cưới (1)
Chương 27 - Hỏi Cưới (2)
Chương 28 - Tra Nam Tiện Nữ Trời Sinh Một Đôi (1)
Chương 29 - Tra Nam Tiện Nữ Trời Sinh Một Đôi (2)
Chương 30 - Khoe Khoang (1)
Chương 31 - Khoe Khoang (2)
Chương 32 - Lễ Hỏi Của Ai Cao Hơn? (1)
Chương 33 - Lễ Hỏi Của Ai Cao Hơn? (2)
Chương 34 - Nói Rõ Ràng (1)
Chương 35 - Nói Rõ Ràng (2)
Chương 36 - Phụ Giúp Nấu Nướng
Chương 37 - Đồng Chí Có Thể Ăn Là Phúc Của Tôi
Chương 38 - Chưa Bao Giờ Được Ăn Ngon Như Thế (1)
Chương 39 - Chưa Bao Giờ Được Ăn Ngon Như Thế (2)
Chương 40 - Tới Cầu Hôn
Chương 41 - Chu Ngạn Văn Phá Đám
Chương 42 - Một Xe Sính Lễ (1)
Chương 43 - Một Xe Sính Lễ (2)
Chương 44 - Đăng Ký Kết Hôn (1)
Chương 45 - Đăng Ký Kết Hôn (2)
Chương 46 - Max Điểm Logic
Chương 47 - Chụp Ảnh Cưới
Chương 48 - Đại Thiện Nhân (1)
Chương 49 - Đại Thiện Nhân (2)
Chương 50 - Cứu Người (1)
Chương 293
Xế chiều hôm đó, Trương Tân Diễm bắt đầu bận rộn. Mấy người có quan hệ tốt với Trương Tân Diễm trong thôn cũng chạy tới giúp đỡ làm chăn mền, làm áo bông.
Phương Hiểu Lạc cũng gia nhập vào đội ngũ làm việc.
Buổi tối, Phương Hiểu Lạc chuẩn bị một bữa ăn phong phú để đãi những người tới nhà giúp đỡ.
Gà chưng miến, cá chép kho, khoai tây xào khô, gỏi dương xỉ…
Mấy ngày nay Phương gia vẫn luôn được ăn ngon, mọi người cũng ngửi mùi thơm suốt mấy ngày nay.
Hiện tại được ăn vào miệng, ai nấy đều khen không dứt miệng, liên tục tán thưởng tài nấu nướng của Phương Hiểu Lạc tốt.
Cả cá lẫn thịt đều thơm ngon, cho dù là nấm với miến cũng bị nhiễm mùi, ăn vào một miếng, nước sốt đậm đặc lan tràn khắp đầu lưỡi.
Khoai tây lát là thứ mọi người thường xuyên ăn, nhưng đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy kiểu chế biến phí dầu như vậy, bỏ khoai tây vào dầu rồi bỏ thêm các nguyên liệu khác vào xào chung, đúng là chưa từng thấy bao giờ.
Tuy ăn nó ngon thật, nhưng mọi người luôn cảm thấy thứ mình ăn không phải khoai tây mà là tiền. Tuy trong lòng bọn họ nghĩ như thế, nhưng tay lại không ngừng gắp khoai tây bỏ vào miệng.
Cho dù là món dương xỉ mọi người thường xuyên ăn vào mùa xuân, mọi người cũng có thể nếm ra vị khác.
Xanh biếc tươi ngon, vừa mát vừa trơn, răng môi lưu hương.
“Con bé Hiểu Lạc này nấu ăn giỏi thật.
”
“Đúng thế, trước đây tôi chưa từng được ăn đồ ăn nào ngon như thế.
”
“Tôi thấy, đồ ăn con bé làm còn ngon hơn cả đồ ăn trong quán cơm Hòa Bình với quán cơm Đông Phong.
”
“Đến để giúp đỡ, cuối cùng lại có lộc ăn.
”
Dưới cái nhìn của Phương Hiểu Lạc, người ta đã tới giúp đỡ mình, tuyệt đối không thể keo kiệt quá được.
Có bữa cơm này làm no bụng, mọi người lại càng thêm ra sức giúp đỡ hơn.
…
Thứ hai, Thẩm Tranh đạp xe đạp xuất hiện ở Phương gia. Vừa thấy Phương Hiểu Lạc, hắn đã lắc lắc tờ giấy chứng nhận trong tay:
“Báo cáo đã được phê duyệt rồi.
”
Phương Hiểu Lạc nói một tiếng với mấy người Trương Tân Diễm sau đó cầm theo sổ hộ khẩu, cùng Thẩm Tranh đạp xe đạp tới thẳng Giang Thành.
Hai người đã chuẩn bị đủ giấy tờ, nhân viên ở cục dân chính kiểm tra đơn giản qua, rất nhanh đã làm thủ tục đăng ký kết hôn cho bọn họ.
Chẳng bao lâu sau, trong tay Phương Hiểu Lạc với Thẩm Tranh đã có thêm một tờ giấy.
“Chúc mừng hai đồng chí, chúc hai đồng chí tân hôn vui vẻ, trăm năm hòa hợp, sớm sinh quý tử.
”
Thẩm Tranh lấy túi kẹo với hạt dưa đã chuẩn bị sẵn từ trước qua mời: “Cảm ơn đồng chí.
”
Bên ngoài trời trong mây sáng, ánh nắng rực rỡ. Khi bước ra khỏi cục dân chính, Phương Hiểu Lạc nhìn trời, cảm thấy thật thần kỳ.
Cô đã xuyên tới một nơi xa lạ, sau đó nhanh chóng giải quyết việc đại sự cả đời của mình.
Phương Hiểu Lạc đứng ở đó, lại nhìn kỹ tờ giấy trong tay thêm lần nữa: “Thẩm Tranh, sao trông tờ giấy đăng ký kết hôn này như giấy khen vậy?”