Chương 1 - Nhà Họ Kiều Có Một Thiên Kim Giả
Chương 2 - Cũng Là Vị Hôn Thê Của Tôi
Chương 3 - Hóa Ra Là Trùm Ẩn
Chương 4 - Xe Mui Trần Ít Nhất 200 Vạn
Chương 5 - Đó Quả Là Một Hào Môn Đẳng Cấp
Chương 6 - Giáo Sư Đại Học Thanh Đại Chỉ Là Một Giáo Viên Nhẹ Nhàng
Chương 7 - Học Trường Trung Học Số 1 Nhiễu Thành (Nhất Trung)
Chương 8 - Em Họ Cặn Bã Lại Giả Vờ Yếu Đuối
Chương 9 - Tôi Chỉ Là Một Giáo Viên, Có Gì Để Hối Tiếc
Chương 10 - Vọng Xuyên, Con Có Rảnh Không?
Chương 11 - Bệnh Tâm Lý, Đừng Ngại Điều Trị
Chương 12 - Ai Động Vào Liền Trở Mặt
Chương 13 - Bị Mất Chiếc Áo Choàng Đầu Tiên
Chương 14 - Đám Người Nhà Họ Kiều Sớm Muộn Cũng Phải Hối Hận
Chương 15 - Kiều Niệm Nhảy Xuống Cứu Người
Chương 16 - Đứa Bé Kia Có Quan Hệ Với Diệp Vọng Xuyên
Chương 17 - Không Muốn Cứu Một Người Chết Lên
Chương 18 - Lần Đầu Tỏa Sáng Của Kiều Niệm
Chương 19 - Người Được Cứu Chính Là Cháu Trai Nhỏ Của Anh?
Chương 20 - Anh Nói Niệm Niệm?
Chương 21 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 22 - Phó Phu Nhân Vốn Thấy Kiều Sân Chướng Mắt
Chương 23 - Con Không Vào Trường Trung Học Số 1 Học Có Được Không?
Chương 24 - Không Gọi Tôi Là Anh Trai Sao?
Chương 25 - Cả Nhà Đều Đến
Chương 26 - Nợ Mẹ Kiều Niệm Một Ân Tình Lớn
Chương 27 - Thần Tm Mặt Đại Chúng
Chương 28 - Sống Chung
Chương 29 - Nhà Họ Kiều Mấy Năm Nay Mới Phát Tài
Chương 30 - Kiều Niệm Đến Trường Trung Học Số 1
Chương 31 - Em Chính Là Kiều Niệm?
Chương 32 - Em Đã Làm Xong Rất Cẩn Thận Rồi
Chương 33 - Đạt Điểm Tối Đa Vào Lớp A
Chương 34 - Không Để Cô Vào Mắt
Chương 35 - Lão Đại Vừa Đẹp Vừa Ngầu
Chương 36 - Quỷ Nhỏ, Cuối Cùng Con Cũng Đến Rồi
Chương 37 - Hai Ông Lớn Ném Tiền Vào Nhau
Chương 38 - Chiếc Áo Choàng Thứ Hai Của Kiều Niệm
Chương 39 - Dẫn Anh Đi Ăn Ở Quán Ven Đường
Chương 40 - Hạ Mình Đi Ăn Cùng Cô
Chương 41 - Gặp Bọn Côn Đồ Gây Chuyện
Chương 42 - Đánh Nhau Vào Đồn Cảnh Sát
Chương 43 - Cầu Xin Kiều Vi Dân Đến Đồn Cảnh Sát Tìm Người
Chương 44 - Trong Xã Hội Mà Nghĩ Đến Tình Chị Em, Chính Là Ngông Cuồng!
Chương 45 - Biết Kiều Niệm Vào Lớp A
Chương 46 - Vẫn Muốn Kiều Niệm Xin Lỗi
Chương 47 - Thái Độ Thay Đổi 180 Độ
Chương 48 - Bị Vọng Thiếu Gia Sờ Đầu
Chương 49 - Khí Chất Lão Đại
Chương 50 - Vẫn Bị Giáo Viên Phát Hiện
Chương 51 - Quan Hệ Của Cậu Với Kiều Sân Lớp B Không Tốt À?
Chương 52 - Kiều Sân Và Mọi Người Đều Ở Đây
Chương 53 - Tôi Yêu Cầu Nhà Trường Đuổi Học Kiều Niệm
Chương 54 - Chẳng Qua Chỉ Là Cái Đồ Quê Mùa Miền Núi Thôi
Chương 55 - Bị Kiều Niệm Vả Vào Mặt
Chương 56 - Sự Lấn Át Vô Hình
Chương 57 - Tin Đồn Trên Diễn Đàn Tieba Của Trường Học
Chương 58 - Bài Viết Trên Diễn Đàn Tieba Đột Nhiên Biến Mất
Chương 59 - Sớm Muộn Gì Cũng Sẽ Đuổi Cô Ra Khỏi Trường Trung Học Số 1
Chương 60 - Thứ Kiều Tiểu Thư Cầm Trên Tay Là Thái Tuế Phải Không?
Chương 61 - Tiểu Tổ Tông Đến Từ Bắc Kinh
Chương 62 - Thật Trùng Hợp, Tôi Cũng Học Tại Trường Trung Học Số 1
Chương 63 - Chắc Chắn Vọng Thiếu Gia Sẽ Không Ghen
Chương 64 - "Anh..." Gọi Trúng Tim Đen Rồi
Chương 65 - Như Hai Tiểu Tổ Tông Khác Nhau
Chương 66 - Trên Đùi Hình Như Có Bệnh Không Tiện Nói Ra
Chương 67 - Bọn Họ Nhất Định Sẽ Đồng Ý
Chương 68 - Lớp A Sắp Trở Thành Bãi Rác Rồi
Chương 69 - Sân Sân, Cậu Chính Là Mẫu Người Lý Tưởng Của Giang Ly
Chương 70 - Vậy Thì Đứng Thứ Nhất
Chương 71 - Lo Lắng Cho Cô Ấy Chi Bằng Lo Cho Chính Mình Kìa
Chương 72 - Cuộc Gọi Nhỡ Từ Bệnh Viện
Chương 73 - Boss, Áo Choàng Của Cô Sắp Rơi Rồi
Chương 74 - Cô Giống Như Một Bí Ẩn
Chương 75 - Áo Bác Sĩ Thần Thánh Của Kiều Niệm
Chương 76 - Trưởng Khoa Não Làm Phụ Tá Cho Kiều Niệm
Chương 77 - Chọc Thủng Trời Vẫn Còn Có Anh Chống Đỡ
Chương 78 - Cảm Giác Tự Hào Khó Tả Của Vọng Thiếu Gia
Chương 79 - Kiều Niệm Nóng Nảy Vì Bị Trêu Chọc
Chương 80 - Thật Sự Rất Thích Chị Kiều Niệm
Chương 81 - Giáo Viên Lớp B Đều Tái Mặt
Chương 82 - Đã Suy Nghĩ Cẩn Thận
Chương 83 - Chiếc Áo Choàng Thứ 2 Của Kiều Niệm
Chương 84 - Vọng Thiếu Gia Đòi Tiền Trực Tuyến
Chương 85 - Một Lớn Một Nhỏ Đến Đón Kiều Niệm Tan Học
Chương 86 - Không Trả Lời Cuộc Gọi Của Kiều Sân
Chương 87 - Trực Tiếp Cho Vào Danh Sách Đen
Chương 88 - Ở Trường Có Ai Bắt Nạt Em Không?
Chương 89 - Có Giáo Sư Thanh Hoa Tới
Chương 90 - Da Mặt Dày Thật
Chương 91 - Có Thể Ngày Đó Của Mỗi Tháng Đến Rồi
Chương 92 - Chỉ Là Tai Nạn Thôi Sao?
Chương 93 - Đây Không Phải Là Tai Nạn
Chương 94 - Vọng Thiếu Gia Bênh Vực Người Của Mình
Chương 95 - Tại Sao Lại Yêu Một Nữ Sinh Cuối Cấp?
Chương 96 - Miệng Lưỡi Đàn Ông Như Kẻ Nói Dối
Chương 97 - Đây Cũng Được Coi Là Sự Quan Tâm Của Trưởng Bối Sao?
Chương 98 - Cướp Ngân Hàng Sao Nhanh Bằng Việc Cướp Của Người
Chương 99 - Tra Ra Được Triệu Tĩnh Vi
Chương 100 - Nhìn Thấy Kiều Niệm Bước Vào Tập Đoàn Thừa Phong
Chương 101 - Làm Gì Đến Lượt Con Bé Nhà Họ Kiều Kia Nổi Bật Hơn
Chương 102 - Nhà Thiết Kế Thiên Tài S
Chương 103 - Kiều Niệm Là Khách Quý Của Công Ty Thừa Phong
Chương 104 - Món Quà Nhỏ Cho Diệp Kỳ Thần
Chương 105 - Kiều Niệm Không Đủ Tiền Mua Quà?
Chương 106 - Tình Cờ Gặp Được Người Nhà Họ Đường
Chương 107 - Mua Quần Áo Cho Vọng Thiếu Gia
Chương 108 - Chẳng Lẽ Lại Có Người Phụ Nữ Nào Muốn Quyến Rũ Vọng Thiếu Gia
Chương 109 - Chết Tiệt, Chênh Lệch Cả Một Thế Hệ
Chương 110 - Kiều Niệm Tặng Quà Như Một Bà Chủ Buôn Hàng
Chương 111 - Tất Cả Mọi Người Đều Đau Khổ Chỉ Có Cậu Mới Là Chú Thỏ Trắng
Chương 112 - Đừng Nói Là Lại Mua Cho Vọng Thiếu Gia Đấy Nhé!
Chương 113 - Diệp Vọng Xuyên Là Loại Tuyệt Sắc Thứ Ba
Chương 114 - Viên Đường Nhỏ Vẫn Có Thể Có Hương Vị Khác
Chương 115 - Không Nên Nói Nhiều Với Người Độc Ác, Trực Tiếp Kéo Vào Danh Sách Đen
Chương 116 - Vọng Thiếu Gia Đích Thân Xuống Bếp
Chương 117 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 118 - Vả Vào Mặt Kiều Sân
Chương 119 - Không Phải Từng Gặp Qua Rồi À, Tại Sao Lại Không Biết Là Nam Hay Là Nữ?
Chương 120 - Khi Nào Giáo Sư Từ Đại Học Thanh Hoa Sẽ Đến?
Chương 121 - Kiều Niệm Không Có Cơ Hội Để Giải Thích
Chương 122 - Bắt Kiều Sân Xin Lỗi
Chương 123 - Ai Bảo Với Cô Là Cậu Ấy Đeo Hàng Giả?
Chương 124 - Không Ngờ Lại Là Hàng Thật
Chương 125 - Kiều Sân Xin Lỗi Trong Sự Nhục Nhã
Chương 126 - Còn Cho Rằng Giáo Sư Là Do Phó Qua Mời Đến
Chương 127 - Chạm Mặt Với Kiều Niệm
Chương 128 - Vọng Thiếu Gia Tới Để Gây Rắc Rối
Chương 129 - Tớ Cảm Thấy Bọn Họ Thật Ngu Ngốc
Chương 1 - Nhà Họ Kiều Có Một Thiên Kim Giả
Chương 2 - Cũng Là Vị Hôn Thê Của Tôi
Chương 3 - Hóa Ra Là Trùm Ẩn
Chương 4 - Xe Mui Trần Ít Nhất 200 Vạn
Chương 5 - Đó Quả Là Một Hào Môn Đẳng Cấp
Chương 6 - Giáo Sư Đại Học Thanh Đại Chỉ Là Một Giáo Viên Nhẹ Nhàng
Chương 7 - Học Trường Trung Học Số 1 Nhiễu Thành (Nhất Trung)
Chương 8 - Em Họ Cặn Bã Lại Giả Vờ Yếu Đuối
Chương 9 - Tôi Chỉ Là Một Giáo Viên, Có Gì Để Hối Tiếc
Chương 10 - Vọng Xuyên, Con Có Rảnh Không?
Chương 11 - Bệnh Tâm Lý, Đừng Ngại Điều Trị
Chương 12 - Ai Động Vào Liền Trở Mặt
Chương 13 - Bị Mất Chiếc Áo Choàng Đầu Tiên
Chương 14 - Đám Người Nhà Họ Kiều Sớm Muộn Cũng Phải Hối Hận
Chương 15 - Kiều Niệm Nhảy Xuống Cứu Người
Chương 16 - Đứa Bé Kia Có Quan Hệ Với Diệp Vọng Xuyên
Chương 17 - Không Muốn Cứu Một Người Chết Lên
Chương 18 - Lần Đầu Tỏa Sáng Của Kiều Niệm
Chương 19 - Người Được Cứu Chính Là Cháu Trai Nhỏ Của Anh?
Chương 20 - Anh Nói Niệm Niệm?
Chương 21 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 22 - Phó Phu Nhân Vốn Thấy Kiều Sân Chướng Mắt
Chương 23 - Con Không Vào Trường Trung Học Số 1 Học Có Được Không?
Chương 24 - Không Gọi Tôi Là Anh Trai Sao?
Chương 25 - Cả Nhà Đều Đến
Chương 26 - Nợ Mẹ Kiều Niệm Một Ân Tình Lớn
Chương 27 - Thần Tm Mặt Đại Chúng
Chương 28 - Sống Chung
Chương 29 - Nhà Họ Kiều Mấy Năm Nay Mới Phát Tài
Chương 30 - Kiều Niệm Đến Trường Trung Học Số 1
Chương 31 - Em Chính Là Kiều Niệm?
Chương 32 - Em Đã Làm Xong Rất Cẩn Thận Rồi
Chương 33 - Đạt Điểm Tối Đa Vào Lớp A
Chương 34 - Không Để Cô Vào Mắt
Chương 35 - Lão Đại Vừa Đẹp Vừa Ngầu
Chương 36 - Quỷ Nhỏ, Cuối Cùng Con Cũng Đến Rồi
Chương 37 - Hai Ông Lớn Ném Tiền Vào Nhau
Chương 38 - Chiếc Áo Choàng Thứ Hai Của Kiều Niệm
Chương 39 - Dẫn Anh Đi Ăn Ở Quán Ven Đường
Chương 40 - Hạ Mình Đi Ăn Cùng Cô
Chương 41 - Gặp Bọn Côn Đồ Gây Chuyện
Chương 42 - Đánh Nhau Vào Đồn Cảnh Sát
Chương 43 - Cầu Xin Kiều Vi Dân Đến Đồn Cảnh Sát Tìm Người
Chương 44 - Trong Xã Hội Mà Nghĩ Đến Tình Chị Em, Chính Là Ngông Cuồng!
Chương 45 - Biết Kiều Niệm Vào Lớp A
Chương 46 - Vẫn Muốn Kiều Niệm Xin Lỗi
Chương 47 - Thái Độ Thay Đổi 180 Độ
Chương 48 - Bị Vọng Thiếu Gia Sờ Đầu
Chương 49 - Khí Chất Lão Đại
Chương 50 - Vẫn Bị Giáo Viên Phát Hiện
Chương 51 - Quan Hệ Của Cậu Với Kiều Sân Lớp B Không Tốt À?
Chương 52 - Kiều Sân Và Mọi Người Đều Ở Đây
Chương 53 - Tôi Yêu Cầu Nhà Trường Đuổi Học Kiều Niệm
Chương 54 - Chẳng Qua Chỉ Là Cái Đồ Quê Mùa Miền Núi Thôi
Chương 55 - Bị Kiều Niệm Vả Vào Mặt
Chương 56 - Sự Lấn Át Vô Hình
Chương 57 - Tin Đồn Trên Diễn Đàn Tieba Của Trường Học
Chương 58 - Bài Viết Trên Diễn Đàn Tieba Đột Nhiên Biến Mất
Chương 59 - Sớm Muộn Gì Cũng Sẽ Đuổi Cô Ra Khỏi Trường Trung Học Số 1
Chương 60 - Thứ Kiều Tiểu Thư Cầm Trên Tay Là Thái Tuế Phải Không?
Chương 61 - Tiểu Tổ Tông Đến Từ Bắc Kinh
Chương 62 - Thật Trùng Hợp, Tôi Cũng Học Tại Trường Trung Học Số 1
Chương 63 - Chắc Chắn Vọng Thiếu Gia Sẽ Không Ghen
Chương 64 - "Anh..." Gọi Trúng Tim Đen Rồi
Chương 65 - Như Hai Tiểu Tổ Tông Khác Nhau
Chương 66 - Trên Đùi Hình Như Có Bệnh Không Tiện Nói Ra
Chương 67 - Bọn Họ Nhất Định Sẽ Đồng Ý
Chương 68 - Lớp A Sắp Trở Thành Bãi Rác Rồi
Chương 69 - Sân Sân, Cậu Chính Là Mẫu Người Lý Tưởng Của Giang Ly
Chương 70 - Vậy Thì Đứng Thứ Nhất
Chương 71 - Lo Lắng Cho Cô Ấy Chi Bằng Lo Cho Chính Mình Kìa
Chương 72 - Cuộc Gọi Nhỡ Từ Bệnh Viện
Chương 73 - Boss, Áo Choàng Của Cô Sắp Rơi Rồi
Chương 74 - Cô Giống Như Một Bí Ẩn
Chương 75 - Áo Bác Sĩ Thần Thánh Của Kiều Niệm
Chương 76 - Trưởng Khoa Não Làm Phụ Tá Cho Kiều Niệm
Chương 77 - Chọc Thủng Trời Vẫn Còn Có Anh Chống Đỡ
Chương 78 - Cảm Giác Tự Hào Khó Tả Của Vọng Thiếu Gia
Chương 79 - Kiều Niệm Nóng Nảy Vì Bị Trêu Chọc
Chương 80 - Thật Sự Rất Thích Chị Kiều Niệm
Chương 81 - Giáo Viên Lớp B Đều Tái Mặt
Chương 82 - Đã Suy Nghĩ Cẩn Thận
Chương 83 - Chiếc Áo Choàng Thứ 2 Của Kiều Niệm
Chương 84 - Vọng Thiếu Gia Đòi Tiền Trực Tuyến
Chương 85 - Một Lớn Một Nhỏ Đến Đón Kiều Niệm Tan Học
Chương 86 - Không Trả Lời Cuộc Gọi Của Kiều Sân
Chương 87 - Trực Tiếp Cho Vào Danh Sách Đen
Chương 88 - Ở Trường Có Ai Bắt Nạt Em Không?
Chương 89 - Có Giáo Sư Thanh Hoa Tới
Chương 90 - Da Mặt Dày Thật
Chương 91 - Có Thể Ngày Đó Của Mỗi Tháng Đến Rồi
Chương 92 - Chỉ Là Tai Nạn Thôi Sao?
Chương 93 - Đây Không Phải Là Tai Nạn
Chương 94 - Vọng Thiếu Gia Bênh Vực Người Của Mình
Chương 95 - Tại Sao Lại Yêu Một Nữ Sinh Cuối Cấp?
Chương 96 - Miệng Lưỡi Đàn Ông Như Kẻ Nói Dối
Chương 97 - Đây Cũng Được Coi Là Sự Quan Tâm Của Trưởng Bối Sao?
Chương 98 - Cướp Ngân Hàng Sao Nhanh Bằng Việc Cướp Của Người
Chương 99 - Tra Ra Được Triệu Tĩnh Vi
Chương 100 - Nhìn Thấy Kiều Niệm Bước Vào Tập Đoàn Thừa Phong
Chương 101 - Làm Gì Đến Lượt Con Bé Nhà Họ Kiều Kia Nổi Bật Hơn
Chương 102 - Nhà Thiết Kế Thiên Tài S
Chương 103 - Kiều Niệm Là Khách Quý Của Công Ty Thừa Phong
Chương 104 - Món Quà Nhỏ Cho Diệp Kỳ Thần
Chương 105 - Kiều Niệm Không Đủ Tiền Mua Quà?
Chương 106 - Tình Cờ Gặp Được Người Nhà Họ Đường
Chương 107 - Mua Quần Áo Cho Vọng Thiếu Gia
Chương 108 - Chẳng Lẽ Lại Có Người Phụ Nữ Nào Muốn Quyến Rũ Vọng Thiếu Gia
Chương 109 - Chết Tiệt, Chênh Lệch Cả Một Thế Hệ
Chương 110 - Kiều Niệm Tặng Quà Như Một Bà Chủ Buôn Hàng
Chương 111 - Tất Cả Mọi Người Đều Đau Khổ Chỉ Có Cậu Mới Là Chú Thỏ Trắng
Chương 112 - Đừng Nói Là Lại Mua Cho Vọng Thiếu Gia Đấy Nhé!
Chương 113 - Diệp Vọng Xuyên Là Loại Tuyệt Sắc Thứ Ba
Chương 114 - Viên Đường Nhỏ Vẫn Có Thể Có Hương Vị Khác
Chương 115 - Không Nên Nói Nhiều Với Người Độc Ác, Trực Tiếp Kéo Vào Danh Sách Đen
Chương 116 - Vọng Thiếu Gia Đích Thân Xuống Bếp
Chương 117 - Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 118 - Vả Vào Mặt Kiều Sân
Chương 119 - Không Phải Từng Gặp Qua Rồi À, Tại Sao Lại Không Biết Là Nam Hay Là Nữ?
Chương 120 - Khi Nào Giáo Sư Từ Đại Học Thanh Hoa Sẽ Đến?
Chương 121 - Kiều Niệm Không Có Cơ Hội Để Giải Thích
Chương 122 - Bắt Kiều Sân Xin Lỗi
Chương 123 - Ai Bảo Với Cô Là Cậu Ấy Đeo Hàng Giả?
Chương 124 - Không Ngờ Lại Là Hàng Thật
Chương 125 - Kiều Sân Xin Lỗi Trong Sự Nhục Nhã
Chương 126 - Còn Cho Rằng Giáo Sư Là Do Phó Qua Mời Đến
Chương 127 - Chạm Mặt Với Kiều Niệm
Chương 128 - Vọng Thiếu Gia Tới Để Gây Rắc Rối
Chương 129 - Tớ Cảm Thấy Bọn Họ Thật Ngu Ngốc
Kiều Sân nhà họ Kiều chả tính là gì, thành tích bình thường, ngoại hình cũng bình thường, chỉ là điều kiện trong nhà không tồi, biết cách ăn mặc và thích chụp ảnh. Dựa vào quan hệ gia đình mà bám lấy nhà họ Đường, từ đó xuất hiện biệt danh bạch phú mỹ.
Kiểu người này đang được chú ý trong Nhiễu Thành.
Giới thượng lưu chân chính trong Bắc Kinh khinh thường kiểu khoe khoang này, họ cảm thấy chả có chút giá trị nào.
Ví dụ như việc thế hệ thứ hai, thứ ba của giới thượng lưu ở Bắc Kinh xem thử xem có ai bước vào giới giải trí không?
Nếu Kiều Niệm muốn nổi bật, tùy ý làm một cái gì đó cũng có thể nổi bật hơn nhiều so với Kiều Sân chỉ biết lấy lòng mọi người này, đáng tiếc Kiều Niệm không muốn.
Bà ấy hiếm khi gặp được một cô gái trẻ tuổi có thể trầm ổn như thế.
Một cô gái lãnh đạm đến mức ngay cả bà ấy đã bốn mươi tuổi cũng không nhịn được mà khăm phục.
“Dì nghe Vệ Lâu nói con gặp chuyện ở trường học, vốn định đến thăm nhưng lại nhớ ra bây giờ con ở với anh trai nên không tiện, chỉ có thể đợi con qua đây.
”
“May thay tay con cũng không bị làm sao, nếu không mấy người ở phòng thiết kế chắc phát điên mất.
”
Bà ấy tự mình làm cho Kiều Niệm một ly nước ép trái cây, đưa cho: “Con thích uống nước ép trái cây nhất, dì có bỏ thêm một viên đường, không chua đâu, uống cho bổ sung vitamin đi.
”
Kiều Niệm nhận lấy ly nước, uống một ngụm rồi để xuống, xoa xoa tâm mi: “Dì Viên, dì không cần phải chuẩn bị cái gì đặc biệt cho con đâu, bình thường con cũng ít khi đến đây rồi.
”
Cô biết tủ lạnh trong văn phòng Viên Vĩnh Cầm lúc nào cũng có quýt tươi, người bên ngoài nghĩ là do Viên Vĩnh Cầm thích ăn quýt, chỉ có Kiều Niệm biết, Viên Vĩnh Cầm chuẩn bị chúng cho cô.
Là bởi vì có một lần bà ấy phát hiện cô không ăn loại hoa quả nào cả, chỉ uống nước quýt.
Cô ở với Vệ Lâu, anh ấy cũng thường ép nước quýt cho cô.
Viên Vĩnh Cầm trừng mắt với cô một cái, không đồng ý, mắng: “Sao có thể như vậy được? Không thể để con trở về mà không uống cốc nước nào ở chỗ dì được đúng không?”
Đời này bà ấy không có con cái, ngay cả người thân trong nhà cũng trở mặt, có thể nói là một người cô độc. Kiều Niệm đối với bà ấy mà nói không chỉ là ân nhân, đối tác mà càng giống như người thân.
Có những lời bà ấy không thể nói ra nhưng tình cảm ở trong lòng mãi mãi không thay đổi.
Bà ấy biết tính tình Kiều Niệm có phần mâu thuẫn, lớn lên ở nhà họ Kiều, những người nhà họ Kiều lại dối trá, vô cảm.
Kiều Niệm ở trong hoàn cảnh đấy, từ nhỏ có thể nói là thiếu thốn tình cảm, bản thân nói quá nhiều ngược lại lại làm Kiều Niệm cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Bà ấy cũng chỉ nói một câu rồi chuyển đề tài, cười nói: “Tiểu tổ tông, nếu con không đến thì phòng thiết kế và phòng marketing sẽ suy sụp mất. Thế nào, có bản thiết kế chưa?”
“Xin lỗi, lúc trước ở trường bận rộn quá nên con chưa có thời gian làm. Mấy ngày nay được nghỉ, con có dành thời gian ra vẽ mấy bản, dì đưa cho họ xem có dùng được không?”
Kiều Niệm đưa cho bà ấy mấy tờ A4 cô mang theo, trên đó có mấy hình thiết kế ngoằn nghèo.
Viên Vĩnh Cầm cẩn thận cầm lấy, chưa xem, mặt mày đã giãn ra, cười nói: “Đồ của con làm còn không tốt được sao? Con có biết bên ngoài kia có bao nhiêu người muốn cướp con khỏi Thừa Phong không? Thiết kế trang sức của con đều giành được giải thưởng quốc tế, là bậc thầy thiết kế nổi tiếng S trong ngành. Hiện tại trong nước có ai không biết tên con đâu chứ.
”
Mọi người bên ngoài đều biết tập đoàn Thừa Phong có hai báu vật, là cây hái tiền của tập đoàn. Một là chuỗi bất động sản trải dài cả nước.
Còn lại là thương hiệu kim cương cao cấp SEVEN.