Chương 1 - ÁC MỘNG
Chương 2 - Không Nên Nhìn 1+2
Chương 3 - Chỉ Là Bạn Gái
Chương 4 - Trang Phục Hầu Gái Và Đồng Phục Y Tá
Chương 5 - CÓ NAM SINH THEO ĐUỔI HAY KHÔNG?
Chương 6 - HỨA CHÍ NGẠN
Chương 7 - SỐ ĐIỆN THOẠI
Chương 8 - THỔ LỘ
Chương 9 - HẮN NÓI CHÍNH LÀ CÔ SAO?
Chương 10 - TẦNG HẦM NGẦM
Chương 11 - CÁCH CHƠI MỚI
Chương 12 - TÔI SẼ LÀM CHO CÔ HẬN TÔI
Chương 13 - ĐÓN MÁY BAY
Chương 14 - THÂN CÀNG THÊM THÂN
Chương 15 - ĐI MARY, ĐI NĂM CHÂU?
Chương 16 - CON THƯƠNG MUỘI MUỘI LÀ ĐƯƠNG NHIÊN!
Chương 17 - NHỚ TỚI HẢI HOAN
Chương 18 - THI ĐẬU NĂM CHÂU
Chương 19 - TẠ GIA CÓ CON GÁI SẮP TRƯỞNG THÀNH
Chương 20 - ĐÁNH GIÁ
Chương 21 - TIỆC SINH NHẬT 1
Chương 22 - MẸ NÀO CON NẤY
Chương 23 - DẠ CHI HOÀNG TRIỀU
Chương 24 - Ai Tới Mau Cứu Tôi
Chương 25 - BÁC SÁT 1
Chương 26 - Hậu Quả Là Cái Gì
Chương 27 - Biểu Diễn
Chương 28 - THƯ DẬT CA CA THẬT SỦNG BẠN
Chương 29 - TÔI NÀO DÁM TRÁCH ANH?
Chương 30 - TÙY CÔ NGHĨ SAO THÌ NGHĨ
Chương 31 - NHỚ LẠI 1
Chương 32 - NHỚ LẠI 2
Chương 33 - BÃO NỔI
Chương 34 - KHÔNG PHẢI BẠN GÁI
Chương 35 - VỊ NƯỚC MẮT
Chương 36 - ANH ÔM
Chương 37 - CA CA THẬT THƯƠNG MUỘI MUỘI
Chương 38 - CÔ CÓ MUỐN ĐI HAY KHÔNG!
Chương 39 - CẮM TRẠI DÃ NGOẠI
Chương 40 - MUỘI MUỘI CỦA TA, ĐỂ TA PHỤ TRÁCH!
Chương 41 - NGÂM NƯỚC
Chương 42 - HOẢNG HOẶC
Chương 43 - TÔI TỰ CÓ MẮT!
Chương 44 - PHẢI CÁI GÌ ĐỀU ĐÃ THỰC
Chương 45 - PHÁT SỐT
Chương 46 - LẠI ĐÂY! TÔI CÕNG CÔ
Chương 47 - RẤT NHẸ!
Chương 48 - KHAI GIẢNG CHÍNH THỨC
Chương 49 - HÁO SẮC LẠI NGU NGỐC
Chương 50 - MỚI MỚI HỢP TÁC
Chương 51 - CHỦ NHIỆM ĐẸP TRAI
Chương 52 - THỨ GÌ CÀNG ĐỘC SẼ CÀNG ĐẸP
Chương 53 - GẶP MẶT
Chương 54 - CÁCH XA HẮN MỘT CHÚT!
Chương 55 - KHÔNG PHẢI TÔI MUỐN KHÓC
Chương 56 - PHI TIÊN PHẢNG PHẤT
Chương 57 - ANH MUỐN LÀM GÌ?
Chương 58 - THIẾU GIA, BỊ SAO VẬY?
Chương 59 - ĐÃ KHÔNG ĐAU
Chương 60 - PHỎNG VẤN
Chương 61 - ĐÁNH NHAU KỊCH LIỆT
Chương 62 - TỰ CẦU NHIỀU PHÚC ĐI!
Chương 63 - KHÔNG THẤY ĐƯỢC LÒNG NGƯỜI TỐT!
Chương 64 - HỌC BƠI
Chương 65 - HÔN LẦM
Chương 66 - BIẾT VẬY CHẲNG LÀM
Chương 67 - TÔI KHÔNG CẦN HAI NHÂN VẬT CHÍNH!
Chương 68 - QÙA SINH NHẬT
Chương 69 - DOLPHIN KISS
Chương 70 - SINH NHẬT HẢI NHẠC
Chương 71 - TÔI MUỐN VỀ NHÀ!
Chương 72 - Em Là Của Tôi!
Chương 73 - Nụ Hôn Máu
Chương 74 - Là Đứa Con Trai Nào Tổn Thương Tim Nàng
Chương 75 - Cha Con Đi Rồi
Chương 76 - Bắt Cóc
Chương 77 - Thật Xin Lỗi
Chương 78 - Lần Đầu Tiên Chủ Động
Chương 79 - Rốt Cuộc Là Ai?
Chương 80 - Thích Không?
Chương 81 - Tạ Thư Dật Tặng Em?
Chương 82 - Thật Sự Đau Quá
Chương 83 - Sự Trừng Phạt Của Thượng Đế
Chương 84 - Chúng Ta Quen Nhau Đi?
Chương 85 - Thay Đổi Lớn
Chương 86 - Em Nhất Định Phải Nhớ Tôi!
Chương 87 - Tôi Chỉ Mới Mười Sáu Tuổi
Chương 88 - Dự Tiệc
Chương 89 - Em Thật Làm Cho Anh Thất Vọng!
Chương 90 - Bố Quá Nuông Chiều Nó
Chương 91 - Anh Có Yêu Tôi Không?
Chương 92 - Bí Mật Không Thể Nói Thành Lời
Chương 93 - Đau Quá, Đau Quá!
Chương 94 - Rốt Cuộc Không Thể Hồi Đầu
Chương 95 - Con Chơi Với Em Đi
Chương 96 - Là Tất Cả Của Tôi
Chương 97 - Nhìn Thấy Tất Cả
Chương 98 - Anh Thật Quá Đáng!
Chương 99 - Tha Thứ Cho Tôi
Chương 100 - Cứ Để Đó Cho Tôi
Chương 101 - Chị Hai Là Giỏi Nhất
Chương 102 - Xem Đủ Chưa?
Chương 103 - Em Phải Giúp Chị!
Chương 104 - Muốn Chơi, Phải Chơi Cho Cá Tính!
Chương 105 - EM CŨNG NỢ TÔI!
Chương 106 - Em Còn Ác Hơn Cả Tôi!
Chương 107 - Anh Sẽ Không Yêu Em
Chương 108 - Tim Đã Mất Rồi
Chương 109 - NỤ HÔN NỒNG NHIỆT GIẢ DỐI
Chương 110 - Bí Mật Được Bật Mí
Chương 111 - Không Còn Cách Nào Sao?
Chương 112 - Không Thành Công, Cũng Thành Nhân!
Chương 113 - Anh Có Ý Đồ Gì?
Chương 114 - EM GÁI CỦA CHỊ THẬT CÓ MỊ LỰC
Chương 115 - ĐÒN HIỂM
Chương 116 - THẬT SỰ ĐÁNG GIẬN!
Chương 117 - THỔ LỘ
Chương 118 - THỔ LỘ 2
Chương 119 - HẠNH PHÚC VÀ SỢ HÃI
Chương 120 - VỀ NHÀ
Chương 121 - GHEN À?
Chương 122 - YÊU CẦU VÔ LÝ
Chương 123 - ĐAU BỤNG
Chương 124 - Ở CÙNG EM THÊM CHÚT NỮA!
Chương 125 - CÔ MUỐN THẾ NÀO?
Chương 126 - CAM TÂM TÌNH NGUYỆN
Chương 127 - CHỈ MUỐN BIẾT RÕ CHÂN TƯỚNG
Chương 128 - DẪN EM ĐẾN MỘT CHỖ
Chương 129 - THẬT XIN LỖI, TÔI YÊU EM!
Chương 130 - CHÚNG TA KHÔNG TRỞ VỀ NHÀ!
Chương 132 - EM KHÔNG THỂ KHÔNG TIN TÔI!
Chương 133 - CHỊ HAI THẬT SỰ QUÁ ĐÁNG SỢ
Chương 134 - CÓ THỂ CÓ CÁCH GÌ ĐÂY?
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - MỘT CÁI TÁT BẤT NGỜ
Chương 137 - MỘT ĐỐNG HỖN LOẠN
Chương 138 - TÔI KHÔNG PHẢI DIÊU NHẠC NHẠC!
Chương 139 - CHÚNG TA ĐI HIGH MỘT CHÚT?
Chương 140 - LUYỆN NGỤC
Chương 141 - ĐUỔI SÓNG
Chương 142 - TAY TRONG TAY, THẬT ĐÚNG LÀ HẠNH PHÚC
Chương 143 - MỀM LÒNG
Chương 144 - EM ĐÃ CHUẨN BỊ XONG CHƯA?
Chương 145 - MỘT ĐỐNG HỖN LOẠN
Chương 146 - MỘT ĐỐNG HỖN LOẠN
Chương 147 - MỘT CÁI TÁT BẤT NGỜ
Chương 148 - MỘT CÁI TÁT BẤT NGỜ
Chương 149 - TÔI KHÔNG PHẢI DIÊU NHẠC NHẠC!
Chương 150 - CHÚNG TA ĐI HIGH MỘT CHÚT?
Chương 151 - LUYỆN NGỤC
Chương 152 - ĐUỔI SÓNG
Chương 153 - TAY TRONG TAY, THẬT ĐÚNG LÀ HẠNH PHÚC
Chương 154 - MỀM LÒNG
Chương 155 - EM ĐÃ CHUẨN BỊ XONG CHƯA?
Chương 156 - Người Con Yêu Là Hải Nhạc
Chương 157 - Quyết Định Của Mẹ Hải Nhạc
Chương 158 - Các Người Đừng Hòng Ở Bên Nhau
Chương 159 - Mời Cơm Bồi Tội
Chương 160 - Xuân Dược
Chương 161 - Chúng Ta Chia Tay Đi
Chương 162 - Chia Tay Thật Đau Đớn
Chương 163 - Tớ Muốn Đi Khỏi Đây
Chương 164 - Chỉ Là Hiểu Lầm
Chương 165 - Tha Thứ Cho Tôi Được Không?
Chương 166 - Cháu Thích Hải Nhạc!
Chương 167 - Theo Đuổi Em Lần Nữa!
Chương 168 - Chân Tướng 1
Chương 169 - Chân Tướng 2
Chương 170 - Đi Mĩ Quốc, Rời Khỏi Anh!
Chương 171 - Tôi Muốn Em, Chỉ Cần Em!
Chương 172 - Không Phải Anh Muốn Tôi Tình Nguyện Sao?
Chương 173 - Hắn Quả Thật Không Đến!
Chương 174 - Sao Anh Ngốc Như Vậy!
Chương 175 - Em Không Bỏ Được Anh!
Chương 176 - Chúng Tôi Sẽ Đính Hôn!
Chương 177 - Đứa Bé Là Của Tạ Gia!
Chương 178 - Không Phải Anh, Thì Là Ai Chứ?
Chương 179 - Là Bị Người Ta Cưỡng Bức?
Chương 180 - Không Thể Bàng Quang!
Chương 181 - Chúng Ta Phải Nói Cho Rõ Ràng!
Chương 182 - Tất Cả Là Lỗi Của Anh!
Chương 183 - Đau Đớn Khôn Nguôi!
Chương 185 - Tạ Hải Nhạc Giết Con Tôi!
Chương 186 - Tưởng Anh Là Ba Của Tiểu Bảo Bối!
Chương 187 - Là Tạ Thiếu Gia!
Chương 188 - Chỉ Cần Lặng Lẽ Nhìn Hắn Mà Thôi!
Chương 189 - Tại Sao Người Ra Đi Không Phải Là Tôi!
Chương 190 - Đừng Để Tôi Phải Coi Thường Cô!
Chương 191 - Tôi Không Hề Quyến Rũ Anh!
Chương 192 - Làm Sao Quên Được Quá Khứ!
Chương 193 - Xin Lỗi Cô!
Chương 194 - Dò Xét Chỉ Thêm Thất Vọng!
Chương 195 - Trì Hải Hoan Trở Về
Chương 196 - Một Tát Này, Là Cho Cô Một Bài Học!
Chương 197 - Cô Vĩnh Viễn Không Bằng Cô Ấy!
Chương 198 - Mẹ Tốt Nhất Trên Đời!
Chương 199 - Chú Sẽ Làm Ba Nuôi Của Các Con!
Chương 200 - Thật Sự Không Cam Tâm!
Chương 201 - Em Thích Anh, Tạ Thư Dật!
Chương 202 - Ba Nuôi Tới Thăm Các Con!
Chương 203 - Đôi Mắt Cô Cười Lên Rất Đẹp!
Chương 204 - Viễn Chi, Cô Chính Là Hải Chi Lệ?
Chương 205 - Xin Lỗi Vì Đã Tổn Thương Cô, Viễn Chi!
Chương 206 - Tiểu Bảo Thật Sự Rất Giống Tạ Thiếu Gia!
Chương 207 - Cô Cũng Sợ Sét Đánh?
Chương 208 - Cô Thích Ăn Vị Hải Sản Sao?
Chương 209 - Anh Có Thể Đi, Còn Em Không Được Sao?
Chương 210 - Tạ Thư Dật Bắt Cá Hai Tay?
Chương 211 - Anh Sợ Người Nào Sẽ Hiểu Lầm Đây?
Chương 212 - Nhã Nghiên, Anh Chờ Em! Thường Hàn Mãi Chờ Em!
Chương 213 - Đứa Bé Trai Này Không Phải Con, Cha Nghĩ Sao?
Chương 214 - Chúng Ta Cùng Nhau Về Đài Bắc!
Chương 215 - Ngày Mai Sẽ Có Kết Quả DNA !
Chương 216 - Người Lớn Phạm Lỗi Sẽ Bị Bỏ Tù!
Chương 217 - Tại Sao Không Phải Là Con Tôi?
Chương 218 - Thư Dật, Anh Mà Có Chuyện Gì Thì Em Phải Làm Sao?
Chương 219 - Hãy Để Nhã Nghiên Thay Em Yêu Anh!
Chương 220 - Tôi Sẽ Đến Đài Bắc!
Chương 221 - Tình Yêu Này Tôi Không Thể Từ Bỏ!
Chương 222 - Em Là Nhạc Nhạc Phải Không!
Chương 223 - Cảm Tạ Thượng Đế, Quả Thật Là Nhạc Nhạc!
Chương 224 - Nhạc Nhạc Em Thật Tàn Nhẫn!
Chương 225 - Bảo Bối Của Cha!
Chương 226 - Hãy Giúp Cha Theo Đuổi Mẹ Các Con!
Chương 227 - Mẹ Ở Lại Với Cha Nuôi Và Chúng Con Nhé!
Chương 228 - Trong Lòng Tôi, Em Chính Là Thiên Sứ!
Chương 229 - Nụ Hôn Chứng Minh
Chương 230 - Để Tiểu Bảo Tiểu Bối Ở Cùng Tôi
Chương 231 - Cuộc Hội Thoại Của Nữ Thứ Và Nữ Phản Diện
Chương 232 - Mày Vĩnh Viễn Không Được Nói Ra Sự Thật!
Chương 233 - Tổn Thương Như Vậy Vẫn Chưa Đủ Sao?
Chương 234 - Gặp Lại Cha Mẹ Như Người Dưng
Chương 235 - Không Cần Cự Tuyệt Anh (H Nhẹ)
Chương 236 - Rốt Cuộc Là Kẻ Nào Làm?
Chương 237 - Các Người Phải Chết
Chương 238 - Anh Không Thể Yêu Em!
Chương 239 - Kế Hoạch Của Hải Hoan
Chương 240 - Thư Dật, Em Và Con Chờ Anh Trở Về
Chương 241 - Thoát Hiểm!
Chương 242 - Đoàn Viên – Nhạc Nhạc, Anh Yêu Em! (H+)
Chương 243 - Xin Anh, Cho Em Một Đứa Con!
Chương 244 - Anh Bị Hạ Dược (H Nặng, Lưu Ý Trước Khi Xem )
Chương 245 - Tạ Gia Không Chứa Chấp Cô!
Chương 246 - Xin Mẹ Hãy Cứu Con!
Chương 247 - Lên Kế Hoạch
Chương 248 - Trì Hải Hoan Nổ Súng
Chương 249 - Cả Nhà Đang Chờ Anh, Thư Dật!
Chương 250 - Hải Nhạc, Hoan Nghênh Về Nhà!
Chương 251 - Thư Dật, Một Tiếng "Mẹ", Vẫn Chưa Muộn!
Chương 252 - Báo Ân!
Chương 253 - Tin Tưởng Anh, Nhất Định Sẽ Chữa Được!
Chương 254 - Trì Hải Hoan Bị Bệnh Tâm Thần???
Chương 255 - Trì Hải Hoan Đáng Thương!
Chương 256 - Nhạc Nhạc, Gả Cho Anh!
Chương 257 - Kế Hoạch Giả Chết!
Chương 258 - Kẻ Điên Cũng Không Tha!
Chương 259 - Trò Mới: Nữ Sát Thủ!
Chương 260 - Rập Bẫy!
Chương 261 - Tiễn Biệt Kim Cương!
Chương 262 - Nhạc Nhạc Thật Sự Trở Lại Rồi!
Chương 263 - Đi Học Hay Sinh Con?
Chương 264 - Tao Sẽ Giết Mày, Tạ Hải Nhạc!
Chương 265 - Tiểu Bảo Tiểu Bối Mất Tích!
Chương 266 - Thỏa Thuận Hay Nhận Xác!
Chương 267 - Thiên Đường Rất Đẹp!
Chương 268 - Tha Cho Bọn Họ, Chúng Ta Sẽ Kết Hôn!
Chương 269 - Mấy Bạt Tai Vẫn Còn Chưa Đủ!
Chương 270 - Hải Nhạc, Chị Xin Lỗi!
Chương 271 - Đại Kết Cục – The End
Chương 1 - ÁC MỘNG
Chương 2 - Không Nên Nhìn 1+2
Chương 3 - Chỉ Là Bạn Gái
Chương 4 - Trang Phục Hầu Gái Và Đồng Phục Y Tá
Chương 5 - CÓ NAM SINH THEO ĐUỔI HAY KHÔNG?
Chương 6 - HỨA CHÍ NGẠN
Chương 7 - SỐ ĐIỆN THOẠI
Chương 8 - THỔ LỘ
Chương 9 - HẮN NÓI CHÍNH LÀ CÔ SAO?
Chương 10 - TẦNG HẦM NGẦM
Chương 11 - CÁCH CHƠI MỚI
Chương 12 - TÔI SẼ LÀM CHO CÔ HẬN TÔI
Chương 13 - ĐÓN MÁY BAY
Chương 14 - THÂN CÀNG THÊM THÂN
Chương 15 - ĐI MARY, ĐI NĂM CHÂU?
Chương 16 - CON THƯƠNG MUỘI MUỘI LÀ ĐƯƠNG NHIÊN!
Chương 17 - NHỚ TỚI HẢI HOAN
Chương 18 - THI ĐẬU NĂM CHÂU
Chương 19 - TẠ GIA CÓ CON GÁI SẮP TRƯỞNG THÀNH
Chương 20 - ĐÁNH GIÁ
Chương 21 - TIỆC SINH NHẬT 1
Chương 22 - MẸ NÀO CON NẤY
Chương 23 - DẠ CHI HOÀNG TRIỀU
Chương 24 - Ai Tới Mau Cứu Tôi
Chương 25 - BÁC SÁT 1
Chương 26 - Hậu Quả Là Cái Gì
Chương 27 - Biểu Diễn
Chương 28 - THƯ DẬT CA CA THẬT SỦNG BẠN
Chương 29 - TÔI NÀO DÁM TRÁCH ANH?
Chương 30 - TÙY CÔ NGHĨ SAO THÌ NGHĨ
Chương 31 - NHỚ LẠI 1
Chương 32 - NHỚ LẠI 2
Chương 33 - BÃO NỔI
Chương 34 - KHÔNG PHẢI BẠN GÁI
Chương 35 - VỊ NƯỚC MẮT
Chương 36 - ANH ÔM
Chương 37 - CA CA THẬT THƯƠNG MUỘI MUỘI
Chương 38 - CÔ CÓ MUỐN ĐI HAY KHÔNG!
Chương 39 - CẮM TRẠI DÃ NGOẠI
Chương 40 - MUỘI MUỘI CỦA TA, ĐỂ TA PHỤ TRÁCH!
Chương 41 - NGÂM NƯỚC
Chương 42 - HOẢNG HOẶC
Chương 43 - TÔI TỰ CÓ MẮT!
Chương 44 - PHẢI CÁI GÌ ĐỀU ĐÃ THỰC
Chương 45 - PHÁT SỐT
Chương 46 - LẠI ĐÂY! TÔI CÕNG CÔ
Chương 47 - RẤT NHẸ!
Chương 48 - KHAI GIẢNG CHÍNH THỨC
Chương 49 - HÁO SẮC LẠI NGU NGỐC
Chương 50 - MỚI MỚI HỢP TÁC
Chương 51 - CHỦ NHIỆM ĐẸP TRAI
Chương 52 - THỨ GÌ CÀNG ĐỘC SẼ CÀNG ĐẸP
Chương 53 - GẶP MẶT
Chương 54 - CÁCH XA HẮN MỘT CHÚT!
Chương 55 - KHÔNG PHẢI TÔI MUỐN KHÓC
Chương 56 - PHI TIÊN PHẢNG PHẤT
Chương 57 - ANH MUỐN LÀM GÌ?
Chương 58 - THIẾU GIA, BỊ SAO VẬY?
Chương 59 - ĐÃ KHÔNG ĐAU
Chương 60 - PHỎNG VẤN
Chương 61 - ĐÁNH NHAU KỊCH LIỆT
Chương 62 - TỰ CẦU NHIỀU PHÚC ĐI!
Chương 63 - KHÔNG THẤY ĐƯỢC LÒNG NGƯỜI TỐT!
Chương 64 - HỌC BƠI
Chương 65 - HÔN LẦM
Chương 66 - BIẾT VẬY CHẲNG LÀM
Chương 67 - TÔI KHÔNG CẦN HAI NHÂN VẬT CHÍNH!
Chương 68 - QÙA SINH NHẬT
Chương 69 - DOLPHIN KISS
Chương 70 - SINH NHẬT HẢI NHẠC
Chương 71 - TÔI MUỐN VỀ NHÀ!
Chương 72 - Em Là Của Tôi!
Chương 73 - Nụ Hôn Máu
Chương 74 - Là Đứa Con Trai Nào Tổn Thương Tim Nàng
Chương 75 - Cha Con Đi Rồi
Chương 76 - Bắt Cóc
Chương 77 - Thật Xin Lỗi
Chương 78 - Lần Đầu Tiên Chủ Động
Chương 79 - Rốt Cuộc Là Ai?
Chương 80 - Thích Không?
Chương 81 - Tạ Thư Dật Tặng Em?
Chương 82 - Thật Sự Đau Quá
Chương 83 - Sự Trừng Phạt Của Thượng Đế
Chương 84 - Chúng Ta Quen Nhau Đi?
Chương 85 - Thay Đổi Lớn
Chương 86 - Em Nhất Định Phải Nhớ Tôi!
Chương 87 - Tôi Chỉ Mới Mười Sáu Tuổi
Chương 88 - Dự Tiệc
Chương 89 - Em Thật Làm Cho Anh Thất Vọng!
Chương 90 - Bố Quá Nuông Chiều Nó
Chương 91 - Anh Có Yêu Tôi Không?
Chương 92 - Bí Mật Không Thể Nói Thành Lời
Chương 93 - Đau Quá, Đau Quá!
Chương 94 - Rốt Cuộc Không Thể Hồi Đầu
Chương 95 - Con Chơi Với Em Đi
Chương 96 - Là Tất Cả Của Tôi
Chương 97 - Nhìn Thấy Tất Cả
Chương 98 - Anh Thật Quá Đáng!
Chương 99 - Tha Thứ Cho Tôi
Chương 100 - Cứ Để Đó Cho Tôi
Chương 101 - Chị Hai Là Giỏi Nhất
Chương 102 - Xem Đủ Chưa?
Chương 103 - Em Phải Giúp Chị!
Chương 104 - Muốn Chơi, Phải Chơi Cho Cá Tính!
Chương 105 - EM CŨNG NỢ TÔI!
Chương 106 - Em Còn Ác Hơn Cả Tôi!
Chương 107 - Anh Sẽ Không Yêu Em
Chương 108 - Tim Đã Mất Rồi
Chương 109 - NỤ HÔN NỒNG NHIỆT GIẢ DỐI
Chương 110 - Bí Mật Được Bật Mí
Chương 111 - Không Còn Cách Nào Sao?
Chương 112 - Không Thành Công, Cũng Thành Nhân!
Chương 113 - Anh Có Ý Đồ Gì?
Chương 114 - EM GÁI CỦA CHỊ THẬT CÓ MỊ LỰC
Chương 115 - ĐÒN HIỂM
Chương 116 - THẬT SỰ ĐÁNG GIẬN!
Chương 117 - THỔ LỘ
Chương 118 - THỔ LỘ 2
Chương 119 - HẠNH PHÚC VÀ SỢ HÃI
Chương 120 - VỀ NHÀ
Chương 121 - GHEN À?
Chương 122 - YÊU CẦU VÔ LÝ
Chương 123 - ĐAU BỤNG
Chương 124 - Ở CÙNG EM THÊM CHÚT NỮA!
Chương 125 - CÔ MUỐN THẾ NÀO?
Chương 126 - CAM TÂM TÌNH NGUYỆN
Chương 127 - CHỈ MUỐN BIẾT RÕ CHÂN TƯỚNG
Chương 128 - DẪN EM ĐẾN MỘT CHỖ
Chương 129 - THẬT XIN LỖI, TÔI YÊU EM!
Chương 130 - CHÚNG TA KHÔNG TRỞ VỀ NHÀ!
Chương 132 - EM KHÔNG THỂ KHÔNG TIN TÔI!
Chương 133 - CHỊ HAI THẬT SỰ QUÁ ĐÁNG SỢ
Chương 134 - CÓ THỂ CÓ CÁCH GÌ ĐÂY?
Chương 135 - Chương 135
Chương 136 - MỘT CÁI TÁT BẤT NGỜ
Chương 137 - MỘT ĐỐNG HỖN LOẠN
Chương 138 - TÔI KHÔNG PHẢI DIÊU NHẠC NHẠC!
Chương 139 - CHÚNG TA ĐI HIGH MỘT CHÚT?
Chương 140 - LUYỆN NGỤC
Chương 141 - ĐUỔI SÓNG
Chương 142 - TAY TRONG TAY, THẬT ĐÚNG LÀ HẠNH PHÚC
Chương 143 - MỀM LÒNG
Chương 144 - EM ĐÃ CHUẨN BỊ XONG CHƯA?
Chương 145 - MỘT ĐỐNG HỖN LOẠN
Chương 146 - MỘT ĐỐNG HỖN LOẠN
Chương 147 - MỘT CÁI TÁT BẤT NGỜ
Chương 148 - MỘT CÁI TÁT BẤT NGỜ
Chương 149 - TÔI KHÔNG PHẢI DIÊU NHẠC NHẠC!
Chương 150 - CHÚNG TA ĐI HIGH MỘT CHÚT?
Chương 151 - LUYỆN NGỤC
Chương 152 - ĐUỔI SÓNG
Chương 153 - TAY TRONG TAY, THẬT ĐÚNG LÀ HẠNH PHÚC
Chương 154 - MỀM LÒNG
Chương 155 - EM ĐÃ CHUẨN BỊ XONG CHƯA?
Chương 156 - Người Con Yêu Là Hải Nhạc
Chương 157 - Quyết Định Của Mẹ Hải Nhạc
Chương 158 - Các Người Đừng Hòng Ở Bên Nhau
Chương 159 - Mời Cơm Bồi Tội
Chương 160 - Xuân Dược
Chương 161 - Chúng Ta Chia Tay Đi
Chương 162 - Chia Tay Thật Đau Đớn
Chương 163 - Tớ Muốn Đi Khỏi Đây
Chương 164 - Chỉ Là Hiểu Lầm
Chương 165 - Tha Thứ Cho Tôi Được Không?
Chương 166 - Cháu Thích Hải Nhạc!
Chương 167 - Theo Đuổi Em Lần Nữa!
Chương 168 - Chân Tướng 1
Chương 169 - Chân Tướng 2
Chương 170 - Đi Mĩ Quốc, Rời Khỏi Anh!
Chương 171 - Tôi Muốn Em, Chỉ Cần Em!
Chương 172 - Không Phải Anh Muốn Tôi Tình Nguyện Sao?
Chương 173 - Hắn Quả Thật Không Đến!
Chương 174 - Sao Anh Ngốc Như Vậy!
Chương 175 - Em Không Bỏ Được Anh!
Chương 176 - Chúng Tôi Sẽ Đính Hôn!
Chương 177 - Đứa Bé Là Của Tạ Gia!
Chương 178 - Không Phải Anh, Thì Là Ai Chứ?
Chương 179 - Là Bị Người Ta Cưỡng Bức?
Chương 180 - Không Thể Bàng Quang!
Chương 181 - Chúng Ta Phải Nói Cho Rõ Ràng!
Chương 182 - Tất Cả Là Lỗi Của Anh!
Chương 183 - Đau Đớn Khôn Nguôi!
Chương 185 - Tạ Hải Nhạc Giết Con Tôi!
Chương 186 - Tưởng Anh Là Ba Của Tiểu Bảo Bối!
Chương 187 - Là Tạ Thiếu Gia!
Chương 188 - Chỉ Cần Lặng Lẽ Nhìn Hắn Mà Thôi!
Chương 189 - Tại Sao Người Ra Đi Không Phải Là Tôi!
Chương 190 - Đừng Để Tôi Phải Coi Thường Cô!
Chương 191 - Tôi Không Hề Quyến Rũ Anh!
Chương 192 - Làm Sao Quên Được Quá Khứ!
Chương 193 - Xin Lỗi Cô!
Chương 194 - Dò Xét Chỉ Thêm Thất Vọng!
Chương 195 - Trì Hải Hoan Trở Về
Chương 196 - Một Tát Này, Là Cho Cô Một Bài Học!
Chương 197 - Cô Vĩnh Viễn Không Bằng Cô Ấy!
Chương 198 - Mẹ Tốt Nhất Trên Đời!
Chương 199 - Chú Sẽ Làm Ba Nuôi Của Các Con!
Chương 200 - Thật Sự Không Cam Tâm!
Chương 201 - Em Thích Anh, Tạ Thư Dật!
Chương 202 - Ba Nuôi Tới Thăm Các Con!
Chương 203 - Đôi Mắt Cô Cười Lên Rất Đẹp!
Chương 204 - Viễn Chi, Cô Chính Là Hải Chi Lệ?
Chương 205 - Xin Lỗi Vì Đã Tổn Thương Cô, Viễn Chi!
Chương 206 - Tiểu Bảo Thật Sự Rất Giống Tạ Thiếu Gia!
Chương 207 - Cô Cũng Sợ Sét Đánh?
Chương 208 - Cô Thích Ăn Vị Hải Sản Sao?
Chương 209 - Anh Có Thể Đi, Còn Em Không Được Sao?
Chương 210 - Tạ Thư Dật Bắt Cá Hai Tay?
Chương 211 - Anh Sợ Người Nào Sẽ Hiểu Lầm Đây?
Chương 212 - Nhã Nghiên, Anh Chờ Em! Thường Hàn Mãi Chờ Em!
Chương 213 - Đứa Bé Trai Này Không Phải Con, Cha Nghĩ Sao?
Chương 214 - Chúng Ta Cùng Nhau Về Đài Bắc!
Chương 215 - Ngày Mai Sẽ Có Kết Quả DNA !
Chương 216 - Người Lớn Phạm Lỗi Sẽ Bị Bỏ Tù!
Chương 217 - Tại Sao Không Phải Là Con Tôi?
Chương 218 - Thư Dật, Anh Mà Có Chuyện Gì Thì Em Phải Làm Sao?
Chương 219 - Hãy Để Nhã Nghiên Thay Em Yêu Anh!
Chương 220 - Tôi Sẽ Đến Đài Bắc!
Chương 221 - Tình Yêu Này Tôi Không Thể Từ Bỏ!
Chương 222 - Em Là Nhạc Nhạc Phải Không!
Chương 223 - Cảm Tạ Thượng Đế, Quả Thật Là Nhạc Nhạc!
Chương 224 - Nhạc Nhạc Em Thật Tàn Nhẫn!
Chương 225 - Bảo Bối Của Cha!
Chương 226 - Hãy Giúp Cha Theo Đuổi Mẹ Các Con!
Chương 227 - Mẹ Ở Lại Với Cha Nuôi Và Chúng Con Nhé!
Chương 228 - Trong Lòng Tôi, Em Chính Là Thiên Sứ!
Chương 229 - Nụ Hôn Chứng Minh
Chương 230 - Để Tiểu Bảo Tiểu Bối Ở Cùng Tôi
Chương 231 - Cuộc Hội Thoại Của Nữ Thứ Và Nữ Phản Diện
Chương 232 - Mày Vĩnh Viễn Không Được Nói Ra Sự Thật!
Chương 233 - Tổn Thương Như Vậy Vẫn Chưa Đủ Sao?
Chương 234 - Gặp Lại Cha Mẹ Như Người Dưng
Chương 235 - Không Cần Cự Tuyệt Anh (H Nhẹ)
Chương 236 - Rốt Cuộc Là Kẻ Nào Làm?
Chương 237 - Các Người Phải Chết
Chương 238 - Anh Không Thể Yêu Em!
Chương 239 - Kế Hoạch Của Hải Hoan
Chương 240 - Thư Dật, Em Và Con Chờ Anh Trở Về
Chương 241 - Thoát Hiểm!
Chương 242 - Đoàn Viên – Nhạc Nhạc, Anh Yêu Em! (H+)
Chương 243 - Xin Anh, Cho Em Một Đứa Con!
Chương 244 - Anh Bị Hạ Dược (H Nặng, Lưu Ý Trước Khi Xem )
Chương 245 - Tạ Gia Không Chứa Chấp Cô!
Chương 246 - Xin Mẹ Hãy Cứu Con!
Chương 247 - Lên Kế Hoạch
Chương 248 - Trì Hải Hoan Nổ Súng
Chương 249 - Cả Nhà Đang Chờ Anh, Thư Dật!
Chương 250 - Hải Nhạc, Hoan Nghênh Về Nhà!
Chương 251 - Thư Dật, Một Tiếng "Mẹ", Vẫn Chưa Muộn!
Chương 252 - Báo Ân!
Chương 253 - Tin Tưởng Anh, Nhất Định Sẽ Chữa Được!
Chương 254 - Trì Hải Hoan Bị Bệnh Tâm Thần???
Chương 255 - Trì Hải Hoan Đáng Thương!
Chương 256 - Nhạc Nhạc, Gả Cho Anh!
Chương 257 - Kế Hoạch Giả Chết!
Chương 258 - Kẻ Điên Cũng Không Tha!
Chương 259 - Trò Mới: Nữ Sát Thủ!
Chương 260 - Rập Bẫy!
Chương 261 - Tiễn Biệt Kim Cương!
Chương 262 - Nhạc Nhạc Thật Sự Trở Lại Rồi!
Chương 263 - Đi Học Hay Sinh Con?
Chương 264 - Tao Sẽ Giết Mày, Tạ Hải Nhạc!
Chương 265 - Tiểu Bảo Tiểu Bối Mất Tích!
Chương 266 - Thỏa Thuận Hay Nhận Xác!
Chương 267 - Thiên Đường Rất Đẹp!
Chương 268 - Tha Cho Bọn Họ, Chúng Ta Sẽ Kết Hôn!
Chương 269 - Mấy Bạt Tai Vẫn Còn Chưa Đủ!
Chương 270 - Hải Nhạc, Chị Xin Lỗi!
Chương 271 - Đại Kết Cục – The End
Tạ Thư Dật không phủ nhận, “Cha cậu không ở nhà đấy chứ?”
“Cha tớ không có nhà, cậu không cần sợ bị mắng, đúng lúc ông ấy không ở nhà.
” Long Đế Uy cười nhìn Hải Nhạc, “Vừa lúc chị Tương Tư nhà tớ có nhà đó.
”
“Chị Tương Tư lại về nhà?” Tạ Thư Dật hơi ngạc nhiên.
“Đúng vậy, về hôm qua rồi.
” Long Đế Uy nói ngắn gọn.
Thì ra là chị gái xinh đẹp kia đã trở lại, chị Tương Tư, trước kia khi đi dã ngoại nàng và chị ấy đã gặp nhau một lần, thoạt nhìn có chút thanh lãnh (trong trẻo nhưng lạnh lùng), mỗi người một cá tính, lúc đó chị luôn chỉ cười cười, lâu lâu nói vài câu, nhưng lúc nào cũng rất có trọng lượng, hơn nữa giọng nói chị ấy rất rất êm tai, nghe nói chị là một hoạ sĩ, còn có chút danh tiếng ở nước ngoài nữa, thoạt nhìn, Đế Uy, Thư Dật, Chí Ngạn, Lâm Phong đều rất sùng bái chị ấy, có lẽ bởi vì chị lớn nhất chăng?
“Thế… phỏng chừng chị ấy cũng biết chuyện của mình rồi chứ hả?” Tạ Thư Dật có chút xấu hổ.
“Biết rồi, nói cậu đã đem lại vinh quang cho tứ đại gia tộc chúng ta, có điều, chị ấy nói chị đã nhìn ra cậu thích Hải Nhạc từ lâu rồi.
” Long Đế Uy cười nói.
Tạ Thư Dật đứng đó, mặt hơi đỏ: “Bộ tớ dễ bị nhìn thấu đến vậy à?”
“Thôi đi cậu, tớ đã nhìn ra từ đầu rồi, lúc nào tớ cũng chú ý tình hình phát triển của các cậu hết, chỉ là không ngờ cậu mà không lên tiếng thì thôi, vừa lên đã nổi như cồn, chiếm hết toàn bộ trang nhất cuả người ta luôn!
” Long Đế Uy vỗ vai Tạ Thư Dật.
Tạ Thư Dật liếc xéo: “Làm trò, nếu chị Tương Tư ở nhà, tớ muốn gặp chị Tương Tư.
”
“Bé Thư Dật, gặp chị xong rồi sao nữa?” Một giọng nói thanh thúy, ngọt nhu vang lên, đột nhiên, từ trên lầu đi xuống một cô gái tóc quăn cuộn sóng, mặc áo theo phong cách Bohemien, trong mắt hơi phiếm ý cười nhìn Thư Dật và Hải Nhạc.
“Nhân vật trang nhất đến đây, không tiếp đón từ xa.
” Long Tương Tư cười nói, nàng đi xuống, cẩn thận nhìn Hải Nhạc, “Hình như em càng ngày càng đẹp, có phải là vì được tình yêu tưới mát mới trở nên như vậy không?”
Hải Nhạc không khỏi thẹn thùng trốn ra sau lưng Tạ Thư Dật, nói: “Chị, chị đang chê cười em đấy à?”
Long Tương Tư bật cười khanh khách, đưa tay đánh Tạ Thư Dật một chút: “Cô bạn gái nhỏ của em thật sự quá đáng yêu đi, rất thuận mắt chị, chị thật thích em ấy.
”
“Đương nhiên, gần như ai từng gặp cô ấy cũng đều thích cô ấy hết.
” Tạ Thư Dật trả lời dõng dạc.
Long Tương Tư che miệng nở nụ cười: “Nhưng mà, yêu một người mà ai cũng yêu như vậy, em sẽ gặp rất nhiều phiền toái, không phải bây giờ em đang dính phải phiền toái đấy thôi.
”
Tạ Thư Dật thở dài một hơi, nói: “Cho nên bé Thư Dật cần chị chỉ cách.
”
Long Tương Tư thổi thổi bộ móng tay xinh xắn của nàng: “Cuối cùng cũng khô.
”
Nàng giơ mười ngón thon dài, hỏi mọi người: “Đẹp không?”
“Đẹp đẹp.
” Tạ Thư Dật nói.
“Ừ, hôm nay tâm tình chị rất tốt, chị sẽ xem xét chỉ cách cho em, có điều, lâu rồi chị không đi ra ngoài shopping, hai đứa con trai phải đi shopping với hai tụi chị, thế nào?”
“Như vậy sao được? Đến lúc đó lại bị chụp hình thì sẽ không tốt.
” Tạ Thư Dật nói.
“Haiz, mất hứng quá đi, thế… đi Hoa Liên ngắm cảnh với chị đi, chị rất thích cảnh biển ở đó.
”
* Hoa Liên là một thành phố lớn nhất ở Đài Loan nằm bên bờ Thái Bình Dương, xem thêm ở đây.
Biển Hoa Liên
“OK, bọn em đi với chị.
” Tạ Thư Dật gật đầu.
Bốn người lái xe chạy tới Hoa Liên, Long Tương Tư lại bỏ mặc bọn hắn, một mình ngồi vẽ cảnh biển, hai người con trai và Hải Nhạc thì đi dọc bờ cát nhặt hào, chuẩn bị lát về nhà nấu canh ăn.
Đến khi bọn họ nhặt được chừng một thùng nhỏ, bức tranh của Long Tương Tư cũng hoàn thành, ba người chạy tới nhìn tranh của nàng, rõ ràng đã nhìn thấy cảnh biển thật rồi, nhưng lại vẫn bị rung động bởi bức tranh của Long Tương Tư, sóng biển vô biên vô hạn vuốt ve bờ cát, mà trên bãi cát có bóng lưng một cô gái chân trần, nàng kéo mép váy, một chân nâng lên, dường như muốn đi về phía biển, lại giống như đang chơi đùa với hoa, tóm lại, ý cảnh thật sự quá đẹp.
“Sao mà… em cứ cảm thấy cô bé đó trông giống Nhạc Nhạc thì phải?” Tạ Thư Dật ngần ngừ nói.
“Tớ thì cảm thấy giống Tương Tư hơn.
” Long Đế Uy nói.
Long Tương Tư mỉm cười nói: “Đợi nó khô xong, bức họa này, chị sẽ lấy cho nó một cái tên thật hay, gọi là “Đuổi sóng” đi, kỳ thật, trong lòng mỗi người đều sẽ có một thứ gì đó mà mình theo đuổi, nhưng thật ra đôi khi trong lòng cũng sẽ rất hoang mang, không biết mình đang theo đuổi cái gì, giống như chị vậy, lúc nào chị cũng rất hoang mang, không biết điều mình muốn là gì, uhm, bức “Đuổi sóng” này sẽ là hàng không bán, chị muốn cất giữ cho riêng mình.
”
“Chị ơi, chị là người cực kì cực kì có máu nghệ thuật cũng là người thông minh nhất trong bốn gia tộc mình, em cần chị chỉ đường cho em.
” Tạ Thư Dật nói vô cùng khẩn thiết.
Long Tương Tư nhìn hắn, rồi lại nhìn Hải Nhạc: “Thật ra, các em không cần chị chỉ gì nữa, nếu các em thật sự yêu nhau đến mức không thể thiếu đối phương, các em sẽ biết nên xử lí tất cả mọi chuyện như thế nào, cho dù gặp phải bất cứ trở ngại gì, các em đều có thể vượt qua được, chị biết trên báo nói rất khó nghe, có lẽ cha mẹ các em cũng đang nổi trận lôi đình, nhưng những chuyện đó đều không là gì cả, các em chỉ cần nói cho mọi người biết các em yêu nhau là đủ rồi! Không cần nói gì nhiều cả. Nếu đã vậy, các em tội gì phải hoang mang cho người ta nói các em loạn luân chứ? Loạn ở đâu ra? Các ngươi cũng không phải anh em ruột thịt gì.
”
Tạ Thư Dật thở dài nhẹ nhõm một hơi, cảm giác như đặt xuống được một tảng đá to, hắn kính cẩn nói: “Chị ơi, cám ơn lời chỉ dẫn của chị, em biết em nên làm thế nào rồi.
”
Hải Nhạc nghe Long Tương Tư nói, trong lòng cũng rộng mở ra thêm, nàng cũng nói: “Chị Tương Tư ơi, em cũng biết em nên làm thế nào rồi, cám ơn chị.
”