Chương 1 - Cô Sắp Chết Rồi
Chương 2 - Anh Ấy Vẫn Luôn Đối Với Em Rất Tốt
Chương 3 - Hoắc Anh Tuấn, Chúng Ta Còn Có Thể Quay Lại Được Không?
Chương 4 - Anh Trai Cô Xảy Ra Chuyện Rồi
Chương 5 - Đừng Làm Tổn Thương Tôi, Hoắc Anh Tuấn
Chương 6 - Sụp Đổ
Chương 7 - Đường Hoa Nguyệt, Cô Thật Khiến Cho Người Ta Ngán Ngẩm
Chương 8 - Đường Hoa Nguyệt, Cô Giỏi Thật Đấy
Chương 9 - Đường Hoa Nguyệt, Buông Tay
Chương 10 - Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 11 - Anh Ấy Đối Xử Với Con Tốt Lắm
Chương 12 - Tín Vật Đính Ước Anh Đưa Cô
Chương 13 - Hoắc Anh Tuấn, Tôi Hận Anh
Chương 14 - Hoắc Anh Tuấn, Anh Thật Sự Rất Muốn Tôi Chết Sao?
Chương 15 - Cô Còn Thời Gian Một Tháng
Chương 16 - Năm Đó, Tôi Đụng Trúng Người Ở Đây
Chương 17 - Tôi Muốn Tận Tay Giết Chết Cô
Chương 18 - Anh Hận Cô, Rất Hận
Chương 19 - Sắc Mặt Của Anh Rất Tệ
Chương 20 - Đường Hoa Nguyệt, Tôi Vĩnh Viễn Sẽ Không Tha Thứ Cho Cô
Chương 21 - Cô Sắp Chết Rồi
Chương 22 - Khiến Cho Hoắc Anh Tuấn Đau Khổ Tột Cùng
Chương 23 - Đường Hoa Nguyệt, Lập Tức Cút Về Cho Tôi
Chương 24 - Là Cô Ấy Quá Ngây Thơ Rồi
Chương 25 - Đường Hoa Nguyệt, Cô Còn Gì Để Nói Nữa Không?
Chương 26 - Em Kết Hôn Với Hoắc Anh Tuấn Sao?
Chương 27 - Ở Lại Địa Ngục Vĩnh Viễn
Chương 28 - Hoắc Cao Lãng Tỉnh
Chương 29 - Người Muốn Hại Chết Em Năm Đó
Chương 30 - Đường Hoa Nguyệt, Tôi Thà Rằng Cô Chết Từ Sớm Đi
Chương 31 - Đường Hoa Nguyệt, Mở Mắt
Chương 32 - Tại Sao Có Thể Tàn Nhãn Đến Thế?
Chương 33 - Thời Gian Của Tôi Không Còn Nhiều
Chương 34 - Truy Đuổi
Chương 35 - Chờ Một Ngày Hoắc Anh Tuấn Biết Được Sự Thật
Chương 36 - Đẳng Cho Cô Khóc Thì Thôi
Chương 37 - Trừ Khử Từ Uyển Nhan
Chương 38 - Đường Hoa Nguyệt, Cô Có Hối Hận Không?
Chương 39 - Hoắc Cao Lãng Tỉnh Lại Rồi
Chương 40 - Đường Hoa Nguyệt Thật Sự ¡ Sao?
Chương 41 - Sống Không Bằng Chết
Chương 42 - Mang Theo Cảm Giác Tội Lỗi Mà Sống Sót
Chương 43 - Chỉ Bằng Việc Tôi Là Chồng Của Cô
Chương 44 - Sớm Muộn Gì Cũng Có Ngày Hối Hận
Chương 45 - Căn Bệnh Nguy Hiểm Đến Tính Mạng
Chương 46 - Ung Thư Máu Giai Đoạn Cuối
Chương 47 - Chỉ Cần Cô Sống Sót
Chương 48 - Người Đàn Ông Thích Đường Hoa Nguyệt
Chương 49 - Không Cần Phải Đối Tốt Với Tôi
Chương 50 - Chúng Ta Có Thể Tránh Mặt Nhau Không?
Chương 51 - Cho Em Xem Thứ Này
Chương 52 - Cô Ly Hôn Với Hoắc Anh Tuấn
Chương 53 - Nhờ Anh Ấy Giúp Một Chuyện
Chương 54 - Cô Sợ Mình Sẽ Khóc!
Chương 55 - Cô Không Xứng Để Tôi Tha Thứ Cho Cô
Chương 56 - Đoạn Ghi Âm Nguy Hiểm Chết Người
Chương 57 - Tất Cả Đều Do Cô Gieo Gió Gặt Bão
Chương 58 - Cô Thích Không
Chương 59 - Nỗi Sợ Thầm Kín
Chương 60 - Ghi Âm
Chương 61 - Không Thấy Nữa
Chương 62 - Đường Uyển Dư Trở Về Rồi
Chương 63 - Xảy Ra Chuyện
Chương 64 - Tuyệt Đối Không Thể Bỏ Qua
Chương 65 - Người Nhà Chính Là Giới Hạn Của Tôi
Chương 66 - Sẽ Thật Tốt Nếu Cô Chưa Bao Giờ Gặp Hoắc Anh Tuấn
Chương 67 - Chuẩn Bị Tang Lễ
Chương 68 - Đường Hoa Nguyệt Hoàn Toàn Sụp Đổ
Chương 69 - Hoắc Anh Tuấn, Mang Theo Người Phụ Nữ Của Anh Cút Đi
Chương 70 - Cảm Xúc Của Cô Ấy Dường Như Trống Rỗng
Chương 71 - Cô Sẽ Báo Thù
Chương 72 - Đường Hàn Khiết Chạy Thoát Rồi
Chương 73 - Rối Loạn Tinh Thần
Chương 74 - Sợ Hãi
Chương 75 - Hoắc Anh Tuấn Đáng Nghi Nhất
Chương 76 - Mang Anh Em Mấy Người Cùng Nhau Rời Đi
Chương 77 - Anh Trai Chạy Rồi
Chương 78 - Sông Cạn Núi Mòn
Chương 79 - Chọn Một Trong Hai
Chương 80 - Vụ Nổ
Chương 81 - K
Chương 82 - Chú Kia Không Phải Là Thứ Tốt Lành Gì
Chương 83 - Game Của Chúng Ta Bị Hack
Chương 84 - Cả Đời Đều Trả Không Hết
Chương 85 - Trong Vòng Một Tuần
Chương 86 - Con Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 87 - Công Nghệ Của Nhà Họ Đường
Chương 88 - Chính Thức Đối Đầu
Chương 89 - : Sự Phản Bội Của K
Chương 90 - Ra Chiến Thư!
Chương 91 - Chỗ Dựa
Chương 92 - Giám Đốc Hoắc Tham Dự Cuộc Họp Ký Kết Của K
Chương 93 - K Chính Là Đường Hoa Nguyệt
Chương 94 - Cô Chờ Đó Đường Hoa Nguyệt
Chương 95 - Kết Hôn Với Cậu Chủ Nhà Khác.
Chương 96 - Liên Thủ.
Chương 97 - Top Tìm Kiếm.
Chương 98 - Không Thể Là Đối Thủ Của Tôi!
Chương 99 - Dna
Chương 100 - Đi Nhìn Xem
Chương 101 - Gặp Gỡ
Chương 102 - Từ Uyển Nhan Đến Thăm
Chương 103 - Đóng Giả Thần Tượng
Chương 104 - Bắt Đầu Diễn
Chương 105 - Không Có Quy Định Không Thể Là Của Người Khác
Chương 106 - Dư Cơ Uyển Lộ Tẩy
Chương 107 - Cô Ấy Hẹn Hò Với Người Đàn Ông Khác
Chương 108 - Tổng Giám Đốc Hoắc Thật Là Không Thú Vị
Chương 109 - Bị Đá
Chương 110 - Xâm Nhập
Chương 111 - Đã Bị Chính Tay Anh Hại Chết Từ Năm Năm Trước Rồi
Chương 112 - Vạch Mặt
Chương 113 - Bị Vạch Trần
Chương 114 - Nghi Ngờ
Chương 115 - Bác Sĩ Tâm Lý Mới
Chương 116 - Báo Cáo Với Lục Xuyên Mạn
Chương 117 - Để Xem Anh Ta Có Khả Năng Đó Hay Không
Chương 118 - Anh Nghĩ Rằng Trên Tay Tôi Không Có Điểm Yếu Của Anh Sao?
Chương 119 - Sẽ Không Bao Giờ Hợp Tác Với Lục Hòa
Chương 120 - Bệnh Ung Thư Máu
Chương 121 - Tìm Được Bệnh Án
Chương 122 - Anh Ta Có Chữa Khỏi Bệnh Cho Em Không?
Chương 123 - Đường Hoa Nguyệt Tới
Chương 124 - Trong Giây Phút Khắc Nghiệt Ấy, Anh Đang Làm Gì?
Chương 125 - Thảm Hại Như Con Chó Lạc Đường!
Chương 126 - Ảo Tưởng
Chương 127 - Kẹo Vị Coca
Chương 128 - Cậu Rất Tốt
Chương 129 - Cô Bị Thương Tôi Sẽ Chết Mất?
Chương 130 - Đến Cùng Là Ai?
Chương 131 - Bỏ Lại Phía Sau
Chương 132 - Cho Nên Là Muốn Xử Lý Anh Ta
Chương 133 - Ba Tiểu Bảo Bối, Thật Thú Vị!
Chương 134 - Đứa Con Ngoài Giá Thú Kia Sẽ Phải Gặp Xui Xẻo
Chương 135 - Nhớ Ra Bím Tóc Đuôi Sam Nhỏ Kia Rồi!
Chương 136 - Cốt Tủy!
Chương 137 - Không Bao Giờ Để Anh Ta Được Như Ý
Chương 138 - Vinh Quang Chi Diệu
Chương 139 - Hạng Nhất
Chương 140 - Cho Anh Ta Phục
Chương 141 - Chỉ Cho Phép Một Mình Em Đến
Chương 142 - Chúng Ta Làm Giao Dịch
Chương 143 - Kẹp Tóc Của Trẻ Em
Chương 144 - Thông Đồng Với Nhà Họ Hoắc
Chương 145 - Mở Đầu Nho Nhỏ
Chương 146 - Còn Không Phải Là Một Đứa Ngu Ngàn Năm
Chương 147 - Bê Bối Của Từ Uyển Nhan
Chương 148 - Cuộc Họp Báo Tdt
Chương 149 - Đừng Bảo Là Khao Khát Anh Đấy Nhé
Chương 150 - Đối Chiến
Chương 151 - Đừng Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
Chương 152 - Cô Có Phải Bị Điên Rồi Không?
Chương 153 - Ai Mới Là Thân Tượng Của Ai?
Chương 154 - Đường Hàn Khiết
Chương 155 - Không Dễ Lừa Gạt Kẻ Họ
Chương 156 - Không Cần Nói Lảng Sang Chuyện Khác
Chương 157 - Thực Hiện Theo Kế Hoạch
Chương 158 - Rời Đi
Chương 159 - Ghép Nối Thành Công
Chương 160 - Bôi Đen
Chương 161 - Cô Chủ Nhà Họ Bạch
Chương 162 - Bị Vứt Bỏ
Chương 163 - Tổng Giám Đốc Tần
Chương 164 - Vô Đề
Chương 165 - Từ Uyển Nhan Tố Cáo Đường Hoa Nguyệt Với Tân Dương
Chương 166 - Sẽ Bắt Cô Quỳ Xuống Sám Hối
Chương 167 - Mối Quan Hệ Giữa Đường Hoa Nguyệt Và Lục Xuyên Mạn
Chương 168 - Tôi Trách Oan Cô
Chương 169 - Hiện Tại Đền Bù Đi
Chương 170 - Thi Tịnh Nhìn Thấy Hoắc Anh Tuấn
Chương 171 - Hoắc Anh Tuấn Cảm Thấy Đứa Bé Này Rất Quen
Chương 172 - Phát Hiện Đường Hoa Nguyệt Không Phẫu Thuật
Chương 173 - Đưa Đứa Nhỏ Ra Nước Ngoài
Chương 174 - Không Thể Tìm Thấy
Chương 175 - Hãy Đi Cùng Nhau
Chương 176 - Thi Tịnh Tìm Đến Hoắc Anh Tuấn
Chương 177 - Hoắc Anh Tuấn Cứu Trợ
Chương 178 - Trở Về Chốn Cũ
Chương 179 - Cô Nhớ Tất Cả Tình Yêu Và Hận Thù Của Cô
Chương 180 - Anh Ta Điên Rồi À?
Chương 181 - Chúng Ta Về Nhà Có Được Không Mẹ
Chương 182 - Có Nhiều Người Muốn Làm Bố Của Bọn Trẻ Lắm
Chương 183 - Không Gọi Bố, Gọi Là Chú
Chương 184 - Mẹ Còn Thích Chú Bác Sĩ Hơn
Chương 185 - Hàn Nhạc Bị Bắt
Chương 186 - Sự Thật Mà Hoắc Cao Lãng Biết
Chương 187 - Lúc Ấy Đường Hoa Nguyệt Trả Lời Điện Thoại
Chương 188 - Sao Bác Sĩ Lại Khóc?
Chương 189 - Tạ Đình Phong Muốn Giết Từ Uyển Nhan
Chương 190 - Từ Uyển Nhan Muốn Ôm Đùi Tân Dương Chân
Chương 191 - Tại Sao Tôi Phải Nhường Ba Phần Còn Lại Cho Anh?
Chương 192 - Ra Tay Trước Sẽ Chiếm Được Lợi Thế
Chương 193 - Đường Hoa Nguyệt Kinh Hoàng
Chương 194 - Lục Bạch Ngôn Rất Hâm Mộ Em Trai Và Em Gái Của Mình
Chương 195 - Lục Bạch Ngôn Quý Trọng Ảnh Của Mẹ
Chương 196 - Người Thay Thế
Chương 197 - Hoäc Anh Tuấn Biết Sự Thật
Chương 198 - Lục Xuyên Mạn Phải Chết Không Đất Chôn Thây
Chương 199 - Truyện Mà Hoắc Anh Tuấn Kể Vừa Cũ Rích Vừa Nhạt Nhẽo.
Chương 200 - Bóng Ma Ác Mộng Của Hoắc Anh Tuấn
Chương 201 - Hoäc Anh Tuấn Đáng Thương
Chương 202 - Con Cá Mắc Câu
Chương 203 - Mang Theo Đứa Bé Cùng Với Tân Dương Rời Đi
Chương 204 - Bị Nghi Ngờ
Chương 205 - Hoắc Anh Tuấn Cho Rằng Đường Hoa Nguyệt Đã Chết
Chương 206 - Suy Tim
Chương 207 - Muốn Trao Trái Tim Cho Cô Ấy
Chương 208 - Hoắc Anh Tuấn Ghép Tủy
Chương 209 - Anh Không Xứng
Chương 210 - Nghiệt Chủng! Đáng Chết!
Chương 211 - Tân Dương Ghen
Chương 212 - Trong Lòng Tân Dương Giống Như Vừa Rũ Bỏ Được Một Gánh Nặng
Chương 213 - Hoắc Cao Lãng Gặp Đường Hoa Nguyệt
Chương 214 - Tâm Trí
Chương 215 - Phúc Lợi Của Gấu
Chương 216 - Ảnh Gia Đình
Chương 217 - Sự Phản Công Của Hoắc Anh Tuấn
Chương 218 - Tối Mai Gặp
Chương 219 - Thời Khắc Phản Kích
Chương 220 - Lật Ngược Tình Thế
Chương 221 - Lục Xuyên Mạn Hoàn Toàn Bị Rơi Vào Địa Ngục.
Chương 222 - Hoắc Anh Tuấn Và Từ Uyển Nhan Cắt Đứt Quan Hệ
Chương 223 - Đưa Hoắc Anh Tuấn Đi
Chương 224 - Hoắc Anh Tuấn Ngại Ngùng .
Chương 225 - Ba Đứa Trẻ
Chương 226 - Đường Hoa Nguyệt Chưa Bao Giờ Tin Anh
Chương 227 - Con Át Chủ Bài
Chương 228 - Động Vật Máu Lạnh
Chương 229 - Cô Ta Xuống Địa Ngục Cũng Chưa Đủ
Chương 230 - Từ Uyển Nhan Diễu Võ Dương Oai
Chương 231 - Tập Đoàn Hoắc Huyễn Sắp Có Phó Giám Đốc Mới
Chương 232 - Lục Xuyên Mạn Muốn Tới @S
Chương 233 - Chốn Cũ
Chương 234 - Tuyệt Đối Không Để Hắn Ung Dung Ngoài Vòng Pháp Luật
Chương 235 - Hoắc Anh Tuấn Giống Kẻ Tình Nghỉ Nhất
Chương 236 - Hàn Nhạc Nói Ra Chân Tướng
Chương 237 - Hoắc Cao Lãng
Chương 238 - Một Nửa Văn Phòng Làm Việc Là Của Tôi
Chương 239 - Thiên Đàng Có Đường Mà Anh Ta Không Đi T
Chương 240 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 241 - Đường Hoa Nguyệt Không Có Tội.
Chương 242 - Xảy Ra Chuyện Rồi.
Chương 243 - Người Đảm Nhiệm Vị Trí Thẩm Phán.
Chương 244 - Sai Bảo Từ Uyển Nhan Như Người Giúp Việc.
Chương 245 - Hoắc Anh Tuấn Là Một Tên Đàn Ông Cặn Bã.
Chương 246 - Cô Gái Vẽ Tranh .
Chương 247 - Người Và Cá Đều Đáng Thương Như Nhau
Chương 248 - Một Chiếc Vòng Tay Bạc Màu
Chương 249 - Từ Uyển Nhan Bị Trêu Đùa
Chương 250 - Gạo Nấu Thành Cơm
Chương 251 - Muốn Làm Gì Thì Làm
Chương 252 - Từ Uyển Nhan Mắc Bẫy
Chương 253 - Sự Chu Đáo Của Tân Dương
Chương 254 - Tuyệt Đối Không Được Để Họ Tốt Lại
Chương 255 - Hoắc Anh Tuấn Hoài Nghi Trong Nhà
Chương 256 - Bác Sĩ Tân Kỳ Tân Mới Là Người Bố Lý Tưởng Trong Lòng Họ
Chương 257 - Bác Sĩ Tân Chính Là Bố
Chương 258 - Mẹ Và Hoắc Anh Tuấn Sẽ Không Ở Bên Nhau
Chương 259 - Có Một Số Việc Còn Đáng Quý Trọng Hơn Tình Yêu
Chương 260 - Vậy Mà Anh Ta Ở Đây Qua
Chương 261 - Vợ Sắp Bỏ Đi Theo Người Khác Rồi
Chương 262 - Mẹ Đi Hẹn Hò Đi
Chương 263 - Phát Hiện Điều Thú Vị
Chương 264 - Bố Đường Tỉnh Rồi
Chương 1 - Cô Sắp Chết Rồi
Chương 2 - Anh Ấy Vẫn Luôn Đối Với Em Rất Tốt
Chương 3 - Hoắc Anh Tuấn, Chúng Ta Còn Có Thể Quay Lại Được Không?
Chương 4 - Anh Trai Cô Xảy Ra Chuyện Rồi
Chương 5 - Đừng Làm Tổn Thương Tôi, Hoắc Anh Tuấn
Chương 6 - Sụp Đổ
Chương 7 - Đường Hoa Nguyệt, Cô Thật Khiến Cho Người Ta Ngán Ngẩm
Chương 8 - Đường Hoa Nguyệt, Cô Giỏi Thật Đấy
Chương 9 - Đường Hoa Nguyệt, Buông Tay
Chương 10 - Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 11 - Anh Ấy Đối Xử Với Con Tốt Lắm
Chương 12 - Tín Vật Đính Ước Anh Đưa Cô
Chương 13 - Hoắc Anh Tuấn, Tôi Hận Anh
Chương 14 - Hoắc Anh Tuấn, Anh Thật Sự Rất Muốn Tôi Chết Sao?
Chương 15 - Cô Còn Thời Gian Một Tháng
Chương 16 - Năm Đó, Tôi Đụng Trúng Người Ở Đây
Chương 17 - Tôi Muốn Tận Tay Giết Chết Cô
Chương 18 - Anh Hận Cô, Rất Hận
Chương 19 - Sắc Mặt Của Anh Rất Tệ
Chương 20 - Đường Hoa Nguyệt, Tôi Vĩnh Viễn Sẽ Không Tha Thứ Cho Cô
Chương 21 - Cô Sắp Chết Rồi
Chương 22 - Khiến Cho Hoắc Anh Tuấn Đau Khổ Tột Cùng
Chương 23 - Đường Hoa Nguyệt, Lập Tức Cút Về Cho Tôi
Chương 24 - Là Cô Ấy Quá Ngây Thơ Rồi
Chương 25 - Đường Hoa Nguyệt, Cô Còn Gì Để Nói Nữa Không?
Chương 26 - Em Kết Hôn Với Hoắc Anh Tuấn Sao?
Chương 27 - Ở Lại Địa Ngục Vĩnh Viễn
Chương 28 - Hoắc Cao Lãng Tỉnh
Chương 29 - Người Muốn Hại Chết Em Năm Đó
Chương 30 - Đường Hoa Nguyệt, Tôi Thà Rằng Cô Chết Từ Sớm Đi
Chương 31 - Đường Hoa Nguyệt, Mở Mắt
Chương 32 - Tại Sao Có Thể Tàn Nhãn Đến Thế?
Chương 33 - Thời Gian Của Tôi Không Còn Nhiều
Chương 34 - Truy Đuổi
Chương 35 - Chờ Một Ngày Hoắc Anh Tuấn Biết Được Sự Thật
Chương 36 - Đẳng Cho Cô Khóc Thì Thôi
Chương 37 - Trừ Khử Từ Uyển Nhan
Chương 38 - Đường Hoa Nguyệt, Cô Có Hối Hận Không?
Chương 39 - Hoắc Cao Lãng Tỉnh Lại Rồi
Chương 40 - Đường Hoa Nguyệt Thật Sự ¡ Sao?
Chương 41 - Sống Không Bằng Chết
Chương 42 - Mang Theo Cảm Giác Tội Lỗi Mà Sống Sót
Chương 43 - Chỉ Bằng Việc Tôi Là Chồng Của Cô
Chương 44 - Sớm Muộn Gì Cũng Có Ngày Hối Hận
Chương 45 - Căn Bệnh Nguy Hiểm Đến Tính Mạng
Chương 46 - Ung Thư Máu Giai Đoạn Cuối
Chương 47 - Chỉ Cần Cô Sống Sót
Chương 48 - Người Đàn Ông Thích Đường Hoa Nguyệt
Chương 49 - Không Cần Phải Đối Tốt Với Tôi
Chương 50 - Chúng Ta Có Thể Tránh Mặt Nhau Không?
Chương 51 - Cho Em Xem Thứ Này
Chương 52 - Cô Ly Hôn Với Hoắc Anh Tuấn
Chương 53 - Nhờ Anh Ấy Giúp Một Chuyện
Chương 54 - Cô Sợ Mình Sẽ Khóc!
Chương 55 - Cô Không Xứng Để Tôi Tha Thứ Cho Cô
Chương 56 - Đoạn Ghi Âm Nguy Hiểm Chết Người
Chương 57 - Tất Cả Đều Do Cô Gieo Gió Gặt Bão
Chương 58 - Cô Thích Không
Chương 59 - Nỗi Sợ Thầm Kín
Chương 60 - Ghi Âm
Chương 61 - Không Thấy Nữa
Chương 62 - Đường Uyển Dư Trở Về Rồi
Chương 63 - Xảy Ra Chuyện
Chương 64 - Tuyệt Đối Không Thể Bỏ Qua
Chương 65 - Người Nhà Chính Là Giới Hạn Của Tôi
Chương 66 - Sẽ Thật Tốt Nếu Cô Chưa Bao Giờ Gặp Hoắc Anh Tuấn
Chương 67 - Chuẩn Bị Tang Lễ
Chương 68 - Đường Hoa Nguyệt Hoàn Toàn Sụp Đổ
Chương 69 - Hoắc Anh Tuấn, Mang Theo Người Phụ Nữ Của Anh Cút Đi
Chương 70 - Cảm Xúc Của Cô Ấy Dường Như Trống Rỗng
Chương 71 - Cô Sẽ Báo Thù
Chương 72 - Đường Hàn Khiết Chạy Thoát Rồi
Chương 73 - Rối Loạn Tinh Thần
Chương 74 - Sợ Hãi
Chương 75 - Hoắc Anh Tuấn Đáng Nghi Nhất
Chương 76 - Mang Anh Em Mấy Người Cùng Nhau Rời Đi
Chương 77 - Anh Trai Chạy Rồi
Chương 78 - Sông Cạn Núi Mòn
Chương 79 - Chọn Một Trong Hai
Chương 80 - Vụ Nổ
Chương 81 - K
Chương 82 - Chú Kia Không Phải Là Thứ Tốt Lành Gì
Chương 83 - Game Của Chúng Ta Bị Hack
Chương 84 - Cả Đời Đều Trả Không Hết
Chương 85 - Trong Vòng Một Tuần
Chương 86 - Con Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 87 - Công Nghệ Của Nhà Họ Đường
Chương 88 - Chính Thức Đối Đầu
Chương 89 - : Sự Phản Bội Của K
Chương 90 - Ra Chiến Thư!
Chương 91 - Chỗ Dựa
Chương 92 - Giám Đốc Hoắc Tham Dự Cuộc Họp Ký Kết Của K
Chương 93 - K Chính Là Đường Hoa Nguyệt
Chương 94 - Cô Chờ Đó Đường Hoa Nguyệt
Chương 95 - Kết Hôn Với Cậu Chủ Nhà Khác.
Chương 96 - Liên Thủ.
Chương 97 - Top Tìm Kiếm.
Chương 98 - Không Thể Là Đối Thủ Của Tôi!
Chương 99 - Dna
Chương 100 - Đi Nhìn Xem
Chương 101 - Gặp Gỡ
Chương 102 - Từ Uyển Nhan Đến Thăm
Chương 103 - Đóng Giả Thần Tượng
Chương 104 - Bắt Đầu Diễn
Chương 105 - Không Có Quy Định Không Thể Là Của Người Khác
Chương 106 - Dư Cơ Uyển Lộ Tẩy
Chương 107 - Cô Ấy Hẹn Hò Với Người Đàn Ông Khác
Chương 108 - Tổng Giám Đốc Hoắc Thật Là Không Thú Vị
Chương 109 - Bị Đá
Chương 110 - Xâm Nhập
Chương 111 - Đã Bị Chính Tay Anh Hại Chết Từ Năm Năm Trước Rồi
Chương 112 - Vạch Mặt
Chương 113 - Bị Vạch Trần
Chương 114 - Nghi Ngờ
Chương 115 - Bác Sĩ Tâm Lý Mới
Chương 116 - Báo Cáo Với Lục Xuyên Mạn
Chương 117 - Để Xem Anh Ta Có Khả Năng Đó Hay Không
Chương 118 - Anh Nghĩ Rằng Trên Tay Tôi Không Có Điểm Yếu Của Anh Sao?
Chương 119 - Sẽ Không Bao Giờ Hợp Tác Với Lục Hòa
Chương 120 - Bệnh Ung Thư Máu
Chương 121 - Tìm Được Bệnh Án
Chương 122 - Anh Ta Có Chữa Khỏi Bệnh Cho Em Không?
Chương 123 - Đường Hoa Nguyệt Tới
Chương 124 - Trong Giây Phút Khắc Nghiệt Ấy, Anh Đang Làm Gì?
Chương 125 - Thảm Hại Như Con Chó Lạc Đường!
Chương 126 - Ảo Tưởng
Chương 127 - Kẹo Vị Coca
Chương 128 - Cậu Rất Tốt
Chương 129 - Cô Bị Thương Tôi Sẽ Chết Mất?
Chương 130 - Đến Cùng Là Ai?
Chương 131 - Bỏ Lại Phía Sau
Chương 132 - Cho Nên Là Muốn Xử Lý Anh Ta
Chương 133 - Ba Tiểu Bảo Bối, Thật Thú Vị!
Chương 134 - Đứa Con Ngoài Giá Thú Kia Sẽ Phải Gặp Xui Xẻo
Chương 135 - Nhớ Ra Bím Tóc Đuôi Sam Nhỏ Kia Rồi!
Chương 136 - Cốt Tủy!
Chương 137 - Không Bao Giờ Để Anh Ta Được Như Ý
Chương 138 - Vinh Quang Chi Diệu
Chương 139 - Hạng Nhất
Chương 140 - Cho Anh Ta Phục
Chương 141 - Chỉ Cho Phép Một Mình Em Đến
Chương 142 - Chúng Ta Làm Giao Dịch
Chương 143 - Kẹp Tóc Của Trẻ Em
Chương 144 - Thông Đồng Với Nhà Họ Hoắc
Chương 145 - Mở Đầu Nho Nhỏ
Chương 146 - Còn Không Phải Là Một Đứa Ngu Ngàn Năm
Chương 147 - Bê Bối Của Từ Uyển Nhan
Chương 148 - Cuộc Họp Báo Tdt
Chương 149 - Đừng Bảo Là Khao Khát Anh Đấy Nhé
Chương 150 - Đối Chiến
Chương 151 - Đừng Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
Chương 152 - Cô Có Phải Bị Điên Rồi Không?
Chương 153 - Ai Mới Là Thân Tượng Của Ai?
Chương 154 - Đường Hàn Khiết
Chương 155 - Không Dễ Lừa Gạt Kẻ Họ
Chương 156 - Không Cần Nói Lảng Sang Chuyện Khác
Chương 157 - Thực Hiện Theo Kế Hoạch
Chương 158 - Rời Đi
Chương 159 - Ghép Nối Thành Công
Chương 160 - Bôi Đen
Chương 161 - Cô Chủ Nhà Họ Bạch
Chương 162 - Bị Vứt Bỏ
Chương 163 - Tổng Giám Đốc Tần
Chương 164 - Vô Đề
Chương 165 - Từ Uyển Nhan Tố Cáo Đường Hoa Nguyệt Với Tân Dương
Chương 166 - Sẽ Bắt Cô Quỳ Xuống Sám Hối
Chương 167 - Mối Quan Hệ Giữa Đường Hoa Nguyệt Và Lục Xuyên Mạn
Chương 168 - Tôi Trách Oan Cô
Chương 169 - Hiện Tại Đền Bù Đi
Chương 170 - Thi Tịnh Nhìn Thấy Hoắc Anh Tuấn
Chương 171 - Hoắc Anh Tuấn Cảm Thấy Đứa Bé Này Rất Quen
Chương 172 - Phát Hiện Đường Hoa Nguyệt Không Phẫu Thuật
Chương 173 - Đưa Đứa Nhỏ Ra Nước Ngoài
Chương 174 - Không Thể Tìm Thấy
Chương 175 - Hãy Đi Cùng Nhau
Chương 176 - Thi Tịnh Tìm Đến Hoắc Anh Tuấn
Chương 177 - Hoắc Anh Tuấn Cứu Trợ
Chương 178 - Trở Về Chốn Cũ
Chương 179 - Cô Nhớ Tất Cả Tình Yêu Và Hận Thù Của Cô
Chương 180 - Anh Ta Điên Rồi À?
Chương 181 - Chúng Ta Về Nhà Có Được Không Mẹ
Chương 182 - Có Nhiều Người Muốn Làm Bố Của Bọn Trẻ Lắm
Chương 183 - Không Gọi Bố, Gọi Là Chú
Chương 184 - Mẹ Còn Thích Chú Bác Sĩ Hơn
Chương 185 - Hàn Nhạc Bị Bắt
Chương 186 - Sự Thật Mà Hoắc Cao Lãng Biết
Chương 187 - Lúc Ấy Đường Hoa Nguyệt Trả Lời Điện Thoại
Chương 188 - Sao Bác Sĩ Lại Khóc?
Chương 189 - Tạ Đình Phong Muốn Giết Từ Uyển Nhan
Chương 190 - Từ Uyển Nhan Muốn Ôm Đùi Tân Dương Chân
Chương 191 - Tại Sao Tôi Phải Nhường Ba Phần Còn Lại Cho Anh?
Chương 192 - Ra Tay Trước Sẽ Chiếm Được Lợi Thế
Chương 193 - Đường Hoa Nguyệt Kinh Hoàng
Chương 194 - Lục Bạch Ngôn Rất Hâm Mộ Em Trai Và Em Gái Của Mình
Chương 195 - Lục Bạch Ngôn Quý Trọng Ảnh Của Mẹ
Chương 196 - Người Thay Thế
Chương 197 - Hoäc Anh Tuấn Biết Sự Thật
Chương 198 - Lục Xuyên Mạn Phải Chết Không Đất Chôn Thây
Chương 199 - Truyện Mà Hoắc Anh Tuấn Kể Vừa Cũ Rích Vừa Nhạt Nhẽo.
Chương 200 - Bóng Ma Ác Mộng Của Hoắc Anh Tuấn
Chương 201 - Hoäc Anh Tuấn Đáng Thương
Chương 202 - Con Cá Mắc Câu
Chương 203 - Mang Theo Đứa Bé Cùng Với Tân Dương Rời Đi
Chương 204 - Bị Nghi Ngờ
Chương 205 - Hoắc Anh Tuấn Cho Rằng Đường Hoa Nguyệt Đã Chết
Chương 206 - Suy Tim
Chương 207 - Muốn Trao Trái Tim Cho Cô Ấy
Chương 208 - Hoắc Anh Tuấn Ghép Tủy
Chương 209 - Anh Không Xứng
Chương 210 - Nghiệt Chủng! Đáng Chết!
Chương 211 - Tân Dương Ghen
Chương 212 - Trong Lòng Tân Dương Giống Như Vừa Rũ Bỏ Được Một Gánh Nặng
Chương 213 - Hoắc Cao Lãng Gặp Đường Hoa Nguyệt
Chương 214 - Tâm Trí
Chương 215 - Phúc Lợi Của Gấu
Chương 216 - Ảnh Gia Đình
Chương 217 - Sự Phản Công Của Hoắc Anh Tuấn
Chương 218 - Tối Mai Gặp
Chương 219 - Thời Khắc Phản Kích
Chương 220 - Lật Ngược Tình Thế
Chương 221 - Lục Xuyên Mạn Hoàn Toàn Bị Rơi Vào Địa Ngục.
Chương 222 - Hoắc Anh Tuấn Và Từ Uyển Nhan Cắt Đứt Quan Hệ
Chương 223 - Đưa Hoắc Anh Tuấn Đi
Chương 224 - Hoắc Anh Tuấn Ngại Ngùng .
Chương 225 - Ba Đứa Trẻ
Chương 226 - Đường Hoa Nguyệt Chưa Bao Giờ Tin Anh
Chương 227 - Con Át Chủ Bài
Chương 228 - Động Vật Máu Lạnh
Chương 229 - Cô Ta Xuống Địa Ngục Cũng Chưa Đủ
Chương 230 - Từ Uyển Nhan Diễu Võ Dương Oai
Chương 231 - Tập Đoàn Hoắc Huyễn Sắp Có Phó Giám Đốc Mới
Chương 232 - Lục Xuyên Mạn Muốn Tới @S
Chương 233 - Chốn Cũ
Chương 234 - Tuyệt Đối Không Để Hắn Ung Dung Ngoài Vòng Pháp Luật
Chương 235 - Hoắc Anh Tuấn Giống Kẻ Tình Nghỉ Nhất
Chương 236 - Hàn Nhạc Nói Ra Chân Tướng
Chương 237 - Hoắc Cao Lãng
Chương 238 - Một Nửa Văn Phòng Làm Việc Là Của Tôi
Chương 239 - Thiên Đàng Có Đường Mà Anh Ta Không Đi T
Chương 240 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 241 - Đường Hoa Nguyệt Không Có Tội.
Chương 242 - Xảy Ra Chuyện Rồi.
Chương 243 - Người Đảm Nhiệm Vị Trí Thẩm Phán.
Chương 244 - Sai Bảo Từ Uyển Nhan Như Người Giúp Việc.
Chương 245 - Hoắc Anh Tuấn Là Một Tên Đàn Ông Cặn Bã.
Chương 246 - Cô Gái Vẽ Tranh .
Chương 247 - Người Và Cá Đều Đáng Thương Như Nhau
Chương 248 - Một Chiếc Vòng Tay Bạc Màu
Chương 249 - Từ Uyển Nhan Bị Trêu Đùa
Chương 250 - Gạo Nấu Thành Cơm
Chương 251 - Muốn Làm Gì Thì Làm
Chương 252 - Từ Uyển Nhan Mắc Bẫy
Chương 253 - Sự Chu Đáo Của Tân Dương
Chương 254 - Tuyệt Đối Không Được Để Họ Tốt Lại
Chương 255 - Hoắc Anh Tuấn Hoài Nghi Trong Nhà
Chương 256 - Bác Sĩ Tân Kỳ Tân Mới Là Người Bố Lý Tưởng Trong Lòng Họ
Chương 257 - Bác Sĩ Tân Chính Là Bố
Chương 258 - Mẹ Và Hoắc Anh Tuấn Sẽ Không Ở Bên Nhau
Chương 259 - Có Một Số Việc Còn Đáng Quý Trọng Hơn Tình Yêu
Chương 260 - Vậy Mà Anh Ta Ở Đây Qua
Chương 261 - Vợ Sắp Bỏ Đi Theo Người Khác Rồi
Chương 262 - Mẹ Đi Hẹn Hò Đi
Chương 263 - Phát Hiện Điều Thú Vị
Chương 264 - Bố Đường Tỉnh Rồi
Từ Uyển Nhan đã tỉnh lại, cô ta nằm trên giường bệnh nước mắt ngắn dài nhìn Hoắc Anh Tuấn, mở miệng phát ra âm thanh khàn khàn, còn có chút hoảng sợ nói năng lộn xôn: “Xin lỗi anh, Hoắc Anh Tuấn, thật xin lỗi, là động tác của em quá chậm! Sáng sớm nhìn thấy tin tức kinh thiên động địa kia, em thật sự rất sợ, không thể ngờ được người phụ nữ Dư Cơ Uyển kia lại thâm độc như vậy! Em rất lo lắng sau khi chuyện bại lộ cô ta sẽ ra tay với Cao Lãng, nên mới vội vàng đến bệnh viện, thể nhưng vẫn quá muộn rồi! Hức hức hức…
Lúc em đi vào, cô ta thiếu chút nữa đã cắt cổ Cao Lãng rồi… Hu hu hu là em vô dụng, em không ngăn được cô ta, còn bị cô ta đâm một nhát, em, em thực sự không còn cách nào khác mới đẩy cô ấy!
”
Cô ta ngẩng đầu cẩn thận quan sát sắc mặt của Hoắc Anh Tuấn, nhưng không thể nhìn ra được gì, chỉ có thể tiếp tục nói: “Phải làm sao đây Hoắc Anh Tuấn, từ nơi cao như vậy… cô ta hẳn là bị ngã chết rồi, em trở thành hung thủ giết người rôi! Em phải làm sao đây!
”
Cô ta vừa khóc vừa ho, cả người đều lộ vẻ bi thương: “Là em gieo gió gặt bão… Hoắc Anh Tuấn, đều là lỗi của em, ngay từ đầu em không nên bị cô ta lừa gạt mà giới thiệu cô ta cho Cao Lãng! Nếu như anh hận em trách em, em cũng sẽ không oán hận. Vì trong tim của em cũng đau đớn và sợ hãi như anh! Nếu Cao Lãng thật sự bị cô ta hại, không bằng em chết đi cho xong…”
Từ Uyển Nhan đã nói xong toàn bộ, Hoắc Anh Tuấn cũng không hỏi gì, nhưng mọi chuyện bị che đậy nhiều năm như vậy, nên tìm hiểu chuyện gì anh sẽ đều tìm hiểu hết tất cả.
Cho dù đó là ai, anh cũng không cho phép họ có bất cứ khả năng nào làm hại đến Hoắc Cao Lãng.
Chỉ qua vài giờ, vụ án mạng giết người này đã được đăng tải khắp các trang báo lớn.
Đường Hoa Nguyệt lạnh lùng cong môi, nhìn hình ảnh thi thể đẫm máu kia, cùng với dòng tiêu đề tin tức gồm bốn chữ ‘tự vệ giết người.
Ha, tự vệ? Không bằng nói thẳng họ Dư kia sợ tội tự sát, hoặc là nói thẳng Từ Uyển Nhan giết người diệt khẩu thì còn hợp lý hơn!
Đường Hoa Nguyệt biết rõ Từ Uyển Nhan tàn nhẫn, nhưng không nghĩ rằng cô ta lại liều mạng thẳng tay giết chết Dư Cơ Uyển… Nhưng cô ta cũng không ngu ngốc, còn biết tự đâm chính mình một dao để diễn vở khổ nhục kế.
Việc đã đến nước này, con đường Dư Cơ Uyển không thể trông đợi được nữa, nhưng Từ Uyến Nhan nếu như dám xuống tay, lập tức chứng minh nghi ngờ của Đường Hoa Nguyệt tuyệt đối không sai! Những lời chỉ trích đổi trắng thay đen năm đó và trí nhớ của Hoắc Cao Lãng, chắc chắn là do cô ta cho người động tay động chân!
Cho nên nhiệm vụ cấp bách bây giờ, là thức tỉnh trí nhớ của Hoắc Cao Lãng, để cho anh tự mình nói với Hoắc Anh Tuấn để xác nhận hung thủ năm đó rốt cuộc là ai!
Cô chắc chắn sẽ khiến Từ Uyển Nhan tự mình gánh chịu hậu quả, vạn kiếp bất phục!
Trong viện điều dưỡng xảy ra chuyện, Hoắc Anh Tuấn càng không thể để Hoắc Cao Lãng quay trở lại, trực tiếp sắp xếp cho anh ở khu chăm sóc VỊP đặc biệt của bệnh viện, chuẩn bị cho anh bổ sung dinh dưỡng vài ngày, rồi trực tiếp đưa anh về nhà.
Hoắc Cao Lãng đối với chuyện Dư Cơ Uyển đã chết tỉnh tỉnh mê mê, Hoắc Anh Tuấn phong tỏa hết mọi tin tức, vì sợ sẽ khiến anh suy sụp.
Chỉ nói với anh trong nhà Dư Cơ Uyển có chuyện, phải rời khỏi thành phố Hà Nội, Hoắc Cao Lãng có chút buồn bã vì vẫn chưa kịp nói tạm biệt với cô ấy.
Sau sự việc này, Hoắc Anh Tuấn cũng không dám tin tưởng bác sĩ do người khác giới thiệu nữa, anh trực tiếp đi tìm viện trưởng, yêu cầu ông †a phái một người đáng tin cậy đến chăm sóc Cao Lãng vài ngày, cũng như ở đẳng sau can thiệp tâm lý cho người em trai của anh, Hoắc Anh Tuấn ý định từ từ tìm biện pháp, dù sao tình trạng bây giờ của Cao Lãng đã tốt hơn rất nhiều, cũng không cần bác sĩ tâm lý phải ở bên cạnh suốt ngày như trước nữa.
Viện trưởng làm sao dám lơ là nhiệm vụ Hoắc Anh Tuấn đã giao cho ông ta, vội vàng đưa người ưu tú nhất trong lòng mình đến phòng bệnh của Hoắc Cao Lãng.
Đồng thời gửi sơ yếu lý lịch của người này cho Hoắc Anh Tuấn.
Hoắc Cao Lãng hướng về phía hoàng hôn mơ màng ngủ, Hoắc Anh Tuấn trở lại công ty, chỉ có mấy vệ sĩ canh giữ bên ngoài phòng bệnh, tiếng mở cửa đã đánh thức anh, anh trừng mắt, chỉ nhìn thấy một người đàn ông cao lớn mặc áo khoác trắng, đeo khẩu trang đứng trước giường bệnh, cả khuôn mặt của người này đều được bao phủ bởi ánh hào quang rực rỡ phía sau.
Nhìn thấy Hoắc Cao Lãng tỉnh lại, Tạ Đình Phong nghiêng đầu, tháo khẩu trang trên mặt xuống, trầm mặc ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường.
Hoắc Cao Lang vừa mới tỉnh dậy, nhìn chằm chằm anh ta hơn nửa ngày mới nhớ tới vì sao lại cảm thấy quen thuộc như vậy, lần trước trong buổi tiệc sinh nhật của Từ Uyển Nhan, anh ta chính là người đưa rượu cho anh!
Mái tóc hơi dài của Tạ Đình Phong được chải gọn ra sau đầu, hoàn toàn để lộ đường nét trên khuôn mặt hung hãn của anh ta, nhưng trong tình huống này, gọng kính trên sống mũi lại làm cho anh ta toát lên vẻ nhã nhặn, cả người tràn đầy vẻ đẹp mâu thuẫn và quyến rũ.
Anh ta cong cong khoé miệng, hướng về phía Hoắc Cao Lãng nói chuyện, có chút không đơn giản.
“Thật trùng hợp đó Cao Lãng, chúng ta lại gặp nhau rồi”
Hoắc Cao Lãng bối rối nghiêng đầu: “… Tôi có nhớ anh, thế nhưng, sao anh lại biết tên của tôi?”
Tạ Đình Phong rũ mắt xuống: “Ngoài cửa phòng bệnh có treo thẻ bệnh án của cậu, tôi được chỉ định là bác sĩ mới của cậu, đương nhiên sẽ biết tên cậu.
”
Hoắc Cao Lãng đưa ánh mắt dò xét anh ta từ đầu đến chân, do dự nói: “Anh nói, bác sĩ tâm lý mới của tôi, là anh?”
“Không sai” Anh ta gật đầu: “Có vấn đề gì không?”
“Thế nhưng anh…” Hoắc Cao Lãng nhìn nhìn vẻ mặt của anh ta, lời định nói lập tức nuốt trở về: “Không sao, không có gì.
”
Tạ Đình Phong nghiêng người về phía trước, kéo gần khoảng cách với Hoắc Cao Lãng: “Cao Lãng, không lẽ trước giờ chưa ai nói với cậu sao, đừng cố che giấu suy nghĩ chân thật của cậu với bác sĩ tâm lý, phải thẳng thắn trung thực mới đúng”
Hoắc Cao Lãng không được tự nhiên ngả người ra sau: “Được, được rồi, tôi chỉ cảm thấy anh nhìn… không giống một bác sĩ tâm lý”
Tạ Đình Phong nở nụ cười: “Không giống chỗ nào?”
“Anh quá trẻ tuổi, lớn lên còn đẹp trai như thế… tôi trước giờ chưa từng thấy qua bác sĩ tâm lý nào giống như anh”
Nụ cười trên mặt người đàn ông cuối cùng cũng chân thành hơn nhiều, anh ta ung dung đứng dậy, cong ngón tay gõ nhẹ lên trán Hoắc Cao Lãng: “Cao Lãng, đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài là không đúng nha. Thế nhưng tôi so với tất cả bác sĩ tâm lý cậu từng gặp qua đều lợi hại…
Sau này cậu sẽ từ từ biết thôi.
”