Chương 1 - Lớp Phó Học Tập Xinh Đẹp
Chương 2 - Hạ Quyết Tâm
Chương 3 - Bất Bình Chẳng Tha
Chương 4 - Hoa Hậu Giảng Đường Đưa Thư
Chương 5 - Phát Hiện Kinh Người
Chương 6 - Dị Năng Sơ Hiện
Chương 7 - Hoa Hậu Học Đường Không Mặc Quần Áo
Chương 8 - Đùa Giỡn Thì Tính Là Gì Chứ
Chương 9 - Tìm Một Góc Nói Chuyện
Chương 10 - Nghiên Cứu Công Năng
Chương 11 - Dùng Dao Mổ Trâu Để Giết Gà
Chương 12 - Bài Học Bổ Túc Của Cô Giáo Xinh Đẹp
Chương 13 - Cô Giáo Biến Thành Chị
Chương 14 - Kẻ Cướp Ngu Ngốc
Chương 15 - Dương Thị Phi Thối
Chương 16 - Bị Hai Người Con Gái Nhìn Thấy Tiểu Jj
Chương 17 - Tampon
Chương 18 - Đại Tiểu Mỹ Nữ
Chương 19 - Người Theo Đuổi
Chương 20 - Tuyệt Đối Có Vấn Đề
Chương 21 - Quả Nhiên Là Hắn
Chương 22 - Hành Động Kỳ Quái Của Vương Chí Đào
Chương 23 - Bạn Trai?
Chương 24 - Lại Gặp Tai Kiếp
Chương 25 - Chị Làm Vợ Em
Chương 26 - Xuân Quang Sạ Tiết
Chương 27 - Sao Lại Là Cậu
Chương 28 - Đụng Phải Một Đứa Con Gái Còn Trinh
Chương 29 - Kẻ Tình Nghi Giết Người
Chương 30 - Linh Quang Vừa Hiện
Chương 31 - Trở Thành Anh Hùng
Chương 32 - Khai Đạo
Chương 33 - Phó Ước
Chương 34 - Vương Chí Đào Ân Cần
Chương 35 - Dương Minh Say
Chương 36 - Xuân Mộng
Chương 37 - Bị Túm Lần Hai
Chương 38 - Bị Người Hãm Hại
Chương 39 - Vào Trại Tạm Giam
Chương 40 - Báo Ca
Chương 41 - Lão Già Kỳ Quái
Chương 42 - Ông Ta Cũng Bị Người Hãm Hại
Chương 43 - Sao Lại Là Anh Ta
Chương 44 - Bạn Gái?
Chương 45 - Lời Hứa Của Người Đàn Ông
Chương 46 - Sự Lo Lắng Của Dương Minh
Chương 47 - Cuộc Điện Thoại Mơ Hồ
Chương 48 - Mẹ, Con Yêu Mẹ
Chương 49 - Bạn Là Mộc Quế Anh
Chương 50 - Hai Thằng Trộm
Chương 51 - Cướp Bên Trong?
Chương 52 - Trúng Số
Chương 53 - Khuyết Điểm Của Cặp Kính
Chương 54 - Tôi Muốn” Ăn” Bạn
Chương 55 - Phụ Đạo Lần Cuối
Chương 56 - Tứ Giáo Liên Khảo
Chương 57 - Đi Dạo Với Hoa Hậu Giảng Đường
Chương 58 - Anh Hùng Ra Tay
Chương 59 - Phi Cơ Trên Trời…
Chương 60 - Chú Trần Xem Trọng
Chương 61 - Xe Bus Xảo Ngộ
Chương 62 - Cùng Nhau Đi Dạo Hiệu Sách
Chương 63 - Thiếu Phụ Biến Thành Bác Gái
Chương 64 - Kỳ Ngộ Trên Xe Bus
Chương 65 - Tên Trộm Đen Đủi
Chương 66 - Thành Tích Kiểm Tra Chấn Động
Chương 67 - Chỉ Là Do May Mắn
Chương 68 - Vua Trí Nhớ
Chương 69 - Nhẫn Nại
Chương 70 - Làm Người Phải Biết Điều
Chương 71 - Kim Cương Gọi Món
Chương 72 - Triệu Oánh Muốn Bộc Phát
Chương 73 - Chính Là Ngươi
Chương 74 - Kim Cương Ngu Ngốc
Chương 75 - Một Đêm Không Ngủ
Chương 76 - Em Gái
Chương 77 - Mắt Kính Dung Hợp
Chương 78 - Avatar Của Tôi
Chương 79 - Phương Thiên Thần Bí
Chương 80 - Tâm Của Trần Mộng Nghiên
Chương 81 - Lần Đầu Tiên Dùng Dị Năng Đánh Bạc
Chương 82 - Hình Biệt Trí
Chương 83 - Ai Dọa Ai
Chương 84 - Nữ Giáo Viên Dã Man
Chương 85 - Xung Đột Trên Lớp
Chương 86 - Sự Tình Biến Đổi
Chương 87 - Phong Hồi Lộ Chuyển
Chương 88 - Có Tật Giật Mình
Chương 89 - Về Sau Không Cần Thẩm Du
Chương 90 - Bạn Muốn Mua Băng Vệ Sinh?
Chương 91 - Cách Bà Xã Tao Xa Một Chút
Chương 92 - Giấc Mơ Thành Sự Thật
Chương 93 - Giây Phút Kích Tình
Chương 94 - Chiếc Áo Của Trần Mộng Nghiên
Chương 95 - Một Kích Trí Mạng
Chương 96 - Hiểu Lầm
Chương 97 - Nhân Sinh Hà Xứ Bất Tương Phùng
Chương 98 - Cha Con Trần Gia Tâm Sự
Chương 99 - Tâm Sự Của Tiểu Mộng Nghiên
Chương 100 - Kỳ Thi
Chương 101 - Sau Khi Thi
Chương 102 - Nhất Thời Xúc Động
Chương 103 - Phỉ Thúy Mao Thạch
Chương 104 - Còn Có Thể Tầm Bảo
Chương 105 - Tiểu Laury
Chương 106 - Dương Minh Trúng Số
Chương 107 - Nhặt Được Kho Báu
Chương 108 - Trộm Tình Nửa Đêm
Chương 109 - Phát Tài Dễ Như Trở Bàn Tay
Chương 110 - Đổ Thạch
Chương 111 - Lam Lăng Có Bí Mật
Chương 112 - Giá Trị Của Ngọc
Chương 113 - Lưu Lão Tiên Sinh
Chương 114 - Vừa Học Vừa Bán
Chương 115 - Phim Người Lớn
Chương 116 - Tin Tức Mới
Chương 117 - May Mắn
Chương 118 - Phiền Phức Của Dương Minh
Chương 119 - Phỉ Thúy Bị Trộm
Chương 120 - Không Phải Nàng Lấy
Chương 121 - Cầm Bao Mang Phỉ Thúy
Chương 122 - Tha Hương Gặp Cố Nhân
Chương 123 - Lam Lăng Kỳ Quái
Chương 124 - Tin Nhắn Của Mộng Nghiên
Chương 125 - Diễm Ngộ Thân Thiết
Chương 126 - Thằng Tóc Vàng Trả Thù
Chương 127 - Rốt Cuộc Là Tiền Của Ai?
Chương 128 - Sao Lại Là Cô Ta?
Chương 129 - Tô Nhã!
Chương 130 - Tiếu Tình Là Tình Nhân?
Chương 131 - Gặp Phải Kẻ Thù
Chương 132 - Dạy Dỗ Lam Lăng
Chương 133 - Chuyện Buồn Của Lưu Duy Sơn
Chương 134 - Trương Tân, Thằng Khốn Nạn!
Chương 135 - Đệ Nhất Dũng Kim
Chương 136 - Gặp Lại Trần Mộng Nghiên
Chương 137 - Làm Dịu Quan Hệ Đi
Chương 138 - Chuyện Tình Mờ Ám
Chương 139 - Em Dâu Nào
Chương 140 - Em … Cái Kia … Hôm Nay …
Chương 141 - Giúp Lam Lăng Như Vậy
Chương 142 - Lý Do Của Dương Minh
Chương 143 - Hai Cái Bộ Bộ
Chương 144 - Tìm Người Gϊếŧ Bọn Mày
Chương 145 - Thiết Cục
Chương 146 - Giả Heo Ăn Thịt Hổ
Chương 147 - Nằm Đè Lên
Chương 148 - Làm Phiền Điện Thoại
Chương 149 - Nháo Quỷ Sự Kiện
Chương 150 - Biểu Tỷ Thế Lực
Chương 151 - Huyễn Phú Nữ
Chương 152 - Cô Gái Khả Nghi
Chương 153 - Quyền Lợi Của Bạn Trai
Chương 154 - Bạn Trai Tạm Thời
Chương 155 - Lãnh Nhãn Bàng Quan
Chương 156 - Ảo Tưởng
Chương 157 - Chờ Một Chút
Chương 158 - Cũng Vậy
Chương 159 - Gây Chuyện
Chương 160 - Tương Kế Tựu Kế
Chương 1 - Lớp Phó Học Tập Xinh Đẹp
Chương 2 - Hạ Quyết Tâm
Chương 3 - Bất Bình Chẳng Tha
Chương 4 - Hoa Hậu Giảng Đường Đưa Thư
Chương 5 - Phát Hiện Kinh Người
Chương 6 - Dị Năng Sơ Hiện
Chương 7 - Hoa Hậu Học Đường Không Mặc Quần Áo
Chương 8 - Đùa Giỡn Thì Tính Là Gì Chứ
Chương 9 - Tìm Một Góc Nói Chuyện
Chương 10 - Nghiên Cứu Công Năng
Chương 11 - Dùng Dao Mổ Trâu Để Giết Gà
Chương 12 - Bài Học Bổ Túc Của Cô Giáo Xinh Đẹp
Chương 13 - Cô Giáo Biến Thành Chị
Chương 14 - Kẻ Cướp Ngu Ngốc
Chương 15 - Dương Thị Phi Thối
Chương 16 - Bị Hai Người Con Gái Nhìn Thấy Tiểu Jj
Chương 17 - Tampon
Chương 18 - Đại Tiểu Mỹ Nữ
Chương 19 - Người Theo Đuổi
Chương 20 - Tuyệt Đối Có Vấn Đề
Chương 21 - Quả Nhiên Là Hắn
Chương 22 - Hành Động Kỳ Quái Của Vương Chí Đào
Chương 23 - Bạn Trai?
Chương 24 - Lại Gặp Tai Kiếp
Chương 25 - Chị Làm Vợ Em
Chương 26 - Xuân Quang Sạ Tiết
Chương 27 - Sao Lại Là Cậu
Chương 28 - Đụng Phải Một Đứa Con Gái Còn Trinh
Chương 29 - Kẻ Tình Nghi Giết Người
Chương 30 - Linh Quang Vừa Hiện
Chương 31 - Trở Thành Anh Hùng
Chương 32 - Khai Đạo
Chương 33 - Phó Ước
Chương 34 - Vương Chí Đào Ân Cần
Chương 35 - Dương Minh Say
Chương 36 - Xuân Mộng
Chương 37 - Bị Túm Lần Hai
Chương 38 - Bị Người Hãm Hại
Chương 39 - Vào Trại Tạm Giam
Chương 40 - Báo Ca
Chương 41 - Lão Già Kỳ Quái
Chương 42 - Ông Ta Cũng Bị Người Hãm Hại
Chương 43 - Sao Lại Là Anh Ta
Chương 44 - Bạn Gái?
Chương 45 - Lời Hứa Của Người Đàn Ông
Chương 46 - Sự Lo Lắng Của Dương Minh
Chương 47 - Cuộc Điện Thoại Mơ Hồ
Chương 48 - Mẹ, Con Yêu Mẹ
Chương 49 - Bạn Là Mộc Quế Anh
Chương 50 - Hai Thằng Trộm
Chương 51 - Cướp Bên Trong?
Chương 52 - Trúng Số
Chương 53 - Khuyết Điểm Của Cặp Kính
Chương 54 - Tôi Muốn” Ăn” Bạn
Chương 55 - Phụ Đạo Lần Cuối
Chương 56 - Tứ Giáo Liên Khảo
Chương 57 - Đi Dạo Với Hoa Hậu Giảng Đường
Chương 58 - Anh Hùng Ra Tay
Chương 59 - Phi Cơ Trên Trời…
Chương 60 - Chú Trần Xem Trọng
Chương 61 - Xe Bus Xảo Ngộ
Chương 62 - Cùng Nhau Đi Dạo Hiệu Sách
Chương 63 - Thiếu Phụ Biến Thành Bác Gái
Chương 64 - Kỳ Ngộ Trên Xe Bus
Chương 65 - Tên Trộm Đen Đủi
Chương 66 - Thành Tích Kiểm Tra Chấn Động
Chương 67 - Chỉ Là Do May Mắn
Chương 68 - Vua Trí Nhớ
Chương 69 - Nhẫn Nại
Chương 70 - Làm Người Phải Biết Điều
Chương 71 - Kim Cương Gọi Món
Chương 72 - Triệu Oánh Muốn Bộc Phát
Chương 73 - Chính Là Ngươi
Chương 74 - Kim Cương Ngu Ngốc
Chương 75 - Một Đêm Không Ngủ
Chương 76 - Em Gái
Chương 77 - Mắt Kính Dung Hợp
Chương 78 - Avatar Của Tôi
Chương 79 - Phương Thiên Thần Bí
Chương 80 - Tâm Của Trần Mộng Nghiên
Chương 81 - Lần Đầu Tiên Dùng Dị Năng Đánh Bạc
Chương 82 - Hình Biệt Trí
Chương 83 - Ai Dọa Ai
Chương 84 - Nữ Giáo Viên Dã Man
Chương 85 - Xung Đột Trên Lớp
Chương 86 - Sự Tình Biến Đổi
Chương 87 - Phong Hồi Lộ Chuyển
Chương 88 - Có Tật Giật Mình
Chương 89 - Về Sau Không Cần Thẩm Du
Chương 90 - Bạn Muốn Mua Băng Vệ Sinh?
Chương 91 - Cách Bà Xã Tao Xa Một Chút
Chương 92 - Giấc Mơ Thành Sự Thật
Chương 93 - Giây Phút Kích Tình
Chương 94 - Chiếc Áo Của Trần Mộng Nghiên
Chương 95 - Một Kích Trí Mạng
Chương 96 - Hiểu Lầm
Chương 97 - Nhân Sinh Hà Xứ Bất Tương Phùng
Chương 98 - Cha Con Trần Gia Tâm Sự
Chương 99 - Tâm Sự Của Tiểu Mộng Nghiên
Chương 100 - Kỳ Thi
Chương 101 - Sau Khi Thi
Chương 102 - Nhất Thời Xúc Động
Chương 103 - Phỉ Thúy Mao Thạch
Chương 104 - Còn Có Thể Tầm Bảo
Chương 105 - Tiểu Laury
Chương 106 - Dương Minh Trúng Số
Chương 107 - Nhặt Được Kho Báu
Chương 108 - Trộm Tình Nửa Đêm
Chương 109 - Phát Tài Dễ Như Trở Bàn Tay
Chương 110 - Đổ Thạch
Chương 111 - Lam Lăng Có Bí Mật
Chương 112 - Giá Trị Của Ngọc
Chương 113 - Lưu Lão Tiên Sinh
Chương 114 - Vừa Học Vừa Bán
Chương 115 - Phim Người Lớn
Chương 116 - Tin Tức Mới
Chương 117 - May Mắn
Chương 118 - Phiền Phức Của Dương Minh
Chương 119 - Phỉ Thúy Bị Trộm
Chương 120 - Không Phải Nàng Lấy
Chương 121 - Cầm Bao Mang Phỉ Thúy
Chương 122 - Tha Hương Gặp Cố Nhân
Chương 123 - Lam Lăng Kỳ Quái
Chương 124 - Tin Nhắn Của Mộng Nghiên
Chương 125 - Diễm Ngộ Thân Thiết
Chương 126 - Thằng Tóc Vàng Trả Thù
Chương 127 - Rốt Cuộc Là Tiền Của Ai?
Chương 128 - Sao Lại Là Cô Ta?
Chương 129 - Tô Nhã!
Chương 130 - Tiếu Tình Là Tình Nhân?
Chương 131 - Gặp Phải Kẻ Thù
Chương 132 - Dạy Dỗ Lam Lăng
Chương 133 - Chuyện Buồn Của Lưu Duy Sơn
Chương 134 - Trương Tân, Thằng Khốn Nạn!
Chương 135 - Đệ Nhất Dũng Kim
Chương 136 - Gặp Lại Trần Mộng Nghiên
Chương 137 - Làm Dịu Quan Hệ Đi
Chương 138 - Chuyện Tình Mờ Ám
Chương 139 - Em Dâu Nào
Chương 140 - Em … Cái Kia … Hôm Nay …
Chương 141 - Giúp Lam Lăng Như Vậy
Chương 142 - Lý Do Của Dương Minh
Chương 143 - Hai Cái Bộ Bộ
Chương 144 - Tìm Người Gϊếŧ Bọn Mày
Chương 145 - Thiết Cục
Chương 146 - Giả Heo Ăn Thịt Hổ
Chương 147 - Nằm Đè Lên
Chương 148 - Làm Phiền Điện Thoại
Chương 149 - Nháo Quỷ Sự Kiện
Chương 150 - Biểu Tỷ Thế Lực
Chương 151 - Huyễn Phú Nữ
Chương 152 - Cô Gái Khả Nghi
Chương 153 - Quyền Lợi Của Bạn Trai
Chương 154 - Bạn Trai Tạm Thời
Chương 155 - Lãnh Nhãn Bàng Quan
Chương 156 - Ảo Tưởng
Chương 157 - Chờ Một Chút
Chương 158 - Cũng Vậy
Chương 159 - Gây Chuyện
Chương 160 - Tương Kế Tựu Kế
Nếu đổi lại là Trương Tân, quả thật có thể đã bỏ của chạy lấy người! Trên thực tế thì đúng là vậy, Trương Tân đã" mần" xong, nhưng thấy bên Dương Minh vẫn chưa có động tĩnh gì, vì vậy trở về phòng để cô gái kia đấm bóp một chút.
Trong lòng Dương Minh quả thật rất mâu thuẫn, tiềm thức thì nói chạy, chạy cho nhanh, lấy nữa cô gái mà tỉnh lại thì hỏng bét, nhưng lại có một giọng nói khác vang lên: Nàng ta đã là người đàn bà của mày, sao mày có thể nhẫn tâm vứt nàng ở đây? Nếu muốn trở thành một người thành công mà ngay cả đàn bà của mình cũng không bảo vệ được, thì đấu với Vương Chí Đào cái rắm!
Quên đi, mình không phải là người địa phương, mang nàng trở về thì không có khả năng, nhiều nhất là lấy lý động tâm, để cho nàng về sau đừng làm những chuyện như vậy nữa. Bản thân không phải còn hai vạn trong tài khoản sao! Lấy một vạn cho nàng, Dương Minh lắc đầu rời đi.
Trương Tân cũng vừa tắm rửa xong, nhìn thấy Dương Minh, vẻ mặt lập tức cười quái dị: "Dương Minh, thế nào, đã không?"
Dương Minh chạm mặt Trương Tân, có chút xấu hổ, đành gật đầu cho qua chuyện: "Đúng rồi, nếu mang người đi, thì quản lý có nói gì không?"
"Không, đều là những người làm ăn bình thường, bọn họ cũng chỉ làm việc kiếm tiền. Không có gái cố định, nếu không muốn làm, thì ngay cả mẹ của nàng cũng không can thiệp được!
" Trương Tân nói: "Như thế nào, lão đại? Không phải mày coi trọng người ta rồi chứ?"
"Chưa có gì hết, hơn nữa, mày giúp tao mua thuốc tránh thai cho no" Dương Minh thấp giọng.
"Mẹ kiếp, ngu quá vậy, sao bắn vào trong?" Trương Tân duỗi ngón tay cái ra: "Lần đầu tiên của tao cũng giống như vậy, rồi phải đi mua thuốc cho nó!
"
"Nàng không phải là cô gái trẻ. Mày cũng biết, nàng ta là do bât đắc dĩ" Dương Minh lắc đầu.
"Ở dưới có bán, tao với mày xuống dưới mua"
Quả nhiên, đại sảnh dưới lần, có một cái quầy bán đủ thứ cả: Áo mưa nè, thuốc tránh thai nè, sex toy nè … đầy đủ mọi thứ. Dương Minh cầm một hộp thuốc tránh thai lên, vốn hắn còn cảm thấy ngượng, nhưng nhìn thấy một người đàn ông bỏ tiền ra mua một cái dương vật run bằng điện, cùng với một người nữ nghiên cứu, Dương Minh lập tức lấy lại phong độ: "Thuốc này dùng như thế nào?"
"Trong 72 giờ đầu dùng một lần, rồi 12 giờ sau …"
"Ồ, biết rồi" Dương Minh gật đầu.
Lúc này, Trương Tân đã giao thiệp xong với bà quản lý, quả nhiên cô gái trong trung tâm tắm rửa kia không có quan hệ, nếu khách thích thì cứ mang đi.
Trương Tân sảng khoái móc ra 3500 đồng, vốn 3200 là đủ, nhưng 300 kia là tiền boa. Bà quản lý mặt tươi như hoa. Rồi thấy hắn móc ra thêm 2000 nhét vào phong thư, đưa cho cô thu ngân nói: "Lát nữa đưa cho cô gái họ Lam"
Dương Minh mới biết được, thì ra cô gái đó họ Lam.
Cảm giác được bà quản lý dùng ánh mắt mập mờ nhìn mình, Dương Minh thấy mất tự nhiên.
Trong Phòng, Lam Lăng thật ra đã tỉnh dậy, khi Dương Minh rời khỏi đây, nàng liền mở mắt, nhìn chằm chằm cánh cửa phòng, lặng lẽ nói: "Mẹ nói không sai, đàn ông quả nhiên không phải thứ tốt. Làm xong rồi bỏ chạy, vậy thì đừng trách ta"
Vốn dĩ Lam Lăng đang nghĩ đến cách xử lý Dương Minh thì cánh cửa phòng đột nhiên mở ra. Nàng nhìn thấy người đàn ông vừa mới chà đạp nàng trở về!
Nói là chà đạp thì thật không đúng, mặc dù Lam Lăng bị ăn xuân dược, nhưng ý thức cũng rất là thanh tỉnh! Hình như là mình chủ động hơi nhiều … cho nên Lam Lăng đã ra một quyết định, nếu như người đàn ông này đối xử tốt với mình, thì mình sẽ nói cho hắn nghe một bí mật. Dù sao chuyện này mình cũng có trách nhiệm. Nhưng nếu đối phương bỏ của chạy lấy người, như vậy thì để hắn tự sinh tự diệt.
Thấy Dương Minh tiến vào, Lam Lăng theo tiềm thức kéo chăn lên, chỉ chừa cặp mắt ở ngoài, khẩn trương nhìn Dương Minh.
"Em tỉnh lại chưa?" Dương Minh xẩu hổ hỏi.
"……. " Lam Lăng không nói gì.
"Đây là thuốc tôi mua cho em …. Em dùng đi…" Dương Minh đặt thuốc tránh thai ở đầu giường, sau đó mở chai nước suối trong tay ra: "Em cũng không muốn mình mang thai phải không …. "
Lam Lăng mở to mắt, nhìn về phía Dương Minh: "Anh trở về để đưa thuốc cho tôi?"
Dương Minh không biết nên nói gì, gật đầu, rồi lắc đầu.
Lam Lăng nhíu mày: "Nếu như vậy, anh có thể đi, tôi không cần uống thuốc, tôi có thể xử lý được"
"Nhưng mà …" Dương Minh cắn răng, mẹ kiếp, khuyên thế nào đây …" Về sau em …? Có ổn không?"
"Về sau tôi làm gì?" Lam Lăng nhàn nhạt hỏi, bất quá khóe miệng lại mỉm cười. Con gái rất là để ý đến lần đầu tiên của mình, nhất là Lam Lăng từ nhỏ đã tiếp nhân tư tưởng giáo dục truyền thống. Cho nên trong lòng nàng rất mong muốn Dương Minh sẽ đối xử tốt với mình, không ném mình ở lại đây rồi đi.
Bởi vì chăn mền đã che khuất mặt của Lam Lăng, cho nên Dương Minh không thể nhìn thấy sắc mặt nàng, cũng không biết nàng đang cao hứng hay tức giận, bất quá nếu đã như vậy rồi, Dương Minh cũng làm liều: "Em còn đi học không? Cha của em dù sao cũng không cần em, nhưng em cũng phải tự lo cho bản thân, đây, tôi có một vạn đồng, em có thể dùng …" Vừa nói vừa móc ra một cọc tiền đặt lên đầu giường. May quá, ở dưới lầu có máy ATM, nếu không thì không biết lấy tiền đâu ra.
"Anh … anh không cần tôi?" Lam Lăng nhíu mày, người đàn ông này, rốt cuộc là đang đối xử tốt với mình, hay đối xử không tốt
"Tôi …" Vẻ mặt Dương Minh bất đắc dĩ, hắn không biết muốn như thế nào, phải làm sao bây giờ Mang Lam Lăng về Tùng Giang? Vậy còn Trần Mộng Nghiên thì sao
"Tôi không phải người đại phương này!
" Dương Minh giải thích.
"Tôi có thể đi theo anh" Lam Lăng quyết định cho người đàn ông này một cơ hội, nếu hắn không biết quý trọng, thì quên đi.
"……. " Dương Minh do dự, một người con gái chủ động đi theo mình, quả là một cơ hội hấp dẫn. Nhưng bản thân, một là thực lực kinh thế, hai là địa vị xã hội, mang nàng về, cửa đầu tiên là cha mẹ cũng không qua lọt.
"Anh không cần phải nói …" Lam Lăng lắc đầu, xem ra người đàn ông này không muốn mang mình theo.
"Tôi không phải là có ý này, thật ra em có thể đi theo tôi … chỉ là … ý tôi là … bây giờ tôi cũng không có cảm giác gì ngoại trừ việc thích thân thể của em … ngoài ra … tôi cũng không biết em …" Dương Minh sốt ruột, cuối cùng nói ra suy nghĩ trong lòng … cái này cũng là suy nghĩ thật của hắn.
"A … như vậy đủ rồi. Anh sẽ từ từ yêu em" Lam Lăng thản nhiên cười, hai mắt biến thành một vầng trăng non.
"Vì sao em lại bị bán đến đây? Nghe nói cha của em không cần em?" Dương Minh thở dài ngồi xuống bên giường.
"Anh nghĩ rằng em muốn như vậy à? Em bị người ta bắt ép uống thuốc" Lam Lăng kéo chăn mền xuống, để lộ ra dung nhan kiều mỵ mang theo vài phần đẹp đẽ bên trong.
"Đúng rồi, em bao nhiêu tuổi rồi? Đủ tuổi trưởng thành chưa?" Dương Minh đột nhiên nhớ đến một vấn đề hết sức quan trọng.
"Mười sáu tuổi, vừa mới trưởng thành, yên tâm đi, cảnh sát sẽ không đến tìm anh đâu" Lam Lăng có chút đắc ý, thì ra người này cũng không bình tĩnh lắm!
"Hắc hắc … anh không phải là có ý này …" Dương Minh bị nói trúng tâm lý, trong lòng có chút xấu hổ: "Ý của anh là … quan hệ với người chưa trưởng thành thì lớn lên sẽ có chút ảnh hưởng…"
Lam Lăng cũng không so đo với hắn: "Vậy sao vừa rồi anh lại còn dùng sức như vậy! Không sợ làm chết em sao?"
"A … là do em đặc biệt điên cuồng chứ bộ!
" Dương Minh cười cười nói.
"Còn muốn nữa không?" Lam Lăng đột nhiên nhìn Dương Minh một cách quyến rũ, ánh mắt mê ly làm dục hỏa của Dương Minh lại đốt lên …
Không cần ngôn ngữ, thân thể hai người lại một lần nữa dính vào nhau, không có tác dụng của xuân dược, nhưng Lam Lăng hình như càng điên cuồng hơn khi nãy. Hơn nữa, lần này ánh mắt của nàng vô cùng hấp dẫn người ta phạm tội.
"Anh còn nói là không thích em? Vậy lần này thì sao?" Mây mưa qua đi, Lam Lăng nghịch ngợm hỏi một câu.
Dương Minh bí lời, bây giờ nếu nói không thích nàng ta, thì hành vi vừa rồi của mình là gì
"Hắc hắc, anh không nói cũng không sao, vì em có thể cảm nhận được suy nghĩ trong lòng của anh" Lam Lăng dựa vào người Dương Minh, nghe tim hắn đập.
Dương Minh quả thật động tâm, một vưu vật trước mắt đủ để làm động tâm bất kỳ người đàn ông nào. Vẻ mặt thuần khiết cùng dung nhan đẹp dễ, nhưng trên giường lại vô cùng cuồng dã. Hồn nhiên quyến rũ, đây là một những cảnh giới cao nhất của phụ nữ.
"Sao em lại biết anh đang nghĩ gì?" Dương Minh bị nói trúng tâm sự, có chút ngượng ngùng.
"Bởi vì anh có tâm cổ của em" Lam Lăng ung dung nói: "Em cảm giác được anh đối với em có cảm giác yêu thương…"
Mẹ ơi? Cái gì? Dương Minh bật dậy trên giường … trúng số?