Chương 1 - Lớp Phó Học Tập Xinh Đẹp
Chương 2 - Hạ Quyết Tâm
Chương 3 - Bất Bình Chẳng Tha
Chương 4 - Hoa Hậu Giảng Đường Đưa Thư
Chương 5 - Phát Hiện Kinh Người
Chương 6 - Dị Năng Sơ Hiện
Chương 7 - Hoa Hậu Học Đường Không Mặc Quần Áo
Chương 8 - Đùa Giỡn Thì Tính Là Gì Chứ
Chương 9 - Tìm Một Góc Nói Chuyện
Chương 10 - Nghiên Cứu Công Năng
Chương 11 - Dùng Dao Mổ Trâu Để Giết Gà
Chương 12 - Bài Học Bổ Túc Của Cô Giáo Xinh Đẹp
Chương 13 - Cô Giáo Biến Thành Chị
Chương 14 - Kẻ Cướp Ngu Ngốc
Chương 15 - Dương Thị Phi Thối
Chương 16 - Bị Hai Người Con Gái Nhìn Thấy Tiểu Jj
Chương 17 - Tampon
Chương 18 - Đại Tiểu Mỹ Nữ
Chương 19 - Người Theo Đuổi
Chương 20 - Tuyệt Đối Có Vấn Đề
Chương 21 - Quả Nhiên Là Hắn
Chương 22 - Hành Động Kỳ Quái Của Vương Chí Đào
Chương 23 - Bạn Trai?
Chương 24 - Lại Gặp Tai Kiếp
Chương 25 - Chị Làm Vợ Em
Chương 26 - Xuân Quang Sạ Tiết
Chương 27 - Sao Lại Là Cậu
Chương 28 - Đụng Phải Một Đứa Con Gái Còn Trinh
Chương 29 - Kẻ Tình Nghi Giết Người
Chương 30 - Linh Quang Vừa Hiện
Chương 31 - Trở Thành Anh Hùng
Chương 32 - Khai Đạo
Chương 33 - Phó Ước
Chương 34 - Vương Chí Đào Ân Cần
Chương 35 - Dương Minh Say
Chương 36 - Xuân Mộng
Chương 37 - Bị Túm Lần Hai
Chương 38 - Bị Người Hãm Hại
Chương 39 - Vào Trại Tạm Giam
Chương 40 - Báo Ca
Chương 41 - Lão Già Kỳ Quái
Chương 42 - Ông Ta Cũng Bị Người Hãm Hại
Chương 43 - Sao Lại Là Anh Ta
Chương 44 - Bạn Gái?
Chương 45 - Lời Hứa Của Người Đàn Ông
Chương 46 - Sự Lo Lắng Của Dương Minh
Chương 47 - Cuộc Điện Thoại Mơ Hồ
Chương 48 - Mẹ, Con Yêu Mẹ
Chương 49 - Bạn Là Mộc Quế Anh
Chương 50 - Hai Thằng Trộm
Chương 51 - Cướp Bên Trong?
Chương 52 - Trúng Số
Chương 53 - Khuyết Điểm Của Cặp Kính
Chương 54 - Tôi Muốn” Ăn” Bạn
Chương 55 - Phụ Đạo Lần Cuối
Chương 56 - Tứ Giáo Liên Khảo
Chương 57 - Đi Dạo Với Hoa Hậu Giảng Đường
Chương 58 - Anh Hùng Ra Tay
Chương 59 - Phi Cơ Trên Trời…
Chương 60 - Chú Trần Xem Trọng
Chương 61 - Xe Bus Xảo Ngộ
Chương 62 - Cùng Nhau Đi Dạo Hiệu Sách
Chương 63 - Thiếu Phụ Biến Thành Bác Gái
Chương 64 - Kỳ Ngộ Trên Xe Bus
Chương 65 - Tên Trộm Đen Đủi
Chương 66 - Thành Tích Kiểm Tra Chấn Động
Chương 67 - Chỉ Là Do May Mắn
Chương 68 - Vua Trí Nhớ
Chương 69 - Nhẫn Nại
Chương 70 - Làm Người Phải Biết Điều
Chương 71 - Kim Cương Gọi Món
Chương 72 - Triệu Oánh Muốn Bộc Phát
Chương 73 - Chính Là Ngươi
Chương 74 - Kim Cương Ngu Ngốc
Chương 75 - Một Đêm Không Ngủ
Chương 76 - Em Gái
Chương 77 - Mắt Kính Dung Hợp
Chương 78 - Avatar Của Tôi
Chương 79 - Phương Thiên Thần Bí
Chương 80 - Tâm Của Trần Mộng Nghiên
Chương 81 - Lần Đầu Tiên Dùng Dị Năng Đánh Bạc
Chương 82 - Hình Biệt Trí
Chương 83 - Ai Dọa Ai
Chương 84 - Nữ Giáo Viên Dã Man
Chương 85 - Xung Đột Trên Lớp
Chương 86 - Sự Tình Biến Đổi
Chương 87 - Phong Hồi Lộ Chuyển
Chương 88 - Có Tật Giật Mình
Chương 89 - Về Sau Không Cần Thẩm Du
Chương 90 - Bạn Muốn Mua Băng Vệ Sinh?
Chương 91 - Cách Bà Xã Tao Xa Một Chút
Chương 92 - Giấc Mơ Thành Sự Thật
Chương 93 - Giây Phút Kích Tình
Chương 94 - Chiếc Áo Của Trần Mộng Nghiên
Chương 95 - Một Kích Trí Mạng
Chương 96 - Hiểu Lầm
Chương 97 - Nhân Sinh Hà Xứ Bất Tương Phùng
Chương 98 - Cha Con Trần Gia Tâm Sự
Chương 99 - Tâm Sự Của Tiểu Mộng Nghiên
Chương 100 - Kỳ Thi
Chương 101 - Sau Khi Thi
Chương 102 - Nhất Thời Xúc Động
Chương 103 - Phỉ Thúy Mao Thạch
Chương 104 - Còn Có Thể Tầm Bảo
Chương 105 - Tiểu Laury
Chương 106 - Dương Minh Trúng Số
Chương 107 - Nhặt Được Kho Báu
Chương 108 - Trộm Tình Nửa Đêm
Chương 109 - Phát Tài Dễ Như Trở Bàn Tay
Chương 110 - Đổ Thạch
Chương 111 - Lam Lăng Có Bí Mật
Chương 112 - Giá Trị Của Ngọc
Chương 113 - Lưu Lão Tiên Sinh
Chương 114 - Vừa Học Vừa Bán
Chương 115 - Phim Người Lớn
Chương 116 - Tin Tức Mới
Chương 117 - May Mắn
Chương 118 - Phiền Phức Của Dương Minh
Chương 119 - Phỉ Thúy Bị Trộm
Chương 120 - Không Phải Nàng Lấy
Chương 121 - Cầm Bao Mang Phỉ Thúy
Chương 122 - Tha Hương Gặp Cố Nhân
Chương 123 - Lam Lăng Kỳ Quái
Chương 124 - Tin Nhắn Của Mộng Nghiên
Chương 125 - Diễm Ngộ Thân Thiết
Chương 126 - Thằng Tóc Vàng Trả Thù
Chương 127 - Rốt Cuộc Là Tiền Của Ai?
Chương 128 - Sao Lại Là Cô Ta?
Chương 129 - Tô Nhã!
Chương 130 - Tiếu Tình Là Tình Nhân?
Chương 131 - Gặp Phải Kẻ Thù
Chương 132 - Dạy Dỗ Lam Lăng
Chương 133 - Chuyện Buồn Của Lưu Duy Sơn
Chương 134 - Trương Tân, Thằng Khốn Nạn!
Chương 135 - Đệ Nhất Dũng Kim
Chương 136 - Gặp Lại Trần Mộng Nghiên
Chương 137 - Làm Dịu Quan Hệ Đi
Chương 138 - Chuyện Tình Mờ Ám
Chương 139 - Em Dâu Nào
Chương 140 - Em … Cái Kia … Hôm Nay …
Chương 141 - Giúp Lam Lăng Như Vậy
Chương 142 - Lý Do Của Dương Minh
Chương 143 - Hai Cái Bộ Bộ
Chương 144 - Tìm Người Gϊếŧ Bọn Mày
Chương 145 - Thiết Cục
Chương 146 - Giả Heo Ăn Thịt Hổ
Chương 147 - Nằm Đè Lên
Chương 148 - Làm Phiền Điện Thoại
Chương 149 - Nháo Quỷ Sự Kiện
Chương 150 - Biểu Tỷ Thế Lực
Chương 151 - Huyễn Phú Nữ
Chương 152 - Cô Gái Khả Nghi
Chương 153 - Quyền Lợi Của Bạn Trai
Chương 154 - Bạn Trai Tạm Thời
Chương 155 - Lãnh Nhãn Bàng Quan
Chương 156 - Ảo Tưởng
Chương 157 - Chờ Một Chút
Chương 158 - Cũng Vậy
Chương 159 - Gây Chuyện
Chương 160 - Tương Kế Tựu Kế
Chương 1 - Lớp Phó Học Tập Xinh Đẹp
Chương 2 - Hạ Quyết Tâm
Chương 3 - Bất Bình Chẳng Tha
Chương 4 - Hoa Hậu Giảng Đường Đưa Thư
Chương 5 - Phát Hiện Kinh Người
Chương 6 - Dị Năng Sơ Hiện
Chương 7 - Hoa Hậu Học Đường Không Mặc Quần Áo
Chương 8 - Đùa Giỡn Thì Tính Là Gì Chứ
Chương 9 - Tìm Một Góc Nói Chuyện
Chương 10 - Nghiên Cứu Công Năng
Chương 11 - Dùng Dao Mổ Trâu Để Giết Gà
Chương 12 - Bài Học Bổ Túc Của Cô Giáo Xinh Đẹp
Chương 13 - Cô Giáo Biến Thành Chị
Chương 14 - Kẻ Cướp Ngu Ngốc
Chương 15 - Dương Thị Phi Thối
Chương 16 - Bị Hai Người Con Gái Nhìn Thấy Tiểu Jj
Chương 17 - Tampon
Chương 18 - Đại Tiểu Mỹ Nữ
Chương 19 - Người Theo Đuổi
Chương 20 - Tuyệt Đối Có Vấn Đề
Chương 21 - Quả Nhiên Là Hắn
Chương 22 - Hành Động Kỳ Quái Của Vương Chí Đào
Chương 23 - Bạn Trai?
Chương 24 - Lại Gặp Tai Kiếp
Chương 25 - Chị Làm Vợ Em
Chương 26 - Xuân Quang Sạ Tiết
Chương 27 - Sao Lại Là Cậu
Chương 28 - Đụng Phải Một Đứa Con Gái Còn Trinh
Chương 29 - Kẻ Tình Nghi Giết Người
Chương 30 - Linh Quang Vừa Hiện
Chương 31 - Trở Thành Anh Hùng
Chương 32 - Khai Đạo
Chương 33 - Phó Ước
Chương 34 - Vương Chí Đào Ân Cần
Chương 35 - Dương Minh Say
Chương 36 - Xuân Mộng
Chương 37 - Bị Túm Lần Hai
Chương 38 - Bị Người Hãm Hại
Chương 39 - Vào Trại Tạm Giam
Chương 40 - Báo Ca
Chương 41 - Lão Già Kỳ Quái
Chương 42 - Ông Ta Cũng Bị Người Hãm Hại
Chương 43 - Sao Lại Là Anh Ta
Chương 44 - Bạn Gái?
Chương 45 - Lời Hứa Của Người Đàn Ông
Chương 46 - Sự Lo Lắng Của Dương Minh
Chương 47 - Cuộc Điện Thoại Mơ Hồ
Chương 48 - Mẹ, Con Yêu Mẹ
Chương 49 - Bạn Là Mộc Quế Anh
Chương 50 - Hai Thằng Trộm
Chương 51 - Cướp Bên Trong?
Chương 52 - Trúng Số
Chương 53 - Khuyết Điểm Của Cặp Kính
Chương 54 - Tôi Muốn” Ăn” Bạn
Chương 55 - Phụ Đạo Lần Cuối
Chương 56 - Tứ Giáo Liên Khảo
Chương 57 - Đi Dạo Với Hoa Hậu Giảng Đường
Chương 58 - Anh Hùng Ra Tay
Chương 59 - Phi Cơ Trên Trời…
Chương 60 - Chú Trần Xem Trọng
Chương 61 - Xe Bus Xảo Ngộ
Chương 62 - Cùng Nhau Đi Dạo Hiệu Sách
Chương 63 - Thiếu Phụ Biến Thành Bác Gái
Chương 64 - Kỳ Ngộ Trên Xe Bus
Chương 65 - Tên Trộm Đen Đủi
Chương 66 - Thành Tích Kiểm Tra Chấn Động
Chương 67 - Chỉ Là Do May Mắn
Chương 68 - Vua Trí Nhớ
Chương 69 - Nhẫn Nại
Chương 70 - Làm Người Phải Biết Điều
Chương 71 - Kim Cương Gọi Món
Chương 72 - Triệu Oánh Muốn Bộc Phát
Chương 73 - Chính Là Ngươi
Chương 74 - Kim Cương Ngu Ngốc
Chương 75 - Một Đêm Không Ngủ
Chương 76 - Em Gái
Chương 77 - Mắt Kính Dung Hợp
Chương 78 - Avatar Của Tôi
Chương 79 - Phương Thiên Thần Bí
Chương 80 - Tâm Của Trần Mộng Nghiên
Chương 81 - Lần Đầu Tiên Dùng Dị Năng Đánh Bạc
Chương 82 - Hình Biệt Trí
Chương 83 - Ai Dọa Ai
Chương 84 - Nữ Giáo Viên Dã Man
Chương 85 - Xung Đột Trên Lớp
Chương 86 - Sự Tình Biến Đổi
Chương 87 - Phong Hồi Lộ Chuyển
Chương 88 - Có Tật Giật Mình
Chương 89 - Về Sau Không Cần Thẩm Du
Chương 90 - Bạn Muốn Mua Băng Vệ Sinh?
Chương 91 - Cách Bà Xã Tao Xa Một Chút
Chương 92 - Giấc Mơ Thành Sự Thật
Chương 93 - Giây Phút Kích Tình
Chương 94 - Chiếc Áo Của Trần Mộng Nghiên
Chương 95 - Một Kích Trí Mạng
Chương 96 - Hiểu Lầm
Chương 97 - Nhân Sinh Hà Xứ Bất Tương Phùng
Chương 98 - Cha Con Trần Gia Tâm Sự
Chương 99 - Tâm Sự Của Tiểu Mộng Nghiên
Chương 100 - Kỳ Thi
Chương 101 - Sau Khi Thi
Chương 102 - Nhất Thời Xúc Động
Chương 103 - Phỉ Thúy Mao Thạch
Chương 104 - Còn Có Thể Tầm Bảo
Chương 105 - Tiểu Laury
Chương 106 - Dương Minh Trúng Số
Chương 107 - Nhặt Được Kho Báu
Chương 108 - Trộm Tình Nửa Đêm
Chương 109 - Phát Tài Dễ Như Trở Bàn Tay
Chương 110 - Đổ Thạch
Chương 111 - Lam Lăng Có Bí Mật
Chương 112 - Giá Trị Của Ngọc
Chương 113 - Lưu Lão Tiên Sinh
Chương 114 - Vừa Học Vừa Bán
Chương 115 - Phim Người Lớn
Chương 116 - Tin Tức Mới
Chương 117 - May Mắn
Chương 118 - Phiền Phức Của Dương Minh
Chương 119 - Phỉ Thúy Bị Trộm
Chương 120 - Không Phải Nàng Lấy
Chương 121 - Cầm Bao Mang Phỉ Thúy
Chương 122 - Tha Hương Gặp Cố Nhân
Chương 123 - Lam Lăng Kỳ Quái
Chương 124 - Tin Nhắn Của Mộng Nghiên
Chương 125 - Diễm Ngộ Thân Thiết
Chương 126 - Thằng Tóc Vàng Trả Thù
Chương 127 - Rốt Cuộc Là Tiền Của Ai?
Chương 128 - Sao Lại Là Cô Ta?
Chương 129 - Tô Nhã!
Chương 130 - Tiếu Tình Là Tình Nhân?
Chương 131 - Gặp Phải Kẻ Thù
Chương 132 - Dạy Dỗ Lam Lăng
Chương 133 - Chuyện Buồn Của Lưu Duy Sơn
Chương 134 - Trương Tân, Thằng Khốn Nạn!
Chương 135 - Đệ Nhất Dũng Kim
Chương 136 - Gặp Lại Trần Mộng Nghiên
Chương 137 - Làm Dịu Quan Hệ Đi
Chương 138 - Chuyện Tình Mờ Ám
Chương 139 - Em Dâu Nào
Chương 140 - Em … Cái Kia … Hôm Nay …
Chương 141 - Giúp Lam Lăng Như Vậy
Chương 142 - Lý Do Của Dương Minh
Chương 143 - Hai Cái Bộ Bộ
Chương 144 - Tìm Người Gϊếŧ Bọn Mày
Chương 145 - Thiết Cục
Chương 146 - Giả Heo Ăn Thịt Hổ
Chương 147 - Nằm Đè Lên
Chương 148 - Làm Phiền Điện Thoại
Chương 149 - Nháo Quỷ Sự Kiện
Chương 150 - Biểu Tỷ Thế Lực
Chương 151 - Huyễn Phú Nữ
Chương 152 - Cô Gái Khả Nghi
Chương 153 - Quyền Lợi Của Bạn Trai
Chương 154 - Bạn Trai Tạm Thời
Chương 155 - Lãnh Nhãn Bàng Quan
Chương 156 - Ảo Tưởng
Chương 157 - Chờ Một Chút
Chương 158 - Cũng Vậy
Chương 159 - Gây Chuyện
Chương 160 - Tương Kế Tựu Kế
Lúc đi thì hai người, về thì thành ba người.
Hai người kia dẫn thêm một cô gái về, hơn nữa nhìn bộ dáng của Lam Lăng quả thật còn rất nhỏ, làm cho tài xế taxi không ngừng dùng ánh mắt hoài nghi nhìn bọn họ.
Cũng khó trách, hai thằng đực rựa dẫn theo một tiểu Laury vào khách sạn, hỏi sao người ta không hoài nghi.
Bởi vì có sự gia nhập của Lam Lăng, cho nên Dương Minh không thể ở cùng phòng với Trương Tân, vì thế Trương Tân phải qua phòng Trương Giải Phóng ngủ, để chổ này lại cho hai người kia.
Nhưng mà, khi Trương Tân nhờ nhân viên phục vụ giúp mở cửa phòng của Trương Giải Phóng, người này liền hồ nghi hỏi: "Anh là gì của ông ấy?"
"Tôi là con của ông ấy! Lúc đăng kí các người không biết sao?" Trương Tân bất mãn nói.
"Anh xác định là muốn vào?" Người nhân viên vẫn nghi hoặc hỏi.
"Tôi không vào thì tôi ngủ ở đâu hả" Trương Tân bực mình đáp.
"Vậy tốt hơn anh nên nghe một chút!
" Người phục vụ có hảo tâm nhắc nhở.
"Có ý gì?" Trương Tân cũng không hiểu, chẳng qua hắn áp sát lổ tai vào cửa phòng …
"A … mạnh lên … nhanh lên một chút …" Một giọng nữ vô cùng dâm đãng.
"" Em thật là dâm …!
" Giọng của Trương Giải Phóng.
"Mẹ kiếp!
" Trương Tân mắng: "Không phải xỉn rồi sao?"
Dương Minh ở bên này cũng cười trộm, cha con y một nhà! Lam Lăng hiểu nhiên cũng nghe thấy, hơn nữa đã cười trộm. Tiểu nha đầu này bề ngoài thuần khiết muốn chết, nhưng nội tâm thì … dâm đãng a? Cũng không dám chắc, nhưng lúc trên giường thì hình như là vậy.
Không có biện pháp, sao hắn lại có thể quấy rầy chuyện tốt của cha mình, nếu không muốn tiền tiêu vặt bị ngâm nước! Chờ một chút, có lẽ tiền tiêu vặt sẽ được tăng lên! Trương Tân đột nhiên nở nụ cười tà ác: "Dương Minh, mày nói tao nắm được nhược điểm của ổng, ổng có tăng tiền tiêu vặt lên cho tao không?"
"Mẹ kiếp! Mày thật tàn nhẫn, ngay cả cha ruột cũng tính toán!
" Dương Minh không biết nên nói gì.
"Haha! Không tính với ổng thì tính với ai!
" Trương Tân nói như đúng rồi: "Đi, kiếm một phòng khác!
"
Nhưng bất hạnh là, nơi này đã không còn phòng trống. Hai phòng này là do Ngô Phát Tài đặt trước.
Làm sao bây giờ? Vẻ mặt đau khổ của Trương Tân nhìn Dương Minh.
"Không có biện pháp, ba người ở chung một phòng, tao với Lam Lăng ở trên giường!
" Cuối cùng thì không thể đuổi Trương Tân ra ngoài được.
Lam Lăng có chút không vui, ba người cùng một chổ, làm sao nàng có thể thân thiết với Dương Minh. Cái miệng nhỏ trề ra, làm như là Trương Tân thiếu tiền nàng vậy.
Trương Tân cũng nhìn ra được Lam Lăng mất hứng, nghiêm mặt nói: "Buổi tối muốn làm gì thì làm, coi như tao không tồn tại"
"Mẹ kiếp, mày muốn coi người thật đóng phim hả?" Dương Minh khinh bỉ nói: "Có bản lãnh thì đi coi ông già mày đi"
"Cũng là một ý kiến hay, nhưng ba tao ổng già rồi, không có hứng thú" Trương Tân thở dài.
Lam Lăng tắm rửa xong, liền tiến vào trong chăn của Dương Minh, chỉ lộ cái đầu ra ngoài, không ngừng chớp mi với Dương Minh.
"Em làm gì vậy?" Dương Minh kỳ quái hỏi.
"Hi hi, anh lại đây!
" Lam Lăng nói.
Dương Minh nghi hoặc đi lại giường, Lam Lăng nhỏ giọng nói: "Em nhớ anh, làm sao bây giờ?"
Ban đêm, khi Dương Minh đang ngủ, cảm giác được thân hình bốc lửa của Lam Lăng đang bò đến trên người mình, đồ lót trên người nàng chẳng biết đã đi về nơi nào, tiểu nha đầu kia hình như đang cởi quần lót của hắn.
"Em muốn làm gì?" Dương Minh thoáng cái tỉnh dậy.
"Yên nào …" Lam Lăng làm ra dấu im lặng, sau đó tiếp tục hành sự, " tiểu Dương Minh" lộ diện.
"Ơ …" Dương Minh sảng khoái đến nổi xém phát ra tiếng: "Em hết muốn sống rồi, Trương Tân còn ở bên kia kìa!
"
"Đừng làm ồn …" Lam Lăng nói xong, cắn môi lại, thân hình bắt đầu động … thấy rõ là tiểu nha đầu này cũng đang cố gắng kìm chế.
Dương Minh đột nhiên cảm thấy kích thích! Mẹ kiếp, xem ra mình có tố chất trộm tình! Lần trước thì nhờ Trần Mộng Nghiên thẩm du giùm, cũng là Trương Tân ở bên cạnh! Lần này lại cùng Lam Lăng ân ái, Trương Tân cũng ở bên cạnh …
"Chậm một chút …" Dương Minh thật sự không chịu được sự điên cuồng của Lam Lăng, sợ nàng gây ra tiếng ồn quá lớn.
"Không đâu …" Lam Lăng nói xong, tiếp tục chuyển thân.
"A…" nàng không nhịn được rên nhẹ một tiếng, làm Dương Minh sợ đến mức vội hôn lên miệng nàng: "Ơ … ơ …"
Ngoài miệng Lam Lăng phát ra những tiếng" Ơ …a …" liên tục, nhưng động tác thì không giảm tốc độ lại, đột nhiên nàng ngã xuống người Dương Minh.
"Cái gì vậy … sao có cảm giác ẩm ướt thế …" Dương Minh cảm thấy ướt ướt ở dưới.
"Xin lỗi … vừa rồi em không nhịn được … đã … tiểu ra …" Lam Lăng ngượng ngùng nói.
"Hả?" Dương Minh thường xuyên xem phim sex, nên cũng hiểu rõ tình cảnh này, không nghĩ đến Lam Lăng cũng là cực phẩm.
"Đừng nhúc nhích, không được lấy ra, cứ để vậy mà ngủ…" Lam Lăng thấy Dương Minh muốn động, lập tức ngăn cản.
"Nhưng người của anh ướt nhẹp thế này, làm sao mà ngủ?" Dương Minh bất đắc dĩ nói.
"Không sao đâu, em cũng không ngại mà!
" Lam Lăng nghiêm trang nói.
Dương Minh bó tay, không ngại … nhưng hơn khó chịu một chút!
Sáng hôm sau, thừa dịp Trương Tân chưa dậy, Lam Lăng lại tiếp tục trò cũ, ngay cả Dương Minh cũng cảm thấy ăn không tiêu, sự si mê tình ái của Lam Lăng quả thật có thể dùng hai chữ điên cuồng để hình dung.
Dương Minh dùng chăn bọc lấy Lam Lăng, ôm nàng vào toilet, hai người tắm rửa một cái, rồi mặc quần áo, đi ra nhìn thấy trên giường một đống hỗn độn, Lam Lăng vội vàng dùng chăn che lên.
"Không cần lo, lát nữa nhân viên phục vụ sẽ dọn dẹp" Trương Tân đột nhiên nói.
"A …?" Lam Lăng hoảng sợ, lập tức đỏ mặt.
Dương Minh nghĩ thầm, thì ra nàng không phải là không biết thẹn, chỉ là hơi phúng túng với mình.
"Mày rình hả?" Dương Minh cũng có chút xấu hổ hỏi.
"Không rình, nhưng hai người làm ồn gần chết, muốn giết tao hả?" Trương Tân oán giận nói: "Làm cho lão tử phát hỏa! Không được, phải đi tắm nước lạnh thôi!
"
Trương Tân đi vào phòng tắm, Lam Lăng liền lè lưỡi với Dương Minh.
Dương Minh lắc đầu, ý bảo không có việc gì, may mắn vừa rồi dùng mền che nàng lại, nếu không đã bị thấy hết.
Buổi cơm sáng, Dương Minh và Trương Giải Phóng đều vô cùng sảng khoái, chỉ có Trương Tân là hai vành mắt đen. Trương Giải Phóng đột nhiên thấy kỳ quái về Lam Lăng, Dương Minh không thể làm gì khác hơn đành giải thích đây là bạn gái, vì lo lắng cho mình nên chạy đến đây, Trương Giải Phóng nghe xong, bắt đầu quay sang mắng Trương Tân: "Mày xem Dương Minh kìa, có bạn gái thật tốt, còn mày, mẹ kiếp, chẳng kiếm được người nào ra hồn, chỉ biết có tình một đêm. Không biết mày làm được cái gì ra hồn?"
"Con cũng muốn làm một chuyện ra hồn lắm. Hôm qua con đổi phong cách, tặng phòng cho Dương Minh, nhưng khi đi đến cửa phòng của ba, thì bị hù dọa phải chạy về!
" Trương Tân bất mãn nói.
"Mày đến phòng tao … cái gì?" Trương Giải Phóng lập tức sửng sốt, liền đổi chủ đề: "Trương Tân à, bạn gái của Dương Minh đến đây chơi, lát nữa ba cho con hai vạn đồng, con chiêu đãi người ta thật tốt nha!
"
"Ok! Không thành vấn đề, nhưng hai vạn đồng có đủ không? Lát nữa còn phải cho Dương Minh một phòng!
" Trương Tân nói.
"Được, con muốn bao nhiêu cứ việc đi rút, nhưng tối đa chỉ rút được hai vạn!
" Trương Giải Phóng bất đắc dĩ đưa cái thẻ ATM cho Trương Tân: "Mật mã là ngày sinh nhật của mẹ con!
"
"Hắc, ba à, ba sợ mẹ như vậy sao? Mật mã chi phiếu mà cũng dùng sinh nhật của mẹ?" Trương Tân cũng không quên kích thích cha mình một chút.
"Lúc về nhà đừng nói loạn với mẹ con cái gì. Nếu không sau này ba không dẫn con theo nữa!
" Trương Giải Phóng ám chỉ, dù sao đây cũng là con, sao có thể làm gì được cha.
"Không thành vấn đề! Hắc hắc!
" Trương Tân gật đầu, cười.
Sau bữa sáng, Trương Tân dặn quản lý, nếu có người trả phòng, thì để lại phòng đó cho mình, sau đó tiến hành dọn dẹp phòng hôm qua.
Trương Tân không có một chút với việc cược thạch này, hoàn toàn là bị Dương Minh kéo đi. Ý của tiểu tử này là, các người đi đi, tôi về phòng ngủ một chút. Nhưng Trương Giải Phóng làm sao có thể buông tha cơ hội học tập của đứa con, không những dẫn hắn đi đến kho hàng của Ngô Phát Tài, trên đường còn giảng giải rất nhiều kiến thức về ngọc thạch.
Trương Tân căn bản không có hứng thú, nhưng Dương Minh lại chăm chú nghe, thỉnh thoảng lại hỏi vài vấn đề. Trương Giải Phóng cũng giải thích rõ ràng cho hắn, đồng thời không khỏi mắng con trai mình thật kém cỏi.