Chương 1 - Tra Hỏi
Chương 2 - Vệ Lai Chết
Chương 3 - Cả Đêm Tận Tình
Chương 4 - Nước Thiên Sở Có Chuyện Vui
Chương 5 - Yêu Chung Một Người Với Hoàng Đế
Chương 6 - Thiên Triều Đột Biến
Chương 7 - Hoắc Thiên Trạm Cầu Hôn
Chương 8 - Vì Sao Họ Đều Mặc Đồ Cổ Trang
Chương 9 - Thế Giới Này Thật Quá Khoa Học Viễn Tưởng
Chương 10 - Hóa Ra Chỉ Vì Một Tên Đàn Ông Mà Muốn Thiêu Chết ‘Lão Tử’
Chương 11 - Kiểu Chết Hoàn Toàn Mới
Chương 12 - Mê Cục
Chương 13 - Đây Là Thứ Quái Quỉ Gì
Chương 14 - Chạy Trốn
Chương 15 - Có Người Đến
Chương 16 - Ngươi Là Ai
Chương 17 - Chúc Mừng Ngươi Đã Triệt Phá Được Vòng Vây Đuổi Theo ‘Lão Tử’
Chương 18 - Lam Ánh Nhi, Nàng Đứng Lại Cho Ta
Chương 19 - Mũi Tên Đột Kích
Chương 20 - Bỏ Chạy
Chương 21 - Tự Mình Nhổ Tên
Chương 22 - Không Đuổi Theo
Chương 23 - Tiếng Tiêu Dễ Nghe
Chương 24 - Được Người Cứu Mạng
Chương 25 - Nhà Của Bạch Y Soái Ca
Chương 26 - Lúc Nhàm Chán Cũng Đồng Nghĩa Có Thể Đùa Giỡn Một Tí
Chương 27 - Đùa Giỡn Em Gái Thật Vui Vẻ
Chương 28 - Cô Từ Thanh Lâu Trốn Ra Sao
Chương 29 - Tên Của Nhóm Cô
Chương 30 - Quý Mạc Trần
Chương 31 - Cô Sợ Tôi Cưỡng Gian Cô Hay Sao
Chương 32 - Anh Chàng Đẹp Trai Lại Xuất Hiện
Chương 33 - Nam Tử Thanh Nhã Không Ai Bằng Cũng Có Sở Thích Rình Coi Trộm
Chương 34 - Giới Thiệu Về Bản Thân
Chương 35 - Đãi Cơm Đều Là Cá
Chương 36 - Cảm Giác Được Người Khác Quan Tâm
Chương 37 - Sợ Hãi
Chương 38 - Được Rồi, Mình Sửa
Chương 39 - Thích Thầm Chủ Tử
Chương 40 - Diện Mạo Của Lam Ánh Nhi
Chương 41 - Huynh Xem, Hai Chúng Ta Ăn Mặc Thế Này Nhìn Có Giống Đôi Tình Nhân Hay Không
Chương 42 - Rơi Xuống Nước
Chương 43 - Sơn Linh Khóc
Chương 44 - Ta Đã Dự Định Ở Lại Nơi Này
Chương 45 - Tắm Rửa
Chương 46 - Ban Đêm Có Người Lẻn Vào Phòng
Chương 47 - Người Bịt Mặt
Chương 48 - Anh Chàng Đẹp Trai Thắt Dây Áo Cho Cô
Chương 49 - Sợ Hãi
Chương 50 - Mình Phải Đi
Chương 51 - Trải Qua Ly Biệt
Chương 52 - Cô Không Mệt Sao
Chương 54 - Quý Mạc Trần Đuổi Theo
Chương 55 - Quá Mờ Ám, Lão Tử Không Chịu Nổi
Chương 56 - Ta Có Thể Chịu Trách Nhiệm Với Ngươi
Chương 57 - Vậy Lão Tử Sẽ Bám Huynh Cả Đời
Chương 58 - Cùng Cưỡi Một Con Ngựa Quay Trở Về
Chương 59 - Huynh Có Thể Làm Ta Vui Thật Là Tốt
Chương 60 - Ăn Mì Đi
Chương 61 - Vệ Lai Rốt Cuộc Là Ai
Chương 62 - Quý Mạc Trần — Vương Gia
Chương 63 - Lần Này Đến Lượt Ta Phải Đi Trước
Chương 64 - Nam Trang
Chương 65 - Quý Mạc Trần Đi Rồi
Chương 66 - Sơn Linh Trở Lại
Chương 67 - Có Quan Binh
Chương 68 - Ra Ngoài Bị Chặn
Chương 69 - Thống Lĩnh Cấm Quân Thiên Sở Vừa Nhậm Chức
Chương 70 - Lấy Nhà Mẹ Ta Để Uy Hiếp Lão Tử
Chương 74 - Trông Cậy Vào Vệ Lai
Chương 75 - Sao Đây, Các Ngươi Còn Muốn Cướp Sắc Ư...
Chương 76 - Lão Tử Sẽ Bảo Với Hoàng Thượng Biến Ngươi Thành Thái Giám
Chương 77 - Khắp Thiên Hạ Đều Là Vương Thổ
Chương 78 - Trẫm Đợi Nàng Đã Lâu Rồi
Chương 79 - Chỉ Có Gả Cho Ta, Nàng Mới Có Thể Có Được Hạnh Phúc Thật Sự
Chương 80 - Cung Ánh Tuyền
Chương 81 - Chân Thật Và Hư Ảo
Chương 82 - Ban Suối Nước Nóng Cho Lam Ánh Nhi
Chương 83 - Một Ngày Nào Đó Sẽ Ra Ngoài
Chương 84 - Hoàng Hậu Tới
Chương 85 - Nơi “Kiêu Ngạo” Của Nữ Nhân
Chương 86 - Lão Tử Đâu Phải Là Vợ
Chương 87 - Cứ Coi Như Ta Nổi Giận Đi, Thì Có Thể Thay Đổi Được Gì
Chương 88 - Chuyện Lúc Trước
Chương 89 - Đi Dạo Trong Cung Đi
Chương 90 - Từ Đường Thờ Tiên Đế
Chương 91 - Phản Ứng Của Lam Ánh Nhi
Chương 92 - Hoắc Thiên Lăng
Chương 93 - Có Yêu Mới Là Chân Thật
Chương 94 - Hồi Nhan Lộ
Chương 95 - Ta Sẽ Không Ép Nàng, Ta Không Nỡ
Chương 96 - Thái Giám Thần Bí
Chương 96 - Thái Giám Thần Bí
Chương 97 - Tần Đại Ca
Chương 98 - Thư Nhà
Chương 99 - Ta Sẽ Nghĩ Cách Để Hoàng Thượng Rút Quân, Bảo Vệ Người Trong Tộc
Chương 100 - Có Người Xông Vào Phòng Tắm
Chương 101 - Bắt Nàng Quỳ Xuống
Chương 102 - Đạp Quý Phi Xuống Suối Nước Nóng
Chương 103 - Vu Cáo Hoa Lệ
Chương 104 - Thiên Trạm
Chương 105 - Bao Che Khuyết Điểm Cho Lão Tử
Chương 106 - Rời Trọng Tâm Đề Tài
Chương 107 - Đi Săn
Chương 108 - Hay Là Để Thần Thiếp Đi So Tài Một Phen
Chương 109 - Để Yêu Nữ Kia So Tài Với Nàng Cũng Tốt
Chương 110 - Giấy Sinh Tử
Chương 111 - Lão Tử Không Muốn Giết Động Vật
Chương 112 - Chúng Ta Trực Tiếp Bắn Người Đi
Chương 113 - Hôm Nay Nhất Định Phải Xử Tử Ả
Chương 114 - Cho Vào Lãnh Cung Đi
Chương 115 - Đệ Nhất Thiên Hạ, Nhưng Lại Không Thích Hợp Với Ta
Chương 116 - Vào Lãnh Cung
Chương 117 - Hoàng Hậu Chăm Sóc
Chương 118 - Quá Khứ Hay Hiện Tại Đều Không Yêu Ngươi
Chương 119 - Lấy Cái Chết Ra Uy Hiếp Là Có Thể Đi
Chương 120 - Lam Ánh Nhi Ngày Trước, Và Ta Hiện Tại
Chương 121 - Sinh Nhật
Chương 122 - Quý Mạc Trần, Tốt Như Vậy
Chương 123 - Nói Cho Ta Biết Chuyện Ngày Trước Đi
Chương 124 - Chuyện Về Năm Đó
Chương 125 - Cẩu Huyết Và Chân Thật
Chương 126 - Rõ Ràng Là Ta Tới Trước
Chương 127 - Yêu Sâu Đậm Nhất, Chính Là Buông Tay Và Thành Toàn
Chương 128 - Liêu Hán
Chương 129 - Nguyên Nhân Tiên Đế Chết
Chương 130 - Bệnh Tim
Chương 131 - Ngôi Vị Hoàng Đế Liêu Hán
Chương 132 - Tựa Như Quý Mạc Trần
Chương 133 - Không Gian Dối Không Phải Con Buôn
Chương 134 - Chiếm Tiện Nghi Của Lão Tử
Chương 135 - Quý Mạc Trần, Rốt Cuộc Ta Cũng Tìm Được Huynh
Chương 136 - Tộc Trưởng Đưa Đồ Đến
Chương 137 - Không Đơn Thuần Chỉ Là Tình Thân
Chương 138 - Hoàng Hậu Đến Thăm
Chương 139 - Gian Tế
Chương 140 - Thỉnh Cầu Của Thuần Vu Yến
Chương 141 - Cô Độc Vĩnh Viễn
Chương 142 - Năm Nữ Nhân Thị Tẩm
Chương 143 - Một Trò Chơi
Chương 144 - Buổi Tối Đi Điều Tra Thanh Tâm Điện
Chương 145 - Buổi Tối Đi Điện Thanh Tâm
Chương 146 - Buổi Tối Đi Điện Thanh Tâm
Chương 147 - Âm Mưu
Chương 148 - Bị Phát Hiện
Chương 149 - Đừng Hợp Mưu Cùng Thái Tử Kia
Chương 150 - Nhân Tính Đạo Nghĩa
Chương 151 - Ta Đi Đoạt Lại Thành Cho Ngươi
Chương 152 - Không Cần Thành Trì Chỉ Muốn Nàng
Chương 153 - Quan Tâm Sẽ Bị Loạn
Chương 154 - Tính Toán
Chương 155 - Dò Đường
Chương 156 - Trưởng Thành (1)
Chương 157 - Trưởng Thành (2)
Chương 158 - Dạ Hành
Chương 159 - Nàng Nhìn Thấy Cái Gì Vậy
Chương 160 - Quý Mạc Phù Rơi Lệ
Chương 161 - Nữ Tử Thị Tẩm Đều Nguyên Vẹn
Chương 162 - Là Ai Tới
Chương 163 - Sơn Linh Sơn Linh, Lão Tử Rất Nhớ Ngươi
Chương 164 - Mấy Ngày Đó
Chương 165 - Chủ Nhân Các Ngươi Thích Ta
Chương 166 - Tính Toán Của Quý Mạc Trần
Chương 167 - Xin Lựa Chọn
Chương 168 - Nàng Gây Rối
Chương 169 - Thái Tử Là Người Tốt
Chương 170 - Ta Là Quân Cờ Sao
Chương 171 - Dù Có Bắt Cóc, Cũng Phải Bắt Ngươi Ra Ngoài
Chương 172 - Đánh Bạc
Chương 173 - Ta Phải Đi Rồi
Chương 174 - Giải Thoát Cho Hai Người
Chương 175 - Lão Tử Lên Được Chiến Trường, Nâng Được Đao Thương
Chương 176 - Kim Ốc Tàng Kiều
Chương 177 - Muốn Đi Thăm Tiên Đế
Chương 178 - Thái Hậu Nương Nương Ở Bên Trong
Chương 179 - Vương Triều Gấm Hoa Của Hôm Nay
Chương 180 - Xem Như Bị Lam Ánh Nhi Hại
Chương 181 - Vở Kịch Tàn Nhẫn Nhất
Chương 182 - Hỏi Khóa Vàng
Chương 183 - Quan Hệ
Chương 184 - Chân Tướng (1)
Chương 185 - Chân Tướng (2)
Chương 186 - Yêu
Chương 187 - Bí Mật
Chương 188 - Nói Mớ
Chương 189 - Ngàn Dặm Tìm Chồng
Chương 190 - Không Thể Để Nàng Ra Chiến Trường
Chương 191 - Tên
Chương 192 - Ca Ca, Muội Ở Lại
Chương 193 - Được Thái Hoàng Thái Hậu Chấp Nhận
Chương 194 - Nỗi Lo Của Vệ Lai
Chương 195 - Quý Mạc Trần Chết Trận
Chương 196 - Đúng Nửa Năm
Chương 197 - Tâm Bệnh
Chương 198 - Sự Xuất Hiện Của Hắn
Chương 199 - Lên Đường
Chương 200 - Ta Nguyện Theo Chàng Suốt Đời, Chân Trời Góc Bể (Kết Thúc...)
Chương 1 - Tra Hỏi
Chương 2 - Vệ Lai Chết
Chương 3 - Cả Đêm Tận Tình
Chương 4 - Nước Thiên Sở Có Chuyện Vui
Chương 5 - Yêu Chung Một Người Với Hoàng Đế
Chương 6 - Thiên Triều Đột Biến
Chương 7 - Hoắc Thiên Trạm Cầu Hôn
Chương 8 - Vì Sao Họ Đều Mặc Đồ Cổ Trang
Chương 9 - Thế Giới Này Thật Quá Khoa Học Viễn Tưởng
Chương 10 - Hóa Ra Chỉ Vì Một Tên Đàn Ông Mà Muốn Thiêu Chết ‘Lão Tử’
Chương 11 - Kiểu Chết Hoàn Toàn Mới
Chương 12 - Mê Cục
Chương 13 - Đây Là Thứ Quái Quỉ Gì
Chương 14 - Chạy Trốn
Chương 15 - Có Người Đến
Chương 16 - Ngươi Là Ai
Chương 17 - Chúc Mừng Ngươi Đã Triệt Phá Được Vòng Vây Đuổi Theo ‘Lão Tử’
Chương 18 - Lam Ánh Nhi, Nàng Đứng Lại Cho Ta
Chương 19 - Mũi Tên Đột Kích
Chương 20 - Bỏ Chạy
Chương 21 - Tự Mình Nhổ Tên
Chương 22 - Không Đuổi Theo
Chương 23 - Tiếng Tiêu Dễ Nghe
Chương 24 - Được Người Cứu Mạng
Chương 25 - Nhà Của Bạch Y Soái Ca
Chương 26 - Lúc Nhàm Chán Cũng Đồng Nghĩa Có Thể Đùa Giỡn Một Tí
Chương 27 - Đùa Giỡn Em Gái Thật Vui Vẻ
Chương 28 - Cô Từ Thanh Lâu Trốn Ra Sao
Chương 29 - Tên Của Nhóm Cô
Chương 30 - Quý Mạc Trần
Chương 31 - Cô Sợ Tôi Cưỡng Gian Cô Hay Sao
Chương 32 - Anh Chàng Đẹp Trai Lại Xuất Hiện
Chương 33 - Nam Tử Thanh Nhã Không Ai Bằng Cũng Có Sở Thích Rình Coi Trộm
Chương 34 - Giới Thiệu Về Bản Thân
Chương 35 - Đãi Cơm Đều Là Cá
Chương 36 - Cảm Giác Được Người Khác Quan Tâm
Chương 37 - Sợ Hãi
Chương 38 - Được Rồi, Mình Sửa
Chương 39 - Thích Thầm Chủ Tử
Chương 40 - Diện Mạo Của Lam Ánh Nhi
Chương 41 - Huynh Xem, Hai Chúng Ta Ăn Mặc Thế Này Nhìn Có Giống Đôi Tình Nhân Hay Không
Chương 42 - Rơi Xuống Nước
Chương 43 - Sơn Linh Khóc
Chương 44 - Ta Đã Dự Định Ở Lại Nơi Này
Chương 45 - Tắm Rửa
Chương 46 - Ban Đêm Có Người Lẻn Vào Phòng
Chương 47 - Người Bịt Mặt
Chương 48 - Anh Chàng Đẹp Trai Thắt Dây Áo Cho Cô
Chương 49 - Sợ Hãi
Chương 50 - Mình Phải Đi
Chương 51 - Trải Qua Ly Biệt
Chương 52 - Cô Không Mệt Sao
Chương 54 - Quý Mạc Trần Đuổi Theo
Chương 55 - Quá Mờ Ám, Lão Tử Không Chịu Nổi
Chương 56 - Ta Có Thể Chịu Trách Nhiệm Với Ngươi
Chương 57 - Vậy Lão Tử Sẽ Bám Huynh Cả Đời
Chương 58 - Cùng Cưỡi Một Con Ngựa Quay Trở Về
Chương 59 - Huynh Có Thể Làm Ta Vui Thật Là Tốt
Chương 60 - Ăn Mì Đi
Chương 61 - Vệ Lai Rốt Cuộc Là Ai
Chương 62 - Quý Mạc Trần — Vương Gia
Chương 63 - Lần Này Đến Lượt Ta Phải Đi Trước
Chương 64 - Nam Trang
Chương 65 - Quý Mạc Trần Đi Rồi
Chương 66 - Sơn Linh Trở Lại
Chương 67 - Có Quan Binh
Chương 68 - Ra Ngoài Bị Chặn
Chương 69 - Thống Lĩnh Cấm Quân Thiên Sở Vừa Nhậm Chức
Chương 70 - Lấy Nhà Mẹ Ta Để Uy Hiếp Lão Tử
Chương 74 - Trông Cậy Vào Vệ Lai
Chương 75 - Sao Đây, Các Ngươi Còn Muốn Cướp Sắc Ư...
Chương 76 - Lão Tử Sẽ Bảo Với Hoàng Thượng Biến Ngươi Thành Thái Giám
Chương 77 - Khắp Thiên Hạ Đều Là Vương Thổ
Chương 78 - Trẫm Đợi Nàng Đã Lâu Rồi
Chương 79 - Chỉ Có Gả Cho Ta, Nàng Mới Có Thể Có Được Hạnh Phúc Thật Sự
Chương 80 - Cung Ánh Tuyền
Chương 81 - Chân Thật Và Hư Ảo
Chương 82 - Ban Suối Nước Nóng Cho Lam Ánh Nhi
Chương 83 - Một Ngày Nào Đó Sẽ Ra Ngoài
Chương 84 - Hoàng Hậu Tới
Chương 85 - Nơi “Kiêu Ngạo” Của Nữ Nhân
Chương 86 - Lão Tử Đâu Phải Là Vợ
Chương 87 - Cứ Coi Như Ta Nổi Giận Đi, Thì Có Thể Thay Đổi Được Gì
Chương 88 - Chuyện Lúc Trước
Chương 89 - Đi Dạo Trong Cung Đi
Chương 90 - Từ Đường Thờ Tiên Đế
Chương 91 - Phản Ứng Của Lam Ánh Nhi
Chương 92 - Hoắc Thiên Lăng
Chương 93 - Có Yêu Mới Là Chân Thật
Chương 94 - Hồi Nhan Lộ
Chương 95 - Ta Sẽ Không Ép Nàng, Ta Không Nỡ
Chương 96 - Thái Giám Thần Bí
Chương 96 - Thái Giám Thần Bí
Chương 97 - Tần Đại Ca
Chương 98 - Thư Nhà
Chương 99 - Ta Sẽ Nghĩ Cách Để Hoàng Thượng Rút Quân, Bảo Vệ Người Trong Tộc
Chương 100 - Có Người Xông Vào Phòng Tắm
Chương 101 - Bắt Nàng Quỳ Xuống
Chương 102 - Đạp Quý Phi Xuống Suối Nước Nóng
Chương 103 - Vu Cáo Hoa Lệ
Chương 104 - Thiên Trạm
Chương 105 - Bao Che Khuyết Điểm Cho Lão Tử
Chương 106 - Rời Trọng Tâm Đề Tài
Chương 107 - Đi Săn
Chương 108 - Hay Là Để Thần Thiếp Đi So Tài Một Phen
Chương 109 - Để Yêu Nữ Kia So Tài Với Nàng Cũng Tốt
Chương 110 - Giấy Sinh Tử
Chương 111 - Lão Tử Không Muốn Giết Động Vật
Chương 112 - Chúng Ta Trực Tiếp Bắn Người Đi
Chương 113 - Hôm Nay Nhất Định Phải Xử Tử Ả
Chương 114 - Cho Vào Lãnh Cung Đi
Chương 115 - Đệ Nhất Thiên Hạ, Nhưng Lại Không Thích Hợp Với Ta
Chương 116 - Vào Lãnh Cung
Chương 117 - Hoàng Hậu Chăm Sóc
Chương 118 - Quá Khứ Hay Hiện Tại Đều Không Yêu Ngươi
Chương 119 - Lấy Cái Chết Ra Uy Hiếp Là Có Thể Đi
Chương 120 - Lam Ánh Nhi Ngày Trước, Và Ta Hiện Tại
Chương 121 - Sinh Nhật
Chương 122 - Quý Mạc Trần, Tốt Như Vậy
Chương 123 - Nói Cho Ta Biết Chuyện Ngày Trước Đi
Chương 124 - Chuyện Về Năm Đó
Chương 125 - Cẩu Huyết Và Chân Thật
Chương 126 - Rõ Ràng Là Ta Tới Trước
Chương 127 - Yêu Sâu Đậm Nhất, Chính Là Buông Tay Và Thành Toàn
Chương 128 - Liêu Hán
Chương 129 - Nguyên Nhân Tiên Đế Chết
Chương 130 - Bệnh Tim
Chương 131 - Ngôi Vị Hoàng Đế Liêu Hán
Chương 132 - Tựa Như Quý Mạc Trần
Chương 133 - Không Gian Dối Không Phải Con Buôn
Chương 134 - Chiếm Tiện Nghi Của Lão Tử
Chương 135 - Quý Mạc Trần, Rốt Cuộc Ta Cũng Tìm Được Huynh
Chương 136 - Tộc Trưởng Đưa Đồ Đến
Chương 137 - Không Đơn Thuần Chỉ Là Tình Thân
Chương 138 - Hoàng Hậu Đến Thăm
Chương 139 - Gian Tế
Chương 140 - Thỉnh Cầu Của Thuần Vu Yến
Chương 141 - Cô Độc Vĩnh Viễn
Chương 142 - Năm Nữ Nhân Thị Tẩm
Chương 143 - Một Trò Chơi
Chương 144 - Buổi Tối Đi Điều Tra Thanh Tâm Điện
Chương 145 - Buổi Tối Đi Điện Thanh Tâm
Chương 146 - Buổi Tối Đi Điện Thanh Tâm
Chương 147 - Âm Mưu
Chương 148 - Bị Phát Hiện
Chương 149 - Đừng Hợp Mưu Cùng Thái Tử Kia
Chương 150 - Nhân Tính Đạo Nghĩa
Chương 151 - Ta Đi Đoạt Lại Thành Cho Ngươi
Chương 152 - Không Cần Thành Trì Chỉ Muốn Nàng
Chương 153 - Quan Tâm Sẽ Bị Loạn
Chương 154 - Tính Toán
Chương 155 - Dò Đường
Chương 156 - Trưởng Thành (1)
Chương 157 - Trưởng Thành (2)
Chương 158 - Dạ Hành
Chương 159 - Nàng Nhìn Thấy Cái Gì Vậy
Chương 160 - Quý Mạc Phù Rơi Lệ
Chương 161 - Nữ Tử Thị Tẩm Đều Nguyên Vẹn
Chương 162 - Là Ai Tới
Chương 163 - Sơn Linh Sơn Linh, Lão Tử Rất Nhớ Ngươi
Chương 164 - Mấy Ngày Đó
Chương 165 - Chủ Nhân Các Ngươi Thích Ta
Chương 166 - Tính Toán Của Quý Mạc Trần
Chương 167 - Xin Lựa Chọn
Chương 168 - Nàng Gây Rối
Chương 169 - Thái Tử Là Người Tốt
Chương 170 - Ta Là Quân Cờ Sao
Chương 171 - Dù Có Bắt Cóc, Cũng Phải Bắt Ngươi Ra Ngoài
Chương 172 - Đánh Bạc
Chương 173 - Ta Phải Đi Rồi
Chương 174 - Giải Thoát Cho Hai Người
Chương 175 - Lão Tử Lên Được Chiến Trường, Nâng Được Đao Thương
Chương 176 - Kim Ốc Tàng Kiều
Chương 177 - Muốn Đi Thăm Tiên Đế
Chương 178 - Thái Hậu Nương Nương Ở Bên Trong
Chương 179 - Vương Triều Gấm Hoa Của Hôm Nay
Chương 180 - Xem Như Bị Lam Ánh Nhi Hại
Chương 181 - Vở Kịch Tàn Nhẫn Nhất
Chương 182 - Hỏi Khóa Vàng
Chương 183 - Quan Hệ
Chương 184 - Chân Tướng (1)
Chương 185 - Chân Tướng (2)
Chương 186 - Yêu
Chương 187 - Bí Mật
Chương 188 - Nói Mớ
Chương 189 - Ngàn Dặm Tìm Chồng
Chương 190 - Không Thể Để Nàng Ra Chiến Trường
Chương 191 - Tên
Chương 192 - Ca Ca, Muội Ở Lại
Chương 193 - Được Thái Hoàng Thái Hậu Chấp Nhận
Chương 194 - Nỗi Lo Của Vệ Lai
Chương 195 - Quý Mạc Trần Chết Trận
Chương 196 - Đúng Nửa Năm
Chương 197 - Tâm Bệnh
Chương 198 - Sự Xuất Hiện Của Hắn
Chương 199 - Lên Đường
Chương 200 - Ta Nguyện Theo Chàng Suốt Đời, Chân Trời Góc Bể (Kết Thúc...)
Nửa năm này, Vệ Lai càng ngày càng trở nên không thích nói chuyện.
Lúc đầu mỗi ngày vẫn theo Sơn Linh và Hoắc Thiên Trạm hỏi tình huống nơi biên quan.
Đợi đến sau khi tướng sĩ Thiên Sở trở về từ chiến trường, nhưng vẫn không có bóng dáng của Quý Mạc Trần thì cô không hỏi nữa.
Nhưng mỗi ngày vẫn giương mắt nhìn Sơn Linh, nhìn Hoắc Thiên Trạm. Mỗi ngày Sơn Linh và Xuân Hỉ ngồi với cô ở cửa cung, sau đó sẽ nhìn về hướng biên quan.
Thật ra thì dõi mắt nhìn cũng chỉ thấy con đường tĩnh lặng. Dù nàng muốn nhìn ra xa nữa, thì cũng không có mắt thần nhìn ngàn dặm. Nhưng ai cũng biết, đây chẳng qua là một kiểu gửi gắm tinh thần. Quý Mạc Trần không có chút tin tức, đừng nói là nàng, ngay cả Sơn Linh cũng ngồi không yên.
Về sau, Vệ Lai dứt khoát không nhìn, nói càng ngày càng ít, rất nhiều lúc có thể dùng lắc đầu hay gật đầu để diễn ý, cô tuyệt đối sẽ không mở miệng.
Vậy mà dạo này, cô lại dính vào tật xấu thích ngủ, một giấc thường ngủ hơn bảy tám canh giờ. Tính ra, đó chính là mười lăm mười sáu tiếng.
Hoắc Thiên Trạm rất lo lắng, mời vô số danh y tới chẩn bệnh cho cô, đều không ra.
Sau lại có một vị đại phu lớn tuổi lặng lẽ nói cho Hoắc Thiên Trạm, thật ra Vệ Lai không có bệnh, chỉ là trong lòng có gút mắt không tháo được, nàng không muốn mình tỉnh táo trải qua sự dày vò như vậy, cho nên chọn cách ngủ say. Nhưng người hầu hạ nhất định phải để ý đến nàng, nếu cứ mặc kệ tình hình này tiếp tục, có lẽ người còn ở đây, nhưng nàng sẽ ngủ không tỉnh nữa.
Hoắc Thiên Trạm kinh hãi, từ ngày đó liền sai Xuân Hỉ và Sơn Linh mười hai canh giờ thay phiên coi chừng nàng. Qua năm canh giờ nếu nàng không tỉnh, phải đi lay dậy. Không cần khách khí, lay đến khi nào nàng tỉnh.
Thật ra rất nhiều khi bọn họ nói Vệ Lai đều có thể nghe được, thậm chí còn suy nghĩ ít chuyện theo lời họ nói.
Nhưng cô không muốn mở mắt, không muốn đối mặt với thế giới không có Quý Mạc Trần.
Cô không hiểu, chỉ là giả chết nhưng vì sao cho tới bây giờ hắn vẫn chưa đến tìm nàng?
Hôm đó Sơn Linh cho rằng cô đã ngủ, nên đã nói. Chẳng lẽ chủ nhân thật sự đã chết trận sa trường?