Chương 1 - Xuyên Đến Cổ Đại
Chương 2 - Lại Bị Trêu Cợt
Chương 2 - Hoàng Thượng Tựa Hồ Rất Mệt Mỏi
Chương 3 - Hậu Cung Rối Tinh Rối Mù
Chương 3 - Vô Ưu Quốc
Chương 4 - Được Phong Làm Tiên Phi
Chương 5 - Nguyệt Quý Phi
Chương 6 - Phiền Toái
Chương 7 - Trêu Cợt
Chương 8 - Chống Lại Phi Tử Của Hắn
Chương 9 - Hoàng Đế Lười
Chương 10 - Hoàng Thượng Ngươi Có Tiền Hay Không?
Chương 11 - Hoàng Thượng Keo Kiệt
Chương 12 - Hoàng Thượng Keo Kiệt 2
Chương 13 - Hoàng Thượng Keo Kiệt 3
Chương 14 - Muốn Chỉnh Nàng, Không Có Cửa Đâu! Hừ
Chương 15 - Muốn Chỉnh Nàng, Không Có Cửa Đâu! Hừ 2
Chương 16 - Muốn Chỉnh Nàng, Không Có Cửa Đâu! Hừ 3
Chương 17 - Hoàng Thượng Keo Kiệt Cũng Hào Phóng
Chương 18 - Hoàng Thượng Keo Kiệt Cũng Hào Phóng 2
Chương 19 - Xuất Cung 1
Chương 20 - Xuất Cung 2
Chương 21 - Xuất Cung 3
Chương 22 - Hoàng Đế Lười Tính Kế Nàng 1
Chương 23 - Hoàng Đế Lười Tính Kế Nàng 2
Chương 24 - Dùng Hoàng Đế Thu Được Lời Lớn
Chương 25 - Hóa Ra Là Muốn Ép Buộc Nàng 1
Chương 26 - Hóa Ra Là Muốn Ép Buộc Nàng 2
Chương 27 - Hóa Ra Là Muốn Ép Buộc Nàng 3
Chương 28 - Muốn Chán Ghét Chết Hắn
Chương 29 - Nguyệt Quý Phi Ngoại Tình
Chương 30 - Nguyệt Quý Phi Yêu Đương Vụng Trộm 1
Chương 31 - Nguyệt Quý Phi Yêu Đương Vụng Trộm 2
Chương 32 - Hậu Cung Rối Tinh Rối Mù
Chương 33 - Nụ Hôn Đầu Bị Cướp 1
Chương 34 - Nụ Hôn Đầu Bị Cướp 2
Chương 35 - Ngươi Là Người Của Trẫm, Vì Sao Còn Nghĩ Tới Người Khác? 1
Chương 36 - Ngươi Là Người Của Trẫm, Vì Sao Còn Nghĩ Tới Người Khác? 2
Chương 37 - Ngươi Là Người Của Trẫm, Vì Sao Còn Nghĩ Tới Người Khác? 3
Chương 38 - Tam Đại Công Tử
Chương 39 - Tam Đại Công Tử 2
Chương 40 - Tam Đại Công Tử 3
Chương 41 - Hoàng Đế Lười Tức Giận
Chương 43 - Lại Bị Trêu Cợt 2
Chương 44 - Lại Bị Trêu Cợt 3
Chương 45 - Lại Đang Làm Cái Quỷ Gì?
Chương 46 - Lại Đang Làm Cái Quỷ Gì 2
Chương 47 - Bênh Vực Kẻ Yếu
Chương 48 - Sa Thải Hoàng Đế Lười
Chương 49 - Sa Thải Hoàng Đế 2
Chương 50 - Hận Không Thể Hãnh Diện Một Hồi
Chương 51 - Hận Không Thể Hãnh Diện Một Hồi 2
Chương 52 - Hận Không Thể Hãnh Diện Một Hồi 3
Chương 53 - Hận Không Thể Hãnh Diện Một Hồi 4
Chương 54 - Ác Nhân Tất Phải Cáo Trạng
Chương 55 - Ác Nhân Tất Phải Cáo Trạng 2
Chương 56 - Chúng Ta Cải Trang Vi Hành Như Thế Nào
Chương 57 - Dám Ở Sau Lưng Hắn Nói Bậy
Chương 58 - Dám Ở Sau Lưng Hắn Nói Bậy 2
Chương 59 - Dám Ở Sau Lưng Hắn Nói Bậy 3
Chương 60 - Hắc Soái Ca Lại Tới Uy Hiếp Nàng
Chương 61 - Hắc Soái Ca Lại Tới Uy Hiếp Nàng 2
Chương 62 - Hắc Soái Ca Lại Đến Uy Hiếp Nàng 3
Chương 63 - Còn Muốn Cùng Hoàng Đế Lười Ngủ – -
Chương 64 - Một Loại Thân Phận Khác
Chương 65 - Chính Là Muốn Phiền Chết Hắn
Chương 66 - Chính Là Muốn Phiền Chết Hắn 2
Chương 67 - Chính Là Muốn Phiền Chết Hắn 3
Chương 68 - Thể Nghiệm Mới
Chương 69 - Thể Nghiệm Mới 2
Chương 70 - Nhiệm Vụ Ám Muội
Chương 71 - Nhiệm Vụ Ám Muội 2
Chương 72 - Nhiệm Vụ Mập Mờ 3
Chương 73 - Lăn Lộn Một Đêm
Chương 74 - Lăn Lộn Một Đêm 2
Chương 75 - Trổ Tài
Chương 76 - Lại Gặp Mối Nguy
Chương 77 - Lại Gặp Mối Nguy 2
Chương 78 - Lại Gặp Mối Nguy 3
Chương 79 - Âm Mưu
Chương 80 - Âm Mưu 2
Chương 81 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 82 - Hại Người Không Thành Phản Thành Bị Hại
Chương 83 - Hại Người Không Thành Phản Thành Bị Hại 2
Chương 84 - Rốt Cuộc Là Ăn Dấm Chua Gì
Chương 85 - Rốt Cuộc Là Ăn Giấm Chua Gì? 2
Chương 86 - Rốt Cuộc Là Ăn Giấm Chua Gì 3
Chương 87 - Bị Chiếm Tiện Nghi
Chương 88 - Đá Hoàng Đế Lười SORRY
Chương 89 - Đá Hoàng Đế Lười Sorry2
Chương 90 - Hoàng Đế Lười Nói Dóc
Chương 91 - Hoàng Đế Lười Nói Dóc 2
Chương 92 - Hoàng Đế Lười Nói Dóc 3
Chương 93 - Lại Gặp Được Hắn
Chương 94 - Lại Gặp Được Hắn 2
Chương 95 - Lại Gặp Được Hắn 3
Chương 96 - Lại Gặp Được Hắn 4
Chương 97 - Lại Gặp Được Hắn 5
Chương 98 - Tâm Tư Này Là Gì Đây
Chương 99 - Tâm Tư Này Là Gì Đây 2
Chương 100 - Ghen
Chương 101 - Tâm Động
Chương 102 - Trao Đổi
Chương 103 - Ám Thông Tin Tức
Chương 104 - Thầm Thông Tin Tức 2
Chương 105 - Hoàng Đế Lười Háo Sắc, Định Làm Gì?
Chương 106 - Hoàng Đế Lười Háo Sắc, Định Làm Gì? 2
Chương 107 - Quấn Quýt Quấn Quýt A
Chương 108 - Trọng Thần Triều Đình
Chương 109 - Trọng Thần Triều Đình 2
Chương 110 - Xem Như Thông Báo Sao?
Chương 111 - Xem Như Thông Báo Sao? 2
Chương 112 - Xem Như Thông Báo Sao? 3
Chương 113 - Xem Như Thông Báo Sao? 4
Chương 114 - Mị Lực Của Hoàng Đế Lười
Chương 115 - Quyết Đoán Của Hoàng Đế Lười 2
Chương 116 - Hoàng Đế Lười Quyết Đoán 3
Chương 117 - Nỗ Lực Nhất Định Phải Có Hồi Báo
Chương 118 - Nỗ Lực Nhất Định Phải Có Hồi Báo 2
Chương 119 - Nỗ Lực Nhất Định Phải Có Hồi Báo 3
Chương 120 - Hóa Ra Đạp Tuyết Công Tử Lại Là Hoàng Đế
Chương 121 - Gặp Cướp
Chương 122 - Gặp Cướp 2
Chương 123 - Đồng Hành
Chương 124 - Đồng Hành 2
Chương 125 - Đồng Hành 3
Chương 126 - Sự Ân Cần Không Lời
Chương 127 - Sự Ân Cần Không Lời 2
Chương 128 - Trở Thành Cao Thủ
Chương 129 - Trở Thành Cao Thủ 2
Chương 130 - Cứu Người
Chương 131 - Cứu Người (2)
Chương 132 - Cứu Người 3
Chương 133 - Cứu Người 4
Chương 134 - Cứu Người 5
Chương 135 - Bị Nhốt
Chương 136 - Bị Nhốt 2
Chương 138 - Quay Trở Lại 2
Chương 139 - Lối Thoát
Chương 140 - Vui Mừng Gặp Lại
Chương 141 - Tính Nợ Cũ
Chương 142 - Dò Tìm Bí Mật 1
Chương 143 - Quay Trở Lại
Chương 144 - Lão Bà 2
Chương 145 - Lão Bà 3
Chương 146 - Nam Nhân Cần Phải Khảo Nghiệm 1
Chương 147 - Nam Nhân Cần Phải Khảo Nghiệm 2
Chương 148 - Bái Sư Học Nghệ 1
Chương 149 - Bái Sư Học Nghệ 2
Chương 150 - Vượt Qua Thử Thách Ở Bên Nhau 1
Chương 151 - Thần Tiên Tỷ Tỷ 1
Chương 152 - Thần Tiên Tỷ Tỷ 2
Chương 153 - Đến Nơi Hẹn
Chương 154 - Đến Nơi Hẹn 2
Chương 155 - Liên Thủ
Chương 156 - Liên Thủ 2
Chương 157 - Sinh Tử Tương Bác
Chương 158 - Sinh Tử Tương Bác 2
Chương 159 - Sống Hay Chết Nhất Định Phải Tìm Được Nàng
Chương 160 - Hoàn Thành Nhiệm Vụ
Chương 161 - Thu Diệp Sơn Trang
Chương 161 - Thu Diệp Sơn Trang
Chương 162 - Hỏi Thế Gian Tình Ái Là Chi
Chương 163 - Hỏi Thế Gian Tình Ái Là Chi 2
Chương 164 - Bóng Ma
Chương 165 - Bóng Ma 2
Chương 166 - Ôm Nhau Giữa Thiên Quân Vạn Mã
Chương 167 - Hồi Cung
Chương 168 - Nắm Chắc Hạnh Phúc
Chương 169 - Ném Chuyện Phiền Toái Cho Nàng
Chương 170 - Khí Phi Có Người Yêu
Chương 171 - Khí Phi Có Người Yêu 2
Chương 172 - Tay Chân Lanh Lẹ
Chương 173 - Tay Chân Lanh Lẹ 2
Chương 174 - Hai Nữ Nhân Bát Quái
Chương 175 - Trong Lòng Có Hai Nam Nhân
Chương 176 - Nguyên Nhân 1
Chương 177 - Nguyên Nhân 2
Chương 178 - Nguyên Nhân 3
Chương 179 - Đại Kết Cục
Chương 180 - Đại Kết Cục ( Hết )
Chương 1 - Xuyên Đến Cổ Đại
Chương 2 - Lại Bị Trêu Cợt
Chương 2 - Hoàng Thượng Tựa Hồ Rất Mệt Mỏi
Chương 3 - Hậu Cung Rối Tinh Rối Mù
Chương 3 - Vô Ưu Quốc
Chương 4 - Được Phong Làm Tiên Phi
Chương 5 - Nguyệt Quý Phi
Chương 6 - Phiền Toái
Chương 7 - Trêu Cợt
Chương 8 - Chống Lại Phi Tử Của Hắn
Chương 9 - Hoàng Đế Lười
Chương 10 - Hoàng Thượng Ngươi Có Tiền Hay Không?
Chương 11 - Hoàng Thượng Keo Kiệt
Chương 12 - Hoàng Thượng Keo Kiệt 2
Chương 13 - Hoàng Thượng Keo Kiệt 3
Chương 14 - Muốn Chỉnh Nàng, Không Có Cửa Đâu! Hừ
Chương 15 - Muốn Chỉnh Nàng, Không Có Cửa Đâu! Hừ 2
Chương 16 - Muốn Chỉnh Nàng, Không Có Cửa Đâu! Hừ 3
Chương 17 - Hoàng Thượng Keo Kiệt Cũng Hào Phóng
Chương 18 - Hoàng Thượng Keo Kiệt Cũng Hào Phóng 2
Chương 19 - Xuất Cung 1
Chương 20 - Xuất Cung 2
Chương 21 - Xuất Cung 3
Chương 22 - Hoàng Đế Lười Tính Kế Nàng 1
Chương 23 - Hoàng Đế Lười Tính Kế Nàng 2
Chương 24 - Dùng Hoàng Đế Thu Được Lời Lớn
Chương 25 - Hóa Ra Là Muốn Ép Buộc Nàng 1
Chương 26 - Hóa Ra Là Muốn Ép Buộc Nàng 2
Chương 27 - Hóa Ra Là Muốn Ép Buộc Nàng 3
Chương 28 - Muốn Chán Ghét Chết Hắn
Chương 29 - Nguyệt Quý Phi Ngoại Tình
Chương 30 - Nguyệt Quý Phi Yêu Đương Vụng Trộm 1
Chương 31 - Nguyệt Quý Phi Yêu Đương Vụng Trộm 2
Chương 32 - Hậu Cung Rối Tinh Rối Mù
Chương 33 - Nụ Hôn Đầu Bị Cướp 1
Chương 34 - Nụ Hôn Đầu Bị Cướp 2
Chương 35 - Ngươi Là Người Của Trẫm, Vì Sao Còn Nghĩ Tới Người Khác? 1
Chương 36 - Ngươi Là Người Của Trẫm, Vì Sao Còn Nghĩ Tới Người Khác? 2
Chương 37 - Ngươi Là Người Của Trẫm, Vì Sao Còn Nghĩ Tới Người Khác? 3
Chương 38 - Tam Đại Công Tử
Chương 39 - Tam Đại Công Tử 2
Chương 40 - Tam Đại Công Tử 3
Chương 41 - Hoàng Đế Lười Tức Giận
Chương 43 - Lại Bị Trêu Cợt 2
Chương 44 - Lại Bị Trêu Cợt 3
Chương 45 - Lại Đang Làm Cái Quỷ Gì?
Chương 46 - Lại Đang Làm Cái Quỷ Gì 2
Chương 47 - Bênh Vực Kẻ Yếu
Chương 48 - Sa Thải Hoàng Đế Lười
Chương 49 - Sa Thải Hoàng Đế 2
Chương 50 - Hận Không Thể Hãnh Diện Một Hồi
Chương 51 - Hận Không Thể Hãnh Diện Một Hồi 2
Chương 52 - Hận Không Thể Hãnh Diện Một Hồi 3
Chương 53 - Hận Không Thể Hãnh Diện Một Hồi 4
Chương 54 - Ác Nhân Tất Phải Cáo Trạng
Chương 55 - Ác Nhân Tất Phải Cáo Trạng 2
Chương 56 - Chúng Ta Cải Trang Vi Hành Như Thế Nào
Chương 57 - Dám Ở Sau Lưng Hắn Nói Bậy
Chương 58 - Dám Ở Sau Lưng Hắn Nói Bậy 2
Chương 59 - Dám Ở Sau Lưng Hắn Nói Bậy 3
Chương 60 - Hắc Soái Ca Lại Tới Uy Hiếp Nàng
Chương 61 - Hắc Soái Ca Lại Tới Uy Hiếp Nàng 2
Chương 62 - Hắc Soái Ca Lại Đến Uy Hiếp Nàng 3
Chương 63 - Còn Muốn Cùng Hoàng Đế Lười Ngủ – -
Chương 64 - Một Loại Thân Phận Khác
Chương 65 - Chính Là Muốn Phiền Chết Hắn
Chương 66 - Chính Là Muốn Phiền Chết Hắn 2
Chương 67 - Chính Là Muốn Phiền Chết Hắn 3
Chương 68 - Thể Nghiệm Mới
Chương 69 - Thể Nghiệm Mới 2
Chương 70 - Nhiệm Vụ Ám Muội
Chương 71 - Nhiệm Vụ Ám Muội 2
Chương 72 - Nhiệm Vụ Mập Mờ 3
Chương 73 - Lăn Lộn Một Đêm
Chương 74 - Lăn Lộn Một Đêm 2
Chương 75 - Trổ Tài
Chương 76 - Lại Gặp Mối Nguy
Chương 77 - Lại Gặp Mối Nguy 2
Chương 78 - Lại Gặp Mối Nguy 3
Chương 79 - Âm Mưu
Chương 80 - Âm Mưu 2
Chương 81 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 82 - Hại Người Không Thành Phản Thành Bị Hại
Chương 83 - Hại Người Không Thành Phản Thành Bị Hại 2
Chương 84 - Rốt Cuộc Là Ăn Dấm Chua Gì
Chương 85 - Rốt Cuộc Là Ăn Giấm Chua Gì? 2
Chương 86 - Rốt Cuộc Là Ăn Giấm Chua Gì 3
Chương 87 - Bị Chiếm Tiện Nghi
Chương 88 - Đá Hoàng Đế Lười SORRY
Chương 89 - Đá Hoàng Đế Lười Sorry2
Chương 90 - Hoàng Đế Lười Nói Dóc
Chương 91 - Hoàng Đế Lười Nói Dóc 2
Chương 92 - Hoàng Đế Lười Nói Dóc 3
Chương 93 - Lại Gặp Được Hắn
Chương 94 - Lại Gặp Được Hắn 2
Chương 95 - Lại Gặp Được Hắn 3
Chương 96 - Lại Gặp Được Hắn 4
Chương 97 - Lại Gặp Được Hắn 5
Chương 98 - Tâm Tư Này Là Gì Đây
Chương 99 - Tâm Tư Này Là Gì Đây 2
Chương 100 - Ghen
Chương 101 - Tâm Động
Chương 102 - Trao Đổi
Chương 103 - Ám Thông Tin Tức
Chương 104 - Thầm Thông Tin Tức 2
Chương 105 - Hoàng Đế Lười Háo Sắc, Định Làm Gì?
Chương 106 - Hoàng Đế Lười Háo Sắc, Định Làm Gì? 2
Chương 107 - Quấn Quýt Quấn Quýt A
Chương 108 - Trọng Thần Triều Đình
Chương 109 - Trọng Thần Triều Đình 2
Chương 110 - Xem Như Thông Báo Sao?
Chương 111 - Xem Như Thông Báo Sao? 2
Chương 112 - Xem Như Thông Báo Sao? 3
Chương 113 - Xem Như Thông Báo Sao? 4
Chương 114 - Mị Lực Của Hoàng Đế Lười
Chương 115 - Quyết Đoán Của Hoàng Đế Lười 2
Chương 116 - Hoàng Đế Lười Quyết Đoán 3
Chương 117 - Nỗ Lực Nhất Định Phải Có Hồi Báo
Chương 118 - Nỗ Lực Nhất Định Phải Có Hồi Báo 2
Chương 119 - Nỗ Lực Nhất Định Phải Có Hồi Báo 3
Chương 120 - Hóa Ra Đạp Tuyết Công Tử Lại Là Hoàng Đế
Chương 121 - Gặp Cướp
Chương 122 - Gặp Cướp 2
Chương 123 - Đồng Hành
Chương 124 - Đồng Hành 2
Chương 125 - Đồng Hành 3
Chương 126 - Sự Ân Cần Không Lời
Chương 127 - Sự Ân Cần Không Lời 2
Chương 128 - Trở Thành Cao Thủ
Chương 129 - Trở Thành Cao Thủ 2
Chương 130 - Cứu Người
Chương 131 - Cứu Người (2)
Chương 132 - Cứu Người 3
Chương 133 - Cứu Người 4
Chương 134 - Cứu Người 5
Chương 135 - Bị Nhốt
Chương 136 - Bị Nhốt 2
Chương 138 - Quay Trở Lại 2
Chương 139 - Lối Thoát
Chương 140 - Vui Mừng Gặp Lại
Chương 141 - Tính Nợ Cũ
Chương 142 - Dò Tìm Bí Mật 1
Chương 143 - Quay Trở Lại
Chương 144 - Lão Bà 2
Chương 145 - Lão Bà 3
Chương 146 - Nam Nhân Cần Phải Khảo Nghiệm 1
Chương 147 - Nam Nhân Cần Phải Khảo Nghiệm 2
Chương 148 - Bái Sư Học Nghệ 1
Chương 149 - Bái Sư Học Nghệ 2
Chương 150 - Vượt Qua Thử Thách Ở Bên Nhau 1
Chương 151 - Thần Tiên Tỷ Tỷ 1
Chương 152 - Thần Tiên Tỷ Tỷ 2
Chương 153 - Đến Nơi Hẹn
Chương 154 - Đến Nơi Hẹn 2
Chương 155 - Liên Thủ
Chương 156 - Liên Thủ 2
Chương 157 - Sinh Tử Tương Bác
Chương 158 - Sinh Tử Tương Bác 2
Chương 159 - Sống Hay Chết Nhất Định Phải Tìm Được Nàng
Chương 160 - Hoàn Thành Nhiệm Vụ
Chương 161 - Thu Diệp Sơn Trang
Chương 161 - Thu Diệp Sơn Trang
Chương 162 - Hỏi Thế Gian Tình Ái Là Chi
Chương 163 - Hỏi Thế Gian Tình Ái Là Chi 2
Chương 164 - Bóng Ma
Chương 165 - Bóng Ma 2
Chương 166 - Ôm Nhau Giữa Thiên Quân Vạn Mã
Chương 167 - Hồi Cung
Chương 168 - Nắm Chắc Hạnh Phúc
Chương 169 - Ném Chuyện Phiền Toái Cho Nàng
Chương 170 - Khí Phi Có Người Yêu
Chương 171 - Khí Phi Có Người Yêu 2
Chương 172 - Tay Chân Lanh Lẹ
Chương 173 - Tay Chân Lanh Lẹ 2
Chương 174 - Hai Nữ Nhân Bát Quái
Chương 175 - Trong Lòng Có Hai Nam Nhân
Chương 176 - Nguyên Nhân 1
Chương 177 - Nguyên Nhân 2
Chương 178 - Nguyên Nhân 3
Chương 179 - Đại Kết Cục
Chương 180 - Đại Kết Cục ( Hết )
Thái hậu không trả lời nàng, nhìn thoáng qua bốn phía, chậm rãi nói: “Phong Linh mang đến cho ta đồ nướng ăn thật ngon a.
”
Cổ Lạc Nhi há lại không nghe ra ý trong lời nàng.
Còn không phải muốn nàng hảo hảo lấy lòng nàng.
Không thành vấn đề, chuyện nhỏ.
Cổ Lạc Nhi hết sức phấn khởi nói: “Thái hậu, kia cũng đâu tính là ngon, còn có thứ ăn ngon hơn a.
”
“A, ở đâu a? Ở đâu a?”
Thái hậu hai mắt tỏa sáng, hết nhìn đông tới nhìn tây.
Cổ Lạc Nhi kéo nàng đi tới bên cạnh sạp thiêu nướng, đỡ nàng ngồi xuống.
“Ở chỗ này này.
”
Thái hậu liếc nhìn cái sạp, bất mãn nói: “Trống không, nào có a?”
Cổ Lạc Nhi đưa cho Thái hậu một xâu thịt sống đã tẩm gia vị, nói: “Đương nhiên là phải tự tay mình nướng mới ngon.
”
Thái hậu cũng không tiếp nhận xâu thịt, cổ vặn vẹo, bĩu môi nói: “Còn muốn ai gia tự mình nướng? Ngươi nướng thật ngon cho ai gia ăn.
”
Cổ Lạc Nhi rốt cục có phần hiểu ra, Đông Phong Linh vì sao nói mẫu hậu nàng là Lão ngoan đồng, thật là có điểm giống vậy a.
Chỉ thiêu nướng cũng cần phải nổi cáu.
Làm dịu nói: “Ta nướng không ngon bằng chính người nướng, không tin, người thử xem. Nếu như ta nói sai, ngươi phạt ta ăn ớt đi.
”
Đông Phong Linh đã ở bên cạnh phụ họa.
“Đúng vậy a đúng vậy a, mẫu hậu, thật sự tự mình nướng ăn mới ngon. Ngươi thử xem đi.
”
Thái hậu bán tín bán nghi tiếp nhận xâu thịt, đặt ở trên lửa nướng.
Nguyệt quý phi xa xa nhìn thấy, trong lòng thầm hận.
Nếu Cổ Lạc Nhi lừa được Thái hậu ngoan ngoãn nghe theo, sau này mình trong cung còn có thể có đất cắm dùi sao?
Không được, nàng nhất định phải ngăn cản.
Nguyệt quý phi nhướng mày, nảy ra ý hay.
Chạy đến trước mặt Thái hậu, ngồi đối diện nàng, còn chưa nói chuyện, nước mắt đã rơi đầy.
Vốn là muốn ngồi bên người Thái hậu, đáng tiếc hai bên Thái hậu đã bị Đông Phong Linh cùng Cổ Lạc Nhi chiếm cứ, nàng chỉ có thể ngồi ở đối diện.
“Làm sao vậy? Tiểu Nguyệt Nhi?”
Nguyệt quý phi thút tha thút thít nói: “Thái hậu, người cần phải thay ta làm chủ a. Tiên phi nương nương nàng. . . . . .
”
“Nương nương, ” Cổ Lạc Nhi cắt ngang Nguyệt quý phi, ngạc nhiên kêu, “Ngài vẫn còn buồn a? Chỉ là thua một trận, có liên quan gì nữa?”
“Trận gì cơ?” Trong mắt Thái hậu hưng phấn sáng lên.
Quan sát bốn phía.
Kỳ thật a, nàng vừa rồi cũng có chú ý trên mặt đất bừa bãi cùng với y sam của mọi người không chỉnh tề, chỉ là còn chưa kịp hỏi.
Lúc này lại nhìn nhìn trên mặt đất khay đĩa bị ném lung tung, bàn ngã lật, mấy thái giám mà Nguyệt quý phi mang đến trong tay còn cầm roi da mộc côn.
Hét lên: “Là đánh nhau sao? Tiểu Nguyệt Nhi thua? Tiểu Nguyệt Nhi đừng khóc, thua một trận có gì mà gấp?”
Không đợi Nguyệt quý phi trả lời, đã lấy qua một xâu thịt nhét vào trong tay nàng.
“Đến đến đến , ăn một chút sẽ không việc gì. Lạc nhi nói, thiêu nướng này phải tự mình nướng mới ngon, ngươi cũng thử xem.
”
Nguyệt quý phi không thể không tiếp nhận xâu thịt.
Lại còn ăn đồ nướng a, cục tức trong lòng nàng hiện tại còn chưa giải tỏa, làm sao còn nuốt trôi cái gì, càng miễn bàn việc tự mình động thủ nướng.
Thật muốn cầm xâu thịt ném đi, nhưng này là Thái hậu tự tay đưa cho nàng, lại không dám ném.
“Thái hậu.
”
Nguyệt quý phi nước mắt lưng tròng lại muốn cáo trạng.
Cổ Lạc Nhi lập tức lại cắt ngang nàng.
“Thái hậu, trận đấu của chúng ta là như này. Chúng ta giả làm thương gia, bán rong trên đường ở trong núi rừng nướng món thôn quê ăn. Nguyệt quý phi các nàng giả làm cường đạo, đến cướp bóc chúng ta. Sau đó thì, chúng ta đương nhiên muốn hăm hở phản kháng, cho nên liền vùng lên đánh. Thái hậu, người xem chiến trường của chúng ta có phải là rất giống không?”
Thái hậu mạnh mẽ gật đầu.
“Đúng vậy đúng vậy, vừa nhìn liền thấy trận này quá đã.
”
Quay đầu lại oán giận Đông Phong Linh.
“Làm sao ngươi không nói cho mẫu hậu biết có trò đánh lộn này? Bằng không, mẫu hậu có thể tới sớm một chút, xem qua náo nhiệt.
”
Đông Phong Linh làm nũng nói: “Mẫu hậu, con đây không phải sợ làm kinh động đến người sao?”
“Mới sẽ không kinh a, mẫu hậu chính là thích xem đánh lộn. Từ nay về sau, có trò hay xem, không cho tiếp tục giấu mẫu hậu .
”
“Được.
”
Đông Phong Linh đành phải đáp ứng.
Trong lòng thầm than xúi quẩy, nàng làm sao có thể có một lão ngoan đồng mẫu thân như vậy?
Nàng trước đó có thể nào biết Nguyệt quý phi sẽ đến quấy rối?
Nếu biết, nàng làm sao còn không ở chỗ này. May là Cổ Lạc Nhi thắng.
Nguyệt quý phi lại nói không nên lời.
Trong lời Cổ Lạc Nhi ám chỉ nàng, nàng chính là bọn cường đạo cướp của, nàng đúng là đuối lý a.
Lúc này một trận gió thổi qua, quấy đến trên sạp nướng khói đặc cuồn cuộn.
Cổ Lạc Nhi đương nhiên đã sớm lo lắng tới điểm này, đỡ Thái hậu ngồi nơi đầu gió.
Mà Nguyệt quý phi đương nhiên ngồi đúng chỗ cuối gió.
Toàn bộ khói đặc bị gió thổi lên trên mặt Nguyệt quý phi, sặc sụa đến mức nàng nước mắt ròng ròng.
Cổ Lạc Nhi làm như không phát hiện, cực kỳ ân tình khuyên: “Nương nương, nhanh nướng a. Đánh một trận, mệt mỏi, ăn một chút bổ sung thể lực. Nói không chừng ở lại chúng ta còn có thể biểu diễn lần nữa cho Thái hậu xem .
”
Thái hậu lập tức hưng phấn lên.
“Đúng vậy đúng vậy, ở lại biểu diễn thêm trận nữa.
”
Nguyệt quý phi làm sao còn chịu được, đỏ mắt nói: “Thái hậu, đầu nô tỳ có chút đau nhức, không có biện pháp bồi bạn cùng Thái hậu .
”
“A. . . ” Thái hậu quan tâm hỏi, “Có nặng lắm không?”
Nguyệt quý phi lắc đầu.
“Không việc gì, trở về nghỉ ngơi một chút là ổn. Nô tỳ cáo lui.
”
Dứt lời đứng lên, muốn trở về.
Cổ Lạc Nhi hướng nàng kêu to: “Nương nương, để ta kêu người đi tìm ngự y xem ngươi một chút đi.
”
“Không cần.
”
Nguyệt quý phi mấy chữ này dường như theo môi nặn ra, hung hăng trừng mắt nhìn Cổ Lạc Nhi một cái.
Hừ, Tiên phi đáng giận, không cần phải quá mức.
Cổ Lạc Nhi bình thản ung dung mà nướng đồ.
Hì hì cười nói: “Nương nương, có bệnh cũng đừng tự mình chống đỡ nha.
”
Nguyệt quý phi trong lòng thầm mắng, ngươi mới có bệnh a.
Trong miệng lại giả vờ khách khí nói: “Đa tạ Tiên phi quan tâm.
”
Khẩu khí cực kỳ nồng.
Cổ Lạc Nhi chế nhạo nàng cũng đã đủ, cũng không muốn lại nhìn thấy gương mặt khiến người ta chán ghét kia của nàng, chỉ mong nàng nhanh nhanh rời đi, bởi vậy cười cười, không nói thêm gì nữa.
Nguyệt quý phi như chạy trốn rời khỏi rừng Lê Tuyết, nghĩ nghĩ, lại chưa trở về, mà là đi tới tàng cây Hạnh hoa Đông Phong Túy thường ngủ, muốn đi tìm Đông Phong Túy cáo trạng.
Há đoán được Đông Phong Túy sớm có dự kiến trước, Nguyệt quý phi lại chụp hụt.
Nguyệt quý phi đành phải áp chế lửa giận ngập tràn, trở lại Kim Thiền điện của nàng, suy tư về biện pháp trả thù Cổ Lạc Nhi.
Cổ Lạc Nhi biết tư tình của nàng và Phùng thái úy, lại uy hiếp đến địa vị hậu cung của nàng, tuyệt đối không thể giữ lại.
Nguyệt quý phi cân nhắc, trong mắt dần dần lộ ra một tia hung ác.
Tia sáng giống như ăn thịt người.