Chương 1 - Cô Gái Xinh Đẹp Ở Sau Núi
Chương 2 - Qủy Dạ Hành
Chương 3 - Thi Độc Và Bột Nếp
Chương 4 - Chín Mạng Của Mèo
Chương 5 - Xác Chết Ngủ Trong Khoang Bụng
Chương 6 - Đôi Giày Thêu Hoa Của Bà Lý
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chấp Niệm Của Ta Là Chàng : Đỗ Minh
Chương 9 - Quy Tắc Của Giang Hoài
Chương 10 - Ông Ta Đã Đào Mộ Của Hứa Thiến Lên
Chương 11 - Người Chết Giống Như Đèn Tắt
Chương 12 - Rước Kiệu Hoa Đến Cưới Chị
Chương 13 - Áo Hoa, Giày Thêu Hoa
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Tôi? Thuần Dương Chi Nhân?
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Người Đần Độn
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Vị Khách Đến Từ Quỷ Gian
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Bệnh Viện Phụ Sản
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Vợ Trước Của Ông Ta
Chương 28 - Ma Nhập
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Hứa Thiến
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Tạm Biệt Con Đường Âm Dương
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Phật Độ Có Nhân Duyên
Chương 45 - Quay Về Dương Gian
Chương 46 - Thuật Ngũ Hành
Chương 47 - Cây Không Động,Mà Lòng Người Động
Chương 48 - Cái Chết Của Thẩm Trường Thu
Chương 49 - Nước Mắt Của Thẩm Băng Dao
Chương 50 - Sói Tập Kích Đêm Khuya
Chương 51 - Liễu Rủ Hoa Cười Lại Gặp Làng
Chương 52 - Con Ma Trên Nắp Quan Tai
Chương 53 - Để Người Chết Nói Chuyện
Chương 54 - Người Gỗ Giết Người
Chương 55 - Câu Chuyện Trước Đây Của Thôn Tân Mộc
Chương 56 - Anh Em Đông Cứng Ở Trong Tuyết
Chương 57 - Lại Là Một Con Rối Gỗ
Chương 58 - Võ Sinh Trong Tuyết
Chương 59 - Một Cái Vé Xem Hí Kịch
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Đạo Thuật Và Hí Thuật
Chương 62 - Xã Hội Pháp Trị
Chương 63 - Xem Xem Màu Sắc Của Trái Tim Ông
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Mối Quan Hệ Giữa Thẩm Trường Thu Và Qủy Mộ Môn
Chương 66 - Quay Về Tiệm Quan Tài
Chương 67 - Cô Ta Thích Trẻ Con
Chương 68 - Bệnh Viện Cháy
Chương 69 - Cậu Cũng Không Cần Tôi Nữa?
Chương 70 - Sư Đồ Rạn Nút?
Chương 71 - Hai Phòng Đơn
Chương 72 - Trạm Tiếp Theo : Núi Long Quyết
Chương 73 - Niên Thú
Chương 74 - Lời Mời Đến Từ Thiên Huyền Quan
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Kính Phương Thiên
Chương 77 - Chùa Thừa Duyên
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Đêm Đầu Tiên Ở Trong Chùa
Chương 80 - Bóng Hình Trong Màn Đêm
Chương 81 - Lời Nguyền Của Lop Nur ( La Bố Lạc : Địa Danh)
Chương 82 - Tiểu Hòa Thượng Phục Sinh
Chương 83 - Nếu Như Hỏi Duyên Phận,Thì Phải Xem Kiếp Sau
Chương 84 - Thầy Bói Mắt Mù
Chương 85 - Giấc Mơ Minh Quỷ
Chương 86 - Thiên Huyền Quan
Chương 87 - Thiên Cơ Không Thể Thay Đổi
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Sự Tỉnh Lại Của Hứa Thiến
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chị Chính Là Tương Lai Của Em
Chương 93 - Không Còn Nợ Nhau
Chương 94 - Giair Thoát Và Trốn Chạy
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Đến Vì Thừa Duyên,Về Vì Thừa Duyên
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Mười Người Chết
Chương 103 - Sợi Dây Chuyền Khắc Hoa Văn Quỷ Sát
Chương 104 - Lão An Mày Xin Gạo
Chương 105 - Thi Thể Trong Bùn
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Thi Thể Bò Lên Từ Dưới Mộ
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Âm Mưu Của Giang Hoài
Chương 112 - Tôi Bò Ra Từ Trong Mộ
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Lão Quỷ Và Đạo Sĩ
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Cành Ô Liu Của Tạ Chính Đức
Chương 117 - Con Người Rốt Cuộc Cũng Chỉ Vì Bản Thân
Chương 118 - Vu Cáo Hãm Hại
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Đoạt Lại Xác Thịt
Chương 122 - Ân Oán 30 Năm
Chương 123 - Môn Chủ Quỷ Mộ Môn
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Chương 128
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Trung Tâm Giám Định Pháp Y
Chương 132 - Trứng Cóc Ở Trong Tử Cung
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Ôm Cây Đợi Thỏ
Chương 135 - Cái Chết Của Quỷ Anh ( Đứa Bé Trong Bụng Quỷ Nương)
Chương 136 - Chương 136
Chương 137 - Chương 137
Chương 138 - Chương 138
Chương 139 - Chương 139
Chương 140 - Chương 140
Chương 141 - Chương 141
Chương 142 - Chương 142
Chương 143 - Chương 143
Chương 144 - Chương 144
Chương 145 - Chương 145
Chương 146 - Chương 146
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Chương 148
Chương 149 - Chương 149
Chương 150 - Chương 150
Chương 151 - Chương 151
Chương 152 - Chương 152
Chương 153 - Chương 153
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Cuộc Đọ Sức Giữa Đạo Và Cổ
Chương 156 - Chương 156
Chương 157 - Chương 157
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Huyết Anh
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Chương 162
Chương 163 - Chương 163
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Chương 165
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - Tình Cha Như Núi
Chương 168 - Quỷ Nương…Chết Rồi
Chương 169 - Chương 169
Chương 170 - Chương 170
Chương 171 - Chương 171
Chương 172 - Chương 172
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Chương 174
Chương 175 - Chương 175
Chương 176 - Châu Công Cổ
Chương 177 - Chương 177
Chương 178 - Chương 178
Chương 179 - Chương 179
Chương 180 - Chương 180
Chương 181 - Chương 181
Chương 182 - Chương 182
Chương 183 - Chương 183
Chương 184 - Chương 184
Chương 185 - Chương 185
Chương 186 - Chương 186
Chương 187 - Chương 187
Chương 188 - Chương 188
Chương 189 - Chương 189
Chương 190 - Chương 190
Chương 191 - Chương 191
Chương 192 - Chương 192
Chương 193 - Chương 193
Chương 194 - Chương 194
Chương 195 - Chương 195
Chương 196 - Chương 196
Chương 197 - Chương 197
Chương 198 - Chương 198
Chương 199 - Chương 199
Chương 200 - Chương 200
Chương 201 - Chương 201
Chương 202 - Chương 202
Chương 203 - Chương 203
Chương 204 - Chương 204
Chương 205 - Chương 205
Chương 206 - Chương 206
Chương 207 - Chương 207
Chương 208 - Chương 208
Chương 209 - Chương 209
Chương 210 - Chương 210
Chương 211 - Chương 211
Chương 212 - Chương 212
Chương 213 - Chương 213
Chương 214 - Chương 214
Chương 215 - Chương 215
Chương 216 - Chương 216
Chương 217 - Chương 217
Chương 218 - Chương 218
Chương 219 - Chương 219
Chương 220 - Chương 220
Chương 221 - Chương 221
Chương 222 - Chương 222
Chương 223 - Chương 223
Chương 224 - Chương 224
Chương 225 - Chương 225
Chương 226 - Chương 226
Chương 227 - Chương 227
Chương 228 - Chương 228
Chương 229 - Chương 229
Chương 230 - Chương 230
Chương 231 - Chương 231
Chương 232 - Chương 232
Chương 233 - Chương 233
Chương 234 - Chương 234
Chương 235 - Chương 235
Chương 236 - Nghiệp Báo Lại Đến
Chương 237 - Chương 237
Chương 238 - Chương 238
Chương 239 - Chương 239
Chương 240 - Chương 240
Chương 241 - Chương 241
Chương 242 - Chương 242
Chương 243 - Chương 243
Chương 244 - Chương 244
Chương 245 - Chương 245
Chương 246 - Chương 246
Chương 247 - Chương 247
Chương 248 - Chương 248
Chương 249 - Chương 249
Chương 249 - Nếu Em Thành Phật
Chương 250 - Sự Toàn Thành Của Cô Ấy
Chương 251 - Trở Lại Cõi Âm
Chương 252 - Sư Phụ Gặp Nạn
Chương 253 - Kẻ Làm Hại Sư Phụ Ta, Không Thể Tha Thứ
Chương 254 - Chương 255
Chương 255 - Chương 256
Chương 256 - Chương 257
Chương 257 - Chương 258
Chương 258 - Chương 259
Chương 259 - Chương 260
Chương 260 - Chương 261
Chương 261 - Chương 262
Chương 262 - Chương 263
Chương 263 - Chương 264
Chương 264 - Chương 265
Chương 265 - Chương 266
Chương 266 - Chương 267
Chương 267 - Chương 268
Chương 268 - Chương 269
Chương 269 - Chương 270
Chương 1 - Cô Gái Xinh Đẹp Ở Sau Núi
Chương 2 - Qủy Dạ Hành
Chương 3 - Thi Độc Và Bột Nếp
Chương 4 - Chín Mạng Của Mèo
Chương 5 - Xác Chết Ngủ Trong Khoang Bụng
Chương 6 - Đôi Giày Thêu Hoa Của Bà Lý
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chấp Niệm Của Ta Là Chàng : Đỗ Minh
Chương 9 - Quy Tắc Của Giang Hoài
Chương 10 - Ông Ta Đã Đào Mộ Của Hứa Thiến Lên
Chương 11 - Người Chết Giống Như Đèn Tắt
Chương 12 - Rước Kiệu Hoa Đến Cưới Chị
Chương 13 - Áo Hoa, Giày Thêu Hoa
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Tôi? Thuần Dương Chi Nhân?
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Người Đần Độn
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Vị Khách Đến Từ Quỷ Gian
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Bệnh Viện Phụ Sản
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Vợ Trước Của Ông Ta
Chương 28 - Ma Nhập
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Hứa Thiến
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Tạm Biệt Con Đường Âm Dương
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Phật Độ Có Nhân Duyên
Chương 45 - Quay Về Dương Gian
Chương 46 - Thuật Ngũ Hành
Chương 47 - Cây Không Động,Mà Lòng Người Động
Chương 48 - Cái Chết Của Thẩm Trường Thu
Chương 49 - Nước Mắt Của Thẩm Băng Dao
Chương 50 - Sói Tập Kích Đêm Khuya
Chương 51 - Liễu Rủ Hoa Cười Lại Gặp Làng
Chương 52 - Con Ma Trên Nắp Quan Tai
Chương 53 - Để Người Chết Nói Chuyện
Chương 54 - Người Gỗ Giết Người
Chương 55 - Câu Chuyện Trước Đây Của Thôn Tân Mộc
Chương 56 - Anh Em Đông Cứng Ở Trong Tuyết
Chương 57 - Lại Là Một Con Rối Gỗ
Chương 58 - Võ Sinh Trong Tuyết
Chương 59 - Một Cái Vé Xem Hí Kịch
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Đạo Thuật Và Hí Thuật
Chương 62 - Xã Hội Pháp Trị
Chương 63 - Xem Xem Màu Sắc Của Trái Tim Ông
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Mối Quan Hệ Giữa Thẩm Trường Thu Và Qủy Mộ Môn
Chương 66 - Quay Về Tiệm Quan Tài
Chương 67 - Cô Ta Thích Trẻ Con
Chương 68 - Bệnh Viện Cháy
Chương 69 - Cậu Cũng Không Cần Tôi Nữa?
Chương 70 - Sư Đồ Rạn Nút?
Chương 71 - Hai Phòng Đơn
Chương 72 - Trạm Tiếp Theo : Núi Long Quyết
Chương 73 - Niên Thú
Chương 74 - Lời Mời Đến Từ Thiên Huyền Quan
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Kính Phương Thiên
Chương 77 - Chùa Thừa Duyên
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Đêm Đầu Tiên Ở Trong Chùa
Chương 80 - Bóng Hình Trong Màn Đêm
Chương 81 - Lời Nguyền Của Lop Nur ( La Bố Lạc : Địa Danh)
Chương 82 - Tiểu Hòa Thượng Phục Sinh
Chương 83 - Nếu Như Hỏi Duyên Phận,Thì Phải Xem Kiếp Sau
Chương 84 - Thầy Bói Mắt Mù
Chương 85 - Giấc Mơ Minh Quỷ
Chương 86 - Thiên Huyền Quan
Chương 87 - Thiên Cơ Không Thể Thay Đổi
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Sự Tỉnh Lại Của Hứa Thiến
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chị Chính Là Tương Lai Của Em
Chương 93 - Không Còn Nợ Nhau
Chương 94 - Giair Thoát Và Trốn Chạy
Chương 95 - Chương 95
Chương 96 - Chương 96
Chương 97 - Chương 97
Chương 98 - Chương 98
Chương 99 - Đến Vì Thừa Duyên,Về Vì Thừa Duyên
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Chương 101
Chương 102 - Mười Người Chết
Chương 103 - Sợi Dây Chuyền Khắc Hoa Văn Quỷ Sát
Chương 104 - Lão An Mày Xin Gạo
Chương 105 - Thi Thể Trong Bùn
Chương 106 - Chương 106
Chương 107 - Chương 107
Chương 108 - Thi Thể Bò Lên Từ Dưới Mộ
Chương 109 - Chương 109
Chương 110 - Chương 110
Chương 111 - Âm Mưu Của Giang Hoài
Chương 112 - Tôi Bò Ra Từ Trong Mộ
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Lão Quỷ Và Đạo Sĩ
Chương 115 - Chương 115
Chương 116 - Cành Ô Liu Của Tạ Chính Đức
Chương 117 - Con Người Rốt Cuộc Cũng Chỉ Vì Bản Thân
Chương 118 - Vu Cáo Hãm Hại
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Chương 120
Chương 121 - Đoạt Lại Xác Thịt
Chương 122 - Ân Oán 30 Năm
Chương 123 - Môn Chủ Quỷ Mộ Môn
Chương 124 - Chương 124
Chương 125 - Chương 125
Chương 126 - Chương 126
Chương 127 - Chương 127
Chương 128 - Chương 128
Chương 130 - Chương 130
Chương 131 - Trung Tâm Giám Định Pháp Y
Chương 132 - Trứng Cóc Ở Trong Tử Cung
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Ôm Cây Đợi Thỏ
Chương 135 - Cái Chết Của Quỷ Anh ( Đứa Bé Trong Bụng Quỷ Nương)
Chương 136 - Chương 136
Chương 137 - Chương 137
Chương 138 - Chương 138
Chương 139 - Chương 139
Chương 140 - Chương 140
Chương 141 - Chương 141
Chương 142 - Chương 142
Chương 143 - Chương 143
Chương 144 - Chương 144
Chương 145 - Chương 145
Chương 146 - Chương 146
Chương 147 - Chương 147
Chương 148 - Chương 148
Chương 149 - Chương 149
Chương 150 - Chương 150
Chương 151 - Chương 151
Chương 152 - Chương 152
Chương 153 - Chương 153
Chương 154 - Chương 154
Chương 155 - Cuộc Đọ Sức Giữa Đạo Và Cổ
Chương 156 - Chương 156
Chương 157 - Chương 157
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Huyết Anh
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Chương 162
Chương 163 - Chương 163
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Chương 165
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - Tình Cha Như Núi
Chương 168 - Quỷ Nương…Chết Rồi
Chương 169 - Chương 169
Chương 170 - Chương 170
Chương 171 - Chương 171
Chương 172 - Chương 172
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Chương 174
Chương 175 - Chương 175
Chương 176 - Châu Công Cổ
Chương 177 - Chương 177
Chương 178 - Chương 178
Chương 179 - Chương 179
Chương 180 - Chương 180
Chương 181 - Chương 181
Chương 182 - Chương 182
Chương 183 - Chương 183
Chương 184 - Chương 184
Chương 185 - Chương 185
Chương 186 - Chương 186
Chương 187 - Chương 187
Chương 188 - Chương 188
Chương 189 - Chương 189
Chương 190 - Chương 190
Chương 191 - Chương 191
Chương 192 - Chương 192
Chương 193 - Chương 193
Chương 194 - Chương 194
Chương 195 - Chương 195
Chương 196 - Chương 196
Chương 197 - Chương 197
Chương 198 - Chương 198
Chương 199 - Chương 199
Chương 200 - Chương 200
Chương 201 - Chương 201
Chương 202 - Chương 202
Chương 203 - Chương 203
Chương 204 - Chương 204
Chương 205 - Chương 205
Chương 206 - Chương 206
Chương 207 - Chương 207
Chương 208 - Chương 208
Chương 209 - Chương 209
Chương 210 - Chương 210
Chương 211 - Chương 211
Chương 212 - Chương 212
Chương 213 - Chương 213
Chương 214 - Chương 214
Chương 215 - Chương 215
Chương 216 - Chương 216
Chương 217 - Chương 217
Chương 218 - Chương 218
Chương 219 - Chương 219
Chương 220 - Chương 220
Chương 221 - Chương 221
Chương 222 - Chương 222
Chương 223 - Chương 223
Chương 224 - Chương 224
Chương 225 - Chương 225
Chương 226 - Chương 226
Chương 227 - Chương 227
Chương 228 - Chương 228
Chương 229 - Chương 229
Chương 230 - Chương 230
Chương 231 - Chương 231
Chương 232 - Chương 232
Chương 233 - Chương 233
Chương 234 - Chương 234
Chương 235 - Chương 235
Chương 236 - Nghiệp Báo Lại Đến
Chương 237 - Chương 237
Chương 238 - Chương 238
Chương 239 - Chương 239
Chương 240 - Chương 240
Chương 241 - Chương 241
Chương 242 - Chương 242
Chương 243 - Chương 243
Chương 244 - Chương 244
Chương 245 - Chương 245
Chương 246 - Chương 246
Chương 247 - Chương 247
Chương 248 - Chương 248
Chương 249 - Chương 249
Chương 249 - Nếu Em Thành Phật
Chương 250 - Sự Toàn Thành Của Cô Ấy
Chương 251 - Trở Lại Cõi Âm
Chương 252 - Sư Phụ Gặp Nạn
Chương 253 - Kẻ Làm Hại Sư Phụ Ta, Không Thể Tha Thứ
Chương 254 - Chương 255
Chương 255 - Chương 256
Chương 256 - Chương 257
Chương 257 - Chương 258
Chương 258 - Chương 259
Chương 259 - Chương 260
Chương 260 - Chương 261
Chương 261 - Chương 262
Chương 262 - Chương 263
Chương 263 - Chương 264
Chương 264 - Chương 265
Chương 265 - Chương 266
Chương 266 - Chương 267
Chương 267 - Chương 268
Chương 268 - Chương 269
Chương 269 - Chương 270
Huyện Tinh Sa là một thành phố cổ không to không bé,
kiến trúc ở trong thành đều giữ trọn vẹn hơi thở nồng nàn của những năm 80,
90,
những căn nhà xi măng cao cao thấp thấp sừng sững hai bên đường cái,
có rất nhiều ngã tư bị hư hỏng vẫn chưa kịp sửa chữa,
nhưng số lượng xe đi lại khá ít,
không có quá nhiều sự cố giao thông xảy ra
Chu Thế Cung lái máy cày chở theo tôi đi từ thôn Tân Mộc đến huyện Tinh Sa,
tốn thời gian cả một ngày,
đợi đến 6,
7 giờ tối,
ông ấy mới dừng lại trước một nhà hát kịch
Nhà Hát Kịch Tinh Sa
Cái tên giống hoàn toàn với cái tên ở trên vé,
xem ra đây chính là nơi mà tôi và Chu Thế Cung cần đến
Cùng với sự phát triển và thay đổi hoàn toàn của thời đại,
mười năm trở lại đây những tòa cao ốc,
chung cư mọc lên như nấm,
thời đại mới đã bắt đầu cuộc sống có tiết tấu nhanh,
một lòng lo kiếm tiền nuôi gia đình,
những nghệ thuật cùng nghề thủ công lão tổ tông truyền lại cũng dần bị mai một,
như là múa rối gỗ,
kinh kịch...
những thứ này ở trong thành phố phồn hoa đã trở nên khó thấy hơn,
co điều ở những thành phố phát triển khá chậm vẫn còn bảo tồn được hoàn hảo những cái này
“ chú Cung,
cháu mới tu đạo có mấy tháng,
tên Phương Trung Chính đó có thể đặt người gỗ vào trong phòng cháu một cách thần không biết quỷ không hay,
ông ta nhất định là có đạo hành,
cháu không chắc có thể đánh được ông ta,
cũng không chắc có bảo vệ được chú hay không,
hay là chúng ta đi đi” Nhìn dáng vẻ sắp sửa đi vào nhà hát kịch của Chu Thế Cung,
tôi kéo ông ấy lại,
lo lắng nói
Dù gì tôi chỉ là một tên nhóc mới tròn 18 hiểu biết nông cạn về thế sự,
đối với sự nguy hiểm không lường trước này,
tôi luôn cảm thấy tránh càng xa càng tốt
Nhuwg mà,
Chu Thế Cung không nghe tôi khuyên nhủ,
ông ta cất cẩn thận súng ngắn trong tay,
lắc đầu với tôi : “ Phương Trung Chính khiến cho hồn phách của Phùng Tùng hại chết hai đứa cháu của tôi,
cả đời này tôi đã không còn chỗ dựa,
nếu như không báo được mối thù này,
sống tiếp còn có ý nghĩa gì chứ?”
Nói xong ,
ông ta bước lên bậc thềm,
đồng thời còn không quên nói với tôi một câu : “ Đỗ Minh,
cậu là một đứa trẻ tốt,
cậu giúp thôn chúng tôi đủ nhiều rồi,
chuyện này thực sự không liên quan gì đến cậu,
hay là cậu đi trước đi”
Không cần Chu Thế Cung nói,
bây giờ tôi chỉ mong sao có thể đi,
nhưng nếu như tôi đi rồi ông ta phải làm sao
Nghĩ đến đây,
tôi đành lắc đầu,
miễn cưỡng đi vào nhà hát kịch cùng ông ta
Bây giờ đã là 7h tối,
khoảng cách đến lúc biểu diễn kịch còn 30 p,
nhưng bên trong khán giả đã đông nghịt,
những người này ai nấy đều là người trung niên 40 tuổi trở lên,
như một tên nhóc trẻ tuổi như tôi thì ở trong rạp giống như là một hình ảnh mới mẻ
Tên Phương Trung Chính mà tôi chưa biết gì về hắn này,
dường như rất nể mặt tôi,
vé mà ông ta đưa cho tôi,
có thể để tôi đồng thời đưa nhiều người đến,
hơn nữa,
vị trí của tôi và Chu Thế Cung là hàng đầu tiên,
là một cái bàn vuông độc lập,
lúc tôi và Chu Thế Cung đến,
nhân viên bên cạnh còn bưng trà lên cho chúng tôi,
thạm chí còn có một bình rượu Nhị Oa Đầu
“ tên Phương Trung Chính này đối đãi với kẻ thù không ngờ cũng khách sáo thật”
Tôi nghịch tấm vé mới phát hiện rằng,
vị trí này là chỗ cao quý nhất đồng thời cũng là chỗ có góc nhìn tốt nhất trong rạp hát,
cũng chính là vị trí VIP trong truyền thuyết
Nhưng mà,
Chu Thế Cung không có động tĩnh gì,
sờ mó súng ở trong lòng,
mạnh mẽ uống một ngụm rượu
Tôi không nói chuyện nữa,
không bao lâu,
rèm trên sân khấu được kéo ra,
một hợp xướng chiêng,
trống,
khèn,
tiêu vang lên hai bên—— biểu diễn bắt đầu rồi
Giống như những gì trên vé giới thiệu,
vở mở đầu chính là “ Bao Công Trảm Quốc Cữu”
Trên sân khấu,
lúc này bày ra một vụ xử án cổ đại lúc thăng đường của huyện quan,
trong tiếng hòa tấu của chiêng và trống,
một vị quan mặc hắc bào ,
da mặt đen vẽ thêm ánh trăng lưỡi liềm cùng bộ râu dài bước ra từ sau sân khấu,
sau đó nhân vật này vuốt vuốt bộ râu dài,
bắt đầu hát,
dưới sân khấu,
lập tức truyền đến tiếng cổ vũ của khán giả
“ chú Cung,
Bao Công mặt đen trên sân khấu,
chính là Phương Trung Chính sao?”
Tôi chỉ nhân vật trên sân khấu,
hỏi Chu Thế Cung,
nếu như tôi nhớ không nhầm,
màn biểu diễn này Phương Trung Chính là diễn viên chính
Chu Thế Cung gật đầu,
lúc này ông ta mắt không chớp nhìn chằm chằm vào người diễn Bao Công trên sân khấu
Tôi vốn cho rằng Chu Thế Cung sẽ lập tức chạy lên sân khấu,
bắn một phát tên Bao Công vẫn chưa kịp chém quốc cữu này
Nhưng mà,
da thịt trên mặt của ông ta co giật,
không thề có ý cầm lấy cây súng trong người,
mà tiếp tục trầm mặc xem kịch,
có lẽ ông ta cũng không muốn động thủ trước mặt nhiều người như thế
Lúc tôi còn nhỏ,
thường có một số vở diễn của các đoàn đến các tỉnh lẻ diễn,
tôi cũng không ít lần đi xem cùng bố mẹ
Chỉ có điều,
tôi chỉ xem sự nhộn nhịp thôi,
những tiếng hát khác nnhau trong vở hát,
những vai diễn khác nhau,
những cách vẽ mặt đại biểu cho những nhân vật khác nhau ….
thì tôi không hiểu chút gì
Tiếng cỗ vũ hô hoán của khán giả không ngừng vang lên,
vở kịch trên sân khấu có lẽ rất đặc sắc,
nhưng tôi vẫn chỉ là xem náo nhiệt,
còn trong lòng thì tâm sự trùng trùng,
bởi vì tôi không biết,
sau màn náo nhiệt này,
chờ đợi tôi và Chu Thế Cung,
rốt cuộc là cái gì
Tiếng vỗ tay cùng sự tán thưởng không ngừng truyền đến từ dưới sân khấu,
lúc hổ đầu đao được vác lên sân khấu lập tức đạt đến cao trào,
theo với lưỡi của hổ đầu đao hạ xuống,
khúc “ Bao Công trảm Quốc cữu” cũng đến hồi kết
Nhân viên trên sân khấu cùng đạo cụ lần lượt lui xuống,
duy chỉ có Phương TRung Chính diễn vai bao công vẫn ở lại trên sân khấu,
tay áo dài của ông ta phất qua mặt,
bộ mặt của Bao Công ngay lập tức biến thành khuôn mặt của Quan Công
Đây là tiết mục thứ hai của buổi biểu diễn ngày hôm nay : Biến đổi khuôn mặt ( cái này là môn nghệ thuật của TQ,
có thể lên mạng xem thử,
không có tà mị ở đây đâu nha)
Không thể không nói rằng,
Phương Trung Chính vô cùng uyên tâm ở phương diện hí kịch,
tôi tuy xem không hiểu,
nhưng vô cùng tò mò với tiết mục biến đổi khuôn mặt này,
thậm chí nghe nói kỹ xảo biến đổi khuôn mặt là thuộc về cơ mật của quốc gia
Nhưng Phương Trung Chính này,
lại chưa đến nửa phút ,
liên tục biến đổi được hơn 20 khuôn mặt khác nhau,
đồng thời mỗi lần biến đổi,
đồ áo trang sức trên người ông ta cũng đồng thời thay đổi theo,
nếu như không phải vì tôn nghiêm lúc này của bản thân,
tôi suýt nữa đã vỗ tay cho ông ta rồi
Ngoài hai tiết mục Bao Công và biến đổi khuôn mặt,
nhà hát kịch còn có một vở múa rối gỗ,
chỉ có điều vở rối gỗ này không phải do Phương Trung Chính biểu diễn,
sau khi màn biến đổi khuôn mặt kết thúc,
ông ta bèn quay về phòng hóa trang sau hậu trường
Cùng lúc với Phương Trung Chính đi vào phòng hóa trang,
Chu Thế Cung cũng đứng dậy,
đi vào bên trong,
tôi sợ sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn,
cũng vội vàng đuổi theo
Phòng hóa trang không thể tùy tiện ra vào,
lúc chúng tôi đi đến cửa,
lập tức bị nhân viên chặn lai,
Phương Trung Chính chỉ nhìn chúng tôi một cái,
sau đó bảo nhân viên thả ra
Lúc này,
ông ta đang ngồi tẩy trang,
ông ta cởi đồ áo diễn ra treo lên móc áo
“ cậu là Đỗ Minh nhỉ?” Phương Trung Chính vừa tẩy trang vừa hỏi
Tôi gật đầu,
căng thẳng nắm chặt lấy chày giáng ma trên eo
“ rất tốt,
tuổi còn trẻ,
lại nhanh như vậy đã nhận ra được môn đạo của những con rối gỗ kia,
còn giết được con rể ta”
Phương Trung Chính nói xong thì mặc một bộ đồ thời Đường bình thường hay mặc nhìn tôi,
lúc này tiếng tiếng chiêng trống trong nhà hát truyền vào phòng hóa trang,
làm cả căn phòng ồn ào,
làm người khác nghe không rõ được những gì chúng tôi nói
Ông ta cười,
nếp nhăn trên mặt co lại thành một hình thái rất kì lạ, “ đương nhiên rồi,
đối với ông, hắn ta là gieo gió gặt bão,
còn đối với tôi,
đây là chuyện nào phải ra chuyện nấy”
“ vậy thì ông gọi tôi đến đây làm gì,
?”
“ đương nhiên là đòi lại công bằng cho con rể của tôi rồi” , “ cậu rất gan dạ,
thực sự tôi không nghĩ rằng cậu lại dám đến”
Trong lòng tôi cười khổ,
nếu như không phải vì Chu Thế Cung,
tôi đến hay không thì chưa chắc
Lúc này,
Phương Trung Chính nhìn Chu Thế Cung nãy giờ vẫn không nói chuyện,
nheo mắt nói : “ thực ra tôi không ngờ nhất là,
ông sẽ đến,
tôi nhớ trong số người đánh chết con rể tôi,
ông cũng có phần”
Sắc mặt của Chu Thế Cung rất khó coi,
ông ta cắn răng “ hai đưa cháu của tôi đã chết,
tôi sao có thể không đến chứ?”
“ không sai,
đều là ân oán cá nhân,
đương nhiên là cá nhân đến giải quyết”
Nói xong,
sắc mặt của Phương Trung Chính dần dần trở nên u tối, “ bây giờ trà cũng uống rồi,
kịch cũng xem rồi,
vậy các ngươi thấy,
ân oán của chúng ta,
giải quyết bây giờ,
hay là đợi sau khi kịch kết thúc,
người khác rời đi hết ?”