Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Khoảng Cách Quá Xa
Chương 58 - Anh Bị Tai Nạn
Chương 59 - Ôn Lại Kỉ Niệm Xưa
Chương 60 - Kết Thúc
Chương 61 - Chương Ngoại Truyện 1
Chương 62 - Tập Hợp
Chương 63 - Giấc Mơ Không Có Thực
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Khoảng Cách Quá Xa
Chương 58 - Anh Bị Tai Nạn
Chương 59 - Ôn Lại Kỉ Niệm Xưa
Chương 60 - Kết Thúc
Chương 61 - Chương Ngoại Truyện 1
Chương 62 - Tập Hợp
Chương 63 - Giấc Mơ Không Có Thực
-Ch ư ơng 22
-Có gì đâu mà phải tức.
Bàn của chung chứ đâu phải của riêng cậu ta.
Nói rôi cô hất mặt về phía bàn Hạo Phong đang ngồi nhấm nháp li cà phê chờ xem kịch hay.
Về phía Bảo Nam Và Hạo Phong…
-Đây có phải là cậu Trần,
người đang nắm giữ tập đoàn sandow không vậy?-Bảo Nam làm ra vẻ ngạc nhiên lắm
-Cậu là Hà Bảo Nam ?- mặt anh ngẩng lên nhìn Bảo Nam rồi nhấp ngụm cà phê,
vẫn giữ nguyên độ lạnh lung.
-Phải,
chính là tôi.
tôi nhớ không nhầm thì cậu đang ở nước ngoài làm viêc,
sao có thời gian rảnh để về đây và còn đang hiện diện ở 11a.
Tôi nhớ không nhầm thì cậu năm nay cũng 12 rồi nhỉ?
-Việc của tôi,
không khiến cậu quan tâm.
18t,
11?-Hạo Phong trầm giọng xuống mang đầy vẻ sát khí.
Biết được ý của Hạo Phong đag ám chỉ cậu,
cậu nói ra vẻ khổ sở lắm:
-Àk,
một năm nay tôi lao đầu vào cônng việc,
quên mất mình vẫn chưa tốt nghiệp cấp 3 nên tôi quyết định học lại chương trình 11.
Rồi Bảo Nam nhìn về phia Hạo Phong rồi nhìn vào chỗ cậu đang ngồi:
-Xin cho tôi không lịch sự về câu nói này,
nhưng cậu Trần, đây là chỗ ngồi của tôi,
phiền cậu ngồi chỗ khác,
Hạo Phong khẽ cau mày rồi dãn ra,
nở một nụ cười nửa miệng:
-Xin lỗi,
nhưng tôi ngồi chỗ này trước rồi,
cậu thong cảm.
Cả hai bắt đầu chống chọi cho đến khi Minh Anh gặm nhấm hết đồ của mình,
phủi phủi miệng,
cô bước lại gần chỗ Hạo Phong,
cô chỉ vào mặt Bảo Nam,
phán:
-Này cậu gì gì kia.
Chỗ đó Hạo Phong đã ngồi rồi,
bây giờ đã lỡ rồi thì cậu kiếm chỗ khác mà ngồi đi.
Với lại,
bàn ghế ở đây đều là của nhà trường,
cậu nên tôn trọnng một chút đi, đừng ôm khư khư như báu vật í.
Bảo Nam ngạc nhiên nhìn cô,
giọng có đôi chút tức giận:
-Cô biết tôi là ai không mà dám nói như vậy,
với lại cô và Hạo Phong có quan hệ gì mà cô lại bênh cho hắn ta?
Minh Anh ngẩng đầu lên,
nhìn sâu vào mắt cậu ta:
- Xin lỗi,
nhưng tôi là...
.
bạn gái của anh ấy!