Chương 1 - Người Chồng Lạnh Lùng
Chương 2 - Thô Bạo Xé Quần Lót Của Cô Ra
Chương 3 - Cánh Hoa Non Nớt Co Rút Dữ Dội (H)
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Bạch Nguyệt Quang
Chương 6 - Tôi Chỉ Muốn Một Quả Thận Của Cô Ấy Thôi, Cũng Không Phải Mạng Của Cô Ấy.
Chương 7 - Kết Quả Kiểm Tra Sức Khỏe Rất Bình Thường
Chương 8 - Giúp Cô Cạo Thịt Cua.
Chương 9 - Chồng Mình Có Người Khác, Cô Thật Đáng Thương
Chương 10 - Bí Mật Trong Ngăn Kéo
Chương 11 - Người Chu Thần Diệp Yêu, Quả Thật Là Một Người Khác
Chương 12 - Sốt Cao
Chương 13 - Anh Đau Lòng Cho Cô
Chương 14 - Cô Muốn Về Nhà
Chương 15 - Nhìn Cô Xuất Thần
Chương 16 - Cưỡng Ép Đưa Cô Về Nhà
Chương 17 - Chu Thần Diệp, Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 18 - Nghĩa Vụ Vợ Chồng Nên Thực Hiện Trong Hôn Nhân
Chương 19 - Buồn Nôn Đến Ói
Chương 20 - Gặp Tống Ôn Ngưng
Chương 21 - Làm Từ Phía Sau Chắc Sẽ Rất Sảng Khoái.
Chương 22 - Nguyễn Nam Tô Bị Đánh
Chương 23 - Tháo Một Cánh Tay Của Cậu Ta Nhé?
Chương 24 - Thà Làm Tàn Phế Còn Hơn Giết Chết
Chương 25 - Chỉ Cần Tống Ôn Ngưng Còn Sống
Chương 26 - Làm Rõ Mục Đích, Yêu Cầu Cô Hiến Thận
Chương 27 - Nhà Họ Nguyễn Xảy Ra Chuyện
Chương 28 - Hai Bên Đều Ký Thỏa Thuận
Chương 29 - Mấy Ngày Nữa Làm Phẫu Thuật Ghép Thận
Chương 30 - Chạy Trốn Thất Bại
Chương 31 - Không Sợ Báo Ứng Sao
Chương 32 - Thân Thể Bị Bệnh Nhưng Trái Tim Vẫn Còn Nguyên Vẹn
Chương 33 - Trong Hai Người Họ Có Thể Sẽ Không Cứu Được Ai
Chương 34 - Tống Ôn Ngưng Qua Đời
Chương 35 - Là Cậu Ép Cô Ấy Chết
Chương 36 - Người Đã Mất Rồi, Còn Giả Vờ Thâm Tình Gì Nữa
Chương 37 - Ba Tháng Tăng 7,5kg
Chương 38 - Tỏ Tình (1)
Chương 39 - Tỏ Tình (2)
Chương 40 - Nắm Chặt Tay Anh
Chương 41 - Cô Chưa Chết?
Chương 42 - Đồng Ý Lời Tỏ Tình!
Chương 43 - Trở Thành Liều Thuốc Chữa Lành Của Cô
Chương 44 - Đau Lòng Nhất Là Cô Hờ Hững Và Phớt Lờ
Chương 45 - Anh Cẩn Thận Nhặt Từng Mảnh Của Cô
Chương 46 - Lửa Tình
Chương 47 - Để Lại Vết Hôn Sẫm Màu Trên Người Cô
Chương 48 - Động Hoa Nhỏ Nhắn Cắn Nhẹ Đầu Ngón Tay Anh
Chương 49 - Hai Ngón Tay Len Vào Trong, Nước Chảy Ra Càng Nhiều
Chương 50 - Liếm Động Hoa, Sảng Khoái Đến Phát Khóc
Chương 51 - Đầu Lưỡi Vờn Quanh Nhụy Hoa
Chương 52 - Dùng Đầu Lưỡi Làm Cô Đạt Cực Khoái
Chương 53 - Quy Đầu Khổng Lồ Từ Từ Len Vào Bên Trong
Chương 54 - Quy Đầu Áp Chặt Vào Tử Cung Của Cô.
Chương 55 - Vừa Xoa Nhụy Hoa Vừa Làm
Chương 56 - Xuất Hết Tinh Dịch Vào Trong Cơ Thể Cô
Chương 57 - Muốn Tắm Chung Không?
Chương 58 - Dã Thú Trong Lòng Anh
Chương 59 - Tình Nhân
Chương 60 - Hôn Trộm
Chương 61 - Hôn Lại Lần Nữa
Chương 62 - Tưởng Chính Trì Và Chu Thần Diệp Đánh Nhau
Chương 63 - Để Nguyễn Nam Tô Ra Gặp Mặt Chu Thần Diệp
Chương 64 - Thân Mật Như Chốn Không Người
Chương 65 - Nói Chuyện Riêng Với Chu Thần Diệp
Chương 66 - Chu Thần Diệp, Tôi Không Cần Nữa
Chương 67 - Sẽ Không Để Anh Chịu Ấm Ức
Chương 68 - Hi Vọng Là Lần Cuối Cùng Gặp Nhau
Chương 69 - Lộ Đùi
Chương 70 - Ngón Tay Xoa Nắn Nhụy Hoa Nhạy Cảm Của Cô
Chương 71 - Liếm Sạch Mật Dịch Của Cô
Chương 72 - Ngậm Lấy Nhụy Hoa Của Cô, Khi Thì Liếm Khi Thì Mút
Chương 73 - Muốn Được Anh Mạnh Mẽ Lấp Đầy
Chương 74 - Xoa Nắn Nhụy Hoa Đưa Cô Đến Cực Khoái
Chương 75 - Nam Dưới Nữ Trên
Chương 76 - Để Cô Ngồi Trên Đùi Mình
Chương 77 - Xoa Động Hoa, Xoa Bóp Ngực
Chương 78 - Mật Dịch Hóa Thành Bọt
Chương 79 - Móc Tinh Dịch Đã Xuất Bên Trong Ra.
Chương 80 - Nghe Cô Rên Lại Muốn Yêu
Chương 81 - Khởi Tố Ly Hôn, Chu Thần Diệp Nổi Điên
Chương 82 - Nhận Ra Tình Yêu Của Mình
Chương 83 - Cố Tình Tiếp Cận Với Ý Đồ Xấu
Chương 84 - Không Chấp Nhận Được Sự Ngoại Tình Của Cô
Chương 85 - Rót Rượu, Trút Giận
Chương 86 - Trút Giận Lên Người Vô Tội
Chương 87 - Trình Chiếu, Tôi Hối Hận Rồi
Chương 88 - Gả Cho Anh Nhé, Được Không?
Chương 89 - Đồng Ý Ly Hôn
Chương 90 - Rơi Vào Nguy Hiểm
Chương 91 - Chúng Ta Là Vợ Chồng, Em Báo Cảnh Sát Thì Có Ích Lợi Gì?
Chương 92 - Chỉ Có Hận Cũ, Lấy Đâu Ra Tình Cũ?
Chương 93 - Cứu Cô Khỏi Nước Sôi Lửa Bỏng
Chương 94 - Cảnh Cáo Anh Ta Không Có Lần Sau
Chương 95 - Đưa Anh Ta Vào Đồn Cảnh Sát!
Chương 96 - Dỗ Anh
Chương 97 - Chủ Động Quyến Rũ Anh
Chương 98 - Làm Tình Trong Phòng Tắm
Chương 99 - Nuốt Hết Quy Đầu Vào Miệng
Chương 100 - Chiếc Miệng Nhỏ Mút Lấy Cậu Bạn Của Anh
Chương 101 - Động Hoa Chật Hẹp Khó Khăn Đón Nhận Vật Khổng Lồ Của Anh
Chương 102 - Cổ Tử Cung Khép Kín Bị Anh Mạnh Mẽ Đẩy Ra
Chương 103 - Trong Phòng Tắm, Động Hoa Bị Giày Vò Đến Sưng Đỏ....
Chương 104 - Hai Ngón Tay Từ Từ Nhét Vào Động Hoa Đang Co Rút
Chương 105 - Càng Nói Càng Kẹp Chặt, Thật Sự Muốn Bị Anh Ép Chết Đúng Không?
Chương 106 - Khiến Cô La Hét Không Ngừng, Mật Dịch Bắn Tứ Tung
Chương 107 - Dùng Đôi Tay Cứu Người Nấu Cơm Cho Cô
Chương 108 - Cho Dù Em Không Thích Anh Thì Anh Cũng Thích Em
Chương 109 - Trông Anh Ta Giống Thằng Hề, Buồn Cười Lại Đáng Thương
Chương 110 - Là Kẻ Thù, Không Phải Người Yêu
Chương 111 - Anh Không Muốn Thấy Cô Khó Xử Vì Bất Cứ Chuyện Gì
Chương 112 - Nguyễn Nam Tô Chính Là Điểm Yếu Của Anh
Chương 113 - Cô Ấy Sẽ Không Trở Lại Bên Cạnh Mày Nữa
Chương 114 - Tôi Là Người Chết Sao? Em Xem Tôi Là Người Chết Sao?
Chương 115 - Cậu Ta Vì Em Mà Đã Đi Nhờ Hung Thủ Hại Chết Mẹ Ruột Của Cậu Ta!
Chương 116 - Anh Ta Tự Nếm Trái Đắng Do Mình Gieo Trồng
Chương 117 - Nếu Còn Có Lần Sau Sẽ Khiến Cậu Trả Giá
Chương 118 - Nấu Ăn Cho Cô
Chương 119 - Dục Vọng Từ Phía Sau Ép Vào Cô, Ra Lệnh Cho Cô Nhấc Chân Lên
Chương 120 - Giúp Anh Đeo Bao
Chương 121 - Hay Là Không Đeo Nữa, Bắn Vào Trong?
Chương 122 - Tự Tách Động Hoa Ướt Sũng Ra, Xin Anh An Ủi
Chương 123 - Vật Nam Tính Thô Cứng Ủi Phẳng Từng Tấc Thịt Non Trong Hành Lang Của Cô.
Chương 124 - Bị Anh Xoa Miết Nhụy Hoa Đạt Cao Trào
Chương 125 - Mỗi Lần Đều Đâm Vào Chỗ Sâu Nhất
Chương 126 - Chu Thần Diệp Bị Đánh
Chương 127 - Tôi Chắc Chắn, Lần Này Thực Sự Ly Hôn
Chương 128 - Thuận Lợi Ly Hôn
Chương 129 - Thời Gian Không Còn Nhiều
Chương 130 - Cầu Hôn Bên Đàn Piano
Chương 131 - Và Đồng Hành Vốn Là Lời Tỏ Tình Dài Nhất Trên Đời Này
Chương 132 - Cần Dùng Vô Số Điều Bất Ngờ Và Lãng Mạn Để Chiều Chuộng Em.
Chương 133 - Đồng Ý… Gả Cho Anh
Chương 134 - Đạt Được Điều Mình Muốn
Chương 135 - Buông Ra, Chồng Tôi Còn Đang Chờ Tôi Về Nhà
Chương 136 - Càng Ngày Càng Ướt, Bên Trong Đều Là Nước
Chương 137 - Không Mang Bao , Bắn Vào Trong
Chương 138 - Muốn Anh Nhanh Lên
Chương 139 - Anh Không Cần Con, Cũng Không Cần Cô
Chương 140 - “Oán Tăng Hội, Ái Biệt Ly”
Chương 141 - Người Thân Yêu Nhất Của Anh, Chúc Em Mãi Mãi Hạnh Phúc
Chương 1 - Người Chồng Lạnh Lùng
Chương 2 - Thô Bạo Xé Quần Lót Của Cô Ra
Chương 3 - Cánh Hoa Non Nớt Co Rút Dữ Dội (H)
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Bạch Nguyệt Quang
Chương 6 - Tôi Chỉ Muốn Một Quả Thận Của Cô Ấy Thôi, Cũng Không Phải Mạng Của Cô Ấy.
Chương 7 - Kết Quả Kiểm Tra Sức Khỏe Rất Bình Thường
Chương 8 - Giúp Cô Cạo Thịt Cua.
Chương 9 - Chồng Mình Có Người Khác, Cô Thật Đáng Thương
Chương 10 - Bí Mật Trong Ngăn Kéo
Chương 11 - Người Chu Thần Diệp Yêu, Quả Thật Là Một Người Khác
Chương 12 - Sốt Cao
Chương 13 - Anh Đau Lòng Cho Cô
Chương 14 - Cô Muốn Về Nhà
Chương 15 - Nhìn Cô Xuất Thần
Chương 16 - Cưỡng Ép Đưa Cô Về Nhà
Chương 17 - Chu Thần Diệp, Chúng Ta Ly Hôn Đi
Chương 18 - Nghĩa Vụ Vợ Chồng Nên Thực Hiện Trong Hôn Nhân
Chương 19 - Buồn Nôn Đến Ói
Chương 20 - Gặp Tống Ôn Ngưng
Chương 21 - Làm Từ Phía Sau Chắc Sẽ Rất Sảng Khoái.
Chương 22 - Nguyễn Nam Tô Bị Đánh
Chương 23 - Tháo Một Cánh Tay Của Cậu Ta Nhé?
Chương 24 - Thà Làm Tàn Phế Còn Hơn Giết Chết
Chương 25 - Chỉ Cần Tống Ôn Ngưng Còn Sống
Chương 26 - Làm Rõ Mục Đích, Yêu Cầu Cô Hiến Thận
Chương 27 - Nhà Họ Nguyễn Xảy Ra Chuyện
Chương 28 - Hai Bên Đều Ký Thỏa Thuận
Chương 29 - Mấy Ngày Nữa Làm Phẫu Thuật Ghép Thận
Chương 30 - Chạy Trốn Thất Bại
Chương 31 - Không Sợ Báo Ứng Sao
Chương 32 - Thân Thể Bị Bệnh Nhưng Trái Tim Vẫn Còn Nguyên Vẹn
Chương 33 - Trong Hai Người Họ Có Thể Sẽ Không Cứu Được Ai
Chương 34 - Tống Ôn Ngưng Qua Đời
Chương 35 - Là Cậu Ép Cô Ấy Chết
Chương 36 - Người Đã Mất Rồi, Còn Giả Vờ Thâm Tình Gì Nữa
Chương 37 - Ba Tháng Tăng 7,5kg
Chương 38 - Tỏ Tình (1)
Chương 39 - Tỏ Tình (2)
Chương 40 - Nắm Chặt Tay Anh
Chương 41 - Cô Chưa Chết?
Chương 42 - Đồng Ý Lời Tỏ Tình!
Chương 43 - Trở Thành Liều Thuốc Chữa Lành Của Cô
Chương 44 - Đau Lòng Nhất Là Cô Hờ Hững Và Phớt Lờ
Chương 45 - Anh Cẩn Thận Nhặt Từng Mảnh Của Cô
Chương 46 - Lửa Tình
Chương 47 - Để Lại Vết Hôn Sẫm Màu Trên Người Cô
Chương 48 - Động Hoa Nhỏ Nhắn Cắn Nhẹ Đầu Ngón Tay Anh
Chương 49 - Hai Ngón Tay Len Vào Trong, Nước Chảy Ra Càng Nhiều
Chương 50 - Liếm Động Hoa, Sảng Khoái Đến Phát Khóc
Chương 51 - Đầu Lưỡi Vờn Quanh Nhụy Hoa
Chương 52 - Dùng Đầu Lưỡi Làm Cô Đạt Cực Khoái
Chương 53 - Quy Đầu Khổng Lồ Từ Từ Len Vào Bên Trong
Chương 54 - Quy Đầu Áp Chặt Vào Tử Cung Của Cô.
Chương 55 - Vừa Xoa Nhụy Hoa Vừa Làm
Chương 56 - Xuất Hết Tinh Dịch Vào Trong Cơ Thể Cô
Chương 57 - Muốn Tắm Chung Không?
Chương 58 - Dã Thú Trong Lòng Anh
Chương 59 - Tình Nhân
Chương 60 - Hôn Trộm
Chương 61 - Hôn Lại Lần Nữa
Chương 62 - Tưởng Chính Trì Và Chu Thần Diệp Đánh Nhau
Chương 63 - Để Nguyễn Nam Tô Ra Gặp Mặt Chu Thần Diệp
Chương 64 - Thân Mật Như Chốn Không Người
Chương 65 - Nói Chuyện Riêng Với Chu Thần Diệp
Chương 66 - Chu Thần Diệp, Tôi Không Cần Nữa
Chương 67 - Sẽ Không Để Anh Chịu Ấm Ức
Chương 68 - Hi Vọng Là Lần Cuối Cùng Gặp Nhau
Chương 69 - Lộ Đùi
Chương 70 - Ngón Tay Xoa Nắn Nhụy Hoa Nhạy Cảm Của Cô
Chương 71 - Liếm Sạch Mật Dịch Của Cô
Chương 72 - Ngậm Lấy Nhụy Hoa Của Cô, Khi Thì Liếm Khi Thì Mút
Chương 73 - Muốn Được Anh Mạnh Mẽ Lấp Đầy
Chương 74 - Xoa Nắn Nhụy Hoa Đưa Cô Đến Cực Khoái
Chương 75 - Nam Dưới Nữ Trên
Chương 76 - Để Cô Ngồi Trên Đùi Mình
Chương 77 - Xoa Động Hoa, Xoa Bóp Ngực
Chương 78 - Mật Dịch Hóa Thành Bọt
Chương 79 - Móc Tinh Dịch Đã Xuất Bên Trong Ra.
Chương 80 - Nghe Cô Rên Lại Muốn Yêu
Chương 81 - Khởi Tố Ly Hôn, Chu Thần Diệp Nổi Điên
Chương 82 - Nhận Ra Tình Yêu Của Mình
Chương 83 - Cố Tình Tiếp Cận Với Ý Đồ Xấu
Chương 84 - Không Chấp Nhận Được Sự Ngoại Tình Của Cô
Chương 85 - Rót Rượu, Trút Giận
Chương 86 - Trút Giận Lên Người Vô Tội
Chương 87 - Trình Chiếu, Tôi Hối Hận Rồi
Chương 88 - Gả Cho Anh Nhé, Được Không?
Chương 89 - Đồng Ý Ly Hôn
Chương 90 - Rơi Vào Nguy Hiểm
Chương 91 - Chúng Ta Là Vợ Chồng, Em Báo Cảnh Sát Thì Có Ích Lợi Gì?
Chương 92 - Chỉ Có Hận Cũ, Lấy Đâu Ra Tình Cũ?
Chương 93 - Cứu Cô Khỏi Nước Sôi Lửa Bỏng
Chương 94 - Cảnh Cáo Anh Ta Không Có Lần Sau
Chương 95 - Đưa Anh Ta Vào Đồn Cảnh Sát!
Chương 96 - Dỗ Anh
Chương 97 - Chủ Động Quyến Rũ Anh
Chương 98 - Làm Tình Trong Phòng Tắm
Chương 99 - Nuốt Hết Quy Đầu Vào Miệng
Chương 100 - Chiếc Miệng Nhỏ Mút Lấy Cậu Bạn Của Anh
Chương 101 - Động Hoa Chật Hẹp Khó Khăn Đón Nhận Vật Khổng Lồ Của Anh
Chương 102 - Cổ Tử Cung Khép Kín Bị Anh Mạnh Mẽ Đẩy Ra
Chương 103 - Trong Phòng Tắm, Động Hoa Bị Giày Vò Đến Sưng Đỏ....
Chương 104 - Hai Ngón Tay Từ Từ Nhét Vào Động Hoa Đang Co Rút
Chương 105 - Càng Nói Càng Kẹp Chặt, Thật Sự Muốn Bị Anh Ép Chết Đúng Không?
Chương 106 - Khiến Cô La Hét Không Ngừng, Mật Dịch Bắn Tứ Tung
Chương 107 - Dùng Đôi Tay Cứu Người Nấu Cơm Cho Cô
Chương 108 - Cho Dù Em Không Thích Anh Thì Anh Cũng Thích Em
Chương 109 - Trông Anh Ta Giống Thằng Hề, Buồn Cười Lại Đáng Thương
Chương 110 - Là Kẻ Thù, Không Phải Người Yêu
Chương 111 - Anh Không Muốn Thấy Cô Khó Xử Vì Bất Cứ Chuyện Gì
Chương 112 - Nguyễn Nam Tô Chính Là Điểm Yếu Của Anh
Chương 113 - Cô Ấy Sẽ Không Trở Lại Bên Cạnh Mày Nữa
Chương 114 - Tôi Là Người Chết Sao? Em Xem Tôi Là Người Chết Sao?
Chương 115 - Cậu Ta Vì Em Mà Đã Đi Nhờ Hung Thủ Hại Chết Mẹ Ruột Của Cậu Ta!
Chương 116 - Anh Ta Tự Nếm Trái Đắng Do Mình Gieo Trồng
Chương 117 - Nếu Còn Có Lần Sau Sẽ Khiến Cậu Trả Giá
Chương 118 - Nấu Ăn Cho Cô
Chương 119 - Dục Vọng Từ Phía Sau Ép Vào Cô, Ra Lệnh Cho Cô Nhấc Chân Lên
Chương 120 - Giúp Anh Đeo Bao
Chương 121 - Hay Là Không Đeo Nữa, Bắn Vào Trong?
Chương 122 - Tự Tách Động Hoa Ướt Sũng Ra, Xin Anh An Ủi
Chương 123 - Vật Nam Tính Thô Cứng Ủi Phẳng Từng Tấc Thịt Non Trong Hành Lang Của Cô.
Chương 124 - Bị Anh Xoa Miết Nhụy Hoa Đạt Cao Trào
Chương 125 - Mỗi Lần Đều Đâm Vào Chỗ Sâu Nhất
Chương 126 - Chu Thần Diệp Bị Đánh
Chương 127 - Tôi Chắc Chắn, Lần Này Thực Sự Ly Hôn
Chương 128 - Thuận Lợi Ly Hôn
Chương 129 - Thời Gian Không Còn Nhiều
Chương 130 - Cầu Hôn Bên Đàn Piano
Chương 131 - Và Đồng Hành Vốn Là Lời Tỏ Tình Dài Nhất Trên Đời Này
Chương 132 - Cần Dùng Vô Số Điều Bất Ngờ Và Lãng Mạn Để Chiều Chuộng Em.
Chương 133 - Đồng Ý… Gả Cho Anh
Chương 134 - Đạt Được Điều Mình Muốn
Chương 135 - Buông Ra, Chồng Tôi Còn Đang Chờ Tôi Về Nhà
Chương 136 - Càng Ngày Càng Ướt, Bên Trong Đều Là Nước
Chương 137 - Không Mang Bao , Bắn Vào Trong
Chương 138 - Muốn Anh Nhanh Lên
Chương 139 - Anh Không Cần Con, Cũng Không Cần Cô
Chương 140 - “Oán Tăng Hội, Ái Biệt Ly”
Chương 141 - Người Thân Yêu Nhất Của Anh, Chúc Em Mãi Mãi Hạnh Phúc
Kiều Uyển Uyển không hỏi thêm gì nữa, mở cửa phòng làm việc rồi chạy ra ngoài không thèm ngoảnh lại.
Cô đi lang thang trên đường một lúc lâu, cuối cùng đi tới trước cửa một bệnh viện.
“Tôi muốn phá bỏ đứa bé này.
”
Đứng trong phòng làm việc của bác sĩ, cô gian nan nói ra từng câu từng chữ.
Bác sĩ đeo kính ngẩn người, nhìn chằm chằm tờ báo cáo mới có kết quả kia rồi kiên nhẫn nói với cô: “Thành tử cung của cô rất mỏng, đây cũng là lần đầu tiên cô mang thai. Nếu phá bỏ đứa bé này thì chẳng những sẽ tạo thành tổn thương rất lớn đối với cơ thể cô, mà sau này… muốn mang thai sợ là cũng khó khăn.
”
Kiều Uyển Uyển không biết cuối cùng mình ra khỏi bệnh viện như thế nào.
Cô chỉ nhớ rõ là cuối cùng cô không đành lòng phá bỏ đứa bé này.
Chu Thần Diệp nói đúng, số tiền anh cho cô đủ nhiều rồi, đừng nói là nuôi dưỡng một đứa trẻ, cho dù có nuôi mười đứa thì cũng không thành vấn đề.
Vậy... nếu như cô lén sinh đứa trẻ này ra rồi một mình nuôi lớn mà không nói cho anh biết, chắc là cũng được đúng không?
Cô tự đưa ra quyết định này, hơn nữa từ đó về sau không liên lạc với Chu Thần Diệp một lần nào nữa.
Hai tháng sau, Kiều Uyển Uyển khởi hành đến Anh.
Tuy rằng cô không có nói cho Chu Thần Diệp biết, nhưng sợ là chỉ cần cô ở lại Đông Thành thì rất có thể sẽ bị anh phát hiện. Cô sợ anh sẽ ép cô phá thai, càng sợ sau khi sinh con ra sẽ bị anh cướp đi đứa trẻ….
Cho nên cô phải rời khỏi Đông Thành, vĩnh viễn không trở về đây nữa.
Trước khi sinh một tháng, Kiều Uyển Uyển gặp được Trình Chiếu trong một quán cà phê ở Luân Đôn.
Cô biết anh, cũng biết anh là một người bạn tốt của Chu Thần Diệp.
Kiều Uyển Uyển đặt bàn tay lên phần bụng đã lớn vượt mặt của mình, trong mắt không giấu được sự căng thẳng: “Đứa trẻ sắp chào đời rồi, tôi sẽ không bỏ nó đâu!
”
Trình Chiếu kéo ghế ngồi xuống đối diện cô, im lặng hồi lâu mới khẽ mở miệng: “Tôi không bảo cô phá bỏ đứa trẻ.
”
Cô nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn nghi hoặc khó hiểu: “Vậy anh tới đây tìm tôi…”
“Thần Diệp tự sát rồi.
”
Trình Chiếu ngắt lời cô, mặt không chút cảm xúc.
Anh rất bình tĩnh, bình tĩnh tựa như người chết chỉ là một người xa lạ chứ không phải bạn thân của anh.
Kiều Uyển Uyển mất rất nhiều sức lực mới tiêu hóa được câu nói bình tĩnh này của anh.
Cô đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, trong tai như ù đi, môi nhếch lên muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói được gì, chỉ biết nở một nụ cười.
Cười đến cuối cùng lại bật khóc nức nở.
Cuộc đời của con người có bảy nỗi khổ: sinh, lão, bệnh, tử, cầu bắt đắc, oán tăng hội, ái biệt ly.
Không ngờ rằng mọi thứ đều xảy đến với cô…
Thời tiết London sương mù mênh mông, cô đưa mắt nhìn ra ngoài nhưng không thấy được ánh mặt trời, chỉ có một màn sương mù u ám.
–
Kiều Uyển Uyển cùng Trình Chiếu về nước.
Ngày xuống máy bay cũng là ngày đưa tang của Chu Thần Diệp.
Anh là một nhân vật có tiếng tăm ở Đông Thành, cho nên có rất nhiều người đến phúng viếng chia buồn.
Trình Chiếu mặc đồ đen tham dự tang lễ, Kiều Uyển Uyển đứng bên cạnh anh, nghe anh trầm giọng nói: “Thần Diệp được nhận nuôi, không cha không mẹ cũng không có thân thích nào khác, vậy nên cô cứ sinh đứa trẻ này ra đi, tôi sẽ phụ cô nuôi dạy.
”
Kiều Uyển Uyển gật đầu nói được, hốc mắt rất chua xót nhưng nước mắt vẫn không rơi xuống.
“Cô Kiều.
” Trình Chiếu thở dài, “Thần Diệp cậu ấy… cả đời cậu ấy đã làm sai rất nhiều chuyện, nhưng nói cho cùng cũng là một người đáng thương, mong cô đừng oán giận cậu ấy.
”
Cô nói không sao, tôi không oán giận.
Có gì đáng oán giận chứ?
Chu Thần Diệp nói không sai, là cô đáng đời, là cô vọng tưởng muốn có được tình yêu của anh.