Chương 1 - Trái Tim Rung Động
Chương 2 - Bạn Trai Cũ
Chương 3 - Nhớ Lại Cô Gái Lúc Trước
Chương 4 - Tình Yêu Của Tuổi Trẻ
Chương 5 - Cựu Sinh Viên
Chương 6 - Chỉ Một Mình
Chương 7 - Cố Chấp
Chương 8 - Tuyệt Tình Với Người Cũ
Chương 9 - Người Đàn Ông Năm Xưa
Chương 10 - Ác Cảm Và Sự Quen Thuộc
Chương 11 - Áp Lực Từ Mọi Phía
Chương 12 - Cố Tỏ Ra Là Mình Ổn
Chương 13 - Sự Ganh Tị , Muốn Dạy Dỗ
Chương 14 - Từ Đây Đến Năm 30 Tuổi Phải Lập Gia Đình
Chương 15 - Có Chút Quá Đáng
Chương 16 - Sỉ Nhục Đến Cùng
Chương 17 - Trên Người Đầy Vết Thương
Chương 18 - Tình Hình Khá Là Nghiêm Trọng
Chương 19 - Cái Tôi Quá Lớn
Chương 20 - Ở Bên Ai Không Quan Trọng ,Chỉ Cần Bản Thân Vui Vẻ Là Được
Chương 21 - Thà Bị Đánh Chứ Không Muốn Xin Lỗi
Chương 22 - Sẽ Không Cho Ai Bắt Nạt Con Nữa
Chương 23 - Vì Người Ngoài Mà Dùng Gia Pháp Với Con Trai Mình
Chương 24 - Vừa Đau ,Vừa Không Thể Ngủ Được
Chương 25 - Đúng Là Cái Miệng Hại Cái Thân
Chương 26 - Yêu Đơn Phương
Chương 27 - Núi Này Cao Thì Có Núi Khác Cao Hơn
Chương 28 - Tôi Không Có Sợ Đâu
Chương 29 - Vậy Anh Chính Là Người Sai Hay Sao
Chương 30 - Một Người Thì Tốt Tính Còn Một Người Thì Xấu Tính
Chương 31 - Sự Ghẻ Lạnh Của Người Ba Vô Tâm
Chương 32 - Đây Là Ý Của Mẹ Tôi
Chương 33 - Có Chút Ghen Ty.
Chương 34 - Người Mình Yêu Nhất Lại Làm Mình Đau Nhất
Chương 35 - Trở Lại Phòng Bệnh
Chương 36 - Có Thật Sự Là Đã Thay Đối Hay Không
Chương 37 - Hồi Hộp,Có Chút Không Quen
Chương 38 - Cô Thư Ký
Chương 39 - Bởi Vì Đã Đụng Nhầm Người Rồi
Chương 40 - Chuyện Này Không Liên Quan Đến Cô
Chương 41 - Anh Chính Là Người Đầu Tiên
Chương 42 - Hiện Tại Có Còn Thích Hay Không
Chương 43 - Trở Thành Bạn Thân Của Nhau
Chương 44 - Cận Đông Cảm Thấy Mất Hứng
Chương 45 - Thích Mưa
Chương 46 - Hành Hạ Xong Rồi Lại Mắng Người
Chương 47 - Đừng Có Dối Lòng Mình Nữa
Chương 48 - Tướng Hà Cận Đông Bị Bỏ Bùa
Chương 49 - Hình Như Đã Phải Lòng Con Gái Nhà Người Ta Rồi
Chương 50 - Điều Tra Lại
Chương 51 - Anh Muốn Được Theo Đuối Em
Chương 52 - Gia Đình Thứ 2
Chương 53 - Cô 1 Điểm Còn Anh Ấy Thì 100 Điểm
Chương 54 - Nên Biết Vị Trí Của Mình Ở Đâu
Chương 55 - Mong Bắt Đầu Nhưng Sẽ Không Mong Có Kết Thúc
Chương 56 - Lần Đầu Được Ôm Anh
Chương 57 - Vậy Thì Em Mau Quản Anh Đi
Chương 58 - Sếp Đang Có Tình Yêu
Chương 59 - Trong Lòng Anh Đã Có Em
Chương 60 - Em Thích Nhìn Anh Cười
Chương 61 - Thay Đổi Vì Người Mình Yêu
Chương 62 - Yêu Và Thấu Hiểu
Chương 63 - Yêu Là Yêu, Không Có Lý Do
Chương 64 - Nghiện Hôn
Chương 65 - Đẹp Đôi
Chương 66 - Bởi Vì Tôi Là Người Mà Anh Ấy Yêu Nhất
Chương 67 - Em Mới Là Của Anh
Chương 68 - Vết Sẹo Cuộc Đời
Chương 69 - Lần Đầu Của Nhau
Chương 70 - Anh Lúc Nào Cũng Thương Em
Chương 71 - Em Yêu
Chương 72 - Xin Lỗi,Là Anh Không Nghĩ Cho Em
Chương 73 - Cô Ấy Vui Là Được
Chương 74 - Có Lẽ Tôi Nên Rút Lui
Chương 75 - Không Cho Phép Bản Thân Làm Như Vậy
Chương 76 - Không Còn Gì Phải Hối Tiếc
Chương 77 - Vợ,Thêm 1 Lần Nữa
Chương 78 - Là Vì Em
Chương 79 - Suy Nghĩ Quá Nhiều
Chương 80 - Lo Chuyện Bao Đồng
Chương 81 - Khi Yêu Sẽ Trở Nên Ngu Ngốc
Chương 82 - Giữ Ý Tứ Với Bạn Khác Giới
Chương 83 - Chúng Ta Sẽ Vì Nhau Mà Trở Nên Hoàn Hảo
Chương 84 - Nên Chừa Đường Lui Cho Mình
Chương 85 - Bị Đưa Đi
Chương 86 - Đi Làm
Chương 87 - Về Quê
Chương 88 - Thử Lòng
Chương 89 - Thay Đổi
Chương 90 - Hiểu Lầm
Chương 91 - Giam Cầm
Chương 92 - Giận
Chương 93 - Anh Thay Đổi Rồi
Chương 94 - Rời Khỏi Đây
Chương 1 - Trái Tim Rung Động
Chương 2 - Bạn Trai Cũ
Chương 3 - Nhớ Lại Cô Gái Lúc Trước
Chương 4 - Tình Yêu Của Tuổi Trẻ
Chương 5 - Cựu Sinh Viên
Chương 6 - Chỉ Một Mình
Chương 7 - Cố Chấp
Chương 8 - Tuyệt Tình Với Người Cũ
Chương 9 - Người Đàn Ông Năm Xưa
Chương 10 - Ác Cảm Và Sự Quen Thuộc
Chương 11 - Áp Lực Từ Mọi Phía
Chương 12 - Cố Tỏ Ra Là Mình Ổn
Chương 13 - Sự Ganh Tị , Muốn Dạy Dỗ
Chương 14 - Từ Đây Đến Năm 30 Tuổi Phải Lập Gia Đình
Chương 15 - Có Chút Quá Đáng
Chương 16 - Sỉ Nhục Đến Cùng
Chương 17 - Trên Người Đầy Vết Thương
Chương 18 - Tình Hình Khá Là Nghiêm Trọng
Chương 19 - Cái Tôi Quá Lớn
Chương 20 - Ở Bên Ai Không Quan Trọng ,Chỉ Cần Bản Thân Vui Vẻ Là Được
Chương 21 - Thà Bị Đánh Chứ Không Muốn Xin Lỗi
Chương 22 - Sẽ Không Cho Ai Bắt Nạt Con Nữa
Chương 23 - Vì Người Ngoài Mà Dùng Gia Pháp Với Con Trai Mình
Chương 24 - Vừa Đau ,Vừa Không Thể Ngủ Được
Chương 25 - Đúng Là Cái Miệng Hại Cái Thân
Chương 26 - Yêu Đơn Phương
Chương 27 - Núi Này Cao Thì Có Núi Khác Cao Hơn
Chương 28 - Tôi Không Có Sợ Đâu
Chương 29 - Vậy Anh Chính Là Người Sai Hay Sao
Chương 30 - Một Người Thì Tốt Tính Còn Một Người Thì Xấu Tính
Chương 31 - Sự Ghẻ Lạnh Của Người Ba Vô Tâm
Chương 32 - Đây Là Ý Của Mẹ Tôi
Chương 33 - Có Chút Ghen Ty.
Chương 34 - Người Mình Yêu Nhất Lại Làm Mình Đau Nhất
Chương 35 - Trở Lại Phòng Bệnh
Chương 36 - Có Thật Sự Là Đã Thay Đối Hay Không
Chương 37 - Hồi Hộp,Có Chút Không Quen
Chương 38 - Cô Thư Ký
Chương 39 - Bởi Vì Đã Đụng Nhầm Người Rồi
Chương 40 - Chuyện Này Không Liên Quan Đến Cô
Chương 41 - Anh Chính Là Người Đầu Tiên
Chương 42 - Hiện Tại Có Còn Thích Hay Không
Chương 43 - Trở Thành Bạn Thân Của Nhau
Chương 44 - Cận Đông Cảm Thấy Mất Hứng
Chương 45 - Thích Mưa
Chương 46 - Hành Hạ Xong Rồi Lại Mắng Người
Chương 47 - Đừng Có Dối Lòng Mình Nữa
Chương 48 - Tướng Hà Cận Đông Bị Bỏ Bùa
Chương 49 - Hình Như Đã Phải Lòng Con Gái Nhà Người Ta Rồi
Chương 50 - Điều Tra Lại
Chương 51 - Anh Muốn Được Theo Đuối Em
Chương 52 - Gia Đình Thứ 2
Chương 53 - Cô 1 Điểm Còn Anh Ấy Thì 100 Điểm
Chương 54 - Nên Biết Vị Trí Của Mình Ở Đâu
Chương 55 - Mong Bắt Đầu Nhưng Sẽ Không Mong Có Kết Thúc
Chương 56 - Lần Đầu Được Ôm Anh
Chương 57 - Vậy Thì Em Mau Quản Anh Đi
Chương 58 - Sếp Đang Có Tình Yêu
Chương 59 - Trong Lòng Anh Đã Có Em
Chương 60 - Em Thích Nhìn Anh Cười
Chương 61 - Thay Đổi Vì Người Mình Yêu
Chương 62 - Yêu Và Thấu Hiểu
Chương 63 - Yêu Là Yêu, Không Có Lý Do
Chương 64 - Nghiện Hôn
Chương 65 - Đẹp Đôi
Chương 66 - Bởi Vì Tôi Là Người Mà Anh Ấy Yêu Nhất
Chương 67 - Em Mới Là Của Anh
Chương 68 - Vết Sẹo Cuộc Đời
Chương 69 - Lần Đầu Của Nhau
Chương 70 - Anh Lúc Nào Cũng Thương Em
Chương 71 - Em Yêu
Chương 72 - Xin Lỗi,Là Anh Không Nghĩ Cho Em
Chương 73 - Cô Ấy Vui Là Được
Chương 74 - Có Lẽ Tôi Nên Rút Lui
Chương 75 - Không Cho Phép Bản Thân Làm Như Vậy
Chương 76 - Không Còn Gì Phải Hối Tiếc
Chương 77 - Vợ,Thêm 1 Lần Nữa
Chương 78 - Là Vì Em
Chương 79 - Suy Nghĩ Quá Nhiều
Chương 80 - Lo Chuyện Bao Đồng
Chương 81 - Khi Yêu Sẽ Trở Nên Ngu Ngốc
Chương 82 - Giữ Ý Tứ Với Bạn Khác Giới
Chương 83 - Chúng Ta Sẽ Vì Nhau Mà Trở Nên Hoàn Hảo
Chương 84 - Nên Chừa Đường Lui Cho Mình
Chương 85 - Bị Đưa Đi
Chương 86 - Đi Làm
Chương 87 - Về Quê
Chương 88 - Thử Lòng
Chương 89 - Thay Đổi
Chương 90 - Hiểu Lầm
Chương 91 - Giam Cầm
Chương 92 - Giận
Chương 93 - Anh Thay Đổi Rồi
Chương 94 - Rời Khỏi Đây
Đã hơn 3 giờ chiều rồi nhưng bác sĩ vẫn chưa ra ,
Miên Tâm cảm thấy rất là xót ruột,
lỡ như mà con bé có chuyện gì thì làm sao đây ,
càng nghĩ thì càng thấy đau lòng mà. ...
Trần Hùng đã về từ nãy giờ rồi, buổi chiều có tiết học cho nên anh phải trở về .
Miên Tâm ở lại một mình,
bà ngồi ở trước hành lang mà cầu khấn ,
cầu cho Kiều Ân bình an và tai qua nạn khỏi .
.
Hơn 4 giờ chiều gì bác sĩ mới đi ra ,
lúc này Miên Tâm liền đứng dậy hỏi hang. .
.
Đây là Hỷ Văn mà ,
là anh trai của Hỷ Lân .
" Hỷ Văn ,
con bé sao rồi .
". .
" Bác gái đây là người nhà của bác sao .
".
" Ừm , Kiều Ân là con gái của người bạn thân của bác .
". .
" Lát nữa bệnh nhân sẽ được chuyển qua phòng hồi sức ,
bác qua phòng của con đi rồi chúng ta sẽ nói rõ hơn về bệnh tình của cô gái này .
'".
" Nghiêm trọng lắm sao .
" . giọng nói của Miên Tâm có chút run rẩy .
" Đúng vậy ,
nó có hơi nghiêm trọng .
". .
Bây giờ là buổi chiều sắp tan ca rồi cho nên cũng không còn bệnh nhân đến khám bệnh nữa ,
mà thay vào đó thì y tá sẽ đi phát thuốc,
bác sĩ sẽ kiểm tra tình hình sức khỏe cho bệnh nhân mà thôi .
Sau đó thì Miên Tâm cũng đu đến phòng khám bệnh của Hỷ Lân.
" Bác ngồi xuống đi , rồi con sẽ nói cụ thể .
". .
" Ừm " .
Hỷ Văn cũng ngồi xuống ghế rồi mở bệnh án ra xem .
" Theo kết quả cho thấy thì Kiều Ân bị đánh rất nặng , không những bị đánh vào đầu mà còn bị ngộp nước nữa. " .
" Cô ấy bị bạo lực sao ? .
" .
"' Ừm ,
lúc nãy ở trường con bé bị người ta đánh ,
và còn lột đồ nữa. ". .
Miên Tâm thành thật nói ra .
.
" Haiz ,
tội nghiệp quá đi .
".
" Con kiểm tra tất cả hết rồi,
vùng kín không có bị tổn thương gì hết . Nhưng mà sau này sẽ bị ảnh hưởng tâm lý ,
bởi vì bây giờ cô ấy đang mắc bệnh trầm cảm ,
sợ là sẽ gây ảnh hưởng đến sức khỏe của mình .
".
" Suýt chút nữa là bị chấn động não rồi, nhưng cũng may là đưa đến bệnh viện kịp thời .
.
.
Sau này bác đừng để cho Kiều Ân ở một mình hay buồn rầu ,
con sợ cô ấy sẽ làm chính mình bị thương, người trầm cảm họ có những suy nghĩ thất thường lắm .
".
" Cơ thể bị suy nhược phải bồi bổ thêm ,
trên người có rất nhiều vết thương cho nên phải tránh đụng với nước .
".
" Ừm ,
bác biết rồi .
" .
" Lát nữa y tá sẽ đem thuốc đến,
bây giờ bác cứ đến đó coi Kiều Ân đi .
"'.
"' Ừm ,
cảm ơn con. " .
" Không có gì đâu bác .
" .
.
Sau đó thì Miên Tâm cũng rời khỏi phòng của Hỷ Văn ,
bà đi đóng viện phí rồi đi đến phòng bệnh của Kiều Ân ,
bây giờ con bé vẫn chưa tỉnh dậy .
Trán và tay đã được băng bó lại ,
Miên Tâm cầm bàn tay của Kiều Ân lên mà không khỏi xót xa.
Không biết khi nào mới tỉnh dậy đây nữa ,
mới gặp lại nhau mà phải đối diện với cái tình huống như thế này rồi sao .
Miên Tâm coi Kiều Ân như con gái của mình vậy ,
con bé rất là ngoan ngoãn ,
lúc trước còn nhỏ đã rất lễ phép rồi,
và hay đi theo Cận Đông chơi ,
nó giống như là 1 cái đuôi nhỏ vậy .
. Nhưng mà hình như thằng bé không thích Kiều Ân cho lắm ,
lúc nào cũng đuổi con bé ra xa mà thôi .
Không biết nó còn nhớ đến Kiều Ân hay không nữa ,
có nhận ra con bé hay không .
Hay là vẫn ghét Kiều Ân như lúc trước .
Nó có nhận ra đây là Kiều Ân hay không? Hay là đã quên mất hình bóng của ngày xưa rồi,
, nhưng mà nhận ra hay không nhận ra thì đã sao chứ ,
bà thấy con trai của mình nó quá đáng lắm rồi,
cộng thêm nhân phẩm của sinh viên trường đại học nữa chứ ,
chưa gì mà đã hùa vào ăn hiếp bắt nạt một cô gái yếu mềm như thế chứ ,
càng nghĩ thì lại càng tức giận thêm mà .
.
' " Cạch. " .
" Hà phu nhân đây là thuốc của Kiều Ân ,
cái này ăn xong rồi mới uống .
".
" Ừm .
" .
Y tá vô nước biển thêm cho Kiều Ân , động tác làm rất nhẹ nhàng. .
.
' " Cô y tá khi nào thì con bé mới tỉnh dậy .
"' .
.
" Có thể là tối nay hoặc ngày mai .
" .
" Ừm. ". .
.
Lâu như thế sao ? ,
Miên Tâm để thuốc lên bàn rồi ngồi xuống bên người,
sau đó thì kéo chăn lên cho Kiều Ân. .
.
[ Reng .
.
reng .
.
] .
[ Alo bác nghe đây. ] .
[ Bác gái cháu đã xem camera rồi,
có 2 người đã đánh Kiều Ân ,
đó chính là Bạch Nhi và Khánh Uyên .
] .
[ Bạch Nhi là đại tiểu thư nhà họ Bạch ,
nhà của cô ta cũng có chút tiếng nói ,
cháu sợ là .
.
.
] .
.
[ Được,
bao nhiêu đây thông tin là được rồi,
còn mấy chuyện khác thì cứ để bác giải quyết,
con cũng về nhà nghỉ ngơi đi ,
hôm nay con cũng mệt lắm rồi .
]
[ Con không có mệt đâu ,
lát nữa con sẽ đến bệnh viện thăm Kiều Ân ,
mà cậu ấy khỏe chưa bác .
] .
[ Chưa ,
con bé vẫn chưa tỉnh dậy nữa ,
bác sĩ nói bị thương khá nhiều,
suýt nữa thì bị chấn động vùng đầu, rồi cộng thêm bệnh trầm cảm nữa ,
suy nhược cơ thể .
] .
[ Nhiều quá ,
con không nhớ nổi nữa rồi, Kiều Ân sau lại ra nông nổi như thế này chứ. ] Hỷ Lân lắc đầu ngán ngẫm,
cảm thấy rất thương xót cho cô bạn thân của mình .
Qua mấy phút sau thì cô cũng cúp máy rồi đi về nhà ,
về nhà tắm rửa ăn cơm rồi sẽ đến bệnh viện thăm cô bạn của mình,
bác Miên Tâm chắc cũng chưa ăn uống gì đâu ,
cô phải đem đồ ăn đến cho bác ấy mới được .