Hỷ Lân bước vào thì thấy Kiều Ân đã tỉnh dậy rồi,
bác gái thì đang lao tay cho bạn của mình .
" Bác gái con mới đến" .
" Ừm .
" .
" Con có đem đồ ăn đến cho 2 người.
" Hỷ Lân đặt đồ ăn lên bàn.
" Kiều Ân cậu đã khoẻ chưa ,
cậu làm mình lo quá đi. " .
' " Ừm , mình cũng đỡ rồi .
". Kiều Ân cười nhẹ ...
.
Kiều Ân lại không ngờ là có thể gặp lại dì Miên Tâm trong hoàn cảnh này,
là có duyên mới có thể gặp lại hay sao .
.
Mà quan trọng là dì ấy vẫn còn nhớ đến cô ,
,
mấy năm trôi qua rồi vậy mà vẫn đi tìm cô ,
năm xưa dì ấy cũng rất tốt và bây giờ cũng như thế .
" Dì lấy đồ ăn cho con ăn nha.
.
"
'" Con tự ăn được mà ,
dì cũng ăn đi ,
từ chiều đến giờ chắc dì cũng đã mệt lắm rồi .
" .
Miên Tâm cầm hộp cháo lên dục cho Kiều Ân .
.
" Đừng có ngại,
chúng ta là người nhà mà .
".
Đã lâu lắm rồi không có ai nói với cô câu nói như thế này hết, thật sự nghe qua rất cảm động và cô cũng muốn khóc luôn rồi .
" Nào không có khóc .
".
"' Dạ sẽ không khóc ,
con có chút xúc động .
". .
" Bác gái , Kiều Ân là người quen của gì thật hả .
" .
" Ừm ,
con bé là con gái của Kiều Vy ,
đó là người bạn thân của bác .
" .
'" Đã là người quen rồi mà anh Cận Đông còn làm khó dễ người ta nữa .
".
" Để lát nữa về nhà bác sẽ dạy dỗ nó .
" .
" Đúng đó bác , phải cho anh ấy 1 bài học nhớ đời .
" .
" Dì Tâm không cần đâu ,
dù sao thì bây giờ con cũng không sao .
" .
" Là bác muốn dạy dỗ nó ,
chứ không có liên quan gì tới con đâu .
" .
" Con mau ăn đi , rồi uống thuốc cho mau hết bệnh .
" .
" Dạ .
" Kiều Ân gật đầu,
sau đó thì tiếp tục ăn cháo .
Hỷ Lân thì ngồi đó mà luyên thuyên không ngừng.
Sau khi ăn xong thì Kiều Ân cũng ngoan ngoãn uống thuốc rồi nằm xuống giường .
.
" Hỷ Lân con về nghỉ ngơi đi ,
bác sẽ ở lại chăm sóc Kiều Ân .
" .
"' Dạ vậy con về trước đây , ngày mai con sẽ đến .
" .
'" Ừm " .
.
" Cậu cứ yên tâm nghỉ ngơi đi, mình sẽ xin phép cho cậu vắng vài bữa .
".
" Được,
cảm ơn cậu .
".
Sau đó thì Hỷ Lân cũng ra về ,
ở trong phòng bây giò chỉ còn có 2 người mà thôi .
Nằm trên giường 1 chút thì cô lại nhớ về chuyện lúc trưa ,
nó rất là ám ảnh ,
hai mắt của cô trở nên u buồn .
Cô cảm thấy rất nhục nhã ,
cái cảnh đó cô không muốn nhớ lại nhưng sao nó vẫn cứ hiện ở trong đầu của cô mãi như thế này .
À còn nữa ,
Bạch Nhi cô ta nói là sẽ đăng video lên mạng ,
bây giờ cô phải làm như thế nào đây .
" Dì .
.
.
dì ơi. .
". Kiều Ân lấp bấp gọi .
" Sao thế,
con không khoẻ trong người sao .
"'.
" Con .
.
có chuyện muốn nhờ dì .
" .
" Ừm ,
con nói đi .
'" .
Thấy Kiều Ân khóc oà lên thư bà liền ôm rồi vỗ về con bé.
" Đừng khóc nữa ,
đã có dì ở đây rồi .
. Chuyện đó đã qua rồi mà .
.
" .
" Dì ơi ,
Bạch Nhi nói sẽ đăng video lên mạng ,
con sợ lắm ,
cô ta đã lột quần áo của con ,
lúc đó con không có mặc đồ .
".
" Dì giúp con được không,
con sợ lắm , người khác thấy sẽ chế nhạo con.
.
.
.
hức .
.
hức .
".
" Con yên tâm đi ,
dì sẽ giải quyết chuyện này mà ,
cô ta sẽ không dám làm gì con đâu .
.
.
" .
" Con cảm thấy nhục nhã lắm , thật sự rất là sợ .
". .
" Dì sẽ thay con giải quyết mọi chuyện mà ,
bây giờ đừng có buồn nữa. .
". .
.
Miên Tâm vỗ nhẹ lên lưng của Kiều Ân .
" Cận Đông có nhận ra con không .
?,
nó có biết con là đứa trẻ năm xưa hay không .
".
" Con không biết nữa , nhưng mà bây giờ anh ấy ghét con lắm ,
lúc trước cũng thế và bây giờ cũng như vậy .
.
Con không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành như vậy nữa .
". .
.
.
" Anh ấy nói con cướp chồng của người khác , nhưng mà con không có làm chuyện đó .
" .
"' Còn năm xưa chắc anh ấy đã có bạn gái rồi mà con cứ đi theo ,
cho nên anh ấy mới không thích ". .
" Anh Cận Đông chắc là đã lấy vợ rồi hả dì. ".
" Chưa ,
nó vẫn chưa lấy vợ .
Cận Đông và Phí Y đã chia tay rồi,
Phí Y đề nghị chia tay và cô ta muốn theo đuổi tình yêu của mình,
nó nói không thích Cận Đông nữa .
".
Kiều Ân có chút bất ngờ, không nghĩ là anh ấy vẫn còn độc thân đến bây giờ .
" Năm xưa nó hơi khó tính , tuổi thiếu niên mới lớn .
.
Dì nghĩ là nó sẽ thay đổi nhưng mà không ngờ bây giờ vẫn cứ như vậy .
".
" Tính tình của nó rất khó chiều, đến dì cũng không còn hiểu nổi nữa. .
.
.
Năm xưa nó khó chịu với con là vì sợ Phí Y ghen cho nên mới như vậy mà thôi .
".
" Con vẫn còn thích Cận Đông không .
' " .
" Dì biết con thích anh ấy sao .
.
" .
" Đương nhiên là biết rồi,
lúc đó con chạy theo Cận Đông miết , đến nổi chảy máu tay tùm lum tùm la luôn .
.
Khi mà lên xe về thành phố, thì dì vẫn thấy con nhìn Cận Đông mà .
" .
" Thời gian trôi qua lâu thế rồi,
con có còn thích nó không .
" .
" Con thích anh ấy , nhưng mà anh ấy thì không .
.
Cận Đông sẽ không để con vào trong tầm mắt của anh ấy .
.
". .
Kiều Ân vừa nói vừa xoa mu bàn tay của mình .
" Vậy thì đợi thời gian chứng minh đi, bây giờ 2 đứa điều độc thân hết mà .
.
.
"
" Dạ .
" .
" Nhưng nếu đợi lâu quá thì đừng thích nó nữa ,
dì sẽ giúp con tìm người phù hợp với mình,
dì rất muốn con làm con dâu của mình, nhưng dì lại muốn nhìn thấy con hạnh phúc hơn ,
ở bên ai không quan trọng chỉ cần bản thân của mình thấy vui vẻ là được . "" .
" Dạ ,
con biết rồi,
cảm ơn dì. " .
" Đã lâu lắm rồi mới có người tâm sự như thế này,
con thật sự rất vui , đi giống như là người mẹ thứ 2 của con vậy .
" .
" Ừm ,
con có thể xem dì là mẹ ,
dì và mẹ của con cũng ngang tuổi nhau mà thôi .
.
.
". .
" Dạ .
.
". .
Kiều Ân gật đầu,
trên môi nở nụ cười nhẹ nhàng . Liệu đây có phải trong cái rủi thì nó có cái may hay không đây .
.
Tuy bị thương, nhưng mà cô có thể gặp lại dì Miên Tâm , dì ấy yêu thương cô y như mẹ ruột vậy ,
và lâu lắm rồi thì mới có không khí của một gia đình như thế này đây ,
cô đã ao ước có sự quan tâm và che chở như thế này và hôm nay đã được dì ấy ân cần quan tâm và chăm sóc .
.