Chương 1 - Trái Tim Rung Động
Chương 2 - Bạn Trai Cũ
Chương 3 - Nhớ Lại Cô Gái Lúc Trước
Chương 4 - Tình Yêu Của Tuổi Trẻ
Chương 5 - Cựu Sinh Viên
Chương 6 - Chỉ Một Mình
Chương 7 - Cố Chấp
Chương 8 - Tuyệt Tình Với Người Cũ
Chương 9 - Người Đàn Ông Năm Xưa
Chương 10 - Ác Cảm Và Sự Quen Thuộc
Chương 11 - Áp Lực Từ Mọi Phía
Chương 12 - Cố Tỏ Ra Là Mình Ổn
Chương 13 - Sự Ganh Tị , Muốn Dạy Dỗ
Chương 14 - Từ Đây Đến Năm 30 Tuổi Phải Lập Gia Đình
Chương 15 - Có Chút Quá Đáng
Chương 16 - Sỉ Nhục Đến Cùng
Chương 17 - Trên Người Đầy Vết Thương
Chương 18 - Tình Hình Khá Là Nghiêm Trọng
Chương 19 - Cái Tôi Quá Lớn
Chương 20 - Ở Bên Ai Không Quan Trọng ,Chỉ Cần Bản Thân Vui Vẻ Là Được
Chương 21 - Thà Bị Đánh Chứ Không Muốn Xin Lỗi
Chương 22 - Sẽ Không Cho Ai Bắt Nạt Con Nữa
Chương 23 - Vì Người Ngoài Mà Dùng Gia Pháp Với Con Trai Mình
Chương 24 - Vừa Đau ,Vừa Không Thể Ngủ Được
Chương 25 - Đúng Là Cái Miệng Hại Cái Thân
Chương 26 - Yêu Đơn Phương
Chương 27 - Núi Này Cao Thì Có Núi Khác Cao Hơn
Chương 28 - Tôi Không Có Sợ Đâu
Chương 29 - Vậy Anh Chính Là Người Sai Hay Sao
Chương 30 - Một Người Thì Tốt Tính Còn Một Người Thì Xấu Tính
Chương 31 - Sự Ghẻ Lạnh Của Người Ba Vô Tâm
Chương 32 - Đây Là Ý Của Mẹ Tôi
Chương 33 - Có Chút Ghen Ty.
Chương 34 - Người Mình Yêu Nhất Lại Làm Mình Đau Nhất
Chương 35 - Trở Lại Phòng Bệnh
Chương 36 - Có Thật Sự Là Đã Thay Đối Hay Không
Chương 37 - Hồi Hộp,Có Chút Không Quen
Chương 38 - Cô Thư Ký
Chương 39 - Bởi Vì Đã Đụng Nhầm Người Rồi
Chương 40 - Chuyện Này Không Liên Quan Đến Cô
Chương 41 - Anh Chính Là Người Đầu Tiên
Chương 42 - Hiện Tại Có Còn Thích Hay Không
Chương 43 - Trở Thành Bạn Thân Của Nhau
Chương 44 - Cận Đông Cảm Thấy Mất Hứng
Chương 45 - Thích Mưa
Chương 46 - Hành Hạ Xong Rồi Lại Mắng Người
Chương 47 - Đừng Có Dối Lòng Mình Nữa
Chương 48 - Tướng Hà Cận Đông Bị Bỏ Bùa
Chương 49 - Hình Như Đã Phải Lòng Con Gái Nhà Người Ta Rồi
Chương 50 - Điều Tra Lại
Chương 51 - Anh Muốn Được Theo Đuối Em
Chương 52 - Gia Đình Thứ 2
Chương 53 - Cô 1 Điểm Còn Anh Ấy Thì 100 Điểm
Chương 54 - Nên Biết Vị Trí Của Mình Ở Đâu
Chương 55 - Mong Bắt Đầu Nhưng Sẽ Không Mong Có Kết Thúc
Chương 56 - Lần Đầu Được Ôm Anh
Chương 57 - Vậy Thì Em Mau Quản Anh Đi
Chương 58 - Sếp Đang Có Tình Yêu
Chương 59 - Trong Lòng Anh Đã Có Em
Chương 60 - Em Thích Nhìn Anh Cười
Chương 61 - Thay Đổi Vì Người Mình Yêu
Chương 62 - Yêu Và Thấu Hiểu
Chương 63 - Yêu Là Yêu, Không Có Lý Do
Chương 64 - Nghiện Hôn
Chương 65 - Đẹp Đôi
Chương 66 - Bởi Vì Tôi Là Người Mà Anh Ấy Yêu Nhất
Chương 67 - Em Mới Là Của Anh
Chương 68 - Vết Sẹo Cuộc Đời
Chương 69 - Lần Đầu Của Nhau
Chương 70 - Anh Lúc Nào Cũng Thương Em
Chương 71 - Em Yêu
Chương 72 - Xin Lỗi,Là Anh Không Nghĩ Cho Em
Chương 73 - Cô Ấy Vui Là Được
Chương 74 - Có Lẽ Tôi Nên Rút Lui
Chương 75 - Không Cho Phép Bản Thân Làm Như Vậy
Chương 76 - Không Còn Gì Phải Hối Tiếc
Chương 77 - Vợ,Thêm 1 Lần Nữa
Chương 78 - Là Vì Em
Chương 79 - Suy Nghĩ Quá Nhiều
Chương 80 - Lo Chuyện Bao Đồng
Chương 81 - Khi Yêu Sẽ Trở Nên Ngu Ngốc
Chương 82 - Giữ Ý Tứ Với Bạn Khác Giới
Chương 83 - Chúng Ta Sẽ Vì Nhau Mà Trở Nên Hoàn Hảo
Chương 84 - Nên Chừa Đường Lui Cho Mình
Chương 85 - Bị Đưa Đi
Chương 86 - Đi Làm
Chương 87 - Về Quê
Chương 88 - Thử Lòng
Chương 89 - Thay Đổi
Chương 90 - Hiểu Lầm
Chương 91 - Giam Cầm
Chương 92 - Giận
Chương 93 - Anh Thay Đổi Rồi
Chương 94 - Rời Khỏi Đây
Chương 1 - Trái Tim Rung Động
Chương 2 - Bạn Trai Cũ
Chương 3 - Nhớ Lại Cô Gái Lúc Trước
Chương 4 - Tình Yêu Của Tuổi Trẻ
Chương 5 - Cựu Sinh Viên
Chương 6 - Chỉ Một Mình
Chương 7 - Cố Chấp
Chương 8 - Tuyệt Tình Với Người Cũ
Chương 9 - Người Đàn Ông Năm Xưa
Chương 10 - Ác Cảm Và Sự Quen Thuộc
Chương 11 - Áp Lực Từ Mọi Phía
Chương 12 - Cố Tỏ Ra Là Mình Ổn
Chương 13 - Sự Ganh Tị , Muốn Dạy Dỗ
Chương 14 - Từ Đây Đến Năm 30 Tuổi Phải Lập Gia Đình
Chương 15 - Có Chút Quá Đáng
Chương 16 - Sỉ Nhục Đến Cùng
Chương 17 - Trên Người Đầy Vết Thương
Chương 18 - Tình Hình Khá Là Nghiêm Trọng
Chương 19 - Cái Tôi Quá Lớn
Chương 20 - Ở Bên Ai Không Quan Trọng ,Chỉ Cần Bản Thân Vui Vẻ Là Được
Chương 21 - Thà Bị Đánh Chứ Không Muốn Xin Lỗi
Chương 22 - Sẽ Không Cho Ai Bắt Nạt Con Nữa
Chương 23 - Vì Người Ngoài Mà Dùng Gia Pháp Với Con Trai Mình
Chương 24 - Vừa Đau ,Vừa Không Thể Ngủ Được
Chương 25 - Đúng Là Cái Miệng Hại Cái Thân
Chương 26 - Yêu Đơn Phương
Chương 27 - Núi Này Cao Thì Có Núi Khác Cao Hơn
Chương 28 - Tôi Không Có Sợ Đâu
Chương 29 - Vậy Anh Chính Là Người Sai Hay Sao
Chương 30 - Một Người Thì Tốt Tính Còn Một Người Thì Xấu Tính
Chương 31 - Sự Ghẻ Lạnh Của Người Ba Vô Tâm
Chương 32 - Đây Là Ý Của Mẹ Tôi
Chương 33 - Có Chút Ghen Ty.
Chương 34 - Người Mình Yêu Nhất Lại Làm Mình Đau Nhất
Chương 35 - Trở Lại Phòng Bệnh
Chương 36 - Có Thật Sự Là Đã Thay Đối Hay Không
Chương 37 - Hồi Hộp,Có Chút Không Quen
Chương 38 - Cô Thư Ký
Chương 39 - Bởi Vì Đã Đụng Nhầm Người Rồi
Chương 40 - Chuyện Này Không Liên Quan Đến Cô
Chương 41 - Anh Chính Là Người Đầu Tiên
Chương 42 - Hiện Tại Có Còn Thích Hay Không
Chương 43 - Trở Thành Bạn Thân Của Nhau
Chương 44 - Cận Đông Cảm Thấy Mất Hứng
Chương 45 - Thích Mưa
Chương 46 - Hành Hạ Xong Rồi Lại Mắng Người
Chương 47 - Đừng Có Dối Lòng Mình Nữa
Chương 48 - Tướng Hà Cận Đông Bị Bỏ Bùa
Chương 49 - Hình Như Đã Phải Lòng Con Gái Nhà Người Ta Rồi
Chương 50 - Điều Tra Lại
Chương 51 - Anh Muốn Được Theo Đuối Em
Chương 52 - Gia Đình Thứ 2
Chương 53 - Cô 1 Điểm Còn Anh Ấy Thì 100 Điểm
Chương 54 - Nên Biết Vị Trí Của Mình Ở Đâu
Chương 55 - Mong Bắt Đầu Nhưng Sẽ Không Mong Có Kết Thúc
Chương 56 - Lần Đầu Được Ôm Anh
Chương 57 - Vậy Thì Em Mau Quản Anh Đi
Chương 58 - Sếp Đang Có Tình Yêu
Chương 59 - Trong Lòng Anh Đã Có Em
Chương 60 - Em Thích Nhìn Anh Cười
Chương 61 - Thay Đổi Vì Người Mình Yêu
Chương 62 - Yêu Và Thấu Hiểu
Chương 63 - Yêu Là Yêu, Không Có Lý Do
Chương 64 - Nghiện Hôn
Chương 65 - Đẹp Đôi
Chương 66 - Bởi Vì Tôi Là Người Mà Anh Ấy Yêu Nhất
Chương 67 - Em Mới Là Của Anh
Chương 68 - Vết Sẹo Cuộc Đời
Chương 69 - Lần Đầu Của Nhau
Chương 70 - Anh Lúc Nào Cũng Thương Em
Chương 71 - Em Yêu
Chương 72 - Xin Lỗi,Là Anh Không Nghĩ Cho Em
Chương 73 - Cô Ấy Vui Là Được
Chương 74 - Có Lẽ Tôi Nên Rút Lui
Chương 75 - Không Cho Phép Bản Thân Làm Như Vậy
Chương 76 - Không Còn Gì Phải Hối Tiếc
Chương 77 - Vợ,Thêm 1 Lần Nữa
Chương 78 - Là Vì Em
Chương 79 - Suy Nghĩ Quá Nhiều
Chương 80 - Lo Chuyện Bao Đồng
Chương 81 - Khi Yêu Sẽ Trở Nên Ngu Ngốc
Chương 82 - Giữ Ý Tứ Với Bạn Khác Giới
Chương 83 - Chúng Ta Sẽ Vì Nhau Mà Trở Nên Hoàn Hảo
Chương 84 - Nên Chừa Đường Lui Cho Mình
Chương 85 - Bị Đưa Đi
Chương 86 - Đi Làm
Chương 87 - Về Quê
Chương 88 - Thử Lòng
Chương 89 - Thay Đổi
Chương 90 - Hiểu Lầm
Chương 91 - Giam Cầm
Chương 92 - Giận
Chương 93 - Anh Thay Đổi Rồi
Chương 94 - Rời Khỏi Đây
Kiều Ân bước vào nhà phải tốn rất nhiều thời gian ,
bởi vì sân nhà rất rộng với lại bản thân của cô đi rất là chậm,
cơn mưa thì ào đến bất chợt khiến cho cả người của cô ướt nhẹp...
.
Vừa bước vào thì đã thấy anh ngo9 1 đống ở phòng khách rồi, khiến cho cô có chút bất ngờ và cũng không thể tin vào mắt của mình .
Hai người cứ bốn mắt nhìn nhau .
.
" Anh .
.
anh Cận Đông .
".
" Tại sao giờ này cô mới về nhà ? đi hẹn hò à .
".
" Không có.
''.
"Ô, nhưng mà tôi thấy Trần Hùng đưa cô về nhà mà ,
hắn ta rất quan tâm đến cô.
'".
.
.
" Tôi có gian anh ấy về nhà mà thôi .
".
"Quần áo đã phơi bày trước mặt như thế này rồi, cô nói ai mà tin chứ.
" .
" Anh .
.
.
anh .
" Cô nghiến răng nhìn anh ,
đúng là chuyện gì thì cũng có thể nói được mà .
" Không tin thì mặc kệ anh ,
lúc nào cũng muốn kiếm chuyện với tôi cả ".
" Cô nói tôi kiếm chuyện hả ,
vậy thì để tôi kiếm chuyện cho cô xem .
".
.
Ngay lập tức anh liền đứng dậy rồi kéo cô ra ngoài sân .
"Ra ngoài đây đứng đi ,
như vậy thì tôi sẽ tin cô.
" .
" Anh .
anh đúng là quá đáng mà .
" .
" Cô ở nhà của tôi thì phải nghe lời của tôi .
" Cận Đông gẵn giọng lên .
Cho cô ra đó đứng cho nó rửa trôi tất cả mọi thứ đi, những nơi mà Trần Hùng đã chạm vào .
Ninh Ngọc có nói giúp cho Kiều Ân 1 tiếng nhưng mà cũng không được ,
trời mỗi lúc càng mưa lớn hơn .
.
.
"Đứng ở đây 2 tiếng cho tôi .
" .
Nói xong anh liền xoay người đi lên lầu.
Còn Kiều Ân thì phải đứng dầm mưa .
Rốt cuộc thì ngày hôm nay Hà Cận Đông lại bị cái gì nữa vậy,
tự nhiên lại muốn nổi điên như thế .
Lạnh quá đi , thật sự rất là lạnh . Kiều Ân ôm lấy cơ thể gầy gò của mình.
.
30 phút trôi qua ,
cả người của cô đã thấm mệt rồi
1 tiếng trôi qua ,
có cả tiếng sấm nữa ,
âm thanh vang lên ngập trời khiến cho cô sợ quá mà té xuống đất ,
tay cào xuống xi măng ,
bàn tay cũng đã bị chảy máu .
Gần 7 giờ tối thì Kiều Ân cũng không chịu được,
cô ngất xỉu tại chỗ luôn .
.
Quản gia lúc này cũng đã chạy ra ngoài xem như thế nào, kết quả thì có đã ngất đi rồi,
cảm thấy cậu chủ nhà mình thật quá đáng mà .
Cùng lúc đó thì anh cũng đi xuống rồi bế cô đi lên lầu .
Cận Đông đưa cô vào phòng của mình,
sau đó thì đặt xuống giường .
" Hừ ,
đáng đời của cô lắm .
Ai bảo bắt tôi đợi làm gì.
".
.
Sau đó thì anh cũng ngồi uống giường rồi cởi váy của Kiều Ân ra ,
vừa làm thì lại vừa nuốt nước bọt ,
yết hầu cứ lên xuống liên tục.
.
.
Cận Đông cởi hết quần áo trên người của cô ra, rồi sau đó thì lấy áo sơ mi của anh mặc vào .
Phải công nhận cái cơ thể này đẹp thật đấy ,
càng nhìn thì lại càng mê .
"Mẹ nó ,
mày đang nghĩ cái gì vậy. Chẳng phải là ghét cô ta lắm sao ,
đúng là điên rồi mà "
'.
Cận Đông tự trấn an
chính mình .
Cùng lúc đó có giọng nói khác vang lên .
"Mẹ ….
.
mẹ mẹ đừng bỏ con mà .
.
hức .
.
hức lạnh .
lạnh quá .
".
" Mẹ .
.
.
mẹ con nhớ mẹ .
" . Kiều Ân nắm lấy bàn tay của Cận Đông,
bây giờ cứ nghĩ anh là mẹ của mình mà thôi .
" Hức .
hức lạnh lạnh.
"
" Đau .
.
đau quá đi .
.
ai cũng ghét con cả.
".
" Kiều .
. Kiều Ân cô sao thế,
lại mớ à.
" .
Cận Đông đưa tay sờ lên trán của Kiều Ân thì thấy nó hơi nóng ,
chắc là bị sốt rồi .
Anh không ngờ sức đề kháng của cô lại yếu như vậy đấy ,
mới có dầm mưa có 1 chút mà đã bị bệnh rồi .
" Đúng là phiền phức mà.
".
.
.
Cũng tại anh 1 phần,
ai bảo tự nhiên anh bảo người ta đi dầm mưa làm gì chứ.
Anh lấy miếng dán hạ sốt dán lên trán của cô. Rồi sau đó thì kéo chăn lên đắp.
Xuống nhà anh nấu cháo thịt bằm ,
mấy món này không thể làm khó được anh .
Anh xoắn tay áo lên làm ,
đám người hầu làm việc xong thì cũng lên tầng 1 rồi .
Với lại anh cũng không muốn bảo bọn họ làm ,
bản thân muốn trổ tài 1 chút ,
tuy anh nấu không quá xuất sắc nhưng mà cũng có thể ăn được .
" Cậu chủ, con bé Kiều Ân sao rồi .
.
".
" Cô ta vẫn còn sống,
bác đừng quá lo lắng .
" .
" Cậu đang nấu cháo sao ! bữa tối đã chuẩn bị cho cậu rồi .
" .
" Ừm ,
lát nữa tôi ăn.
" .
"Được .
" .
Chắc là nấu cháo cho Kiều Ân quá đi ,
Ninh Ngọc cười cười rồi sao đó cũng đi ra chỗ khác.
.
.
Cận Đông làm rất tập trung nhưng không hiểu sao nó lại ra không y như những gì mà anh muốn nữa ,
hương vị thì hơi nhạt ,
thái thịt thì cũng đứt tay nữa .
Lâu rồi không vào bếp,
chắc là đã lục nghề mất rồi .
" Haiz ,
đúng là thích hành hạ chính mình mà.
".
.
.
Phải tốn rất nhiều thời gian thì mới nấu xong ,
gần 9 giờ thì anh cũng đem cháo và nước lọc lên phòng .
Lúc này thì Kiều Ân cũng chưa tỉnh lại nữa ,
anh đặt đồ ăn xuống bàn rồi đi vào trong tắm rửa .
Lúc nãy trở về nhà khiến cho anh quên tất cả mọi thứ luôn rồi,
giận quá mà không thèm tắm luôn mà .
Bây giờ cũng đã tạnh mưa rồi,
ở bên ngoài thì còn lâm râm mà thôi,
mấy hạt mưa đó cũng chỉ ướt lá cây mà thôi .
.
Cận Đông đứng trước vòi sen rồi kỳ cọ bản thân mình,
sau lưng vậy mà vẫn còn mấy vết thẹo ,
bây giờ vẫn chưa lành lại . Thôi kệ đi ,
anh cũng chẳng quan tâm đến chúng nữa rồi