Chương 1 - ( Quyển 1: Cứu Viện Sa Mạc ): Tiết Tử
Chương 2 - Chỉ Nhận Tên Tuổi Khúc Gia, Không Nhận Mặt Khúc Gia
Chương 3 - Chữ “Kị” Sáng Rực Trên Hoàng Lịch
Chương 4 - Đây Rõ Ràng Là Tìm Diêm Vương Đến Để Trị Cô Mà!
Chương 5 - Tôi Lần Này, Tới Tìm “Bảo”.
Chương 6 - Dù Sao Gần Hai Ngày, Tìm Không Thấy Người … Đoán Chừng Phải Nhặt Xác
Chương 7 - Mẹ Nó, Tiểu Gia Bị Chôn Sống!
Chương 8 - Tay Anh Đặt Lên Lưng Khúc Nhất Huyền, Kéo Người Vào Ngực, Cúi Người Định Dò Xét.
Chương 9 - “Muốn Nhận Ra Tiểu Khúc Gia Phải Nhìn Thuốc Lá, Trong Toàn Bộ Đoàn Xe, Chỉ Có Cô Ấy Hút Thuốc Lá 555 Nhập Khẩu.”
Chương 10 - Đồ Chân Chó Này! Gặp Tường Liền Bò! Nói Anh Ta Là Hồng Hạnh Cũng Là Khen Ngợi Rồi!
Chương 11 - : Có Lẽ Người Kia… Trong Cơn Bão Tối Qua Đã Bị Chôn Dưới Cát Rồi
Chương 12 - : Anh Hiếm Khi Hào Hứng, Nói Đùa: “Không Nịnh Nọt Cô Ấy, Để Cô Ấy Nghĩ Tôi Là Loại Đàn Ông Thô Tục À?”
Chương 13 - Anh Không Muốn Dung Túng Cô Hút Thuốc, Dù Là Lúc Cô Hút Thuốc “Phong Tình Vạn Chủng”
Chương 14 - Người Hành Tẩu Giang Hồ, Không Chỉ Phải Có Khí Phách Giang Hồ, Còn Phải Có Nghĩa Khí.
Chương 15 - ( Quyển 2: Đường Vành Đai Tây Bắc ): Hai Con Người Nam Giang, Ngủ Cùng Một Đêm Trong Nhà Khách Ở Hồ Khẩu, Lại Gặp Lại Nhau Ở Đôn Hoàng.
Chương 16 - “Lúc Đuổi Theo Cô Tới Đây, Xe Bị Cọ Xát Trong Ngõ Hẻm, Cô Đến Phụ Một Tay.”
Chương 17 - Anh Cúi Thấp Mặt, Chóp Mũi Gần Đến Cơ Hồ Đụng Vào Cô
Chương 18 - Một Người Phụ Nữ Nghe Ngóng Một Người Đàn Ông Khác Từ Cậu Ta, Ngoại Trừ Coi Trọng, Còn Có Thể Có Nguyên Nhân Gì?
Chương 19 - “Đợi Đến Lúc Cô Ấy Không Giữ Được Bình Tĩnh. . .” Tôi Sẽ Quay Lại.
Chương 20 - “Khúc Gia, Rốt Cục Cô Cũng Nguyện Ý Nhìn Thẳng Vào Ưu Điểm Của Nam Thần Nhà Tôi.”
Chương 21 - “Phó Tầm, Anh Chạy Theo Tôi Hơn Nửa Trung Quốc, Có Phải Thích Tôi Rồi Đúng Không?”
Chương 22 - “Nếu Mà Tôi Nói Thích, Thì Cô Định Kết Thúc Như Thế Nào?”
Chương 23 - Phó Tầm Không Phải Ném Giấy Vào Đầu Cô Sao? Cô Liền Huýt Sáo Đùa Giỡn Anh!
Chương 24 - Phụ Nữ Vẫn Là Nên Có Chút Tính Tình, Lạnh Lùng Một Chút, Hoang Dã Một Chút, Mới Kích Thích.
Chương 25 - Ánh Mắt Phó Tầm Hơi Trầm Xuống, Chính Thức Nhả Ra: “Thật Là Tiểu Nhân Đắc Chí.”
Chương 26 - Phó Tầm Chê Cô Lộn Xộn, Che Gáy Cô Lại, Ép Vào Trong Ngực Mình
Chương 27 - Cô Linh Hoạt Rút Tay Từ Túi Sau Lưng Ra, Kéo Áo Jacket Của Phó Tầm, Chui Đầu Vào.
Chương 28 - Mới Vừa Rồi Cô Bị Con Chuột Bự Phó Tầm Nuôi Cầm Cá Khô Đập?
Chương 29 - Tây Bắc Là Địa Bàn Của Cô, Không Thể Để Cho Một Kẻ Ngoại Lai Đến Quấy Nhiễu Làm Mưa Làm Gió.
Chương 30 - Khúc Gia Có Gì Đáng Nhìn? Dáng Dấp Còn Không Bằng Cậu Ta Ngàn Dặm Mới Tìm Được Một Người, Có Gì Đặc Sắc Đâu!
Chương 31 - Lòng Bàn Tay Anh Nhẹ Vỗ Vỗ Gáy Khúc Nhất Huyền, Nói: “Cô Đứng Đây, Tôi Qua Xem Một Chút.”
Chương 32 - “Mày Đừng Có Động Đậy Trong Tay Tao, Đêm Nay Tao Sẽ Cho Mày Thêm Ít Thịt Ức Gà, Được Không?”
Chương 33 - “Lần Đầu Tiên Là Ở Tây An, Cách Tủ Kính, Cô Đang Chọn Tranh Đường “
Chương 34 - Cô Thế Mà Hồ Đồ Đến Trình Độ Phải Giảng Đạo Lý Với Một Con Chồn Mới Có Giường Để Ngủ . . .
Chương 35 - “Cô Cùng Tất Cả Nhưng Gì Cô Quan Tâm, Đều Có Liên Quan Tới Tôi, Còn Quan Trọng Hơn Tôi.”
Chương 36 - Cô Thề, Sau Này Cô Nhất Định Phải Gả Cho Máy In Tiền.
Chương 37 - “Còn Đau?”
Chương 38 - “Xem Như Tôi Chuộc Tội Với Cô.”
Chương 39 - ( Quyển 3 : Ngọc Bội Câu Vân ): “Phó Tầm, Lấy Việc Này Làm Ranh Giới, Hai Chúng Ta Xong.”
Chương 40 - “Ai Lừa Gạt Cô, Tôi Giúp Cô Tính Toán Từng Ly Sổ Sách Rõ Ràng Với Anh Ta.”
Chương 41 - Khúc Nhất Huyền Nửa Điểm Không Khiêm Tốn: “Đâu Có Đâu Có, Ai Bảo Tôi Xinh Đẹp.”
Chương 42 - Ngữ Khí Phó Tầm Kiềm Chế, Ngữ Điệu Lại Vẫn Bình Ổn Như Cũ: “Có Tôi Ở Đây, Sẽ Không Có Chuyện Gì.”
Chương 43 - “Anh Tầm, Anh Mau Nhìn Xem, Khúc Gia Của Tôi Hình Như Đã Xảy Ra Chuyện.”
Chương 44 - Cô Thề – Sau Này Đánh Chết Cũng Không Ngồi Xe Phó Tầm!
Chương 45 - Chuyện Còn Lại, Giao Cho Tôi.
Chương 46 - Dường Như Anh Cố Ý, Cúi Người, Kề Sát Tai Thì Thầm Với Cô: “Hình Như Là, Đuổi Tới Rồi.”
Chương 47 - “Đứng Cho Ngay Ngắn, Tôi Soát Người.”
Chương 48 - Phó Tầm Hơi Động Lòng, Bỗng Nhiên Cúi Đầu, Hôn Lên.
Chương 49 - : Mỗi Một Mặt, Anh Đều Thích Đến Ghê Gớm.
Chương 50 - : Danh Tiếng Của Tiểu Khúc Gia Tại Tây Bắc Thực Sự Rất Vang Dội
Chương 51 - : “Cô Nên Xem Kỹ Phương Hướng, Xem Là Tôi Có Thật Lòng Theo Đuổi Cô Hay Không.”
Chương 52 - : Mà Giờ Khắc Này, Cô Tựa Như Là Tù Binh Hành Động Thất Bại, Không Chỗ Che Thân Dưới Ánh Mắt Của Anh.
Chương 53 - : Cô Nói: “Anh Là Đàn Ông, Tạo Cho Mình Nhiều Bí Mật Như Vậy Làm Cái Gì?”
Chương 54 - : Đã Không Làm Được Việc Ngồi Yên Không Để Ý Đến, Thì Cũng Chỉ Có Thể Ra Tay Xử Lý.
Chương 55 - : Đạo Đức Nghề Nghiệp Cùng Tín Ngưỡng Đều Không Cho Phép Tôi Giả Mạo Giám Định, Đây Cũng Là Môn Quy Đầu Tiên Của Phó Gia Tôi.
Chương 56 - : Khương Doãn Không Phải Đang Giấu Diếm, Cô Ta Đang Ẩn Nấp Chính Mình.
Chương 57 - : Vật Nhỏ Kia, Không Có Lại Rất Nhớ.
Chương 58 - : Phó Tầm Cười Cười, Vô Cùng Cám Dỗ Nói: “Duyên Đã Định.”
Chương 59 - : Phó Tầm Lườm Cô Một Chút, Có Ý Riêng: “Đằng Nào Cũng Nợ Rồi, Cô Cứ Nợ Tiếp Đi.”
Chương 60 - : Phó Tầm Nào Phải Cải Tiến Xe Đâu...
Chương 61 - : “Chấm Này, Vì Sao Không Liệt Kê Ra?”
Chương 62 - : Anh Dường Như Lơ Đãng, Thấp Giọng Hỏi Cô: “Cảm Thấy Hứng Thú Với Những Cái Này, Hay Là Cảm Thấy Hứng Thú Với Tôi?”
Chương 63 - : “Tôi Cảm Thấy Hứng Thú Với Mọi Thứ, Ngoại Trừ Đàn Ông.”
Chương 64 - : Một Loại Cảm Giác Nguy Cơ Giống Như Của Loài Săn Mồi.
Chương 65 - : “Không Thích Phá.” Phó Tầm Nói: “Chỉ Thích Cô.”
Chương 66 - : Chấn Động Tinh Thần
Chương 67 - : Người Đàn Ông Này, Thật Muốn Mệnh.
Chương 68 - : Phó Tầm Nâng Mi, Ánh Mắt Thâm Trầm: “Cô Làm Mồi, Người Mắc Câu Sẽ Là Tôi.” (1)
Chương 69 - Phó Tầm Nâng Mi, Ánh Mắt Thâm Trầm: “Cô Làm Mồi, Người Mắc Câu Sẽ Là Tôi.” (2)
Chương 70 - : “Đừng Lo Lắng, Tôi Có Thể Bảo Vệ Cô.”
Chương 71 - : “Tôi Nói Với Hắn” Phó Tầm Dừng Lại, Hơi Trầm Ngâm: “Cô Là Bạn Gái Của Tôi, Tôi Không Thể Khoanh Tay Đứng Nhìn.”
Chương 72 - : Phó Tầm Giống Như Cười, Bờ Môi Khẽ Cong: “Câu Nói Vừa Rồi Của Tôi, Cô Phản Ứng Như Vậy?”
Chương 73 - : Anh Cong Cong Môi, Lá Bài Trong Tay Đặt Ở Trên Bàn, Cong Tay Lại Khẽ Gõ Mặt Bàn Hai Lần: “Qua.”
Chương 74 - : Ta Biết Phó Tiên Sinh Lâu Như Vậy, Vẫn Là Lần Đầu Nhìn Thấy Phó Tiên Sinh Yêu Đương.
Chương 75 - : Cô Là Quân Cờ Cơ Động, Hết Sức Quan Trọng, Đủ Để Một Chiêu Phân Thắng Thua.
Chương 76 - ( Quyển 4: Khả Khả Tây Lý) : “Mặc Dù Chúng Ta Không Thích Hợp Yêu Đương, Nhưng Tôi Cảm Thấy Làm Bạn Giường Dường Như Cũng Không Tệ Nhỉ?”
Chương 77 - : “Quên Đi.” Anh Nhắm Mắt, Thanh Âm Có Chút Ám Ách: “Có Chút Quan Hệ Dù Sao Cũng Tốt Hơn So Với Không Có Quan Hệ.”
Chương 78 - : Anh Nói: “Khó Kìm Lòng Nổi.”
Chương 79 - : Khúc Nhất Huyền Cười Tủm Tỉm: “Lúc Nào Ngủ Với Tôi Không?”
Chương 80 - : Đến… Diêm Vương Thật Sự Đuổi Tới Mông Rồi.
Chương 81 - : “Cũng Nên Có Chiếc Xe Đi Dò Đường Thử Lỗi, Cruiser Nhiều Người, Lực Gánh Chịu Có Hạn, Tôi Đi Là Được.”
Chương 82 - : “Không Có Chuyện Gì Tôi Không Giải Quyết Được, Em Gấp Cái Gì?”
Chương 83 - : “Anh Muốn Tôi Thế Này, Đã Nghĩ Bao Lâu Rồi?”
Chương 84 - : “Anh Nhìn Chiếc Xe Kia Có Giống Chiếc Cruiser Giang Nguyên Lái Đi Lúc Ấy Hay Không?”
Chương 85 - : Thật “Tô” Đến Muốn Mạng Già Của Cô.
Chương 86 - : Khúc Nhất Huyền Cảm Thấy… Có Thể Cô Sẽ Bại.
Chương 87 - : “Chít Chít Chít!”
Chương 88 - : Vật Nhỏ Này Thật Vất Vả Mới Được Trở Lại Bên Người Phó Tầm Nên Cực Kỳ Dính Người.
Chương 89 - : Khúc Nhất Huyền Buồn Bực, Cô Với Phó Tầm Từng Có Lúc Lắng Đọng Sao?
Chương 90 - : Anh Nâng Mắt, Không Hề Che Giấu Tất Cả Cảm Xúc Trong Mắt, Toàn Bộ Đều Bày Ra Cho Cô Xem: “Tôi Ghen.”
Chương 91 - : “Anh Đừng Động Thủ Động Cước, Tôi Mà Kích Động Lên Là Không Để Ý Địa Điểm Hay Tình Cảnh Gì Đâu.”
Chương 92 - : “Anh Muốn Nghe Cái Gì, Nói Với Tôi, Tôi Nói Cho Anh Nghe.”
Chương 93 - : Khu Không Người Còn Nhiều, Rất Nhiều Những Vùng Đất Cằn Sỏi Đá Chưa Ai Từng Tiến Vào, Hiện Đầy Bụi Gai Cùng Nguy Hiểm.
Chương 94 - : Con Sen, Thịt Ức Gà Cá Tầm Khô Của Trẫm Đâu!
Chương 95 - : Môi Của Anh Ở Ngay Bên Tai Cô, Thanh Tuyến Thấp Đến Bụi Bặm, Lại Mười Phần Có Lực: “Tránh Đằng Sau Tôi.”
Chương 96 - : “Muốn Đi?”.“Trước Tiên Trả Hết Thua Thiệt Của Phó Tầm Đã.”
Chương 97 - : “Sau Này Đừng Liều Mạng Như Thế, Em Đi Theo Anh.”
Chương 98 - : “Không Liều Mạng.” Anh Thấp Giọng, Che Ở Bên Tai Cô, Nói: “Phải Giữ Lại Mạng Để Tặng Cho Em.”
Chương 99 - : “Hiếm Có Người Có Thể Khiến Anh Muốn Hết Lòng Hết Dạ.”
Chương 100 - : Bành Thâm Nghe Từ Đầu Đến Cuối, Ánh Mắt Nặng Nề Nhìn Cô Nửa Ngày, Nói: “Cô Đã Đến, Tôi Đang Chờ Cô.”
Chương 101 - : “Tôi Trông Thấy Cruiser Ở Đó.” Giọng Cô Nghe Không Ra Cảm Xúc, Bình Tĩnh Không Gợn Sóng: “Chính Là Chiếc Giang Nguyên Lái Đi Vào Đêm Mất Tích.”
Chương 102 - Cô Chạm Vào Vết Thương Quấn Băng Bạc Của Anh, Hỏi: “Nếu Không… Anh Ở Dưới Em Ở Trên?”
Chương 103 - : Cô Bây Giờ, Lòng Tràn Đầy Vui Vẻ, Vô Vị Sinh Tử.
Chương 104 - : Cô Cười Cười, Gật Đầu: “Ừ, Ở Cùng Một Chỗ.”
Chương 105 - : Cô Hung Hăng Nhướng Mày Một Cái, Cùng Phó Tầm Liếc Nhau.
Chương 106 - : “Anh Là Người Tương Đối Ích Kỷ.” Anh Thấp Giọng: “Chỉ Thích Đối Tốt Với Người Thuộc Về Mình.”
Chương 107 - :Anh Ta Muốn Một Mẻ Hốt Gọn Tất Cả Những Người Biết Bí Mật Của Anh Ta.
Chương 108 - : “Trên Người Nó Có Chip Định Vị, Tôi Sẽ Dạy Anh Cách Định Vị”
Chương 109 - : Đại Kết Cục (Thượng): — Cho Dù Luôn Bị Anh Ta Tính Kế, Cũng Phải Ngược Gió Lật Bàn Thắng.
Chương 110 - : Đại Kết Cục (Thượng): “Muốn Gãi Cũng Không Phải Lúc Này.”
Chương 111 - : Đại Kết Cục (Trung): Cô Ngẩng Đầu, Đưa Tay Nhấc Máy Ảnh, Hỏi: “Chụp Một Tấm Chứ ?”
Chương 112 - : Đại Kết Cục (Trung): Yêu Đương Còn Chưa Được Mấy Ngày Đã Muốn Kết Hôn?
Chương 113 - : Đại Kết Cục (Hạ): Giang Nguyên, Cậu Nhìn Xem. Đây Chính Là Kim Đỉnh Trên Núi Tuyết Tớ Muốn Mang Cậu Đi Nhìn.
Chương 114 - : Lời Cuối Sách (Chương Cuối Cùng): Em Bảo Vệ Thế Giới Này, Anh Bảo Vệ Em.
Chương 1 - ( Quyển 1: Cứu Viện Sa Mạc ): Tiết Tử
Chương 2 - Chỉ Nhận Tên Tuổi Khúc Gia, Không Nhận Mặt Khúc Gia
Chương 3 - Chữ “Kị” Sáng Rực Trên Hoàng Lịch
Chương 4 - Đây Rõ Ràng Là Tìm Diêm Vương Đến Để Trị Cô Mà!
Chương 5 - Tôi Lần Này, Tới Tìm “Bảo”.
Chương 6 - Dù Sao Gần Hai Ngày, Tìm Không Thấy Người … Đoán Chừng Phải Nhặt Xác
Chương 7 - Mẹ Nó, Tiểu Gia Bị Chôn Sống!
Chương 8 - Tay Anh Đặt Lên Lưng Khúc Nhất Huyền, Kéo Người Vào Ngực, Cúi Người Định Dò Xét.
Chương 9 - “Muốn Nhận Ra Tiểu Khúc Gia Phải Nhìn Thuốc Lá, Trong Toàn Bộ Đoàn Xe, Chỉ Có Cô Ấy Hút Thuốc Lá 555 Nhập Khẩu.”
Chương 10 - Đồ Chân Chó Này! Gặp Tường Liền Bò! Nói Anh Ta Là Hồng Hạnh Cũng Là Khen Ngợi Rồi!
Chương 11 - : Có Lẽ Người Kia… Trong Cơn Bão Tối Qua Đã Bị Chôn Dưới Cát Rồi
Chương 12 - : Anh Hiếm Khi Hào Hứng, Nói Đùa: “Không Nịnh Nọt Cô Ấy, Để Cô Ấy Nghĩ Tôi Là Loại Đàn Ông Thô Tục À?”
Chương 13 - Anh Không Muốn Dung Túng Cô Hút Thuốc, Dù Là Lúc Cô Hút Thuốc “Phong Tình Vạn Chủng”
Chương 14 - Người Hành Tẩu Giang Hồ, Không Chỉ Phải Có Khí Phách Giang Hồ, Còn Phải Có Nghĩa Khí.
Chương 15 - ( Quyển 2: Đường Vành Đai Tây Bắc ): Hai Con Người Nam Giang, Ngủ Cùng Một Đêm Trong Nhà Khách Ở Hồ Khẩu, Lại Gặp Lại Nhau Ở Đôn Hoàng.
Chương 16 - “Lúc Đuổi Theo Cô Tới Đây, Xe Bị Cọ Xát Trong Ngõ Hẻm, Cô Đến Phụ Một Tay.”
Chương 17 - Anh Cúi Thấp Mặt, Chóp Mũi Gần Đến Cơ Hồ Đụng Vào Cô
Chương 18 - Một Người Phụ Nữ Nghe Ngóng Một Người Đàn Ông Khác Từ Cậu Ta, Ngoại Trừ Coi Trọng, Còn Có Thể Có Nguyên Nhân Gì?
Chương 19 - “Đợi Đến Lúc Cô Ấy Không Giữ Được Bình Tĩnh. . .” Tôi Sẽ Quay Lại.
Chương 20 - “Khúc Gia, Rốt Cục Cô Cũng Nguyện Ý Nhìn Thẳng Vào Ưu Điểm Của Nam Thần Nhà Tôi.”
Chương 21 - “Phó Tầm, Anh Chạy Theo Tôi Hơn Nửa Trung Quốc, Có Phải Thích Tôi Rồi Đúng Không?”
Chương 22 - “Nếu Mà Tôi Nói Thích, Thì Cô Định Kết Thúc Như Thế Nào?”
Chương 23 - Phó Tầm Không Phải Ném Giấy Vào Đầu Cô Sao? Cô Liền Huýt Sáo Đùa Giỡn Anh!
Chương 24 - Phụ Nữ Vẫn Là Nên Có Chút Tính Tình, Lạnh Lùng Một Chút, Hoang Dã Một Chút, Mới Kích Thích.
Chương 25 - Ánh Mắt Phó Tầm Hơi Trầm Xuống, Chính Thức Nhả Ra: “Thật Là Tiểu Nhân Đắc Chí.”
Chương 26 - Phó Tầm Chê Cô Lộn Xộn, Che Gáy Cô Lại, Ép Vào Trong Ngực Mình
Chương 27 - Cô Linh Hoạt Rút Tay Từ Túi Sau Lưng Ra, Kéo Áo Jacket Của Phó Tầm, Chui Đầu Vào.
Chương 28 - Mới Vừa Rồi Cô Bị Con Chuột Bự Phó Tầm Nuôi Cầm Cá Khô Đập?
Chương 29 - Tây Bắc Là Địa Bàn Của Cô, Không Thể Để Cho Một Kẻ Ngoại Lai Đến Quấy Nhiễu Làm Mưa Làm Gió.
Chương 30 - Khúc Gia Có Gì Đáng Nhìn? Dáng Dấp Còn Không Bằng Cậu Ta Ngàn Dặm Mới Tìm Được Một Người, Có Gì Đặc Sắc Đâu!
Chương 31 - Lòng Bàn Tay Anh Nhẹ Vỗ Vỗ Gáy Khúc Nhất Huyền, Nói: “Cô Đứng Đây, Tôi Qua Xem Một Chút.”
Chương 32 - “Mày Đừng Có Động Đậy Trong Tay Tao, Đêm Nay Tao Sẽ Cho Mày Thêm Ít Thịt Ức Gà, Được Không?”
Chương 33 - “Lần Đầu Tiên Là Ở Tây An, Cách Tủ Kính, Cô Đang Chọn Tranh Đường “
Chương 34 - Cô Thế Mà Hồ Đồ Đến Trình Độ Phải Giảng Đạo Lý Với Một Con Chồn Mới Có Giường Để Ngủ . . .
Chương 35 - “Cô Cùng Tất Cả Nhưng Gì Cô Quan Tâm, Đều Có Liên Quan Tới Tôi, Còn Quan Trọng Hơn Tôi.”
Chương 36 - Cô Thề, Sau Này Cô Nhất Định Phải Gả Cho Máy In Tiền.
Chương 37 - “Còn Đau?”
Chương 38 - “Xem Như Tôi Chuộc Tội Với Cô.”
Chương 39 - ( Quyển 3 : Ngọc Bội Câu Vân ): “Phó Tầm, Lấy Việc Này Làm Ranh Giới, Hai Chúng Ta Xong.”
Chương 40 - “Ai Lừa Gạt Cô, Tôi Giúp Cô Tính Toán Từng Ly Sổ Sách Rõ Ràng Với Anh Ta.”
Chương 41 - Khúc Nhất Huyền Nửa Điểm Không Khiêm Tốn: “Đâu Có Đâu Có, Ai Bảo Tôi Xinh Đẹp.”
Chương 42 - Ngữ Khí Phó Tầm Kiềm Chế, Ngữ Điệu Lại Vẫn Bình Ổn Như Cũ: “Có Tôi Ở Đây, Sẽ Không Có Chuyện Gì.”
Chương 43 - “Anh Tầm, Anh Mau Nhìn Xem, Khúc Gia Của Tôi Hình Như Đã Xảy Ra Chuyện.”
Chương 44 - Cô Thề – Sau Này Đánh Chết Cũng Không Ngồi Xe Phó Tầm!
Chương 45 - Chuyện Còn Lại, Giao Cho Tôi.
Chương 46 - Dường Như Anh Cố Ý, Cúi Người, Kề Sát Tai Thì Thầm Với Cô: “Hình Như Là, Đuổi Tới Rồi.”
Chương 47 - “Đứng Cho Ngay Ngắn, Tôi Soát Người.”
Chương 48 - Phó Tầm Hơi Động Lòng, Bỗng Nhiên Cúi Đầu, Hôn Lên.
Chương 49 - : Mỗi Một Mặt, Anh Đều Thích Đến Ghê Gớm.
Chương 50 - : Danh Tiếng Của Tiểu Khúc Gia Tại Tây Bắc Thực Sự Rất Vang Dội
Chương 51 - : “Cô Nên Xem Kỹ Phương Hướng, Xem Là Tôi Có Thật Lòng Theo Đuổi Cô Hay Không.”
Chương 52 - : Mà Giờ Khắc Này, Cô Tựa Như Là Tù Binh Hành Động Thất Bại, Không Chỗ Che Thân Dưới Ánh Mắt Của Anh.
Chương 53 - : Cô Nói: “Anh Là Đàn Ông, Tạo Cho Mình Nhiều Bí Mật Như Vậy Làm Cái Gì?”
Chương 54 - : Đã Không Làm Được Việc Ngồi Yên Không Để Ý Đến, Thì Cũng Chỉ Có Thể Ra Tay Xử Lý.
Chương 55 - : Đạo Đức Nghề Nghiệp Cùng Tín Ngưỡng Đều Không Cho Phép Tôi Giả Mạo Giám Định, Đây Cũng Là Môn Quy Đầu Tiên Của Phó Gia Tôi.
Chương 56 - : Khương Doãn Không Phải Đang Giấu Diếm, Cô Ta Đang Ẩn Nấp Chính Mình.
Chương 57 - : Vật Nhỏ Kia, Không Có Lại Rất Nhớ.
Chương 58 - : Phó Tầm Cười Cười, Vô Cùng Cám Dỗ Nói: “Duyên Đã Định.”
Chương 59 - : Phó Tầm Lườm Cô Một Chút, Có Ý Riêng: “Đằng Nào Cũng Nợ Rồi, Cô Cứ Nợ Tiếp Đi.”
Chương 60 - : Phó Tầm Nào Phải Cải Tiến Xe Đâu...
Chương 61 - : “Chấm Này, Vì Sao Không Liệt Kê Ra?”
Chương 62 - : Anh Dường Như Lơ Đãng, Thấp Giọng Hỏi Cô: “Cảm Thấy Hứng Thú Với Những Cái Này, Hay Là Cảm Thấy Hứng Thú Với Tôi?”
Chương 63 - : “Tôi Cảm Thấy Hứng Thú Với Mọi Thứ, Ngoại Trừ Đàn Ông.”
Chương 64 - : Một Loại Cảm Giác Nguy Cơ Giống Như Của Loài Săn Mồi.
Chương 65 - : “Không Thích Phá.” Phó Tầm Nói: “Chỉ Thích Cô.”
Chương 66 - : Chấn Động Tinh Thần
Chương 67 - : Người Đàn Ông Này, Thật Muốn Mệnh.
Chương 68 - : Phó Tầm Nâng Mi, Ánh Mắt Thâm Trầm: “Cô Làm Mồi, Người Mắc Câu Sẽ Là Tôi.” (1)
Chương 69 - Phó Tầm Nâng Mi, Ánh Mắt Thâm Trầm: “Cô Làm Mồi, Người Mắc Câu Sẽ Là Tôi.” (2)
Chương 70 - : “Đừng Lo Lắng, Tôi Có Thể Bảo Vệ Cô.”
Chương 71 - : “Tôi Nói Với Hắn” Phó Tầm Dừng Lại, Hơi Trầm Ngâm: “Cô Là Bạn Gái Của Tôi, Tôi Không Thể Khoanh Tay Đứng Nhìn.”
Chương 72 - : Phó Tầm Giống Như Cười, Bờ Môi Khẽ Cong: “Câu Nói Vừa Rồi Của Tôi, Cô Phản Ứng Như Vậy?”
Chương 73 - : Anh Cong Cong Môi, Lá Bài Trong Tay Đặt Ở Trên Bàn, Cong Tay Lại Khẽ Gõ Mặt Bàn Hai Lần: “Qua.”
Chương 74 - : Ta Biết Phó Tiên Sinh Lâu Như Vậy, Vẫn Là Lần Đầu Nhìn Thấy Phó Tiên Sinh Yêu Đương.
Chương 75 - : Cô Là Quân Cờ Cơ Động, Hết Sức Quan Trọng, Đủ Để Một Chiêu Phân Thắng Thua.
Chương 76 - ( Quyển 4: Khả Khả Tây Lý) : “Mặc Dù Chúng Ta Không Thích Hợp Yêu Đương, Nhưng Tôi Cảm Thấy Làm Bạn Giường Dường Như Cũng Không Tệ Nhỉ?”
Chương 77 - : “Quên Đi.” Anh Nhắm Mắt, Thanh Âm Có Chút Ám Ách: “Có Chút Quan Hệ Dù Sao Cũng Tốt Hơn So Với Không Có Quan Hệ.”
Chương 78 - : Anh Nói: “Khó Kìm Lòng Nổi.”
Chương 79 - : Khúc Nhất Huyền Cười Tủm Tỉm: “Lúc Nào Ngủ Với Tôi Không?”
Chương 80 - : Đến… Diêm Vương Thật Sự Đuổi Tới Mông Rồi.
Chương 81 - : “Cũng Nên Có Chiếc Xe Đi Dò Đường Thử Lỗi, Cruiser Nhiều Người, Lực Gánh Chịu Có Hạn, Tôi Đi Là Được.”
Chương 82 - : “Không Có Chuyện Gì Tôi Không Giải Quyết Được, Em Gấp Cái Gì?”
Chương 83 - : “Anh Muốn Tôi Thế Này, Đã Nghĩ Bao Lâu Rồi?”
Chương 84 - : “Anh Nhìn Chiếc Xe Kia Có Giống Chiếc Cruiser Giang Nguyên Lái Đi Lúc Ấy Hay Không?”
Chương 85 - : Thật “Tô” Đến Muốn Mạng Già Của Cô.
Chương 86 - : Khúc Nhất Huyền Cảm Thấy… Có Thể Cô Sẽ Bại.
Chương 87 - : “Chít Chít Chít!”
Chương 88 - : Vật Nhỏ Này Thật Vất Vả Mới Được Trở Lại Bên Người Phó Tầm Nên Cực Kỳ Dính Người.
Chương 89 - : Khúc Nhất Huyền Buồn Bực, Cô Với Phó Tầm Từng Có Lúc Lắng Đọng Sao?
Chương 90 - : Anh Nâng Mắt, Không Hề Che Giấu Tất Cả Cảm Xúc Trong Mắt, Toàn Bộ Đều Bày Ra Cho Cô Xem: “Tôi Ghen.”
Chương 91 - : “Anh Đừng Động Thủ Động Cước, Tôi Mà Kích Động Lên Là Không Để Ý Địa Điểm Hay Tình Cảnh Gì Đâu.”
Chương 92 - : “Anh Muốn Nghe Cái Gì, Nói Với Tôi, Tôi Nói Cho Anh Nghe.”
Chương 93 - : Khu Không Người Còn Nhiều, Rất Nhiều Những Vùng Đất Cằn Sỏi Đá Chưa Ai Từng Tiến Vào, Hiện Đầy Bụi Gai Cùng Nguy Hiểm.
Chương 94 - : Con Sen, Thịt Ức Gà Cá Tầm Khô Của Trẫm Đâu!
Chương 95 - : Môi Của Anh Ở Ngay Bên Tai Cô, Thanh Tuyến Thấp Đến Bụi Bặm, Lại Mười Phần Có Lực: “Tránh Đằng Sau Tôi.”
Chương 96 - : “Muốn Đi?”.“Trước Tiên Trả Hết Thua Thiệt Của Phó Tầm Đã.”
Chương 97 - : “Sau Này Đừng Liều Mạng Như Thế, Em Đi Theo Anh.”
Chương 98 - : “Không Liều Mạng.” Anh Thấp Giọng, Che Ở Bên Tai Cô, Nói: “Phải Giữ Lại Mạng Để Tặng Cho Em.”
Chương 99 - : “Hiếm Có Người Có Thể Khiến Anh Muốn Hết Lòng Hết Dạ.”
Chương 100 - : Bành Thâm Nghe Từ Đầu Đến Cuối, Ánh Mắt Nặng Nề Nhìn Cô Nửa Ngày, Nói: “Cô Đã Đến, Tôi Đang Chờ Cô.”
Chương 101 - : “Tôi Trông Thấy Cruiser Ở Đó.” Giọng Cô Nghe Không Ra Cảm Xúc, Bình Tĩnh Không Gợn Sóng: “Chính Là Chiếc Giang Nguyên Lái Đi Vào Đêm Mất Tích.”
Chương 102 - Cô Chạm Vào Vết Thương Quấn Băng Bạc Của Anh, Hỏi: “Nếu Không… Anh Ở Dưới Em Ở Trên?”
Chương 103 - : Cô Bây Giờ, Lòng Tràn Đầy Vui Vẻ, Vô Vị Sinh Tử.
Chương 104 - : Cô Cười Cười, Gật Đầu: “Ừ, Ở Cùng Một Chỗ.”
Chương 105 - : Cô Hung Hăng Nhướng Mày Một Cái, Cùng Phó Tầm Liếc Nhau.
Chương 106 - : “Anh Là Người Tương Đối Ích Kỷ.” Anh Thấp Giọng: “Chỉ Thích Đối Tốt Với Người Thuộc Về Mình.”
Chương 107 - :Anh Ta Muốn Một Mẻ Hốt Gọn Tất Cả Những Người Biết Bí Mật Của Anh Ta.
Chương 108 - : “Trên Người Nó Có Chip Định Vị, Tôi Sẽ Dạy Anh Cách Định Vị”
Chương 109 - : Đại Kết Cục (Thượng): — Cho Dù Luôn Bị Anh Ta Tính Kế, Cũng Phải Ngược Gió Lật Bàn Thắng.
Chương 110 - : Đại Kết Cục (Thượng): “Muốn Gãi Cũng Không Phải Lúc Này.”
Chương 111 - : Đại Kết Cục (Trung): Cô Ngẩng Đầu, Đưa Tay Nhấc Máy Ảnh, Hỏi: “Chụp Một Tấm Chứ ?”
Chương 112 - : Đại Kết Cục (Trung): Yêu Đương Còn Chưa Được Mấy Ngày Đã Muốn Kết Hôn?
Chương 113 - : Đại Kết Cục (Hạ): Giang Nguyên, Cậu Nhìn Xem. Đây Chính Là Kim Đỉnh Trên Núi Tuyết Tớ Muốn Mang Cậu Đi Nhìn.
Chương 114 - : Lời Cuối Sách (Chương Cuối Cùng): Em Bảo Vệ Thế Giới Này, Anh Bảo Vệ Em.