Nó vác xác về đến nhà, vừa vào nhà , nó suýt thì hét lên , hắn ngồi ở đó , ngay trước mắt nó .
hắn lạnh lùng nói :- Em đi đâu mà giờ này mới về ?
- Mới 10h15 thôi mà...
.
.
- Mới ?! Hừ.
.
.
.
em nghĩ em đang đùa ai vậy , hết đánh nhau rồi bây giờ đi chơi về muộn , đã thế còn đi với tên mà em vừa đánh nhau !
!
! Rốt cuộc em có não không ?! Hay là não của em phẳng lì không có nếp nhăn - Hắn tức giận nói
- A.
.
.
nh ! Như vậy thì đã làm sao !
? Anh nghĩ anh là ai mà nói em như vậy ?! - Nó tự ái , mắt long lanh như chuẩn bị tuôn trào nước mắt , nó hét lên
- Anh là hôn phu của em !
?
- Hôn phu ?!
? Khi nào cưới thì hẵng nói !
!
!
!
- Em !
!
!
!
!
!
! Nhưng ba mẹ em bảo anh phải chăm sóc em !
- Anh thôi đi !
!
! Lúc nào cũng lấy ba mẹ ra dọa em ! Rốt cuộc em mới là con của ba mẹ hay anh vậy ?!
- Em tất nhiên là con của ba mẹ !
!
! Nhưng anh có trách nhiệm chăm sóc em .
- Được , nhưng tại sao anh lại theo dõi em ?!
?
- Theo dõi ?! Nhìn thấy em đi cùng với tên vừa gây sự với em xong rồi em lại đi cùng với hắn , em nghĩ anh có nên bảo vệ em không ?!
- Em biết .
.
.
. Em biết anh lo cho em nhưng không có nghĩa là anh xen vào chuyện riêng tư của em !
!
!
!
!
!
! Em đi với ai , kệ em , anh không có quyền xen vào ?!
*BỐP*
Hắn tát nó , hắn vừa tát nó , nó đơ ra , một tay ôm lấy bên má vừa bị tát , nó hét lên , nước mắt cũng tuôn ra :
- TÔI GHÉT ANH !
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
! TÔI CỰC KÌ GHÉT ANH !
!
!
!
!
!
!
!
!
Vừa đứt câu , nó bỏ chạy lên phòng ,
đóng "SẦM" phát cái cửa ( Thương cái cửa ghieee ) . Riêng hắn thì đứng đơ ra , nhìn vào bàn tay đã vả một phát vào má nó , hắn cảm thấy hơi đau trong lồng ngực , hắn lắc nhẹ đầu , nói nhỏ :
- Rốt cuộc thì mình vừa làm gì vậy ????
Nó ngồi bệt xuống đất , lưng dựa vào cánh cửa trắng , nó ôm đầu gối , khóc nức lên. Nó nghĩ " Rốt cuộc thì mình đâu có làm gì sai ?! Sao lại cáu với mình ,
sao lại tát mình ?!
? Chỉ là , mình đi với tên đó thôi mà , sao anh í lại giận vậy chứ ?! TẠI SAOOOOOO !
!
!
!
!
!
!
!
!
!
???? " . Nghĩ xong , nước mắt cũng cạn kiệt , nó đứng dậy , mở tủ , lôi chiếc hộp ở trong góc ra. Cầm bộ quần áo da được để trong hộp , nó đi vào phòng tắm thay đồ. Thay đồ xong xuôi , lại ngồi vô bàn trang điểm , nó lôi cái hộp dụng cụ trang điểm mà mẹ nó sắm cho , tự trang điểm cho mình , nhìn nó không còn là Tiểu Vy nghịch ngợm , đáng yêu như xưa nữa. Thay vào đó là một con người hoàn toàn khác , lấy nốt cái mũ bảo hiểm của xe Mô tô và cả cái chìa khóa nữa . Đã rất lâu rồi nó không động vào mấy thứ này. Nó chạy xuống nhà , không thấy hắn đâu nữa , nó đi vào nhà xe . Dắt chiếc mô tô mà hồi nào nó còn phóng vi vu vi vu. Nó ngồi lên , đội mũ bảo hiểm vào , nó rồ ga , phóng như bay ra ngoài.
Một bóng người nào đó đứng trên cửa sổ của tầng 2 , lặng lẽ nhìn theo bóng nó rời đi.
Nó phóng xe ra vùng ngoại ô gần thành phố , đi vào một tòa nhà lớn , nó thản nhiên ấn mật mã mà đi vào , mọi người nhìn nó bằng ánh mắt kiêng nể , sợ hãi.
.
.
.
.
.
CỰU BANG TRƯỞNG QUAY LẠI !
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
! Nó đi vào phòng ở tầng trên cùng , vô tư mở cửa ra , người con trai ngồi ở ghế thấy nó đến thì mừng rỡ nói :
- A , Tiểu Vy , sao hôm nay đến tìm tui , cũng muộn rồi đấy !
- Tâm trạng không tốt , đi đua xe với tui đi :v - Nó ngồi ềnh xuống ghế sopha
- Hả ?! Tui không nghe lầm chứ ???? Không phải vừa nãy kêu rửa tay gác kiếm saooo ???? - Quốc Thiên trố mắt nhìn nó
- Thì đã bảo tâm trạng không tốt mà !
!
!
!
- Nhưng.
.
.
.
anh Dương ?
- Kệ xác anh ta !
!
!
! Rốt cuộc cậu có đua không ?!
- Thì đua. Đi - Quốc Thiên với lấy cái mũ rồi kéo nó ra ngoài