Anh Trai Nhà Bên Tán Tỉnh Tôi

Anh Trai Nhà Bên Tán Tỉnh Tôi

Cập nhật: 30/11/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 597
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Xuyên Không
Tiểu thuyết
Truyện Ngược
Truyện Sủng
Hiện Đại
Trọng Sinh
Nữ Cường
     
     

Bá Vân quan sát vết thương một lượt, thấy không nghiêm trọng lắm. Lúc nấu canh mẹ Ngụy có thói quen để trên bếp một lúc cho hạ bớt nhiệt sau đó mới mang ra, hẳn là sẽ không gây phỏng nặng, vì vậy cũng không cần lo lắng vết thương sẽ nổi bọng nước hay để lại sẹo.

"Hình như bụng có bị văng một chút...

.

" Kiều Đình nói có phần thẹn thùng.

Bá Vân xốc váy cô lên, kiểm tra vết thương trên đùi, từ hướng của cô nhìn xuống có thể thấy được quần lót của mình, có lẽ Bá Vân cũng thấy được nhỉ?

Sau khi quần lót màu trắng bị nước thấm ướt, liền trở nên gần như trong suốt, chỗ đó của cô rậm rạp rất xấu, cô đã từng cạo đi, nhưng sau khi cạo xong lại bị ngứa, ngứa đến mức ngồi không được, đứng cũng không yên, hơn nữa lại mọc ra rất nhanh.

Cô sợ cạo nữa sẽ lại ngứa chịu không nổi, cho nên không cạo, nào ngờ bị Bá Vân nhìn thấy chỗ rậm rạp xấu xí kia, hu hu hu…

"Bụng sao?" Bá Vân kéo váy cô lên kiểm tra.

Ngày thường siêng năng chạy bộ nên thân hình cô khỏe đẹp và săn chắc, vùng bụng phẳng lì có thể thấy được cơ bụng hình số 11 đẹp mắt, trời sinh cho dù Kiều Đình phơi nắng như thế nào cũng không đen, cùng lắm mặt chỉ đỏ lên, hôm sau vẫn trắng trẻo như thường, vùng bụng ít bị phơi nắng hơn nên trông càng trắng hơn, lại có chút hồng hào, sờ vào nhẵn mịn.

Đầu ngón tay Bá Vân lướt qua vùng da bụng mềm mại, có phần tê dại, có phần nhồn nhột, khiến cô không khỏi khom lưng, co bụng lại.

"Hơi nhột.

" Cô cười đến xấu hổ.

"Anh chỉ kiểm tra một chút, sờ đến nơi nào bị đau thì nói anh.

.

"

"Được.

.

.

"

Lòng bàn tay to lớn đầy vết chai liên tục chuyển động trên bụng nhỏ của cô, có một cảm giác thoải mái không nói nên lời, cô còn hy vọng lòng bàn tay anh có thể đi đến nơi khác, ví dụ như ngực……

Làm sao cô có thể không biết xấu hổ như vậy chứ?

Chỉ là cảm giác Bá Vân sờ cô thật sự rất thoải mái…

Bá Vân vừa kiểm tra vừa quan sát khuôn mặt nhỏ của cô.

Mặt Kiều Đình nổi lên một mảng đỏ hồng, nhưng không phải vì đau, ánh mắt thẹn thùng, hàm răng trắng cắn chặt môi dưới, như đang cố kiềm nén điều gì, đầu gối ở trong nước khép sát vào nhau, không tự chủ được ma xát trên dưới, nơi căng chặt chính giữa hai chân vì động tác này mà có cái gì đó kỳ lạ chảy ra ……

Làm sao bây giờ, thật thoải mái……

Ý nghĩ như vậy đã thay đổi thành sắc dục, đôi mắt trong suốt bị nhiễm một tầng sương mù, Bá Vân thấy, đột nhiên một ý nghĩ thôi thúc anh, cúi đầu hôn miệng Kiều Đình ……

“Anh, em đã mang quần áo tới!

Đột nhiên Bá Thiến xuất hiện, phá vỡ bầu không khí mập mờ.

“Ờ.

” Mặt Bá Vân không thay đổi đứng lên, sau khi nhận lấy quần áo, đẩy Bá Thiến ra ngoài, rồi đóng cửa lại.

Bá Thiến nhìn cửa đóng chặt, nghĩ thầm, Kiều Đình thay quần áo, anh trai cũng nên đi ra chứ?

Anh còn ở bên trong làm gì?