Chương 1 - 5 NĂM TRƯỚC
Chương 2 - HỘI CHỨNG SỢ BÓNG TỐI
Chương 3 - TẠI NẠN
Chương 4 - NHẬN LÀM CON NUÔI
Chương 5 - CHÍNH THỨC TRỞ THÀNH TỨ TIỂU THƯ CỦA GIA TỘC TRƯƠNG GIA
Chương 6 - LÀM QUEN VỚI CUỘC SỐNG MỚI
Chương 7 - TÌNH YÊU ĐƠN PHƯƠNG
Chương 8 - TRƯỜNG HỌC ANGELINA
Chương 9 - ĐI HỌC
Chương 10 - THẨM THIÊN BẠCH
Chương 11 - ĐƯỢC TẶNG HOA HỒNG
Chương 12 - BỊ ĐÁNH HỘI ĐỒNG
Chương 13 - A HÀO VÀ A HẢI
Chương 14 - CƠN THỊNH NỘ CỦA TRƯƠNG MINH HOÀNG
Chương 15 - CÔ SẼ KHÔNG BẢO GIỜ TỈNH LẠI ĐƯỢC NỮA
Chương 16 - ÁM ẢNH
Chương 17 - HOẢNG SỢ
Chương 18 - BÍ MẬT
Chương 19 - CÔ ĐÃ BIẾN THÀNH MỘT NGƯỜI KHÁC
Chương 20 - CÔ THẬT SỰ ĐÃ THAY ĐỔI
Chương 21 - CÔ THẬT SỰ LẠNH LÙNG
Chương 22 - CÔ MUỐN QUAY LẠI HỌC Ở TRƯỜNG ANGELINA
Chương 23 - BẤT NGỜ
Chương 24 - DU HỌC
Chương 25 - TỚI CÔNG TY CỦA ANH
Chương 26 - NƯỚC MẮT, ANH ĐÃ LÀM GÌ KHIẾN CÔ PHẢI KHÓC ?
Chương 27 - CÔ ĐÃ LÊN MÁY BAY ĐỂ ĐI DU HỌC
Chương 28 - 5 NĂM SAU
Chương 29 - CẦU HÔN
Chương 30 - CÔ ĐÃ TRỞ VỀ VÀ QUYẾT ĐỊNH SẼ Ở LẠI ĐÂY ( PHẦN 1 )
Chương 31 - CÔ ĐÃ TRỞ VỀ VÀ QUYẾT ĐỊNH SẼ Ở LẠI ĐÂY ( PHẦN 2 )
Chương 32 - BẤT NGỜ ( PHẦN 1 )
Chương 33 - NGOẠI TRUYỆN : QUÁ KHỨ CỦA PHẠM MINH KHÁNH VÀ TRƯƠNG NGỌC NHI
Chương 34 - BẤT NGỜ ( PHẦN 2 )
Chương 35 - LỘ DIỆN ( PHẦN 1 )
Chương 36 - LỘ DIỆN ( PHẦN 2 )
Chương 37 - LỘ DIỆN ( PHẦN 3 )
Chương 38 - CÓ BIẾN
Chương 39 - HOẮC THIÊN NHƯ
Chương 40 - TỨC GIẬN
Chương 41 - SỢ HÃI
Chương 42 - CÔ LẠI RƠI LỆ RỒI
Chương 43 - ANH ĐÃ SAY RỒI
Chương 44 - XA LÁNH
Chương 45 - TỪ BÂY GIỜ CÔ KHÔNG CÒN LÀ TỨ TIỂU THƯ CỦA TRƯƠNG GIA NỮA
Chương 46 - SỰ THẬT
Chương 47 - QUÁ KHỨ CỦA HOẮC THIÊN NHƯ
Chương 48 - BIẾN MẤT
Chương 49 - 3 NĂM SAU
Chương 50 - ĐIỀU TRA
Chương 51 - TẠ CHẤN KHANG
Chương 52 - TRỞ VỀ
Chương 53 - TIỂU NHI CÓ CHỊ EM SINH ĐÔI SAO ?
Chương 54 - VẪN KHÔNG CÓ MỘT TIN TỨC NÀO VỀ CÔ CẢ
Chương 55 - CHUYỆN NGÀY XƯA
Chương 56 - THÙ HẬN
Chương 57 - TRƯƠNG NGỌC NHI CÔ ĐÃ QUAY TRỞ LẠI
Chương 58 - TỨ TIỂU THƯ
Chương 59 - THA THỨ
Chương 60 - SAU 3 NĂM, CÔ CŨNG ĐÃ QUAY TRỞ VỀ TRƯƠNG GIA
Chương 61 - HẠ VĂN SANG
Chương 62 - CÔ NHI VIỆN
Chương 63 - TRÁNH MẶT
Chương 64 - TRẦN DIỆP KHÁNH
Chương 65 - TRÁNH MẶT ( PHẦN 2 )
Chương 66 - HÔN
Chương 67 - SUY NGHĨ
Chương 68 - CEO MỚI CỦA TẬP ĐOÀN TRƯƠNG THỊ
Chương 69 - QUYỀN LỰC
Chương 70 - CHỌC PHẢI LẦM NGƯỜI
Chương 71 - NGƯỜI BÍ ẨN ĐÓ LÀ AI ?
Chương 72 - SỢ HÃI VÀ SỰ THẬT ( P1 )
Chương 73 - SỢ HÃI VÀ SỰ THẬT ( P2 )
Chương 74 - QUÁ KHỨ LẪN BỊ KỊCH CỦA LÂM PHU NHÂN
Chương 75 - SỰ THẬT NĂM ĐÓ ( P1 )
Chương 76 - SỰ THẬT NĂM ĐÓ ( P2 )
Chương 77 - BÓNG TỐI
Chương 78 - TRẢ GIÁ
Chương 79 - HỐI HẬN MUỘN MÀNG
Chương 80 - CẢM ƠN
Chương 81 - NHỊ TIỂU THƯ CỦA GIA TỘC HỌ LÂM !
Chương 82 - LÝ MỘNG HOA VÀ LÝ MỘNG ĐIỆP
Chương 83 - NƯỚC SÔNG KHÔNG PHẠM NƯỚC GIẾNG
Chương 84 - THÂN THẾ THẬT CỦA CÔ
Chương 85 - NHỚ LẠI
Chương 86 - ĐAU KHỔ VÀ HẠNH PHÚC
Chương 87 - TRẢ THÙ
Chương 88 - KHÁCH QUÝ
Chương 89 - SỢ HÃI VÀ RUN RẨY
Chương 90 - CÓ QUÁ MUỘN ĐỂ ÔNG MỘT LẦN NỮA BÙ ĐẮP VÀ CHĂM SÓC CHO CÔ HAY KHÔNG ?
Chương 91 - ĐẰNG SAU CỦA LỚP MÀN SỰ THẬT LÀ MỘT CÂU CHUYỆN ĐẦY SỰ BÍ ẨN ?
Chương 92 - CUỘN BĂNG VÀ SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠ BÀY !
Chương 93 - TẠI SAO BÀ LẠI LÀM NHƯ VẬY... CÔ ẤY LÀ BẠN THÂN CỦA BÀ ĐÓ ?
Chương 94 - QUẢ BÁO ĐÃ ĐẾN VỚI BÀ TA RỒI !
Chương 95 - HỐI HẬN MUỘN MÀNG!
Chương 96 - ĐOÀN TỤ
Chương 97 - CÔ ĐÃ RƠI LỆ RỒI ?
Chương 98 - YẾN TIỆC
Chương 99 - TỎA SÁNG
Chương 100 - TRẦN TIỂU HỒNG
Chương 101 - HẠNH PHÚC TRƯỚC KHI SÓNG GIÓ KÉO ĐẾN !
Chương 102 - BỎ THUỐC
Chương 103 - BẢO VỆ
Chương 104 - KẺ ÁC VÀ CÔNG LÝ !
Chương 105 - SÓNG GIÓ BẮT ĐẦU ẬP TỚI !
Chương 106 - MẤT KIỂM SOÁT
Chương 107 - HOẮC THIÊN TRÂN TRỞ VỀ !
Chương 108 - CÓ MỘT CHUYỆN KHÔNG THỂ NÓI RA ?
Chương 109 - TẠ CHẤN KHANG TRỞ VỀ !
Chương 110 - NHIỆM VỤ MỚI
Chương 111 - TẠ CHẤN KHANG BIẾT ĐƯỢC VỤ HOẮC THIÊN TRÂN BỊ BẮT CÓC
Chương 112 - NGHI NGỜ
Chương 113 - TÌNH YÊU ĐƠN PHƯƠNG THẬT KHIẾN CHO NGƯỜI TA ĐAU KHỔ !
Chương 114 - HẠ MÀN KỊCH !
Chương 115 - THỔ LỘ
Chương 116 - SỰ THẬT ( PHẦN 1 )
Chương 117 - SỰ THẬT ( PHẦN 2 )
Chương 118 - HẠNH PHÚC
Chương 119 - BÊN NHAU TRỌN ĐỜI
Chương 120 - CHUYỆN 3 NĂM TRƯỚC ?
Chương 121 - MẠNH MẼ - TỰ TIN
Chương 122 - HỒI ỨC VẪN CHƯA ĐẾN HỒI KẾT !
Chương 123 - TRUNG TÂM THƯƠNG MẠI
Chương 124 - BẤT NGỜ !
Chương 125 - BẤT NGỜ ( PHẦN 2 )
Chương 126 - BÙI HOÀNG PHÁT !
Chương 127 - HỐI HẬN - TRỐN TRÁNH
Chương 128 - NẾU HẮN MUỐN CHẾT THÌ CỨ THỬ !
Chương 129 - EM CÓ TÌNH CẢM VỚI ANH KHÔNG ?
Chương 130 - SINH THẦN
Chương 131 - TRẢ GIÁ
Chương 132 - SỰ TRỪNG PHẠT THÍCH ĐÁNG !
Chương 133 - KẾT THÚC HỒI ỨC - ĐẶT NHẪN CẦU HÔN !
Chương 134 - THÀNH PHỐ C
Chương 135 - NHIỆM VỤ CẤP SSS
Chương 136 - BẰNG MỌI GIÁ PHẢI ĐƯA CÔ VỀ NHÀ !
Chương 137 - KHÔNG CÓ MỘT DẤU VẾT GÌ TỪ CÔ !
Chương 138 - BẤT CHẤP !
Chương 139 - THI THỂ ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ TIỂU NHI !
Chương 140 - TUYỆT VỌNG VÀ BẤT NGỜ !
Chương 141 - LỘ DIỆN
Chương 142 - HOAN NGHÊNH EM ĐÃ TRỞ VỀ NHÀ !
Chương 143 - HẠ GIA TÌM ĐẾN ( P1)
Chương 144 - HẠ GIA ĐẾN TÌM ( P2 )
Chương 145 - ÂN ĐOẠN NGHĨA TUYỆT ! ( P1 )
Chương 146 - ÂN ĐOẠN NGHĨA TUYỆT ! ( P2 )
Chương 147 - ÂN ĐOẠN NGHĨA TUYỆT ! ( P3 )
Chương 148 - QUÁ KHỨ ĐAU LÒNG ( P1 )
Chương 149 - QUÁ KHỨ ĐAU LÒNG ( P2 )
Chương 150 - Quá Khứ Đau Lòng (P3)
Chương 151 - Ngất Xỉu!
Chương 152 - Giấc Mơ (P1)
Chương 153 - Giấc Mơ (P2)
Chương 154 - TRẦM CẢM !
Chương 155 - HẠNH PHÚC !
Chương 156 - ĐÁM GIỖ
Chương 157 - TỎ TÌNH
Chương 158 - ROI PHÁP - HỎI CƯỚI - HẠNH PHÚC ! ( END )
Chương 1 - 5 NĂM TRƯỚC
Chương 2 - HỘI CHỨNG SỢ BÓNG TỐI
Chương 3 - TẠI NẠN
Chương 4 - NHẬN LÀM CON NUÔI
Chương 5 - CHÍNH THỨC TRỞ THÀNH TỨ TIỂU THƯ CỦA GIA TỘC TRƯƠNG GIA
Chương 6 - LÀM QUEN VỚI CUỘC SỐNG MỚI
Chương 7 - TÌNH YÊU ĐƠN PHƯƠNG
Chương 8 - TRƯỜNG HỌC ANGELINA
Chương 9 - ĐI HỌC
Chương 10 - THẨM THIÊN BẠCH
Chương 11 - ĐƯỢC TẶNG HOA HỒNG
Chương 12 - BỊ ĐÁNH HỘI ĐỒNG
Chương 13 - A HÀO VÀ A HẢI
Chương 14 - CƠN THỊNH NỘ CỦA TRƯƠNG MINH HOÀNG
Chương 15 - CÔ SẼ KHÔNG BẢO GIỜ TỈNH LẠI ĐƯỢC NỮA
Chương 16 - ÁM ẢNH
Chương 17 - HOẢNG SỢ
Chương 18 - BÍ MẬT
Chương 19 - CÔ ĐÃ BIẾN THÀNH MỘT NGƯỜI KHÁC
Chương 20 - CÔ THẬT SỰ ĐÃ THAY ĐỔI
Chương 21 - CÔ THẬT SỰ LẠNH LÙNG
Chương 22 - CÔ MUỐN QUAY LẠI HỌC Ở TRƯỜNG ANGELINA
Chương 23 - BẤT NGỜ
Chương 24 - DU HỌC
Chương 25 - TỚI CÔNG TY CỦA ANH
Chương 26 - NƯỚC MẮT, ANH ĐÃ LÀM GÌ KHIẾN CÔ PHẢI KHÓC ?
Chương 27 - CÔ ĐÃ LÊN MÁY BAY ĐỂ ĐI DU HỌC
Chương 28 - 5 NĂM SAU
Chương 29 - CẦU HÔN
Chương 30 - CÔ ĐÃ TRỞ VỀ VÀ QUYẾT ĐỊNH SẼ Ở LẠI ĐÂY ( PHẦN 1 )
Chương 31 - CÔ ĐÃ TRỞ VỀ VÀ QUYẾT ĐỊNH SẼ Ở LẠI ĐÂY ( PHẦN 2 )
Chương 32 - BẤT NGỜ ( PHẦN 1 )
Chương 33 - NGOẠI TRUYỆN : QUÁ KHỨ CỦA PHẠM MINH KHÁNH VÀ TRƯƠNG NGỌC NHI
Chương 34 - BẤT NGỜ ( PHẦN 2 )
Chương 35 - LỘ DIỆN ( PHẦN 1 )
Chương 36 - LỘ DIỆN ( PHẦN 2 )
Chương 37 - LỘ DIỆN ( PHẦN 3 )
Chương 38 - CÓ BIẾN
Chương 39 - HOẮC THIÊN NHƯ
Chương 40 - TỨC GIẬN
Chương 41 - SỢ HÃI
Chương 42 - CÔ LẠI RƠI LỆ RỒI
Chương 43 - ANH ĐÃ SAY RỒI
Chương 44 - XA LÁNH
Chương 45 - TỪ BÂY GIỜ CÔ KHÔNG CÒN LÀ TỨ TIỂU THƯ CỦA TRƯƠNG GIA NỮA
Chương 46 - SỰ THẬT
Chương 47 - QUÁ KHỨ CỦA HOẮC THIÊN NHƯ
Chương 48 - BIẾN MẤT
Chương 49 - 3 NĂM SAU
Chương 50 - ĐIỀU TRA
Chương 51 - TẠ CHẤN KHANG
Chương 52 - TRỞ VỀ
Chương 53 - TIỂU NHI CÓ CHỊ EM SINH ĐÔI SAO ?
Chương 54 - VẪN KHÔNG CÓ MỘT TIN TỨC NÀO VỀ CÔ CẢ
Chương 55 - CHUYỆN NGÀY XƯA
Chương 56 - THÙ HẬN
Chương 57 - TRƯƠNG NGỌC NHI CÔ ĐÃ QUAY TRỞ LẠI
Chương 58 - TỨ TIỂU THƯ
Chương 59 - THA THỨ
Chương 60 - SAU 3 NĂM, CÔ CŨNG ĐÃ QUAY TRỞ VỀ TRƯƠNG GIA
Chương 61 - HẠ VĂN SANG
Chương 62 - CÔ NHI VIỆN
Chương 63 - TRÁNH MẶT
Chương 64 - TRẦN DIỆP KHÁNH
Chương 65 - TRÁNH MẶT ( PHẦN 2 )
Chương 66 - HÔN
Chương 67 - SUY NGHĨ
Chương 68 - CEO MỚI CỦA TẬP ĐOÀN TRƯƠNG THỊ
Chương 69 - QUYỀN LỰC
Chương 70 - CHỌC PHẢI LẦM NGƯỜI
Chương 71 - NGƯỜI BÍ ẨN ĐÓ LÀ AI ?
Chương 72 - SỢ HÃI VÀ SỰ THẬT ( P1 )
Chương 73 - SỢ HÃI VÀ SỰ THẬT ( P2 )
Chương 74 - QUÁ KHỨ LẪN BỊ KỊCH CỦA LÂM PHU NHÂN
Chương 75 - SỰ THẬT NĂM ĐÓ ( P1 )
Chương 76 - SỰ THẬT NĂM ĐÓ ( P2 )
Chương 77 - BÓNG TỐI
Chương 78 - TRẢ GIÁ
Chương 79 - HỐI HẬN MUỘN MÀNG
Chương 80 - CẢM ƠN
Chương 81 - NHỊ TIỂU THƯ CỦA GIA TỘC HỌ LÂM !
Chương 82 - LÝ MỘNG HOA VÀ LÝ MỘNG ĐIỆP
Chương 83 - NƯỚC SÔNG KHÔNG PHẠM NƯỚC GIẾNG
Chương 84 - THÂN THẾ THẬT CỦA CÔ
Chương 85 - NHỚ LẠI
Chương 86 - ĐAU KHỔ VÀ HẠNH PHÚC
Chương 87 - TRẢ THÙ
Chương 88 - KHÁCH QUÝ
Chương 89 - SỢ HÃI VÀ RUN RẨY
Chương 90 - CÓ QUÁ MUỘN ĐỂ ÔNG MỘT LẦN NỮA BÙ ĐẮP VÀ CHĂM SÓC CHO CÔ HAY KHÔNG ?
Chương 91 - ĐẰNG SAU CỦA LỚP MÀN SỰ THẬT LÀ MỘT CÂU CHUYỆN ĐẦY SỰ BÍ ẨN ?
Chương 92 - CUỘN BĂNG VÀ SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠ BÀY !
Chương 93 - TẠI SAO BÀ LẠI LÀM NHƯ VẬY... CÔ ẤY LÀ BẠN THÂN CỦA BÀ ĐÓ ?
Chương 94 - QUẢ BÁO ĐÃ ĐẾN VỚI BÀ TA RỒI !
Chương 95 - HỐI HẬN MUỘN MÀNG!
Chương 96 - ĐOÀN TỤ
Chương 97 - CÔ ĐÃ RƠI LỆ RỒI ?
Chương 98 - YẾN TIỆC
Chương 99 - TỎA SÁNG
Chương 100 - TRẦN TIỂU HỒNG
Chương 101 - HẠNH PHÚC TRƯỚC KHI SÓNG GIÓ KÉO ĐẾN !
Chương 102 - BỎ THUỐC
Chương 103 - BẢO VỆ
Chương 104 - KẺ ÁC VÀ CÔNG LÝ !
Chương 105 - SÓNG GIÓ BẮT ĐẦU ẬP TỚI !
Chương 106 - MẤT KIỂM SOÁT
Chương 107 - HOẮC THIÊN TRÂN TRỞ VỀ !
Chương 108 - CÓ MỘT CHUYỆN KHÔNG THỂ NÓI RA ?
Chương 109 - TẠ CHẤN KHANG TRỞ VỀ !
Chương 110 - NHIỆM VỤ MỚI
Chương 111 - TẠ CHẤN KHANG BIẾT ĐƯỢC VỤ HOẮC THIÊN TRÂN BỊ BẮT CÓC
Chương 112 - NGHI NGỜ
Chương 113 - TÌNH YÊU ĐƠN PHƯƠNG THẬT KHIẾN CHO NGƯỜI TA ĐAU KHỔ !
Chương 114 - HẠ MÀN KỊCH !
Chương 115 - THỔ LỘ
Chương 116 - SỰ THẬT ( PHẦN 1 )
Chương 117 - SỰ THẬT ( PHẦN 2 )
Chương 118 - HẠNH PHÚC
Chương 119 - BÊN NHAU TRỌN ĐỜI
Chương 120 - CHUYỆN 3 NĂM TRƯỚC ?
Chương 121 - MẠNH MẼ - TỰ TIN
Chương 122 - HỒI ỨC VẪN CHƯA ĐẾN HỒI KẾT !
Chương 123 - TRUNG TÂM THƯƠNG MẠI
Chương 124 - BẤT NGỜ !
Chương 125 - BẤT NGỜ ( PHẦN 2 )
Chương 126 - BÙI HOÀNG PHÁT !
Chương 127 - HỐI HẬN - TRỐN TRÁNH
Chương 128 - NẾU HẮN MUỐN CHẾT THÌ CỨ THỬ !
Chương 129 - EM CÓ TÌNH CẢM VỚI ANH KHÔNG ?
Chương 130 - SINH THẦN
Chương 131 - TRẢ GIÁ
Chương 132 - SỰ TRỪNG PHẠT THÍCH ĐÁNG !
Chương 133 - KẾT THÚC HỒI ỨC - ĐẶT NHẪN CẦU HÔN !
Chương 134 - THÀNH PHỐ C
Chương 135 - NHIỆM VỤ CẤP SSS
Chương 136 - BẰNG MỌI GIÁ PHẢI ĐƯA CÔ VỀ NHÀ !
Chương 137 - KHÔNG CÓ MỘT DẤU VẾT GÌ TỪ CÔ !
Chương 138 - BẤT CHẤP !
Chương 139 - THI THỂ ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ TIỂU NHI !
Chương 140 - TUYỆT VỌNG VÀ BẤT NGỜ !
Chương 141 - LỘ DIỆN
Chương 142 - HOAN NGHÊNH EM ĐÃ TRỞ VỀ NHÀ !
Chương 143 - HẠ GIA TÌM ĐẾN ( P1)
Chương 144 - HẠ GIA ĐẾN TÌM ( P2 )
Chương 145 - ÂN ĐOẠN NGHĨA TUYỆT ! ( P1 )
Chương 146 - ÂN ĐOẠN NGHĨA TUYỆT ! ( P2 )
Chương 147 - ÂN ĐOẠN NGHĨA TUYỆT ! ( P3 )
Chương 148 - QUÁ KHỨ ĐAU LÒNG ( P1 )
Chương 149 - QUÁ KHỨ ĐAU LÒNG ( P2 )
Chương 150 - Quá Khứ Đau Lòng (P3)
Chương 151 - Ngất Xỉu!
Chương 152 - Giấc Mơ (P1)
Chương 153 - Giấc Mơ (P2)
Chương 154 - TRẦM CẢM !
Chương 155 - HẠNH PHÚC !
Chương 156 - ĐÁM GIỖ
Chương 157 - TỎ TÌNH
Chương 158 - ROI PHÁP - HỎI CƯỚI - HẠNH PHÚC ! ( END )
Thời gian thấm thoáng trôi qua...
. mới đây thôi mà Hoắc Thiên Trân đã ở Trương gia được một tuần rồi.
.
. hôm nay là Hoắc Thiên Trân sẽ về Hoắc gia, mọi người đang ăn cơm cùng nhau thì Hoắc Thiên Trân lên tiếng nói :
- Con cảm ơn bác và các anh suốt một tuần qua đã cho con ở đây như một gia đình thật sự.
.
. con cảm thấy rất hạnh phúc.
.
. chắc có lẽ mọi người cũng thắc mắc tại sao một tuần qua con không về Hoắc gia mà phải ở lại Trương gia là vì.
.
. con đã bị Đỗ Thanh Duy hắn ta bắt cóc !
- Con lúc đó rất hoảng loạn và sợ hãi.
.
. chỉ có 2 ngày thôi mà đối với con nói giống như 2 năm vậy.
.
. thời gian đó con không dám ăn, không dám ngủ.
.
. vì con sợ nếu con ăn phải thức ăn mà họ đưa, con sẽ không còn là chính mình.
.
.
!
- Có khi họ có thể ác độc hơn là họ bỏ thuốc độc vào trong thức ăn.
.
. con cũng không dám ngủ vì con sợ nếu không chìm giấc ngủ thì con không biết họ sẽ làm gì con nữa.
.
. nên con suốt 2 ngày qua con đều không chợp mắt.
.
.
?
- Nhưng con rất buồn ngủ vì sợ nên con luôn đánh thức mình là con dùng biện pháp là cắn vào lưỡi của mình.
.
. cơn đau sẽ ác lại giấc ngủ, nên khi con buồn ngủ thì con sẽ dùng biện pháp cắn lưỡi của mình.
.
.
!
- Con cứ nghĩ sẽ không ai cứu con.
.
. trong đầu con chỉ luôn âm thầm cầu nguyện mong Tiểu Nhi sẽ đến cứu con sớm thôi.
.
. qua ngày hôm sau, cậu ấy đã đến cứu con thoát khỏi tên ác ma như hắn ta.
.
.
!
- Vì cứu con, cậu ấy đã đánh đổi bản hợp đồng cả chục tỷ của mình.
.
. và con đã thề suốt cuộc đời của con.
.
. sẽ luôn đứng về phía cậu ấy và làm động lực cho cậu ấy.
.
. đối với con cậu ấy luôn đúng.
.
. luôn là nữ anh hùng trong lòng con !
- Một tuần trôi qua con ở đây.
.
. mọi người đã cho con cảm nhận được đâu là gia đình đâu là hạnh phúc.
.
. và được gia đình lo lắng như thế nào.
.
. con đều cảm nhận được.
.
. hôm nay là ngày cuối cùng con ở lại Trương gia.
.
. con cảm ơn bác và các anh rất nhiều trong thời gian qua con ở đây, có thời gian con sẽ tới thăm mọi người !
Phút chốc cả căn phòng đều im lặng đến lạ thường khi Hoắc Thiên Trân vừa dứt lời.
.
. cô ấy tưởng mình chắc đã lỡ lời nên không một ai nói gì.
.
. thấy tình hình có vẻ ngột ngạt cô định sẽ nói qua chuyện khác, nhưng cô chưa kịp nói thì Trương Minh Vũ ông đã nhanh hơn một bước :
- Tiểu Trân.
.
. chúng ta đã xem con là một thành viên của gia đình này rồi.
.
. nên con đừng cảm ơn gì về chúng ta cả.
.
. chuyện con bị bắt cóc chúng ta đã biết.
.
. nhưng ta không nói ra, đợi khi nào con đã bình tĩnh hơn thì tự khắc con sẽ nói.
.
.
!
- Ta và các anh con đều không nhúng tay vào là bởi vì chúng ta không ghét bỏ con dù chỉ là một cái gì hết.
.
.
mà chúng ta tin tưởng tuyệt đối về Tiểu Nhi.
.
. ta tin con bé sẽ cứu con thoát khỏi đó.
.
. đúng như chúng ta dự đoán, con bé sẽ không bao giờ khiến chúng ta thất vọng.
.
.
!
- Nên Tiểu Trân à.
.
.
con cứ ở Trương gia bao lâu cũng được.
.
. chúng ta coi con là con gái là một thành viên trong gia đình Trương gia.
.
.
là gia đình thứ hai của con.
.
.
con đến đây lúc nào cũng được, chúng ta đều sẽ hoan nghênh con.
.
.
nếu con có gặp rắc rối gì thì cứ nói với chúng ta.
.
. bằng hết sức lực của mình, chúng ta sẽ giúp con mọi chuyện.
.
.
!
Những lời nói của ông đã khiến cho Hoắc Thiên Trân cảm động.
.
. cô vô thức mà rơi nước mắt.
.
. cô không ngờ cuộc đời của mình, ông trời đã cho cô một gia đình không một ruột thịt sẽ cả mà yêu thương và bảo vệ cô hết mực.
.
.
cô quá may mắn khi được làm quen và trở thành bạn thân đã mấy năm với cô.
.
. cuộc đời cô quá đỗi hạnh phúc !
Hoắc Thiên Trân cô vừa khóc vừa nói :
- Con cảm ơn mọi người rất nhiều.
.
. cuộc đời con cứ nghĩ sẽ không một ai trên đời này yêu thương con bằng cha mẹ của mình.
.
. nhưng khi con gặp được Tiểu Nhi và trở thành bạn bè với cậu ấy.
.
.
!
- Thì lúc đó con đã nghĩ mình là người may mắn nhất.
.
. cho tới khi con gặp được bác và các anh, mọi người không xem con là người ngoài.
.
. mà mọi người còn yêu thương con, lo lắng cho con như con gái ruột của người.
.
.
!
- Con xem gia đình mình như gia đình thứ hai của con.
.
. cuộc đời con khi gặp được mọi người là đã hạnh phúc và may mắn lắm rồi.
.
. nên con không yêu cầu thêm một điều ước gì hết cả.
.
.
nhiêu đây đã đủ lắm rồi !
Thấy Hoắc Thiên Trân khóc.
.
. cô liền lấy giấy lau nước mắt cho cô ấy.
.
. và nói :
- Thôi được rồi.
.
. cậu đừng khóc nữa.
.
. chút nữa mà anh ấy về mà thấy cậu khóc.
.
. thì anh ấy cứ tưởng là mình đã ăn hiếp cậu đó.
.
.
!
Nghe cô nhắc đến anh ấy.
.
. Hoắc Thiên Trân liền ngơ người ra và suy nghĩ một hồi thì liền ngớ ra ?
- A.
.
. đừng nói với tớ là anh ấy về nha !
- Ừ.
.
. đúng rồi.
.
. anh ấy đang trên máy bay về đây đó.
.
. cậu mà cứ khóc đi.
.
.
người mà cậu gọi là bạn thân đó sẽ sắp phải trả lời những câu hỏi từ Tạ Nhị Thiếu Gia.
.
. Tạ Chấn Khang là anh ấy đấy !