Chương 1 - 5 NĂM TRƯỚC
Chương 2 - HỘI CHỨNG SỢ BÓNG TỐI
Chương 3 - TẠI NẠN
Chương 4 - NHẬN LÀM CON NUÔI
Chương 5 - CHÍNH THỨC TRỞ THÀNH TỨ TIỂU THƯ CỦA GIA TỘC TRƯƠNG GIA
Chương 6 - LÀM QUEN VỚI CUỘC SỐNG MỚI
Chương 7 - TÌNH YÊU ĐƠN PHƯƠNG
Chương 8 - TRƯỜNG HỌC ANGELINA
Chương 9 - ĐI HỌC
Chương 10 - THẨM THIÊN BẠCH
Chương 11 - ĐƯỢC TẶNG HOA HỒNG
Chương 12 - BỊ ĐÁNH HỘI ĐỒNG
Chương 13 - A HÀO VÀ A HẢI
Chương 14 - CƠN THỊNH NỘ CỦA TRƯƠNG MINH HOÀNG
Chương 15 - CÔ SẼ KHÔNG BẢO GIỜ TỈNH LẠI ĐƯỢC NỮA
Chương 16 - ÁM ẢNH
Chương 17 - HOẢNG SỢ
Chương 18 - BÍ MẬT
Chương 19 - CÔ ĐÃ BIẾN THÀNH MỘT NGƯỜI KHÁC
Chương 20 - CÔ THẬT SỰ ĐÃ THAY ĐỔI
Chương 21 - CÔ THẬT SỰ LẠNH LÙNG
Chương 22 - CÔ MUỐN QUAY LẠI HỌC Ở TRƯỜNG ANGELINA
Chương 23 - BẤT NGỜ
Chương 24 - DU HỌC
Chương 25 - TỚI CÔNG TY CỦA ANH
Chương 26 - NƯỚC MẮT, ANH ĐÃ LÀM GÌ KHIẾN CÔ PHẢI KHÓC ?
Chương 27 - CÔ ĐÃ LÊN MÁY BAY ĐỂ ĐI DU HỌC
Chương 28 - 5 NĂM SAU
Chương 29 - CẦU HÔN
Chương 30 - CÔ ĐÃ TRỞ VỀ VÀ QUYẾT ĐỊNH SẼ Ở LẠI ĐÂY ( PHẦN 1 )
Chương 31 - CÔ ĐÃ TRỞ VỀ VÀ QUYẾT ĐỊNH SẼ Ở LẠI ĐÂY ( PHẦN 2 )
Chương 32 - BẤT NGỜ ( PHẦN 1 )
Chương 33 - NGOẠI TRUYỆN : QUÁ KHỨ CỦA PHẠM MINH KHÁNH VÀ TRƯƠNG NGỌC NHI
Chương 34 - BẤT NGỜ ( PHẦN 2 )
Chương 35 - LỘ DIỆN ( PHẦN 1 )
Chương 36 - LỘ DIỆN ( PHẦN 2 )
Chương 37 - LỘ DIỆN ( PHẦN 3 )
Chương 38 - CÓ BIẾN
Chương 39 - HOẮC THIÊN NHƯ
Chương 40 - TỨC GIẬN
Chương 41 - SỢ HÃI
Chương 42 - CÔ LẠI RƠI LỆ RỒI
Chương 43 - ANH ĐÃ SAY RỒI
Chương 44 - XA LÁNH
Chương 45 - TỪ BÂY GIỜ CÔ KHÔNG CÒN LÀ TỨ TIỂU THƯ CỦA TRƯƠNG GIA NỮA
Chương 46 - SỰ THẬT
Chương 47 - QUÁ KHỨ CỦA HOẮC THIÊN NHƯ
Chương 48 - BIẾN MẤT
Chương 49 - 3 NĂM SAU
Chương 50 - ĐIỀU TRA
Chương 51 - TẠ CHẤN KHANG
Chương 52 - TRỞ VỀ
Chương 53 - TIỂU NHI CÓ CHỊ EM SINH ĐÔI SAO ?
Chương 54 - VẪN KHÔNG CÓ MỘT TIN TỨC NÀO VỀ CÔ CẢ
Chương 55 - CHUYỆN NGÀY XƯA
Chương 56 - THÙ HẬN
Chương 57 - TRƯƠNG NGỌC NHI CÔ ĐÃ QUAY TRỞ LẠI
Chương 58 - TỨ TIỂU THƯ
Chương 59 - THA THỨ
Chương 60 - SAU 3 NĂM, CÔ CŨNG ĐÃ QUAY TRỞ VỀ TRƯƠNG GIA
Chương 61 - HẠ VĂN SANG
Chương 62 - CÔ NHI VIỆN
Chương 63 - TRÁNH MẶT
Chương 64 - TRẦN DIỆP KHÁNH
Chương 65 - TRÁNH MẶT ( PHẦN 2 )
Chương 66 - HÔN
Chương 67 - SUY NGHĨ
Chương 68 - CEO MỚI CỦA TẬP ĐOÀN TRƯƠNG THỊ
Chương 69 - QUYỀN LỰC
Chương 70 - CHỌC PHẢI LẦM NGƯỜI
Chương 71 - NGƯỜI BÍ ẨN ĐÓ LÀ AI ?
Chương 72 - SỢ HÃI VÀ SỰ THẬT ( P1 )
Chương 73 - SỢ HÃI VÀ SỰ THẬT ( P2 )
Chương 74 - QUÁ KHỨ LẪN BỊ KỊCH CỦA LÂM PHU NHÂN
Chương 75 - SỰ THẬT NĂM ĐÓ ( P1 )
Chương 76 - SỰ THẬT NĂM ĐÓ ( P2 )
Chương 77 - BÓNG TỐI
Chương 78 - TRẢ GIÁ
Chương 79 - HỐI HẬN MUỘN MÀNG
Chương 80 - CẢM ƠN
Chương 81 - NHỊ TIỂU THƯ CỦA GIA TỘC HỌ LÂM !
Chương 82 - LÝ MỘNG HOA VÀ LÝ MỘNG ĐIỆP
Chương 83 - NƯỚC SÔNG KHÔNG PHẠM NƯỚC GIẾNG
Chương 84 - THÂN THẾ THẬT CỦA CÔ
Chương 85 - NHỚ LẠI
Chương 86 - ĐAU KHỔ VÀ HẠNH PHÚC
Chương 87 - TRẢ THÙ
Chương 88 - KHÁCH QUÝ
Chương 89 - SỢ HÃI VÀ RUN RẨY
Chương 90 - CÓ QUÁ MUỘN ĐỂ ÔNG MỘT LẦN NỮA BÙ ĐẮP VÀ CHĂM SÓC CHO CÔ HAY KHÔNG ?
Chương 91 - ĐẰNG SAU CỦA LỚP MÀN SỰ THẬT LÀ MỘT CÂU CHUYỆN ĐẦY SỰ BÍ ẨN ?
Chương 92 - CUỘN BĂNG VÀ SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠ BÀY !
Chương 93 - TẠI SAO BÀ LẠI LÀM NHƯ VẬY... CÔ ẤY LÀ BẠN THÂN CỦA BÀ ĐÓ ?
Chương 94 - QUẢ BÁO ĐÃ ĐẾN VỚI BÀ TA RỒI !
Chương 95 - HỐI HẬN MUỘN MÀNG!
Chương 96 - ĐOÀN TỤ
Chương 97 - CÔ ĐÃ RƠI LỆ RỒI ?
Chương 98 - YẾN TIỆC
Chương 99 - TỎA SÁNG
Chương 100 - TRẦN TIỂU HỒNG
Chương 101 - HẠNH PHÚC TRƯỚC KHI SÓNG GIÓ KÉO ĐẾN !
Chương 102 - BỎ THUỐC
Chương 103 - BẢO VỆ
Chương 104 - KẺ ÁC VÀ CÔNG LÝ !
Chương 105 - SÓNG GIÓ BẮT ĐẦU ẬP TỚI !
Chương 106 - MẤT KIỂM SOÁT
Chương 107 - HOẮC THIÊN TRÂN TRỞ VỀ !
Chương 108 - CÓ MỘT CHUYỆN KHÔNG THỂ NÓI RA ?
Chương 109 - TẠ CHẤN KHANG TRỞ VỀ !
Chương 110 - NHIỆM VỤ MỚI
Chương 111 - TẠ CHẤN KHANG BIẾT ĐƯỢC VỤ HOẮC THIÊN TRÂN BỊ BẮT CÓC
Chương 112 - NGHI NGỜ
Chương 113 - TÌNH YÊU ĐƠN PHƯƠNG THẬT KHIẾN CHO NGƯỜI TA ĐAU KHỔ !
Chương 114 - HẠ MÀN KỊCH !
Chương 115 - THỔ LỘ
Chương 116 - SỰ THẬT ( PHẦN 1 )
Chương 117 - SỰ THẬT ( PHẦN 2 )
Chương 118 - HẠNH PHÚC
Chương 119 - BÊN NHAU TRỌN ĐỜI
Chương 120 - CHUYỆN 3 NĂM TRƯỚC ?
Chương 121 - MẠNH MẼ - TỰ TIN
Chương 122 - HỒI ỨC VẪN CHƯA ĐẾN HỒI KẾT !
Chương 123 - TRUNG TÂM THƯƠNG MẠI
Chương 124 - BẤT NGỜ !
Chương 125 - BẤT NGỜ ( PHẦN 2 )
Chương 126 - BÙI HOÀNG PHÁT !
Chương 127 - HỐI HẬN - TRỐN TRÁNH
Chương 128 - NẾU HẮN MUỐN CHẾT THÌ CỨ THỬ !
Chương 129 - EM CÓ TÌNH CẢM VỚI ANH KHÔNG ?
Chương 130 - SINH THẦN
Chương 131 - TRẢ GIÁ
Chương 132 - SỰ TRỪNG PHẠT THÍCH ĐÁNG !
Chương 133 - KẾT THÚC HỒI ỨC - ĐẶT NHẪN CẦU HÔN !
Chương 134 - THÀNH PHỐ C
Chương 135 - NHIỆM VỤ CẤP SSS
Chương 136 - BẰNG MỌI GIÁ PHẢI ĐƯA CÔ VỀ NHÀ !
Chương 137 - KHÔNG CÓ MỘT DẤU VẾT GÌ TỪ CÔ !
Chương 138 - BẤT CHẤP !
Chương 139 - THI THỂ ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ TIỂU NHI !
Chương 140 - TUYỆT VỌNG VÀ BẤT NGỜ !
Chương 141 - LỘ DIỆN
Chương 142 - HOAN NGHÊNH EM ĐÃ TRỞ VỀ NHÀ !
Chương 143 - HẠ GIA TÌM ĐẾN ( P1)
Chương 144 - HẠ GIA ĐẾN TÌM ( P2 )
Chương 145 - ÂN ĐOẠN NGHĨA TUYỆT ! ( P1 )
Chương 146 - ÂN ĐOẠN NGHĨA TUYỆT ! ( P2 )
Chương 147 - ÂN ĐOẠN NGHĨA TUYỆT ! ( P3 )
Chương 148 - QUÁ KHỨ ĐAU LÒNG ( P1 )
Chương 149 - QUÁ KHỨ ĐAU LÒNG ( P2 )
Chương 150 - Quá Khứ Đau Lòng (P3)
Chương 151 - Ngất Xỉu!
Chương 152 - Giấc Mơ (P1)
Chương 153 - Giấc Mơ (P2)
Chương 154 - TRẦM CẢM !
Chương 155 - HẠNH PHÚC !
Chương 156 - ĐÁM GIỖ
Chương 157 - TỎ TÌNH
Chương 158 - ROI PHÁP - HỎI CƯỚI - HẠNH PHÚC ! ( END )
Chương 1 - 5 NĂM TRƯỚC
Chương 2 - HỘI CHỨNG SỢ BÓNG TỐI
Chương 3 - TẠI NẠN
Chương 4 - NHẬN LÀM CON NUÔI
Chương 5 - CHÍNH THỨC TRỞ THÀNH TỨ TIỂU THƯ CỦA GIA TỘC TRƯƠNG GIA
Chương 6 - LÀM QUEN VỚI CUỘC SỐNG MỚI
Chương 7 - TÌNH YÊU ĐƠN PHƯƠNG
Chương 8 - TRƯỜNG HỌC ANGELINA
Chương 9 - ĐI HỌC
Chương 10 - THẨM THIÊN BẠCH
Chương 11 - ĐƯỢC TẶNG HOA HỒNG
Chương 12 - BỊ ĐÁNH HỘI ĐỒNG
Chương 13 - A HÀO VÀ A HẢI
Chương 14 - CƠN THỊNH NỘ CỦA TRƯƠNG MINH HOÀNG
Chương 15 - CÔ SẼ KHÔNG BẢO GIỜ TỈNH LẠI ĐƯỢC NỮA
Chương 16 - ÁM ẢNH
Chương 17 - HOẢNG SỢ
Chương 18 - BÍ MẬT
Chương 19 - CÔ ĐÃ BIẾN THÀNH MỘT NGƯỜI KHÁC
Chương 20 - CÔ THẬT SỰ ĐÃ THAY ĐỔI
Chương 21 - CÔ THẬT SỰ LẠNH LÙNG
Chương 22 - CÔ MUỐN QUAY LẠI HỌC Ở TRƯỜNG ANGELINA
Chương 23 - BẤT NGỜ
Chương 24 - DU HỌC
Chương 25 - TỚI CÔNG TY CỦA ANH
Chương 26 - NƯỚC MẮT, ANH ĐÃ LÀM GÌ KHIẾN CÔ PHẢI KHÓC ?
Chương 27 - CÔ ĐÃ LÊN MÁY BAY ĐỂ ĐI DU HỌC
Chương 28 - 5 NĂM SAU
Chương 29 - CẦU HÔN
Chương 30 - CÔ ĐÃ TRỞ VỀ VÀ QUYẾT ĐỊNH SẼ Ở LẠI ĐÂY ( PHẦN 1 )
Chương 31 - CÔ ĐÃ TRỞ VỀ VÀ QUYẾT ĐỊNH SẼ Ở LẠI ĐÂY ( PHẦN 2 )
Chương 32 - BẤT NGỜ ( PHẦN 1 )
Chương 33 - NGOẠI TRUYỆN : QUÁ KHỨ CỦA PHẠM MINH KHÁNH VÀ TRƯƠNG NGỌC NHI
Chương 34 - BẤT NGỜ ( PHẦN 2 )
Chương 35 - LỘ DIỆN ( PHẦN 1 )
Chương 36 - LỘ DIỆN ( PHẦN 2 )
Chương 37 - LỘ DIỆN ( PHẦN 3 )
Chương 38 - CÓ BIẾN
Chương 39 - HOẮC THIÊN NHƯ
Chương 40 - TỨC GIẬN
Chương 41 - SỢ HÃI
Chương 42 - CÔ LẠI RƠI LỆ RỒI
Chương 43 - ANH ĐÃ SAY RỒI
Chương 44 - XA LÁNH
Chương 45 - TỪ BÂY GIỜ CÔ KHÔNG CÒN LÀ TỨ TIỂU THƯ CỦA TRƯƠNG GIA NỮA
Chương 46 - SỰ THẬT
Chương 47 - QUÁ KHỨ CỦA HOẮC THIÊN NHƯ
Chương 48 - BIẾN MẤT
Chương 49 - 3 NĂM SAU
Chương 50 - ĐIỀU TRA
Chương 51 - TẠ CHẤN KHANG
Chương 52 - TRỞ VỀ
Chương 53 - TIỂU NHI CÓ CHỊ EM SINH ĐÔI SAO ?
Chương 54 - VẪN KHÔNG CÓ MỘT TIN TỨC NÀO VỀ CÔ CẢ
Chương 55 - CHUYỆN NGÀY XƯA
Chương 56 - THÙ HẬN
Chương 57 - TRƯƠNG NGỌC NHI CÔ ĐÃ QUAY TRỞ LẠI
Chương 58 - TỨ TIỂU THƯ
Chương 59 - THA THỨ
Chương 60 - SAU 3 NĂM, CÔ CŨNG ĐÃ QUAY TRỞ VỀ TRƯƠNG GIA
Chương 61 - HẠ VĂN SANG
Chương 62 - CÔ NHI VIỆN
Chương 63 - TRÁNH MẶT
Chương 64 - TRẦN DIỆP KHÁNH
Chương 65 - TRÁNH MẶT ( PHẦN 2 )
Chương 66 - HÔN
Chương 67 - SUY NGHĨ
Chương 68 - CEO MỚI CỦA TẬP ĐOÀN TRƯƠNG THỊ
Chương 69 - QUYỀN LỰC
Chương 70 - CHỌC PHẢI LẦM NGƯỜI
Chương 71 - NGƯỜI BÍ ẨN ĐÓ LÀ AI ?
Chương 72 - SỢ HÃI VÀ SỰ THẬT ( P1 )
Chương 73 - SỢ HÃI VÀ SỰ THẬT ( P2 )
Chương 74 - QUÁ KHỨ LẪN BỊ KỊCH CỦA LÂM PHU NHÂN
Chương 75 - SỰ THẬT NĂM ĐÓ ( P1 )
Chương 76 - SỰ THẬT NĂM ĐÓ ( P2 )
Chương 77 - BÓNG TỐI
Chương 78 - TRẢ GIÁ
Chương 79 - HỐI HẬN MUỘN MÀNG
Chương 80 - CẢM ƠN
Chương 81 - NHỊ TIỂU THƯ CỦA GIA TỘC HỌ LÂM !
Chương 82 - LÝ MỘNG HOA VÀ LÝ MỘNG ĐIỆP
Chương 83 - NƯỚC SÔNG KHÔNG PHẠM NƯỚC GIẾNG
Chương 84 - THÂN THẾ THẬT CỦA CÔ
Chương 85 - NHỚ LẠI
Chương 86 - ĐAU KHỔ VÀ HẠNH PHÚC
Chương 87 - TRẢ THÙ
Chương 88 - KHÁCH QUÝ
Chương 89 - SỢ HÃI VÀ RUN RẨY
Chương 90 - CÓ QUÁ MUỘN ĐỂ ÔNG MỘT LẦN NỮA BÙ ĐẮP VÀ CHĂM SÓC CHO CÔ HAY KHÔNG ?
Chương 91 - ĐẰNG SAU CỦA LỚP MÀN SỰ THẬT LÀ MỘT CÂU CHUYỆN ĐẦY SỰ BÍ ẨN ?
Chương 92 - CUỘN BĂNG VÀ SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠ BÀY !
Chương 93 - TẠI SAO BÀ LẠI LÀM NHƯ VẬY... CÔ ẤY LÀ BẠN THÂN CỦA BÀ ĐÓ ?
Chương 94 - QUẢ BÁO ĐÃ ĐẾN VỚI BÀ TA RỒI !
Chương 95 - HỐI HẬN MUỘN MÀNG!
Chương 96 - ĐOÀN TỤ
Chương 97 - CÔ ĐÃ RƠI LỆ RỒI ?
Chương 98 - YẾN TIỆC
Chương 99 - TỎA SÁNG
Chương 100 - TRẦN TIỂU HỒNG
Chương 101 - HẠNH PHÚC TRƯỚC KHI SÓNG GIÓ KÉO ĐẾN !
Chương 102 - BỎ THUỐC
Chương 103 - BẢO VỆ
Chương 104 - KẺ ÁC VÀ CÔNG LÝ !
Chương 105 - SÓNG GIÓ BẮT ĐẦU ẬP TỚI !
Chương 106 - MẤT KIỂM SOÁT
Chương 107 - HOẮC THIÊN TRÂN TRỞ VỀ !
Chương 108 - CÓ MỘT CHUYỆN KHÔNG THỂ NÓI RA ?
Chương 109 - TẠ CHẤN KHANG TRỞ VỀ !
Chương 110 - NHIỆM VỤ MỚI
Chương 111 - TẠ CHẤN KHANG BIẾT ĐƯỢC VỤ HOẮC THIÊN TRÂN BỊ BẮT CÓC
Chương 112 - NGHI NGỜ
Chương 113 - TÌNH YÊU ĐƠN PHƯƠNG THẬT KHIẾN CHO NGƯỜI TA ĐAU KHỔ !
Chương 114 - HẠ MÀN KỊCH !
Chương 115 - THỔ LỘ
Chương 116 - SỰ THẬT ( PHẦN 1 )
Chương 117 - SỰ THẬT ( PHẦN 2 )
Chương 118 - HẠNH PHÚC
Chương 119 - BÊN NHAU TRỌN ĐỜI
Chương 120 - CHUYỆN 3 NĂM TRƯỚC ?
Chương 121 - MẠNH MẼ - TỰ TIN
Chương 122 - HỒI ỨC VẪN CHƯA ĐẾN HỒI KẾT !
Chương 123 - TRUNG TÂM THƯƠNG MẠI
Chương 124 - BẤT NGỜ !
Chương 125 - BẤT NGỜ ( PHẦN 2 )
Chương 126 - BÙI HOÀNG PHÁT !
Chương 127 - HỐI HẬN - TRỐN TRÁNH
Chương 128 - NẾU HẮN MUỐN CHẾT THÌ CỨ THỬ !
Chương 129 - EM CÓ TÌNH CẢM VỚI ANH KHÔNG ?
Chương 130 - SINH THẦN
Chương 131 - TRẢ GIÁ
Chương 132 - SỰ TRỪNG PHẠT THÍCH ĐÁNG !
Chương 133 - KẾT THÚC HỒI ỨC - ĐẶT NHẪN CẦU HÔN !
Chương 134 - THÀNH PHỐ C
Chương 135 - NHIỆM VỤ CẤP SSS
Chương 136 - BẰNG MỌI GIÁ PHẢI ĐƯA CÔ VỀ NHÀ !
Chương 137 - KHÔNG CÓ MỘT DẤU VẾT GÌ TỪ CÔ !
Chương 138 - BẤT CHẤP !
Chương 139 - THI THỂ ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ TIỂU NHI !
Chương 140 - TUYỆT VỌNG VÀ BẤT NGỜ !
Chương 141 - LỘ DIỆN
Chương 142 - HOAN NGHÊNH EM ĐÃ TRỞ VỀ NHÀ !
Chương 143 - HẠ GIA TÌM ĐẾN ( P1)
Chương 144 - HẠ GIA ĐẾN TÌM ( P2 )
Chương 145 - ÂN ĐOẠN NGHĨA TUYỆT ! ( P1 )
Chương 146 - ÂN ĐOẠN NGHĨA TUYỆT ! ( P2 )
Chương 147 - ÂN ĐOẠN NGHĨA TUYỆT ! ( P3 )
Chương 148 - QUÁ KHỨ ĐAU LÒNG ( P1 )
Chương 149 - QUÁ KHỨ ĐAU LÒNG ( P2 )
Chương 150 - Quá Khứ Đau Lòng (P3)
Chương 151 - Ngất Xỉu!
Chương 152 - Giấc Mơ (P1)
Chương 153 - Giấc Mơ (P2)
Chương 154 - TRẦM CẢM !
Chương 155 - HẠNH PHÚC !
Chương 156 - ĐÁM GIỖ
Chương 157 - TỎ TÌNH
Chương 158 - ROI PHÁP - HỎI CƯỚI - HẠNH PHÚC ! ( END )
Cô gật đầu rồi đi ra ngoài phóng xe đi tới nhà chính Trương gia
Bây giờ chỉ còn Hoắc Thiên Trân và Tạ Chấn Khang còn đang đứng ở đó...
. còn những người còn lại thì đã đi ra ngoài sau rồi !
Cả hai phút chốc im lặng đến đáng sợ.
.
. bầu không khí bắt đầu căng thẳng, vì không chịu được sự im lặng này nên anh đã mở lời trước :
- Tiểu Trân.
.
. anh.
.
. anh có chuyện muốn nói với em.
.
. chúng ta lên thư phòng nói chuyện đi ?
Hoắc Thiên Trân cũng đồng ý, cả hai đi lên thư phòng nói chuyện.
.
. khi anh đóng cửa lại.
.
. cả hai đồng thanh lên tiếng :
- Anh.
.
.
- Em.
.
.
Hoắc Thiên Trân nhường anh nói trước, nên anh lên tiếng :
- Tiểu Trân.
.
. anh xin lỗi.
.
. anh không nên làm như vậy, tại vì anh sợ em sẽ khó xử nên anh mới.
.
. nói như vậy với em.
.
. nhưng tình cảm của anh dành cho em là thật.
.
. phút ban đầu anh nhất quyết không nhường em cho ai, tại vì anh yêu em.
.
. muốn em làm của riêng cho mình.
.
.
!
- Nhưng khi thấy em khó xử vì phải chọn một trong hai, nên anh phải ra quyết định đó là.
.
. nhường em cho cậu ta, cũng một lý do nữa là.
.
. cậu ta tới trước anh.
.
. anh cũng chỉ là người đến sau, nên anh nhường em cho người khác.
.
. nhưng tình yêu anh dành cho em vẫn sẽ luôn ở bên ngực trái của anh.
.
.
trái tim của anh chỉ có duy nhất bóng hình của em, ngoài em ra sẽ không là ai hết !
- Anh không thể quên nó được, anh hứa với lòng rằng là anh sẽ không làm cho em khóc nữa.
.
. nhưng những lời nói đó của anh đã phải khiến em phải khóc.
.
. nên giây từ phút đó anh đã hối hận rồi.
.
. nên anh đã níu kéo em lại.
.
. nhưng em hoàn toàn gạt bỏ nó.
.
. em nói, anh đừng tìm em nữa.
.
.
?
- Giây phút đó thế giới anh sụp đỗ.
.
. anh hối hận rồi.
.
. anh sẽ quyết đấu tranh để giành em về.
.
. nên anh mới đuổi theo em.
.
. khi xuống thì thấy em đang nói chuyện với Tiểu Nhi.
.
. nên anh mới bảo Tiểu Nhi đừng cho em đi.
.
. anh sẽ không để em đi đâu cả.
.
. nếu em đi, thì ai sẽ là cô dâu của anh đây !
- Tiểu Trân à.
.
. anh yêu em.
.
. anh yêu em rất nhiều.
.
. Tiểu Trân, đồng ý làm bạn gái anh nha !
Cô liền đứng ngơ người ra, khi nghe anh bày tỏ lòng mình với cô, thì bất giác cô không giận anh nữa mà ngược lại cô lại cảm thấy hạnh phúc.
.
. khi nghe anh tỏ tình thì hai bên má cô đã phút chốt đỏ bừng lên.
.
. cô im lặng một hồi, còn anh vì sự im lặng này của cô đã khiến anh hiểu lầm là cô không đồng ý lời tỏ tình.
.
. khuôn mặt của anh lộ ra vẻ thất vọng và ân hận.
.
. ân hận vì đã nói những lời đó với cô.
.
. lại một lần nữa anh đẩy cô ra xa hơn với mình.
.
.
!
Nhưng anh đâu biết rằng là, cô hạnh phúc đến như nào không.
.
. cô được người mà mình yêu đã tỏ tình với mình.
.
. cô còn ảo tưởng rằng mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất.
.
. hai người.
.
. hai lối suy nghĩ riêng.
.
. khi cô định lên tiếng thì anh đã nói trước, nhưng những lời nói của anh đã khiến cô tắt hẳn nụ cười xinh đẹp trên khuôn mặt cô ?
- Tiểu Trân.
.
. anh hiểu rồi, anh xin lỗi vì đã kéo em đi trong lúc đó.
.
. bây giờ em đi vẫn còn kịp.
.
. chắc lẽ cậu ta vẫn còn đợi em.
.
. kiếp này chúng ta không thành thì kiếp sau chúng ta sẽ trở thành một đôi vợ chồng hạnh phúc nhất.
.
.
.
!
- Anh sẽ không bao giờ quên được em.
.
. tình cảm này của anh vẫn sẽ mãi mãi dành cho em.
.
. cảm ơn em vì đã đến bên anh suốt thời gian qua.
.
. nếu chúng ta vẫn không thể thành đôi, thì chúng ta còn có thể làm anh em hay là bạn bè như ngày xưa.
.
.
!
- Cuộc đời anh vẫn sẽ không bao giờ hết yêu em.
.
. dù anh có mất trí nhớ thì trong tim anh vẫn luôn có em.
.
.
chúc em hạnh phúc.
.
.
!
- À mà Tiểu Trân nè.
.
.
cậu ta mà có làm em khóc á.
.
.
thì hãy báo anh liền nha.
.
.
anh sẽ đưa em về liền.
.
.
!
- " Tạm biệt em.
.
. người con gái mà anh yêu ! "
Nói xong anh liền xoay người bỏ đi.
.
. nhưng chưa kịp đi 5 bước thì có một vòng tay ôm eo anh từ đằng sau, khiến anh vô thức dừng lại.
.
. người đó không ai khác ngoài cô.
.
. khi nghe anh nói những lời đó.
.
. tim cô đau như thắc lại.
.
. hàng ngàn mũi kim xuyên thẳng vào tim cô, cô hối hận vì đã không trả lời tỏ tình của anh, khiến anh hiểu lầm.
.
. mà buồn bã và thất vọng đến vậy !
Nhưng vì cô quá đỗi hạnh phúc nên cô mới quên mất trả lời anh.
.
. sau khi thấy anh đi, cô đã không ngần ngại mà chạy tới ôm anh từ phía sau.
.
. khuôn mặt xinh đẹp của cô dính chặt vào tấm lưng vững chắt của anh.
.
.
!
Cô như một đứa trẻ mà đầu cứ xoay trái rồi lại xoay phải.
.
.
vùi khuôn mặt của mình áo sơ mi của anh, anh cũng đành bất lực và đứng im lại để cô muốn làm gì thì làm.
.
. sau một hồi làm đủ trò ở sau lưng anh, rồi cô nói : ?
- Anh Khang.
.
. xin lỗi anh vì đã không trả lời.
.
. tại vì em quá hạnh phúc vì đã được người mình thầm thương trộm nhớ những ngày tháng qua tỏ tình.
.
. bất giác cơ thể em cứng đơ người.
.
.
nên khiến anh hiểu lầm là em không đồng ý.
.
.
nên anh Khang đừng giận em, em sợ lắm.
.
. em sợ cảm giác đau đớn đó lắm.
.
. nên đừng bỏ em lại một mình.
.
.
!
- Anh Khang, anh có biết em đợi chờ câu này bao lâu rồi không.
.
. lời tỏ tình của anh, em đồng ý.
.
.
nhưng em không đồng ý làm bạn gái của anh.
.
. em chỉ gật đầu đồng ý khi anh cầu hôn em mà thôi.
.
.
!