Ánh Trăng Rớt Lại

Ánh Trăng Rớt Lại

Cập nhật: 31/05/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 3,456
Đánh giá:                      
Đô thị
Đam Mỹ
     
     

Sau khi tới nhà, Tần Việt cẩn thận đặt người lên giường, đắp chăn lên, nhưng Lâm Khinh Chu tỉnh dậy, ngay khi mở mắt giơ tay dạt chăn trên người ra, cánh tay chống giường muốn ngồi dậy.

"Đừng lộn xộn, ngủ.

" Tần Việt muốn ấn người về lại giường, Lâm Khinh Chu không vui, nhưng sức nó suy cho cùng không lớn bằng Tần Việt, nhanh chóng bị ấn trở về.

Lần này Lâm Khinh Chu cũng không nháo nữa, tiện đà ôm lấy eo của Tần Việt, tủi thân nói: "Mặc đồ không thoải mái.

"

Chiếc áo thun hôm nay của nó lòe loẹt, ngực nạm vài cây đinh tán, thế này nằm trên giường đúng là rất dễ bị đinh cấn. Nhưng không thoải mái thì làm sao được, cũng không thể để mình giúp em ấy cởi được?

Tần Việt thở dài một hơi: "Vậy em tự cởi quần áo đi, đổi sang đồ ngủ.

"

"Ò.

" Lâm Khinh Chu ngoan ngoãn gật đầu, thấy đôi tay đè mình đã buông ra, nó liền tự ngồi dậy, đối mặt với Tần Việt, sau đó giơ tay lên.

Quan hệ hai người thân thiết, trước đây không ít lần thay đồ trước mặt đối phương, nhất là Lâm Khinh Chu, rong ruổi ngoài trời hạ nóng nực, về tới nhà toàn vừa cởi đồ vừa kêu Tần Việt giúp nó lấy đồ thay, trần nửa người trên đảo tới đảo lui trước mặt anh.

Nhưng bây giờ khác rồi, vậy nên Tần Việt vô thức ngây người.

Mà chính Lâm Khinh Chu cũng đột nhiên dừng động tác, mí mắt lười nhác nhấc lên, tỏ vẻ không vui mấy: "Nhưng vẫn chưa tắm.

"

Với bộ dạng hiện giờ của nó, chắc chắn không thể tự tắm rửa, Tần Việt lại càng không thể giúp nó.

"Đã tắm rồi, em quên rồi sao?" Tần Việt lừa nó.

Lâm Khinh Chu ngẩn ngơ: "Tắm rồi?"

Rõ ràng lúc ở ngoài còn quậy quá thể, lúc này lại ngoan hết nấc, lòng Tần Việt bỗng mềm đi, dịu giọng: "Ừ, vậy nên mau ngủ