Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chưong 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Ngoại Truyện 1
Chương 96 - Ngoại Truyện 2
Chương 97 - Ngoại Truyện 3
Chương 98 - Ngoại Truyện 4
Chương 99 - Ngoại Truyện 5
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Ngoại Truyện 7 (Trình Lam Sinh Em Bé)
Chương 102 - Ngoại Truyện 8 ( Lôi Lạc Khánh Và Ngọc An)
Chương 103 - Lời Của Tác Giả
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chưong 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Ngoại Truyện 1
Chương 96 - Ngoại Truyện 2
Chương 97 - Ngoại Truyện 3
Chương 98 - Ngoại Truyện 4
Chương 99 - Ngoại Truyện 5
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Ngoại Truyện 7 (Trình Lam Sinh Em Bé)
Chương 102 - Ngoại Truyện 8 ( Lôi Lạc Khánh Và Ngọc An)
Chương 103 - Lời Của Tác Giả
ông đánh giá cô từ trên xuống dưới.
"Cháu là Trình Lam.
"
Trình Lam lịch sự trả lời.
"Dạ, cháu là Trình Lam,
ông tìm cháu có chuyện gì?"
Cô gái này ngòai diện mạo xin đẹp ra,
ông thấy cô cũng giống như mấy người phụ nữ khác,
tướng người lại mảnh mai yếu đuối như vậy,
Tại sao cháu Thiên, một người chưa từng tiếp xúc với phụ nữ lại động lòng.
Ông cố gắng xem Trình Lam có chổ nào đặc biệt mà Lôi Lạc Thiên lại có thể dùng cả tính mạng để bảo vệ.
Cuối cùng cũng tìm không ra nguyên nhân.
Ông chắc lưỡi nói.
"Cháu là vợ của Lôi Lạc Thiên.
"
Trình Lam nhìn ông nghi ngờ.
"Dạ, ông quen anh ấy?"
Ông cười bước đến gần cô.
"Ông tự giới thiệu,
ông là ông nội của Lôi Lạc Thiên.
"
Trình Lam nghe ông nói,
liền ngồi bật dậy, buớc xuống giường.
Cung kính khơm người.
"Chào ông, cháu là Trình Lam,
ông có thể gọi cháu là Lam Lam.
"
Trong lòng ông nghĩ, cô gái nầy cũng có ăn học, còn biết lễ phép như vậy, Không tệ.
Ông vừa ý gật đầu, ngồi xuống sopha,
ra hiệu cho hai tên vệ sĩ ra ngoài canh chừng.
"Chị Lam, chị nói chuyện với ông nội Lôi đi, em ra ngòai tìm Tề Phong.
"
Chào tạm biệt ông nội và Trình Lam xong, Đường Tam đi ra ngoài.
Trình Lam ngồi xuống bên cạnh ông nói chuyện.
"Ông nội Lôi, con nghe Lạc Thiên nói ông đang đi du lịch nước ngoài,
ông về khi nào sao không cho chúng con biết.
"
Nghe Trình Lam kêu mình là Ông Nội. Trong lòng vui mừng vô cùng.
Ông muốn uống ly trà cháu dâu này, chờ đến mỏi cả cổ.
Mỏi lần đề cập đến việc hôn nhân,
Lôi Lạc Thiên điều phản đối.
"Ông nghe nói con và Tiểu Thiên bị thương, nên ông bay về ngay lập tức.
"
Ông vừa nói xong, có một vị bác sĩ mang khẩu trang đi vào,
trên người mặc blouse trắng cầm khay thuốc.
Hai tên vệ sĩ vẫn còn ở bên ngoài canh cửa.
Bác sĩ đi qua phía hai người nói.
"Cô Trình, đến giờ làm kiểm tra rồi.
"
Trình Lam theo thối quen, quan sát vị bác sĩ này.
Cô nhìn thấy vết chay trên tay anh,
vì cầm súng và luyện tập lâu năm mới hình thành,
Nhìn xuống đất, thấy anh mang đôi giầy booth quân đội.
Vị bác sĩ nhìn thấy nét mặt nghi ngơ của Trình Lam,
liền rút súng dưới khay ra,
nhấm thẳng về phía Ông Nội Lôi bắn.
Bang...
.
Với tốc độ nhanh nhất,
Trình Lam phóng tới đè ông xuống sopha, một viên đạn bay xẹt qua vai cô cấm vào tường.
Trình Lam quay người, dùng phi tiêu phóng thẳng vào đầu tên bác sĩ.
Lôi Lạc Thiên vừa đi đến trước cửa, nhìn thấy hai tên vệ sĩ.
Anh biết ông nội đã tới.
"Thiếu gia.
"
Hai tên vệ sĩ lễ phép khơm người chào.
Lôi Lạc Thiên không nói gì,
chỉ gật đầu một cái.
Định mở cửa phòng, Lôi Lạc Thiên nghe được tiếng va chạm mạnh bên trong.
Anh và hai tên vệ sĩ liền xông vào,
nhìn thấy tên bác sĩ bị Trình Lam giết chết, nằm dưới mật đất,
còn cô thì dùng thân mình che trên người ông nội.
Vai cô bị viên đạn xẹt qua làm bị thương.
Lôi Lạc Thiên quýnh lên, chạy tới đỡ Trình Lam lên.
Không để ý đến ông nội,
Lôi Lạc Thiên kiểm tra toàn thân Trình Lam, xem ngoài cánh tay ra,
còn có chổ nào bị thương không.
Ông nội ngồi dạy, nhìn Trình Lam bằng cập mắt khác.
Không ngờ thân hình cô nhỏ, mà thân thủ lại lợi hại như vậy.
Còn có thể gì ông mà lao vào nguy hiểm.
Lôi Lạc Thiên kiểm tra xong cho Trình Lam, quay đầu lại nhìn hai tên vệ sĩ với ánh mắt lạnh lùng và nét mặt tàn ác.
Anh dùng sức tát mạnh vào mặt hai tên vệ sĩ.
Chát.
.
. Chát.
.
.
Hai tên vệ sĩ đứng im,
không dám nhúc nhích.
Mặt cụp xuống vì thất trách mà cảm thấy thẹn.
Lúc Tề Phong và Đường Tam quay về phòng, nhìn thấy Lôi Lạc Thiên đang phẩn nộ, trừng phạt hai tên vệ sĩ.
Đường Tam nhìn thấy trên tay Trình Lam bị thương liên xông tới.
"Anh Thiên đã xảy ra chuyện gì?
Sao chị Lam lại bị thương.
"
Nghe Đường Tam nhắc đến vết thương của Trình Lam,
Lôi Lạc Thiên liền nhìn Tề Phong.
Anh hiểu ý đi nhanh ra khỏi phòng bệnh đi tìm Du Tấn.