Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chưong 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Ngoại Truyện 1
Chương 96 - Ngoại Truyện 2
Chương 97 - Ngoại Truyện 3
Chương 98 - Ngoại Truyện 4
Chương 99 - Ngoại Truyện 5
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Ngoại Truyện 7 (Trình Lam Sinh Em Bé)
Chương 102 - Ngoại Truyện 8 ( Lôi Lạc Khánh Và Ngọc An)
Chương 103 - Lời Của Tác Giả
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Chương 69
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Chương 71
Chương 72 - Chương 72
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Chưong 76
Chương 77 - Chương 77
Chương 78 - Chương 78
Chương 79 - Chương 79
Chương 80 - Chương 80
Chương 81 - Chương 81
Chương 82 - Chương 82
Chương 83 - Chương 83
Chương 84 - Chương 84
Chương 85 - Chương 85
Chương 86 - Chương 86
Chương 87 - Chương 87
Chương 88 - Chương 88
Chương 89 - Chương 89
Chương 90 - Chương 90
Chương 91 - Chương 91
Chương 92 - Chương 92
Chương 93 - Chương 93
Chương 94 - Chương 94
Chương 95 - Ngoại Truyện 1
Chương 96 - Ngoại Truyện 2
Chương 97 - Ngoại Truyện 3
Chương 98 - Ngoại Truyện 4
Chương 99 - Ngoại Truyện 5
Chương 100 - Chương 100
Chương 101 - Ngoại Truyện 7 (Trình Lam Sinh Em Bé)
Chương 102 - Ngoại Truyện 8 ( Lôi Lạc Khánh Và Ngọc An)
Chương 103 - Lời Của Tác Giả
" Tề Phong vì thất trách, đáng bị sử phạt.
Lạc Thiên làm rất đúng.
"
Đường Tam còn tưởng, khi kể cho Trình Lam nghe, việc Tề Phong bị Lôi Lạc Thiên sử phạt.
Trình Lam sẽ thong cảm và nói giúp, nhưng không ngờ cô lại nói như vậy.
"Chị Lam sao chị lại nói như vậy.
Đâu phải là lỗi của anh ấy, là do em cứ theo nan nỉ.
Anh ấy là vô tội.
"
Trình Lam cười chế giễu.
"Vô tội, em nghĩ Lạc Thiên sẽ trừng phạt, một thuộc hạ trung thành mà không có lý do?"
"Chắc vì anh Thiên lo lắng cho chị.
"
Trình Lam lắc đầu cười.
"Chị biết tính tình của Lạc Thiên.
Anh ấy đích thực là lo lắng cho chị,
Nhưng anh ấy là người công tư rõ ràng.
"
Đường Tam vẫn chưa hiểu ý của Trình Lam, cô ngồi gải đầu nói.
"Em vẫn chưa hiểu ý của chị.
"
Trình Lam dùng tay gõ lên đầu của Đường Tam rồi nói.
"Lạc Thiên huấn luyện thuộc hạ, vô cùng nghiêm ngặt, quân lệnh như nuối.
Lời nói của anh ta là mệnh lệnh, dù trời có sụp xuống, cũng không thể làm trái.
Vậy mà Tề Phong lại không phục tùng mệnh lệnh.
Chị biết Lạc Thiên vì tình cảm đặt biệt với Tề Phong, nên mới sử phạt nhẹ.
Nếu đổi lại là người khác, chị nghĩ đã không còn mạng để lấy công chuộc tội.
"
Lúc này Đường Tam mới gật đầu, tỏa ra hiểu ý của Trình Lam.
"Ah, vậy côi như là Tề Phong đã mây mắn, vì còn giữ được cái mạng này.
"
"Chứ em nghĩ, một bang phái đứng đầu Hắc đạo, nếu Lạc Thiên không nghiệm ngặt.
Làm sao anh ấy có thể phục chúng.
Làm sao thủ hạ có thể trung thành, không dám làm trái mệnh lệnh"
"Không ai hiểu được anh Thiên, bằng chị Lam cả.
"
Đường Tam vừa nói vừa cười.
Hai người nói xong chuyện đó, Đường Tam liền nhớ đến việc của Nam Liệt.
"Chị Lam, em thấy anh Thiên rất xem trọng Nam Liệt.
Khi chị hôn mê, vì dành thời gian châm sóc cho chị.
Anh ấy đã giao bang Lôi Ưng, cho Nam Liệt toàn quyền phụ trách.
Em sợ, nếu như Nam Liệt quả thật có giả tâm.
Sẽ là mối họa lớn đối với anh Thiên.
"
Trong lòng Trình Lam cũng đang lo lắng về điều này.
Cô phải giúp anh, nhưng hiện tại bụng cô đã lớn, hành động bất tiện.
Cô phải hết sức cẩn thận, không để bảo bối bị thương.
"Em có tra ra được gì không?"
Đường Tam lắc đầu.
"Em chỉ biết Nam Liệt thường xuyên liên lạc Việt Vũ.
Nhưng hắn ta qủa thật là một con cáo già, không để lại một chút manh mối.
"
Trình Lam ngồi suy nghĩ, có cách nào giúp được Lôi Lạc Thiên không.
Cô biết cái ngày hôn lễ mà anh tuyên bố ra ngoài, là để đối phó với tổ chức Kim Xà.
Hôm đó chắc chắn Lôi Lạc Thiên sẽ dùng mình, để làm mồi nhử bọn họ.
Cô lo lắng anh sẽ bị Nam Liệt tín kế.
Trình Lam cầm cây lượt trên bàn trang điểm lên, chảy vào mái tóc dài màu hạt dẻ của mình rồi suy nghĩ.
"Ah, còn chuyện này em chưa nói với chị.
Lúc làm phẫu thuật chị mất máu quá nhiều, cần phải truyền máu khẩn cấp.
Trong kho máu của bệnh viện, không còn loại máu của chị.
Vì nhóm máu của chị hơi đặc biệt, nên đám người của tụi em không ai là phù hợp cả.
Nhưng thật trùng hợp, thủ lãnh và chị lại cùng một nhóm máu.
"