Chương 1 - Mở Đầu
Chương 2 - Bị Mắng Oan!
Chương 3 - Tiểu Thư À?
Chương 4 - Gây Lộn
Chương 5 - Tiếng Đàn Tiên Duyên.
Chương 6 - Cố Tình!
Chương 7 - Gặp!
Chương 8 - Ta Thực Sự Không Muốn Quay Về Đó!
Chương 9 - Từ Biệt!
Chương 10 - Suýt Nữa Bị Lộ!
Chương 11 - Lại Một Cuộc Gặp Khác!
Chương 12 - Là Nữ Nhi Sao?
Chương 13 - Làm Loạn!
Chương 14 - Chọc Giận!
Chương 15 - Ta Muốn Rời Khỏi Đây!
Chương 16 - Cú Đá Định Thần!
Chương 17 - Muội Biết Tỷ Rồi!
Chương 18 - Mà Là Người Ấy!
Chương 19 - Vị Cô Nương Này!
Chương 20 - Chúng Ta Như Đã Gặp Nhau Ở Đâu Rồi?
Chương 21 - Ta Sẽ Không Bao Giờ Gặp Lại Hắn Nữa.
Chương 22 - Thì Ra Ta Không Nhầm
Chương 23 - Vở Kịch Mang Lại Nhiều Cảm Xúc Nhất Trong Cuộc Đời!
Chương 24 - Bắt Gặp!
Chương 25 - Học! Đi Học Ư?
Chương 26 - Màu Vải Nhuộm Chối Gắt.
Chương 27 - Ta Đoán Là Hắn Có Ý Đồ Xấu!
Chương 28 - Đánh!
Chương 29 - Không Được Khóc!
Chương 30 - Phải Làm Gì Bây Giờ?
Chương 31 - Bị Khước Từ!
Chương 32 - Tỷ Làm Được Mà!
Chương 33 - Đau Đớn Trong Nước Mắt!
Chương 34 - Giao Trứng Cho Ác!
Chương 35 - Tang Thương.
Chương 36 - Vết Thương Mãi Mãi Không Bao Giờ Lành.
Chương 37 - Gặp Lại Cố Nhân!
Chương 38 - Ta Không Cần!
Chương 39 - Bế Tắc!
Chương 40 - Coi Như Nể Mặt Tôi!
Chương 41 - Lâu Rồi Không Gặp.
Chương 42 - Bằng Hữu Tốt!
Chương 43 - Thi Hứng!
Chương 44 - Điều Bí Mật Chưa Nói.
Chương 45 - Chuyện Xưa.
Chương 46 - Lễ Hội!
Chương 47 - Là Bằng Hữu!
Chương 48 - Hay Là Tiểu Thư!
Chương 49 - Bá Phụ Này!
Chương 50 - Mà Nữ Nhi Thì Nên An Phận Thủ Thường Đi!
Chương 51 - Đình Đình! Ta Yêu Nàng!
Chương 52 - Một Điều Gì Đó!
Chương 53 - Ác Mộng!
Chương 54 - Dồn Ép!
Chương 55 - Dồn Ép!
Chương 56 - Dù Tai Ương Ập Xuống!
Chương 57 - Gặp Lại Cố Nhân!
Chương 58 - Lâu Rồi Không Gặp!
Chương 59 - Lâu Rồi Phải Không?
Chương 60 - Như Vậy Không Sao Chứ?
Chương 61 - Nàng Sao Vậy?
Chương 62 - Mâu Thuẫn!
Chương 63 - Huynh! Cũng Như Vậy!
Chương 64 - Sao Mà Phức Tạp Như Vậy!
Chương 65 - Chúng Ta Sẽ Hạnh Phúc Phải Không?
Chương 66 - Tai Ương!
Chương 67 - Tù Đầy!
Chương 68 - Kêu Oan Không Thấu!
Chương 69 - Khuyên Ngăn
Chương 70 - Đau Lòng!
Chương 71 - Thừa Nước Đục Thả Câu!
Chương 72 - Bá Phụ Trần
Chương 73 - Hoạn Nạn Mới Thấy Chân Tình.
Chương 74 - Bỉ Ổi
Chương 75 - Là Bằng Hữu Tốt Thôi Sao.
Chương 76 - Coi Như Tại Hạ Xin Huynh.
Chương 77 - Nham Hiểm.
Chương 78 - Bắt Đầu.
Chương 79 - Đừng Bận Tâm Hắn.
Chương 80 - Hết Thật Rồi!
Chương 81 - Chia Xa Mãi Mãi.
Chương 82 - Huynh Nhất Định Làm Vậy Sao?
Chương 83 - Điều Trong Lòng Chưa Nói:
Chương 84 - Bảo Trọng.
Chương 85 - Thâm Độc!
Chương 86 - Độc Địa.
Chương 87 - Nghe Ta Đi!
Chương 88 - Không Có Chàng Thiếp Biết Làm Sao Đây!
Chương 89 - Phải Sống Cho Thật Tốt!
Chương 90 - Cuộc Sống Như Vậy Có Gì Không Tốt!
Chương 91 - Vậy Là Có Phải???
Chương 92 - Nhân Sinh Rất Công Bằng
Chương 93 - Quen!
Chương 94 - Thời Gian!
Chương 95 - Ta Đi Tìm Nàng
Chương 96 - Đừng Có Như Vậy Nữa!
Chương 97 - Huynh Ổn Chứ?
Chương 98 - Ác Mộng!
Chương 99 - Ước Gì Có Thể Làm Lại Từ Đầu!
Chương 100 - Hai Người Ở Lại Đây!
Chương 101 - Lại Phiền Huynh Rồi!
Chương 102 - Nhìn!
Chương 103 - Nàng Nói Gì Vậy?
Chương 104 - Đi!
Chương 105 - Huynh! Không Sao Chứ?
Chương 106 - Nhị Ca! Sao Huynh Lại Tới Đây?
Chương 107 - Sao Lại Đi Nữa!
Chương 108 - Cảm Giác Quen Mà Lạ.
Chương 109 - Bất Ngờ!
Chương 110 - Ở Đây Tiện Chứ?
Chương 111 - Tiểu Thư!
Chương 112 - Giật Mình.
Chương 113 - Tấn Sinh Chàng Ơi!
Chương 114 - Bên Ngoài Đẹp Phải Không?
Chương 115 - Nghĩ Ngợi
Chương 116 - Tiểu Thư Vào Thôi!
Chương 117 - Khóc!
Chương 118 - Chuyện Dài Lắm
Chương 119 - Chuyện Là!
Chương 120 - Đình Đình!
Chương 121 - Mãi Là Chuyện Xưa?
Chương 122 - Đừng Coi Đệ Là Người Ngoài.
Chương 123 - Tam Muội.
Chương 124 - Cô Nghĩ Tôi Sẽ Không Làm Gì Được Cô Sao?
Chương 125 - Xin Tiểu Thư Đừng Xảy Ra Chuyện Gì?
Chương 126 - Là Do Ngươi.
Chương 127 - Giải Cứu!
Chương 128 - Đình Đình! Phải Cố Gắng Lên.
Chương 129 - Đệ Không Thể Nào Phản Bội Huynh.
Chương 130 - Vậy Là.
Chương 131 - Ta Biết Đệ Đã Biết!
Chương 132 - Hãy Coi Trừng Nó.
Chương 133 - Thân Thế!
Chương 134 - Đã Đến Lúc Phải Đưa Ra Phải Kết Thúc Mọi Chuyện.
Chương 135 - Tính!
Chương 136 - Chàng Có Vui Không?
Chương 137 - Ranh Giới.
Chương 138 - Trời Ơi!
Chương 139 - Không Nhớ Gì Sao?
Chương 140 - Thời Gian Qua!
Chương 141 - Có Duyên Ắt Sẽ Gặp Lại.
Chương 142 - Cẩn Thận Một Chút.
Chương 143 - Thật Không Phải Là Người!
Chương 144 - Ta Dám Làm Thì Không Sợ!
Chương 145 - Là Kẻ Nào.
Chương 146 - Rốt Cuộc Là Kẻ Nào.
Chương 147 - Một Con Người Rất Khác.
Chương 148 - Đừng Chơi Trò Ném Đá Giấu Tay.
Chương 149 - Chuyện Gì Cũng Sẽ Đến.
Chương 150 - Huynh Đệ Tương Tàn.
Chương 151 - Kết Cục Nào Cho Chúng Ta.
Chương 1 - Mở Đầu
Chương 2 - Bị Mắng Oan!
Chương 3 - Tiểu Thư À?
Chương 4 - Gây Lộn
Chương 5 - Tiếng Đàn Tiên Duyên.
Chương 6 - Cố Tình!
Chương 7 - Gặp!
Chương 8 - Ta Thực Sự Không Muốn Quay Về Đó!
Chương 9 - Từ Biệt!
Chương 10 - Suýt Nữa Bị Lộ!
Chương 11 - Lại Một Cuộc Gặp Khác!
Chương 12 - Là Nữ Nhi Sao?
Chương 13 - Làm Loạn!
Chương 14 - Chọc Giận!
Chương 15 - Ta Muốn Rời Khỏi Đây!
Chương 16 - Cú Đá Định Thần!
Chương 17 - Muội Biết Tỷ Rồi!
Chương 18 - Mà Là Người Ấy!
Chương 19 - Vị Cô Nương Này!
Chương 20 - Chúng Ta Như Đã Gặp Nhau Ở Đâu Rồi?
Chương 21 - Ta Sẽ Không Bao Giờ Gặp Lại Hắn Nữa.
Chương 22 - Thì Ra Ta Không Nhầm
Chương 23 - Vở Kịch Mang Lại Nhiều Cảm Xúc Nhất Trong Cuộc Đời!
Chương 24 - Bắt Gặp!
Chương 25 - Học! Đi Học Ư?
Chương 26 - Màu Vải Nhuộm Chối Gắt.
Chương 27 - Ta Đoán Là Hắn Có Ý Đồ Xấu!
Chương 28 - Đánh!
Chương 29 - Không Được Khóc!
Chương 30 - Phải Làm Gì Bây Giờ?
Chương 31 - Bị Khước Từ!
Chương 32 - Tỷ Làm Được Mà!
Chương 33 - Đau Đớn Trong Nước Mắt!
Chương 34 - Giao Trứng Cho Ác!
Chương 35 - Tang Thương.
Chương 36 - Vết Thương Mãi Mãi Không Bao Giờ Lành.
Chương 37 - Gặp Lại Cố Nhân!
Chương 38 - Ta Không Cần!
Chương 39 - Bế Tắc!
Chương 40 - Coi Như Nể Mặt Tôi!
Chương 41 - Lâu Rồi Không Gặp.
Chương 42 - Bằng Hữu Tốt!
Chương 43 - Thi Hứng!
Chương 44 - Điều Bí Mật Chưa Nói.
Chương 45 - Chuyện Xưa.
Chương 46 - Lễ Hội!
Chương 47 - Là Bằng Hữu!
Chương 48 - Hay Là Tiểu Thư!
Chương 49 - Bá Phụ Này!
Chương 50 - Mà Nữ Nhi Thì Nên An Phận Thủ Thường Đi!
Chương 51 - Đình Đình! Ta Yêu Nàng!
Chương 52 - Một Điều Gì Đó!
Chương 53 - Ác Mộng!
Chương 54 - Dồn Ép!
Chương 55 - Dồn Ép!
Chương 56 - Dù Tai Ương Ập Xuống!
Chương 57 - Gặp Lại Cố Nhân!
Chương 58 - Lâu Rồi Không Gặp!
Chương 59 - Lâu Rồi Phải Không?
Chương 60 - Như Vậy Không Sao Chứ?
Chương 61 - Nàng Sao Vậy?
Chương 62 - Mâu Thuẫn!
Chương 63 - Huynh! Cũng Như Vậy!
Chương 64 - Sao Mà Phức Tạp Như Vậy!
Chương 65 - Chúng Ta Sẽ Hạnh Phúc Phải Không?
Chương 66 - Tai Ương!
Chương 67 - Tù Đầy!
Chương 68 - Kêu Oan Không Thấu!
Chương 69 - Khuyên Ngăn
Chương 70 - Đau Lòng!
Chương 71 - Thừa Nước Đục Thả Câu!
Chương 72 - Bá Phụ Trần
Chương 73 - Hoạn Nạn Mới Thấy Chân Tình.
Chương 74 - Bỉ Ổi
Chương 75 - Là Bằng Hữu Tốt Thôi Sao.
Chương 76 - Coi Như Tại Hạ Xin Huynh.
Chương 77 - Nham Hiểm.
Chương 78 - Bắt Đầu.
Chương 79 - Đừng Bận Tâm Hắn.
Chương 80 - Hết Thật Rồi!
Chương 81 - Chia Xa Mãi Mãi.
Chương 82 - Huynh Nhất Định Làm Vậy Sao?
Chương 83 - Điều Trong Lòng Chưa Nói:
Chương 84 - Bảo Trọng.
Chương 85 - Thâm Độc!
Chương 86 - Độc Địa.
Chương 87 - Nghe Ta Đi!
Chương 88 - Không Có Chàng Thiếp Biết Làm Sao Đây!
Chương 89 - Phải Sống Cho Thật Tốt!
Chương 90 - Cuộc Sống Như Vậy Có Gì Không Tốt!
Chương 91 - Vậy Là Có Phải???
Chương 92 - Nhân Sinh Rất Công Bằng
Chương 93 - Quen!
Chương 94 - Thời Gian!
Chương 95 - Ta Đi Tìm Nàng
Chương 96 - Đừng Có Như Vậy Nữa!
Chương 97 - Huynh Ổn Chứ?
Chương 98 - Ác Mộng!
Chương 99 - Ước Gì Có Thể Làm Lại Từ Đầu!
Chương 100 - Hai Người Ở Lại Đây!
Chương 101 - Lại Phiền Huynh Rồi!
Chương 102 - Nhìn!
Chương 103 - Nàng Nói Gì Vậy?
Chương 104 - Đi!
Chương 105 - Huynh! Không Sao Chứ?
Chương 106 - Nhị Ca! Sao Huynh Lại Tới Đây?
Chương 107 - Sao Lại Đi Nữa!
Chương 108 - Cảm Giác Quen Mà Lạ.
Chương 109 - Bất Ngờ!
Chương 110 - Ở Đây Tiện Chứ?
Chương 111 - Tiểu Thư!
Chương 112 - Giật Mình.
Chương 113 - Tấn Sinh Chàng Ơi!
Chương 114 - Bên Ngoài Đẹp Phải Không?
Chương 115 - Nghĩ Ngợi
Chương 116 - Tiểu Thư Vào Thôi!
Chương 117 - Khóc!
Chương 118 - Chuyện Dài Lắm
Chương 119 - Chuyện Là!
Chương 120 - Đình Đình!
Chương 121 - Mãi Là Chuyện Xưa?
Chương 122 - Đừng Coi Đệ Là Người Ngoài.
Chương 123 - Tam Muội.
Chương 124 - Cô Nghĩ Tôi Sẽ Không Làm Gì Được Cô Sao?
Chương 125 - Xin Tiểu Thư Đừng Xảy Ra Chuyện Gì?
Chương 126 - Là Do Ngươi.
Chương 127 - Giải Cứu!
Chương 128 - Đình Đình! Phải Cố Gắng Lên.
Chương 129 - Đệ Không Thể Nào Phản Bội Huynh.
Chương 130 - Vậy Là.
Chương 131 - Ta Biết Đệ Đã Biết!
Chương 132 - Hãy Coi Trừng Nó.
Chương 133 - Thân Thế!
Chương 134 - Đã Đến Lúc Phải Đưa Ra Phải Kết Thúc Mọi Chuyện.
Chương 135 - Tính!
Chương 136 - Chàng Có Vui Không?
Chương 137 - Ranh Giới.
Chương 138 - Trời Ơi!
Chương 139 - Không Nhớ Gì Sao?
Chương 140 - Thời Gian Qua!
Chương 141 - Có Duyên Ắt Sẽ Gặp Lại.
Chương 142 - Cẩn Thận Một Chút.
Chương 143 - Thật Không Phải Là Người!
Chương 144 - Ta Dám Làm Thì Không Sợ!
Chương 145 - Là Kẻ Nào.
Chương 146 - Rốt Cuộc Là Kẻ Nào.
Chương 147 - Một Con Người Rất Khác.
Chương 148 - Đừng Chơi Trò Ném Đá Giấu Tay.
Chương 149 - Chuyện Gì Cũng Sẽ Đến.
Chương 150 - Huynh Đệ Tương Tàn.
Chương 151 - Kết Cục Nào Cho Chúng Ta.
Phụ Thân!
Tiểu Lân!
Mẫu thân ơi Phụ Thân ơi sao vậy?
Thấy Trần Vinh Thế lặng đi với chỗ tàn chén rơi vãi lung tung, bàn tay ứa máu:
Mẫu Thân!
Tiểu Lân ngoan đừng vào nhé!
Trần gia!
Người sao vậy?
Tay người đang chảy máu kìa.
Người đâu!
Người đâu mau gọi thầy lang đi:
Không cần đâu!
Trần Gia! Người bị làm sao vậy?
Cứ cố gặng hỏi, nhưng nó chỉ càng khiến Trần Vinh Thế thêm giận hơn, nắm chặt tay hơn, máu càng ứa ra không ngừng:
Mau! Mau đi đi!
Không! Ta không thể để ….
Trần gia như vậy?
Không! Ta nói không mà!
Yên đi! Ngồi yên đi!
Tự dưng hét lớn lên, trước giờ Tâm nhi chưa bao giờ như vậy, thái độ này của cô khiến Trần Vinh Thế rụt lại, ngồi im không nói được gì.
***
Thầy lang! Trần gia không sao chứ?
Dạ thưa phu nhân, vết thương chỉ ngoài thôi không đáng ngại đâu, nhưng cần phải giữ gìn cho tốt, không được cử động mạnh:
Đa tạ thầy!
Người đâu mau cầm thuốc đi sắc, tiễn thầy lang đi.
Dạ!
Xin cáo lui!
Không tiễn!
***
Phu nhân! Thuốc đã được rồi!
Được rồi hãy để ở đấy đi!
Dạ!
Trần gia!
Trần gia!
Người mau dậy uống thuốc đi!
Uống thuốc!
Phải rồi!
Không ta không uống!
Biết Trần Vinh Thế sẽ nói vậy nhưng Tâm nhi vẫn bưng chén thuốc lại thổi:
Nào! Uống đi!
Trần Vinh Thế vẫn ngang ngược:
Nào! Trần gia người đâu phải là Lân nhi phải không, Lân nhi cũng không sợ uống thuốc đâu.
Nào!
Trước những lời nói đó Trần Vinh Thế đành miễn cưỡng uống thuốc:
Phải vậy mới là Trần gia chứ!
Tâm nhi khẽ cười, nụ cười nhẹ nhàng ấm áp.
Xong rồi! Người ngủ đi, ngủ dậy sẽ tốt hơn thôi.
Tâm nhi định rời đi, nhưng Trần Vinh Thế sao vậy, anh bống nắm lấy tay cô:
Đừng đi mà!
Ở lại với ta đi!
Trần gia người sao vậy?
Kéo tay Tâm nhi lại áp vào mặt, nằm dựa đầu vào lòng Tâm nhi:
Hãy ở lại với ta cho đến khi ta ngủ.
Trần gia!
Coi như ta xin nàng đó được không?
Được! Được!
Trần gia mau ngủ đi!
Nhắm mắt lại, tay vẫn siết chặt tay Tâm nhi, Tâm nhi bỗng nhận ra rằng, nhận ra một con người hoàn toàn khác so với những gì mà có thấy hắn, một người ngạo mạn, ngông cuồng, hung dữ, mà hôm nay lại thành một con thú con yếu ớt, cô đơn cần người bảo vệ, đúng là một con người khác lạ.