Hàn Đình buông dĩa, mắt hướng về Vy Vy :" Đúng vậy, tôi muốn nói với cô Vy Vy đây biết, thằng Thiên Phong sẽ k lấy cô đâu vậy nên cô đừng bám riết lấy nó vòi tiền nữa"
''Leng keng...
.
.
.
''
Dĩa trên tay Vy Vy rơi xuống, ánh mắt hiện rõ sự kinh ngạc. Xong cô ta lấy lại vẻ bình tĩnh nói
- Bác trai, tụi con yêu nhau đâu cần phải phân biệt giai cấp đến vậy?_Tuy vậy nhưng giọng nói có vẻ vội vã xen chút lo âu được thể hiện rõ trong đôi mắt nâu cafe
- Nhưng cô có điểm gì xứng với thằng thiên Phong nhà chúng tôi?_Hàn Đình điềm tĩnh đáp, tôi k đành lên tiếng
- Bác trai, cô ấy đúng là k có gì so sánh bằng anh Thiên Phong nhưng có lẽ tình cảm cô ấy dành cho TP là thật, bác k có suy nghĩ gì trước khi cho con qua ra mắt sao?
Đúng thế, tôi k muốn là kẻ phá đám càng k muốn cạnh tranh với con nhỏ nhà quê kia
- Nhã Nhược.
.
.
.
.
sao con có thể nói thế.
.
.
.
ta.
.
.
.
_Hàn Đình nhìn tôi khó hiểu
- Bác đừng hiểu lầm, con chỉ muốn công bằng thôi, với lại con muốn anh Phong quang minh chính đại yêu con chứ k phải do bắt buộc, con muốn có ba tháng.
_Tôi nói rành mạch rõ ràng. Hàn Đình hiểu ý cười hà hà
- Đúng là con cái nhà Đinh gia, rất thú vị!
Tôi quay sang nhìn Vy Vy:" Nếu tình yêu của cô với Thiên Phong sâu đậm như vậy chắc chờ anh ấy 3 tháng k hề hấn gì đâu nhỉ?
Vy Vy k nói được lời nào, nhìn tôi oán hận, xong quát lên 1 câu khiến tôi giật mình:" Đương nhiên là được, tôi chờ anh ấy quay về bên tôi!
"
Còn Thiên Phong, anh ta khẽ mỉm cười hài lòng.
.
.
.
.
.