Khắc Hàn nhìn tôi giật mình lấy tay che cơ thể lại nói ngại ngùng :- Người ta đẹp chứ không dễ dãi nha !
- Điên à , em có quần áo nè ! Với lại ...
. Cơ thể anh chỗ nào em chưa nhìn qua mà ngại ! - tôi mở tủ lấy quần áo cho anh rồi đi vào phòng tắm
Khắc Hàn khẽ mỉm cười xoay xoay chân , bước xuống đi xung quanh nhìn . Những đồ vật trang trí rất đẹp nhìn rất quen thuộc .
. Ngước mắt lên anh nhìn vào tấm hình cưới .
. Cô gái ấy , nụ cười cô ấy có thể xinh đẹp như vậy sao .
. Đang ngơ ngác nhìn thì cửa nhà tắm mở ra , tôi nhìn anh đứng liền hỏi :
- Chân anh hết rồi sao ?
- Ui.
.
. Chết tôi ! - Khắc Hàn ngồi xuống ôm chân
- Anh sao vậy ? Có sao không ? - tôi lo lắng
- Chỉ là đau quá , dìu anh vào phòng tắm nhé ! - Khắc Hàn nói
Tôi cũng không nói gì nhiều mang quần áo cùng anh đi vào phòng tắm . Khắc Hàn nhìn cô gái trươac mắt khẽ cười gian rồi nói :
- Ui , chân đau , bị té bây giờ tay cũng đau !
- Thật không đấy ? - tôi nghi hoặc nhìn anh
- Đau thật đấy ! - Khắc Hàn nói
Tôi cũng không nói gì , giúp anh cởi bỏ áo sơ mi ra , thân hình trắng trẽo thon thả nhưng lại có chút cường tránh khiến người ta say mê , sau lưng anh vẫn còn vết sẹo nhỏ khiến tôi an lòng . Giúp anh cởi bỏ quần áo đối với tôi cũng là việc không có gì ngại .
. Chúng tôi vợ chồng còn gì mà ngại nữa .
. Giúp Khắc Hàn ngồi vào bồn nước ấm , tôi quay người định đi ra thì :
- Em không giúp anh tắm à ! Tay anh đau đấy ! - Khắc Hàn nắm tay tôi
- Được rồi ! - tôi ngồi xuống lấy sữa tắm để vào bồn
Rồi giúp anh tắm rữa chà lưng , Khắc Hàn vui sướng nằm hưởng thụ . Tôi tắm xong lại phải giúp anh mặc quần áo rồi đỡ ra giường , Khắc Hàn nằm vào giường liền nói :
- Anh ngủ đây , còn em ngủ đâu ?
- Em qua bên Minh Hàn ngủ , anh ngủ sớm nhé ! - tôi mỉm cười nhẹ
- Em có thể ngủ cùng mà ! - Khắc Hàn nói rồi kéo tôi nằm cạnh anh
Hơi thở anh phả vào tai tôi khiến cho tôi đỏ mặt , vòng tay anh lại chặt như vậy trong lòng tôi ngập tràn hạnh phúc . Khắc Hàn ôm lấy tôi rất thoải mái , nhưng tôi chợt nhớ ra liền nói với anh :
- Khắc Hàn .
.
!
- Có chuyện gì ? - Khắc Hàn nói giọng uể oải
- Em có chuyện muốn nói ! - tôi quay người sang nhìn anh
Cơ thể va chạm tức nhiên sẽ xảy ra phản ứng sinh lý , Khắc Hàn cố kìm nén nhưng lại nhìn thấy vạt áo tôi rời ra để lộ bầu ngực thì .
.
. Anh ôm lấy tôi hôn sâu đậm , lưỡi anh đưa vào khoang miệng tôi đùa giỡn .
. Cơ thể nóng lên cũng phối hợp cùng anh , quần áo cả hai cũng nhanh chóng thoát ra .
. Khắc Hàn mút lấy bầu ngực , tay mân mê khắp cơ thể tôi .
. Tôi ôm lấy anh , từ cổ họng phát ra những tiếng rên khiến anh càng thêm phấn khích .
. Khắc Hàn nhanh chóng xâm nhập , tôi khẽ nhíu mày lại , 7 năm qua tôi từ khi sinh Minh Hàn cũng không có để tâm đến ai đối với việc này cũng là lần đầu sau 7 năm .
. Khắc Hàn nhìn thấy biểu cảm tôi cũng lại dịu dàng sau đó tốc độ nhanh hơn , anh hôn tôi rất sâu , nụ hôn rất bá đạo .
. Sau vài lần triền miên , tôi cũn rút trong người anh mà ngủ .
Sáng hôm sau , theo thói quen tôi thức dậy rất sớm , mở mắt ra liền thấy khuôn mặt tuấn tú của anh liền không nở quấy rối . Ngắm nhìn anh , tôi khẽ mỉm cười nhẹ vòng tay cũng siết lại cứ sợ anh sẽ đi mất . Khắc Hàn đối với việc tôi thức cũng đã tỉnh , thấy tôi ôm anh liền nói trêu :
- Không nỡ à !
- Đúng thật là không nỡ ! - tôi trả lời thành thật
- Không đi làm à , em còn phải lo cho cồn ty đấy ! - Khắc Hàn dịu dàng
- Không sao , có người khác lo ! Em cứ muốn như thế thôi ! - tôi nhìn anh mỉm cười
- Được rồi , ta đi ăn sáng nhé !
Khắc Hàn cúi xuống hôn lên môi tôi một cái râdt dịu dàng rồi bế tôi đi vào phòng tắm .
Cả hai chúng tôi đi xuống phòng bếp liền thấy Minh Hàn đang ngồi im lặng , tôi khẽ mỉm cười nhìn cậu nói :
- Bảo bối , con sao thế ?
- Con hơi mệt thôi , mẹ hôm nay sao ăn mặc đẹp vậy ? - Minh Hàn nhìn tôi , hôm nay tôi mặc chiếc váy hoa do anh lựa
- Đẹp sao ? Mẹ cũng thấy thế , cha con chọn đấy ! - tôi mỉm cười kéo anh ngồi xuống bên cạnh
- Hai người .
.
. Hôm nay con nghỉ học đấy ! - Minh Hàn nhìn tôi bảo
- Cũng được ! Con có muốn đến công ty của cha không ? Tập đoàn L&A ! - tôi mỉm cười nhẹ
- Cũng được ! - Minh Hàn gật đầu
- À , Khắc Hàn ! Em đã tìm ra cách khôi phục trí nhớ cho anh , anh ba nói chỉ cần anh phẫu thuật anh ấy sẽ bảo đảm !
- Thế chừng nào làm phẫu thuật ? - Khắc Hàn đối với cô bây giờ đã là tình yêu rồi
- Anh muốn lúc nào cũng được ! - tôi mỉm cười
- Thế 1 tuần nữa nhé ! - Khắc Hàn nói
- Được !
Thế là cả nhà ba người chúng tôi cùng ăn bữa sáng , tôi cùng anh và Minh Hàn đi tới công ty Liên Thị . Tới ban hội đồng quản trị , tôi nhìn tất cả mọi người xung quanh rồi cúi đầu chào :
- Các cô chú , cháu là Bách Minh Hạ , vợ của Khắc Hàn , tạm thời anh ấy không xuất hiện ở đây , cháu muốn nói đến việc bản uỷ quyền mà 7 năm trước của Liên Ánh Dung đưa ! Cháu đã xác nhận với các chuyên gia và đã có bằng chứng nó là giả nay cháu đến là để đòi lại mọi thứ ! - tôi nhìn mọi người rồi giơ tờ giấy lên
- Không được ! - cánh cửa mở ra Trương Vũ đi vào
- Trương Vũ , anh đến đây sao ? Vợ anh đang trong tù đấy ! - tôi khẽ cười khinh
- Bách Minh Hạ , cô dám gài bẫy dụ tôi để thảm hại Ánh Dung ! - Trương Vũ la
- Haha .
. Cô ta buôn bán hàng cấm , bị bắt là một phần , trong tay tôi có bằng chứng vợ anh đã làm giấy uỷ quyền giả chiến đoạt tài sản của chồng tôi , tôi có thể khiến cô ta mãi mãi trong tù đấy ! - tôi nhìn hắn khẽ nhếch môi
- Bách Minh Hạ , cô dám !
- Không có chuyện gì tôi không dám , giết cô ta tôi còn có thể ! - tôi đứng lên đối diện hắn
- Được , cô giỏi lắm ! - Trương Vũ nói xong bỏ đi
Tôi khẽ cười khinh rồi ngồi xuống ghế quay sang nhìn mọi người :
- Thế mọi người có ý kiến không ?
- Không ! - tất cả cùng nói
- Vậy cháu mong chúng ta hợp tác tốt , công ty L&A càng đi lên !
Tôi mỉm cừoi cúi đầu , mọi người vỗ tay . Tôi tuyên bố cuộc họp kết thúc rồi đi tới phòng giám đốc .
Minh Hàn ngồi trên sô pha nhìn Khắc Hàn , tay nhịp nhịp rồi nói :
- Chú có ý đồ gì ?
- Con nói gì thế ? Ta là cha con , cùng sống với mẹ con là bình thường sao lại có ý đồ ! - Khắc Hàn thành thật
- Không thể nào ! Ông mà dám làm mẹ tôi đau khổ , tôi thề sẽ khiến ông không toàn mạng ! - Minh Hàn nói lạnh
- Điều đó không xảy ra đâu ! - Khắc Hàn mỉm cười nhẹ