Bà Xã Muốn Trốn Tôi Sao? Mơ Đi!

Bà Xã Muốn Trốn Tôi Sao? Mơ Đi!

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Pơry Susu
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 250,462
Đánh giá:                        
Truyện Teen
     
     

Ngày hôm sau , tôi lái xe đưa Minh Hàn đến trường rồi quay về công ty , mọi thứ tôi làm bây giờ có vẻ như đều vô ích rồi . Đến công ty tôi nhìn thấy Anna chạy đến mang các tư liệu về tập đoàn Trương Thị cho tôi :

- Anna , cô đã làm việc cho tôi khá lâu rồi nhỉ ? - tôi nhìn cô

- Dạ , cũng được 5 năm rồi ạ ! - Anna cúi đầu

- Cũng phải , mới đó tôi làm thủ lĩnh được 5 năm rồi , có lẽ tôi nên từ bỏ nhỉ ? - tôi ngả người ra sau ghế

- Nhưng thưa giám đốc , mọi chuyện không đơn giản như vậy đâu ạ ! - Anna nói dịu

- Anna , tôi cùng cô đi ăn nhé ! Đừng phân biệt giai cấp nữa , tôi muốn có người bầu bạn !

Tôi khoác chiếc áo vest lên rồi đi lấy xe cùng Anna tới một nhà hàng ăn , tôi chỉ gọi một chai rượu còn thức ăn do Anna kêu . Nhìn ra khung cảnh , tôi thấy mình thật nhỏ bé , mọi chuyện có vẻ không như ý của tôi . Đang ngắm nhìn khung cảnh thì phục vụ mang đồ ăn ra , tôi nhìn những món ăn trang trí đẹp trước mắt rồi nhùn ngay món cá ... Cảm giác buồn nôn dâng lên .

. Tôi vội chạy vào phòng vệ sinh nôn ra , Anna nhìn dĩa cá liền kêu người mang những món cá mang đi rồi chạy theo tôi :

- Giám đốc , cô không sao chứ ?

- Không sao .

.

! - tôi lấy khăn lau miệng

- Giám đốc , cô có thể nào là .

. Mang thai ! - Anna đỡ tôi ngồi xuống ghế

- Cũng có thể , nhưng đứa bé này sinh ra lại phải không có cha , tôi thật có lỗi với nó ! - tôi đặt tay lên bụng

- Giám đốc , sao cô không cho cậu Khắc Anh cơ hội ? - Anna cúi đầu nói

- Ha.

.

. Cô tưởng tôi không biết à , cô thích anh ấy thì sao tôi có thể lấy được , 5 năm qua cô luôn bên tôi , tôi xem cô như đứa em gái vậy , đừng nói như thế nữa hiểu không hả ? - tôi mỉm cười nhẹ

- Chị Hạ .

.

.

! - Anna nhìn tôi rưng rưng

- Được rồi , mau ăn đi nào !

Tôi mỉm cười nhẹ rồi cùng Anna ăn bữa ăn một cách vui vẻ . Minh Hàn ngồi trong lớp , mắt nhìn ra ngoài xa , cậu không còn tâm trạng nào để học được , cậu đang lo lắng mẹ mình đang ra sao thì điện thoại reo lên :

- Alo ! - Minh Hàn bắt máy trả lời

< Minh Hàn , mẹ có tin vui cho con này ! > - tôi nói vui vẻ qua điện thoại

- Có chuyện gì , mẹ với ông ta quay lại sao ? - Minh Hàn la

< Thằng bé này , sắp làm anh rồi mà cứ lúc nào cũng to tiếng ! > - tôi mỉm cười nhẹ

- Mẹ .

.

. Mẹ nói gì ? - đồng tử Minh Hàn giãn ra , khoé miệng cong lên

< Mẹ mới đi khám cùng cô Anna , em bé đã được 3 tuần rồi ! > - tôi nói

- Thật sao ? .

. Thế mẹ mau về nhà nghỉ đi nhé , con học xong sẽ về ngay , mẹ khoing cần đón con nhé ! Con yêu mẹ , mau nghỉ ngơi đi !

Minh Hàn tắt máy , khoé miệng cong lên cao , tay run run .

. Cậu sẽ làm anh sao ? .

. Mẹ đang có em bé nữa , thật là vui sướng .

Thời gian trôi qua nhanh , Minh Hàn cũng tan trường ra về , cậu vui vẻ nhanh chóng ra ngoài đón taxi thì .

.

. Bị hai người áo đen bịt khăn có thuốc vào mũi làm cho Minh Hàn ngất đi .

Tôi mỉm cười vui vẻ cùng Anna về biệt thự thì Khắc Hàn đứng trước cổng , có vẻ anh đã chờ rất lâu . Tôi nhìn anh lạnh lùng rồi lướt qua đi mở cổng :

- Tiểu Hạ , em nghe anh nói ! - Khắc Hàn níu tay tôi

- Anh buông ra đi , luật sư tôi đã tới công ty tìm anh đấy ! - tôi nói lạnh nhạt

- Tiểu Hạ , em nghe anh nói đi , anh chỉ muốn bên em thôi , đừng ly hôn được không ? - Khắc Hàn nhìn tôi khẩn cầu

- Thế anh đã chọn được chưa ? Anh đã giết được cô ta chưa ? - tôi lạnh nhạt kéo tay lại

Khắc Hàn trơ mắt nhìn tôi , tay cũng nới lỏng ra , tôi khẽ nhếch môi .

- Anh không làm được thì đừng tìm tôi ! - tôi bỏ đi vào trong

- Tiểu Hạ , anh xin em ! - Khắc Hàn lôi kéo tay tôi

Tôi nhìn anh , tim nhói lên rồi lấy tay đẩy tay anh ra nhưng vẫn không được . Anna bước tới kéo tay anh ra đỡ lấy tôi rồi nói lạnh như băng :

- Anh lôi kéo như vậy làm động tới thai nhi rồi sao ? Anh mau đi đi !

- Tiểu Hạ , em có thai sao ? - Khắc Hàn ngạc nhiên

- Nó là con của tôi , anh đi về bên Hana đi ! Anna đóng cửa !

Tôi bỏ đi vài trong nhà , Anna cúi đầu đóng cửa lại rồi đi vào trong . Khắc Hàn khuỵ xuống , tay anh siết lại , anh phải làm sao đây .

.

.

Tôi nhìn trên máy tính thấy anh hững hờ lòng tôi cũng nhói theo nhưng tôi làm sao có đủ khoan dung chia sẻ chồng với người khác chứ ? .

. Tôi nhìn vào đồng hồ :

- Anna , Minh Hàn chưa về à !

- Dạ , cậu bé không có ở nhà ! - Anna mang dĩa trái cây ra

- Đã sớm ra về rồi sao thằng bé không có ở nhà , lấy điện thoại cho tôi !

Anna mang điện thoại đến , tôi bấm vào số của Minh Hàn , tiếng đổ chuông vang lên và bắt máy :

- Minh Hàn, con đang ở đâu ? Mau về nhà ngay ! - tôi nói nghiêm

< Thằng bé đang ở trong tay chúng tôi , cô không nghe theo thù sớm mà nhặt xác nó đi ! > - một giọng nói đàn ông vang lên đầu dây

- Các người là ai ? Muốn gì từ tôi ? - tôi liếc nhìn Anna ra dấu

< Haha , cô muốn con cưng mình bình yên thì mau rút đơn kiện Ánh Dung lại , đưa cô ta ra tù ! > - hắn cười to giọng lại khàn

- Được , Anna mau nói với luật sư cho thả Liên Ánh Dung ra ! Còn gì nữa ?

< Được rồi , tụi tao sẽ gọi lại ! Nếu mày báo cho người khác biết thì coi như không gặp được thằng con mày đâu ! Haha ! >

Hắn cúp máy đi , tôi quay sang nhìn Anna đang phân tích số liệu , cô khẽ lắc đầu . Chết tiệt , Minh Hàn .

.

. Con không sao chứ ?