Chương 1 - . Sư Phụ, Người Đừng Trách Con Vô Tình (1)
Chương 2 - Sư Phụ, Người Đừng Trách Con Vô Tình (2)
Chương 3 - . Xét Thấy Đôi Mắt Cô, Vừa To Lại Vừa Tròn, Cho Nên Chắc Chắn Phải Là Trẻ Mồ Côi (1)
Chương 4 - Xét Thấy Đôi Mắt Cô, Vừa To Lại Vừa Tròn, Cho Nên Chắc Chắn Phải Là Trẻ Mồ Côi (2)
Chương 5 - Đừng Sốt Ruột Nha, Cô Đợi Tí Là Sẽ Uất Ức Ngay Thôi (1)
Chương 6 - Đừng Sốt Ruột Nha, Cô Đợi Tí Là Sẽ Uất Ức Ngay Thôi (2)
Chương 7 - Cách Triển Khai Không Ai Ngờ Được
Chương 8 - Đây Cũng Đâu Phải Là Trình Độ Của Anh.
Chương 9 - Người Ta Sợ Cậu Tự Ti (1)
Chương 10 - Người Ta Sợ Cậu Tự Ti (2)
Chương 11 - Lòng Ta Thật Lạnh!
Chương 12 - Đây Thật Sự Là Một Câu Chuyện Hết Sức Buồn
Chương 13 - Số Phận Của Trạch Nam Đã Định Trước Bi Kịch Như Vậy Ư? (1)
Chương 14 - Số Phận Của Trạch Nam Đã Định Trước Bi Kịch Như Vậy Ư? (2)
Chương 15 - Chấn Động Internet
Chương 16 - Phương Pháp Tu Luyện Đặc Thù
Chương 17 - Hiển Cái Gì Linh? Phải Tin Tưởng Khoa Học! (1)
Chương 18 - Hiển Cái Gì Linh? Phải Tin Tưởng Khoa Học! (2)
Chương 19 - Vẽ Doreamon Đeo Trên Người, Phù Hộ Mẹ Bệnh Đến Thuốc Trừ
Chương 20 - Lần Phát Trực Tiếp Thứ Hai, Streamer Tới Cọ Nhiệt Độ
Chương 21 - Streamer Này Chắc Chắn Là Tồn Tại Độc Nhất Vô Nhị Toàn App!
Chương 22 - Sao Cô Ấy Làm Được?
Chương 23 - Cảm Thấy Iq Bị Dẫm Bẹp (1)
Chương 24 - Cảm Thấy Iq Bị Dẫm Bẹp (2)
Chương 25 - Không Hổ Là Anh!
Chương 26 - Phương Án Giải Quyết Không Thể Tưởng Tượng Nổi (1)
Chương 27 - Phương Án Giải Quyết Không Thể Tưởng Tượng Nổi (2)
Chương 28 - Gọi Tôi Là Đại Sư Nữa Thì Đá Ra Khỏi Phòng!
Chương 29 - Đây Là Cú Quẹo Cua Khét Lẹt Gì Vậy! Suýt Nữa Thì Làm Tôi Rớt Xuống Mương Luôn Rồi!
Chương 30 - Bác Sĩ Từ, Cậu Nhìn Nhầm Chuyện Của Tôi Rồi Đấy! (1)
Chương 31 - Bác Sĩ Từ, Cậu Nhìn Nhầm Chuyện Của Tôi Rồi Đấy! (2)
Chương 32 - Đề Nghị Này...... Cậu Cmn Là Đang Đùa Tôi Đấy Phỏng?
Chương 33 - Từ Huyền, Tôi Đã Nhìn Thấu Anh Rồi! (1)
Chương 34 - Từ Huyền, Tôi Đã Nhìn Thấu Anh Rồi! (2)
Chương 35 - Mời Bắt Đầu Màn Trình Diễn Của Anh (1)
Chương 36 - Hắn Thật Sự Là Do Công Ty Chúng Ta Bê Tới À? (1)
Chương 37 - Hắn Thật Sự Là Do Công Ty Chúng Ta Bê Tới À? (2)
Chương 38 - Anh Có Chứng Cứ Gì?
Chương 39 - Anh Bịa Chuyện Giỏi Thế, Sao Không Đi Viết Văn Học Mạng Luôn Đi! (1)
Chương 40 - Anh Bịa Chuyện Giỏi Thế, Sao Không Đi Viết Văn Học Mạng Luôn Đi! (2)
Chương 41 - Giằng Co Cực Hạn (1)
Chương 42 - Yêu Đương Không? Cái Kiểu Mà Phải Chết Ấy
Chương 43 - Nếu Như Tôi Là Người Từ Huyền Mời Diễn, Thật Là Tốt Biết Bao
Chương 44 - Muốn Ngả Bài Sao? (1)
Chương 45 - Muốn Ngả Bài Sao? (2)
Chương 46 - Muốn Ngả Bài Sao? (3)
Chương 47 - Tu Vi Tăng Vọt!
Chương 48 - Dùng Huyền Học Theo Một Cách Rất Mới
Chương 49 - Dùng Anh Em Hồ Lô Để Cầu Con Không Phải Rất Hợp Lý Sao? (1)
Chương 101 - Bác Sĩ Này Cũng Tà Môn Quá Đi? (1)
Chương 102 - Bác Sĩ Này Cũng Tà Môn Quá Đi? (1)
Chương 1 - . Sư Phụ, Người Đừng Trách Con Vô Tình (1)
Chương 2 - Sư Phụ, Người Đừng Trách Con Vô Tình (2)
Chương 3 - . Xét Thấy Đôi Mắt Cô, Vừa To Lại Vừa Tròn, Cho Nên Chắc Chắn Phải Là Trẻ Mồ Côi (1)
Chương 4 - Xét Thấy Đôi Mắt Cô, Vừa To Lại Vừa Tròn, Cho Nên Chắc Chắn Phải Là Trẻ Mồ Côi (2)
Chương 5 - Đừng Sốt Ruột Nha, Cô Đợi Tí Là Sẽ Uất Ức Ngay Thôi (1)
Chương 6 - Đừng Sốt Ruột Nha, Cô Đợi Tí Là Sẽ Uất Ức Ngay Thôi (2)
Chương 7 - Cách Triển Khai Không Ai Ngờ Được
Chương 8 - Đây Cũng Đâu Phải Là Trình Độ Của Anh.
Chương 9 - Người Ta Sợ Cậu Tự Ti (1)
Chương 10 - Người Ta Sợ Cậu Tự Ti (2)
Chương 11 - Lòng Ta Thật Lạnh!
Chương 12 - Đây Thật Sự Là Một Câu Chuyện Hết Sức Buồn
Chương 13 - Số Phận Của Trạch Nam Đã Định Trước Bi Kịch Như Vậy Ư? (1)
Chương 14 - Số Phận Của Trạch Nam Đã Định Trước Bi Kịch Như Vậy Ư? (2)
Chương 15 - Chấn Động Internet
Chương 16 - Phương Pháp Tu Luyện Đặc Thù
Chương 17 - Hiển Cái Gì Linh? Phải Tin Tưởng Khoa Học! (1)
Chương 18 - Hiển Cái Gì Linh? Phải Tin Tưởng Khoa Học! (2)
Chương 19 - Vẽ Doreamon Đeo Trên Người, Phù Hộ Mẹ Bệnh Đến Thuốc Trừ
Chương 20 - Lần Phát Trực Tiếp Thứ Hai, Streamer Tới Cọ Nhiệt Độ
Chương 21 - Streamer Này Chắc Chắn Là Tồn Tại Độc Nhất Vô Nhị Toàn App!
Chương 22 - Sao Cô Ấy Làm Được?
Chương 23 - Cảm Thấy Iq Bị Dẫm Bẹp (1)
Chương 24 - Cảm Thấy Iq Bị Dẫm Bẹp (2)
Chương 25 - Không Hổ Là Anh!
Chương 26 - Phương Án Giải Quyết Không Thể Tưởng Tượng Nổi (1)
Chương 27 - Phương Án Giải Quyết Không Thể Tưởng Tượng Nổi (2)
Chương 28 - Gọi Tôi Là Đại Sư Nữa Thì Đá Ra Khỏi Phòng!
Chương 29 - Đây Là Cú Quẹo Cua Khét Lẹt Gì Vậy! Suýt Nữa Thì Làm Tôi Rớt Xuống Mương Luôn Rồi!
Chương 30 - Bác Sĩ Từ, Cậu Nhìn Nhầm Chuyện Của Tôi Rồi Đấy! (1)
Chương 31 - Bác Sĩ Từ, Cậu Nhìn Nhầm Chuyện Của Tôi Rồi Đấy! (2)
Chương 32 - Đề Nghị Này...... Cậu Cmn Là Đang Đùa Tôi Đấy Phỏng?
Chương 33 - Từ Huyền, Tôi Đã Nhìn Thấu Anh Rồi! (1)
Chương 34 - Từ Huyền, Tôi Đã Nhìn Thấu Anh Rồi! (2)
Chương 35 - Mời Bắt Đầu Màn Trình Diễn Của Anh (1)
Chương 36 - Hắn Thật Sự Là Do Công Ty Chúng Ta Bê Tới À? (1)
Chương 37 - Hắn Thật Sự Là Do Công Ty Chúng Ta Bê Tới À? (2)
Chương 38 - Anh Có Chứng Cứ Gì?
Chương 39 - Anh Bịa Chuyện Giỏi Thế, Sao Không Đi Viết Văn Học Mạng Luôn Đi! (1)
Chương 40 - Anh Bịa Chuyện Giỏi Thế, Sao Không Đi Viết Văn Học Mạng Luôn Đi! (2)
Chương 41 - Giằng Co Cực Hạn (1)
Chương 42 - Yêu Đương Không? Cái Kiểu Mà Phải Chết Ấy
Chương 43 - Nếu Như Tôi Là Người Từ Huyền Mời Diễn, Thật Là Tốt Biết Bao
Chương 44 - Muốn Ngả Bài Sao? (1)
Chương 45 - Muốn Ngả Bài Sao? (2)
Chương 46 - Muốn Ngả Bài Sao? (3)
Chương 47 - Tu Vi Tăng Vọt!
Chương 48 - Dùng Huyền Học Theo Một Cách Rất Mới
Chương 49 - Dùng Anh Em Hồ Lô Để Cầu Con Không Phải Rất Hợp Lý Sao? (1)
Chương 101 - Bác Sĩ Này Cũng Tà Môn Quá Đi? (1)
Chương 102 - Bác Sĩ Này Cũng Tà Môn Quá Đi? (1)
Con trai, con dâu nghe mẹ nói như thế thì nhìn nhau cười.
Ổn rồi.
Đinh Hiển Sơn làm bộ thỏa hiệp: "Vâng vâng, vậy không trả lại.
"
"Nhưng mẹ ơi, sau này chúng ta có việc gì thì đi bệnh viện chính quy nhé. Đừng tìm người không đâu khám bệnh.
"
"Chẳng may khám ra chuyện thì khổ lắm đấy.
"
Lúc này, giúp việc bưng thêm đồ ăn lên bàn.
Một đĩa rau trộn mộc nhĩ.
Nước sốt là tỏi giã với dấm chua, thêm ít tương ớt.
Mùi vị rất ngon, ăn trong thời tiết này vừa ngon miệng lại giải ngấy.
Cả nhà bọn họ đều thích.
Trương Đan gắp một đũa, vừa nuốt xuống…
Bà cảm thấy túi gấm trên cổ nóng rực lên.
Cùng lúc đó, bụng bà cuồn cuộn buồn nôn.
"Ọe!
"
Trương Đan ọe một tiếng, phun hết những gì vừa ăn ra ngoài.
"Mẹ, mẹ sao thế ạ?"
Cả nhà giật mình.
Trương Đan chỉ vào mộc nhĩ trên bàn: "Mộc nhĩ này có vấn đề!
"
Con dâu ngửi thử, sau đó cẩn thận nếm một miếng nhỏ: "Mùi vị bình thường mà?"
Trương Đan khẳng định: "Chắc chắn có vấn đề!
"
Đinh Hiển Trung nhướng mày, bỗng nhiên hỏi giúp việc trẻ bên cạnh: "Mộc nhĩ này ngâm trong bao lâu?"
Mặt mày giúp việc tái nhợt: "Ngâm từ hôm qua ạ.
"
"Thảo nào!
" Tim Đinh Hiển Trung giật thót.
Không được ngâm mộc nhĩ lâu hơn một giờ.
Nếu không sẽ dễ sinh vi khuẩn, lên men thành axit Bongkrek.
.
Loại độc tố này là trí mạng!
Mỗi năm có rất nhiều người ăn nhầm thứ này mà chết.
Đinh Hiển Trung nói xong, cả gia đình đều tái mặt.
Gia đình bọn họ vừa đi một vòng sát rìa sinh tử.
Con dâu vội vàng nhổ mộc nhĩ vừa ăn ra.
Cô may mắn ra mặt: "May mà mẹ phát hiện ra, nếu không nhà mình hôm nay thảm rồi.
"
"Đúng rồi, sao mẹ cảm giác được thế? Con ăn thử cũng không thấy vị gì lạ mà?"
Đầu Trương Đan lóe lên tia sáng, vội vã mở túi gấm trên cổ ra.
Tờ note vẽ Doreamon bên trong đã biến thành một đống tro tàn.
Người một nhà xem mà há hốc miệng.
Bọn họ nhìn rõ ràng, vừa nãy khi Trương Đan cho bọn họ xem thì đây vẫn là một tờ giấy note bình thường.
Dưới tình huống không có lửa, giấy note đã hóa tro tàn.
Có vẻ thần bí.
Hai mắt Trương Đan đầy hưng phấn: "Doreamon của bác sĩ Từ đã cứu mẹ một mạng.
"
"Mẹ biết ngay mà, chắc chắn bác sĩ Từ có bản lĩnh thật sự!
"
"Lúc này mới đúng này! Thầy Liễu giỏi như vậy, đồ đệ của ông ấy sao có thể là đồ lừa gạt được.
"
"Suýt nữa bị nghe mấy đứa nói mà lầm, bỏ lỡ đại sư bản lĩnh chân chính!
"
Đinh Hiển Sơn và vợ đều há hốc miệng.
Mọi thứ vừa xảy ra đánh vỡ lòng tin và lý niệm của bọn họ.
"Không đúng, mẹ khoan đã!
"
Đinh Hiển Sơn khôi phục tinh thần: "Mẹ, không phải mẹ nói bác sĩ Từ là bác sĩ tâm lý à?"
"Sao lại thành đại sư huyền học rồi?"
Trương Đan đầy thâm ý: "Con không hiểu đâu!
"
Con dâu lại gần: "Hay là mẹ giải thích đi?"
Trương Đan thần bí nói: "Huyền học là một môn rất sâu, mẹ chỉ có thể nói rằng ai hiểu thì đều hiểu, tự các con nghĩ kỹ xem.
"
Con trai và con dâu lại câm nín.
Nói thế khác gì chưa nói?
Ai thất đức như vậy, dạy các cụ lời nói không có ý nghĩa?
Trương Đan còn đang âm thầm đắc ý trong lòng.
Hai người trẻ tuổi này luôn ỷ vào bằng cấp cao, nói này nói kia với việc bà đi tìm đại sư huyền học.
Giờ thì thấy chưa, gừng càng già càng cay!
…
Sáng sớm hôm sau.
Từ Huyền mở rộng cửa phòng cố vấn tâm lý.
Vẫn không có một bóng người.
Từ Huyền cũng không sốt ruột, bình tĩnh mở phòng phát trực tiếp.
Sau buổi phát trực tiếp hôm qua, hắn có thêm mấy chục nghìn fans.
Hôm nay, hắn vừa mở phát trực tiếp, lập tức có hơn một nghìn người dũng mãnh ùa vào.
Hơn nữa, con số còn không ngừng tăng lên.
Đoạn băng Từ Huyền phát trực tiếp đã bị người chuyển thành video, chia sẻ ra ngoài.
Đoạn băng hot nhất đã gần triệu like.
Có không ít người cố ý lần theo mà tới.
Hôm nay là lần đầu bọn họ xem Từ Huyền phát trực tiếp trực tiếp.
"Ông nội, Streamer ông theo dõi online này!
"
"Chính là Streamer này hôm qua đưa ông chủ của truyền thông An Nhàn vào ngục à?"
"Cầu Streamer tống sếp của tôi vào luôn đi!
"
"ID tên Trương Đại Hà kia, tôi chính là sếp của cậu! Tí nữa qua phòng tài vụ kết toán tiền lương nhá!
"
Đúng lúc này!
Soạt!
Hiệu ứng đặc biệt của tên lửa siêu cấp xuất hiện trong phòng phát trực tiếp!
Đồng thời xuất hiện phụ đề!
Cocacola Thêm Đá khen thưởng một tên lửa siêu cấp!
Sau đó cô mới bình luận: "Quỳ cảm ơn bác sĩ cứu mạng chó của tôi!
"
Không chờ hiệu ứng đặc biệt kết thúc.
Lại là đặc hiệu một quả tên lửa siêu cấp.
Một streamer đình đám hơn triệu fan cũng thưởng 2000.
Sau đó cũng bình luận một câu: "Quỳ cảm ơn bác sĩ cứu mạng chó của tôi!
"
Còn chưa hết!
Tiếp theo là một tràng hiệu ứng đặc biệt khen thưởng trong phòng phát trực tiếp.
"Quỳ cảm ơn bác sĩ cứu mạng chó của tôi!
"
"Quỳ cảm ơn bác sĩ cứu mạng chó của tôi!
"
"Quỳ cảm ơn bác sĩ cứu mạng chó của tôi!
"