Chương 1 - Hai Mươi Tuổi Phong Vương
Chương 2 - Cho Ngươi Hai Canh Giờ
Chương 3 - Người Này Giao Cho Ta
Chương 4 - Ai Nhạy Bén…
Chương 5 - Mà Không Hề Hay Biết
Chương 6 - Không Suy Nghĩ Kỹ À?
Chương 7 - Sao Hắn Chịu Được Chứ?
Chương 8 - Đây Không Phải Là Mơ!
Chương 9 - Ta Bảo Ngươi Quỳ Hắn!
Chương 10 - Thẩm Ngọc!
Chương 11 - Là Phụ Thân Vô Dụng!
Chương 12 - Không Ngờ Tin Đồn Lại Là Thật!
Chương 13 - Huyết Dịch Chấn Động
Chương 14 - Ong!
Chương 15 - Đồ Chết Tiệt!
Chương 16 - Sao Có Thể
Chương 17 - Không Có Việc Gì
Chương 18 - Sở Ninh Xông Lên Núi Vì Muốn Giết Ba Người Này!
Chương 19 - Cái Gì?
Chương 20 - Này Sao Có Thể!
Chương 21 - Vương Thanh Phong!
Chương 22 - Chuyện Ngày Ấy.
Chương 23 - Dùng Máu Của Ngươi Tế Võ Đạo Của Ta Thôi!
Chương 24 - Hô Hấp Của Đệ Tử Cứng Lại
Chương 25 - Ở Cảnh Giới Này
Chương 26 - Thạch Bích Huyết Thống!
Chương 27 - Hắn Đang Thách Thức Siêu Phàm Sao?
Chương 28 - Ông Chủ!
Chương 29 - Đây Là Thân Xác Gì Thế.
Chương 30 - Minh Vương Có Địa Vị Cực Cao
Chương 31 - Ta Tin Tưởng Hắn Hiểu Rõ
Chương 32 - Ngươi Hỏi Ta Là Ai À?
Chương 33 - Người Có Tương Lai Nhất Sở Gia Chính Là Ninh
Chương 34 - Truyền Lệnh Xuống
Chương 35 - Vương Thân Không Xuất Hiện.
Chương 36 - Thật Khó Để Tưởng Tượng
Chương 37 - Xôn Xao!
Chương 38 - Những Người Có Tư Cách Để Ngồi Vào
Chương 39 - Cái Tên Này!
Chương 40 - Lão Phu Đành Bêu Xấu Vậy!
Chương 41 - Hắn Ta Không Nói Lời Nào
Chương 42 - Đi Bước Thứ Hai Thì Kinh Mạch Sẽ Đứt Lìa
Chương 43 - Nhưng Vào Lúc Này
Chương 44 - Tin Đồn
Chương 45 - Các Ngươi Có Ý Gì Đây?
Chương 46 - Các Ngươi Dọa Đến Muội Muội Của Ta!
Chương 47 - Các Ngươi Mau Xeml
Chương 48 - Bọn Họ Muốn Giết Hết Kẻ Nhục Nhã Bäc Vương!
Chương 49 - Sở Ninh Chính Là Bắc Vương!
Chương 50 - Yên Tĩnh Như Chết!
Chương 51 - Cũng Hủy Diệt Liệt Dương Tông!
Chương 52 - Bắc Vương Cũng Quá Điên Cuồng Đi!
Chương 53 - Oành!
Chương 54 - Chuyện Hôm Nay Xem Như Một Lời Cảnh Cáo!
Chương 55 - Không Bằng Bắt Hết Lại, Tế Đao Của Ta
Chương 56 - Vậy Mà Sở Dao Có Thể Được Đối Phương Ưu Ái?
Chương 57 - Ngươi Thẳng!
Chương 58 - Kết Quả
Chương 59 - Cô Vụ Sơn Mạch!
Chương 60 - Tu Vi Của Ta Đang Tăng Lên Chóng Mặt!
Chương 61 - Hàng Chú Thích Này Khiến Mắt Sở Ninh Sáng Ngời
Chương 62 - Không Tệ
Chương 63 - Bắc Vương Đại Nhân!
Chương 64 - Cận Vệ Của Minh Vương!
Chương 65 - "Cẩn Thận!"
Chương 66 - Thật Đáng Sợ!
Chương 67 - Bày Trận!
Chương 68 - Theo Ông Ta Được Biết
Chương 69 - Đáng Chết!
Chương 70 - Đao Pháp Đáng Sợ Quá!
Chương 71 - Minh Vương Chạy Trối Chết Rồi Ư?
Chương 72 - Các Vị Đại La Vũ Triều
Chương 73 - Ngân Vương!
Chương 74 - Rầm!
Chương 75 - Sở Ninh Được Phong Làm Bắc Vương
Chương 76 - Hòa Nhập Với Ngọn Lửa Kia
Chương 77 - Siêu Phàm Cực Cảnh!
Chương 78 - Bọn Họ Thực Sự Đã Bỏ Không Ít Vốn!
Chương 79 - "Đại Ca!"
Chương 80 - Theo Thám Tử Báo Cáo
Chương 81 - Ta Sẽ Bảo Vệ Ngươi!
Chương 82 - Có Người Đang Ẩn Núp Ở Đây Sao?
Chương 83 - Ở Nơi Đóng Quân Của Đại La
Chương 84 - Lợi Hại
Chương 85 - Cút Cho Ta!
Chương 86 - Song Sát Vương Vui Mừng
Chương 87 - Lời Nói Vừa Xong
Chương 88 - Tốc Độ Thật Nhanh!
Chương 89 - Làm Sao Bây Giờ?
Chương 90 - Cầu Xin Tha Thứ?
Chương 91 - Thoáng Chốc
Chương 92 - Kết Quả
Chương 93 - Đúng Là Lòng Dạ Rắn Rết!
Chương 94 - Nghe Lệnh Của Ta!
Chương 95 - Lo Gì Chứ?
Chương 96 - Đám Tướng Lĩnh
Chương 97 - Rất Nhanh
Chương 98 - Đào Binh?
Chương 99 - Bình Bịch!
Chương 100 - Sở Ninh!
Chương 101 - Có Thể Nể Mặt Lão Phu Mà Dừng Tay Ở Đây Được Không?
Chương 102 - La Sư Của Đại La Vũ Triều
Chương 103 - Sở Ninh Còn Trẻ Tuổi Khí Thịnh
Chương 104 - Bắc Vương Cường Đại
Chương 105 - Sinh Thời Gặp Loạn Thế
Chương 106 - Tộc Hạ Thị Ta Bái Kỳ Lân Tử
Chương 107 - Đây Là Tên Của Ông Nội Hắn!
Chương 108 - Trở Về!
Chương 109 - Tần Hoa Ngữ
Chương 110 - Nhiều Người Nói Xói Chảy Vàng!
Chương 111 - Kỳ Lân Tử
Chương 112 - Có Chuyện Gì Đây?
Chương 113 - Sao Ngươi Lại Đến Đây?
Chương 114 - Đại Nguyên Đan Hơn Hẳn Nguyên Đan!
Chương 115 - Hỗn Loạn Rồi
Chương 116 - Thời Gian Trôi Qua Rất Nhanh
Chương 117 - Gì Cơ
Chương 118 - Vệ Lão!
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Dẫu Có Đi Được Thì Sao?
Chương 121 - Thăng Chó Đẻ!
Chương 122 - Võ Chủ!
Chương 123 - Mới Vừa Rồi
Chương 124 - Sợ Chết Không?
Chương 125 - Chuẩn Bị!
Chương 126 - Nhưng Bây Giờ
Chương 127 - Bọn Họ Lấy Cái Gì Để Chống Đỡ?
Chương 128 - Sao Có Thể Như Vậy!
Chương 129 - Bắc Vương Có Lệnh
Chương 130 - Thập Bộ Đoạt Mệnh!
Chương 131 - Ở Trên Triều Đình
Chương 132 - Bắc Vương Ra Tay
Chương 133 - Nhất Thời
Chương 134 - Thân Xác Thật Là Khủng Khiếp!
Chương 135 - Cút Cho Ta
Chương 136 - Các Hạ Có Thể Hiện Thân
Chương 137 - Linh Thổ
Chương 138 - Ngông Cuồng
Chương 139 - Ngưng Tụ Quốc Vận
Chương 140 - Xếp Hạng Mấy Đây
Chương 141 - Đại Ca Ca
Chương 142 - Linh Đan Sư
Chương 143 - Nhị Thúc Điên Rồi
Chương 144 - Nổ Lò
Chương 145 - Bí Cảnh Hóa Long
Chương 146 - Không Có À
Chương 147 - Con Định Phá Nhà Đấy À
Chương 148 - Muốn Động Thủ À
Chương 149 - Thịt Này Có Độc
Chương 150 - Ngươi Nhận Lầm Người Rồi
Chương 151 - Để Bọn Ta Giúp Ngươi Giết Tên Này
Chương 152 - Sức Quyến Rũ Của Người Nào Đó Thật Là Lớn
Chương 153 - Sư Công
Chương 154 - Bất Cứ Ai Đụng Đến Người Hạ Quốc Đều Phải Chết
Chương 155 - Đại Hạ Bắc Vương
Chương 156 - Ngươi Chỉ Được Cái May Mắn Mà Thôi
Chương 157 - Rồng Ẩn Mình Dưới Đầm Sâu
Chương 158 - Đạt Tới Siêu Phàm Tam Cực
Chương 159 - Cả Hai Phải Phân Thắng Bại
Chương 160 - Có Ta Ở Đây, Sao Ngươi Có Thể Vô Địch
Chương 161 - Bác Long Thuật
Chương 162 - Trấn Áp Đông Thắng Thái Tử
Chương 163 - Cường Giả Động Cảnh
Chương 164 - Đủ Rồi
Chương 165 - Có Gì Đó Không Đúng!
Chương 166 - Chủ Động Nhận Thua?
Chương 167 - Có Không Ít Thiên Kiêu Hoàng Triều Đến Đây
Chương 168 - Ta Sẽ Nhập Ngũ Vực
Chương 169 - Yêu Nghiệt Bán Thuần Huyết
Chương 170 - Tự Tìm Đường Chết
Chương 171 - Thất Tinh Liên Châu
Chương 172 - Người Của Ta Mà Cũng Dám Động Đến
Chương 173 - Hương Tiêu Ngọc Vẫn
Chương 174 - Thập Văn Động
Chương 175 - Chấn Động
Chương 176 - Tự Hủy Tương Lai
Chương 177 - Phúc Diệt Thủ
Chương 178 - Ta Qua Được Nhưng Ngươi Thì Không
Chương 179 - Ngươi Im Ngay Cho Ta
Chương 180 - Đao Của Ta Sẽ Tắm Máu Động
Chương 181 - Em Rể
Chương 182 - Không Đơn Giản
Chương 183 - Linh Khí Phi Hành
Chương 184 - Không Thể Phạm
Chương 185 - Dập Đầu Lạy Ba Lạy
Chương 186 - Hay Lắm
Chương 187 - Sát Thân Kiếm
Chương 188 - Động
Chương 189 - Gia Liều Mạng Với Các Ngươi
Chương 190 - Vẫn Chưa Đủ
Chương 191 - Yên Tâm Đi
Chương 192 - Bắc Vương Phá Cảnh
Chương 193 - Có Chút Năng Lực Đó
Chương 194 - Câm Miệng Cho Lão Hủ
Chương 195 - Hắn Thành Công Rồi
Chương 196 - Tên Lôi Minh Đã Bị Xóa
Chương 197 - Kích Động Khi Gặp Được Đối Thủ
Chương 198 - Động Hùng Chủ Của Đại Hạ, Ai Dám Không Phục
Chương 199 - Không Ai Cùng Thế Hệ Có Thể Đuổi Kịp
Chương 200 - Đây Là Tiếng Kêu Của Hoàng Kim Ma Điêu
Chương 201 - Sở Ninh Tới Gần
Chương 202 - Có Người Đứng Đầu Quốc Vận
Chương 203 - Đại Hạ Bắc Vương Đến Rồi!
Chương 204 - Cũng Đúng
Chương 205 - Võ Viện Vừa Thanh Lập
Chương 206 - Tê Vương Ngẩn Ngơ
Chương 207 - Mở Cổng Thành!
Chương 208 - Năm Trăm Vị Siêu Phàm
Chương 209 - Bùm Một Tiếng
Chương 210 - Hắn Vẫn Án Binh Bất Động
Chương 211 - Không Ổn Rồi!
Chương 212 - Để Ta Suy Nghĩ
Chương 213 - Bác Long Thuật!
Chương 214 - Có Thể Tưởng Tượng Được
Chương 215 - Khí Phách
Chương 216 - Dù Rơi Vào Tình Cảnh Xua Đuổi
Chương 217 - Ta Đợi Hắn Về
Chương 218 - Hắn Ta Vừa Dừng Lại
Chương 219 - Dựa Vào Đâu
Chương 220 - Một Người
Chương 221 - Đúng Thế
Chương 222 - Họ Tin Chắc
Chương 223 - Chuyện Làm Người
Chương 224 - Phúc Đức Kiểu Gì Đây!
Chương 225 - Cái Gì?
Chương 226 - Thoáng Chốc
Chương 227 - Hai Vị Tiền Bối
Chương 228 - Không Ngờ Bắc Vương
Chương 229 - Đúng Là Một Tên Cáo Già
Chương 230 - Bắc Vương Hiểu Lầm Rồi
Chương 231 - Xấu Quá!
Chương 232 - Trở Về Kiểm Kê Đi
Chương 233 - Mà Có Tin Đồn
Chương 234 - Sở Ninh Biết Rất Rõ
Chương 235 - Bác Long Thuật
Chương 236 - Nó Là Đại Kim
Chương 237 - Muốn Đi Không?
Chương 238 - Dị Chủng Động
Chương 239 - Dựa Vào Đâu
Chương 240 - Thật Lòng Dữ Chưa
Chương 241 - Bắc Vương Đại Hạ Đến
Chương 242 - Phúc Đức Kiểu Gì Đây
Chương 243 - Đừng Nôn Nóng
Chương 244 - Đừng Gấp
Chương 245 - Man Tượng Trấn Ngục Kính
Chương 246 - Một Tên Cáo Già
Chương 247 - Mọi Thứ Yên Tĩnh Như Tờ!
Chương 248 - Trở Về Kiểm Kê Đi
Chương 249 - Đi Tìm Bắc Vương
Chương 250 - Có Người Rất Khó Hiểu
Chương 251 - Thú Vị Đấy
Chương 252 - Thể Đủ Chưa
Chương 253 - Mọi Yếu Tố Đều Thuận Lợi
Chương 254 - Ngươi Thật Muốn Đi Sao?
Chương 255 - Không Cần Đa Lễ
Chương 256 - Ai Bảo Ngươi Lắm Mồm
Chương 257 - Các Lại Tin Chiến Thắng
Chương 258 - Được Rồi
Chương 259 - Im Lặng Lắng Nghe
Chương 260 - Chinh Chiến Trở Về
Chương 1 - Hai Mươi Tuổi Phong Vương
Chương 2 - Cho Ngươi Hai Canh Giờ
Chương 3 - Người Này Giao Cho Ta
Chương 4 - Ai Nhạy Bén…
Chương 5 - Mà Không Hề Hay Biết
Chương 6 - Không Suy Nghĩ Kỹ À?
Chương 7 - Sao Hắn Chịu Được Chứ?
Chương 8 - Đây Không Phải Là Mơ!
Chương 9 - Ta Bảo Ngươi Quỳ Hắn!
Chương 10 - Thẩm Ngọc!
Chương 11 - Là Phụ Thân Vô Dụng!
Chương 12 - Không Ngờ Tin Đồn Lại Là Thật!
Chương 13 - Huyết Dịch Chấn Động
Chương 14 - Ong!
Chương 15 - Đồ Chết Tiệt!
Chương 16 - Sao Có Thể
Chương 17 - Không Có Việc Gì
Chương 18 - Sở Ninh Xông Lên Núi Vì Muốn Giết Ba Người Này!
Chương 19 - Cái Gì?
Chương 20 - Này Sao Có Thể!
Chương 21 - Vương Thanh Phong!
Chương 22 - Chuyện Ngày Ấy.
Chương 23 - Dùng Máu Của Ngươi Tế Võ Đạo Của Ta Thôi!
Chương 24 - Hô Hấp Của Đệ Tử Cứng Lại
Chương 25 - Ở Cảnh Giới Này
Chương 26 - Thạch Bích Huyết Thống!
Chương 27 - Hắn Đang Thách Thức Siêu Phàm Sao?
Chương 28 - Ông Chủ!
Chương 29 - Đây Là Thân Xác Gì Thế.
Chương 30 - Minh Vương Có Địa Vị Cực Cao
Chương 31 - Ta Tin Tưởng Hắn Hiểu Rõ
Chương 32 - Ngươi Hỏi Ta Là Ai À?
Chương 33 - Người Có Tương Lai Nhất Sở Gia Chính Là Ninh
Chương 34 - Truyền Lệnh Xuống
Chương 35 - Vương Thân Không Xuất Hiện.
Chương 36 - Thật Khó Để Tưởng Tượng
Chương 37 - Xôn Xao!
Chương 38 - Những Người Có Tư Cách Để Ngồi Vào
Chương 39 - Cái Tên Này!
Chương 40 - Lão Phu Đành Bêu Xấu Vậy!
Chương 41 - Hắn Ta Không Nói Lời Nào
Chương 42 - Đi Bước Thứ Hai Thì Kinh Mạch Sẽ Đứt Lìa
Chương 43 - Nhưng Vào Lúc Này
Chương 44 - Tin Đồn
Chương 45 - Các Ngươi Có Ý Gì Đây?
Chương 46 - Các Ngươi Dọa Đến Muội Muội Của Ta!
Chương 47 - Các Ngươi Mau Xeml
Chương 48 - Bọn Họ Muốn Giết Hết Kẻ Nhục Nhã Bäc Vương!
Chương 49 - Sở Ninh Chính Là Bắc Vương!
Chương 50 - Yên Tĩnh Như Chết!
Chương 51 - Cũng Hủy Diệt Liệt Dương Tông!
Chương 52 - Bắc Vương Cũng Quá Điên Cuồng Đi!
Chương 53 - Oành!
Chương 54 - Chuyện Hôm Nay Xem Như Một Lời Cảnh Cáo!
Chương 55 - Không Bằng Bắt Hết Lại, Tế Đao Của Ta
Chương 56 - Vậy Mà Sở Dao Có Thể Được Đối Phương Ưu Ái?
Chương 57 - Ngươi Thẳng!
Chương 58 - Kết Quả
Chương 59 - Cô Vụ Sơn Mạch!
Chương 60 - Tu Vi Của Ta Đang Tăng Lên Chóng Mặt!
Chương 61 - Hàng Chú Thích Này Khiến Mắt Sở Ninh Sáng Ngời
Chương 62 - Không Tệ
Chương 63 - Bắc Vương Đại Nhân!
Chương 64 - Cận Vệ Của Minh Vương!
Chương 65 - "Cẩn Thận!"
Chương 66 - Thật Đáng Sợ!
Chương 67 - Bày Trận!
Chương 68 - Theo Ông Ta Được Biết
Chương 69 - Đáng Chết!
Chương 70 - Đao Pháp Đáng Sợ Quá!
Chương 71 - Minh Vương Chạy Trối Chết Rồi Ư?
Chương 72 - Các Vị Đại La Vũ Triều
Chương 73 - Ngân Vương!
Chương 74 - Rầm!
Chương 75 - Sở Ninh Được Phong Làm Bắc Vương
Chương 76 - Hòa Nhập Với Ngọn Lửa Kia
Chương 77 - Siêu Phàm Cực Cảnh!
Chương 78 - Bọn Họ Thực Sự Đã Bỏ Không Ít Vốn!
Chương 79 - "Đại Ca!"
Chương 80 - Theo Thám Tử Báo Cáo
Chương 81 - Ta Sẽ Bảo Vệ Ngươi!
Chương 82 - Có Người Đang Ẩn Núp Ở Đây Sao?
Chương 83 - Ở Nơi Đóng Quân Của Đại La
Chương 84 - Lợi Hại
Chương 85 - Cút Cho Ta!
Chương 86 - Song Sát Vương Vui Mừng
Chương 87 - Lời Nói Vừa Xong
Chương 88 - Tốc Độ Thật Nhanh!
Chương 89 - Làm Sao Bây Giờ?
Chương 90 - Cầu Xin Tha Thứ?
Chương 91 - Thoáng Chốc
Chương 92 - Kết Quả
Chương 93 - Đúng Là Lòng Dạ Rắn Rết!
Chương 94 - Nghe Lệnh Của Ta!
Chương 95 - Lo Gì Chứ?
Chương 96 - Đám Tướng Lĩnh
Chương 97 - Rất Nhanh
Chương 98 - Đào Binh?
Chương 99 - Bình Bịch!
Chương 100 - Sở Ninh!
Chương 101 - Có Thể Nể Mặt Lão Phu Mà Dừng Tay Ở Đây Được Không?
Chương 102 - La Sư Của Đại La Vũ Triều
Chương 103 - Sở Ninh Còn Trẻ Tuổi Khí Thịnh
Chương 104 - Bắc Vương Cường Đại
Chương 105 - Sinh Thời Gặp Loạn Thế
Chương 106 - Tộc Hạ Thị Ta Bái Kỳ Lân Tử
Chương 107 - Đây Là Tên Của Ông Nội Hắn!
Chương 108 - Trở Về!
Chương 109 - Tần Hoa Ngữ
Chương 110 - Nhiều Người Nói Xói Chảy Vàng!
Chương 111 - Kỳ Lân Tử
Chương 112 - Có Chuyện Gì Đây?
Chương 113 - Sao Ngươi Lại Đến Đây?
Chương 114 - Đại Nguyên Đan Hơn Hẳn Nguyên Đan!
Chương 115 - Hỗn Loạn Rồi
Chương 116 - Thời Gian Trôi Qua Rất Nhanh
Chương 117 - Gì Cơ
Chương 118 - Vệ Lão!
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Dẫu Có Đi Được Thì Sao?
Chương 121 - Thăng Chó Đẻ!
Chương 122 - Võ Chủ!
Chương 123 - Mới Vừa Rồi
Chương 124 - Sợ Chết Không?
Chương 125 - Chuẩn Bị!
Chương 126 - Nhưng Bây Giờ
Chương 127 - Bọn Họ Lấy Cái Gì Để Chống Đỡ?
Chương 128 - Sao Có Thể Như Vậy!
Chương 129 - Bắc Vương Có Lệnh
Chương 130 - Thập Bộ Đoạt Mệnh!
Chương 131 - Ở Trên Triều Đình
Chương 132 - Bắc Vương Ra Tay
Chương 133 - Nhất Thời
Chương 134 - Thân Xác Thật Là Khủng Khiếp!
Chương 135 - Cút Cho Ta
Chương 136 - Các Hạ Có Thể Hiện Thân
Chương 137 - Linh Thổ
Chương 138 - Ngông Cuồng
Chương 139 - Ngưng Tụ Quốc Vận
Chương 140 - Xếp Hạng Mấy Đây
Chương 141 - Đại Ca Ca
Chương 142 - Linh Đan Sư
Chương 143 - Nhị Thúc Điên Rồi
Chương 144 - Nổ Lò
Chương 145 - Bí Cảnh Hóa Long
Chương 146 - Không Có À
Chương 147 - Con Định Phá Nhà Đấy À
Chương 148 - Muốn Động Thủ À
Chương 149 - Thịt Này Có Độc
Chương 150 - Ngươi Nhận Lầm Người Rồi
Chương 151 - Để Bọn Ta Giúp Ngươi Giết Tên Này
Chương 152 - Sức Quyến Rũ Của Người Nào Đó Thật Là Lớn
Chương 153 - Sư Công
Chương 154 - Bất Cứ Ai Đụng Đến Người Hạ Quốc Đều Phải Chết
Chương 155 - Đại Hạ Bắc Vương
Chương 156 - Ngươi Chỉ Được Cái May Mắn Mà Thôi
Chương 157 - Rồng Ẩn Mình Dưới Đầm Sâu
Chương 158 - Đạt Tới Siêu Phàm Tam Cực
Chương 159 - Cả Hai Phải Phân Thắng Bại
Chương 160 - Có Ta Ở Đây, Sao Ngươi Có Thể Vô Địch
Chương 161 - Bác Long Thuật
Chương 162 - Trấn Áp Đông Thắng Thái Tử
Chương 163 - Cường Giả Động Cảnh
Chương 164 - Đủ Rồi
Chương 165 - Có Gì Đó Không Đúng!
Chương 166 - Chủ Động Nhận Thua?
Chương 167 - Có Không Ít Thiên Kiêu Hoàng Triều Đến Đây
Chương 168 - Ta Sẽ Nhập Ngũ Vực
Chương 169 - Yêu Nghiệt Bán Thuần Huyết
Chương 170 - Tự Tìm Đường Chết
Chương 171 - Thất Tinh Liên Châu
Chương 172 - Người Của Ta Mà Cũng Dám Động Đến
Chương 173 - Hương Tiêu Ngọc Vẫn
Chương 174 - Thập Văn Động
Chương 175 - Chấn Động
Chương 176 - Tự Hủy Tương Lai
Chương 177 - Phúc Diệt Thủ
Chương 178 - Ta Qua Được Nhưng Ngươi Thì Không
Chương 179 - Ngươi Im Ngay Cho Ta
Chương 180 - Đao Của Ta Sẽ Tắm Máu Động
Chương 181 - Em Rể
Chương 182 - Không Đơn Giản
Chương 183 - Linh Khí Phi Hành
Chương 184 - Không Thể Phạm
Chương 185 - Dập Đầu Lạy Ba Lạy
Chương 186 - Hay Lắm
Chương 187 - Sát Thân Kiếm
Chương 188 - Động
Chương 189 - Gia Liều Mạng Với Các Ngươi
Chương 190 - Vẫn Chưa Đủ
Chương 191 - Yên Tâm Đi
Chương 192 - Bắc Vương Phá Cảnh
Chương 193 - Có Chút Năng Lực Đó
Chương 194 - Câm Miệng Cho Lão Hủ
Chương 195 - Hắn Thành Công Rồi
Chương 196 - Tên Lôi Minh Đã Bị Xóa
Chương 197 - Kích Động Khi Gặp Được Đối Thủ
Chương 198 - Động Hùng Chủ Của Đại Hạ, Ai Dám Không Phục
Chương 199 - Không Ai Cùng Thế Hệ Có Thể Đuổi Kịp
Chương 200 - Đây Là Tiếng Kêu Của Hoàng Kim Ma Điêu
Chương 201 - Sở Ninh Tới Gần
Chương 202 - Có Người Đứng Đầu Quốc Vận
Chương 203 - Đại Hạ Bắc Vương Đến Rồi!
Chương 204 - Cũng Đúng
Chương 205 - Võ Viện Vừa Thanh Lập
Chương 206 - Tê Vương Ngẩn Ngơ
Chương 207 - Mở Cổng Thành!
Chương 208 - Năm Trăm Vị Siêu Phàm
Chương 209 - Bùm Một Tiếng
Chương 210 - Hắn Vẫn Án Binh Bất Động
Chương 211 - Không Ổn Rồi!
Chương 212 - Để Ta Suy Nghĩ
Chương 213 - Bác Long Thuật!
Chương 214 - Có Thể Tưởng Tượng Được
Chương 215 - Khí Phách
Chương 216 - Dù Rơi Vào Tình Cảnh Xua Đuổi
Chương 217 - Ta Đợi Hắn Về
Chương 218 - Hắn Ta Vừa Dừng Lại
Chương 219 - Dựa Vào Đâu
Chương 220 - Một Người
Chương 221 - Đúng Thế
Chương 222 - Họ Tin Chắc
Chương 223 - Chuyện Làm Người
Chương 224 - Phúc Đức Kiểu Gì Đây!
Chương 225 - Cái Gì?
Chương 226 - Thoáng Chốc
Chương 227 - Hai Vị Tiền Bối
Chương 228 - Không Ngờ Bắc Vương
Chương 229 - Đúng Là Một Tên Cáo Già
Chương 230 - Bắc Vương Hiểu Lầm Rồi
Chương 231 - Xấu Quá!
Chương 232 - Trở Về Kiểm Kê Đi
Chương 233 - Mà Có Tin Đồn
Chương 234 - Sở Ninh Biết Rất Rõ
Chương 235 - Bác Long Thuật
Chương 236 - Nó Là Đại Kim
Chương 237 - Muốn Đi Không?
Chương 238 - Dị Chủng Động
Chương 239 - Dựa Vào Đâu
Chương 240 - Thật Lòng Dữ Chưa
Chương 241 - Bắc Vương Đại Hạ Đến
Chương 242 - Phúc Đức Kiểu Gì Đây
Chương 243 - Đừng Nôn Nóng
Chương 244 - Đừng Gấp
Chương 245 - Man Tượng Trấn Ngục Kính
Chương 246 - Một Tên Cáo Già
Chương 247 - Mọi Thứ Yên Tĩnh Như Tờ!
Chương 248 - Trở Về Kiểm Kê Đi
Chương 249 - Đi Tìm Bắc Vương
Chương 250 - Có Người Rất Khó Hiểu
Chương 251 - Thú Vị Đấy
Chương 252 - Thể Đủ Chưa
Chương 253 - Mọi Yếu Tố Đều Thuận Lợi
Chương 254 - Ngươi Thật Muốn Đi Sao?
Chương 255 - Không Cần Đa Lễ
Chương 256 - Ai Bảo Ngươi Lắm Mồm
Chương 257 - Các Lại Tin Chiến Thắng
Chương 258 - Được Rồi
Chương 259 - Im Lặng Lắng Nghe
Chương 260 - Chinh Chiến Trở Về
Kinh Vô Ưu và Ngao Công đều xếp hạng trên Lôi Minh và những người khác trên Thiên Tuyệt Bảng, Sở Ninh sao mà đỡ được.
Thoắt cái.
Hơn bảy trong bóng ảo ảnh của Sở Ninh lập tức bắn ra sát chiêu đỡ chống trả.
Nhưng hai vị danh túc này quá mạnh, tuyệt học vừa giáng xuống đã phá tan ảo ảnh của hẳn rồi
Ầm! Kình khí phóng ra mấy chục dặm, cơ thể của Sở Ninh cũng bị đẩy lùi.
Hắn dùng ba chiêu thức Đại Hà ấn lúc trước để đẩy thế trận bị tắc nghẹn này, nhưng vẫn bị đánh vỡ ngay lập tức.
“Một thằng oắt miệng còn hôi sữa, dám đối đầu với chúng ta sao?”, Một ông lão mặc đồ đỏ có Song Động liên kết trên bụng nói. Sóng lực trên người của ông †a liên tục giao vào nhau, dẫn đến uy năng cao ngất ngưởng.
Ông ta là Kinh Vô Ưu, người tạo ra Động Cộng Minh chưởng.
Đây là tuyệt học này rất độc đáo, chỉ có Động Hùng Chủ mới có thể tu luyện được.
Động càng nhiều khi cộng minh lại sẽ tạo ra một lực sóng rất lớn. Một ông già mũi ưng khác tên là Ngao Công, dùng chân làm rung động bầu trời, trên có thể ông ta còn có bóng của con voi. Khi ông ta cô đọng sức mạnh lại
có thể lật cả núi sống, đè nát một luyện ngục.
Hai người này không nói nhiều, đã áp sát đến dùng tuyệt học tấn công Sở Ninh.
“Đại Kim lên giúp đại ca!
”
Yến Tử Lăng thấy Sở Ninh đã rơi vào thế yếu, bốn vị Thiên Tuyệt khác đã thoát khỏi vòng vây nhào đến, lập tức rút đại kiếm ra.
Tu giả đứng xung quanh đại quốc dày như biển người, con số đã hơn một trăm vạn.
Không nghỉ ngờ gì nữa.
Một khi Bắc Vương thua trận, những tu giả đại quốc kia lập tức bổ nhào vào bao vây và tấn công họ.
“Đừng gấp”.
“Các ngươi quên tên Hạng Hắc kia rồi, lúc Vương chúng ta ở Tân Tú Phong đánh với Lôi Minh đã tu luyện tuyệt học của đối phương sao?”
Nhân Đồ bình tĩnh nói, ngăn Đại Kim đang gào lên nhào đến.
“Đại ca muốn học tuyệt học của chúng tại chiến trường à?”, Yến Tử Lăng bất ngờ mở to mắt.
Nhìn kỹ lại.
Cơ thể của Sở Ninh vẫn đong đưa liên tục hiện ra một trăm ảo ảnh, tiến về phía trước đấu.
Tuy thường xuyên bị tuyệt học của Kinh Vô Ưu, Ngao Công đánh trúng, khóe môi cũng đổ máu nhưng hắn vẫn rất bình tĩnh, tiếp tục bày ra một trăm ảo ảnh.
“Chuyện này hoàn toàn thật sự không phải cách đánh thường ngày của 'Vương!
”, Dương Diệp siết chặt Sát Thân kiếm.
Tính cách của Bắc Vương rất ngang tàng, mỗi khi đánh với người khác đều là chủ động trước. Một người bảo thủ như thế, mà trận đánh này hắn chẳng thèm sử dụng Đại Hà Đại ấn.
Không một ai biết suy nghĩ trong lòng của các tướng dưới trướng Bắc Vương.
Đám tu giả đứng dày đặc ở nơi xa, liên tục thúc ngựa gào thét và bắt đầu bạo. động.
Mà Đại Càn Võ chủ cũng cười lại, nhưng vẫn im lặng nhìn.
Bắc Vương Đại Hạ đã ở thế yếu rồi, nhưng không thua trận. Tính cách bình tĩnh này khiến ông ta càng lo lắng hơn.
Kiêu ngạo như hắn thật sự không thể giải thích theo lẽ thường được.
“Hai vị tiền bối đừng cho hắn có cơ hội lật người!
”, Đại Càn Võ chủ u ám nói, cảnh báo cho Kinh Vô Ưu và Ngao Công.
“Hừ”
“Trước mặt ta, sao hắn lật người được. Hắn chỉ dựa vào tuyệt học Hoàng triều mới có thể chống chịu với ta tới tận bây giờ”.
Ông già mặc đồ đỏ tên Kinh Vô Ưu lạnh lùng nói.
Trên cơ thể của Ngao Công xuất hiện bóng ảo của một con voi hoang, nó ngạo mạng nghiền nát cả trời cao đẩy Sở Ninh lui ra đằng sau.
Bốn vị Thiên Tuyệt khác cũng phối hợp với hai người kia rất ăn ý, chúng hạn chế phạm vi hoạt động của cơ thể Sở Ninh.
Tình hình của Bắc Vương Đại Hạ đang rất nguy cấp! “Đường vô địch của hắn đã bị lão phu cắt rồi!
”
Kinh Vô Ưu nhảy người lên, Song Động Cộng Minh giao động từng đợt sóng dữ dội kết hợp với Song Chưởng Gian, đánh thẳng vào đầu Sở Ninh.
Ầm! Sở Ninh nhìn lại lập tức khiến tim của Kinh Vô Ưu đập nhanh khó hiểu.
Đôi con ngươi đen nhánh của Sở Ninh hiện ra ánh sáng bạc như thần linh cái thế xuống dưới trần phiêu du không mục đích.
“Đường vô địch của ta có thể cho ngươi cắt được sao?
“Nhiều tu giả đại quốc đến đây tiễn đưa ông, giờ có chết ông cũng không còn gì tiếc nữa nhé!
” . Truyện Linh Dị
Sở Ninh đóng mở môi, năm miệng động trên bụng giao nhau chiếu ra ánh sáng rực rỡ, trong lúc chúng hợp lại đã truyền ra tiếng âm ầm ầm rung động cả đất trời. Kinh Vô Ưu thấy thế, lập tức tái xanh mặt.