Bách Luyện Thành Thần

Bách Luyện Thành Thần

Cập nhật: 02/01/2025
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 19,355
Đánh giá:                      
Tiên hiệp
Huyền Huyễn
     
     

Đợi đến khi tất cả mọi người rời đi, Thiên Miểu Tiên Mộ từ từ yên lặng.

Bên trong Tiên mộ có một vách tường thật lớn chậm rãi dịch chuyển ra, bụi mù bốc lên, lại chậm rãi trải ra, trong đó hiển lộ ra một tòa truyền tống trận thật lớn.

Truyền tống trận này so với bất kỳ một cái truyền tống trận nào mà La Chinh đã từng thấy đều lớn hơn gấp mười lần.

Đợi sau khi truyền tống trận chậm rãi mở ra, La Chinh không có quá nhiều do dự, bước vào trong đó.

Giờ phút này, trong giới chỉ Tu Di của La Chinh có thêm hai lệnh bài, lệnh bài chữ " Chấn" trong Tiên Phủ kia có thể mở ra tuyệt lộ của Tiên Phủ. Hiện tại La Chinh chưa thể sử dụng, chỉ sợ phải chờ La Chinh trở về Đông Vực, mới có thể sử dụng.

Trừ cái đó ra, một số bảo vật còn lại trong quan tài khổng lồ cũng bị La Chinh vơ vét không còn.

Mà một vật trọng yếu nhất, chính là một ngọc hồ điệp mà Thiên Miểu Tiên Nhân giao cho La Chinh. Cho tới nay, Thiên Miểu Tiên Nhân đều nói có chút hàm hồ, hắn một mặt nói cho La Chinh, truyền thừa phía dưới Tội Ác Chi Tháp cực kỳ trọng yếu, thậm chí liên quan đến hưng suy của cả nhân loại, mặt khác thủy chung không chịu cho biết rốt cuộc là cái gì.

Hắn chỉ để La Chinh hiểu rõ, sau khi tiến vào tận cùng Tội Ác Chi Tháp, có được ngọc hồ điệp thì có xác suất nhất định mở ra truyền thừa. Nhưng chỗ đó cũng hung hiểm đến cực điểm, cho nên hắn mới chọn lựa một người có đại khí vận đi vào.

Người có đại khí vận, mệnh đều rất cứng, thập phần khó có thể vẫn lạc!

Trên thực tế La Chinh khắp nơi tao ngộ nguy cơ, đối mặt gần chết tuyệt cảnh thành công thoát thân chính là một loại chứng minh mạng hắn cứng rắn.

"Chuyện ta nên bàn giao, cơ bản đã bàn giao xong. Ngươi mặc dù có được mệnh cách đại thế chi tranh, nhưng cũng không phải là sẽ không vẫn lạc, chỉ là rất khó vẫn lạc, trong lịch sử đã từng có võ giả đại thế tranh giành mệnh cách vẫn lạc. Cho nên ngươi cần cẩn thận làm việc, hết thảy phải xem cơ duyên của ngươi rồi.

" Thiên Miểu Tiên Nhân nhàn nhạt nói.

La Chinh nặng nề gật đầu.

Vận mệnh của hắn không chỉ do hắn quyết định, mà còn liên quan đến vận mệnh của toàn bộ Vân Điện, liên quan đến vận mệnh của La Yên.

Hiện tại Thôi Tà không phá được kết giới Vân Điện, nhưng không có nghĩa là cũng không mở ra được. Nếu như Thôi Tà lại tìm được một võ giả Tử Cực Âm Thể, tình thế Trung Vực chỉ sợ sẽ phát sinh biến hóa cực lớn, hơn nữa theo dự cảm của La Chinh, vị thánh nữ Thần Quốc kia tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.

Cho nên tình thế La Chinh không chỉ nguy cấp, mà thời gian cấp bách!

"Chuẩn bị xong rồi chứ?" Thiên Miểu Tiên Nhân hỏi.

"Ừm, " La Chinh lần nữa xác định.

Sau đó từng đạo bạch sắc quang mang giống như thủy ngân trút xuống, dọc theo truyền tống trận cực lớn bắt đầu chảy xuôi, phác họa ra một đồ án thật lớn, sau khi những quang mang kia đem toàn bộ truyền tống trận chiếm cứ, chợt liền bộc phát ra quang huy mãnh liệt!

"Hô hô hô...

.

"

La Chinh cảm giác được một cỗ lực lượng cường đại túm ở trên người hắn. Phảng phất có một bàn tay người khổng lồ trực tiếp nắm lấy La Chinh, sau đó ném vào trong thông đạo truyền tống to lớn phía trên.

Giờ khắc này bốn phương tám hướng La Chinh đều là một mảnh màu lam chói mắt, truyền tống thông đạo này so với truyền tống thông đạo La Chinh chứng kiến trước đây không biết lớn hơn bao nhiêu lần, mà hắn thì lấy tốc độ cực nhanh xuyên qua trong thông đạo.

"Lại là không gian phong bạo!

"

Truyền tống trận ở cự ly dài thường thường sẽ tồn tại địa phương không vững chắc, chính là ở chỗ yếu kém này sẽ sinh ra không gian phong bạo kịch liệt.

Lần đầu tiên gặp phải không gian phong bạo, La Chinh tránh né phía sau Thạch Kinh Thiên, lĩnh ngộ ra một tia không gian pháp tắc.

La Chinh hiện tại đương nhiên sẽ không e ngại không gian phong bạo bình thường này, thân ảnh nhoáng lên một cái, phảng phất như một con cá linh hoạt chui vào trong đó, những không gian phong bạo màu xanh thẳm này đối với La Chinh không thành chút ảnh hưởng nào.

Không gian phong bạo trước mắt này vô cùng khổng lồ, La Chinh ở trong không gian phong bạo như hải dương chui tới chui lui, vô cùng tự nhiên, cảm thụ được không gian pháp tắc trong đó.

La Chinh lĩnh ngộ được Không Gian Pháp Tắc chi lực tầng thứ nhất, nhưng chỉ có thể vượt qua khoảng cách ngắn, khoảng cách xa nhất chỉ khoảng mười trượng. Nếu như khoảng cách xa hơn nữa chỉ sợ cũng cần lĩnh ngộ tầng Không Gian Pháp Tắc thứ hai.

Vốn La Chinh định lĩnh ngộ pháp tắc chi lực trong tầng không gian phong bạo thứ hai. Nhưng sau khi tiến vào bên trong không gian phong bạo này, lại phát hiện không gian phong bạo màu lam cơ bản là do tầng thứ nhất không gian pháp tắc chi lực hình thành.

Không thể lĩnh ngộ pháp tắc không gian, La Chinh khó tránh khỏi có chút thất vọng, sau khi du đãng trong đó một lúc, La Chinh chỉ có thể chui ra khỏi đoàn không gian phong bạo màu lam này.

Nhưng La Chinh vừa mới từ trong không gian phong bạo màu xanh lam này chui ra, trước mặt liền thấy một đoàn không gian phong bạo màu tím!

"Đây là.

.

.

"

Trong không gian phong bạo màu tím ẩn chứa từng đường vân, trong đó ẩn chứa Không Gian Pháp Tắc chi lực hoàn toàn không phải La Chinh có thể tưởng tượng. Thấy cảnh này, nội tâm La Chinh bỗng nhiên xiết chặt, còn chưa kịp tránh thoát đã bị không gian phong bạo màu tím này kéo vào trong đó.

"Bùm bùm.

.

.

"

Trong không gian phong bạo tản ra lực lượng kinh khủng xé rách thân thể La Chinh.

"Phốc!

"

Một ngụm máu tươi từ trong miệng La Chinh phun ra, từng tầng máu tươi kia trong nháy mắt đã bị không gian phong bạo màu tím cắn nát.

Vô luận La Chinh giãy dụa như thế nào, thân thể của hắn vẫn bị không gian phong bạo màu tím này câu thúc.

Nếu không phải thân thể hắn đạt tới tiên giai thượng phẩm, phỏng chừng đã sớm bị cơn bão không gian này xé thành mảnh nhỏ. Nhưng cho dù thân thể hắn có thể miễn cưỡng chống đỡ được sự xé rách của lực không gian này. Nhưng vẫn quá sức, theo hắn lao vào trong không gian phong bạo, thương thế trong cơ thể cũng càng lúc càng nặng!

"Đây rốt cuộc là không gian phong bạo tầng thứ mấy? Tại sao lại cường hãn như thế?" Trong lòng La Chinh cũng vô cùng xoắn xuýt, hắn cũng không nghĩ tới trong một cái truyền tống thông đạo, lại gặp phải không gian phong bạo lợi hại như thế.

Trong không gian chi lực cường đại này, La Chinh rốt cục chậm rãi mất đi ý thức, thân thể cứng cỏi của hắn theo không gian phong bạo lẳng lặng lưu động.

.

.

Không biết đã qua bao lâu.

Trên một đại lục cực kỳ xa xôi cách Thiên Bắc vực, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ. Bên trong vòng xoáy không ngừng truyền ra tiếng nổ vang, phi cầm tẩu thú ẩn nấp trong rừng cây không ngừng chạy trốn tứ tán, tựa như vạn phần hoảng sợ đối với dị tượng thiên địa này.

"Bành!

"

Một đạo thân ảnh từ bên trong vòng xoáy bắn nhanh xuống, nặng nề rơi xuống mặt đất.

Khi bóng người kia đụng vào trên mặt đất, lập tức bốc lên bụi mù kịch liệt, đồng thời trên mặt đất tạo thành một cái hố to.

La Chinh nằm trong hố to không nhúc nhích, đôi mắt ngơ ngác nhìn bầu trời.

Không gian phong bạo màu tím đúng là lợi hại như thế, cho dù là thượng phẩm tiên khí chi thể của hắn, vẫn không thể chống cự!

Tuy La Chinh thành công thông qua không gian thông đạo, thân thể lại như cũ nhận lấy tổn hại nghiêm trọng. Giờ này khắc này, hắn rõ ràng không cách nào nhúc nhích mảy may, chỉ có thể mở mắt, nhìn không gian thông đạo trên bầu trời dần dần tiêu tán hình thành hỗn loạn tầng mây ngẩn người.

.

.

"Thật là hỏng bét.

.

.

" La Chinh thầm nghĩ trong lòng.

Nằm ở trong hố to, tầm mắt của La Chinh cực kỳ hẹp hòi, hắn thậm chí không rõ ràng mình rốt cuộc ở nơi nào.

Ước chừng hai canh giờ sau, bỗng nhiên từ trong hố thò ra một cái đầu nhỏ.

Lại là một tiểu nam hài tám chín tuổi, tiểu nam hài lớn lên khoẻ mạnh kháu khỉnh, đôi mắt ngược lại rất có thần.

La Chinh muốn há mồm nói chuyện, lại phát hiện mình ngay cả thanh âm cũng không thể phát ra, về phần vận chuyển chân nguyên càng thêm không thể nào.

"A Liên, mau nhìn!

" Đứa bé trai kia thò đầu nhìn La Chinh một chút, trong mắt không có chút sợ hãi nào, tựa hồ đang chào hỏi người nào đó.

Chỉ chốc lát sau, từ cái hố không xa lại có một tiểu cô nương tám chín tuổi thò đầu ra, đôi mắt to trừng lên hai lần, trên mặt toát ra thần sắc sợ hãi, "Hắn còn sống, ta muốn đi nói cho cha ta biết.

"

"Xuỵt!

" Đứa bé trai nhìn chằm chằm La Chinh nói: "Đừng nói cho cha biết, ta tặng ngươi một món đồ!

"

Tiểu cô nương tò mò hỏi: "Thứ gì?"

Thằng bé trai bỗng nhiên từ bên cạnh hố to chậm rãi trượt xuống, thân thủ lại thập phần nhanh nhẹn, sau khi trượt đến bên người La Chinh, hắn đưa tay, lại là đem một chiếc nhẫn trước ngực La Chinh gỡ xuống.

Ánh mắt La Chinh nhất thời phát lạnh.

Chiếc nhẫn kia là giới chỉ Tu Di của Ninh Vũ Điệp, chưa nói tới toàn bộ tài sản của La Chinh bên trong, bản thân chiếc nhẫn này rất quan trọng với La Chinh.

Vấn đề là La Chinh hiện tại không cách nào nhúc nhích, coi như là tiểu hài tử mấy tuổi cũng không thể phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn tiểu nam hài leo lên.

"Tặng cho ngươi, " Thằng bé trai cười nói.

"Đừng! Ngươi trộm đồ của người khác! Ta phải nói cho cha ngươi biết!

" Nhìn thấy cảnh này, tiểu cô nương lại tức giận.

"Tại sao ngươi lại như vậy, không muốn thì thôi!

" Thằng bé trai tức giận nói, sau đó quay đầu rời khỏi hố lớn.

Sau đó tiểu cô nương cũng đi theo, La Chinh nằm trong hố to còn nghe thấy tiểu cô nương nói: "Ngươi không trả lại cho người ta, ta sẽ nói cho cha ngươi biết!

"