Bách Luyện Thành Tiên

Bách Luyện Thành Tiên

Cập nhật: 15/04/2024
Tác giả: Huyễn Vũ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 14,068,057
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
     
     

Là một trong hai tu sĩ Nguyên Anh Kỳ của bổn môn, Từ Cẩm Thanh đương nhiên biết tàng bảo này có ba cửa bảo hộ trọng hiểm, mấy ngàn năm qua chưa ai phá được.

Ban nãy lão đang luyện công trong phủ chợt tâm thần rung động khó hiểu. Nên biết khi tu vị đạt đến cấp bậc này thì có sự linh mẫn vô cùng.

Đó là bí mật tối quan trọng của bổn môn, Từ Cẩm Thanh đương nhiên không dám chủ quan, vội một mình đi đến Tàng bảo các.

Khi biết có người xâm nhập, hơn nữa lại là yêu tu Hóa Hình trung kỳ thực lực cao vời. Từ Cẩm Thanh tức giận vô cùng liền thi triển thần thông đại chiến một hồi.

Lúc này dưới lòng đất tiếp tục truyền ra những tiếng động bạo liệt. Không khí chung quanh nóng lên rất nhanh. Từ lão quái nhíu mày, tròng mắt còn lại bắn ra một tia oán độc: "Còn có đồng bọn sao? "

Khổng Tước tiên tử ngẩn ra không hiểu đối phương sao lại biết nhưng với tính tình kiêu ngạo đương nhiên không trả lời, đôi mày ngài nhướng lên.

Từ Cẩm Thanh tức đến sôi gan nhưng trong lòng lo lắng vô cùng, xem cảnh tượng này chẳng lẽ kỳ trận thượng cổ đã xảy ra vấn đề? Trận pháp này có ý nghĩa trọng đại với sự sinh tồn của bổn môn, chắc chắn đã có kẻ động tay chân vào nếu không nó tuyệt đối không thể vận hành sai được.

Nhất thời hai người đều muốn thoát khỏi đối phương. Không khí lại trở nên cực kỳ căng thẳng.

Roẹt roẹt…

Chỉ thấy từ trên người Khổng Tước tiên tử toát ra hào quang bảy màu kèm theo thanh âm như tiếng điện lưu.

Bên kia Từ Cẩm Thanh cũng không kém thế, trên mặt lão hiện vẻ hung lệ, vươn tay ra vỗ vào sau ót một cái, một kiện pháp bảo cổ kính từ trong miệng bay ra.

Cái này có vẻ giống thư quyển, là bảo vật ưu dùng của tu tiên giả Nho môn nhưng Thư quyển này có phần khác biệt.

Nho gia công pháp hạo nhiên chính khí luôn chú trọng đến thanh phong, đả thương địch thủ vô hình không mang khí thế bá đạo.

Nhưng cuốn Kim thư này vừa bay ra, trong không gian lập tức sinh ra một luồng sát khí kịch liệt thê thương khiến người khác phải phát lạnh. Đến các loại pháp bảo như Đao, Thương, Phủ cũng không thể sánh kịp.

Kim thư này vốn là pháp bảo bổn mạng của Từ Cẩm Thanh, từ sau khi Ngưng Đan đã bồi nguyên trong người vô số năm tháng, khí thế bất phàm.

Bên kia Khổng Tước tiên tử hé miệng nhả ra một viên long nhãn trong suốt mỹ lệ óng ánh, đó chính là Yêu Đan!

Vật này đối với yêu tu có ý nghĩa như thế nào chúng nhân đã rõ. Xem ra hai người này chuẩn bị xuất ra tuyệt kỹ cuối cùng liều mạng với nhau.

Yêu lực cùng phong linh lực bắt đầu bốc mạnh lên không khí. Áp khí nơi này đủ để giết chết tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.

Lúc này trong ma vân Lâm Hiên liếm khóe miệng. Tâm thần vừa động ma vân liền cuồn cuồn bay tới phía hai người.

Khổng Tước tiên tử thấy thế nhướng đôi mi thanh tú lên, ngẩng đầu thấy đám ma vân trên mặt không kìm được khẽ nở nụ cười: " Lâm...

. "

Lời mới đến nửa chừng nàng đã kìm lại được, với tâm tư thông tuệ của nàng đương nhiên hiểu được Lâm Hiên không muốn lộ thân phận, chẳng qua khi nãy có chút không kiềm chế nổi.

Cũng may Từ Cẩm Thanh đang nóng ruột vô cùng nên không để ý điều nhỏ nhặt này, chợt lúc này bên trong ma vân bay ra một đạo hỏa quang về phía lão.

Từ Cẩm Thanh hơi sửng sốt vẫy tay một cái, một đạo quang hà bay ra cuốn hỏa quang kia vào trong lòng bàn tay.

Là Truyền Âm phù!

Hơi do dự một chút lão đem thần thức nhập vào.

Rất nhanh lão ngẩng đầu, sắc mặt âm u đem thả thần thức phát ra quan sát bên trong ma vân.

Đáng tiếc là Lâm Hiên đã sớm thi triển Thiên Ma Nghĩ Dung Thuật, bây giờ bộ dạng của hắn một gã tu sĩ mặt vàng lạ hoắc mà thôi.

Dường như những lời trong Truyền Âm phù khiến Từ lão quái không dám khinh thường. Lão hung hăng trợn mắt nhìn mỹ nữ yêu tu kia một cái. Thu lại pháp bảo rồi thân hình hóa thành một đạo kinh hồng bay đi.

Khổng Tước tiên tử ngẩn người ra. Theo bản năng giơ tay muốn thi triển bí pháp nhưng truyền âm của Lâm Hiên đã lọt vào tai: "Tiên tử xin dừng tay, bảo vật đã vào tay. Tội gì phải tranh chấp vô vị nữa"

Thấy Lâm Hiên bình an trở về, Khổng Tước tiên tử vốn hiểu được một phần tính cách của Lâm Hiên. Không đắc thủ chắc chắn hắn không cam tâm quay về. Trong lòng nàng có chút vui sướng xen lẫn ngọt ngào nhất thời dừng tay lại.

Chỉ thấy thân ảnh của Từ Cẩm đã biến mất trong sương mù.

"Sao ngươi đi lâu như vậy, linh đan đã lấy được rồi chứ? "

"Đương nhiên" Lâm Hiên thu ma vân lại rồi nở nụ cười nhẹ với Khổng Tước tiên tử. Sau đó lập tức nhíu mày nhìn bốn phía:" Nơi này quá nguy hiểm, chúng ta ra ngoài rồi mới nói sau".

"Được" Khổng Tước tiên tử gật đầu, tình thế hiện tại đương nhiên không ổn. Thiên kim tiểu thư vốn sao quen ngủ ngoài đường. Trải qua mấy phen vất vả vị mỹ nữ hùng bá một phương này cũng thu lại chút tâm tư cao ngạo.

Rồi hai đạo kinh hồng tốc độ cực nhanh, có chút chậm lại ở huyễn trận rồi phóng như tia chớp bay ra khỏi Tàng Bảo các.

Lúc này đang là chính ngọ, vầng thái dương chói chang trên cao, thời tiết rất tốt nhưng cảnh tượng Linh Dược Sơn lại không ổn chút nào. Toàn dãy sơn phong bắt đầu rung chuyển khiến đến các chim thú cũng kinh hãi. Chúng tu sĩ bắt đầu nhốn nháo.

Trên mặt Khổng Tước tiên tử lộ vẻ nghi hoặc, sơn môn của tu tiên tông phái đều có thêm cấm pháp. Cho dù là địa chấn cũng sẽ không bị ảnh hưởng. Nhưng lúc này mặt đất rung chuyển dữ dội cùng linh khí hỗn loạn, nhất là hỏa linh lực cuồng bạo tuôn ra đến cực điểm.

"Cuối cùng là xảy ra chuyện gì? " Ánh mắt của nàng nhìn sang hướng Lâm Hiên, không biết thiếu niên này đang nghĩ gì.

Thời khắc này Lâm Hiên đang có chút lo lắng. Lão Từ Cẩm Thanh hẳn là đã đến trang viên, không biết Phù Hồi Thiên Hữu Thuật của lão liệu có cứu được Linh Dược Sơn qua trận đại nạn lần này không!

?

Trong lúc hắn đang suy nghĩ đột nhiên từ phía xa xuất hiện vài đạo độn quang, Lâm Hiên ngẩng đầu nhìn lên.

Là một nhóm khoảng mười mấy tu sĩ diện mạo xa lạ, từ trang phục trên người xem ra đều là đệ tử bổn môn.

Dẫn đầu là một lão giả Ngưng Đan trung kỳ, những người còn lại đều là Trúc Cơ hậu kỳ. Toán này xem như là tinh anh.

Lại nói khi trưởng lão họ Hồ cải biến thượng cổ kỳ trận xong, rất nhanh sau đó trong phạm vi mười dặm đều xảy ra dị tượng, cả tòa Linh Dược Sơn không ngừng chấn động.

Các tu sĩ trong môn quá sợ hãi, mới đầu còn tưởng rằng kẻ