"Dì về rồi ^-^"
"Làm gì mừng dữ vậy? ...
. Ai đây?"
"hắn.
.
. "
"bạn cùng trường của Giang ạ!
"
Hắn chạy tót ra bằng đôi chân trần (vì chưa kịp xỏ dép vào)
Xông xáo dắt xe cho dì Út,
Trong khi tôi đứng ngẩn tò te ở bục cửa.
"Cổ xe dì bị lỏng bù loong rồi, chạy thế nguy hiểm lắm"
"Ừ, hèn chi.
.
. dì chạy thấy nó kỳ kỳ.
.
"
"trời.
.
. may mà chưa có gì. để con siết lại cho!
"
"Thế thì còn gì bằng.
.
. "
Họ nói chuyện làm như ko hề nhìn thấy tôi,
Và như thể đã quen thân với nhau từ dạo nào rồi vậy.
Coi ra, dì ko hề có ý định sẽ tống cổ hắn đi dùm tôi.
.
Hắn có giá trị lợi dụng quá.
.
. đối với chiếc xe của dì!
! -___-
Tôi bất lực thở dài đi vào bếp.
.
Lòng vẫn tự hỏi, chuyện gì đang xảy ra thế này?
.
.
. .
.
"Ở lại ăn cơm nghen, Giang nó nấu sắp xong rồi"
"Dạ được!
"
Chưa thấy ai lại nhận lời ngay khi chủ nhà mới đánh tiếng mời như thế
Ít ra thì cũng phải từ chối mại hơi vài câu chứ! >_<
"Sao trước giờ ko thấy con tới nhỉ?"
"Tại con mới biết nhà thôi.
.
"
.
.
.
Cuộc nói chuyện cứ ra rả suốt.
.
Ban đầu, tôi còn dỏng tai nghe họ nói gì, nhưng về sau thì tôi mặc kệ.
"Xong chưa, Giang?"
"Rồi.
.
. đang dọn nè!
"
"Để con vô phụ cô ấy!
"
Ai cần chứ?? -__-
Hắn giật cái mâm lớn trong tay tôi, và đặt lên đó tất cả các đĩa thức ăn tôi đã bày sẵn trên bếp,
rồi cẩn thận bê ra ngoài.
.
.
. .
.
. .
"Chà.
.
. canh hơi mặn nhỉ"
"Ừm.
.
. đúng đó, con bỏ muối quá tay rồi, Giang"
>_<
Tôi tiếp tục lùa cơm, ko đáp tiếng nào.
Dì, dì đang phản bội đứa cháu đã bao năm đồng cam cộng khổ với dì.
.
chỉ vì 1 tên sửa xe! Why?? Why??
"Thịt kho hơi.
.
. "
"NẾU DỞ THÌ ĐỪNG ĂN!
!
!
!
!
!
!
"
Tôi hết chịu nổi đã hét lên, và đứng bật dậy.
Dì Út nhìn tôi bằng đôi mắt mở to,
Còn hắn thì cười và gãi đầu.
.
.
"Thịt kho hơi bị ngon mà!
"
"Con làm sao thế, ngồi xuống ăn đi!
"
".
.
. .
.
. .
.
"
Tôi liếc hắn, người đang cắm đầu xuống mâm cơm và ăn ngấu nghiến,
Như thể đấy là bữa ăn cuối cùng của tên tử tù sắp bị hành quyết. -__-
Cơn giận của tôi có dịu lại chút đỉnh khi thấy điệu bộ ấy,
Nên tôi ngồi xuống.
.
. và tiếp tục ăn. Dù sao, tôi cũng ko dám cãi lời dì. TT__TT
Thực lòng mà nói, ngoại trừ ba tôi ra,
Thì hắn là người duy nhất đã dùng cơm tối chung với 2 dì cháu tôi.
mặc dù rất bực mình, nhưng bên cạnh đó, tôi có cái cảm giác ấm áp khó tả,
Như 1 gia đình.
Hắn đòi phụ tôi rửa chén mới chịu ra về,
Dì tôi bảo cứ vậy cho nhanh, còn dì thì đi vào phòng thay đồ.
.
.
. .
.
. .
Cái gã này, hắn chưa bao giờ rửa chén!
!
! Tôi có thể khẳng định như đinh đóng cột.
Hắn cầm chai nước Sunlight bằng tay phải, tay trái cầm cái chén,
rồi xịt ra đó 1 ít nước rửa chén, dùng miếng moouse quẹt quẹt lên.
.
xong cái nào, hắn lặp lại cho cái tiếp theo.
.
. .
.
Argh!
!
"Ko phải thế!
"
"Hử?"
"Làm thế thì chỉ 1 buổi là hết sạch chai Sunlight rồi"
"Thế.
.
. thì làm sao?"
"Tránh ra coi"
"Yeah!
!
"
Tôi, y như cái cô trên chương trình Thường thức gia đình,
mỗi hành động tôi làm thật chậm, và đều có thuyết minh đàng hoàng.
.
.
Tôi đang dạy cho hắn biết thế nào là.
.
. rửa chén khoa học.
Và thỏa thích sai biểu hắn cất chén bát và lau chùi bồn rửa.
. -_-
Sau 25phút.
.
.
Tôi tiễn hắn ra cửa với lòng sung sướng vô vàn.
cuối cùng, hắn cũng về. ^_^
"Hôm nào ghé chơi nữa hen con"
"Sure!
^^"
>_<
.
.
. .
.
.
"Này"
"Gì?"
"Lần sau mà ko thèm trả lời tin của tôi, thì you sẽ gặp phiền phức đấy!
"
"Hả??"
Hắn cúi chào dì tôi, và chạy biến đi ngay sau đó.
.
.
. Gặp phiền phức à?
"Bạn trai dễ thương đấy"
"Sao ạ?"
"Con may mắn thật, làm dì ganh tỵ quá. "
"Trời.
.
. dì nghĩ bậy rồi.
.
. .
.
"
Dì Út cứ cười tôi mà ko tin rằng, hắn chẳng là gì của tôi cả.
Tôi giải thích mệt mỏi mà vẫn (nói hỗn 1 câu).
.
. như nước đổ đầu vịt. TT__TT
Dì cứ tủm tỉm cười.
.
.