câu đó...
.
"Tui tưởng bà ko muốn gặp Diệu.
.
. "
"Tại sao?"
"Hôm sinh nhật tui.
.
"
"Ah.
. HAHA! ^-^ Tui ko có để ý! Diệu với hắn cũng hay mà.
.
. đằng nào tui với hắn cũng qua cầu gió bay gòi.
"
"Bà ko để ý thiệt àh?"
"Um.
. -___-"
Để ý hay ko để ý, thì chuyện này cũng ko phải do Diệu gây ra,
tôi ko có lý do gì để trách nó, hay giận nó, dù.
.
.
Diệu cũng đã lâu ko gọi điện, nhắn tin.
.
cho tôi như ngày trước.
.
"Ey!
! Anh tui nói bà với anh Huấn dạo này thân nhau lắm.
.
. "
"Thân gì? Là sao?"
"Ẳnh nói 3 người hay đi ăn trưa cùng.
. hai người có vẻ ko còn căng thẳng như trước đây.
"
Thì ra.
.
. Hoàng tử còn nhiều chuyện hơn tôi nghĩ. -__-
Yeah.
.
. đúng là tôi và DJ đã thu hẹp khoảng cách, nhưng.
.
. thế thì cũng đâu có gì đáng nói.
.
Thế giới rộng lớn, chúng tôi lại có duyên.
.
. thì thêm 1 người bạn nghĩa là bớt đi 1 kẻ thù.
.
.
"Sao? Bộ bà chuyển tông qua ổng hả??"
"Nhảm quá. Bà phone cho Diệu đi!
!
"
"Uh.
. ok.
. chờ.
"
Mai rút điện thoại và gọi cho Diệu còn tôi thì dò tên của mấy đứa trong lớp,
kết quả thi kỳ này ẹ quá.
. lớp tôi rớt môn Hình họa lý thuyết cũng gần phân nửa.
.
Phong cũng die luôn.
. phew.
. may mà tôi vừa đủ đậu.
.
"Alo?? Huh?? Ai dzị??.
.
. O_O"
Tôi quay lại khi nghe mấy tiếng ú ớ của Mai,
nó đang nhìn cái điện thoại với vẻ bất ngờ, khó hiểu cùng 2 con mắt thò lõ.
.
"ơ.
.
hơ.
.
. "
"Gì vậy bà già??"
"Máy của nhỏ Diệu.
.
. nó.
.
ko bắt máy mà.
.
. là.
.
"
"Là ai? Sao bà làm tui mệt quá??"
"Kiệt. Chí Kiệt. Gịong của hắn.
.
. "
"Huh??????"
Mai nhìn tôi nửa thương hại nửa khó xử,
trong khi tôi cứ bay lơ lửng với những suy nghĩ ko đầu đuôi.
.
.
C.
K và Diệu.
.
. C.
K và Diệu.
.
. Diệu và C.
K.
.
OMG!
!
! Hắn chỉ mới chia tay tôi chưa đầy 1 tháng!
! với cơn ghen.
.
.
arghhh.
.
.
.
.
. .
.
. .
.
. .
.
. .
.
.
Tôi đi chậm về nhà lúc trời chạng vạng tối,
với 1 tâm trạng ko ra làm sao.
.
Một bóng người đang bước tới lui trước cửa nhà tôi.
1m7.
.
. ốm ốm.
.
. C.
K??????
Hình như là hắn.
.
. Chính hắn!
! Hắn làm gì ở đó??
Tôi siết chặt quai ba lô và hít thở sâu.
.
. tự nhiên, lại hồi hộp.
.
.
Hắn nhìn thấy tôi.
.
. lại giả vờ ko phải đang chờ đợi tôi.
.
.
tỏ ra thản thừng bước quay ra.
.
. đi ngang tôi.
.
.
Tôi cũng vờ như ko quen.
.
.
.
.
. .
.
. .
.
.
Vậy thôi sao.
.
.
"Này.
.
. .
.
. "
Hắn gọi tôi từ phía sau.
.
. và tôi nghe nhịp chân hắn bước lại gần.
.
Tôi vẫn ko quay đầu lại , tim đập thình thịch.
"You.
.
. .
.
. .
.
. "
"Có chuyện gì?"
"You.
.
. tôi muốn nói.
.
. thật ra.
.
. "
[Soledad.
.
. .
]
Chiếc điện thoại chết tiệt. Rung chẳng đúng lúc. >_<
Tôi mặc kệ nó.
"Nói đi.
.
. .
"
"Nghe điện thoại đi"
O___o <___<
Okay.
.
. thì nghe.
.
. .
.
.
"NHỊ TẨU!
! TỚI ĐÂY NGAY, 145F CƯ XÁ THANH ĐA.
. MAU!
! NHỊ CA ĐANG MÊ SẲNG!
!
"
"HUH?? CÁI GÌ?? AI GỌI Đ�"???"
"NHANH ĐI!
!
!
!
! .
.
. "
Cái tên trong điện thoại hét như thể tôi bị điếc.
.
+___+
và tôi cũng theo trớn la to như vậy.
.
.
cuộc nói chuyện với big volume.
.
. TT___TT
Anh ta.
.
. vừa nhắc tới DJ? Nhị ca? Đang mê sảng??
tôi bắt đầu nóng ruột và nhớ tới việc Hoàng tử đã lo lắng.
.
. .
.
. .
.
chuyện gì xảy ra rồi.
.
. oh ko.
.
.
Trong khỏanh khắc, tôi quên mất bạn trai C.
K của mình.
.
đang hình như có ý định giảng hoà,
mà vụt chạy trở ra đầu hẻm gọi taxi tới.
.
. địa chỉ mà tên kia vừa đọc.
.
"Hey.
.
. có chuyện gì thế.
.
. ?"
Tiếng C.
K loãng dần phía sau.
.
.
::Cư xá Thanh Đa::
Địa chỉ 145F. Một căn nhà nhỏ xinh, cửa sắt. Thật ra tôi đã đến đây 1 lần. -__-
[Ting.
.
. ]
Tôi vừa nhấn chuông, thì cái anh chàng đầu đinh xuất hiện.
.
.
với chiếc quần tà lỏn và áo thun ba lỗ,
hấp tấp ra mở cửa và kéo tôi vào nhà.
.
.
Trên chiếc giường hôm trước tôi nằm, giờ là DJ.
.
.
mặt anh tái xanh, mắt nhắm nghiền, mồ hôi đẫm ướt thái dương.
tôi khẽ sờ trán anh ta.
.
. OMG.
.
nóng hổi.
.
.
"Ẳnh sốt cao.
.
. !
!
!
"
"Phải!
! Tui đã làm đủ cách.
.
. mà ko hạ.
.
. "
"Giang.
.
. .
.
. .
.
. "
O__O .
.
DJ vừa gọi tôi.
.
. trong cơn mê.