Bản Hùng Ca Lọ Lem

Bản Hùng Ca Lọ Lem

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Thu Thủy
Trạng thái: Dừng
Lượt xem: 51,970
Đánh giá:                      
Truyện Teen
     
     

Đã qua một tuần , Thủy chán nản ngồi trong phòng xé lịch . Cô đi học đã được 7 ngày rồi nha , mai đã là chủ nhật . Đời học sinh của người ta sao mà tươi đẹp , còn của cô sao mà chán ngắt thế này . Vừa phải giả ngu , cố tình làm sai bài tập , vừa phải dọn vệ sinh sân thể dục không công , lại vừa phải tạo cơ hội cho hơn một nửa giáo viên dạy lớp 11a coi trọng danh lợi chửi mắng mình , cô thấy thật mệt a.

Thời gian cứ thế trôi đi mà cô thì chưa nghĩ ra được cái kế sách gì để cho THPT Sao Mai đoàn kết trở lại . Đây là mục tiêu của cô khii đi học . Người ta đi học để kiếm kiến thức , còn cô đi học để giải quyết mâu thuẫn . Kiến thức sẽ giúp người ta trong cuộc đời , còn mâu thuẫn giải quyết xong cô mới được về nhà a!

!

!

!

Đưa mắt nhìn bầu trời đêm qua khung cửa sổ , Thủy lại thở dài . Từ khi về Việt Nam , cô thở dài không biết đã bao nhiêu lần rồi . Đáng ra một cô bé 17 tuổi đâu có gì phải phiền não nhiều vậy .

- Thủy ơi muộn rồi mau ngủ đi con - Thím duyên ở bên ngoài gõ cửa nhắc nhở .

- Dạ !

!

! - Đáp một tiếng rồi cô mới tắt đèn , lên giường đi ngủ .

Một đêm cứ thế trôi qua …….

Hôm nay là chủ nhật nên Thủy dậy muộn hơn mọi hôm . Khi xuống phòng bếp ăn sáng đã là 9 giờ sáng . Thím Duyên có nói Tiểu Long ghé sang ăn sáng từ lúc 7 giờ , rồi đi đâu rất vội vã . Cô nhún vai tỏ vẻ không quan tâm .

- Hôm nay được nghỉ , con không đi đâu chơi sao ??? Đừng ở nhà xem tivi thế chứ !

!

! - Thím Duyên thấy sau khi ăn xong , cô ngây ngốc ngồi ở phòng khách xem tivi liền nói .

- Con không biết chỗ nào để mà đi .

- Bảo cậu Hải qua đón đi chứ ở nhà làm gì !

!

!

- Anh ấy bận rồi - Cô nhún vai .

Qua một lát thấy ở nhà cũng chán . Thủy lên phòng thay quần áo rồi ra ngoài . Hôm nay trời không được đẹp lắm , bầu trời đục ngầu , gió thổi vi vu đem cái rét đầu đông tràn vào thành phố . Ôm chặt thân mình , Thủy lẻ loi đi dạo trên phố mà không có mục đích . Chẳng biết vì mục đích gì , bất giác cô đã đi gần đến cổng trường . Thủy bật cười tự giễu định quay người trở về thì bị thu hút bởi cửa hàng “ Magic House” .

Thủy bước đến trước cửa hàng , suy nghĩ trong chốc lát rồi đẩy cửa tiến vào . Mấy chiếc chuông bạc nhỏ nhắn vội kêu leng keng báo hiệu có khách mới đến nghe thật vui tai .

Không giống như trong tưởng tượng của Thủy nhưng cũng không khác biệt lắm . Bên trong khá sach sẽ , bàn ghế bày trí rất hợp lý , giản dị mà gần gũi . Trên tường có vẽ mấy nhân vật hoạt hình có phép thuật rất dễ thương . Căn phòng dã tối lại được kết hợp với ánh đèn mờ ảo tạo nên cho mọi người cảm giác thần bí , hồi hộp . Magic House phải không ?? Thủy thích rồi đó .

Quán hôm nay có vẻ không đông lắm , chọn cho mình một chỗ ngồi hợp lý , Thủy bắt đầu xem thực đơn . Chỉ là những món bánh kem , đồ uống bình thường nhưng hình dáng thật đặc biệt . Ví như cô họi một ly trà sữa trân châu vị dâu cùng một đĩa bánh kem socola nhỏ . Thật không ngờ ,

trà thì đỏ như máu nổi lềnh bềnh những hạt trân châu tròn đen , đã thế trà còn được đựng trong một cái ly hình “ đầu lâu ” - với cô hình đầu lâu khá xinh xắn , nhưng với người khác có lẽ là kinh khủng . Còn có chiếc bánh kem socola kia nhỏ xinh là thế giờ đã biến thành một con sâu bự tổ chảnh nằm ngon lành giữa đĩa , trông rợn lông tơ , nhưng Thủy lại cười nhẹ , từ từ thưởng thức đồ ăn .

Có thể vì những khách hàng khác nhìn thấy đồ ăn thức uống có chút “kì lạ” sẽ thoáng giật mình . sợ hãi hay bỏ đi , còn Thủy thì cười thích thú nhấm nháp nên thu hút ngay “ nhân vật quan trọng của quán ” - Bà chủ . Chỉ thấy một cô gái khoảng 25-26 tuổi , khuôn mặt thanh tú , dễ gần tiến đến gần bàn cô.

- Cô bé , chị là chủ quán , có thể ngồi đây chứ ??

- Có thể -Thủy gật đầu

- Em có vẻ thích cách tạo hình của quán chị nhỉ ???

- Vâng , rất độc đáo , mới lạ , cảm giác thật đặc biệt Magic House , một cái tên hay . - Thủy rất hiếm khi khen , mà đã khen thì thứ được khen nhất định xứng đáng .

- Cảm ơn lời khen . Chị tên Ngọc Hà , tín đồ của phép màu . Còn em ? - Chỉ Hà có vẻ là người vui tính .

- Em tên Thu Thủy , cũng là fan của phép màu . Chỉ đã xem Harry Potter ???

- Đương nhiên đã xem -Mắt chị Hà sáng rực lên - Không chỉ xem thôi đâu , chị còn thu thập đủ bộ sách , đủ DVD nữa cơ .

- Vậy sao !

!

- Em có biết chọn bộ Chạng Vạng ???

- Có chứ !

! Chị có biết Luật sư của quỷ ???

- Có , Kì thủ cờ vây thì sao ???

- Bộ đó khá hat , Cửa hàng phù thủy ???

- Cuộc chiến quái vật ??

- Merupuri ??

- Ma cà rồng ??

- Vì sao đưa anh tới ??

- Domon ??

- ……………...

Cứ thế một lớn một nhỏ , một chủ quan , một khách hàng vừa gặp mà đã tựa như thân quen từ lâu , không coi ai ra gì , cười nói bàn luận sôi nổi , hết phim khoa học viễn tưởng lại sang truyện tranh , hoạt hình , tiểu thuyết ,

…….

cứ có liên quan đến viễn tưởng , phép thuật là ok . Một buổi chiều buồn tẻ ngày chủ nhật với Thủy cứ thế trôi đi mau . Khi bên ngoài đã lên đèn , cô mới dời quán trong sự tiếc nuối của chị Ngọc Hà .

Một buổi chiều buồn tẻ ngày chủ nhật với Thủy cứ thế trôi đi mau . Khi bên ngoài đã lên đèn , cô mới dời quán trong sự tiếc nuối của chị Ngọc Hà .

- Phần ăn uống của em hôm nay miễn phí hết , không phải trả tiền .

- Chị Ngọc Hà kiên quyết từ chối cô trả tiền .

- Thế nhưng em đã ngồi rất lâu , lại còn ………

- Coi như quà mừng chị em mình gặp mặt , sau này còn mong em đến nhiều .

- Vậy thế này đi , em sẽ tặng chị bộ sách Harry Potter có chứ kí của J.

K.

Rowling coi như đáp lễ .

- Thật sao ??? Ôi cảm ơn em nha !

!

!

- Không có gì , em đi trước đây , bye !

!

!

- Bye~~

Bên ngoài trời đã tối , không khí có vẻ ẩm lạnh , Thủy suy nghĩ một lát rồi bắt tacxi về nhà .

- Alo Vũ Hải à , anh giúp em tìm 1 bộ Harry Potter có chưa kí của tác giả nha !

!

- <………>

- Có thể thì càng nhanh càng tốt , ngày kia được không ???

- <…….

.

>

- Cũng không có gì , thế nha , bye anh ~~~

Tắt máy , cô ngả lưng nhìn cảnh vật bên ngoài cửa xe . Hà Nội về đêm thật xinh đẹp !

!

! Việt Nam ?? Một cái tên vừa xa lạ lại vừa thân quen với cô . Từ nhỏ cô đã mong ước được về đây rất nhiều lần , nhưng rồi lớn lên , cô thấy nỗi khát khao đó vơi dần đi , cô thấy sao cũng được , ở đâu cũng như nhau cả . Bởi vì .

.

cô luôn một mình .

Cả ngày hôm nay Lê Thần Phong lôi kéo Lê Tiểu Long cùng Hoàng Xuân Diễn đi đấu tay đôi với mấy nam sinh trường khác đến mệt bở hơi tai , giờ ngồi nghỉ ở bar “ Apple ”

- Này , cậu đang trêu đùa con nhỏ Lọ Lem mới đến hả ??? - Thần Phong nửa ngồi nửa nằm trên ghế sô pha trong một căn phòng hát karaoke . lắc lắc lon bia trên tay , hỏi .

Vừa điên cuồng hát xong bài “Face” với Diễn , Tiểu Long có chút mệt , ngồi vật ra ghế , uống một hơi bia Hà Nội mới chép miệng nói :

- Không phải trêu đùa đâu !

!

!

- Cái gì, cậu nghiêm túc hả ?? Với con nhỏ vừa xấu , vừa béo vừa nghèo kiết xác đó ???- Thần Phong bức xuacs ngồi thẳng dậy .

- Có gì hot à ??/- Diễn cũng thôi hát , mở nhỏ nhạc , trở về chỗ ngồi dỏng tai lên hóng chuyện .

- Tớ với Thủy chỉ là bạn bè , nói đúng hơn là tớ muốn làm bạn với cô ấy nhưng cô ấy không chịu .

- Tiểu Long nhún vai , thản nhiên nói .

- Thủy là ai , mỹ nữ sao ???- Diễn hỏi .

- Này , độ hóng của cậu hơi bị cao mà độ chính xác hơi bị thấp đó !

!

! - Tiểu Long khẽ lườm .

- Mỹ nữ gì , là con nhỏ Lọ Lem đó - Thần phong khịt mũi .

- Hả ?? Là con nhỏ khó coi đó , cậu có bị ấm đầu không đấy Long ??? Dạo này tiêu chuẩn xuống thấp vậy - Diễn nói , còn định sờ trán Tiểu long thật .

- Đầu tớ vẫn bình thường - Long đánh mạnh vào cái tay không an phận của cậu bạn , nói - Thủy khá thú vị , muốn tìm hiểu thôi .

- Kinh dị chứ thú vị gì !

!

- Diễn bĩu môi xé lát thịt bò khô ăn - Còn nhớ nhỏ đó mặc bộ đồ xám toàn tập hôm trước không ???- Diễn run lên không biết vì thịt cay hay là do nhớ lại cảnh hôm trước - Quá độc ….

- Hôm vừa rồi tớ gặp cô ta đi dùng cơm với Vũ Hải con trai của Vũ lâm-Vũ tổng giám đốc .

- Thần Phong nói

- Thì sao ???- Long chọn bài hát , lơ đễnh hỏi .

- Ờ …thì có ói chuyện vài câu , cô ta nói muốn gặp thì phải hẹn trước , mà 1 tiếng 2 triệu đó - Phong khinh bỉ nói.

- Oa…Đừng nói cô ta là ….

.

- Câm đi Diễn - Tiểu long ném điều khiển lên ghế , đứng dậy - Tớ về trước đây ….

- Này , nhớ tránh xa nó ra đấy .

.

- Các cậu đừng xen vào việc của tớ , cũng như tớ không xen vào việc củ mấy cậu .

.

- Long bỏ lại một câu rồi đi thẳng .

- Hey Phong , có cần điều tra con nhỏ đó không ???

- Cậu làm đi !

!

- Ok - Diễn vui vẻ nhếch mép .

Hoàng Xuân Diễn Cao 1m75 thuộc cung Bảo Bình , có mái tóc màu đen kèm theo đôi mắt màu cà phê hút hồn , khuôn mặt baby và nụ cười tỏa nắng . Là con trai thứ 2 nhà họ Hoàng với chi nhánh ngân hàng bao phủ khắp Việt Nam , Mỹ,

Thụy Sĩ , Nga và Hà Lan . Có một anh trai đang du học ở Pháp , cậu là con lai , bố người Mỹ , mẹ là người Việt nên Diễn thích về Việt Nam du học đã được 4 năm .

Cậu với ai cũng có thể cười , nhưng cười mà cũng phân ra thật nhiều kiểu , cười lạnh, cười khinh bỉ , cười mỉa mai , cười gian xảo , cười mỉm , cười tươi , và cười dối trá . Mỗi kiểu cười luôn được cậu vận dụng rất thuần thục . Diễn là như vậy đấy , luôn bày ra bộ mặt tươi cười vô hại như ai biết sau mông cậu ta có bao nhiêu đuôi hồ ly .

Ngày thứ 2 lại đến , Thủy tâm trạng hôm nay khá tốt . Cô tung tăng đi học sớm , đến quán Magic House ăn sáng . Mới có 6h15p nên quán chưa có nhiều khách. Chị Ngọc hà vui vẻ cùng Thủy vừa ăn sáng vừa nói chuyện . Gần đến giờ vào lớp cô mới giật mình vội vã chạy đến trường , may mà vào lớp kịp . Ngồi tại chỗ thở dốc , vuốt ngực điều hòa nhịp thở khá ồn khiến cả Thần Phong và Thiên Vũ đều chú ý .

- Cô đúng là heo , ngủ dậy muộn chứ gì , đáng đời - Thần Phong cười mỉa .

Thủy hít một hơi sâu bình ổn lại nhịp thở , không thèm quan tâm cậu ta mà lấy sách ra .

- Cô dám ngó lơ tôi hả - Thần phong trừng mắt .

- …….

-Không trả lời .

- Này con nhỏ Lọ Lem !

- ……….

- Đồ xấu xí !

!

- …….

.

- Cái đồ….

- Ồn ào - Thiên vũ phun ra 2 từ thành công làm bùng nổ chiến tranh thế giới thứ 3.

- Cậu bảo ai ồn ào hả cái tên mọt sách ???- Thần phong quay sang quát Vũ .

- Ngu ngốc !

!

- Ai ngu ngốc hả ??

- Cậu!

!

!

- Tên chết tiệt !

!

- Ngu ngốc .

- Cậu mới là đồ ngu ……

- Ngu ngốc !

!

- A……A….

.

A…….

Shit ! tôi sẽ giết cậu …

Cuộc chiến Lê - Trần lại bắt đầu , ngày nào hai người này không gây gổ với nhau thì heo đã leo cây thành công . Thủy ôm ba lô đứng một góc né đòn , ai oán nhìn 2 tên nam sinh đang vật lộn dưới đất . Lê đại hiệp , Trần lão gia , 2 người làm ơn cho thế giới hòa bình đi có được hay không . Tiết 1 bắt đầu muộn hơn tới tận 20p với Thần phong và Thiên vũ đầu tóc , quần áo rối bời , mặt mũi bầm rập , nhưng ……thật không muốn thừa nhận chút nào , 2 ác ma đó vẫn rất cool .

Các tiết học tiếp theo , người khổ sở nhất chính là Thủy - cái con nhỏ xui xẻo bị ngồi kẹt giữa 2 ác ma một nóng , một lạnh . cô không đầu tiết thì giữa tiết đều bị thầy cô tức giận quát đuổi ra ngoài của đứng . Bởi vì sao ??? Vì cô xui xẻo , vì cô ngồi giữa 2 “hoàng tử ” mà không ai dám đụng .

Thử nghĩ xem , tên Thần phong vò giấy ném Thiên Vũ , Thiên vũ trực tiếp dùng bút ném trả . Cô giáo quát Thủy ra ngoài “gác cửa”. Lê đại hiệp đạp bàn quát lớn , Trần lão gia ngủ gật , …. Cô đều phải chịu tội thay . Thử hỏi công lý ở đâu a ??? Lại còn nhìn thấy bản mặt vênh vaod đắc ý của Thần Phong , thêm khuôn mặt không - cảm -xúc của Thiên Vũ khi cô găp họa , Thủy chỉ muốn tát cho mỗi tên mỗi phát cho hạ hỏa . Cứ đợi đó , đợi cô túm được ông chú chết tiệt của mình , cô sẽ thay hết giáo viên , đập nát cái mặt đẹp trai của 2 kẻ đó cho coi . Quân tử …à nhầm …… tiểu nhân ….

không………là nữ nhân trả thù 10 năm chưa muộn .

Cuối cùng tiết nghỉ trưa cũng đến Tâm tình không tốt , cô cũng không muốn ăn gì , chỉ mua một lon coca và một quả táo rồi lên sân thượng đón gió , nhấm nháp sự tức giận của mình . Quả nhiên mùa đông đến rồi , không khí lạnh tràn về dễ làm tâm tình con người tốt hơn .

Ở một góc khác của sân thượng , Lê Hồng Nhung - bạn gái của Hoàng Xuân Diễn đang ngồi một chỗ hỏi thăm 18 đời nhà cậu ta . Đã hẹn nhau trưa nay lên sân thượng cùng ăn cơm , ai ngờ Diễn lại quên mất , đi theo Thần Phong và Tiểu Long trèo tường ra ngoài ăn cơm quán rồi . Đi mà cũng không thèm gọi cô một tiếng , bạn trai kiểu gì mà chỉ biết mỗi bạn bè .

Đang bực mình thì Nhung nghe thấy tiếng nữ sinh nói chuyện điện thoại .

“Giọng này nghe quen quen….

.

” - Nhung nghĩ , định tiên slaij xem là ai thì nghe được một đoạn đối thoại khá thú vị .

Đang nằm nhìn trời thì Vũ Hải gọi đện đến , lười giữ điện thoại bên tai , Thủy mở loa ngoài luôn , dù sao ở đây cũng chỉ có mình cô ( theo cô nghĩ là vậy ) .

- “Hello ,

nữ hoàng đã ăn cơm chưa ??? ”- Vũ Hải cười hì hì nói .

- Có chuyện gì vui à ??

- “Ừ , tôi mới thay ông già kí được một bản hợp đồng khá ngon .

- Vậy thì chúc mừng ha …

- “ Sao vậy ?? Nghe chẳng có chút thành ý gì cả . Có chuyện gì à??”

- Tâm trạng không tốt . Em đột nhiên không muốn đi học nữa . Ở đây thực sự rất chán!

!

!

!

!

- “Chán gì , theo thông tin tình báo thì ở THPT Sao Mai có 4 hotboy vừa có tài , vừa có tiền lại đẹp trai vô đối nha , mặc dù độ đẹp trai còn kém tôi .

- Đồ tự kỉ . Thế rồi sao ???

- “Trùng hợp hơn là họ học cùng lớp với em đó !

”.

- Là ai vậy ???

- “ Hoàng tử gió Lê Thần Phong ; Hoàng tử băng Trần Thiên Vũ ; Anh hai của trường Lê Tiểu Long ; và cuối cùng là Lãng tử đa tình Hoàng Xuân Diễn .

- Ọe…….

- Thủy tỏ vẻ khinh bỉ - Anh bảo ai cơ ??? Cái lũ đó sao ???Buồn cười !

!

!

- “ Thế không phải à ???”

- Trời …gì mà hoàng tử với lãng tử chứ !

!

! Nghe thấy ớn , cái tên Lê Thần Phong chính là một con tinh tinh bị lửa đốt ở mông , Trần Thiên vũ không khác một con khỉ cao ngạo …….

.

Thủy dừng lại uống một ngụm coca rồi mới khó chịu phê bình tiếp :

- Tên Hoàng Xuân Diễn kia là một con vượn không hơn không kém . Còn lại tên Lê Tiểu Long may ra còn giống đười ươi đã tiến hóa một chút . Nói chung là chẳng ra gì !

!

- “ Em nói thế có lỗi với nhân dân quá !

!

!

! Không phải thế chứ ???” - Vũ Hải tỏ vẻ không tin .

- So với vàng còn thật hơn . nêu không phải sợ chọc phiền toái thì em đã đánh cho lũ đó khóc cha gọi mẹ rồi !

! Chết tiệt !

!

!

- “ Bình tĩnh đi nữ hoàng của tôi ơi !

!

! Mặc dù em mạnh rồi nhưng thái hậu nhà em còn lợi hại hơn . Cố nhịn đi , cùng lắm vài tuần nữa …….

- Anh nói như đúng rồi ấy !

! Vài tuần nữa chắc em chết quá !

!

!

- “ Thật tội nghiệp em nha !

!

! Mà đã cơm nước gì chưa ??? Tôi qua đón đi ăn cơm ??”

- Thôi khỏi , em ăn rồi - Thủy ném lõi táo ra một góc - Anh mau làm việc đi , sắp hết giờ nghỉ trưa rồi đó , đừng để chú Lâm tóm được anh lười biếng .

- “Mặc kệ ông già cố chấp đó đi “.

- Anh dám ….

.

- “ Có gì phải sợ “

Mạnh miệng thế thôi chứ Vũ Hải cũng nhanh chóng tắt máy . Kết thúc cuộc gọi , Thủy ngồi dậy , vươn vai , bỗng cô nhìn thấy gì đó , đôi mày nhíu lại :

- Ai đang ở đó ?? Mau ra đây !

! - Giọng cô sắc lạnh .

Kết thúc cuộc gọi , Thủy ngồi dậy , vươn vai , bỗng cô nhìn thấy gì đó , đôi mày nhíu lại :

- Ai đang ở đó ?? Mau ra đây !

! - Giọng cô sắc lạnh .

- Cậu làm tớ sợ nha …- Lê Hồng nhung cười tủm tỉm bước ra từ một góc khuất .

- Cậu ……là ai ??? - Thủy hỏi

Lê Hồng Nhung lảo đảo suýt té , có đùa không vậy , học cùng lớp với nhau đã hơn 2 tuần , vậy mà cô bé Lọ lem này không biết cô là ai ???Cho dù không để ý bạn trong lớp thì với một người nổi tiếng như cô không thể không biết được !

!

!

!

! Hay cô bạn này đang dùng cách gì đó gây chú ý ???

- Cậu thật không biết tớ ???

- Tớ ….

.

phải biết cậu sao ??

- À.

.

không….

.

- Tớ không biết cậu - Thủy nói chắc chắn - Tớ không muốn biết và cũng không cần biết .

Thủy quay mặt đi , dù sao cũng bị cô bạn nghe hết cuộc nói chuyện , tính cách thật cũng bị lộ , cần gì che giấu nữa , Thủy tỏ thái độ luôn , chẳng tốn công rụt dè hay nhát gan làm gì .

Lê Hồng Nhung không giận mà cười , cô bé Lọ Lem này quả nhiên như lời Tiểu Long nói , rất thú vị , đáng để tìm hiểu . Cô bạn biết tạo vỏ bọc , đeo mặt nạ bảo vệ bản thân , luôn tránh xa phiền phức , biết nhẫn nhịn nhưng lại dũng cảm một mình lập ra phe thứ 4 với bộ đồng phục trọn 3 màu đỏ- đen -xám . Bị phát hiện con người thật , không hoảng hốt , không cầu xin , mà bình tĩnh , lạnh nhạt . Khí chất quả nhiên không tồi , đặc biệt là ẩn sau đôi mắt kính to tròn kia là một đôi mắt tràn đầy tự tin , cao ngạo , sâu không đo được . Hồng Nhung có chút nghi vấn , một cô bé có cốt cách như vậy liệu có thật chỉ là một cô bé Lọ Lem tầm thường hay không ???

- Cậu không biết tớ , nhưng tớ lại biết cậu nha !

!

!

! - Nhung nói .

- …………………- Thủy vẫn quay mặt , không trả lời .

- Cậu là cô bé Lọ Lem mà mọi người đồn đại là người rất may mắn , được ngồi giữa hai chàng hoàng tử -Nguyễn thu thủy !

!

! Tớ là Lê Hồng Nhung , chúng ta kết bạn chứ ???

- ………………….

.

-Thủy không nói gì , chỉ bĩu môi tỏ vẻ bất mãn trước cái câu cô được coi là người may mắn kia .

- Cậu không nói gì tức là đồng ý rồi nha!

!

- Tại sao ???

- Hả ?? À .

.

Đơn giản vì cậu không biết tớ !

!

!

!

Có thể sống trong cái thành phố Hà Nội rộng lớn này mà không biết Lê Hồng Nhung cô là ai thì quả thật rất khó tin , nhưng cô lại tin lời Thủy . Cõ lẽ là do trực giác đi !

!

! Vì Thủy không biết cô , cho nên Nhung mới muốn kết bạn . Tất cả những bạn nữ xung quanh cô chỉ toàn là bọn giả dối , chơi với nhau chỉ vì tiền , một khi tiền hết , chúng sẽ cút thôi .

- Không có hứng thú !

!

!

- Nói rõ hơn là cô không có hứng thử chơi trò tình bạn ở đây !

!

!

!

!

- Đừng lạnh lùng thế chứ !

!

! - Nhung cười thân thiện - Tớ sẽ giữ bí mật chuyện cậu mắng Thần Phong , Thiên Vũ , Tiểu Long , Xuân Diễn , còn cả việc giả yếu ớt nữa ……

- Cậu đang uy hiếp tớ sao ???- Thủy nhìn thẳng vào mắt Nhung .

Mặc dù đã có một lớp kính chặn rồi , nhưng Nhung vẫn không nhịn được mà run lên . Đôi mắt đó …thật lạnh , thật đáng sợ ……

- Tớ ….

- Nhung nghẹn họng .

- Cứ làm gì tùy ý !

- Thủy cười lạnh .

Nói rồi Thủy đứng lên xoay lưng bỏ đi không hề quay đầu lại . Hồng Nhung kinh ngạc nhìn bóng lưng của cô rồi chợt bật cười lớn , một nụ cười vui vẻ đầy sự hoan hỉ . Thủy đúng là người bạn mà bấy lâu nay cô tìm kiếm , nếu bỏ qua một người thú vị như vậy , cô đã không mang họ Lê nữa !

!

!

!

!

Buổi chiều hôm đó chỉ có 3 tiết , văn , anh và tự học . Thủy ôm đầu ngồi ở giữa 2 quả bom hẹn giờ mà toàn thân mệt mỏi rã dời , có ai cứu cô với không !

!

!

!

! Đừng nhìn Trần Thiên Vũ lạnh lùng ít nói mà đánh giá sai bản chất con người , cậu ta cũng không phải hiền lành gì . Dù Lê Thần Phong có quậy phá thế nào đi nữa thì Trần Thiên Vũ cậu cũng xin đáp trả tận tình , thậm chí còn hơn ấy chứ .

Ví như Lê đại hiệp có “ Lỡ tay” phi giấy vào người Trần lão gia , thì ngay lập tức sẽ được đáp trả bằng một cây bút , hoặc nhiều hơn một cây , cũng có thể là cả một cuốn sách dày dã man . Trần lão gia lên bảng , mông “ vừa vặn ” trở thành tầm ngắm cho Lê đại hiệp phi đạn , thì cũng đừng ngạc nhiên khi cả một hộp phần phi thẳng từ trên bảng xuống với tốc độ ánh sáng và đáp ngon lành trên đầu Lê đại hiệp . Trong chai nước khoáng của Vũ có một liều thuốc xổ thì nước của Thần Phong có lẽ chứa lượng thuốc gấp đôi . Vũ đi vệ sinh, cửa bõng nhiên bị khóa , thì Phong ra khỏi phòng vệ sinh bị trượt té u đầu là chuyện bình thường ……… Và còn rất .

.

rất nhiều chuyện mà người bình thường không bao giờ nghĩ ra được lại thường xuyên xảy ra , mấy trò dở hơi của 2 tên dở hơi không kém khiến người ta đang bình thường cũng thành dở hơi luôn .

Đã vậy hai phe đỏ ,

đen cứ hở ra cái là công kích nhau , lúc nào cũng có cái cớ để nhảy vào đấm nhau vài cái , cứ như theo cái kiểu góp vui cho đời nó bớt phẳng lặng ấy . Đúng là giỏi làm cho người khác điên đầu .

Sau 2 tiết học buổi chiều , tết tự học cuối cùng , Thủy không dại gì mà ngồi thu lu trong lớp tham dự mấy trò bất bình thường của cặp đôi Lê - Trần mà chuồn ra ngoài , tìm chỗ thích hợp đọc sách .

Trời quả nhiên không đến nối bỏ quên cô , sau mấy phút dạo vòng quang trường , cuối cùng cô cũng tìm thấy một nơi tuyệt vời . Bên hông một dãy lớp học đã bỏ hoang là một bãi đất trống rất lý tường . Mặc dù đã là cuối thu nhưng bãi cỏ vẫn cứ xanh mượt mà , thảnh thoảng có vài bụi hoa cúc dại . Lại còn có một cái cây bàng khá lớn , thân và cành to lớn , rắn chắc , xem ra đã hơn 30 năm tuổi .

Do ảnh hưởng của thời tiết mà lá bàng đã ngả màu hết cả , thỉnh thoảng vài cơn gió thổi qua vô tình mang lá đi xa cây .

Ồ !

!

Dưới gốc cây có một thiên thần đang ngồi tựa lưng đọc sách . Cái tư thế ngồi sao mà thật hoàn mĩ . Khuôn mặt của thiên thần hoàn mĩ không kém , không một tì vết , làn da trắng sáng cùng với mái tóc màu vàng kim thật hút hồn , xung quanh thiên thần ấy tựa như lan tỏa một luồng ánh sáng màu vàng nhạt .

Thủy bất giác bước lại gần thiên thần đó , lại gần rồi mới thấy hối hận . Đối diện với đôi mắt quen thuộc đó , ánh mắt lạnh băng hờ hững đó Thủy hối hận muốn chết rồi , giờ cô thấy khuôn mặt tuấn tú kia thật đáng ghét , ác ma đội lốt thiên thần mà . Cô muốn chạy cũng không còn kịp rồi ….

Trần Thiên Vũ vs Nguyễn Thuy Thủy một người ngồi vs một người đứng cứ thế nhìn nhau chằm chằm , không ai chịu lên tiễng trước . Cuối cùng Thủy đành bĩu môi nói trước , ai bảo cái mặt lạnh như tiền của cậu ta chẳng có gì để xem chứ !

( đùa chút thôi )

- Chỗ này là lãnh địa của cậu à ???

- ………….

-Không trả lời , chỉ khẽ nghiêng đầu tỏ ý “Phải”.

“ Shit…….

cậu ta có bị câm không chứ ….

” Thủy chửi thầm trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn giả nai - Tớ .

.

tớ không biết chỗ này là hoa đã có chủ ……nhầm….

.

là nơi đã có chủ . Vậy tớ đi trước .

Cô đang cố gắng tránh thật xa tên nguy hiểm này thì cậu ta bỗng dưng lên tiếng , câu nói đầu tiên kể từ khi cô đến đây học :

- Cô đến đây làm gì ???

- Đọc sách - Cô buột miệng nói thật

- Cô có thể ở lại - Vẫn nhìn sách , Thiên Vũ nhàn nhạt nói .

Thủy khóc không ra nước mắt , đành ngoan ngoãn ngồi cạnh cậu ta , lấy sách ra đọc . Cảnh vật ở đây sao bây giờ lại xấu vậy , không gian sao mà im lặng vậy chứ !

!

! Mùi hương bạc hà từ trên người Thiên Vũ tỏa ra làm Thủy thoải mái hẳn . Thấy cậu ta không để ý đến mình , cô khẽ lè lưỡi cười rồi chăm chú đọc sách , không bao lâu tâm hồn đã thực sự hòa nhập vào trang giấy cùng với câu chuyện của riêng mình .

Cô không biết rằng từ khi mình ngồi xuống , từng cái nhăn mày , lè lưỡi hay cười của cô đều không lọt qua được khóe mắt của Thiên Vũ .

Khi Thủy vừa xuất hiện ở bãi đất trống này , Thiên Vũ đã biết rồi nhưng cố ý tỏ vẻ không thấy để xem cô sẽ làm gì . Không hiểu sao nếu Thủy bỏ đi lúc ấy , cậu sẽ tức giận . Vì thế mà cậu không kịp suy nghĩ đã cho phép cô ở lại .

Nơi đây - bãi đất trống này có thể xem là nơi bí mật của riêng cậu , cậu không muốn cho ai biết cũng không muốn chia sẻ với ai . Vậy mà bây giờ lại cho một nữ sinh không tài - không - không tiền ngồi bên cạnh . Thật buồn cười !

!

! Cuối năm lớp 9 , chuyện đó xảy ra , Thiên Vũ đã dự định đi du học nhưng thật không ngờ bố mẹ lại phản đối , ghi danh cậu vào học ở THPT Sao Mai . Đã thế còn chẳng biết vô tình hay cố ý mà cậu và Thần Phong lại cùng lớp . Sóng gió từ vụn vặt đến lớn cứ thế liên tiếp xảy ra , phe cánh cũng tự hình thành . Cậu mệt mỏi lắm rồi , cậu muốn bùng nổ , muốn chạy trốn . Nhưng mà …đi đâu mới được chứ !

!

!

!

Nhìn sang bên cô bé đang ngồi chăm chú đọc sách , không hiểu sao cậu lại thấy yên bình đến kì lạ bất giác mỉm cười .

- Cậu cười thật đẹp !

!

!

!

Đọc sách đã lâu , Thủy ngồi thẳng dậy , vươn vai , không ngờ lại vô tình bắt gặp cảnh “mỹ nam mỉm cười ” khó gặp , bất giác nói ra suy nghĩ .

Thiên Vũ không ngờ Thủy lại ngẩng đầu lên nên không kịp thu lại nụ cười hiếm hoi . Tuy vậy , dáng vẻ si mê cùng lời khen của cô không hề làm cậu chán ghét như với nữ sinh khác mà lại thấy buồn cười , điều đó thật lạ .

Thấy cậu không trả lời , Thủy thở dài tựa lưng vào thân cậy , nhìn trời :

- Cậu cô đơn lắm phải không ???

- Tại sao lại hỏi vậy ??

- Vì xem ra cậu rất ít cười . Người ta nói cười nhiều một chút sẽ sống lâu và trẻ mãi đó !

!

!

- Cô cũng không hay cười !

!

!

- Phải ha ….

.

- Tại sao ???- Thiên Vũ bỗng dưng tò mò về cô gái bên cạnh này .

- Bởi vì cô đơn nên không cười , bởi vì không cần trẻ đẹp , không cần sống lâu thì cười làm gì - Thủy cười có chút chua xót , vô ý nói ra nỗi lòng .

- Cô đơn sao ???- Thiên Vũ thì thào nhắc lại , hỏi cô mà cũng tựa hỏi bản thân mình . Cậu cô đơn sao ??? Hiện rõ vậy ư /???

- A…….

.

Cậu đừng nghe tớ nói nhảm , là ….

là tớ đọc trong sách ấy mà !

!

!

!

!

- Thủy biết mình lỡ lời , vội vàng sửa sai .

- Sách ư ???Vậy cậu đang đọc sách gì ???

- Sách vớ vẩn thôi - Cô muốn giấu nhưng không kịp , đã bị Vũ thấy .

- “ Giấc mộng đêm hè” của Sếch-xpia phiên bản tiếng Anh ??? Cậu đọc được ???- Chẳng trách tại sao Vũ ngạc nhiên , bởi vì tất cả các môn học Thủy đều học bình thường , có môn tiếng anh là đặc biệt dở tệ , sao có thể đọc sách tiếng anh .

- Tớ….

tớ dùng để ngắm chứ đâu biết đọc . Còn cậu , cậu đọc sách ôn thi đại học à ??? Ơ….

đây là sách về ma cà rồng mà !

!

!

- Trả đây !

!

!

Thiên Vũ lấy lại sách , tiếp tục đọc .

Thủy bĩu môi , không thú vị gì cả . Ngoại trừ nụ cười đẹp tựa thiên thần của cậu ta vừa rồi thì chẳng ưa nổi điểm nào hết .

- Sắp tan trường rồi , tớ về trước đây , tạm biệt !

!

!

Thủy đeo ba lô , ôm cuốn sách chạy một mạch dời đi . Thiên vũ gãi gãi mũi , cậu có đáng sợ thế sao ??? Nhìn dáng vẻ chạy lạch bạch của cô mà Thiên Vũ phì cười , lắc đầu bất lực , ai nói cứ béo là xấu , béo vẫn dễ thương mà …. Bỗng cậu phát hiện ở chỗ vừa nãy của cô có một cuốn sổ màu đen . Nhật kí sao ??? Chắc là cô vô tình đánh rơi khi nãy . Cậu cầm lên , đợi khia nào thì trả lại cho co vậy . Chợt , Thiên Vũ nhíu mày , từ khi nào bản thân lại tốt bụng như vậy ??

Tan học , trở về ngôi biệt thự ấm cúng có ba mẹ của mình . Trần Thiên Vũ ngồi vào bàn ăn dùng bữa tối cùng gia đình , nghe bố mẹ kể chuyện , thỉnh thoảng xen vào một hai câu . Trần Thiên Vũ - Là đứa con trai độc nhất nhà họ Trần - Là người kế nhiệm hợp pháp của tập đoàn Trần thị chuyên đầu tư bất động sản lớn trong tương lai . Cao 1m80 , thuộc cung Bạch Dương , chỉ số IQ khá cao nhưng EQ lại thấp đến không chịu được . Tính tình lạnh lùng , ít nói , lạnh nhạt với mọi thứ , nhưng bố mẹ -ông bà Trần lại khá nhiệt tình , trẻ con và nhiều chuyện .

Sau bữa tối , cậu đi tắm rồi vào bàn học đọc sách , bỗng nhớ đến cuốn nhật ký ban chiều , đấu tranh tư tường mãi cuối cùng quyết định mở ra đọc , đọc xong mới thấy hối hận vì cả đêm cậu mất ngủ .

…………………………………………………………………………………………………….

.

Trang đầu tiên .

Tôi tên là Thu Thủy . Đây là một cuốn nhật ký .

Trang thứ hai

Hôm nay bắt đầu viết nhật ký rồi !

!

!

Trang thứ ba

Đừng có lất sang trang sau đó !

!

!

Trang thứ 4

Đã bảo đừng có lật mà !

!

Trang thứ 5

Không cho phép xem trang kế tiếp !

!

!

Trang thứ 6

Đã lật sang rồi sao ??? Thật đáng ghét !

!

!

Trang thứ 7

Tôi không muốn đi học nữa ….

Thật sự tôi rất ghét cái trường sao mai quỷ quái kia . Hừ ….

Còn cả cái bộ tứ phiền phức kia nữa ….

.

Gì mà hotboy , gì mà hoàng tử với lãng tử chứ !

!

!

CMN…. đều là một lũ vượn , khỉ , tinh tinh , đười ươi cả , làm cao gì chứ !

!

! Cái con khỉ và tinh tinh nhồi 2 bên trái phải của tôi suốt ngày lên cơn . Bà mà không phải nhịn , bà đã cho các con yên nghỉ lâu rồi , cứ đợi đó …Rồi có ngày tôi đốt trường sau đó phủi mông bỏ đi !

!

!

!

!

………………………………………………………………………………………………………

Nhật ký tạm thời chỉ viết như vậy . Thiên Vũ dở khíc dở cười đi vào giấc mộng . Xem ra cô bé Lọ Lem này cá tính khác xa cậu tưởng tượng Chà .

Chà .

.

đáng mong chờ đây !

!

!

Magic House- Ngôi Nhà Phép Thuật . Với những người khác không biết thế nào , nhưng với Thủy , từ khi cô bước vào quán , phép màu đã thực sự đến với cô , trong đêm tối , vòng quay của sự diệu kì vô thức chuyển động . Và món quà ra mắt chính là “ nụ cười của hoàng tử băng ” .