Động tác của Chu Khinh Ngữ khựng lại.
Cô ấy rất thích Bùi Dục Bạch, chỉ hận không thể ở bên anh ta 24 giờ, đương nhiên cô ấy không muốn bỏ lỡ buổi hẹn hò với Bùi Dục Bạch.
Nhan Hề nhận ra sự do dự của Chu Khinh Ngữ, giả vờ mạnh mẽ: " Cậu đi đi, thích bạn trai của bạn cùng phòng cũng không phải chuyện gì to tát! Tớ tự lo được!
"
Nhan Hề nói xong, mắt lại đỏ hoe, nước mắt trực trào ra nhưng cô cố nhịn không để chúng rơi xuống.
Chu Khinh Ngữ ngạc nhiên: "Cô gái đó còn là bạn cùng phòng của cậu sao? Bây giờ cậu ở ký túc xá, không phải về là gặp cô ta sao?"
Nhan Hề cúi đầu, vô thức nghịch ngợm góc áo: "Không sao đâu, một tuần nay tớ đã quen rồi, chuyện của cậu vẫn quan trọng hơn. Tớ là bạn thân nhất của cậu, sao tớ có thể làm lỡ cậu được?"
Một tuần, hóa ra chuyện này đã xảy ra một tuần rồi.
Bởi vậy mấy hôm trước Chu Khinh Ngữ liên lạc với Nhan Hề, Nhan Hề trả lời đều rất chán nản, hóa ra lúc đó cô đã thất tình! Mà cô ấy là bạn thân nhất của Nhan Hề, mãi đến hôm nay thấy Nhan Hề bị người ta tạt nước lạnh, cô ấy mới biết được sự thật!
Chu Khinh Ngữ đau lòng đến khó chịu, nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của Nhan Hề, càng thấy không dễ chịu.
Nhan Hề trước giờ vô tư vô lo, từ bao giờ lại đáng thương như vậy?
Chu Khinh Ngữ tuy không có nhiều kinh nghiệm yêu đương nhưng khi xem video ghép đôi Bùi Dục Bạch và Diệp Lạc Y, cô ấy cũng thấy buồn, điều này khiến cô ăy hiểu rất rõ nỗi đau thất tình, trước đây mỗi lần Bùi Dục Bạch từ chối mình, Nhan Hề đều ở bên cạnh cô ấy, vậy mà lần này cô ấy đang làm gì?
Bạn thân cần mình như vậy, cô ấy còn nghĩ đến chuyện hẹn hò gì chứ?
Lúc thất tình là lúc khó chịu nhất, đương nhiên phải ở bên cạnh bạn thân rồi!
Chu Khinh Ngữ lập tức tắt lời nhắc nhở trên điện thoại: "Không sao, chỉ là một buổi hẹn hò thôi, dù sao thì mấy ngày sau tớ cũng sẽ ở bên anh ấy, lúc này cậu vẫn quan trọng hơn!
"
Nhan Hề nhìn Chu Khinh Ngữ, những giọt nước mắt đọng trên vành mắt cuối cùng cũng không nhịn được, từng giọt rơi xuống như hạt ngọc.
Chu Khinh Ngữ lau nước mắt trên má Nhan Hề: "Khóc vì đàn ông không đáng! Đi, để chị đây dẫn cậu đi mua sắm! Không có niềm vui nào mà tiền không mua được! Nếu không được thì cứ tiêu nhiều tiền hơn!
"
Nhan Hề: " Được!
"
.
Trung tâm thương mại Hồng Thụy là khu thương mại cao cấp nhất ở Hải Thành, tầng một của trung tâm thương mại toàn là cửa hàng xa xỉ.
Chu Khinh Ngữ kéo Nhan Hề vào một cửa hàng bất kỳ, cô nhân viên chào đón cúi chào 90 độ, chào đón hai người.
Nhan Hề bị Chu Khinh Ngữ đẩy đi, lấy một chiếc váy trắng vào phòng thay đồ.
Vừa đóng cửa phòng thay đồ, trong đầu vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống——
[Ting! Ngăn cản Chu Khinh Ngữ và Bùi Dục Bạch hẹn hò, chỉ số may mắn của Chu Khinh Ngữ tăng 1 điểm]
"Chỉ số may mắn?"
Nhan Hề chớp chớp mắt. Cô nhớ khi hệ thống xuất hiện cũng đã nhắc đến thứ này, nói rằng nam nữ chính là "Con cưng của thần may mắn.
"
Mặc dù chỉ là hệ thống vai phụ nhưng hệ thống vẫn kiên nhẫn giải đáp thắc mắc của Nhan Hề: [Chỉ số may mắn là chỉ số quan trọng trong tiểu thuyết, danh tiếng và tiền tài đều là biểu hiện của may mắn. Còn nam nữ chính trong tiểu thuyết sẽ cướp đi cơ hội của các nhân vật phụ, thực chất là cướp đi may mắn của cô ấy.
]
[Chu Khinh Ngữ vì yêu Bùi Dục Bạch nên đã cho anh ta tiền bạc và nguồn lực, may mắn của cô ấy đã bị Bùi Dục Bạch hút mất.
]
[Trên thực tế, mỗi lần Chu Khinh Ngữ đi theo cốt truyện tiểu thuyết, cô ấy đều mất đi may mắn, còn cô ngăn cản cốt truyện, may mắn của Chu Khinh Ngữ tự nhiên sẽ hồi phục!
]