Bàn Ti Động 38 Hào

Bàn Ti Động 38 Hào

Cập nhật: 05/04/2024
Tác giả: Vệ Phong
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 160,565
Đánh giá:                        
Huyền Huyễn
     
     

“Sư phó? Sư phó?”

Ta giương mắt nhìn hắn.

“Ngươi nghĩ cái gì thế? Ta hỏi ngươi kìa.

Ta cúi đầu.

Thật sự là, chuyện không hay ho.

Bàn tay ta nắm chặt, lại buông ra.

Xa xa, vị trí nhà kho phía sau truyền đến một tiếng thét chói tai.

Hôi Đại Mao sửng sốt, sau đó tay ta vẫy, một sợi tơ từ ẩn mà hiện, mảnh hơn sợi tóc không bao nhiêu, kéo căng, từ đằng xa kéo về đây.

Kéo tới, là một con nhện tinh mãnh liệt giãy giụa không ngớt.

Ta nhận ra, nàng chính người là ngày hôm qua, nói hâm mộ ta.

Nàng vốn giãy dụa rất lợi hại, sau khi bị tơ nhện kéo qua chỗ rẽ, nhìn thấy ta và Hôi Đại Mao ngồi dưới hành lang uống trà, nàng ngược lại không giãy giụa nữa.

Cũng đúng, bị thấy mất rồi, giãy giụa hơn nữa cũng giãy không ra.

Đại Mao sửng sốt, nhìn nhìn ta, lại nhìn nhìn con nhện bị trói kéo tới.

Lúc này ta nghĩ lại là chuyện chẳng liên quan chút nào.

Trước kia, ta từng đặt tên cho đám nhện, có điều các nàng phần lớn không hài lòng. Ta cho rằng những cái tên này rất hay mà, hoàn toàn chiếu theo quy phạm của thời đại này, Phương Thục Trinh Tĩnh các loại, có gì không tốt? Ít nhất hay hơn so với chúng ta vào Đào Hoa quan, sư tỷ cho mỗi người một cái số thứ tự chứ? Vì các nàng đều nói không thích, về sau ta cũng không lôi thôi nữa, với lại, ta cũng thực sự không nhớ được những cái tên Phong Hoa Tuyết Nguyệt của các nàng…

Tỷ như bị kéo tới trước mắt này, ta nhìn chằm chằm hơn nửa ngày, mới nhớ ra nàng tên là Tuyết Trúc.

Tên rất kỳ quái.

Trong tay nàng còn đang nắm nửa cái tay nắm gỗ, chính là cái trên cửa nhà kho, sau đó, có lẽ là vừa rồi khi bị tơ nhện cuốn lấy giãy giụa quá lợi hại, móng tay có hai cái bị bung ra, đang rướm máu.

“Ngươi làm cái gì vậy?” Đại Mao đứng dậy.

“Ta… Ta đi qua đằng sau, nhìn thấy…” Nàng hoảng loạn giải thích, hai mắt đẫm lệ mê ly, điềm đạm đáng yêu: “Ta chính là đi qua, kết quả đột nhiên bị tơ nhện trói lại… Tỷ tỷ, ta không làm chuyện xấu, ta không làm gì!

“Ừ, ngươi phải trèo lên cái thang ba tầng, qua cầu độc tuyến, còn phải nắm dây thừng đu trên không, mới có thể nắm được cái tay nắm cửa này…”

Đi qua? Là ta quá ngốc hay là nàng quá ngốc? Loại lấy cớ này ai tin chứ.

Nàng ngậm miệng lại.

Đại Mao hung tợn trừng nàng.

Nàng quay đầu đi, không giải thích nữa, cũng không xin tha.

“Ngươi là đồ vong ân phụ nghĩa…”

“Vong ân của ai? Phụ nghĩa của ai?” Nàng the thé nói, bộ dáng dịu ngoan bình thường toàn bộ không thấy: “Nàng xua đuổi chúng ta giống như mèo chó nuôi! Vẫy thì đến gọi thì đi! Cho dù ở nơi khác chúng ta cũng sẽ không đói chết! Đi theo nàng có chỗ tốt gì?”