Nó vào mang một đống socola và bánh ngọt ra ăn ,
may Hắn không ở nhà ,
nếu ở nhà thì Hắn sẽ cấm Nó ăn những thứ có chất béo này a-cach...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
cánh cửa được mở ra ,
Hắn vừa về bước vào phía Nó ,
lấy tay nới lỏng calavat khuôn mặt nhìn qua Nó lộ ra vẻ cưng chiểu nhưng dừng lại ở đám sôcola và phần bánh kẹo
Nó quay lại nhìn Hắn khuôn mặt đơ một lúc
-Bé con : Hắn nói có phần giận giữ
Nó vội đứng ra khỏi ghế
-Chú .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
: Nó nói nhỏ như con thỏ con phạm lỗi ,
không dám ngưởng mặt lên nhìn Hắn
hắn ra phía bàn hất hết đám thức ăn xuống dưới đất không thương tiếc
-ta bảo bao nhiêu lần là con không được ăn những thứ này rồi hả: Hắn quát
Nó im re
Nó thật là không biết điều ,
từ nhỏ vì hắn nuông chiều Nó quá mà Nó bị bệnh tiểu đường không nên ăn những thứ quá ngọt mà Nó không chịu nghe lời
-Hãy tự ở đó mà kiểm điểm lại mình đi: Hắn ra ngoài đóng cửa lại
----RẦM.
.
.
.
.
.
.
.
Nó ở đó lo lắng nhìn đám thức ăn xong vội chạy qua phòng Hắn nhưng Hắn đã đóng cửa lại
-Chú à con xin lỗi mà ,
lần sau con không như vậy nữa : Nó nói ở ngoài cửa xin lỗi Hắn nhưng bên trong Hắn không trả lời
ở bên ngoài Nó cứ lặp lại câu nói đó cho đến khi Hắn ra
-chú: Nó bám lấy cánh tay Hắn nhưng bị Hắn hất ra