Rầm ...
.
rầm.
.
.
Chiếc bàn bida hạng sang bị hất đổ , bóng rơi tung tóe . Bên trên là hai dáng người nhỏ nhắn, thanh mảnh với mái tóc đen dài đậm chất á đông , gương mặt đẹp tựa thiên thần lại mang đôi nét quỷ dị lạ lùng , đối diện là khoảng 5 - 6 tên con trai to xác , mặt mày trông có vẻ hung tợn.
-Chúng mày muốn gì ? - Một tên trong đám đó cất tiếng , giọng có vẻ hách dịch
-Muốn gì ? - Nó nhếch mép cười , nụ cười như ẩn như hiện , lại mang nét quyễn rũ lạ thường .
-Tụi mày động đến học sinh trường tụi tao giờ còn hỏi . - Cô
-Thì sao , mấy cô em muốn gì ? - Tên đó không biết trời đất là gì vẫn cứng miệng hỏi
-Không biết ? - Một nụ cười quỷ dị lại xuất hiện trên gương mặt hai người.
-Vậy để ta cho chúng mày biết
Tiếp theo sau đó không nói ai cũng biết , đường đường là nữ quái huyền thoại của thành phố , với bọn tép riu này thấm vào đâu . Nó đột nhiên không nói nữa , tiến lên vài bước , bọn đó thấy thế liền động thủ nhưng nó nhanh hơn , một cước đá bay hắn , tiếp theo cô sút cho tên bên cạnh một cú vô - lê đẹp mắt , cứ đà đó chỉ trong hai phút , năm tên đó đã nằm la liệt dưới đất . Nó phủi tay , xách cổ tên béo nằm sải lai dưới đất với tư thế đẹp mắt nhất , gằn giọng :
-Nên nhớ rõ mặt chị đây nhé cưng , từ nay về sau nhớ chừa mặt chị ra nhé , không thì .
.
. - Nó kéo dài giọng , đồng thời đưa tay lên kéo thành đấu chém ngang . Tên đó xanh mặt , gật đầu lia lịa , lắp bắp :
-Nhớ .
.
.
nhớ rồi ạ.
Nghe câu trả lời như ý , nó mở nụ cười , ra dấu cho cô, sau đó cả hai lên hai chiếc mô tô phân khối lớn yêu dấu , phóng vụt đi .
.
.
- Ánh Dương , đua đi , lâu rồi chúng ta không thử. - Nó gợi ý , kèm thêm cái liếc mắt thách thức
-Oke . - Co ra dấu rồi đáp lại ánh mắt nó bằng một nụ cười tự tin , thế thôi chứ ai chả biết là cô dù gì thì cũng thua cho xem , haizz.
. trách con tác giả thôi a , hắc hắc (=.
=)
Lập tức hai con mô tô phóng như điên trên đường quốc lộ đông đúc , bóp nát bao trái tim yếu ớt của các bác tài xế nhát gan . Đang hăng thì :
-Tuýt.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Sở cảnh sát .
.
-Vâng ạ , tôi biết rồi . - viên cảnh sát lau mồ hôi trên trán , nhỏ giọng thưa với người đầu bên kia dây , không ai khác - chính là hắn - giám hộ " tội nghiệp " của Băng tỷ tỷ . Hai tỷ ta ung dung ngồi bắt chân lên bàn làm việc của cảnh sát , thích thú xoay xoay cái bút trên tay vừa nghe được như thế thì không thèm đợi ai nhắc nhở , ung dung ra về, còn không quên tặng cho tên cảnh sát lúc nãy một nụ cười đậm sát khí làm hắn suýt nữa tè ra quần .
.
.
.
.
Biệt thự của hắn .
.
.
Hắn thả người tự do xuống ghế , xoa xoa thái dương , hắn cực kỳ đau đầu , ai biểu con mèo hoang đó cứ hết lần này đến lần khác mang rắc rối cho hắn , đúng thật là .
.
.
Lại còn chuyện công ty , bao nhiêu công việc dồn lại cần hắn giải quyết , tất cả chỉ tại lão già nhà hắn bát hắn đi làm cái việc vô bổ này , nhưng kể ra cũng đáng , nhờ đó mà hắn mới quen được con mèo nhỏ đó , mới cho hắn biết được cảm giác thế nào là muốn độc chiếm một người là như thế nào. Nghĩ đến nó , hắn lại nở nụ cười ôn nhu , con mèo nhỏ đó , nhất định hắn phải có được .
.
.