Chương 1 - Bạo Quân Vô Địch Ra Tù!
Chương 2 - Người Phụ Nữ Này Đang Chơi Đùa Với Lửa Đấy!
Chương 3 - Bàn Điều Kiện Với Tao? Mày Không Đủ Tư Cách
Chương 4 - Tao Không Muốn Làm Bẩn Tay Của Mình, Mày Tự Sát Đi
Chương 5 - Kẻ Đối Chọi Với Tao, Đều Sẽ Không Có Đường Sống
Chương 6 - Kiêu Ngạo
Chương 7 - Náo Động
Chương 8 - Hung Ác
Chương 9 - Lấy Thân Báo Đáp
Chương 10 - Thẩm Vấn
Chương 11 - Rác Rưởi
Chương 12 - Võ Sư
Chương 13 - Vòng Vo
Chương 14 - Bán Bộ Tông Sư
Chương 15 - Chân Khí Ly Thể
Chương 16 - Triệu Vô Cực
Chương 17 - Cẩu Thẳng Tự
Chương 18 - Mất Tích
Chương 19 - Vó Ngựa
Chương 20 - Đi Chết Đi
Chương 21 - Hắc Bạch Vô Thường
Chương 22 - Bắt Máy
Chương 23 - Mừng Thọ
Chương 24 - Một Tầm Cao Hơn
Chương 25 - Đại Khai Sát Giới
Chương 26 - Máu Chảy Thành Sông
Chương 27 - Cảnh Cáo Lần Hai
Chương 28 - Quyền Lực Tối Cao
Chương 29 - Nguy Kịch
Chương 30 - Mị Sát Tà Cổ
Chương 31 - Đặc Biệt
Chương 32 - Phấn Khích
Chương 33 - Bán Đấu Giá
Chương 34 - Thực Lực
Chương 35 - Tấn Công
Chương 36 - Lừa Gạt
Chương 37 - Múa Rìu Qua Mắt Thợ
Chương 38 - Tông Sư Ngự Linh
Chương 39 - Tia Sáng Lạnh Lẽo
Chương 40 - Ngu Xuẩn
Chương 41 - Bức Tranh Cửu Long
Chương 42 - Bị Từ Chối
Chương 43 - Nhiệt Liệt Vỗ Tay
Chương 44 - Tĩnh Lặng
Chương 45 - Tên Kia Điên Rồi Sao?
Chương 46 - Có Chuyện Gì Vậy?
Chương 47 - Còn Sống Là Tốt Rồi
Chương 48 - Trọng Thương Sắp Chết!
Chương 49 - Chết Vinh Còn Hơn Sống Nhục
Chương 50 - Gián Điệp
Chương 51 - Còn Thất Thần Gì Vậy?
Chương 52 - Trên Bản Đồ Có Chất Độc!
Chương 53 - Toàn Bộ Xong Đời Rồi!
Chương 54 - Toàn Bộ Xong Đời Rồi!
Chương 55 - Không Giả Ngầu Thì Sẽ Chết Sao?
Chương 56 - Khẩu Khí Lớn Lắm
Chương 57 - Thật Sự Là Như Thần Binh Trời Giáng!
Chương 58 - Bọn Họ Là Ai Vậy
Chương 60 - Không Bằng Cầm Thú
Chương 61 - Đe Dọa!
Chương 62 - Anh Quả Thật Vô Liêm Sỉ
Chương 63 - Anh Có Bán Không?
Chương 64 - Chẳng Lẽ Là Bay Xuống?
Chương 65 - Chỉ Là Muốn Ghé Thăm
Chương 66 - Công Trường Xảy Ra Sự Cố
Chương 67 - Ngăn Cũng Không Ngăn Được
Chương 68 - Có Rất Nhiều Máy Bay!
Chương 69 - Một Phút?
Chương 70 - Cao Thủ Hàng Thật!
Chương 71 - Chia Cho Tôi Một Phần
Chương 72 - Nói Cô Yêu Tôi Đi!
Chương 73 - Thực Sự Là Siêu Nhân À
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Để Tôi Giúp Cậu Siêu Thoát
Chương 76 - Em Thực Sự Đã Hồi Phục Rồi!
Chương 77 - Không Đủ Chỗ?
Chương 78 - Tiếng Quỷ Khóc Sói Gào
Chương 79 - Muốn Chết À!
Chương 80 - Làm Sao Có Thể Chịu Nổi?
Chương 81 - Quái Quỷ Gì Thế Này!
Chương 82 - Cải Tà Quy Chính
Chương 83 - Không Có Chuyện Gì Chứ?
Chương 84 - Tâm Trạng Vô Cùng Tốt Đẹp
Chương 85 - Không Có So Sánh Thì Không Có Đau Thương
Chương 86 - Lần Thứ Hai Bị Giết!
Chương 87 - Động Đất
Chương 88 - Miễn Khỏi Chết Là Được Rồi!
Chương 89 - Cầu Vồng
Chương 90 - Chỉ Có Thế À
Chương 91 - Làm Sao Có Thể Như Vậy?
Chương 92 - Sự Cô Đơn Bắt Nguồn Từ Sự Vô Địch!
Chương 93 - Mày Không Xứng
Chương 94 - Vô Địch Vô Song!
Chương 94 - Vô Địch Vô Song!
Chương 1 - Bạo Quân Vô Địch Ra Tù!
Chương 2 - Người Phụ Nữ Này Đang Chơi Đùa Với Lửa Đấy!
Chương 3 - Bàn Điều Kiện Với Tao? Mày Không Đủ Tư Cách
Chương 4 - Tao Không Muốn Làm Bẩn Tay Của Mình, Mày Tự Sát Đi
Chương 5 - Kẻ Đối Chọi Với Tao, Đều Sẽ Không Có Đường Sống
Chương 6 - Kiêu Ngạo
Chương 7 - Náo Động
Chương 8 - Hung Ác
Chương 9 - Lấy Thân Báo Đáp
Chương 10 - Thẩm Vấn
Chương 11 - Rác Rưởi
Chương 12 - Võ Sư
Chương 13 - Vòng Vo
Chương 14 - Bán Bộ Tông Sư
Chương 15 - Chân Khí Ly Thể
Chương 16 - Triệu Vô Cực
Chương 17 - Cẩu Thẳng Tự
Chương 18 - Mất Tích
Chương 19 - Vó Ngựa
Chương 20 - Đi Chết Đi
Chương 21 - Hắc Bạch Vô Thường
Chương 22 - Bắt Máy
Chương 23 - Mừng Thọ
Chương 24 - Một Tầm Cao Hơn
Chương 25 - Đại Khai Sát Giới
Chương 26 - Máu Chảy Thành Sông
Chương 27 - Cảnh Cáo Lần Hai
Chương 28 - Quyền Lực Tối Cao
Chương 29 - Nguy Kịch
Chương 30 - Mị Sát Tà Cổ
Chương 31 - Đặc Biệt
Chương 32 - Phấn Khích
Chương 33 - Bán Đấu Giá
Chương 34 - Thực Lực
Chương 35 - Tấn Công
Chương 36 - Lừa Gạt
Chương 37 - Múa Rìu Qua Mắt Thợ
Chương 38 - Tông Sư Ngự Linh
Chương 39 - Tia Sáng Lạnh Lẽo
Chương 40 - Ngu Xuẩn
Chương 41 - Bức Tranh Cửu Long
Chương 42 - Bị Từ Chối
Chương 43 - Nhiệt Liệt Vỗ Tay
Chương 44 - Tĩnh Lặng
Chương 45 - Tên Kia Điên Rồi Sao?
Chương 46 - Có Chuyện Gì Vậy?
Chương 47 - Còn Sống Là Tốt Rồi
Chương 48 - Trọng Thương Sắp Chết!
Chương 49 - Chết Vinh Còn Hơn Sống Nhục
Chương 50 - Gián Điệp
Chương 51 - Còn Thất Thần Gì Vậy?
Chương 52 - Trên Bản Đồ Có Chất Độc!
Chương 53 - Toàn Bộ Xong Đời Rồi!
Chương 54 - Toàn Bộ Xong Đời Rồi!
Chương 55 - Không Giả Ngầu Thì Sẽ Chết Sao?
Chương 56 - Khẩu Khí Lớn Lắm
Chương 57 - Thật Sự Là Như Thần Binh Trời Giáng!
Chương 58 - Bọn Họ Là Ai Vậy
Chương 60 - Không Bằng Cầm Thú
Chương 61 - Đe Dọa!
Chương 62 - Anh Quả Thật Vô Liêm Sỉ
Chương 63 - Anh Có Bán Không?
Chương 64 - Chẳng Lẽ Là Bay Xuống?
Chương 65 - Chỉ Là Muốn Ghé Thăm
Chương 66 - Công Trường Xảy Ra Sự Cố
Chương 67 - Ngăn Cũng Không Ngăn Được
Chương 68 - Có Rất Nhiều Máy Bay!
Chương 69 - Một Phút?
Chương 70 - Cao Thủ Hàng Thật!
Chương 71 - Chia Cho Tôi Một Phần
Chương 72 - Nói Cô Yêu Tôi Đi!
Chương 73 - Thực Sự Là Siêu Nhân À
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Để Tôi Giúp Cậu Siêu Thoát
Chương 76 - Em Thực Sự Đã Hồi Phục Rồi!
Chương 77 - Không Đủ Chỗ?
Chương 78 - Tiếng Quỷ Khóc Sói Gào
Chương 79 - Muốn Chết À!
Chương 80 - Làm Sao Có Thể Chịu Nổi?
Chương 81 - Quái Quỷ Gì Thế Này!
Chương 82 - Cải Tà Quy Chính
Chương 83 - Không Có Chuyện Gì Chứ?
Chương 84 - Tâm Trạng Vô Cùng Tốt Đẹp
Chương 85 - Không Có So Sánh Thì Không Có Đau Thương
Chương 86 - Lần Thứ Hai Bị Giết!
Chương 87 - Động Đất
Chương 88 - Miễn Khỏi Chết Là Được Rồi!
Chương 89 - Cầu Vồng
Chương 90 - Chỉ Có Thế À
Chương 91 - Làm Sao Có Thể Như Vậy?
Chương 92 - Sự Cô Đơn Bắt Nguồn Từ Sự Vô Địch!
Chương 93 - Mày Không Xứng
Chương 94 - Vô Địch Vô Song!
Chương 94 - Vô Địch Vô Song!
"Mày, mày là tông sư! Làm sao có thể?"
Điêu Thủ Huyết Đồ mổ to mắt, vô cùng kinh hãi.
'Ghê tởm!
Thế mà thẳng nhóc này lại luôn che giấu thực lực trước khi động thủ.
Khí thế của Điêu Thủ Huyết Đồ giống như một quả bóng cao su xì hơi, tiêu tan trong nháy mắt
"Ha ha, Điêu Thủ Huyết Đồ, bây giờ biết rồi à, vừa rồi là ai tự cao tự đại như thế?”
Diệp Phàm chậm rãi đứng dậy chuẩn bị thanh lý Điêu Thủ Huyết Đồ.
Vừa rồi đối phương đã động sát tâm đối với mình, cho anh có lý do để động thủ
Đỗ Chính Bằng ở trong góc tường nhìn thấy cảnh này, đôi mắt tràn đầy hy vọng của anh ta lại trở nên xám xịt.
Nhìn thấy ngài Điêu như vậy thì biết ông ta cũng không phải đối thủ của thằng nhóc đó,
Hôm nay e là mình hắn phải chết không thể nghi ngờ.
"Hu hu hu...
.
"
Trong cơn tuyệt vọng, Đỗ Chính Bắng càng bật khóc không có chút hình tượng gì.
"Hừ! Không ngờ lão phu vậy mà lại nhìn làm, nhưng mày cho rằng tao sẽ sợ sao?"
Điêu Thủ Huyết Đồ nhanh chóng bình tĩnh lại.
Ông ta nhanh chóng lấy ra một viên đan dược có. kích thước bằng quả bóng bàn rồi trực tiếp há miệng nuốt xuống.
Trong một khoảnh khắc, một lưồng khí tức cưng bạo còn mạnh hơn gấp mấy lần trước đó bộc phát từ cơ thể Điêu Thủ Huyết Đồ.
“A!
"
Hai mắt Điêu Thủ Huyết Đồ đỏ hoe, hét lớn.
Cơ thể ông ta cũng bắt đầu sưng lên, máu tươi không ngừng rỉ ra từ các lỗ chân lông.
Chẳng mấy chốc ông ta đã thành một người máu. Trông gớm ghiếc và đáng sợ.
Diệp Phàm cau mày.
"Bạo Huyết Đan!
"
Đây là loại thuốc có thể tạm thời nâng cao tu vi, nếu bán bộ tông sư ăn vào thì trong nháy mắt có thể, có được chiến lực của tông sư.
Có thể kéo dài mười phút.
Có thể nói nó là liều thuốc cứu mạng khi đối mặt với kẻ thù hùng mạnh.
Nhưng tác dụng phụ cũng rất nghiêm trọng.
'Sau khi thuốc hết tác dụng, tu vi của bán bộ tông sư như Điêu Thủ Huyết Đồ sẽ trực tiếp giảm xuống một cấp lớn.
Trở thành một võ giả bình thường, ngay cả võ sư. cũng không phải.
Hơn nữa, muốn tiến bộ hơn nữa trong tu luyện lại càng khó khăn hơn.
"Thằng khốn nạn, ép lão phu đến nước này, mày phải chết!
Điêu Thủ Huyết Đồ nghiến răng nghiến lợi. Chân khí toàn lực phát ra
Trong tay phải của ông ta, một thanh đại đao màu đen dài hơn hai mét hình thành!
Trông còn mạnh hơn chiến lực của Diệp Phàm!
Sát khí ngập trời!
!
"Ngài Điêu, nhanh lên! Mau giết nó!
"
Đỗ Chính Bằng vô cùng phấn khích khi thấy Điêu Thủ Huyết Đồ còn có hậu chiêu lợi hại như vậy.
Diệp Phàm nhìn thanh đại đao chân khí của Điêu
Thủ Huyết Đồ, chỉ nhếch môi lắc đầu.
“Trông rất đáng sợ, nhưng đáng tiếc chân khí bị phân tán, ngưng mà không thật, chỉ có bề ngoài giả tạo mà thôi”
Điêu Thủ Huyết Đồ nghe thấy thì suýt tức đến nổ tung.
Mẹ kiếp!
Đến lúc này còn dám soi mới ông đây.
Đôi mắt đỏ tươi của ông ta trợn trừng, gầm lên một tiếng.
“Thăng oất cưồng vọng, đi chết đi!
"
Nói rồi, hai chân giậm mạnh xuống đất.
Bùm!
Một tiếng nổ thật lớn vang lên.
"Trên mặt đất vậy mà lại hình thành một cái hố lớn đáng sợ.
Ầm ầm!
Ngay sau đó, sản nhà cũng sụp xuống, lại một cái hổ lớn xuất hiện.
Có thể thấy lực lượng của một đạp này đáng sợ. đến mức nào!
'Về phần Điêu Thủ Huyết Đồ, với vẻ mặt hung tợn, vung đại đao chân khí màu đen dài hơn hai mét, hung hãn lao về phía Diệp Phàm.
Ông ta muốn chặt thẳng nhóc này thành tám. mảnh để giải tỏa mối hận trong lòng.
Thấy sắp đánh trúng Diệp Phàm, cách cổ anh chưa đến mười centimet!
Diệp Phàm không vội vàng, cũng không trốn tránh.
Chỉ giơ tay vung lên.
Vút!
Một tia máu bản ra từ tay phải Diệp Phàm.
Phụt!
Một âm thanh trầm đục vang lên.
Thanh đao chân khí màu đen đáng sợ của Điêu Thủ Huyết Đồ biến mất một cách quỷ dị khi cách cổ Diệp Phàm chưa đầy một centimet.
Ngay sau đó, một tiếng thét chói tai vang lên.
Phù.
.
.
.
Điêu Thủ Huyết Đồ vừa rồi còn như Ma thần giáng thế giờ ngã từ giữa không trung xuống đất, đau đớn ôm vai phải.
Toàn bộ cánh tay phải của ông ta đã bị chặt đứ!
Cánh tay không còn, thanh đao chân khí đen đương nhiên sẽ không tồn tại.