-Cách này là …thực ra thì …em nghĩ phải có một người …
Nhìn thấy sự ngượng ngùng trên mặt của Gia Bảo thì vú Hòa đã dường như hiểu được phần nào cái cách mà anh định nói với Du Kiệt . Bà vội quay qua nói với Gia Bảo :
-Tôi thấy cách của cậu rất hay ! Cậu cứ làm đi chúng tôi xuống nhà đợi !
Du Kiệt tỏ ra ngạc nhiên và khó hiểu :
-Nhưng mà con đã nghe cậu ấy nói gì đâu !
Vú Hòa kéo Du Kiệt ra khỏi phòng và đóng cửa lại . Du Kiệt nhăn mặt và nói :
-Sao vú lại kéo con ra đây ? Phương Nghi …
Vú Hòa gõ lên đầu Du Kiệt mấy cái và trách :
-Đúng là có lớn mà không có khôn ! Vú kéo con ra đây là để cho Gia Bảo cho Phương Nghi uống nước giải rượu .
-Thế sao chúng ta lại không cùng cậu ấy cho con bé uống vả lại sao lại phải đóng cửa lại ?
Vú Hòa khẽ giọng :
-Cách này chỉ một người làm thôi ! Vả lại nếu không đóng cửa lại thì cậu Gia Bảo sẽ mắc cỡ không làm được !
Du Kiệt mắt sáng rực lên và cao giọng :
-Con biết là cách gì rồi ! Chính là …
“Suỵt”vú Hòa giơ tay ra hiệu im lặng . Bà nói nhỏ nhẹ :
-Con nói nhỏ thôi nếu không hỏng hết bây giờ ! Chúng ta xuống dưới ngồi chờ lát nữa Phương Nghi tỉnh lại hẵng hay !
Du Kiệt và vú Hòa rón rén từng bước chân nhẹ nhàng đi xuống . Gia Bảo ngồi xuống lặng lẽ bên Phương Nghi và nói :
-Tôi rất đau lòng khi nhìn thấy anh thế này ! Lâm Gia Bảo mà tôi biết là một người rất cao ngạo và tự tin vậy mà giờ đây …anh lại như thế này . Tôi thật sự rất muốn biết tại sao anh lại đau khổ như thế này . Tôi hy vọng sau khi tỉnh lại thì anh sẽ trả lời cho tôi câu hỏi đó !
Nói xong thì Gia Bảo lấy chiếc ly nước ấm lại và uống một ngụm có lẽ vì sợ hãi hay ngượng ngùng với việc mình đang làm nên anh nhắm mắt lại sau đó thì nhẹ nhàng đưa những ngụm nước đó vào cơ thể Phương Nghi bằng đường miệng . Anh làm như vậy cho đến khi hết toàn bộ nước trong chiếc ly .
Anh ngồi lặng lẽ và chờ đợi . Khoảng mười lăm phút sau thì Phương Nghi bắt đầu cử động ngón tay và sau đó thì hé mở cặp mắt yếu ớt của mình . Gia Bảo mừng rỡ và vội đỡ cô dậy . Phương Nghi nhìn quanh một lúc và hỏi :
-Sao tôi lại đang ở phòng ? Chẳng phải tôi đang uống bia ở vũ trường sao ?
Gia Bảo vội vàng trả lời : -Đúng là anh có uống bia ở vũ trường Home nhưng vì anh đã uống quá say nên nhân viên ở đó đã gọi cho tôi và anh Du Kiệt đến đưa anh về .
Phương Nghi cầm lấy cái ly trong tay Gia Bảo ném xuống đất và gào lên giận dữ :
-Sao hai người lại đưa tôi về đây ? Sao hai người không để tôi ở đó ?
Du Kiệt nghe thấy tiếng động trên phòng Phương Nghi thì vội chạy lên nhưng đã bị vú Hòa ngăn lại :
-Con thiệt tình là ngốc không hiểu nổi ! Chuyện của lớp trẻ thì mặc kệ nó chứ con lên đó làm kỳ đà cản mũi hả ?
-Kỳ đà cản mũi ư ?
- Du Kiệt thắc mắc .
Vú Hòa khẽ giọng :
-Chẳng lẽ con không muốn làm …anh rễ của cậu Gia Bảo sao ?
Du Kiệt reo lên mừng rỡ :
-Con hiểu ý của vú rồi ! Con đương nhiên là muốn chứ !
Vú Hòa nhấn mạnh :
-Vậy nên chúng ta phải ở lại dưới này lúc nào mà Phương Nghi bước ra với vẻ mặt đỏ như gấc thì lúc đó mọi chuyện thành công rồi đấy !
Du Kiệt gật đầu một cách thích thú sau khi nghe những lời của vú Hòa .
Gia Bảo giọng nhỏ nhẹ :
-Chúng tôi làm vậy chỉ muốn giúp anh thôi ! Anh không nên tự đày đọa mình như vậy !
Phương Nghi hét lên vẻ chua chát :
-Im miệng đi ! Cô và anh cô thì biết cái gì mà giúp đỡ . Hai anh em cô chỉ là những kẻ ngốc mà thôi . Làm gì mà có tư cách để giúp đỡ người khác chứ ?
Gia bảo thấu hiểu được cảm xúc của Phương Nghi bây giờ nên anh không để tâm đến những lời của cô nói . Anh vẫn cố gắng tiến lại để khuyên giải cô nhưng không ngờ khi tay cô vừa chạm vào người của Phương Nghi thì đã bị cô hất tung ra với lực mạnh . Theo một phản xạ tự nhiên thì Gia Bảo dùng tay phải của mình để chống đỡ cơ thể nhưng khi tay anh vừa chạm đất thì cũng là lúc anh cảm nhận được sự đau nhói ở lòng bàn tay . Khiến anh buộc miệng thốt lên .
-Á đau quá !
Gia Bảo đưa tay lên thì hoảng hốt vì thấy cả mảnh vỡ thủy tinh đang cắm sâu vào tay mình . Phương Nghi nhìn xuống với ánh mắt hối lỗi nhưng cô không nói gì . Gia Bảo thấy lòng mình đau như dao cắt . Anh vội vàng đứng dậy và bỏ ra ngoài nhưng Phương Nghi đã nắm tay anh lại và ôm anh vào lòng mình :
-Xin lỗi ! Tôi đã làm như thể này với cô hai lần rồi . Tôi không cố tình đâu chỉ tại vì quá đau khổ nên tôi mới hành động thế này .
Gia Bảo nói ngẹn ngào :
-Nếu đau khổ như vậy thì hà tất anh phải chịu đựng một mình ! Anh hãy cho tôi biết rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì đi ! Tôi có thể giúp được anh mà !
Phương Nghi siết chặt vòng tay mình lại và nói : -Nỗi đau này không ai có thể giúp tôi được kể cả với cô !
Gia Bảo nói trong tiếng nấc :
-Chẳng lẽ anh cứ như thế này mãi ? Tôi và mọi người rất đau lòng vì anh !
Phương Nghi thở dài và nhẹ giọng :
-Xin hãy cho tôi một thời gian ! Xin cô và mọi người hãy đợi tôi ! Tôi cần một quãng thời gian đủ dài để có thể quên đi được chuyện này . Lúc đó tôi sẽ quyết định một cách dứt khoát với chuyện này !
Phương Nghi im lặng một lúc và nói tiếp :
-Thời gian này chúng ta đừng gặp nhau ! Vì nếu như nhìn thấy cô , nhìn thấy thể xác của mình thì tôi càng đau đớn hơn . Cô hãy đồng ý như vậy nhé !
Gia Bảo gật đầu một cách ngoan ngoãn . Phương Nghi buông anh ra và mở tủ lấy một hộp dụng cụ y tế . Cô cầm lấy tay anh và băng bó vết thương một cách cẩn thận rồi tự trách :
-Tôi đã đối xử quá tàn nhẫn với thể xác của mình ! Và cũng quá vô tâm với linh hồn của cô …tôi xin lỗi !
Gia Bảo nhẹ giọng :
-Không sao đâu ! Tôi chưa bao giờ trách anh cả vì vậy anh cũng đừng tự trách mình . Nếu anh trách bản thân thì tôi cũng đau lòng khi nhìn thấy thể xác của mình bị hành hạ !
Phương Nghi gật đầu và ôm Gia Bảo vào lòng rồi khẽ giọng :
-Cô là một người bạn tốt của tôi ! Nếu sau này thể xác của chúng ta trở lại như trước thì chúng ta vẫn là bạn nhé ! Tôi không muốn mình mất một người bạn như cô .
Nói xong thì Phương Nghi mở cửa cho Gia Bảo ra ngoài . Cả Du Kiệt và vú Hòa vội vàng quan sát sắc mặt của hai người họ . Du Kiệt bàng hoàng khi nhìn thấy vết thương trên người Gia Bảo ,
anh hét lên vẻ lo lắng :
-Cậu bị thương sao ? Có đau lắm không ? Chẳng lẽ chính Tiểu Nghi đã gây ra chuyện này ?
Gia Bảo không nói gì chỉ lắc đầu và sau đó thì lặng lẽ ra về . Lúc đó Phương Nghi đứng ở cửa phòng nói vọng xuống :
-Thời gian này con không muốn gặp Gia Bảo nếu như anh ta có tới thì vú và anh
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!