Bẫy Rập (Trap)

Bẫy Rập (Trap)

Cập nhật: 28/12/2024
Tác giả: Sở Từ
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 750
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hiện Đại
Truyện Sắc
     
     

Ban đêm

Khi Xuân Vũ đang ở trong phòng thu dọn quần áo, hai mắt đột nhiên bị che lại.

Cô hoảng sợ, theo bản năng đưa tay muốn tháo bịt mắt, nhưng hai tay đã bị trói lại phía sau.

“Lý Thước?”

Trước mắt một mảnh tối đen, cô chỉ cảm thấy có một bàn tay to đang đặt trên người mình vuốt ve, toàn thân căng thẳng.

“Lý Thước?”

Lại một tiếng gọi khác nhưng không lời đáp lại, Xuân Vũ sợ hãi, dùng sức phản kháng.

Tiếng xé rách quần áo vang lên, chiếc váy mỏng manh bị rách một mảng lớn, bầu ngực tuyết trắng lộ ra.

Bàn tay thô ráp của người đàn ông xuyên qua áo ngực, đem đầu vú nắm trong tay, dây đai tuột, áo ngực cũng theo đó mà rơi xuống, đầu vú hồng hào mềm mại nhảy ra, bị người đàn ông nắm trong tay chơi đùa.

“Ưm…Anh làm gì vậy? Lý Thước!

Trước mắt hoàn toàn tối đen, tay bị trói chặt, Xuân Vũ cảm thấy vô cùng bất an.

Cô thậm chí bắt đầu nghi ngờ, người phía sau không phải là Lý Thước.

Thật kỳ quái!

Xuân Vũ kháng cự mạnh mẽ, một ngón tay thô dài đột nhiên cắm vào khoang miệng.

Xuân Vũ khóc nức nở, ba ngón tay xông vào chống trên đầu lưỡi khiến cô không thể ngậm miệng, chỉ có thể nhìn hắn thọc vào rút ra.

Ngón tay kia, giống như côn thịt, ra vào bên trong khoang miệng.

Xuân Vũ bị bắt ngửa đầu, nước bọt theo khóe môi chảy ra, bộ ngực sữa bị người vuốt ve, tiểu huyệt không có tiết tháo mà bắt đầu chảy ra dâm dịch.

Xuân Vũ vặn vẹo cơ thể, cọ sát mông mình lên đùi người đàn ông, cố gắng cảm thụ nhiệt độ phát ra từ trên người hắn.

Giống như một lời mời, một sự cám dỗ.

Bàn tay đang xoa bóp ngực cô đột nhiên buông ra, đi đến bả vai Xuân Vũ, vuốt ve từ phía sau.

Không mang theo chút sức lực nào, cứ như vậy dán trên lưng cô từ từ đi xuống dưới.

Ngón tay trong miệng vẫn thọc vào rút ra, làm Xuân Vũ sinh ra loại ảo giác bị tra tấn, nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ.

Trong phút chốc, bàn tay ở sau lưng phát lực, đem cô đẩy lên giường. Xuân Vũ nghiêng người nằm trên chăn bông mềm mại, cảm nhận áp lực nặng nề của người đàn ông phía sau.

Chóp mũi quẩn quanh hơi thở nam tính quen thuộc.

Là Lý Thước!

Xuân Vũ cuối cùng cũng có cảm giác an toàn, ngay sau đó, cô dùng sức…

Cô nâng hai chân lên, muốn đem người đàn ông kia đạp xuống, thể hiện sự bất mãn của bản thân.

Tuy nhiên cùng lúc đó, bàn chân trần bị tay người đàn ông nắm lấy, một đồ vật lạnh lẽo đến gần, “rắc rắc” một tiếng, đôi chân tuyết trắng bị khóa lại.

Xuân Vũ trở nên sợ hãi.

Cô hoàn toàn ở tư thế quỳ gối, giống như một con chó cái, tay chân ghé trên giường, nửa trên cong lên, sau lưng là lồng ngực rắn chắc của người đàn ông.

Trước mắt, vẫn như cũ là một mảnh tối đen.

Tay chân bị giam cầm không thể động đậy.

Quần lót ở nơi riêng tư, bị người đàn ông thô bạo xé rách, ngay sau đó là âm thanh của một vật đang rung.

“Ô, không cần!

” Sau khi ngón tay rời đi, Xuân Vũ lập tức kêu to, mông nhỏ vặn vẹo.

‘chát’ một tiếng

Âm thanh nặng nề vang lên, người đàn ông dùng tay hung hăng đánh lên mông Xuân Vũ. Cô đau đớn khóc lên, đôi lông mày nhăn đến gần như thẳng tắp

Cảm giác đau đớn còn chưa vơi đi, một thứ giống như quả trứng gà tiến gần tiểu huyệt, ở bên ngoài rung lắc kích thích toàn thân Xuân Vũ.

“Đây là cái gì? Thật kỳ lạ… Lý Thước, anh buông em ra!

Xuân Vũ không ngừng kêu to, vặn vẹo mông phản đối.

Rất nhanh, đã bị người đàn ông khống chế lại, vật kia đặt trước cửa âm đế, tần suất rung cũng đột nhiên tăng mạnh, dâm dịch từ tiểu bức phun ra xung quanh, một cây bổng trơn nhẵn cắm vào, chống lên nơi mẫn cảm của Xuân Vũ rung rung…