Chương 1 - Tang Môn Tinh
Chương 1 - Ngôi Sao Chổi
Chương 2 - Cuộc Sống Mới
Chương 3 - Hết Ngốc
Chương 4 - Đáp Trả
Chương 5 - Thiên Vị Quá Rõ Ràng
Chương 6 - Không Phải Bà Nội Ruột
Chương 7 - Nhà Ta Có Mỏ Vàng Sao
Chương 8 - Nam Nhân Cũng Phải Tự Dâng Tới Tận Cửa
Chương 9 - Khát Vọng Đọc Sách
Chương 10 - Cô Nương Này Tà Môn
Chương 11 - Một Kích Mất Mạng
Chương 12 - Được Trời Phù Hộ
Chương 13 - Sẽ Cho Ngài Một Cái Chân Heo Sau
Chương 14 - Xử Lý Thịt 1
Chương 15 - Xử Lý Thịt 2
Chương 16 - Ghen Ghét Đỏ Cả Mắt
Chương 17 - Bữa Cơm Phong Phú
Chương 18 - Bà Nội Bất Công
Chương 19 - Ăn Thịt Cũng Cảm Động Khóc Sao?
Chương 20 - Có Người Mua Da Hổ
Chương 21 - Tới Nhà Trương Viên Ngoại
Chương 22 - Cứ Từ Từ Học
Chương 23 - Mua Ngựa
Chương 24 - Có Xe Rồi
Chương 25 - Dạy Dỗ
Chương 26 - Bán Được Nhiều Như Vậy Cơ À?
Chương 27 - Tìm Được Người Chưa?
Chương 28 - Rốt Cuộc Ngươi Là Ai?
Chương 29 - Đi Hái Nấm
Chương 30 - Quỳ Xuống
Chương 31 - Xin Lỗi
Chương 32 - Cậu Bé Đã Năm Tuổi Rưỡi
Chương 33 - A Tỷ, Thẩm Phúc Toàn Bắt Nạt Đệ
Chương 34 - Thịt Rắn Thật Thơm
Chương 35 - Nhớ Lại Chuyện Cũ
Chương 36 - Mặt Lành Lại
Chương 37 - Thật Đúng Là Có Đạo Lý
Chương 38 - Ngựa Nổi Điên
Chương 39 - Không, Hắn Không Cho Phép
Chương 40 - Đại Cô Cực Phẩm 1
Chương 41 - Đại Cô Cực Phẩm 2
Chương 42 - Đánh Tới Hôn Mê
Chương 43 - Bữa Cơm Phong Phú
Chương 44 - Tỷ Sẽ Cho Đệ Một Bất Ngờ
Chương 45 - Làm Giường Hai Tầng
Chương 46 - Yêu Thích
Chương 47 - Hai Người Không Thấy Kỳ Lạ Sao?
Chương 48 - Nhị Ca Thích Học Võ
Chương 49 - Rất Giỏi
Chương 50 - Chê Ít
Chương 1 - Tang Môn Tinh
Chương 1 - Ngôi Sao Chổi
Chương 2 - Cuộc Sống Mới
Chương 3 - Hết Ngốc
Chương 4 - Đáp Trả
Chương 5 - Thiên Vị Quá Rõ Ràng
Chương 6 - Không Phải Bà Nội Ruột
Chương 7 - Nhà Ta Có Mỏ Vàng Sao
Chương 8 - Nam Nhân Cũng Phải Tự Dâng Tới Tận Cửa
Chương 9 - Khát Vọng Đọc Sách
Chương 10 - Cô Nương Này Tà Môn
Chương 11 - Một Kích Mất Mạng
Chương 12 - Được Trời Phù Hộ
Chương 13 - Sẽ Cho Ngài Một Cái Chân Heo Sau
Chương 14 - Xử Lý Thịt 1
Chương 15 - Xử Lý Thịt 2
Chương 16 - Ghen Ghét Đỏ Cả Mắt
Chương 17 - Bữa Cơm Phong Phú
Chương 18 - Bà Nội Bất Công
Chương 19 - Ăn Thịt Cũng Cảm Động Khóc Sao?
Chương 20 - Có Người Mua Da Hổ
Chương 21 - Tới Nhà Trương Viên Ngoại
Chương 22 - Cứ Từ Từ Học
Chương 23 - Mua Ngựa
Chương 24 - Có Xe Rồi
Chương 25 - Dạy Dỗ
Chương 26 - Bán Được Nhiều Như Vậy Cơ À?
Chương 27 - Tìm Được Người Chưa?
Chương 28 - Rốt Cuộc Ngươi Là Ai?
Chương 29 - Đi Hái Nấm
Chương 30 - Quỳ Xuống
Chương 31 - Xin Lỗi
Chương 32 - Cậu Bé Đã Năm Tuổi Rưỡi
Chương 33 - A Tỷ, Thẩm Phúc Toàn Bắt Nạt Đệ
Chương 34 - Thịt Rắn Thật Thơm
Chương 35 - Nhớ Lại Chuyện Cũ
Chương 36 - Mặt Lành Lại
Chương 37 - Thật Đúng Là Có Đạo Lý
Chương 38 - Ngựa Nổi Điên
Chương 39 - Không, Hắn Không Cho Phép
Chương 40 - Đại Cô Cực Phẩm 1
Chương 41 - Đại Cô Cực Phẩm 2
Chương 42 - Đánh Tới Hôn Mê
Chương 43 - Bữa Cơm Phong Phú
Chương 44 - Tỷ Sẽ Cho Đệ Một Bất Ngờ
Chương 45 - Làm Giường Hai Tầng
Chương 46 - Yêu Thích
Chương 47 - Hai Người Không Thấy Kỳ Lạ Sao?
Chương 48 - Nhị Ca Thích Học Võ
Chương 49 - Rất Giỏi
Chương 50 - Chê Ít
Nàng ngồi dậy, nhìn quanh, có chút không hiểu ra sao.
Đột nhiên đầu nàng đau nhói, những mảnh ký ức lạ lẫm ùa vào trong đầu, khiến đôi mắt Thẩm Niệm sáng lên.
Nàng là Thẩm Niệm đến từ mạt thế, trở thành Thẩm Niệm của thôn Trúc Khê.
Tính đến năm nay thì thân thể nguyên chủ được mười ba tuổi, nhỏ hơn nàng hai tuổi.
Ký ức khác thì sao? Hình như nguyên chủ mắc chứng ngốc nghếch nên trong não có rất ít ký ức.
Những điều này không quan trọng, quan trọng là!
!
Đây là thế giới không có tang thi mà dì Tần thường nói, không phải sao?!
Chỉ là...
.
Bên ngoài, mọi người đang nói gì?
Cái gì là Tang Môn tinh, là một loại dị năng có thể giết người vô hình sao?!
Ở mạt thế, nàng chưa từng gặp loại dị năng này.
"Hả?!
" Thẩm Niệm bất ngờ thốt lên.
Sao lại thế này?
Dị năng mộc hệ của nàng bỗng nhiên được tăng bậc!
Kiếp trước lúc nàng được ba tuổi đã bắt đầu tu luyện, nhưng đến lúc chết cũng chỉ lên được cấp hai!
Cảm nhận dị năng đang chảy trong cơ thể, Thẩm Niệm hiểu ra.
Khác với những dị năng dựa vào tinh hạch để thăng cấp, dị năng hệ mộc dựa vào tinh hoa cỏ cây để thăng cấp.
Tinh hoa cỏ cây càng tinh khiết thì dị năng hệ mộc thăng cấp càng nhanh.
Trong thời mạt thế, động thực vật biến dị, khiến dị năng hệ mộc thăng cấp rất khó.
Thẩm Niệm vận dụng dị năng, cây cỏ trong sân cùng dị năng trong cơ thể nàng cộng hưởng, cùng nhau phát triển.
Sau khi hiểu rõ, nàng kiểm tra hai loại dị năng khác.
.
.
Hệ Lôi cấp năm và hệ không gian cấp sáu đều trở về trạng thái ban đầu.
"Tư tư tư!
"
Thẩm Niệm nhìn ngón tay chạy dòng điện nhỏ, buồn bực nắm chặt tay.
Trong ba loại dị năng, vốn dĩ nàng thích nhất là hệ lôi.
.
.
Hiển nhiên, bây giờ dị năng hệ lôi đã gần như bị phế.
Thẩm Niệm lại điều động tinh thần lực kiểm tra không gian.
Không gian nhỏ lại vài lần, hiện tại chỉ khoảng 40 mét vuông, bên trong không còn nhiều đồ vật, may mà có vài cái rương còn nguyên vẹn.
Chưa kịp nhìn kỹ, bên ngoài phòng vang lên hai giọng nói.
"Tú nương, ngươi xem Niệm Niệm tỉnh chưa, nếu tỉnh rồi thì cho nàng ăn cái trứng gà bổ thân mình.
"
Đôi mắt của Thẩm Lão Nhị nhìn vào phòng con gái, vẻ mặt lo lắng.
Con gái lớn rồi, cha muốn vào nhà cũng không tiện.
Cái gì mà nam nữ bảy tuổi không ngồi chung giường, mẹ nó!
Ngay cả Thẩm gia nghèo như thế mà cũng vẫn rất chú trọng vấn đề này.
"Đã biết.
" Lý Tú Nương bất đắc dĩ cười, "Đói không chết được khuê nữ bảo bối của chàng đâu.
"
Thẩm Lão Nhị làm ra vẻ không vui, mặt xị xuống, cường điệu nói: "Cũng là bảo bối khuê nữ của nàng!
"
"Phải, cũng là bảo bối khuê nữ của ta.
" Lý Tú Nương đáp lời.