Biên Thành Lãng Tử

Biên Thành Lãng Tử

Cập nhật: 05/04/2024
Trạng thái: Dừng
Lượt xem: 38,619
Đánh giá:                      
Võng Du
     
     

Đây là lần thứ ba chiến đội Tercel đi tới cung thể thao, có điều lần này hoàn toàn khác hai lần trước. Nếu như hai lần trước đây bọn họ vẫn là người không ai biết đến thì lần này hầu như toàn bộ người tại đại học C đều biết đến đại danh của họ.

Tercel đại thắng GIGN và Krieg lọt vào vòng 32 đội, trở thành một con ngựa ô đúng nghĩa. Đai đa số học sinh đều nhớ rõ đội ngũ có trình độ bắn kinh người hơn nữa còn có hai đội viên người đẹp này.

Mọi người luôn tràn ngập hứng thú đối với những đội ngũ mới lạ.

Cùng lúc đó một nhóm người cũng từ đám đông trong cung thể thao đi tới, đó chính là toàn thể đội viên Pro. Phía sau của đội ngũ trừ Lâm Nhất và Yoko Yamada còn có thêm một người, đương nhiên chính là Giang Hàng.

Trên đường đi Giang Hàng không ngừng lải nhải: "Ai da, nếu mình mà tới đại học C báo danh sớm mấy ngày thì có phải được lên sân khấu biểu diễn rồi không".

Yoko Yamada nghi hoặc nhìn hắn: "Giang Hàng quân, anh cũng biết chơi CS à?"

Giang Hàng lập tức đắc ý: "Còn phải hỏi, chắc chắn là anh biết chứ. Trình độ bắn của anh thuộc loại tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả".

Rõ ràng Yoko Yamada không hiểu mấy chữ cuối nên càng thêm nghi hoặc: "Chẳng lẽ người Trung Quốc cổ đại cũng biết chơi CS à?"

Giang Hàng nói: "Đúng vậy, kỳ thực người Trung Quốc cổ đại đã biết dùng súng ngắm từ rất sớm, em biết thời Tống chứ? Khi đó mọi người đã dùng tên lửa rồi, uy lực còn mạnh hơn AWP cả trăm lần".

Yoko Yamada giật mình: "Ơ, tên lửa? Lợi hại như vậy sao? Nhưng khi đó còn chưa có máy tính mà. Không có máy tính thì bắn tên lửa kiểu gì?"

Lâm Nhất ở bên cạnh cười nói: "Đừng nghe nó phét lác, nó trêu em đấy".

Nhưng dường như Giang Hàng không nghe thấy những lời này, ánh mắt hắn đang tập trung vào giữa đám người, trong miệng lắp bắp: Mau...

. mau nhìn kìa".

Lâm Nhất và Yoko Yamada nhìn lại theo, chỉ thấy mấy người đang chậm rãi đi tới bên này, người dẫn đầu là Cao Phong với vẻ ngoài đôn hậu, đi sau cùng tự nhiên là Trác Vân lạnh lùng và Lily nhỏ nhắn đáng yêu.

Lâm Nhất và Yoko Yamada còn chưa phản ứng lại Giang Hàng đã hấp tấp chạy tới.

"Người đẹp, xin chào! Chúng ta lại gặp nhau rồi", Giang Hàng chạy tới trước mặt Trác Vân, trên mặt là nụ cười xấu xa.

Mọi người đều nhìn Giang Hàng, ánh mắt như nhìn một tên thần kinh.

"Ku em, lại gặp em rồi", Lily cười nói.

Trác Vân thì nhìn hắn với vẻ mặt lạnh lùng.

Giang Hàng hỏi: "Xin hỏi hai người đẹp có phải thuộc đội Tercel hôm nay sẽ thi đấu không?"

Lily kinh ngạc: "A, làm sao em biết?"

Giang Hàng lập tức bắn như súng máy: "Hai người đẹp, anh vừa thấy hai em đã biết hai em nhất định không đơn giản, thảo nào phải tham gia Cúp liên hợp đại học thành phố C, thì ra hai em là cao thủ bách phát bách trúng, sự kính ngưỡng của anh dành cho hai em đúng là không khác gì nước lũ Hoàng Hà.

.

.

"

Hắn còn chưa nói xong Lâm Nhất đã đi tới phía sau đưa tay kéo áo hắn.

Giang Hàng chưa kịp quay lại Trác Vân đã mở miệng: "Chào bạn!

"

Giang Hàng sửng sốt, hắn lập tức trả lời: "Chào em!

"

Nhưng nhận ra ánh mắt đối phương không đúng, hắn nhìn lại thấy Lâm Nhất cũng mở miệng nói: "Chào bạn!

"

Vẻ mặt Giang Hàng lập tức trở nên vô cùng khó xử.

"Tới tham gia trận đấu hôm nay à?" Trác Vân hỏi.

Lâm Nhất gật đầu: "Ờ".

Lúc này ánh mắt đội viên song phương đã bị mấy người đẹp Trác Vân, Lily, Yoko Yamada và Khang Đạt hấp dẫn, không ai chú ý hai người đang nói chuyện gì.

Một hồi lâu Giang Hàng mới phản ứng lại, hắn lập tức tóm lấy Lâm Nhất nói: "Mẹ nó, thì ra thằng cha này quen người đẹp, vì sao không nói với tao từ trước?"

Vẻ mặt Lâm Nhất tỏ ra khó xử: "Cô ấy là hàng xóm của tôi".

Giang Hàng cười mỉa: "Hê hê, giỏi lắm, đúng là nhất cự li nhì cường độ, lợi hại lợi hại". Nói xong không biết vô tình hay cố ý quay lại ngó Yoko Yamada bên cạnh.

Trác Vân lẳng lặng nhìn Lâm Nhất: "Cô ấy là bạn của bạn à?"

Yoko Yamada lập tức đỏ hết cả mặt.

Lâm Nhất gật đầu: "Ờ, bạn tôi, Yoko Yamada".

Yoko Yamada lập tức tiến lên cúi chào Trác Vân: "Chào bạn".

Lâm Nhất nói: "Cô ấy là hàng xóm của anh, tên là Trác Vân".

Yoko Yamada còn chưa kịp thi lễ Giang Hàng đã chạy lên cướp lời: "Tôi gọi là Giang Hàng, bạn của Lâm Nhất, rất vui được biết người đẹp, người đẹp có.

.

.

"

Còn chưa nói xong Giang Hàng đã cảm thấy Lâm Nhất lại đứng sau lưng kéo hắn, hắn chưa kịp nổi cáu đột nhiên đã phát hiện Lâm Nhất đang nhìn chằm chằm mấy người vừa đi ra từ trong đám người, sắc mặt đặc biệt nghiêm trọng.

"Ha ha, thằng bất lực này mà cũng tới tham gia thi đấu".

Người dẫn đầu chính là gã gây rối ngoài phòng ăn lần nọ: Niên Cao.

Mấy người khác chính là nhóm bạn cùng phòng ngủ, Đỗ Mỹ Nguyệt thì dựa vào bên người Niên Cao.

Niên Siêu tóm cổ áo Lâm Nhất hung tợn nói: "Lần này tao xem còn có ai giúp được mày".

Vẻ mặt Lâm Nhất không hề thay đổi.

Yoko Yamada kêu lên: "Các ngươi muốn làm gì?"

Vừa nhìn thấy bộ Kimono của Yoko Yamada Niên Cao đã nheo mắt: "A, thằng ranh này còn tán cả gái Nhật cơ đấy!

"

Mấy người khác bên cạnh lập tức phụ họa: "Dám chơi với gái Nhật, đánh!

"

Bốp một tiếng, mọi người còn chưa phản ứng lại bàn tay Niên Cao đã tát thẳng vào mặt Lâm Nhất.

Giang Hàng lập tức xông lên đẩy Niên Cao ra: "Mẹ nó, có chuyện gì thế? Chưa nói gì đã động thủ rồi".

Niên Cao vung tay lên, mấy người phía sau lộ vẻ hung ác ép tới.

Bốp một tiếng, lại là một cái bạt tai.

Chỉ có điều lần này không phải đánh vào mặt Lâm Nhất mà là đánh lên mặt Đỗ Mỹ Nguyệt.

Gương mặt vốn xinh đẹp của Đỗ Mỹ Nguyệt lập tức hằn lên năm vệt đỏ, đau đến mức nước mắt cũng đã chảy xuống.

Một âm thanh lạnh lùng vang lên: "Tao thấy chúng mày đúng là vừa liền sẹo đã quên đau rồi. Bây giờ nếu chúng mày dám động vào họ thì tao sẽ lập tức đưa bạn gái mày vào bệnh viện".

Niên Cao kinh sợ vô cùng, hắn ngẩng đầu nhìn, lập tức mặt biến thành màu đất.

Trác Vân.

Bất ngờ lại là Trác Vân.

Mỗi lần Niên Cao gặp Lâm Nhất Trác Vân đều sẽ xuất hiện.

Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ nhìn cô.

Giang Hàng giật mình, hắn thà chết cũng không tin người đẹp như núi băng này có uy lực lớn như vậy, dám bạt tai bạn gái Niên Cao mà đối phương chỉ dám đứng nhìn.

Lúc này Lâm Nhất lại cúi đầu, sợ hãi nói với Niên Cao: "Xin lỗi, xin lỗi!

"

Trác Vân khinh thường nhìn Lâm Nhất: "Bạn khách khí với nó như vậy làm gì?"

Lâm Nhất không nói lời nào, Yoko Yamada thì nâng Lâm Nhất dậy.

Mà Đỗ Như Nguyệt lại cho Niên Cao một bạt tai rồi tức giận nói: "Mẹ nó, mày mà cũng là đàn ông à? Ngay cả phụ nữ của mình mà cũng không bảo vệ được".

Niên Cao ảo não cúi đầu, mấy người khác cũng yên lặng.

Đội viên song phương đều ngẩn người.

Ánh mắt Cao Phong nhìn Trác Vân không khác gì nhìn người ngoài hành tinh.

hai bên cứ thế giằng co, rồi tiếng kêu xung quanh chợt liên tiếp vang lên.

Hầu như tất cả mọi người đều tò mò xoay người lại nhìn.

Trước mặt Trác Vân không xa một nữ sinh mặc đồng phục màu lam đang nhẹ nhàng đi tới.

"Lục Nguyệt Hinh!

" Không ít người bắt đầu sợ hãi kêu lên.

Vừa nghe thấy tên Lục Nguyệt Hinh, ngay cả sắc mặt Lâm Nhất cũng thay đổi. Chỉ cần là sinh viên Đại học C thì không ai không biết đến tên Lục Nguyệt Hinh. Dường như cái tên này có một loại ma lực.

Tại đại học C có quá nhiều quá nhiều truyền thuyết liên quan đến cái tên Lục Nguyệt Hinh, ngay cả Yoko Yamada luôn thờ ơ với mọi chuyện trong trường học lúc này cũng lộ vẻ giật mình.

Chỉ thấy năm nữ sinh quần áo chỉnh tề chậm rãi từ cổng đi vào, người đi đầu có thần thái tự nhiên, gương mặt như hoa. Trong ánh mắt ái mộ và si mê của đông đảo khán giả, Lục Nguyệt Hinh dẫn đội đi thẳng qua một con đường vừa được đám đông nhường ra.

Bước chân cô nhẹ nhàng phiêu dật, dường như tiên tử từ tr