Tại nhà Châu 14h...
.
- Hhahahaha.
.
.
.
gã Mr.
Boomba này hài thiệt đóa .
.
. Chắc tớ cười đứt tuội mà chết mất Châu ơi.
.
.
.
hahaha.
. - Nó vừa nói , vừa ôm bụng cười ngặt nghẽo.
.
- Ừ.
.
.
.
.
hài kinh khủng .
.
.
. tớ coi nhiều lần rồi.
.
.
nhưng coi lại vẫn không thấy chán.
.
.
.
há há há há.
.
.
.
. - Châu đáp.
Chợt.
.
.
Nó nhìn lên đồng hồ.
.
.
- Thôi chết rồi.
.
.
.
đã 2h chiều rồi cơ đấy.
.
.
.
tớ phải về đây !
!
Châu nhìn nó bằng ánh mắt trách móc :
- Sao zậy.
.
.
sao zề sớm zậy Thoại My.
.
.
!
! Ở lại chơi xí đã.
.
.
.
- Hok được.
.
.
.
chiều nay tớ phải giặt đồ cho bộ 3.
.
. ! - Nó nhíu mày đáp.
- Săxx.
.
.
chẳng lẽ mấy ảnh nghèo tới mức ko mua được cái máy giặt chắc ??.
.
. sao lại bắt cậu giặt đồ.
.
.
?! - Châu bất bình.
Nó nhún vai kể lể một cách mệt mỏi :
- Bọn hắn kêu là giặt máy giặt là dễ bị nhăn và hư đồ áo.
.
.
nên bắt phải giặt tay.
.
.
giặt phải nhẹ nhàng.
.
.
từ từ.
.
.
.
- Ừ.
.
.
cũng phải thôi.
.
.
.
mấy ảnh là bộ 3 bảnh bao đẹp trai mà.
.
.
.
nên tất cả phải tỉ mỉ , cận thận là đúng thôi !
!
! - Châu gật gù nói.
- Hjx.
.
.
thiệt là chán nhưng cũng phải chấp nhận thui.
.
.
!
! Tớ về nghen Châu !
! Hôm sau qua coi Mr Boomba tiếp ^_~ - Nó tiếc nuối đáp.
- Uh !
! Bữa sau há.
.
.
!
! Bye !
!
! - Châu nói rồi đưa nó ra ngoài cổng.
.
.
.
.
.
.
- Từ nhà tớ ra đến Prince Villa mà đi bộ cũng đủ đuối đó My.
.
.
để tớ gọi bác tài.
.
.
.
.
Châu mới nói đến đây thì nó đã vội cắt ngang :
- Không.
.
.
không.
.
.
lúc nãy rõ ràng cậu thấy tớ say xe mệt mỏi đến thế nào rồi đấy mà Châu !
!
!
!
!
Châu cười phá lên khi thấy nó đã bị mắc bẫy :
- hahahahaha.
.
.
hahaha.
.
.
ý tớ là nhờ bác tài lấy xe máy chở cậu về mà.
.
.
.
.
hahhaah.
.
.
.
.
Nó lườm lườm Châu một cách đáng yêu :
- Này.
.
.
.
cậu được đó Châu.
.
.
!
! Tính chơi xỏ tớ hả.
.
.
??
- Kekeke.
.
.
chọc cậu xí cho vui thôi mừ !
!
! - Châu cười tươi tắn nói rồi gọi điện cho bác tài tới đón nó.
.
____________________________
Tới biệt thự.
.
- Dạ vâng.
.
cháu cảm ơn bác ạ.
.
!
!
Bác tài mỉm cười nhìn nó :
- Không có gì đâu cháu.
.
.
cháu là bạn của tiểu thư mà.
.
.
và bác thì có trách nhiệm và nghĩa vụ phải nghe theo lời tiểu thư.
.
.
đó là công việc của bác mà !
!
!
- Dạ.
.
cháu chào bác.
.
!
! - Nó lễ phép nói rồi bước vào biệt thự.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Nghe tiếng bước chân .
.
.
Bộ 3 đều ngẩng mặt lên nhìn xem là ai.
.
.
Hoàng nghĩ thầm :" Thì ra là Thoại My.
.
"
Còn Vũ :" Con nhỏ đáng ghét ấy đã về rồi.
.
"
Về phần Bảo.
.
Bảo mỉm cười chào nó :
- Chào Thoại My.
.
về rồi đó hả.
.
.
??
Nó gật gù lườm lườm :
- Chào anh ! Tôi phải về để làm việc mà.
.
.
!
! Không thì lại có 3 kẻ trời đánh bắt nạt thì khổ.
.
.
.
!
!
!
!
Vũ liền cất tiếng :
- Ý cô là ai bị trời đánh đấy ??
- Biết là tôi ám chỉ ai rồi còn bày đặt hỏi.
.
.
!
! Xì.
.
.
!
!
! - Nó nhún vai nói rồi bước lên phòng.
Vũ nghiến chặt răng , tay vò nát tờ báo rồi quăng đi một xó.
.
Nó đang bước trên bậc thang nhưng vẫn khinh khỉnh nhìn Vũ và nói:
- Đừng có trút giận lên những vật vô tri vô giác.
.
.
!
!
- Cô.
.
.
.
cô.
.
.
về phòng đi !
! Đừng có đứng ở đây mà nói nhiều nữa.
.
.
!
!
! Đồ lắm mồm !
!
!
!
Nó chớp chớp mắt cố tình chọc tức Vũ :
- Hơi bất lịch sự một tí đó à nha.
.
.
.
.
ấy chết.
.
.
.
tôi lại quên rồi.
.
.
tôi là người .
.
. còn anh là.
.
.
.
hihihi.
.
.
.
Nó nói rồi cười nhí nhố khiến Vũ như muốn điên lên - thế mà vẫn ko thể làm gì được nó.
Nó đắc chí bước lên phòng với niềm vui lâng lâng khi chọc tức được tên Thiên Vũ đáng ghét ấy .
.
.
_____________________________
Nó mới nằm nghỉ được một lát thì.
.
.
.
.
- Thoại My.
.
.
! Xuống giặt đồ.
.
.
.
!
!
!
!
!
! - Tiếng quát tháo của tên Vũ làm nó giật mình sởn cả gai ốc.
.
- Được rồi !
! Tui xuống đây !
!
! - Nó vọng ra rồi mở cửa bước ra khỏi phòng .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- ặc.
.
.
cái gì chớ.
.
.
. anh bắt tui giặt một đống đồ như thế này à ??? - Nó phát hoảng khi thấy một chậu quần áo to đùng hiện hữu trước mặt nó.
- Thế này mà nhiều á ?? - Vũ bĩu môi nói.
Nó lườm lườm Vũ :
- Quá nhiều chớ gì.
.
.
?!
! Mấy anh chưa giặt đồ mấy ngày rồi zậy ???
Vũ nhún vai :
- Đây là đồ của 3 bọn tôi ngày hôm qua và hôm nay ! Thực ra mỗi người chỉ có khoảng chục bộ gì đó.
.
Có gì mà cô phát hoảng lên thế.
.
.
??
Nó xụ mặt xuống :
- CHỈ CÓ.
.
.
??? Chỉ có khoảng 10 bộ.
.
??.
.
.
.
.
. Cái đó gọi là "chỉ có" đấy hả.
.
.
??
Vũ gật gù coi bộ có vẻ thật thà :
- Thiệt mà.
.
.
!
! Như bình thường chắc phải trên 10 bộ chứ chẳng chơi.
.
. - Nói đến đây , Vũ lại vươn vai mấy cái :
- Nhưng mà giờ khỏe rồi.
.
.
.
có cô giặt .
.
. thật là đỡ làm sao.
.
.
!
!
- Sao anh ko bỏ vào máy mà giặt quách cho rồi đi !
!
!
!
! - Nó gầm gừ một cách "đau đớn".
Vũ lăm le cảnh cáo :
- Tôi nói rồi mà.
.
.
giặt máy là nhăn , hư hết đồ .
.
!
! Mà nè.
.
đây là nhiệm vụ của cô đó.
.
.
không hoàn thành thì chết với tôi !
!
!
- Hừ.
.
.
biết rồi.
.
.
!
! Nói nhiều quá.
.
.
anh đi chỗ khác cho tui làm việc.
.
.
!
!
! Grừ.
.
. grừ .
. - Nó xua xua tay giận dữ nói .
.
Vũ bước ra phòng khách , vừa đi vừa huýt sáo - trông cái điệu bộ đúng là đáng ghét như con người hắn.
Nó lè lưỡi :
- Đúng là cái loại con người.
.
.
.
rõ ràng là tính chơi mình đây mà.
.
.
!
! Làm gì có người nào mặc cả chục bộ trong vòng chưa đầy 2 ngày chứ.
.
.
!
! Hứ.
.
.
hứ.
.
.
.
Giặt đồ được một lát thì một người khẽ bước đến.
.
.
.
- Cô đang bị cảm cơ mà.
.
.
??
Giật mình nó quay lại.
.
.
- Ơ.
.
.
anh Hoàng.
.
.
.
.
- Bị cảm mà vẫn giặt đồ ?? - Hoàng hỏi nó .
. vẫn bằng một giọng nói rất lạnh lùng.
.
Nó nheo mắt đáp :
- Đó là nhiệm vụ của tui mà.
.
.
bắt buộc !
!
!
- Thuốc có đầy đủ ở cái tủ gần phòng Thiên Vũ .
.
. - Hoàng nói rồi bỏ đi khiến nó chưa kịp nói được điều gì.
.
.
Dù Hoàng ko nghe thấy.
.
.
khẽ khàng.
.
.
nó nói.
.
- Cảm ơn.
.
.
cảm ơn anh.
.
.
!
!