Bộ Ba Không Nghi Kỵ

Bộ Ba Không Nghi Kỵ

Cập nhật: 09/06/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 749
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Tiểu thuyết
Hiện Đại
Hài Hước
     
     

Ngôn Dịch lặng lẽ thu ánh mắt lại nhưng Kỳ Lãng đã đi về phía họ, trên mặt là vẻ không hiểu chuyện gì: "Sao hai người lại thành couple rồi vậy? Vừa nãy tớ nghe mọi người xung quanh nói cái gì mà couple ngọt ngào nhất.

"

"Chúng tôi vốn là như vậy rồi.

", Ngôn Dịch nói, "Vừa mới xác nhận quan hệ.

"

"Nói linh tinh gì vậy?", Kỳ Lãng xoa mũi rồi nói bằng giọng bất mãn, "Lát nữa về tôi sẽ nói với cô Đường.

"

"Không được!

", Bạch Hòa vội vàng tụt xuống từ trên lưng Ngôn Dịch rồi giải thích, "Vì có nhiều người hỏi quá, mà giải thích thì vô cùng rắc rối nên bọn tớ mới thừa nhận là người yêu luôn cho nhanh.

"

"Chuyện này...

.

", Kỳ Lãng liếc Ngôn Dịch, Ngôn Dịch nheo mắt lại, không nói lời nào.

"Không được nói linh tinh với bố mẹ tớ đâu đấy.

", Bạch Hòa dùng nắm đấm nhỏ của mình nện vào cánh tay Kỳ Lãng.

Kỳ Lãng nhéo đôi tai gấu xù lông của cô gái nhỏ: "Để ý hơn một chút đi cô gái ngốc ơi, đừng để người khác chiếm lợi rồi còn giúp người ta kiếm tiền.

"

"Ngôn Dịch không như vậy đâu.

"

Lại có một cô gái trẻ đi tới, mặt đỏ bừng rồi dè dặt hỏi Kỳ Lãng có thể chụp ảnh cùng cô ấy được không, vậy là Kỳ Lãng lại đi chụp ảnh cùng cô gái đó.

Ngôn Dịch lại bế Bạch Hòa lên rồi đi dạo quanh khu triển lãm, sau đó lại chụp cùng những người tìm đến tận nơi để xin chụp ảnh. Bạch Hòa liên tục hỏi: "Bỏ tớ xuống đi, cậu vác tớ cả ngày thế mà không mệt à?"

"Mệt gì chứ, cậu có bao nhiêu cân đâu.

"

"Nhưng cũng không được coi là nhẹ.

"

Ngôn Dịch nhìn xung quanh, thấy còn một hàng ghế xếp ngang còn trống nên đi qua bên đó ngồi xuống, để Bạch Hòa ngồi trong lòng mình: "Nghỉ ngơi một lát.

"

"Nghỉ ngơi thì cậu có thể buông tớ ra để tớ tự ngồi được không?"

"Xin hãy thể hiện tinh thần cơ bản nhất của cosplay, tớ là nhà bảo tồn gấu trúc nên tớ sẽ chăm sóc, trông nom cậu.

"

"Chăm sóc, trông nom cũng không cần phải ôm cả ngày như thế.

", Bạch Hòa thấy Ngôn Dịch thực sự coi mình là gấu trúc thật rồi, lúc nào cũng ôm khư khư không rời tay.

Nhưng cũng vì người đó là Ngôn Dịch, nếu đổi thành một người khác thì Bạch Hòa thực sự không thể chịu được.

Ngôn Dịch nghĩ một lúc rồi giải thích: "Tớ là một nhà bảo tồn siêu siêu mê gấu trúc, còn cậu thì là chú gấu trúc mất mẹ nên rất phụ thuộc vào vào nhà bảo tồn, thế nên lúc nào cậu cũng bám lấy tớ, không tách ra dù chỉ một phút.

"

"Cậu cố ý nghĩ ra hai nhân vật với hai tính cách đó phải không!

"

Ngôn Dịch mỉm cười, trên hai má xuất hiện hai cái má lúm đồng tiền rồi hùng hồn nói: "Đúng thế!

"

Bạch Hòa nhìn lúm đồng tiền hiện lên ở khoảng cách gần, thực sự là.

.

. kỳ quan hiếm có trên thế giới.

Ngôn Dịch rất ít khi cười, thực sự rất rất rất ít, lúc nào cũng giữ vẻ mặt nghiêm túc, lúc cả hai ở cạnh nhau trông cứ như hai thủ lĩnh lạnh lùng, nghiêm túc, thật sự không vui gì cả.

Vì nụ cười nghiêng nước nghiêng thành này của Ngôn Dịch nên Bạch Hòa cũng không tính toán nữa.

"Dù cậu nói rất có lý nhưng tớ nóng quá đi mất! Cậu đừng ôm tớ như thế này nữa, đi mua nước cho tớ đi, tớ muốn uống Coca.

"

Ngôn Dịch nói: "Tớ là nhà bảo tồn gấu trúc, không thể để cậu rời khỏi tầm mắt của tớ được, nếu quốc bảo quý giá xảy ra chuyện gì thì tớ sẽ gặp rủi ro về mặt pháp lý đấy.

"

".

.

.

"

Thật sự quá nhập vai, cũng không phải là lần đầu tiên cosplay nhưng trước đây đâu thấy Ngôn Dịch nhập tâm đến mức hứng thú như vậy.

"Tớ thực sự rất khát đó Ngôn Dịch, nhanh đi mua nước cho tớ đi.

", Bạch Hòa đẩy anh.