“Ngươi không biết ta?” hắn chỉ vào mình, điệu bộ không thể tin. Có cần kinh ngạc thế không? Chẳng lẽ ngươi là ngôi sao, ai cũng phải biết sao?. Nhớ lại cũng không gặp gương mặt khí suất như thế bao giờ.
Đều nói không biết, ta làm sao có thể ở trên giường ngươi, ngươi coi như nằm mơ đi, dù sao ngươi cũng không tổn hại gì, còn ta có chút mệt nhưng cũng không cần ngươi đền bù.
”Ta đi học. Không hẹn gặp lại”. Nói xong ta cơ hồ ngã khỏi giường, người này dựa vào ta thật gần, không thấy ta đang đỏ mặt sao?. Lại không về nhà thay áo ngủ, thế nào cũng muộn. Nghĩ đến việc bị bà chủ nhiệm rửa tội bẳng nước miếng, liền lại thấy một trận thiên hôn địa ám.
Soái ca trên giường cũng không ngăn ta rời đi. Ta kích động đụng ngã mấy ghế dựa mới đến được cửa. Đầu gối đau nhe răng trợn mắt...
ô.
.
khẳng định tiếng động rất lớn.
Phía sau không ngừng truyền đến tiếng cười sang sảng, mở cửa bất chấp tiếng cười đằng sau, ta chạy như bay ra ngoài.
Ta cắm đầu chạy ra ngoài, từ khi nào ta có thói mộng du như vậy? Hành lang dài nhìn không thấy điểm dừng, đây là nơi nào?—–ta là đường phân cách—–Thần Hi: rốngTản Tản: ngươi kêu gào cái gì?Thần Hi: đầu gối người ta rất đau (uỷ khuất biểu tình)Tản Tản: nếu ta có thể như ngươi, hé mắt ra liền thấy soái ca, đem ta đánh choáng váng cũng đượcThần Hi: … (đầu đầy vạch đen)
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!