Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Sống Lại, Chủ Động Dây Dưa
Chương 3 - Hôn - Cuồng Vọng Mà Làm Càn
Chương 4 - Màu Đỏ Vs Trắng Như Tuyết
Chương 5 - Mềm Nhũn, Nhu Thuận Mà Làm Nũng
Chương 6 - Ôm Chặt Lấy Anh
Chương 7 - Thanh Xuân Là Khoảng Thời Gian Tốt Đẹp Nhất Của Đời Người
Chương 8 - Sao Lại Không Thể Giúp Người Đàn Ông Của Mình Tắm Rửa!
Chương 9 - Bối Rối Giống Cô Gái Nhỏ Chưa Trải Đời
Chương 10 - Cô Gái Này, Tâm Tư Thật Ghê Gớm
Chương 11 - Còn Nói Cô Lề Mề, Vậy Cách Ăn Của Anh Còn Chậm Chạp Đến Đâu?
Chương 12 - Trong Lòng Có Chút Buồn Bực
Chương 13 - Hoa Khôi Bảy Con “0” Của Ngành
Chương 14 - Hoa Khôi Của Ngành – Đá Xanh Và Bùn
Chương 15 - Bạch Liên Hoa Ngậm Máu Phun Người
Chương 16 - Vẻ Mặt Khí Phách Của Bùi Vân Khinh
Chương 17 - Đại Cát Đại Lợi, Hôm Nay Được Ăn Gà
Chương 18 - “CHỊ Gái HIỂU CHUYỆN” TRÀ XANH BIỂU
Chương 19 - CHƠI TRÒ PHÚC HẮC VỚI Cô, VẬY XEM THỬ AI PHÚC HẮC HƠI?
Chương 20 - Chuyện Lúng Túng Trong Cuộc Sống Cùng Lắm Như Này Thôi
Chương 21 - Nữ Thần Học Bá Trong Chớp Mắt Thành Nữ Thần Kinh
Chương 22 - Thiếu Nữ Xinh Đẹp Uống Rượu Ngon Trêu Ghẹo Chú Nhỏ
Chương 23 - Váy Chỉ Dài Miễn Cưỡng Đến Bắp Đùi
Chương 24 - Cục Cưng Chỉ Biết Là Chú Nhỏ Hiểu Rõ Người Ta Nhất Thôi!
Chương 25 - Bảo Bối Vàng Ngọc Nhà Cậu
Chương 26 - Cục Cưng Chỉ Biết Là Chú Nhỏ Hiểu Rõ Người Ta Nhất Thôi!
Chương 27 - Làm Sao Chợp Mắt Được Đây!
Chương 28 - Bảo Bối Vàng Ngọc Nhà Cậu
Chương 29 - Quần Áo Túi Xách Giầy Tùy Cháu Chọn
Chương 30 - Làm Cho Cô Kìm Lòng Không Đặng Nghĩ Đến Một Từ - - Khí Phách!
Chương 31 - Tại Sao Nói Mẹ Lớn Là Heo?
Chương 32 - Dạy Dỗ Bùi Vân Khinh
Chương 33 - Con Cừa Nhỏ Tội Nghiệp
Chương 34 - Hưởng Thụ Sủng Ái Của Anh
Chương 35 - Bên Trong Xe Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên
Chương 36 - Sư Tử Đang Giận Dữ Cũng Không Khó Dỗ Như Đại Gia Này
Chương 37 - Không Hổ Công Anh Dạy Dỗ
Chương 38 - Giống Như Bảo Bảo Cũng Không Phản Kháng
Chương 39 - Thua Trong Tay Con Bé Này?
Chương 40 - Đem Cả Khu Mua Sắm Chuyển Về Nhà
Chương 41 - Đem Cả Khu Mua Sắm Chuyển Về Nhà
Chương 42 - Giúp Bùi Vân Khinh Mê Hoặc Bộ Trưởng
Chương 43 - Bạn Gái Xinh Như Vậy, Như Thế Nào Không Cho Mọi Người Làm Quen Một Chút?
Chương 44 - Con Nhỏ Ngốc Ở Nông Thôn??
Chương 45 - Cũng Đừng Trách Bùi Vân Khinh Ra Tay
Chương 46 - Chưa Từng Thấy Người Con Gái Nào Điêu Ngoa Và Không Có Lý Lẽ Như Vậy
Chương 47 - Nữ Nhân Đã Uổng Rượu Như Thế Nào, Làm Sao Tư Cách Đứng Trước Mặt Đường Mặc Trầm
Chương 48 - Đối Với Đối Thủ Luôn Đuổi Cùng Giết Tận
Chương 49 - Chú Nhỏ Cởi Áo, Một Màn Kia Thật Sự Là Đẹp Mắt!
Chương 50 - Đàn Ông Tại Sao Mặc Cỡ Với Con Nhóc Chứ?
Chương 51 - Bất Quá Chỉ Đùa Thôi Mà?
Chương 52 - Ý Chí Sắt Đá Thể Nào Cũng Bị Đứa Bé Này Biến Thành Dòng Nước Ấm
Chương 53 - Cái Gọi Là Cười Khuynh Thành, Cũng Không Có Gì Hơn Cái Này!
Chương 54 - Vị Này So Với Cô Đen Hơn
Chương 55 - Tiểu Thiếu Gia Ninh Gia
Chương 56 - Cuộc Đời Chỉ Có Một, Không Nên Phụ Chính Mình
Chương 57 - Giống Như Sói Nhìn Thịt Tươi
Chương 58 - Chẳng May Tay Em Trơn Thì Nửa Đời Sau Của Thầy Làm Thái Giám
Chương 59 - Tùy Tiện Động Đồ Của Người Khác, Đây Là Trộm!
Chương 60 - Tôi Cũng Nhìn Xem Các Người Hâm Mộ
Chương 61 - Có Cởi Hết Đường Trầm Mặc Cũng Không Thèm Chạm Vào Ngươi
Chương 62 - Cô… Cô Thế Nhưng Cường Hôn Chú Nhỏ?
Chương 63 - Bị Nhấc Bổng Lên Đến Đùi
Chương 64 - Tay Bé Nhỏ Theo Bản Năng Nắm Chặt Áo Sơ Mi Của Anh
Chương 65 - Cô Nhóc Kia Thế Nhưng Lại Chụp Hình Anh?
Chương 66 - Thế Nào Là Cô Gái Không Yêu?
Chương 67 - Trên Môi Có Mùi Rượu
Chương 68 - Xinh Đẹp Là Một Trong Vũ Khí Của Đàn Bà
Chương 69 - Đuổi Người Không Đến Phiên Người
Chương 70 - Tay Bé Nhỏ Tát Bốp Bốp
Chương 71 - Không Khí Tỏa Mùi Thuốc Súng
Chương 72 - Cô Ấy Không Phải Là Con Gái Mà Là Đàn Bà!
Chương 73 - Hai Người Đồng Thời Ngã Trên Giường
Chương 74 - Giống Như Nơi Nào Đó Có Rượu Ngon, Chờ Hắn Uống
Chương 75 - Trên Da Tựa Hồ Còn Giữ Xúc Cảm Cùng Độ Ấm Của Anh
Chương 76 - Hơi Thở Khoan Thai, Tươi Đẹp Mà Không Yêu
Chương 77 - Đã Nghĩ Đường Đi Nước Bước Nhanh Như Vậy?
Chương 78 - Tiết Lộ Thương Tích, Tàn Nhẫn Chặn Lại
Chương 79 - Cô Kỳ Thật Rất Hoan Nghênh Anh Đến Đây Ngủ?
Chương 80 - Ngay Cả Khi Đặt Ngón Tay Trên Đầu Gối Cũng Không Nhúc Nhích Một Cái
Chương 81 - Đang Mở Đến Cúc Áo Thứ Hai Rồi
Chương 82 - Như Dã Thú Cắn Xé Con Mồi Của Mình
Chương 83 - Anh Tin Không, Em… Chính Em Tự Cởi!
Chương 84 - Chinh Phục Anh, Em Chính Là ‘Dưới Một Người Trên Vạn Người’
Chương 85 - Điểm Yếu Đang Ở Trong Tay Cô, Còn Muốn Bùng Nổ Nữa!
Chương 86 - Làm Người Dù Cường Đại Đến Đâu, Cũng Có Người Làm Tôi Bày Ra Vẻ Mặt Ôn Hòa!
Chương 87 - Chờ Hắn Ta Trở Lại, Thân Thể Của Cô Đã Lạnh
Chương 88 - Trách Không Được Ngay Cả Bộ Trưởng Đều Cưng Chiều Cô Như Vậy
Chương 89 - Máu Như Thủy Triều Làm Sạch Các Mạch Máu
Chương 90 - Tôi Nói Bất Cứ Chuyện Gì, Nhưng Không Bao Gồm Bùi Vân Khinh
Chương 91 - Tôi Muốn Chặt Gân Cốt, Lột Da Của Cô
Chương 92 - Trái Tim Giống Như Bị Người Cố Gắng Xé Rách
Chương 93 - Chú Nhỏ, Cứu Em!
Chương 94 - Lửa Nóng Trên Môi Anh
Chương 95 - Từ Hôm Nay Trở Đi, Em Chính Là Vân Khinh Của Anh
Chương 96 - Thì Ra Là Có Tình Cảm
Chương 97 - Chú Nhỏ Nhà Ta Cưng Chiều
Chương 98 - Cho Nên… Anh Muốn Đem Em Hôn Tỉnh?
Chương 99 - Chỉ Liếc Mắt Thôi Mà Lòng Cô Đã Nhảy Điên Cuồng
Chương 100 - Giống Như Con Cọp Con, Ở Dưới Chăn Uốn Tới Ẹo Lui
Chương 101 - Khi Người Đàn Ông Ghen
Chương 102 - Đường Trầm Mặc Uy Hiếp!
Chương 103 - Cô Có Thể Tùy Tiện Hôn, Tùy Tiện Ôm
Chương 104 - Sao Không Nhìn Trong Gương, Xem Bản Thân Mình Có Mấy Ký Thịt?
Chương 105 - Thật Sự Là Hình Mẫu Của Chị Tốt!
Chương 106 - Bữa Cơm Này, Thức Ăn Kêu Thật Vô Cùng Ngon!
Chương 107 - Má Ơi, Nhất Thời Đắc Ý Vênh Váo
Chương 108 - Hôn Môi Tính Là Cái Gì, Cô Còn Hôn Hơn Miệng Nữa Đó!
Chương 109 - Quả Nhiên, Chú Nhỏ Vẫn Thương Cô!
Chương 110 - Tôi Nhìn Xem Ai Mẹ Nó Trâu Như Vậy X
Chương 111 - Trở Thành Miss Queen
Chương 112 - Quay Về Gặp Phải Hạng Người Không Biết Chuyện Như Vậy
Chương 113 - Đừng Nương Tay, Tôi Sẽ Trả Tiền Thuốc Men!
Chương 114 - Cảm Thấy Sốt Ruột, Lo Lắng Cái Quy Tắc Gì Chứ?
Chương 115 - Hiện Tại Cô Đã Đau Muốn Chết Rồi, Anh Ta Còn Không Buông Ta Cô?
Chương 116 - Chú Nhỏ Là Người Sạch Sẽ, Làm Sao Lấy Miệng Mình…
Chương 117 - Nằm Trong Ngực Anh, Giống Như Một Con Mèo Lười
Chương 118 - Loại Trừ Giải Phẫu Nam Khoa, Thì Khoa Nào Cũng Được
Chương 119 - Cô Gần Với Thần Chết Hơn Một Bước
Chương 120 - Chẳng Lẽ, Thất Bại Thật Sự?
Chương 121 - Vị Nhâm Đại Nhân Tìm Ra Có Chút Chậm!
Chương 122 - Nhất Định Là Tàn Binh Của Chiến Tranh
Chương 123 - Áo Ngủ Tơ Tằm Màu Đen?
Chương 124 - Trừ Bỏ Em Ra, Không Có Người Con Gái Khác Bước Vào Phòng Này!
Chương 125 - Anh Đúng Là Người Đàn Ông Thu Hút Ong Bướm
Chương 126 - “Không Bằng Anh Đến Mát Xa Toàn Thân Cho Em?”
Chương 127 - Cô Làm Cái Gì Mà Anh Không Thể Quên Được Cô
Chương 128 - Tay Anh Đặt Lên Tim Cô
Chương 129 - Đường Mặc Trầm, Anh Ngủ Cùng Người Con Gái Mình Là Còn Lén Lút Sao?
Chương 130 - Mỗi Ngày Trêu Chọc Như Vậy, Eo Nhỏ Ăn Không Tiêu
Chương 131 - Quả Nhiên Vẫn Đến!
Chương 132 - Anh Dám?
Chương 133 - Đừng Đem Chính Mình Chơi Chết, Buổi Tối Tôi Còn Muốn Chơi Cô Đấy
Chương 134 - Có Biết Nhân Vật Ác Trong Phim Phần Lớn Sẽ Chết Như Thế Nào Không?
Chương 135 - Về Sau Đừng Làm Phiền Tôi Nữa
Chương 136 - THẬT LÀ XUI XẺO TỘT CÙNG!
Chương 137 - KẺ THẤT BẠI KHÔNG CÓ TƯ CÁCH UY HIẾP TÔI!
Chương 138 - “CHÚ NHỎ NHỚ EM SAO?”
Chương 139 - CHÚ NHỎ CAO LÃNH CŨNG LÀ NAM NHÂN, KHÔNG PHẢI SAO?
Chương 140 - TÌNH CHIẾM HỮU.
Chương 141 - ĐẸP TRAI NHẤT KHOA NGOẠI
Chương 142 - THẬT LÀ GIỐNG BỈ ỔI
Chương 143 - Bằng Không…. Em Cùng Chú Nhỏ Cùng Nhau Tắm
Chương 144 - NGOAN NGOAN GIƠ TAY LÊN, HƯỚNG EM ĐẦU HÀNG.
Chương 145 - “NÓI, NHỚ ANH KHÔNG?”
Chương 146 - VỢ TƯƠNG LAI.
Chương 147 - Quả Nhiên Mỗi Người Đàn Ông Trong Thân Thể Đều Là Kẻ Lưu Manh!
Chương 148 - Tên Thân Mật Mới, Tiểu Yêu Tinh!
Chương 149 - Tâm Tư Không Bằng Anh, Vậy Hôn Thôi!
Chương 150 - Thật Sự Muốn Chia Công Không Muốn Gặp Chuyện!
Chương 151 - Xảy Ra Chuyện, Tôi Chịu Trách Nhiệm!
Chương 152 - Mất Mặt?
Chương 153 - Không Thể Thiếu Một Điều Kiện Bên Trong
Chương 154 - Ngược Lại Cô Bị Kéo Qua, Đặt Lên Ván Cửa
Chương 155 - Đừng Nói Nhảm, Lăn Xuống Mau!
Chương 156 - Coi Như Hôm Nay Là Ngày May Mắn Của Cô!
Chương 157 - Lực Đạo Cùng Độ Sâu Đều Là Vô Cùng Chính Xác
Chương 158 - Không Làm Cầu Tài, Không Làm Cầu Sắc
Chương 159 - Cô Nhóc Kia, Ngủ Cũng Không Thành Thực Được!
Chương 160 - Về Sau, Đôi Môi Này Chỉ Thuộc Về Mình!
Chương 161 - Dạy Dỗ
Chương 162 - Một Viên Đạn
Chương 163 - Thật Là Đẹp Trai!
Chương 164 - Tôi Dùng Dao!
Chương 165 - SINH HOẠT CÁ NHÂN CỦA TÔI, KHÔNG CẦN NGƯỜI KHÁC ĐỤNG ĐẾN.
Chương 166 - Người Hèn Hạ Lúc Nào Cũng Có, Nhưng Năm Nay Đặc Biệt Nhiều
Chương 167 - Trị Số Thông Minh Của Người Này Là Heo Sao?
Chương 168 - DIỄN VIÊN NỔI TIẾNG ANNIE.
Chương 169 - THẾ NHƯNG… ÔM MỘT NGƯỜI ĐẸP?
Chương 170 - Phẫn Nộ Nhanh Hơn Phá
Chương 171 - TÔI GHÉT ANH TA!
Chương 172 - NGƯỜI CUỐI CÙNG TÊN LÀ BÙI VÂN KHINH!
Chương 173 - Thích Khoe Khoang, Tôi Sẽ Khiến Cho Cô Một Kích!
Chương 174 - Trong Cơ Thể Khó Chịu Mông Muội
Chương 175 - Ánh Mắt Của Người Đó Giống Như Chính Mình Nợ Cô Hai Triệu?
Chương 176 - Ai Làm Chuyện Cười?
Chương 177 - Bùi Vân Khinh Kể Chuyện Với Trẻ Con
Chương 178 - So Với Những Câu Truyện Không Thật Thì C U Chuyện Của Cô Càng Làm Cho Mọi Người Xúc Động Hơn
Chương 179 - 38! 38!
Chương 180 - Chiến Thắng Thuyết Phục
Chương 181 - Như Một Đóa Hoa Nở Rộ
Chương 182 - Đừng Xem Thường Người Đàn Bà Của Tôi
Chương 183 - Anh Quá Càn Rỡ Rồi
Chương 184 - Đêm Nay Sẽ Thưởng Lớn Cho Em
Chương 185 - Đứng Xé…
Chương 186 - Mật Mã Sáu Chữ Số 0
Chương 187 - DÂY THẦN KINH CÓ CHỖ NÀO SAI RỒI CHỨ?
Chương 188 - TRỞ TAY KHÔNG KỊP.
Chương 189 - Mướn Phòng
Chương 190 - Đi Bắt Kẻ Thông Dâm
Chương 191 - Thế Nào Lại Có Một Người Xấu Xí Ở Đây?
Chương 192 - . Chẳng Khác Nào Châu Chấu Đá Xe (*)
Chương 193 - Cho Rằng Anh Không Nhìn Ra Mánh Khóe Nhỏ Này Của Cô Sao
Chương 194 - . Thanh Đao Này Quá Sắc Rồi
Chương 195 - . Vậy Tớ Phải Thử So Tài Với Hắn Ta Một Chút Vậy
Chương 196 - Keo Kiệt!
Chương 197 - Binh Bất Yếm Trá
Chương 198 - Đừng Bao Giờ Xem Nhẹ
Chương 199 - Kẻ Biến Thái Như Một Huyền Thoại
Chương 200 - Vẫn Chưa Phải Người Đàn Ông Của Cô Ấy!
Chương 201 - Con Công Đực Xòe Đuôi Chỉ Muốn Thu Hút Con Cái.
Chương 202 - Dưới Sân Khấu Đấu Miệng, Lên Sân Khấu Đấu Chân.
Chương 203 - Thủ Đoạn Độc Ác Của Bạch Anh Tư.
Chương 791 - Chương 1498: 4: Phiên Ngoại 100 (Hết Truyện)
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Sống Lại, Chủ Động Dây Dưa
Chương 3 - Hôn - Cuồng Vọng Mà Làm Càn
Chương 4 - Màu Đỏ Vs Trắng Như Tuyết
Chương 5 - Mềm Nhũn, Nhu Thuận Mà Làm Nũng
Chương 6 - Ôm Chặt Lấy Anh
Chương 7 - Thanh Xuân Là Khoảng Thời Gian Tốt Đẹp Nhất Của Đời Người
Chương 8 - Sao Lại Không Thể Giúp Người Đàn Ông Của Mình Tắm Rửa!
Chương 9 - Bối Rối Giống Cô Gái Nhỏ Chưa Trải Đời
Chương 10 - Cô Gái Này, Tâm Tư Thật Ghê Gớm
Chương 11 - Còn Nói Cô Lề Mề, Vậy Cách Ăn Của Anh Còn Chậm Chạp Đến Đâu?
Chương 12 - Trong Lòng Có Chút Buồn Bực
Chương 13 - Hoa Khôi Bảy Con “0” Của Ngành
Chương 14 - Hoa Khôi Của Ngành – Đá Xanh Và Bùn
Chương 15 - Bạch Liên Hoa Ngậm Máu Phun Người
Chương 16 - Vẻ Mặt Khí Phách Của Bùi Vân Khinh
Chương 17 - Đại Cát Đại Lợi, Hôm Nay Được Ăn Gà
Chương 18 - “CHỊ Gái HIỂU CHUYỆN” TRÀ XANH BIỂU
Chương 19 - CHƠI TRÒ PHÚC HẮC VỚI Cô, VẬY XEM THỬ AI PHÚC HẮC HƠI?
Chương 20 - Chuyện Lúng Túng Trong Cuộc Sống Cùng Lắm Như Này Thôi
Chương 21 - Nữ Thần Học Bá Trong Chớp Mắt Thành Nữ Thần Kinh
Chương 22 - Thiếu Nữ Xinh Đẹp Uống Rượu Ngon Trêu Ghẹo Chú Nhỏ
Chương 23 - Váy Chỉ Dài Miễn Cưỡng Đến Bắp Đùi
Chương 24 - Cục Cưng Chỉ Biết Là Chú Nhỏ Hiểu Rõ Người Ta Nhất Thôi!
Chương 25 - Bảo Bối Vàng Ngọc Nhà Cậu
Chương 26 - Cục Cưng Chỉ Biết Là Chú Nhỏ Hiểu Rõ Người Ta Nhất Thôi!
Chương 27 - Làm Sao Chợp Mắt Được Đây!
Chương 28 - Bảo Bối Vàng Ngọc Nhà Cậu
Chương 29 - Quần Áo Túi Xách Giầy Tùy Cháu Chọn
Chương 30 - Làm Cho Cô Kìm Lòng Không Đặng Nghĩ Đến Một Từ - - Khí Phách!
Chương 31 - Tại Sao Nói Mẹ Lớn Là Heo?
Chương 32 - Dạy Dỗ Bùi Vân Khinh
Chương 33 - Con Cừa Nhỏ Tội Nghiệp
Chương 34 - Hưởng Thụ Sủng Ái Của Anh
Chương 35 - Bên Trong Xe Băng Hỏa Lưỡng Trọng Thiên
Chương 36 - Sư Tử Đang Giận Dữ Cũng Không Khó Dỗ Như Đại Gia Này
Chương 37 - Không Hổ Công Anh Dạy Dỗ
Chương 38 - Giống Như Bảo Bảo Cũng Không Phản Kháng
Chương 39 - Thua Trong Tay Con Bé Này?
Chương 40 - Đem Cả Khu Mua Sắm Chuyển Về Nhà
Chương 41 - Đem Cả Khu Mua Sắm Chuyển Về Nhà
Chương 42 - Giúp Bùi Vân Khinh Mê Hoặc Bộ Trưởng
Chương 43 - Bạn Gái Xinh Như Vậy, Như Thế Nào Không Cho Mọi Người Làm Quen Một Chút?
Chương 44 - Con Nhỏ Ngốc Ở Nông Thôn??
Chương 45 - Cũng Đừng Trách Bùi Vân Khinh Ra Tay
Chương 46 - Chưa Từng Thấy Người Con Gái Nào Điêu Ngoa Và Không Có Lý Lẽ Như Vậy
Chương 47 - Nữ Nhân Đã Uổng Rượu Như Thế Nào, Làm Sao Tư Cách Đứng Trước Mặt Đường Mặc Trầm
Chương 48 - Đối Với Đối Thủ Luôn Đuổi Cùng Giết Tận
Chương 49 - Chú Nhỏ Cởi Áo, Một Màn Kia Thật Sự Là Đẹp Mắt!
Chương 50 - Đàn Ông Tại Sao Mặc Cỡ Với Con Nhóc Chứ?
Chương 51 - Bất Quá Chỉ Đùa Thôi Mà?
Chương 52 - Ý Chí Sắt Đá Thể Nào Cũng Bị Đứa Bé Này Biến Thành Dòng Nước Ấm
Chương 53 - Cái Gọi Là Cười Khuynh Thành, Cũng Không Có Gì Hơn Cái Này!
Chương 54 - Vị Này So Với Cô Đen Hơn
Chương 55 - Tiểu Thiếu Gia Ninh Gia
Chương 56 - Cuộc Đời Chỉ Có Một, Không Nên Phụ Chính Mình
Chương 57 - Giống Như Sói Nhìn Thịt Tươi
Chương 58 - Chẳng May Tay Em Trơn Thì Nửa Đời Sau Của Thầy Làm Thái Giám
Chương 59 - Tùy Tiện Động Đồ Của Người Khác, Đây Là Trộm!
Chương 60 - Tôi Cũng Nhìn Xem Các Người Hâm Mộ
Chương 61 - Có Cởi Hết Đường Trầm Mặc Cũng Không Thèm Chạm Vào Ngươi
Chương 62 - Cô… Cô Thế Nhưng Cường Hôn Chú Nhỏ?
Chương 63 - Bị Nhấc Bổng Lên Đến Đùi
Chương 64 - Tay Bé Nhỏ Theo Bản Năng Nắm Chặt Áo Sơ Mi Của Anh
Chương 65 - Cô Nhóc Kia Thế Nhưng Lại Chụp Hình Anh?
Chương 66 - Thế Nào Là Cô Gái Không Yêu?
Chương 67 - Trên Môi Có Mùi Rượu
Chương 68 - Xinh Đẹp Là Một Trong Vũ Khí Của Đàn Bà
Chương 69 - Đuổi Người Không Đến Phiên Người
Chương 70 - Tay Bé Nhỏ Tát Bốp Bốp
Chương 71 - Không Khí Tỏa Mùi Thuốc Súng
Chương 72 - Cô Ấy Không Phải Là Con Gái Mà Là Đàn Bà!
Chương 73 - Hai Người Đồng Thời Ngã Trên Giường
Chương 74 - Giống Như Nơi Nào Đó Có Rượu Ngon, Chờ Hắn Uống
Chương 75 - Trên Da Tựa Hồ Còn Giữ Xúc Cảm Cùng Độ Ấm Của Anh
Chương 76 - Hơi Thở Khoan Thai, Tươi Đẹp Mà Không Yêu
Chương 77 - Đã Nghĩ Đường Đi Nước Bước Nhanh Như Vậy?
Chương 78 - Tiết Lộ Thương Tích, Tàn Nhẫn Chặn Lại
Chương 79 - Cô Kỳ Thật Rất Hoan Nghênh Anh Đến Đây Ngủ?
Chương 80 - Ngay Cả Khi Đặt Ngón Tay Trên Đầu Gối Cũng Không Nhúc Nhích Một Cái
Chương 81 - Đang Mở Đến Cúc Áo Thứ Hai Rồi
Chương 82 - Như Dã Thú Cắn Xé Con Mồi Của Mình
Chương 83 - Anh Tin Không, Em… Chính Em Tự Cởi!
Chương 84 - Chinh Phục Anh, Em Chính Là ‘Dưới Một Người Trên Vạn Người’
Chương 85 - Điểm Yếu Đang Ở Trong Tay Cô, Còn Muốn Bùng Nổ Nữa!
Chương 86 - Làm Người Dù Cường Đại Đến Đâu, Cũng Có Người Làm Tôi Bày Ra Vẻ Mặt Ôn Hòa!
Chương 87 - Chờ Hắn Ta Trở Lại, Thân Thể Của Cô Đã Lạnh
Chương 88 - Trách Không Được Ngay Cả Bộ Trưởng Đều Cưng Chiều Cô Như Vậy
Chương 89 - Máu Như Thủy Triều Làm Sạch Các Mạch Máu
Chương 90 - Tôi Nói Bất Cứ Chuyện Gì, Nhưng Không Bao Gồm Bùi Vân Khinh
Chương 91 - Tôi Muốn Chặt Gân Cốt, Lột Da Của Cô
Chương 92 - Trái Tim Giống Như Bị Người Cố Gắng Xé Rách
Chương 93 - Chú Nhỏ, Cứu Em!
Chương 94 - Lửa Nóng Trên Môi Anh
Chương 95 - Từ Hôm Nay Trở Đi, Em Chính Là Vân Khinh Của Anh
Chương 96 - Thì Ra Là Có Tình Cảm
Chương 97 - Chú Nhỏ Nhà Ta Cưng Chiều
Chương 98 - Cho Nên… Anh Muốn Đem Em Hôn Tỉnh?
Chương 99 - Chỉ Liếc Mắt Thôi Mà Lòng Cô Đã Nhảy Điên Cuồng
Chương 100 - Giống Như Con Cọp Con, Ở Dưới Chăn Uốn Tới Ẹo Lui
Chương 101 - Khi Người Đàn Ông Ghen
Chương 102 - Đường Trầm Mặc Uy Hiếp!
Chương 103 - Cô Có Thể Tùy Tiện Hôn, Tùy Tiện Ôm
Chương 104 - Sao Không Nhìn Trong Gương, Xem Bản Thân Mình Có Mấy Ký Thịt?
Chương 105 - Thật Sự Là Hình Mẫu Của Chị Tốt!
Chương 106 - Bữa Cơm Này, Thức Ăn Kêu Thật Vô Cùng Ngon!
Chương 107 - Má Ơi, Nhất Thời Đắc Ý Vênh Váo
Chương 108 - Hôn Môi Tính Là Cái Gì, Cô Còn Hôn Hơn Miệng Nữa Đó!
Chương 109 - Quả Nhiên, Chú Nhỏ Vẫn Thương Cô!
Chương 110 - Tôi Nhìn Xem Ai Mẹ Nó Trâu Như Vậy X
Chương 111 - Trở Thành Miss Queen
Chương 112 - Quay Về Gặp Phải Hạng Người Không Biết Chuyện Như Vậy
Chương 113 - Đừng Nương Tay, Tôi Sẽ Trả Tiền Thuốc Men!
Chương 114 - Cảm Thấy Sốt Ruột, Lo Lắng Cái Quy Tắc Gì Chứ?
Chương 115 - Hiện Tại Cô Đã Đau Muốn Chết Rồi, Anh Ta Còn Không Buông Ta Cô?
Chương 116 - Chú Nhỏ Là Người Sạch Sẽ, Làm Sao Lấy Miệng Mình…
Chương 117 - Nằm Trong Ngực Anh, Giống Như Một Con Mèo Lười
Chương 118 - Loại Trừ Giải Phẫu Nam Khoa, Thì Khoa Nào Cũng Được
Chương 119 - Cô Gần Với Thần Chết Hơn Một Bước
Chương 120 - Chẳng Lẽ, Thất Bại Thật Sự?
Chương 121 - Vị Nhâm Đại Nhân Tìm Ra Có Chút Chậm!
Chương 122 - Nhất Định Là Tàn Binh Của Chiến Tranh
Chương 123 - Áo Ngủ Tơ Tằm Màu Đen?
Chương 124 - Trừ Bỏ Em Ra, Không Có Người Con Gái Khác Bước Vào Phòng Này!
Chương 125 - Anh Đúng Là Người Đàn Ông Thu Hút Ong Bướm
Chương 126 - “Không Bằng Anh Đến Mát Xa Toàn Thân Cho Em?”
Chương 127 - Cô Làm Cái Gì Mà Anh Không Thể Quên Được Cô
Chương 128 - Tay Anh Đặt Lên Tim Cô
Chương 129 - Đường Mặc Trầm, Anh Ngủ Cùng Người Con Gái Mình Là Còn Lén Lút Sao?
Chương 130 - Mỗi Ngày Trêu Chọc Như Vậy, Eo Nhỏ Ăn Không Tiêu
Chương 131 - Quả Nhiên Vẫn Đến!
Chương 132 - Anh Dám?
Chương 133 - Đừng Đem Chính Mình Chơi Chết, Buổi Tối Tôi Còn Muốn Chơi Cô Đấy
Chương 134 - Có Biết Nhân Vật Ác Trong Phim Phần Lớn Sẽ Chết Như Thế Nào Không?
Chương 135 - Về Sau Đừng Làm Phiền Tôi Nữa
Chương 136 - THẬT LÀ XUI XẺO TỘT CÙNG!
Chương 137 - KẺ THẤT BẠI KHÔNG CÓ TƯ CÁCH UY HIẾP TÔI!
Chương 138 - “CHÚ NHỎ NHỚ EM SAO?”
Chương 139 - CHÚ NHỎ CAO LÃNH CŨNG LÀ NAM NHÂN, KHÔNG PHẢI SAO?
Chương 140 - TÌNH CHIẾM HỮU.
Chương 141 - ĐẸP TRAI NHẤT KHOA NGOẠI
Chương 142 - THẬT LÀ GIỐNG BỈ ỔI
Chương 143 - Bằng Không…. Em Cùng Chú Nhỏ Cùng Nhau Tắm
Chương 144 - NGOAN NGOAN GIƠ TAY LÊN, HƯỚNG EM ĐẦU HÀNG.
Chương 145 - “NÓI, NHỚ ANH KHÔNG?”
Chương 146 - VỢ TƯƠNG LAI.
Chương 147 - Quả Nhiên Mỗi Người Đàn Ông Trong Thân Thể Đều Là Kẻ Lưu Manh!
Chương 148 - Tên Thân Mật Mới, Tiểu Yêu Tinh!
Chương 149 - Tâm Tư Không Bằng Anh, Vậy Hôn Thôi!
Chương 150 - Thật Sự Muốn Chia Công Không Muốn Gặp Chuyện!
Chương 151 - Xảy Ra Chuyện, Tôi Chịu Trách Nhiệm!
Chương 152 - Mất Mặt?
Chương 153 - Không Thể Thiếu Một Điều Kiện Bên Trong
Chương 154 - Ngược Lại Cô Bị Kéo Qua, Đặt Lên Ván Cửa
Chương 155 - Đừng Nói Nhảm, Lăn Xuống Mau!
Chương 156 - Coi Như Hôm Nay Là Ngày May Mắn Của Cô!
Chương 157 - Lực Đạo Cùng Độ Sâu Đều Là Vô Cùng Chính Xác
Chương 158 - Không Làm Cầu Tài, Không Làm Cầu Sắc
Chương 159 - Cô Nhóc Kia, Ngủ Cũng Không Thành Thực Được!
Chương 160 - Về Sau, Đôi Môi Này Chỉ Thuộc Về Mình!
Chương 161 - Dạy Dỗ
Chương 162 - Một Viên Đạn
Chương 163 - Thật Là Đẹp Trai!
Chương 164 - Tôi Dùng Dao!
Chương 165 - SINH HOẠT CÁ NHÂN CỦA TÔI, KHÔNG CẦN NGƯỜI KHÁC ĐỤNG ĐẾN.
Chương 166 - Người Hèn Hạ Lúc Nào Cũng Có, Nhưng Năm Nay Đặc Biệt Nhiều
Chương 167 - Trị Số Thông Minh Của Người Này Là Heo Sao?
Chương 168 - DIỄN VIÊN NỔI TIẾNG ANNIE.
Chương 169 - THẾ NHƯNG… ÔM MỘT NGƯỜI ĐẸP?
Chương 170 - Phẫn Nộ Nhanh Hơn Phá
Chương 171 - TÔI GHÉT ANH TA!
Chương 172 - NGƯỜI CUỐI CÙNG TÊN LÀ BÙI VÂN KHINH!
Chương 173 - Thích Khoe Khoang, Tôi Sẽ Khiến Cho Cô Một Kích!
Chương 174 - Trong Cơ Thể Khó Chịu Mông Muội
Chương 175 - Ánh Mắt Của Người Đó Giống Như Chính Mình Nợ Cô Hai Triệu?
Chương 176 - Ai Làm Chuyện Cười?
Chương 177 - Bùi Vân Khinh Kể Chuyện Với Trẻ Con
Chương 178 - So Với Những Câu Truyện Không Thật Thì C U Chuyện Của Cô Càng Làm Cho Mọi Người Xúc Động Hơn
Chương 179 - 38! 38!
Chương 180 - Chiến Thắng Thuyết Phục
Chương 181 - Như Một Đóa Hoa Nở Rộ
Chương 182 - Đừng Xem Thường Người Đàn Bà Của Tôi
Chương 183 - Anh Quá Càn Rỡ Rồi
Chương 184 - Đêm Nay Sẽ Thưởng Lớn Cho Em
Chương 185 - Đứng Xé…
Chương 186 - Mật Mã Sáu Chữ Số 0
Chương 187 - DÂY THẦN KINH CÓ CHỖ NÀO SAI RỒI CHỨ?
Chương 188 - TRỞ TAY KHÔNG KỊP.
Chương 189 - Mướn Phòng
Chương 190 - Đi Bắt Kẻ Thông Dâm
Chương 191 - Thế Nào Lại Có Một Người Xấu Xí Ở Đây?
Chương 192 - . Chẳng Khác Nào Châu Chấu Đá Xe (*)
Chương 193 - Cho Rằng Anh Không Nhìn Ra Mánh Khóe Nhỏ Này Của Cô Sao
Chương 194 - . Thanh Đao Này Quá Sắc Rồi
Chương 195 - . Vậy Tớ Phải Thử So Tài Với Hắn Ta Một Chút Vậy
Chương 196 - Keo Kiệt!
Chương 197 - Binh Bất Yếm Trá
Chương 198 - Đừng Bao Giờ Xem Nhẹ
Chương 199 - Kẻ Biến Thái Như Một Huyền Thoại
Chương 200 - Vẫn Chưa Phải Người Đàn Ông Của Cô Ấy!
Chương 201 - Con Công Đực Xòe Đuôi Chỉ Muốn Thu Hút Con Cái.
Chương 202 - Dưới Sân Khấu Đấu Miệng, Lên Sân Khấu Đấu Chân.
Chương 203 - Thủ Đoạn Độc Ác Của Bạch Anh Tư.
Chương 791 - Chương 1498: 4: Phiên Ngoại 100 (Hết Truyện)
Edit: Miêu
Đường gia tất nhiên không thiếu những thứ tốt, bất quá con trai có lòng tặng ông như vậy người làm cha tất nhiên cũng cảm thấy vui mừng.
Đường lão gia gật gật đầu “Ừ, khó có được con trai có lòng như vậy!
”
Bùi Vân Kinh cười đi đến, đem bạch ngọc hình trái hồ đào đưa đến cái bàn cạnh ông, “Ở thời xa xưa, trái hồ đào tượng trưng cho may mắn, nhà nào có được mọi việc đều được như mong muốn, chú nhỏ hy vọng Đường gia vĩnh viễn hòa thuận từ trên xuống dưới.
”
Đổng Tử Xuyên cùng Đường Tử Sương vừa mới xung đột, cô nói một câu kia giống như là người hiểu chuyện.
Đường lão gia quả nhiên cảm thấy cao hứng, cười ha ha “Nha đầu đúng thật là cái gì ngươi cũng dám nói!
”
“Còn không phải là gia gia dạy dỗ tốt sao?” Đem hộp gấm bỏ lên trên bàn, Bùi Vân Kinh bước đến đỡ bả vai gia gia, nói: “Ghế ngồi cứng như thế mà ngồi xem diễn lâu như vậy chỉ sợ thắt lưng của gia gia đã cứng lại rồi, để con giúp người xoa bóp bả vai.
”
Tạ vườn này là sản nghiệp của Đổng Tử Xuyên, diễn tuồng này khẳng định là hắn ta an bài. Bùi Vân Khinh nói một câu không lộ mảy may cũng là đang chỉ trích Đổng Tử Xuyên an bài không chu đáo.
Đường Mặc Trầm luôn không cần nịnh bợ nên cũng lười để ý, nhưng cô sẽ không để người khác ăn chặn của chú nhỏ nhà mình đâu.
Đổng Tử Xuyên cũng nghe được nhưng không tiện phản bác lại, dù sao người ta cũng không nói rõ chính hắn chủ động nhảy ra cùng người cháu này phân cao thấp, ngược lại bây giờ lại mất mặt mũi như thế này.
Đường lão gia cảm nhận được tất cả nhưng trên mặt chỉ cười nhẹ.
Đổng Tử Xuyên liếc xéo Bùi Vân Kinh, âm thầm cắn răng “Lại nói, tôi cũng tặng quà cha nuôi để mừng thọ, Liễu Nhân còn không cho người đem đồ lại đây.
”
“Đúng, đúng vậy… Đem đồ vật tặng cha nuôi lại đây, để ông nhìn thử xem!
” Liễu Nhân lập tức lấy lại tinh thần tỉnh táo “Cha nuôi, cha không biết chứ, vì thứ này là Tử Xuyên đã đi đến Tây Bắc vài chuyến để tìm về đấy, bỏ ra nhiều tiền không nói còn cùng chủ nhân của vật này thuyết phục lắm người ta mới bán cho.
”
Bùi Vân Kinh âm thầm bĩu môi.
cô vừa mới đưa một đôi bạch ngọc trái hồ đào thì đối phương liền mang lễ vật mấy triệu lỗi thời ra đây không phải là cố ý đem lễ vật của chú nhỏ kinh thường sao?
cô ngược lại muốn nhìn thử một chút xem đối phương chuẩn bị lễ vật gì mà ghê gớm như vậy.
Thời gian trôi qua không lâu, vài người bồi bàn đem một cái lại đây.
Bùi Vân Kinh mắt lạnh nhìn sang trong lòng liền giật mình.
Cái ghế kia tính chất âm thầm, mặt trên có hoa văn màu đen huyền, lưng ghế cùng tay vịn đều khắc hoa văn với đường vân tinh xảo, rõ ràng là vật quý giá là ghế tựa tiểu diệp bằng cây tử đàn.
“Cha nuôi, người nhìn thử đi!
” Đổng Tử Xuyên đi tới trước nhẹ nhàng đỡ lấy lưng ghế tựa “Đây là ghế tựa bằng cây tiểu diệp tử đàn ở thời Minh triều, vừa vặn cùng cái bàn bằng cây tiểu diệp tử đàn là một bộ!
”
“A!
” Bên cạnh có một vị bằng hữu của Đường lão gia kích động đứng lên “Ghế tựa thời Minh triều được bảo tồn tốt như vậy, đây là vật quý hiếm có!
”
Đổng Tử Xuyên trong lòng đắc ý, cười đến vẻ mặt sáng rỡ “Bởi vì cha nuôi thích.
”
“Đúng vậy, Tử Xuyên nhà chúng ta chính là như vậy, người ta không chịu bán, anh ấy không chỉ đi một lần cầu người ta bán. Mà anh ấy dùng nhiều cách như từ thuyết phục đến cứng rắn để người ta bán cho, đúng là thật vất vả mới mua về được!
”
Hai vợ chồng kẻ tung người hứng a dua với nhau, Đường Tử Sương đứng một bên cũng bĩu môi lại không nói một lời nào dù sao người ta cũng đang đứng kia.
cô biết lão tử kia luôn thích mấy thứ này, Đổng Tử Xuyên nhất định lấy được khiến cho gia gia vui vẻ, ông đã hung hăng liếc trừng một cái với hai đứa con trai mình – tặng lễ được rồi làm gì phải tốn kém tiền như vậy.
Minh triều gỗ tiểu diệp tử đàn?
Bùi Vân Kinh đi tới trước, nhìn kỹ một chút cái ghế kia, đứng lên rồi cười lạnh mộttiếng.
“Chú Đổng cái ghế giả mà làm như thật vậy mà chú không coi kĩ sao? Đúng là hết chỗ nói!
"