Chương 1 - Xuyên Không Rồi Sao?
Chương 2 - Nơi Này Không Còn Hiu Quạnh Nữa
Chương 3 - Tên Hoàng Thượng Đáng Ghét
Chương 4 - Nàng Ấy Biết Trồng Rau Sao?
Chương 5 - Tự Làm Bánh
Chương 6 - Buổi Yến Hội
Chương 7 - Mang Bánh Cho Hoàng Thượng
Chương 8 - Đến Thăm Thái Hậu
Chương 9 - Chiêu Phi
Chương 10 - Đi Chơi Diều
Chương 11 - Chiếc Cài Phỉ Thúy
Chương 12 - Hậu Cung Là Của Tần Thiếp
Chương 13 - Độc Nhất
Chương 14 - Đi Du Ngoạn(1)
Chương 15 - Đi Du Ngoạn(2)
Chương 16 - Đi Du Ngoạn(3)
Chương 17 - Đi Du Ngoạn(4)
Chương 18 - Mai Quý Phi
Chương 19 - Tấm Vải Quý
Chương 20 - Nghi Ngờ
Chương 21 - Bị Dị Ứng
Chương 22 - Đây Là Lần Đầu Tiên Sao?
Chương 23 - Trà Của Người Có Nhiều Hoa Không?
Chương 24 - Mai Quý Phi Bị Ngã
Chương 25 - Nàng Còn Không Mau Quản Chó Mèo Của Nàng!
Chương 26 - Hoàng Thượng Đây Là Kiếm Cớ Ấy Mà
Chương 27 - Mùi Hương Gỗ Cứ Thế Bủa Vây Lấy Cô
Chương 28 - Không Phải Mang Tư Tưởng Lạc Hậu Thời Đây
Chương 29 - Như Lá Liễu Chờ Thời
Chương 30 - Bức Chân Dung
Chương 31 - Cứ Treo Lên Đấy Đi
Chương 32 - Hằng Ngày Đều Chúc Nhau Ngủ Ngon
Chương 33 - Một Ngày Làm Bếp
Chương 34 - Mong Hoàng Thượng Ngủ Ngon!
Chương 35 - Bởi Vì Nằm Trong Kế Hoạch Của Ta
Chương 36 - Sau Đó Thì Không Ai Biết
Chương 37 - Yên Vi Cũng Không Thể Đánh Thấp Nữ Nhân Này
Chương 38 - Ít Ra Là Nàng Còn Quan Tâm Tới Trẫm
Chương 39 - Vô Tình Gặp Nhau
Chương 40 - Phê Bình
Chương 41 - Bữa Tối
Chương 42 - Loài Sinh Vật Đơn Bào Ích Kỉ
Chương 43 - Nàng Là Người Trẫm Yêu Nhất
Chương 44 - Buổi Sáng
Chương 45 - Cô Sẽ Thay Đổi Hậu Cung Này
Chương 46 - Người Đã Quá Yêu Chiều Nàng Rồi
Chương 47 - Cuộc Nói Chuyện Căng Thẳng
Chương 48 - Ngươi Là Đang Thị Uy Với Bổn Cung Rằng Ngươi Có Một Vị Hoàng Tử Sao?
Chương 49 - "Trẫm...Giống Như Là Chuột Bạch Sao?"
Chương 50 - "Trẫm Muốn Có Đích Tử"
Chương 51 - Yên Vi Đá Hoàng Thượng
Chương 52 - Thái Hậu Giúp Đỡ
Chương 53 - Đêm Khó Quên
Chương 54 - Cảm Giác Khó Quên
Chương 55 - Thùy Phi Trở Lại
Chương 56 - Khi Nãy,Cô Nhất Thời Không Nhớ Đến Người Này
Chương 57 - Cảm Giác Dạy Bảo Người Khác Thật Là Thích
Chương 58 - Tiệc Trà Chiều
Chương 59 - Hòa Thượng Tại Ngất Xỉu
Chương 60 - Những Ánh Mắt Nghi Hoặc
Chương 61 - Tại Sao Chẳng Ai Tin Cô?
Chương 62 - Nếu Bị Lộ,Thì Cũng Là Do Cô Ta
Chương 63 - Vậy Cũng Xứng Đáng
Chương 64 - Bản Tính Không Sợ Trời Không Sợ Đất Trỗi Dậy
Chương 65 - Cô Vốn Dĩ Không Hề Sợ
Chương 66 - Thái Hậu Lên Tiếng
Chương 67 - May Vá
Chương 68 - Cảm Giác Bản Thân Đang Ở Thiên Đường
Chương 69 - Viết Thư
Chương 70 - Trồng Rau
Chương 71 - Hành Trình Của Hai Anh Thị Vệ
Chương 72 - Áp Giải Về Cung
Chương 73 - Miêu Tả Người
Chương 74 - Đầu Đuôi Ngọn Ngành
Chương 75 - Đầu Mối Cuối Cùng
Chương 76 - Bổn Cung Là Đang Cảnh Cáo Ngươi
Chương 77 - Oke
Chương 78 - Tai Họa Ập Tới
Chương 79 - Chung Quy Lại,Chỉ Là Do Bản Thân Ngu Ngốc
Chương 80 - Trước Còn Đắc Ý,Sau Thì Sợ Hãi
Chương 81 - Hạ Màn
Chương 82 - Cửa Cung Đã Mở
Chương 83 - Đi Phát Bánh
Chương 84 - Đề Phòng
Chương 85 - Gặp Lại Hoàng Thượng
Chương 86 - Nhìn Không Ra Dáng Vẻ Là Muốn Giúp Đỡ
Chương 87 - Y Phương Muốn Trả Thù
Chương 88 - Ngồi Trên Đùi Hoàng Thượng Cả Một Buổi Sáng
Chương 89 - Được Ra Ngoài Cung
Chương 90 - Kinh Thành
Chương 91 - Bắt Đầu Cuộc Hành Trình
Chương 92 - Dạo Quanh Kinh Thành(1)
Chương 93 - Dạo Quanh Kinh Thành(2)
Chương 94 - Cảm Thấy Cuộc Đời Này Hạnh Phúc Thật Dễ Tìm
Chương 95 - Cửa Tiệm Trang Sức Và Đá Quý Thanh Xuân
Chương 96 - Tấn Ưu Tri
Chương 97 - "Stupid Girl,Let"S Wait Who Is The Winner."
Chương 98 - Bạch Mai Nam
Chương 99 - Ưu Nhã Vân
Chương 100 - Tôi Là Pháp Sư
Chương 101 - Buổi Tối
Chương 102 - Vị Quan Vô Lại
Chương 103 - Quan Đầu Heo Bị Lôi Đi
Chương 104 - Lần Gặp Cuối
Chương 105 - Quay Trở Lại Cung
Chương 106 - Hoàng Thượng Lần Đầu Ăn Bánh Quẩy
Chương 107 - Buổi Tối Cùng Hoàng Thượng
Chương 108 - Muốn Gặp Tấn Ưu Tri
Chương 109 - Đi Vào Cung
Chương 110 - Diện Kiến
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Một Bài Học
Chương 113 - Bạch Mai Nam Vào Cung
Chương 114 - Mang Thai
Chương 115 - Suy Nghĩ
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Một Tuần Một Bữa
Chương 118 - Làm Ơn
Chương 119 - Tung Tin Đồn
Chương 120 - Yến Phi Đến Thăm
Chương 121 - Thân Chủ À,Lúc Trước Cô Đã Từng Lo Lắng Đến Như Thế Sao
Chương 122 - 3 Tháng Sau-Y Phương Đến Thăm
Chương 123 - Cuộc Nói Chuyện
Chương 124 - Bầu 6 Tháng
Chương 125 - Bữa Ăn
Chương 126 - Người Giấu Cả Tư Phu Nhân Sao?
Chương 127 - Trưởng Thành Sau Vài Tuần
Chương 128 - Sinh Con
Chương 129 - Vĩnh Nhất
Chương 130 - Một Ngày
Chương 131 - Mọi Chuyện Quá Suôn Sẻ
Chương 132 - Xả Cơn Giận
Chương 133 - Tìm Ra
Chương 134 - Thăm Vĩnh Nhất
Chương 135 - Không Thể Mang Thai
Chương 136 - Cô Ta Do Dự
Chương 137 - Quyết Tâm Làm Bại Lộ
Chương 138 - Khai Ra Sự Thật
Chương 139 - Sự Việc Dần Bại Lộ
Chương 140 - Hoàn Truyện
Chương 1 - Xuyên Không Rồi Sao?
Chương 2 - Nơi Này Không Còn Hiu Quạnh Nữa
Chương 3 - Tên Hoàng Thượng Đáng Ghét
Chương 4 - Nàng Ấy Biết Trồng Rau Sao?
Chương 5 - Tự Làm Bánh
Chương 6 - Buổi Yến Hội
Chương 7 - Mang Bánh Cho Hoàng Thượng
Chương 8 - Đến Thăm Thái Hậu
Chương 9 - Chiêu Phi
Chương 10 - Đi Chơi Diều
Chương 11 - Chiếc Cài Phỉ Thúy
Chương 12 - Hậu Cung Là Của Tần Thiếp
Chương 13 - Độc Nhất
Chương 14 - Đi Du Ngoạn(1)
Chương 15 - Đi Du Ngoạn(2)
Chương 16 - Đi Du Ngoạn(3)
Chương 17 - Đi Du Ngoạn(4)
Chương 18 - Mai Quý Phi
Chương 19 - Tấm Vải Quý
Chương 20 - Nghi Ngờ
Chương 21 - Bị Dị Ứng
Chương 22 - Đây Là Lần Đầu Tiên Sao?
Chương 23 - Trà Của Người Có Nhiều Hoa Không?
Chương 24 - Mai Quý Phi Bị Ngã
Chương 25 - Nàng Còn Không Mau Quản Chó Mèo Của Nàng!
Chương 26 - Hoàng Thượng Đây Là Kiếm Cớ Ấy Mà
Chương 27 - Mùi Hương Gỗ Cứ Thế Bủa Vây Lấy Cô
Chương 28 - Không Phải Mang Tư Tưởng Lạc Hậu Thời Đây
Chương 29 - Như Lá Liễu Chờ Thời
Chương 30 - Bức Chân Dung
Chương 31 - Cứ Treo Lên Đấy Đi
Chương 32 - Hằng Ngày Đều Chúc Nhau Ngủ Ngon
Chương 33 - Một Ngày Làm Bếp
Chương 34 - Mong Hoàng Thượng Ngủ Ngon!
Chương 35 - Bởi Vì Nằm Trong Kế Hoạch Của Ta
Chương 36 - Sau Đó Thì Không Ai Biết
Chương 37 - Yên Vi Cũng Không Thể Đánh Thấp Nữ Nhân Này
Chương 38 - Ít Ra Là Nàng Còn Quan Tâm Tới Trẫm
Chương 39 - Vô Tình Gặp Nhau
Chương 40 - Phê Bình
Chương 41 - Bữa Tối
Chương 42 - Loài Sinh Vật Đơn Bào Ích Kỉ
Chương 43 - Nàng Là Người Trẫm Yêu Nhất
Chương 44 - Buổi Sáng
Chương 45 - Cô Sẽ Thay Đổi Hậu Cung Này
Chương 46 - Người Đã Quá Yêu Chiều Nàng Rồi
Chương 47 - Cuộc Nói Chuyện Căng Thẳng
Chương 48 - Ngươi Là Đang Thị Uy Với Bổn Cung Rằng Ngươi Có Một Vị Hoàng Tử Sao?
Chương 49 - "Trẫm...Giống Như Là Chuột Bạch Sao?"
Chương 50 - "Trẫm Muốn Có Đích Tử"
Chương 51 - Yên Vi Đá Hoàng Thượng
Chương 52 - Thái Hậu Giúp Đỡ
Chương 53 - Đêm Khó Quên
Chương 54 - Cảm Giác Khó Quên
Chương 55 - Thùy Phi Trở Lại
Chương 56 - Khi Nãy,Cô Nhất Thời Không Nhớ Đến Người Này
Chương 57 - Cảm Giác Dạy Bảo Người Khác Thật Là Thích
Chương 58 - Tiệc Trà Chiều
Chương 59 - Hòa Thượng Tại Ngất Xỉu
Chương 60 - Những Ánh Mắt Nghi Hoặc
Chương 61 - Tại Sao Chẳng Ai Tin Cô?
Chương 62 - Nếu Bị Lộ,Thì Cũng Là Do Cô Ta
Chương 63 - Vậy Cũng Xứng Đáng
Chương 64 - Bản Tính Không Sợ Trời Không Sợ Đất Trỗi Dậy
Chương 65 - Cô Vốn Dĩ Không Hề Sợ
Chương 66 - Thái Hậu Lên Tiếng
Chương 67 - May Vá
Chương 68 - Cảm Giác Bản Thân Đang Ở Thiên Đường
Chương 69 - Viết Thư
Chương 70 - Trồng Rau
Chương 71 - Hành Trình Của Hai Anh Thị Vệ
Chương 72 - Áp Giải Về Cung
Chương 73 - Miêu Tả Người
Chương 74 - Đầu Đuôi Ngọn Ngành
Chương 75 - Đầu Mối Cuối Cùng
Chương 76 - Bổn Cung Là Đang Cảnh Cáo Ngươi
Chương 77 - Oke
Chương 78 - Tai Họa Ập Tới
Chương 79 - Chung Quy Lại,Chỉ Là Do Bản Thân Ngu Ngốc
Chương 80 - Trước Còn Đắc Ý,Sau Thì Sợ Hãi
Chương 81 - Hạ Màn
Chương 82 - Cửa Cung Đã Mở
Chương 83 - Đi Phát Bánh
Chương 84 - Đề Phòng
Chương 85 - Gặp Lại Hoàng Thượng
Chương 86 - Nhìn Không Ra Dáng Vẻ Là Muốn Giúp Đỡ
Chương 87 - Y Phương Muốn Trả Thù
Chương 88 - Ngồi Trên Đùi Hoàng Thượng Cả Một Buổi Sáng
Chương 89 - Được Ra Ngoài Cung
Chương 90 - Kinh Thành
Chương 91 - Bắt Đầu Cuộc Hành Trình
Chương 92 - Dạo Quanh Kinh Thành(1)
Chương 93 - Dạo Quanh Kinh Thành(2)
Chương 94 - Cảm Thấy Cuộc Đời Này Hạnh Phúc Thật Dễ Tìm
Chương 95 - Cửa Tiệm Trang Sức Và Đá Quý Thanh Xuân
Chương 96 - Tấn Ưu Tri
Chương 97 - "Stupid Girl,Let"S Wait Who Is The Winner."
Chương 98 - Bạch Mai Nam
Chương 99 - Ưu Nhã Vân
Chương 100 - Tôi Là Pháp Sư
Chương 101 - Buổi Tối
Chương 102 - Vị Quan Vô Lại
Chương 103 - Quan Đầu Heo Bị Lôi Đi
Chương 104 - Lần Gặp Cuối
Chương 105 - Quay Trở Lại Cung
Chương 106 - Hoàng Thượng Lần Đầu Ăn Bánh Quẩy
Chương 107 - Buổi Tối Cùng Hoàng Thượng
Chương 108 - Muốn Gặp Tấn Ưu Tri
Chương 109 - Đi Vào Cung
Chương 110 - Diện Kiến
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Một Bài Học
Chương 113 - Bạch Mai Nam Vào Cung
Chương 114 - Mang Thai
Chương 115 - Suy Nghĩ
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Một Tuần Một Bữa
Chương 118 - Làm Ơn
Chương 119 - Tung Tin Đồn
Chương 120 - Yến Phi Đến Thăm
Chương 121 - Thân Chủ À,Lúc Trước Cô Đã Từng Lo Lắng Đến Như Thế Sao
Chương 122 - 3 Tháng Sau-Y Phương Đến Thăm
Chương 123 - Cuộc Nói Chuyện
Chương 124 - Bầu 6 Tháng
Chương 125 - Bữa Ăn
Chương 126 - Người Giấu Cả Tư Phu Nhân Sao?
Chương 127 - Trưởng Thành Sau Vài Tuần
Chương 128 - Sinh Con
Chương 129 - Vĩnh Nhất
Chương 130 - Một Ngày
Chương 131 - Mọi Chuyện Quá Suôn Sẻ
Chương 132 - Xả Cơn Giận
Chương 133 - Tìm Ra
Chương 134 - Thăm Vĩnh Nhất
Chương 135 - Không Thể Mang Thai
Chương 136 - Cô Ta Do Dự
Chương 137 - Quyết Tâm Làm Bại Lộ
Chương 138 - Khai Ra Sự Thật
Chương 139 - Sự Việc Dần Bại Lộ
Chương 140 - Hoàn Truyện
Sau khi Thùy Phi trở về,
cô cảm thấy khá chán nản,
biết vậy kêu cô ta ở lại đấu mỏ thêm một chút có phải tốt hơn không?
Yên Vi cũng chẳng còn việc gì để làm,
chỉ đành ăn cơm,
tắm rửa rồi đi ngủ sớm.
Sáng hôm sau,
Yên Vi thức dậy,
cô trang điểm thay y phục rồi chuẩn bị ăn sáng.
Cô ngồi trên ghế,
chờ đồ ăn sáng ra,
cô hỏi Hàn Thu:
"Hàn Thu à,
hôm nay trong cung có chuyện gì không?"
"Dạ,
sáng nay nô tì nghe được tin rằng chiếc trâm cài mà Nhàn Phi yêu thích đã biến mất.
"
"Rồi sao nữa?"
"Nô tì nghe nói là Nhàn phi đã huy động khắp cung đi tìm nhưng vẫn không thấy.
Nghe nói Nhàn phi rất thích cái trâm cài ấy,
phần thân của chiếc trâm cài được làm bằng phỉ thúy còn những họa tiết trên đó được mạ vàng.
Đặc biệt còn là quà mà mẫu thân của Nhàn phi tặng.
"
"Ăn xong chúng ta đến Túy Yên cung đi.
"Dù sao cô thân cũng là hoàng hậu,
không thể lơ là việc trộm cắp được.
Ăn sáng xong,
cô đến Túy Yên cung,
Nhàn phi thân tàn,
khóc sưng cả mắt.
Cô chỉ đành an ủi nàng ta.
Cô nghĩ rằng cần phải triệu tập các phi tần lại để hỏi cho rõ.
Nghĩ là làm,
cô tập hợp các phi tần lại,
hỏi:
"Chắc hẳn các muội đều đã nghe về chuyện chiếc trâm cài phỉ thúy của Nhàn phi.
Bổn cung không muốn dài dòng,
các muội có ai thù hận nàng ấy rồi ăn cắp không?"
Các phi tần ai ai cũng lắc đầu,
có người còn nói là:
"Chắc là Nhàn Phi làm rơi ở đâu rồi không nhớ không?"
"Ta không thể nào làm mất nó được.
"Nhàn Phi phản bác.
Ngồi nói chuyện một hồi cũng không thấy được hiệu quả,
cô chỉ đành kêu các phi tần trở về,
xem ra chuyện này phải để cô nhúng tay vào rồi.
Cô nói với Hàn Thu:
"Chúng ta đến Phủ nội vụ gặp quản lí ở đó.
"
"Dạ.
"
Cô đến Phủ nội vụ,
nhờ quản lí ở đó huy động các thái giám không có ca mỗi giờ đi tìm,
có gì nhớ báo cho cô.
Tìm đến tối khuya thì quản lí phủ nội vụ mới đến báo.
Lúc đó,
Yên Vi đã buồn ngủ chịu không nổi nhưng cô vẫn phải ráng tai lên nghe.
"Bẩm nương nương,
nô tài đã tìm được chiếc trâm cài của Nhàn phi rồi.
"
"Ở đâu?"
"Dạ là ở khuôn viên phía Tây,
ở trong cái hồ thượng uyển.
"
"Được rồi,
các ngươi đã mang đến trả cho cô ấy chưa?"
"Dạ,
đã mang trả rồi ạ.
"
"Vậy về đi.
"
"Nô tài cáo lui.
"
Tìm cũng đã tìm được rồi,
cô cũng không truy cứu nữa.
Bản thân cô chỉ đành kết luận là có kẻ tiểu nhân đã trộm nó rồi sợ phát hiện,
đành phải thả nó xuống dưới nước.
Cô than thở với Hàn Thu:
"Ta mệt chết mất,
chiếc trâm cài dù sao cũng đã tìm được rồi.
"
"Nương nương đã vất vả rồi,
chúng ta vào ngủ thôi,
trời đã khuya lắm rồi.
"
"Ừm...
.
"
Sáng hôm sau,
Yên Vi vừa ăn sáng vừa suy nghĩ về chiếc trâm cài.
Cung của Nhàn phi cách khuôn viên ở phía Tây cũng khá xa.
Nếu đã là trộm thì chắc chắn là người trong cung gần đây,
không thể xa tới vậy.
Có lẽ là muốn đem nó đi bán,
cô nghe nói là gần khuôn viên phía Tây có một nơi trao đổi đồ và để bán đồ ra ngoài các khu chợ ngoài cung.
Mà người náy sao lại trả chứ,
có lẽ chỉ muốn cảnh cáo Nhàn Phi thôi sao.
Ôi!
Thật là tội nghiệp cái đầu của cô quá.
Lúc đầu mọi chuyện tốt đẹp lắm mà,
tức cái lồng ngực!
Lệ Chi từ ngoài chạy vào,
nói:
"Nương nương,
Nhàn Phi tới thăm người.
"
"Cho nàng ấy vào.
"
"Tần thiếp xin thỉnh an hoàng hậu nương nương.
"
"Miễn lễ.
"
"Tần thiếp cảm ơn nương nương đã giúp tần thiếp tìm được chiếc trâm cài ạ.
"
"Đó là bổn phận của bổn cung,
không cần đa lễ.
"
"Chiếc trâm cài đó rất quan trọng với tần thiếp.
"
"Ta biết.
"
"Tần thiếp có vài miếng vải lụa đẹp,
đã gửi tới Phủ nội vụ rồi,
chắc tuần sau là sẽ có đồ cho người.
"
"Quá khách sáo rồi.
"
Hai người trò chuyện tương đối khá vui vẻ.
Lát sau Nhàn Phi ra về.
.
.
. --------END--------.
.
.