Bóng Tối Dưới Hào Quang

Bóng Tối Dưới Hào Quang

Cập nhật: 01/01/2025
Tác giả: KhnhNgọc
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 200
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Ngày hôm sau, ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ, khiến không gian phòng ngủ của Minh Hằng trở nên dịu dàng và ấm áp. Nhưng trong lòng cô, vẫn còn vương vấn cảm giác nóng bỏng từ đêm qua, những khoảnh khắc cuồng nhiệt cùng Dương Quân như một làn sóng cuốn trôi mọi thứ.

Minh Hằng nằm trong vòng tay anh, cơ thể cô không thể dứt ra khỏi anh dù chỉ một chút. Dương Quân vẫn say giấc bên cạnh, hơi thở đều đặn, nhưng không hề buông tay cô. Mỗi lần anh di chuyển, cô lại cảm thấy như trái tim mình lỡ một nhịp, như thể có một lực kéo vô hình khiến cô không thể thoát ra khỏi anh.

Dương Quân tỉnh dậy, ánh mắt nâu sâu thẳm nhìn cô đầy ấm áp và mê hoặc. Anh khẽ vuốt tóc cô, dịu dàng nhưng cũng đầy chiếm hữu.

"Em có cảm thấy thoải mái không?" Giọng anh khàn đặc, vẫn còn vương vấn cảm giác đêm qua. Câu hỏi đó khiến Minh Hằng cảm nhận rõ ràng hơn sự quan tâm, sự dịu dàng trong con người anh, dù ngoài mặt anh luôn tỏ ra lạnh lùng và quyền lực.

Minh Hằng gật đầu, nhưng không nói gì. Cảm giác trong lòng cô quá đỗi phức tạp, giữa khao khát và nỗi lo lắng, giữa sự si mê và sự ngại ngùng. Cô đã không nghĩ rằng mình sẽ bị cuốn vào mối quan hệ này, nhưng bây giờ, khi đã lún sâu, cô lại không biết mình có thể dừng lại được không.

Dương Quân kéo cô vào lòng, hôn lên trán cô một cách nhẹ nhàng. "Anh sẽ không buông em ra đâu. Chúng ta là của nhau, Minh Hằng.

"

Minh Hằng không thể nói gì. Mỗi câu nói của anh như một lời tuyên bố mạnh mẽ, khẳng định rằng họ đã thuộc về nhau, dù không có lời hứa hẹn nào.

Đêm qua, sự đam mê không chỉ là điều đã kéo họ lại gần nhau mà còn là thứ sợi dây vô hình gắn kết trái tim họ lại. Dương Quân không phải là người đàn ông dễ dàng bị đánh bại, và Minh Hằng đã sẵn sàng để theo anh, dù có phải trả giá bằng cái giá đắt nhất.

Khi cả hai đứng dậy, Dương Quân không rời khỏi cô. Anh chỉ đơn giản nắm lấy tay cô, kéo cô về phía phòng tắm. Minh Hằng không thể từ chối. Dưới làn nước ấm, Dương Quân khẽ xoa nhẹ lên cơ thể cô, từng động tác dịu dàng như muốn làm dịu đi những cảm xúc bùng cháy trong cô. Anh nhìn cô với ánh mắt đầy thấu hiểu.

"Em không cần phải sợ. Anh sẽ không làm em tổn thương.

" Giọng anh trầm ấm, đầy tự tin, khiến Minh Hằng cảm thấy như mình là duy nhất trong mắt anh.

Minh Hằng chỉ nhìn anh, mỉm cười nhẹ. Cô không biết rằng sự gần gũi này lại khiến cô cảm thấy an toàn hơn bất kỳ điều gì khác. Những nụ hôn của anh như một lời cam kết, một sự bảo vệ mà cô chưa bao giờ dám mơ ước.

Làn nước ấm dần dần xóa tan những băn khoăn trong lòng cô, thay vào đó là cảm giác dễ chịu khi được anh chăm sóc từng chút một. Minh Hằng cảm thấy mình như một phần của anh, không thể tách rời.

Sau khi tắm xong, Dương Quân khẽ kéo cô ra khỏi phòng tắm và nhẹ nhàng vén mái tóc ướt của cô, khô đi từng lọn tóc. "Em xinh đẹp hơn bao giờ hết,

" anh thì thầm.

Minh Hằng không thể kiềm chế được sự rung động trong lòng mình. Cô cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết rằng, mối quan hệ giữa cô và Dương Quân không chỉ đơn giản là đam mê, mà là một sự kết nối sâu sắc hơn, một tình yêu đầy mê hoặc mà cô không thể thoát ra được.

Tuy nhiên, cô vẫn không thể tránh khỏi một nỗi lo lắng mơ hồ. Liệu mọi thứ có quá nhanh không? Liệu cô có thực sự hiểu rõ con người anh, hay chỉ là một con cờ trong trò chơi của anh? Nhưng cô không dám hỏi. Cô chỉ biết rằng, trong khoảnh khắc này, họ là của nhau, và mọi lo lắng dường như không còn quan trọng nữa.