Bóng Tối Dưới Hào Quang

Bóng Tối Dưới Hào Quang

Cập nhật: 01/01/2025
Tác giả: KhnhNgọc
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 209
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Minh Hằng thức dậy trong căn phòng tối, chỉ có ánh sáng mờ nhạt từ ngoài cửa sổ chiếu vào. Cô dụi mắt, cảm giác như một cơn mơ không rõ ràng đang vây quanh mình. Đêm qua, mọi thứ trở nên quá phức tạp. Cô không nhớ rõ mọi chi tiết, nhưng cảm giác bỏng rát trên làn da và sự nhói đau trong trái tim lại khiến cô không thể lảng tránh.

Cô nhớ rõ bàn tay Dương Quân, từng ngón tay anh khẽ lướt trên cơ thể cô, như muốn chiếm lấy từng phần nhỏ nhất của cô. Nhưng sự ngọt ngào ấy lại đi kèm với nỗi lo lắng. Cô không thể đơn giản coi đó là một đêm vui vẻ, mà là sự đột ngột, một sự cuốn vào cơn lốc mà cô không biết cách dừng lại.

Cố gắng dậy khỏi giường, Minh Hằng đứng dậy và đi vào phòng tắm. Cô không thể để mình bị đánh gục bởi những cảm xúc hỗn loạn. Cô cần phải giữ lại chút lý trí cho bản thân. Tuy nhiên, hình ảnh của Dương Quân vẫn không thể nào phai mờ trong đầu cô.

Khi cô bước ra khỏi phòng tắm, điện thoại của cô vang lên. Minh Hằng nhấc máy, thấy tên Dương Quân hiện lên trên màn hình. Cô hít một hơi thật sâu, rồi ấn nút nhận cuộc gọi.

"Chào em,

" giọng anh vang lên, ấm áp nhưng có chút trầm tĩnh, như thể anh đã biết rõ những gì đang diễn ra trong lòng cô. "Em dậy rồi à?"

Minh Hằng cảm thấy một chút căng thẳng trong lòng. Cô không biết phải đối diện với anh thế nào sau đêm qua. Cô cười nhẹ, cố gắng giữ giọng điệu tự nhiên.

"Ừm, tôi dậy rồi,

" cô trả lời, nhưng cảm giác lúng túng trong giọng nói của cô không thể che giấu. "Cảm ơn anh vì tối qua.

"

Dương Quân im lặng một lúc, rồi anh nói, giọng điệu có vẻ hơi nghiêm túc: "Em cảm ơn tôi vì điều gì? Vì những gì tôi đã làm với em hay vì những gì em đã làm với tôi?"

Minh Hằng bất giác nghẹn lại. Cô không biết nên trả lời thế nào. Thực ra, trong sâu thẳm lòng mình, cô chẳng rõ ràng được cảm xúc của mình. Một phần cô muốn đẩy anh ra, nhưng một phần lại muốn anh đến gần hơn, như thể anh là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cô lúc này.

"Vì… vì tất cả,

" cuối cùng, cô chỉ đáp lại một câu đơn giản, rồi im lặng. Đầu dây bên kia, Dương Quân lại im lặng. Cô cảm thấy sự trầm mặc của anh như đang đợi cô nói gì đó, nhưng cô lại không biết phải nói gì.

Cuối cùng, anh phá vỡ sự im lặng, giọng nói của anh nhẹ nhàng nhưng có chút thăm dò: "Em có muốn gặp tôi không? Tôi nghĩ chúng ta cần nói chuyện rõ ràng về những gì đang xảy ra giữa chúng ta.

"

Minh Hằng chần chừ một chút. Cô không thể cứ mãi chạy trốn khỏi cảm xúc của mình, nhưng cô cũng không biết làm thế nào để đối diện với anh mà không bị cuốn vào cơn bão tình cảm này.

"Được,

" cuối cùng cô đáp, quyết định gặp anh một lần nữa, nhưng trong lòng không ngừng thắc mắc: Liệu đây có phải là bước ngoặt quan trọng trong mối quan hệ của họ?

Một giờ sau, Minh Hằng có mặt tại quán cà phê mà Dương Quân hẹn gặp. Cô chọn một góc khuất trong quán, nơi có ít người, để có thể trò chuyện thoải mái. Cô cần sự riêng tư, không muốn ai nhìn thấy cô trong tình huống này.

Dương Quân đến, đôi mắt anh sắc bén như mọi khi, nhưng lần này có chút gì đó mềm mại hơn khi nhìn thấy cô. Anh ngồi xuống, không nói gì ngay lập tức, chỉ nhìn cô một cách trầm tư.

"Em có biết rằng mình đang rất khó khăn khi đối mặt với cảm xúc của mình không?" Cuối cùng, anh mở lời, giọng trầm ấm nhưng không thiếu sự nghiêm túc.

Minh Hằng không trả lời ngay lập tức. Cô cảm nhận được những từ ngữ của anh, như một lời khẳng định về những gì cô đang cảm thấy. Nhưng thật sự, cô không biết có nên thừa nhận sự thật với anh hay không. Mọi thứ giữa họ vẫn chưa rõ ràng.

"Anh cũng vậy thôi,

" cô đáp lại, nhìn thẳng vào mắt anh. "Chúng ta không biết mình đang làm gì, đúng không?"

Dương Quân không trả lời ngay lập tức, nhưng ánh mắt anh trở nên mạnh mẽ hơn. Anh khẽ nở một nụ cười nhẹ, nhưng trong mắt anh, có một sự kiên quyết mà Minh Hằng không thể bỏ qua.

"Không, Minh Hằng,

" anh nói, giọng đầy sự thuyết phục. "Tôi biết mình đang làm gì. Tôi muốn em ở bên cạnh tôi, và tôi sẽ không để em rời xa.

"

Cô nuốt khan, cảm giác trái tim mình đập mạnh khi anh nói những lời ấy. Những gì anh nói dường như đơn giản, nhưng lại mang theo một sức mạnh khiến cô không thể nào làm ngơ.

Dương Quân không chờ cô trả lời, anh kéo cô lại gần, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán cô, như một lời khẳng định rằng mọi thứ giữa họ sẽ không bao giờ giống như trước nữa.